Mùa xuân trong thơ không chỉ là cảnh vật mà còn là biểu tượng của sự sống, tuổi trẻ và niềm hy vọng.Các thi sĩ Việt Nam như Xuân Diệu, Nguyễn Bính, Hàn Mặc Tử đều coi xuân là tiếng gọi của trái tim, là lời mời yêu thương cuộc đời.
Thơ xuân vì thế không bao giờ cũ, bởi nó chính là hơi thở của tâm hồn người Việt mỗi độ năm mới về.
Mùa xuân trong thơ Xuân Diệu không chỉ là bức tranh thiên nhiên rực rỡ sắc màu, mà còn là bản giao hưởng chan chứa tình yêu và khát vọng sống. Với “ông hoàng thơ tình”, mùa xuân tượng trưng cho tuổi trẻ, cho sự sống mãnh liệt và niềm khao khát được tận hưởng từng khoảnh khắc của đời người.
Những hình ảnh mùa xuân trong thơ ông luôn tràn đầy năng lượng, vừa tươi mới, vừa da diết. Từng tia nắng, từng mầm non, từng làn gió đều mang hơi thở của tình yêu, của tuổi trẻ không ngừng vươn lên.
Xuân - Xuân Diệu
Lá bàng non ngon lành như ăn được.
Trời tạnh mà lá mới ướt như mưa.
Nhựa bàng đỏ còn thắm đầu lá biếc;
Gió rào rào tốc áo lá còn thưa.
Một dãy cây bàng tuổi còn trẻ lắm
Biết gió đùa nên cây lại đùa hơn.
Những chồi nhọn vui tươi châm khoảng thắm,
Cành lao xao chuyền ánh lá xanh rờn.
Tôi đi giữa buổi đầu ngày, đi giữa
Buổi đầu xuân – đi giữa buổi đầu tiên
Như sáng nay cuộc đời vừa mới mở.
Và ban đầu cây với gió cười duyên.
Thơ mùa xuân trong sự nghiệp của Tố Hữu luôn chan chứa tinh thần cách mạng, niềm tin và hy vọng. Nếu mùa xuân trong thơ Xuân Diệu là khúc ca của tình yêu và sự sống, thì mùa xuân trong thơ Tố Hữu lại mang âm hưởng thiêng liêng của niềm tin vào con người, vào tương lai đất nước.
Với ông, mùa xuân không chỉ là thời khắc giao hòa của đất trời, mà còn là biểu tượng của lý tưởng, của sự tái sinh dân tộc sau những năm tháng đen tối. Dưới ngòi bút của Tố Hữu, cảnh xuân luôn gắn liền với khát vọng giải phóng, với hình ảnh người dân vươn mình đứng dậy vì tự do.
Bài thơ: “Xuân lòng” – Tố Hữu
Nắng xuân tưới trên thân dừa xanh dịu
Tàu cau non lấp loáng muôn gươm xanh
Ánh nhởn nhơ đùa quả non trắng phếu
Và chảy tan qua kẽ lá vườn chanh.
Gió nhè nhẹ, hương cỏ cây nhè nhẹ
Thoảng bay lên, hương mạ dưới đồng xa
Tự đâu đó, hương muôn hoa mới hé
Như khói trầm từ đỉnh rộng bao la.
Hơi xuân ấm trả cho trời đất lặng
Tiếng reo ca nhí nhảnh và ngây thơ
Của đàn sáo say phơi mình dưới nắng
Chim nghệ vàng rỉa cánh trên nhành tơ…
Xuân trong sáng, xuân thơm, xuân ríu rít
Nhưng xuân đâu tươi đẹp, không xuân lòng?
Ôi xuân nay chỉ là xuân lạnh chết
Trong buồn đau phẫn uất của công nông!
Xuân nay chỉ một mùa tang đẫm máu
Lòng người đang thét nỗi bi ai
Đứng phắt dậy! Hỡi muôn hồn phấn đấu
Phá bất bình, mưu sống cho ngày mai…
Rồi xuân ấy, cả nhân quần vui vẻ
Nắm tay nhau, tuy khác tiếng, màu da
Dẫm chân lên những núi sông chia rẽ
Và ôm nhau thân ái, cùng vang ca.
Bài thơ “Nguyên Tiêu” được xem là đỉnh cao của thơ xuân trong thi ca Bác Hồ. Ở đó, cảnh và tình quyện vào nhau, thể hiện tầm nhìn của người chiến sĩ cách mạng nhưng vẫn đậm chất thi nhân.
Bài thơ: Nguyên Tiêu (Hồ Chí Minh)
Kim dạ nguyên tiêu nguyệt chính viên,
Xuân giang xuân thủy tiếp xuân thiên.
Yên ba thâm xứ đàm quân sự,
Dạ bán quy lai nguyệt mãn thuyền.
Bài thơ “Xuân về” của Chu Minh Khôi là một bản tình ca nhẹ nhàng, phảng phất nét duyên của đất trời khi xuân đến. Qua từng vần thơ tinh tế, tác giả đã khắc họa bức tranh mùa xuân đầy sức sống – nơi ánh nắng, tiếng chim, cành đào và nụ cười thôn nữ hòa quyện trong giai điệu tươi mới của thiên nhiên.
Bài thơ “Xuân về” – Chu Minh Khôi
Trời mới ửng lên nắng trạng nguyên
Tiếng chim thả chữ xuống vòm hiên
Tháng giêng khép mắt cười e ấp
Lộc biếc mọc răng khểnh nõn duyên.
Chợ Tết gặp phiên đông thật đông
Đào phai chúm chím khoé môi hồng
Dăm ba thôn nữ về qua ngõ
Cười vỡ khoảng trời ngọc bích trong.
Đã thấy hơi xuân trong gió may
Vương trên mái lá tiễn đông gầy
Nhà ai vừa quét tường vôi trắng
Thỏ thẻ bên thềm hoa cúc lay.
Mòn đợi mưa xuân phơi phới bay
Dáng mơ thôn nữ ngấm men say
Văn nghệ chi đoàn xuân đã hẹn
Em có sang tìm ta tối nay?
“Quà tặng mùa xuân” là một trong những bài thơ hay và sâu lắng nhất viết về mùa xuân. Ở đó, mùa xuân không chỉ là cảnh vật rực rỡ của đất trời, mà còn là món quà tinh thần chứa đựng tình yêu, nỗi nhớ và sự trân trọng những kỷ niệm đã qua.
Bài thơ “Quà tặng mùa xuân”
Gửi em vạt nắng mùa xuân cũ
Hong ấm trời quê ngọt mùa sang
Tầm xuân chín dâng đời dấu ái
Chia hết nồng say lòng riêng mang.
Gửi em câu hát mùa xuân cũ
Bay bổng xuân thì buổi ban sơ
Sớm muộn sân trường thơm áo lụa
Chữ viết lòng nghiêng một câu thơ.
Gửi em cơn mưa mùa xuân cũ
Ướt mộng bên thềm hoa ngát hương
Khung cửa hẹp giấu lòng tri kỉ
Thương hoài cố nhân miền khói sương.
Gửi em bến nước mùa xuân thắm
Buông cánh tàn phai bên dòng sông
Khăn áo giữa chiều như cơn mộng
Em một nửa chừng – nhớ mênh mông.
“Xuân Ca” là khúc hát vui tươi, tràn đầy sức sống, đưa người đọc hòa mình vào không khí náo nức của mùa xuân đất Việt. Bằng những hình ảnh quen thuộc như hoa nở, chim hót, én bay và nụ cười thắm trên môi người con gái, bài thơ đã tái hiện trọn vẹn vẻ đẹp rực rỡ và bình yên của đất trời khi xuân về.
Bài thơ “Xuân Ca”
Xuân đang đến, chào xuân đang đến
Khúc xuân ca náo nức rộn ràng
Hoa nở tưng bừng, rạng rỡ nét xuân sang
Trên má thắm, môi hồng người con gái.
Xuân đang đến, và xuân sẽ đến
Chim sơn ca vui hót rộn khắp nơi
Cánh én bay chao liệng giữa bầu trời
Nối thương nhớ ở hai đầu đất nước.
Xuân hoan ca, lòng ta thêm ao ước
Người người vui, hạnh phúc đến mọi nhà
Nụ cười đẹp như những đóa hoa
Nở bừng sắc trong mùa xuân ấm áp.
Xuân đang đến, lòng rộn vang câu hát
Khúc hát xuân tô thắm mãi muôn đời
Trọn ân tình xây mơ ước đẹp tươi
Sum họp, đoàn viên hai miền Nam – Bắc.
Xuân đang đến, nghĩa tình thêm đằm thắm
Bức tranh quê vang vọng khúc khải hoàn
Mùa xuân tới, giở trang sách sang trang
Đẹp vô ngần – khúc ca xuân tươi sáng.
“Mùa xuân trong vườn” là bức tranh giản dị nhưng tràn đầy sức sống, nơi cỏ cây, bầu trời và con người hòa cùng nhịp đập của đất trời. Từng hình ảnh – chồi non, nắng sớm, tiếng chim ca, gió xuân – được khắc họa với nét trong trẻo của đôi mắt trẻ thơ, khiến người đọc cảm nhận rõ ràng hơi ấm và niềm vui mùa mới.
Bài thơ “Mùa xuân trong vườn”
Mùa đông vừa đi qua
Cây trong vườn trút lá
Chợt mùa xuân hiện ra
Bật chồi non mượt mà.
Bầu trời xanh trong vắt
Thánh thót tiếng chim ca
Ông mặt trời ló ra
Gửi nắng mai làm quà.
Bé mở tung cửa sổ
Đón mùa xuân vào nhà.
Bài thơ “Mùa xuân chín” được sáng tác vào những năm 1938–1939, khi Hàn Mặc Tử đang sống trong những tháng ngày bệnh tật ở Quy Nhơn. Giữa cơn đau thể xác, thi sĩ vẫn hướng hồn mình về quê hương, nơi có thiên nhiên trong trẻo và những kỷ niệm tuổi trẻ. Chính vì thế, bài thơ vừa mang vẻ đẹp ngọt ngào của mùa xuân, vừa thấm đẫm nỗi buồn man mác, hoài niệm về quá khứ xa xăm.
Trong làn nắng ửng khói mơ tan
Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng
Sột soạt gió trêu tà áo biếc
Trên giàn thiên lí. Bóng xuân sang
Sóng cỏ xanh tươi gợn tới trời,
Bao cô thôn nữ hát trên đồi.
Ngày mai trong đám xuân xanh ấy,
Có kẻ theo chồng, bỏ cuộc chơi
Tiếng ca vắt vẻo lưng chừng núi,
Hổn hển như lời của nước mây
Thầm thĩ với ai ngồi dưới trúc,
Nghe ra ý vị và thơ ngây
Khách xa, gặp lúc mùa xuân chín
Lòng trí bâng khuâng sực nhớ làng
Chị ấy, năm nay còn gánh thóc
Dọc bờ sông trắng nắng chang chang?
Bài thơ “Mùa xuân về” của Liên Phạm là khúc lục bát ngọt ngào, chan chứa hơi thở của mùa xuân. Với những hình ảnh gần gũi như cánh đào rực thắm, tiếng họa mi ríu rít, hương hoa lan tỏa khắp đất trời, tác giả đã vẽ nên một bức tranh xuân tràn đầy sức sống. Không chỉ dừng lại ở vẻ đẹp thiên nhiên, bài thơ còn ẩn chứa cung bậc cảm xúc của tình yêu đôi lứa – nhẹ nhàng, nồng nàn và say đắm, khiến lòng người đọc như cũng rộn ràng theo nhịp xuân đang về.
Xuân về rực thắm cánh đào
Đung đưa trong nắng đón chào tết sang.
Hoạ mi vui hót rộn ràng,
Hương hoa toả ngát mênh mang đất trời...
Lao xao tiếng gió chơi vơi,
Nắng xuân tỏa nhẹ, đất trời reo ca.
Dịu dàng trìu mến thiết tha
Anh trao em cả chan hòa niềm yêu.
Xuân sang nói hộ bao điều,
Khát khao nồng cháy những chiều giá đông.
Thẹn thùng đôi má ửng hồng,
Ánh mắt say đắm, hôn nồng trao anh!
Bài thơ “Xuân” của Đỗ Lan là bản hòa ca dịu dàng giữa thiên nhiên và lòng người, nơi sắc xuân lan tỏa khắp không gian và cảm xúc. Từng vần lục bát nhẹ nhàng như dòng suối chảy qua tâm hồn, đưa ta đến với hình ảnh én chao nghiêng, hoa đua nở, nắng vàng trải khắp – tất cả cùng hòa quyện tạo nên khung cảnh xuân rực rỡ, ấm áp. Không chỉ dừng lại ở vẻ đẹp thiên nhiên, bài thơ còn gửi gắm niềm tin yêu, hy vọng và lời chúc tốt lành cho một năm mới bình an, đủ đầy hạnh phúc.
Xuân về cánh én lượn bay
Trăm hoa đua nở ngất ngây lòng người
Xuân cho Lộc nảy chồi tươi
Xuân tô nét thắm nụ cười trẻ thơ
Ban mai điểm giọt sương mờ
Chào Xuân diễn lệ bên bờ cỏ xanh
Xuân ươm nụ biếc trên cành
Đợi tia nắng ấm an lành trổ bông
Xuân mơ ủ nhụy cánh hồng
Gió lùa khe khẽ hương nồng nhẹ bay
Xuân đem hạnh phúc trao tay
Xuân về rực rỡ trời mây sắc hồng.
Mùa Xuân về trước hiên nhà
Khoác màu áo mới điệu đà thanh tân
Ngoài kia hoa nở đầy sân
Gió xuân hây hẩy trong ngần trinh nguyên
Kể từ mình kết nợ duyên
Mùa Xuân là cả một miền lung linh
Mái nhà chăm chút thêm xinh
Có đầy hơi ấm và tình yêu thương
Nhớ từng buổi sớm tinh sương
Chở em trên khắp phố phường... tìm Xuân
Em mang về những vui mừng
Cho ngôi nhà nhỏ tưng bừng rộn vang
Bàn thờ sắp đặt nghiêm trang
Đầy hương vị tết ghé ngang nhà mình
Du dương khúc nhạc Xuân tình
Từ trong ánh mắt chợt nhìn long lanh
Xuân qua, xuân lại thật nhanh
Vẫn còn rạo rực mộng lành như xưa
Xuyến xao chờ phút giao thừa
Bàn tay nắm chặt đong đưa mắt cười.
Bài thơ Xuân yêu thương cũng được khá nhiều người biết
Xuân về, vạn vật hồi sinh
Đất trời tươi sáng, ấm tình yêu thương
Ai còn bươn trải ngàn phương
Cũng mong về với quê hương sum vầy.
Xua đi vất vả tháng ngày
Đẹp bao mong ước,dựng xây quê nhà
Trao nhau nồng ấm thiết tha
Chúc nhau hạnh phúc, nhà nhà yên vui.
Nào cùng hát khúc xuân tươi
Đón mừng xuân mới người người ấm no
Xuân về gọi lộc nảy mầm
Xuân về gọi gió mưa dầm sương bay
Xuân về gọi mắt nai say
Xuân về nắng gọi bàn tay dịu mềm
Xuân về hạnh phúc êm đềm
Xuân về sum họp bên thềm đoàn viên
Xuân về ta cúng tất niên
Xuân về nở nụ cười hiền thắm duyên
Xuân về gọi nắng dịu hiền
Xuân về gọi gió ru miền xanh tươi
Xuân về hoa hé nở cười
Xuân về màu lá xanh tươi ngập tràn
Xuân về du lãng miên man
Xuân về thăm thú cảnh quan thế trần
Xuân về đổi kiếp trầm luân
Xuân về kết dính xa gần thăm nhau
Xuân về xanh ngắt một màu
Xuân về mai nở trắng phau núi rừng
Xuân về chim hót tưng bừng
Xuân về gọi gió ngập ngừng tiễn đông
Xuân về hạnh phúc ấm nồng
Xuân về giá buốt của đông lụi tàn
Xuân về gọi hạ mênh mang
Xuân về sức sống căng tràn thật xuân.
Ơ kìa tình cũ gặp lại nhau!
Khơi lên gờn gợn giấc mơ đầu
Năm nay nhạt nhòa hơn năm trước
Tím biếc tình yêu đã phai màu
Ơ kìa tình cũ bước qua nhau
Lẳng lặng đong đầy lệ đêm thâu
Trời hỡi tình ơi, sao hờ hững?
Gạn đục xuân tươi buổi sơ đầu
Còn gì lưu luyến để mộng mơ?
Đêm sâu nhung nhớ thuở ban sơ
Tình cũ đi qua cùng người lạ
Trăng khuya lạc bóng ánh xuân mờ!…
Tình đầu, tình cũ hay tình cuối?
Người về nơi ấy có vui không?
Nửa hồn chơ vơ hoài rong ruổi
Một nửa xuân về mãi chờ trông!
(Huỳnh Minh Nhật)
Mùa Xuân Về Cho Em
Mùa xuân về cho em
Đầy những lời thương mến
Đêm sao trời ước hẹn
Giọt sương hồng gần bên
Mùa xuân rất êm đềm
Mang ơn đời ân sủng
Đợi chờ tình yêu đến
Thắp vàng lòng bao dung
Mùa xuân vẫn ngại ngùng
Vuốt ve ngàn tia nắng
Lá non còn hữu dụng
Vẽ chân trời dung dăng
Mùa xuân xuống đồng bằng
Chở muôn ngàn nhung nhớ
Tiếng đàn ai tĩnh lặng
Đoá mai vàng nên thơ…
Chiều buồn hiu hắt mây lang thang
Khói thuốc bềnh bồng rớt phố hoang
Sau bao xót xa là nhung nhớ
Ta hận một người đã sang ngang
Người lạc về đâu? Em tôi ơi
Hoàng hôn phớt nắng lạnh một trời
Gió vít cành xuân trên đọt lá
Chiều tàn ngả bóng giữa trùng khơi
Tình ngút trùng xa, ngút ngàn xa
Cứ đợi rồi chờ, ta với ta
Ánh mắt ai đưa mùa thu tới
Ta lại với ta, dại rồi khờ
Hàng cây thờ thẫn đêm dần xuống
Thẫn thờ phố nhỏ nguyệt gầy buông
Thênh thang thương nhớ như òa khóc
Trăng treo đầu ngõ tự bao giờ…
Em là con gái trong khung cửi
Dệt lụa quanh năm với mẹ già
Lòng trẻ còn như cây lụa trắng
Mẹ già chưa bán chợ làng
Bữa ấy mưa xuân phơi phới bay
Hoa xoan lớp lớp rụng vơi đầy
Hội chèo làng Đặng đi ngang ngõ
Mẹ bảo: Thôn Đoài hát tối nay
Lòng thấy giăng tơ một mối tình
Em ngừng thoi lại giữa tay xinh
Hình như hai má em bừng đỏ
Có lẽ là em nghĩ đến anh.
Bốn bên hàng xóm đã lên đèn
Em ngửa bàn tay trước mái hiên
Mưa chấm bàn tay từng chấm lạnh
Thế nào anh ấy chả sang xem
Em xin phép mẹ, vội vàng đi
Mẹ bảo xem về kể mẹ nghe
Mưa bụi nên em không ướt áo
Thôn Đoài cách có một thôi đê.
Thôn Đoài vào đám hát thâu đêm
Em mải tìm anh chả thiết xem.
Chắc hẳn đêm nay dường cửi lạnh
Thoi ngà nằm nhớ ngón tay em
Chờ mãi anh sang, anh chẳng sang.
Thế mà hôm nọ hát bên làng
Năm tao bảy tuyết anh hò hẹn
Để cả mùa xuân cũng lỡ làng.
Mình em lầm lỗi trên đường về
Có ngắn gì đâu một dải đê
Áo mỏng che đầu mưa nặng hạt
Lạnh lùng thêm tủi với canh khuya.
Bữa ấy mưa xuân đã ngại bay
Hoa xoan đã nát dưới chân giày
Hội chèo làng Đặng về ngang ngõ
Mẹ bảo: Mùa xuân đã cạn ngày
Anh ạ! Mùa xuân đã cạn ngày
Bao giờ em mới gặp anh đây
Bao giờ hội Đặng đi ngang ngõ
Để mẹ em rằng: hát tối nay
Ai thả vàng bay trong gió?
Cho đường ngập nắng chiều nay
Tay ấm mùa xuân vừa đến
Tình nồng dù chưa men say
Thương cánh mai vàng chăm chỉ
Em chưa lỡ hẹn bao giờ...
Mèo tôi thấy xuân về rồi,
Chạy quanh sân, tìm chỗ ngủ thôi.
Bầy chim ríu rít trên cành,
Mèo kêu "Im đi, tôi cần yên tĩnh!"
Hoa xuân nở rộ khắp nơi,
Mèo cứ liếc nhìn rồi lắc lư.
"Mùa xuân đẹp quá nhưng tôi,"
"Mèo cần một giấc ngủ dài, chứ không chơi đâu!"
Lúa xuân vàng óng dưới đồng,
Mặt trời chói lọi, chiếu từng đám mây.
Cánh đồng vui vẻ gọi mời,
Nhưng lúa bảo “tôi nghỉ, mệt quá rồi!”
Bước chân ai đó lội qua,
Lúa xuân tủm tỉm cười ha ha.
Tháng ba, tháng bốn rồi đấy,
Tụi lúa xuân cũng phải đi chơi mà!
Xuân về, xuân lại đến đây,
Mây trôi lững lờ, gió bay bay.
Cánh hoa rơi xuống chẳng sợ,
Những chú chim nhảy múa không ngừng tay.
Đường phố đông vui bao nhiêu,
Chắc chẳng ai sợ bị ướt giày.
Mùa xuân là thế, chẳng cần chờ,
Cứ vui hết mình, sống một ngày!
Mùa xuân mang đến niềm vui nhẹ nhàng, tinh khôi – là đề tài quen thuộc trong thơ ca thiếu nhi và học sinh. Những bài thơ ngắn gọn, dễ nhớ dưới đây không chỉ giúp ta cảm nhận hương xuân mà còn khơi dậy tình yêu thiên nhiên trong trẻ nhỏ.
Mùa xuân về khắp muôn nơi,
Hoa mai vàng nở nụ cười thật tươi.
Gió xuân khẽ hát bên trời,
Chào năm mới đến, đất trời thêm xanh.
Gió xuân về mơn man tóc,
Nắng lung linh khắp lối đi.
Cây cối đâm chồi nảy lộc,
Xuân về lòng cũng ngất ngây.
Hoa đào trước ngõ khoe hồng,
Chim én về gọi xuân nồng dịu êm.
Cành non vươn lá mơn man,
Đất trời thức giấc, khúc đàn mùa xuân.
Từng giọt nắng đong đầy tiếng cười,
Mùa xuân khẽ gọi “hãy vui lên thôi”.
Hoa nở, lòng người cũng nở,
Năm mới – niềm vui mới tới rồi.
Mây trắng trôi, trời xanh biếc,
Hoa mai đua nở ngọt ngào hương.
Cánh én bay về trên thảm cỏ,
Nghe lòng rộn rã khúc ca xuân.
Xuân là mùa khởi sắc của non sông, là niềm tự hào dân tộc khi đất nước khoác lên mình màu áo mới. Những vần thơ này chan chứa tình yêu quê hương và niềm tin vào tương lai tươi sáng.
1. Mùa xuân đất nước
Đất nước vươn mình sau bão giông,
Mùa xuân tỏa sáng giữa non sông.
Bao người góp sức xây đời mới,
Tổ quốc đẹp như giấc mơ hồng.
2. Xuân quê hương
Trên cánh đồng vàng, lúa chín,
Tiếng cười vang giữa sớm mai trong.
Trẻ thơ chạy đuổi cánh diều hồng,
Xuân về – lòng quê thêm rộn rã.
3. Đón xuân trên bản nhỏ
Khèn vang rộn rã nẻo cao,
Thiếu nữ váy hoa xoay vòng trong nắng.
Xuân về khắp bản làng xa,
Nụ cười như nắng tan vào sương mai.
4. Quê mẹ mùa xuân
Vườn cau, giàn bưởi nghiêng nghiêng,
Mẹ phơi mẻ thóc vàng bên sân nhà.
Xuân về, con nhớ quê xa,
Chỉ mong được thấy mẹ cười bình yên.
Không khí Tết là linh hồn của mùa xuân Việt Nam – nơi sum vầy, đoàn tụ và hạnh phúc.
1. Chào xuân mới
Pháo hoa rực rỡ giữa trời,
Chào xuân hân hoan nụ cười khắp nơi.
Lì xì đỏ thắm tay người,
Năm mới hạnh phúc – rạng ngời niềm tin.
2. Tết về
Hơi thở Tết chạm ngõ hiên,
Mùi bánh chưng gói niềm riêng tuổi nhỏ.
Mẹ cười – tóc điểm sương mờ,
Xuân về – con thấy quê hương trong lòng.
3. Ngày đầu năm mới
Sớm mai chim hót trên cành,
Ánh nắng vàng trải thênh thang ngõ nhỏ.
Người chúc nhau năm mới đủ đầy,
Niềm vui nở giữa trời xuân tươi.
Xem thêm:
Mùa xuân là bản hòa ca của thiên nhiên, của niềm tin và tình yêu cuộc sống. Những bài thơ về mùa xuân không chỉ giúp ta cảm nhận vẻ đẹp của đất trời, mà còn nhắc nhở mỗi người sống tích cực, yêu thương và trân trọng hiện tại.Hãy để trái tim bạn hòa cùng nhịp xuân và viết nên những vần thơ của riêng mình — nơi mùa xuân mãi là tuổi trẻ, là khởi đầu đẹp đẽ nhất.
Bài viết có hữu ích với bạn không?
Có
Không
Cám ơn bạn đã phản hồi!
202.000₫
Chọn mua
219.000₫
Chọn mua