Tuyển chọn các bài văn tả cây bàng lớp 5 hay, điểm cao, giàu cảm xúc

Đóng góp bởi: Nguyễn Thị Thanh Thảo
Cập nhật 14/10
2075 lượt xem

Cây bàng là loài cây gắn bó thân thiết với tuổi thơ của biết bao thế hệ học sinh Việt Nam. Dưới tán bàng xanh mát, ta từng vui chơi, học bài và ngắm lá đổi màu qua bốn mùa. Trong bài viết này, hãy cùng AVAKids tham khảo những bài văn tả cây bàng hay nhất, giúp học sinh rèn luyện khả năng miêu tả sinh động, giàu cảm xúc và học cách cảm nhận vẻ đẹp giản dị quanh mình.

1Dàn ý chi tiết bài văn tả cây bàng

Để viết bài văn tả cây bàng, trước hết giới thiệu cây bàng và ấn tượng ban đầu. Tiếp theo, tập trung miêu tả chi tiết thân, cành, lá, quả theo sự thay đổi của bốn mùa, xen kẽ với các hoạt động của con người và chim chóc dưới gốc cây. Cuối cùng, tổng kết lại vẻ đẹp, ý nghĩa của cây bàng và bày tỏ tình cảm của bản thân.

I. Mở bài:

  • Giới thiệu chung về cây bàng:

    • Cây bàng là loài cây gì (thân thuộc, gắn bó với tuổi thơ/trường học/đường làng...).

    • Cây bàng được tả ở đâu (ví dụ: sân trường, đầu làng, trước nhà...).

    • Ấn tượng chung đầu tiên về cây bàng (lớn, cổ thụ, xum xuê, đẹp...).

    • Tình cảm của người viết đối với cây bàng.

II. Thân bài:

  • 1. Tả bao quát cây bàng:

    • Kích thước: Cao lớn, sừng sững, đồ sộ, vươn cao.

    • Dáng vẻ: Cân đối, hùng vĩ, tỏa bóng mát.

    • Vị trí: Đứng vững chãi một mình hay giữa một không gian rộng.

    • Cảm nhận chung: Uy nghi, cổ kính, tràn đầy sức sống.

  • 2. Tả chi tiết các bộ phận của cây bàng:

    • a. Thân cây:

      • Kích thước: To lớn, một vòng tay người ôm không xuể.

      • Màu sắc: Nâu sẫm, xám bạc.

      • Vỏ cây: Xù xì, thô ráp, nứt nẻ, in hằn dấu vết thời gian.

      • Rêu phong: Có thể có lớp rêu xanh bám trên thân.

    • b. Rễ cây:

      • Nổi lên mặt đất, bò lan ra xung quanh như những con trăn khổng lồ.

      • Bám sâu vào lòng đất, thể hiện sự vững chãi, kiên cường.

    • c. Cành cây:

      • Đặc điểm: To lớn, chắc khỏe, vươn dài ra mọi phía (tán lá tầng tầng, lớp lớp).

      • Hình dáng: Cong queo, gân guốc, mọc ngang.

      • Sự phân bố: Tạo thành nhiều tầng tán rộng lớn.

    • d. Lá cây:

      • Hình dáng: To bản, hình bầu dục, phiến lá rộng.

      • Màu sắc và sự thay đổi theo mùa:

        • Mùa xuân/Hè: Xanh non mơn mởn khi mới nhú, sau đó xanh thẫm, xanh biếc, tươi tốt.

        • Mùa thu: Lá bắt đầu chuyển màu vàng, cam, đỏ rực rỡ.

        • Mùa đông: Lá đỏ sẫm, khô héo rồi rụng xuống, trơ lại cành khẳng khiu.

      • Âm thanh: Lá xào xạc, rì rào khi gió thổi.

    • e. Hoa bàng (nếu có):

      • Mọc thành chùm nhỏ, màu trắng xanh, không quá nổi bật nhưng dịu dàng.

      • Hương thơm thoang thoảng.

    • f. Quả bàng:

      • Hình dáng: Dẹt, hình bầu dục, khi non màu xanh, khi chín màu vàng hoặc đỏ.

      • Vị: Khi non chát, khi chín có vị chua ngọt nhẹ, bùi bùi (hạt bàng).

      • Tác dụng: Là món ăn vặt của tuổi thơ, chim chóc thường tìm đến ăn.

  • 3. Tả cảnh vật xung quanh và các hoạt động gắn với cây bàng:

    • Cảnh vật xung quanh: Sân trường, ghế đá, đường đi, góc phố...

    • Hoạt động của con người:

      • Học sinh tụ tập dưới gốc bàng đọc sách, trò chuyện, chơi đùa.

      • Người lớn ngồi nghỉ ngơi, hóng mát.

      • Trẻ con nhặt lá bàng rụng, nhặt quả bàng chín.

    • Hoạt động của các loài vật:

      • Chim chóc làm tổ, hót líu lo trên cành.

      • Ve sầu kêu râm ran vào mùa hè.

    • Bóng mát: Tán lá rộng che rợp cả một khoảng sân, xua đi cái nắng gay gắt.

  • 4. Sự thay đổi của cây bàng theo thời gian (theo mùa hoặc theo ngày):

    • Mùa xuân: Đâm chồi nảy lộc, tràn đầy sức sống.

    • Mùa hè: Tán lá xanh um tùm, che mát, ve kêu râm ran.

    • Mùa thu: Lá bàng chuyển màu vàng, đỏ rực rỡ như một bức tranh.

    • Mùa đông: Cây bàng trơ trụi cành khẳng khiu, vẻ buồn bã nhưng vẫn vững chãi.

III. Kết bài:

  • Tổng kết lại vẻ đẹp và ý nghĩa của cây bàng:

    • Cây bàng không chỉ là một loài cây mà còn là người bạn thân thiết, chứng nhân của thời gian.

    • Mang đến vẻ đẹp, bóng mát và gắn liền với nhiều kỷ niệm.

  • Nêu cảm nghĩ của bản thân: Yêu mến, trân trọng, nhớ nhung về cây bàng thân thương.

2Bài 1: Cây bàng sân trường em

Trong sân trường em có một cây bàng to lớn, đứng sừng sững giữa khoảng sân lát gạch đỏ. Cây bàng ấy đã gắn bó với bao thế hệ học sinh, trở thành người bạn thân quen của chúng em suốt những năm tháng cắp sách đến trường. Từ xa nhìn lại, cây bàng như một chiếc ô khổng lồ tỏa bóng mát xuống khắp sân.

Thân cây to, một vòng tay em ôm không xuể. Lớp vỏ xù xì, xám bạc, có những vết nứt dọc thân như dấu ấn của thời gian. Những rễ cây nổi lên mặt đất, ngoằn ngoèo, vững chãi như những con rắn khổng lồ bảo vệ gốc cây. Từ thân chính, cành bàng tỏa ra tứ phía, từng tầng lá đan xen tạo thành một mái che rợp mát.

Mùa hè, lá bàng xanh đậm, dày và mướt, che chắn nắng cho sân trường mát rượi. Lũ chim nhỏ thường về làm tổ trên cành, ríu rít hót vang. Mùa thu đến, lá bàng chuyển vàng, rồi đỏ rực rỡ như tấm áo mới. Gió thổi, lá rơi xào xạc, phủ kín sân trường. Mùa đông, cây trút hết lá, chỉ còn trơ lại cành khẳng khiu giữa trời lạnh, nhưng khi xuân về, chồi non lại bật lên, tràn trề sức sống.

Dưới tán bàng, chúng em thường ngồi trò chuyện, đọc sách hay chơi trò nhảy dây. Cây bàng không chỉ cho bóng mát, mà còn lưu giữ tiếng cười, ký ức của biết bao thế hệ học sinh thân yêu.

3Bài 2: Cây bàng đầu làng

Đầu làng em có một cây bàng cổ thụ, to lớn và rợp bóng quanh năm. Cây đã có từ lâu lắm rồi, từ thời ông nội em còn nhỏ. Ai đi qua đầu làng cũng phải ngước nhìn tán bàng rộng như một chiếc ô xanh che mát cả con đường đất nhỏ.

Thân bàng xù xì, to đến mức hai người lớn ôm mới xuể. Lớp vỏ màu nâu đậm, sần sùi, có những mảng rêu xanh bám chặt. Dưới gốc cây, những chiếc rễ nổi lên, ngoằn ngoèo bò dài ra mặt đất, như muốn ôm trọn cả vùng đất quê hương. Cành cây tỏa rộng, lá dày, xum xuê.

Mùa hè, dưới bóng bàng là nơi người dân nghỉ chân sau những buổi làm đồng. Các cụ già ngồi nói chuyện, lũ trẻ chơi trốn tìm, tiếng cười vang cả góc làng. Mùa thu, lá đổi màu, bay lả tả theo gió, rơi phủ kín con đường. Mùa đông đến, cây bàng trơ trụi, nhưng thân cây vẫn hiên ngang giữa mưa gió, tựa như chứng nhân của làng quê bao đời nay.

Cây bàng đầu làng không chỉ làm đẹp cho cảnh vật mà còn mang hơi thở của quê hương. Mỗi lần đi xa, em lại nhớ bóng dáng cây bàng già hiền hòa, nhớ hương đồng gió nội, nhớ tuổi thơ hồn nhiên dưới tán lá mát lành ấy.

4Bài 3: Cây bàng trước nhà em

Trước nhà em có một cây bàng cao lớn, được ông nội trồng từ khi bố em còn là cậu bé. Mỗi buổi sáng, ánh nắng sớm chiếu qua những tán lá bàng, tạo nên những mảng sáng lung linh trên sân gạch. Cây bàng đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của gia đình em.

Thân cây to và rắn rỏi, lớp vỏ màu xám sẫm, thô ráp. Rễ cây nổi lên uốn lượn quanh gốc như những con rắn ngủ quên. Mỗi khi trời mưa, nước đọng quanh gốc phản chiếu bóng cây, trông như một bức tranh. Mùa hè, cây bàng xanh tốt, tỏa bóng mát khắp sân. Ông em thường ngồi dưới gốc cây đọc báo, còn em và em trai chơi đùa, thả diều, hoặc nhặt quả bàng rụng đem nướng hạt ăn.

Mùa thu, lá bàng chuyển dần từ xanh sang vàng rồi đỏ thẫm, rụng khắp lối. Em thích nhất là lúc quét sân, gom từng đống lá lại, hít hà mùi hương dìu dịu của lá khô. Mùa đông, cây bàng trơ trụi, đứng lặng lẽ giữa gió lạnh, để rồi khi xuân về, chồi non lại bật lên, tràn trề sức sống.

Cây bàng trước nhà em không chỉ là bóng mát mà còn là người bạn thân thiết, chứng kiến bao niềm vui, nỗi buồn của gia đình. Em yêu cây bàng như yêu chính ngôi nhà thân thương của mình.

5Bài 4: Cây bàng mùa thu

Khi thu về, cây bàng như khoác lên mình chiếc áo mới rực rỡ. Màu xanh non của mùa hạ dần biến mất, nhường chỗ cho những sắc vàng, cam, đỏ thắm hòa quyện vào nhau. Dưới ánh nắng dịu dàng, cây bàng rực sáng cả một góc trời, như ngọn đuốc của mùa thu.

Lá bàng rụng khắp sân, từng chiếc xoay tròn trong gió, chạm nhẹ xuống mặt đất rồi nằm yên. Mỗi bước chân em đi qua lại nghe tiếng xào xạc vui tai. Mỗi buổi chiều tan học, nhìn những tia nắng cuối ngày hắt qua tán lá đỏ rực, em cảm thấy lòng mình thật ấm áp. Trên cành, vài chú chim nhỏ vẫn hót líu lo, làm cho khung cảnh thêm sống động.

Thân cây bàng vẫn đứng vững, cành khẳng khiu nhưng đầy sức sống. Quả bàng chín vàng rơi đầy gốc, bọn em thường nhặt về, tách lấy hạt nướng thơm nức. Dưới tán bàng, thỉnh thoảng lại có những đôi bạn nhỏ ngồi đọc sách, nói chuyện, hay đơn giản chỉ ngắm lá rơi.

Cây bàng mùa thu không chỉ đẹp mà còn gợi lên cảm xúc dịu dàng, trầm lắng. Mỗi chiếc lá rụng là một lời nhắn gửi của thời gian, khiến em thêm yêu mùa thu, yêu những điều bình dị trong cuộc sống.

6Bài 5: Cây bàng mùa hè

Mùa hè đến, cây bàng trong sân trường em xanh tốt hơn bao giờ hết. Tán lá dày đặc, tỏa bóng rợp khắp sân. Những tia nắng gay gắt bị che khuất bởi tầng lá xanh biếc, chỉ còn vài vệt sáng lọt qua, nhảy múa trên nền gạch đỏ.

Thân bàng to, rễ nổi ngoằn ngoèo như những con rắn uốn lượn. Cành cây tỏa rộng, lá to bản, xanh thẫm. Dưới bóng bàng, chúng em thường ngồi học bài, đọc truyện, hay chơi ô ăn quan. Tiếng ve sầu kêu râm ran trên cành, hòa cùng tiếng cười của học sinh tạo nên bản nhạc mùa hè sôi động.

Khi gió thổi, lá bàng đung đưa, tạo nên âm thanh rì rào dễ chịu. Hàng trăm chiếc lá rung lên như vỗ tay theo nhịp nắng. Có hôm, cô giáo cho lớp em ra học dưới gốc bàng, chúng em vừa đọc bài, vừa cảm nhận hơi mát lành của thiên nhiên.

Cây bàng mùa hè thật đẹp. Nó không chỉ che nắng mà còn mang đến cảm giác bình yên, trong trẻo. Mỗi khi nhìn lên tán lá xanh biếc ấy, em thấy như tuổi thơ mình đang nở hoa, tươi sáng và ngập tràn niềm vui.

7Bài 6: Cây bàng trong sân đình

Giữa sân đình làng em có một cây bàng cổ thụ đã sống qua hàng chục năm. Cây đứng sừng sững giữa không gian tĩnh mịch, rợp bóng che mát cả khoảng sân gạch rộng. Mỗi khi đến lễ hội, người dân trong làng lại quây quần dưới gốc bàng nghỉ ngơi, trò chuyện, tiếng cười hòa lẫn cùng tiếng gió xào xạc trên tán lá, tạo nên khung cảnh thật yên bình và thân thương.

Thân cây bàng to, chắc nịch, một vòng tay người ôm không xuể. Lớp vỏ sần sùi, có chỗ nứt nẻ, có chỗ phủ kín rêu xanh khiến cây mang dáng vẻ trầm mặc, cổ kính. Dưới gốc, những rễ cây nổi lên mặt đất như những con trăn khổng lồ, uốn lượn, bám chắc vào lòng đất quê hương. Cành cây vươn dài tỏa khắp sân, lá mọc dày và to bản. Mỗi khi nắng chiếu xuống, ánh sáng chỉ có thể len lỏi qua vài kẽ lá nhỏ, khiến bóng cây trở nên dịu mát, nhẹ nhàng.

Mùa hè, cây bàng xanh rờn, che bóng cho dân làng nghỉ chân sau những buổi làm đồng. Lũ trẻ con thường tụ tập dưới gốc chơi ô ăn quan, đánh chuyền hay nhặt quả bàng non. Mùa thu đến, lá bàng đổi màu vàng, cam rồi đỏ rực, từng chiếc lá khẽ rơi xuống sân, bay lượn trong gió như những cánh bướm nhỏ. Mùa đông, cây trút lá, chỉ còn trơ cành, đứng lặng giữa làn sương trắng xóa.

Cây bàng trong sân đình như một phần linh hồn của ngôi làng. Nó chứng kiến biết bao đổi thay, bao thế hệ người dân lớn lên, già đi rồi lại có lớp người khác kế tục. Mỗi khi nhìn cây, em thấy như thấy cả làng quê bình dị, yên ả và thân thương của mình.

8Bài 7: Cây bàng trong sân chùa

Phía sân chùa làng em có một cây bàng cổ thụ cao lớn, tỏa bóng rợp mát quanh năm. Mỗi lần theo mẹ đến chùa lễ Phật, em lại ngước nhìn tán lá xanh thẫm đung đưa trong gió, nghe tiếng lá xào xạc hòa cùng tiếng chuông chùa ngân nga, lòng em thấy thật thanh thản và yên bình.

Cây bàng ấy đã sống rất lâu. Thân cây to, vỏ xù xì, sẫm màu, có những vết nứt sâu như những đường gân của thời gian. Những cành cây vươn dài ra khắp bốn phía, lá mọc dày, tầng tầng lớp lớp. Khi nắng chiếu xuống, ánh sáng phản chiếu qua từng phiến lá tạo nên những đốm sáng lung linh như dát vàng. Rễ cây trồi lên mặt đất, đan xen nhau tạo thành những ụ đất cao, nơi các chú sóc nhỏ thường chạy nhảy tìm thức ăn.

Vào mùa hè, cây bàng xanh mướt, tỏa bóng mát khiến ai bước qua cũng cảm thấy dễ chịu. Những phật tử ngồi thiền dưới tán cây, hít thở không khí trong lành, tâm hồn như được gột rửa. Khi thu đến, lá bàng đổi màu vàng, đỏ, rơi khẽ xuống nền chùa lát gạch, lẫn vào hương khói thoang thoảng của trầm, khiến cảnh chùa thêm phần tĩnh lặng.

Cây bàng nơi sân chùa không chỉ làm đẹp cảnh vật mà còn là biểu tượng của sự bình an và lòng kiên định. Dù nắng mưa, dù thời gian trôi, cây vẫn đứng đó, hiền hòa, trầm lặng, như nhắc nhở con người sống an nhiên, vị tha và hướng thiện.

9Bài 8: Cây bàng mùa đông

Mùa đông đến, cây bàng trong sân trường em thay đổi hoàn toàn. Không còn tán lá xanh um tươi tốt của mùa hè, cây bàng giờ đây chỉ còn lại những cành khẳng khiu giơ lên nền trời xám lạnh. Thế nhưng, giữa cái giá rét của mùa đông, dáng đứng của cây vẫn vững vàng, kiên cường, như một người chiến sĩ thầm lặng giữ gìn sân trường.

Thân cây to, màu nâu xám, phủ một lớp rêu mốc dày. Cành cây đan xen chằng chịt, nhiều chỗ gãy cũ vẫn còn in vết sẹo thời gian. Dưới gốc cây, lớp lá khô cuối cùng của mùa thu vẫn còn nằm vương vãi, ẩm ướt và nặng mùi đất. Mỗi khi gió lạnh thổi qua, cành bàng khẽ rung lên, phát ra những tiếng kẽo kẹt rất khẽ như đang kể chuyện về những mùa đã qua.

Dù trông có vẻ trơ trụi và buồn, nhưng cây bàng vẫn âm thầm nuôi dưỡng sự sống trong lòng. Ẩn dưới lớp vỏ khô cứng kia là những mầm non đang chuẩn bị nảy dậy khi xuân về. Em thường đứng nhìn cây trong những buổi sáng lạnh, thấy trên những đầu cành xuất hiện vài chồi nhỏ nhú ra, báo hiệu mùa mới sắp đến.

Cây bàng mùa đông mang vẻ đẹp rất riêng – không rực rỡ, không ồn ào mà lặng lẽ, sâu sắc. Nó khiến em hiểu rằng, trong sự tĩnh lặng và trống vắng vẫn luôn có một sức sống mạnh mẽ, âm thầm chờ ngày bừng dậy.

10Bài 9: Cây bàng ở góc phố

Trên con phố nhỏ nơi em sống, có một cây bàng già đứng lặng lẽ ở góc đường, ngay gần ngã ba nơi xe cộ qua lại tấp nập. Dù bao năm trôi qua, bao tòa nhà mọc lên, cây bàng ấy vẫn đứng đó, hiên ngang, rợp bóng mát cho cả đoạn đường.

Thân cây bàng to, xù xì, có nhiều vết khắc chữ của những người qua đường từng dừng lại. Rễ cây ăn sâu xuống lòng đất, có chỗ trồi lên như những ụ đất nhỏ quanh gốc. Mỗi buổi sáng, ánh nắng chiếu xiên qua tán lá, bóng cây in xuống mặt đường tạo thành những mảng sáng tối đan xen nhau rất đẹp.

Vào mùa hè, cây bàng xanh tốt, tán lá xòe rộng che nắng cho người đi bộ. Bác bán hàng rong thường dừng xe dưới bóng cây nghỉ chân, còn mấy đứa trẻ trong xóm thì chơi chuyền, đá cầu dưới gốc bàng. Mỗi khi gió thổi, lá cây khẽ rung rinh, rơi nhẹ xuống mặt đường, theo gió bay đi. Mùa thu đến, lá bàng chuyển màu vàng cam, rồi đỏ rực, khiến cả góc phố như khoác tấm áo mới.

Cây bàng ấy đã chứng kiến bao mùa mưa nắng, bao bước chân qua lại. Dù thành phố có đổi thay, cây vẫn đứng đó, bình dị mà thân thương. Mỗi lần đi xa, trở về, nhìn thấy bóng cây bàng in trên nền trời, em lại thấy như mình đang trở về với những ngày tuổi thơ trong trẻo.

11Bài 10: Cây bàng ngày mưa

Những ngày mưa, cây bàng trong sân trường em trông thật khác. Tán lá xanh mướt thấm đẫm nước, lấp lánh như được phủ một lớp pha lê. Mưa rơi tí tách qua từng tầng lá, giọt này rơi xuống giọt kia, tạo nên âm thanh trong trẻo và đều đặn như một bản nhạc của thiên nhiên.

Thân bàng đen bóng vì nước mưa, rêu xanh bám chặt vào từng khe vỏ. Rễ cây ngập trong lớp đất ướt, hơi đất bốc lên tỏa mùi thơm ngai ngái. Dưới tán bàng, chúng em trú mưa, nghe tiếng mưa gõ lên lá, lên mái ngói, lòng cảm thấy thật bình yên. Từng giọt nước rơi từ cành cao, chạm xuống mặt đất tung tóe, phản chiếu ánh sáng nhạt của bầu trời sau cơn giông.

Khi mưa tạnh, lá bàng ánh lên sắc xanh đậm, long lanh giọt nước. Mặt sân phản chiếu bóng cây như tấm gương trong veo. Những chú chim ướt cánh đậu lên cành, rũ nước rồi cất tiếng hót vang, làm cho không gian trở nên sinh động hơn.

Cây bàng ngày mưa mang vẻ đẹp rất riêng – vừa dịu dàng, vừa kiên cường. Dù trời mưa hay nắng, cây vẫn đứng đó, lặng lẽ che chở, lặng lẽ góp phần làm nên vẻ đẹp yên bình cho sân trường thân yêu.

12Bài 11: Cây bàng nơi bờ hồ

Bên bờ hồ gần nhà em có một cây bàng to lớn, tỏa bóng mát xuống mặt nước phẳng lặng. Cây đã ở đó từ rất lâu, có lẽ hơn cả tuổi của bố em. Mỗi buổi chiều, khi ánh nắng dần buông xuống, bóng cây bàng in dài trên mặt hồ, gợn sóng lăn tăn, trông thật yên bình.

Thân cây to và rắn rỏi, vỏ sần sùi, chỗ thì nứt nẻ, chỗ lại phủ rêu xanh. Những cành cây vươn dài ra phía mặt hồ, lá xanh biếc phản chiếu xuống làn nước như những tấm gương nhỏ. Mỗi khi gió thổi qua, mặt hồ lay động, ánh sáng lung linh hòa cùng tiếng lá xào xạc khiến khung cảnh thật nên thơ.

Mùa hè, dưới gốc bàng là nơi người dân ngồi hóng mát. Trẻ con thì chơi thả thuyền giấy, nghịch nước, tiếng cười vang khắp bờ hồ. Mùa thu đến, lá bàng đổi màu, từng chiếc lá đỏ rơi xuống mặt nước, trôi lững lờ theo dòng, như những cánh bướm nhỏ đang dạo chơi. Đông về, cây bàng trụi lá, chỉ còn cành khẳng khiu soi bóng xuống mặt hồ phẳng lặng. Nhưng đến xuân, những chồi non lại nhú ra, xanh mướt, báo hiệu sức sống mới.

Cây bàng bên bờ hồ không chỉ đẹp mà còn mang đến cho em cảm giác bình yên, tĩnh lặng. Nó như một người bạn thân thiết, lặng lẽ ngắm nhìn bao đổi thay của cảnh vật, của con người, vẫn giữ trong mình nét giản dị, hiền hòa và vững chãi.

13Bài 12: Cây bàng mùa xuân

Mỗi khi mùa xuân về, cây bàng trong sân trường em lại thay đổi kỳ diệu. Sau những tháng đông lạnh lẽo, thân cây sần sùi tưởng như khô cứng ấy bỗng trở nên đầy sức sống. Từ những đầu cành khẳng khiu, những chồi non nhỏ xíu bắt đầu nhú ra, xanh mướt và mềm mại.

Chỉ ít ngày sau, khắp cây đã phủ một màu xanh tươi mới. Lá bàng non mỏng tang, khi nắng chiếu vào trông như những chiếc lá ngọc lấp lánh. Gió xuân thổi nhẹ, lá đung đưa nhè nhẹ, phát ra âm thanh rì rào nghe thật vui tai. Dưới gốc bàng, đất ẩm và thơm mùi mưa xuân, cỏ non mọc xanh rì.

Em rất thích ngồi dưới tán bàng vào buổi sáng sớm mùa xuân, khi sương còn đọng trên lá. Những giọt sương long lanh như những hạt ngọc, phản chiếu ánh mặt trời yếu ớt. Trên cành, vài chú chim sâu chuyền cành, ríu rít hót chào ngày mới. Cảnh vật quanh cây như bừng tỉnh, tràn đầy sức sống và niềm vui.

Mỗi lần nhìn cây bàng vào mùa xuân, em lại thấy lòng mình cũng tươi mới như những chiếc lá non kia. Cây bàng dạy em hiểu rằng sau những ngày tháng giá lạnh, cuộc sống vẫn luôn tái sinh, xanh tươi và tràn đầy hi vọng.

14Bài 13: Cây bàng trong ký ức tuổi thơ

Cây bàng sân trường cũ là một phần ký ức không thể quên trong tuổi thơ em. Năm nào đi qua con đường ấy, em cũng dừng lại nhìn thật lâu, bởi nơi đó từng gắn liền với bao kỷ niệm học trò trong sáng và vui tươi.

Ngày ấy, cây bàng đứng giữa sân, cao lớn và rợp bóng. Chúng em thường chơi dưới gốc bàng mỗi giờ ra chơi, khi thì nhảy dây, khi thì chơi chuyền, có lúc chỉ ngồi nghe gió thổi qua tán lá. Vào mùa hè, lá xanh um, che rợp cả khoảng sân; mùa thu đến, lá đỏ rực, bay trong gió như những cánh bướm. Mỗi chiều, khi tiếng trống trường vang lên, ánh hoàng hôn phủ xuống, bóng cây đổ dài trên nền gạch đỏ – hình ảnh ấy in sâu trong tâm trí em mãi mãi.

Có lần, em và các bạn còn cùng nhau nhặt quả bàng chín, đập lấy hạt nướng lên ăn, thơm nồng và bùi béo. Những tiếng cười, tiếng gọi nhau vang vọng dưới tán bàng như khúc ca tuổi thơ ngọt ngào. Nay em đã lớn, đã rời xa mái trường ấy, nhưng mỗi khi nhớ lại, trong lòng vẫn dâng lên một niềm xúc động khó tả.

Cây bàng ấy không chỉ là một bóng mát giữa sân trường, mà còn là chứng nhân của những năm tháng hồn nhiên nhất đời người. Trong ký ức em, cây bàng vẫn mãi tươi xanh, vẫn rì rào gió hát, vẫn che chở tuổi thơ bằng tất cả dịu dàng và thương mến.

15Bài 14: Cây bàng và đàn chim nhỏ

Trong sân trường em có một cây bàng lớn, nơi đàn chim nhỏ vẫn thường về làm tổ mỗi mùa hè. Mỗi sáng đến lớp, em luôn nghe tiếng chim hót ríu rít trên những tán lá, âm thanh ấy làm em cảm thấy yêu đời và tràn đầy năng lượng.

Cây bàng như một ngôi nhà lớn của chúng. Từng cành cây là nơi chim đậu nghỉ, từng chùm lá xanh là mái che ấm áp. Thân cây to, cành chắc, tạo nên chỗ dựa vững chãi. Khi gió thổi, lá bàng xào xạc, chim lại bay ra, chao liệng rồi đáp xuống những cành cao. Mùa hè, tiếng ve hòa cùng tiếng chim hót, vang khắp sân trường tạo nên bản hòa âm rộn rã.

Những buổi trưa, em ngồi dưới gốc cây, ngước nhìn lên cao, thấy những chiếc tổ nhỏ đan bằng cành khô và lá khô. Chim mẹ bay đi tìm mồi, chim con thò đầu ra kêu lích chích. Có hôm, một chú chim non rơi khỏi tổ, em và các bạn nhẹ nhàng nhặt lên, đặt lại trên cành. Cây bàng như dang tay che chở cho tất cả sinh linh nhỏ bé ấy.

Em thấy cây bàng và đàn chim giống như đôi bạn thân, cùng chia sẻ cuộc sống yên lành giữa sân trường. Mỗi khi nghe tiếng chim hót trên tán bàng, em lại thấy lòng mình trong trẻo, nhẹ nhõm, như vừa được chạm vào vẻ đẹp tinh khôi của thiên nhiên.

16Bài 15: Cây bàng bên ghế đá trường em

Cạnh dãy ghế đá dài trong sân trường em là một cây bàng to lớn, rợp bóng quanh năm. Mỗi khi ra chơi, học sinh thường ngồi trên ghế, dựa lưng vào thân cây, đọc sách hoặc nói chuyện cùng bạn bè. Cây bàng như người bạn thầm lặng, lắng nghe những câu chuyện hồn nhiên của tuổi học trò.

Thân cây to, vỏ xù xì, có chỗ còn in dấu khắc tên học sinh cũ. Cành cây vươn ra tỏa rộng, che mát cho cả hàng ghế đá. Lá bàng dày, xanh mướt, khi nắng chiếu qua tạo nên những vệt sáng lung linh trên mặt ghế. Mỗi buổi trưa hè, gió thổi qua tán lá tạo nên âm thanh rì rào, làm em thấy dễ chịu vô cùng.

Khi thu về, lá bàng chuyển màu vàng, cam, rồi đỏ. Mỗi lần gió thổi, hàng trăm chiếc lá bay lả tả, rơi đầy trên ghế. Có hôm, em nhặt những chiếc lá đẹp nhất, ép vào vở làm kỷ niệm. Dưới tán cây, tiếng nói cười của học sinh, tiếng ve kêu, tiếng lá rơi hòa vào nhau thành một bản nhạc mùa hè rộn ràng.

Cây bàng bên ghế đá đã chứng kiến bao thế hệ học trò lớn lên và rời đi. Dù thời gian trôi qua, cây vẫn ở đó, vẫn xanh tươi, vẫn dang cành che chở. Mỗi khi ngồi dưới bóng bàng, em thấy lòng mình ấm lại, như được bao bọc trong vòng tay của một người bạn thân thương.

dropcap crown=0]17[/dropcap]Bài 16: Cây bàng nơi sân tập thể

Trong khu tập thể cũ nơi em ở, có một cây bàng to đã gắn bó với cư dân ở đây suốt mấy chục năm. Cây đứng ở giữa sân, nơi lũ trẻ con thường nô đùa mỗi chiều. Tán cây rộng che rợp cả khoảng sân xi măng, giúp mọi người có chỗ tránh nắng, tránh mưa, và cũng là nơi lưu giữ bao kỷ niệm của cả khu nhà.

Thân cây bàng to, sần sùi, chỗ lồi chỗ lõm như những vết sẹo của thời gian. Vỏ cây màu xám đen, phủ một lớp rêu xanh nhạt. Dưới gốc cây, những rễ già nổi lên uốn lượn, tạo thành chỗ ngồi quen thuộc cho các cụ già mỗi sáng. Cành bàng tỏa ra bốn phía, lá to bản, xanh thẫm, đan xen nhau thành một mái vòm khổng lồ.

Vào mùa hè, khi ánh nắng gay gắt tràn xuống, bóng cây bàng là nơi mát mẻ nhất sân. Trẻ con chơi nhảy dây, đá cầu, người lớn ngồi trò chuyện, tiếng cười nói vang khắp khu. Khi thu đến, lá bàng chuyển màu vàng rồi đỏ, rơi đầy sân, tạo nên tấm thảm rực rỡ. Mỗi sáng, tiếng chổi quét lá vang lên, hòa cùng tiếng chim hót, làm không gian thêm sinh động.

Cây bàng nơi sân tập thể đã trở thành một phần quen thuộc trong cuộc sống của mọi người. Nó không chỉ che mát mà còn gắn kết con người lại gần nhau hơn. Mỗi khi nhìn cây, em lại thấy như thấy cả tuổi thơ của mình, giản dị, trong trẻo mà thân thương vô cùng.

18Bài 17: Cây bàng trước cổng trường

Trước cổng trường em có một cây bàng cao lớn, đứng sừng sững như người gác cổng thầm lặng. Mỗi sáng đến lớp, em đều ngước nhìn cây, thấy tán lá xòe rộng đón ánh bình minh, lấp lánh những giọt sương còn vương trên phiến lá. Cây bàng như đang dang tay chào đón chúng em vào một ngày học mới.

Thân cây to, rêu phong bám kín, rễ cây trồi lên ôm lấy phần đất quanh gốc. Cành cây tỏa ra đều tăm tắp, tạo thành chiếc ô xanh khổng lồ. Mùa hè, lá bàng xanh mướt, che mát lối đi; mùa thu, lá đổi màu đỏ rực, rơi lả tả như cơn mưa nhẹ. Mỗi khi gió thổi, lá bàng xoay tròn, bay xuống sân, tạo nên khung cảnh đẹp như trong tranh.

Trưa nắng, những người bán hàng rong thường ghé ngồi dưới bóng cây nghỉ chân. Học sinh tan học cũng đứng chờ bố mẹ đón về dưới gốc bàng, ríu rít kể nhau nghe chuyện trên lớp. Thỉnh thoảng, vài chú chim sẻ nhảy nhót trên cành, cất tiếng hót trong trẻo khiến không gian thêm vui tươi.

Cây bàng trước cổng trường là hình ảnh quen thuộc và thân thương với mỗi học sinh. Nó chứng kiến bao thế hệ trưởng thành, bao nụ cười, bao giọt nước mắt chia tay. Dù mai này em có rời xa ngôi trường thân yêu, hình ảnh cây bàng ấy vẫn sẽ mãi khắc sâu trong tim em.

19Bài 18: Cây bàng trên con đường làng

Dọc con đường làng quê em, có một hàng bàng xanh mướt, trong đó có một cây bàng to nhất đứng ngay khúc quanh. Mỗi buổi sáng, ánh nắng chiếu qua tán lá, rọi xuống con đường đất đỏ, khiến khung cảnh trở nên thật ấm áp. Tiếng chim hót trên cành, tiếng gió thổi qua lá bàng hòa vào tiếng chân người qua lại, tạo nên một bản nhạc quen thuộc của làng quê.

Thân cây bàng cao lớn, chắc nịch, vỏ nâu sẫm, có chỗ bong tróc lộ ra lớp gỗ sáng màu bên trong. Rễ cây bò dài ra hai bên mép đường, khiến ai đi qua cũng phải khẽ bước. Cành lá sum suê, xòe rộng, che bóng mát cho người nông dân đi làm đồng về. Mùa hè, cây bàng xanh tốt, gió thổi làm lá rung rinh như vẫy chào. Mùa thu, lá đổi màu, rơi đầy lối, con đường ngập tràn sắc đỏ và vàng như một dải lụa rực rỡ.

Bọn trẻ con trong làng rất thích chơi dưới gốc bàng. Chúng nhặt quả bàng non, hái lá làm quạt, rồi đuổi nhau chạy quanh gốc cười vang. Cây bàng đã chứng kiến bao thế hệ trẻ lớn lên, bao mùa lúa chín, bao tiếng gọi đò xa.

Cây bàng trên con đường làng quê em không chỉ là một phần của cảnh vật mà còn là biểu tượng của sự yên bình, mộc mạc. Mỗi lần đi xa, em nhớ nhất vẫn là hình ảnh tán bàng xanh biếc in bóng xuống con đường nhỏ thân quen ấy.

20Bài 19: Cây bàng trong sân bệnh viện cũ

Trong khuôn viên bệnh viện cũ gần nhà em có một cây bàng rất lớn. Người ta bảo rằng cây đã có từ khi bệnh viện được xây, tức là hơn bốn chục năm. Giờ đây, dù tường rêu phong, sân gạch đã phai màu, nhưng cây bàng vẫn đứng đó, xanh tốt và đầy sức sống.

Thân cây cao, thẳng, phủ đầy rêu, có vài vết cắt cũ từ những cành đã khô. Gốc cây to, rễ nổi ngoằn ngoèo, tạo thành những bậc ghế tự nhiên. Mỗi buổi sáng, bóng cây che rợp cả khoảng sân, khiến không gian trở nên mát mẻ, dễ chịu. Lá bàng to, xanh đậm, đung đưa theo gió, phản chiếu ánh nắng như muôn mảnh gương nhỏ.

Bệnh nhân ra ngồi nghỉ dưới gốc cây, hít thở không khí trong lành. Bác bảo vệ già vẫn quét lá mỗi chiều, gom chúng lại thành đống rồi đốt, khói bàng thơm phảng phất khắp sân. Mùa thu, lá bàng rụng nhiều, sân vàng rực một màu, trông vừa đẹp vừa man mác buồn.

Cây bàng trong sân bệnh viện không chỉ cho bóng mát mà còn mang đến cảm giác bình an. Nó chứng kiến bao câu chuyện vui buồn, bao người đến rồi đi. Giữa không gian tĩnh lặng của bệnh viện cũ, cây bàng vẫn lặng lẽ sống, vẫn tỏa ra hơi thở dịu dàng của sự sống và niềm hy vọng.

21Bài 20: Cây bàng trong sân nhà thờ

Trước cổng nhà thờ cổ ở làng em có một cây bàng cao vút, tỏa bóng che mát gần nửa sân. Cây đã sống ở đó hàng chục năm, trải qua bao mùa mưa nắng cùng mái ngói rêu phong và tiếng chuông nhà thờ ngân vang mỗi sáng.

Thân cây bàng to và rắn rỏi, vỏ màu nâu sẫm, nhiều chỗ nứt nẻ, rêu xanh phủ kín. Cành cây vươn dài ra bốn phía, lá xanh mướt, dày và to. Mỗi khi gió thổi, lá bàng khẽ lay động, âm thanh xào xạc hòa cùng tiếng chuông nhà thờ vang lên tạo nên bản hòa âm thật thiêng liêng. Dưới gốc cây, các cụ già thường ngồi nghỉ, trò chuyện sau buổi lễ. Trẻ con chơi đùa quanh đó, tiếng cười trong trẻo vang vọng cả sân.

Mùa thu đến, lá bàng ngả vàng, rồi đỏ rực, từng chiếc lá rơi chậm rãi trong gió, nhẹ nhàng đáp xuống bậc đá. Mùa đông, cây trút hết lá, chỉ còn cành khẳng khiu giữa bầu trời xám, nhưng khi xuân về, cây lại đâm chồi nảy lộc, xanh tươi như chưa từng có một mùa đông nào đi qua.

Cây bàng trong sân nhà thờ mang vẻ đẹp trang nghiêm mà hiền hòa. Nó như người bạn đồng hành của mái nhà thờ cổ, lặng lẽ chứng kiến bao mùa lễ, bao lời cầu nguyện của người dân quê em. Nhìn cây, em thấy lòng mình lắng lại, bình yên và nhẹ nhõm hơn bao giờ hết.

22Bài 21: Cây bàng trong sân ủy ban xã

Trước trụ sở ủy ban xã em có một cây bàng cao lớn, bóng mát rợp cả một khoảng sân rộng. Mỗi khi đi học về ngang qua, em thường dừng lại ngắm nhìn cây, thấy lá xanh mướt rung rinh trong gió, nghe âm thanh xào xạc như lời chào thân quen. Cây đã ở đó lâu lắm rồi, có lẽ từ khi ngôi nhà hành chính này được xây dựng.

Thân cây bàng to, sần sùi, vỏ nâu sẫm. Rễ cây nổi lên quanh gốc, bò lan ra bốn phía như những con rắn khổng lồ nằm nghỉ. Từ thân cây, vô số cành lớn tỏa ra, đan vào nhau tạo thành tầng tầng lớp lớp lá. Mùa hè, lá xanh thẫm, tỏa bóng che nắng cho mọi người đến làm việc. Mỗi buổi trưa, các cô chú nhân viên thường ngồi nghỉ dưới gốc bàng, cùng nhau uống trà, trò chuyện vui vẻ.

Mùa thu, lá đổi màu vàng rồi đỏ, từng chiếc lá khẽ rơi trong gió, đậu lên bậc thềm, vẽ nên khung cảnh yên bình. Khi gió mạnh thổi qua, lá bàng rụng ào ào, phủ kín mặt sân, khiến nơi đây trở nên đẹp như bức tranh. Mùa đông, cây trút lá, nhưng thân cây vẫn đứng thẳng, vững vàng như chính tinh thần của những con người nơi đây – cần cù, mạnh mẽ và bền bỉ.

Cây bàng trong sân ủy ban xã không chỉ làm mát không gian mà còn là biểu tượng của sự gắn bó, của quê hương yên ả. Mỗi khi nhìn cây, em thấy lòng mình bình yên đến lạ, như được trở về giữa tình làng nghĩa xóm thân thương.

23Bài 22: Cây bàng nơi công viên nhỏ

Công viên gần nhà em có một cây bàng to nhất khu, tỏa bóng mát xuống bãi cỏ xanh. Mỗi chiều, khi mặt trời sắp lặn, ánh nắng cuối cùng chiếu lên tán lá, làm chúng sáng rực như dát vàng. Cây bàng đã trở thành điểm hẹn quen thuộc của nhiều người dân đến dạo mát, tập thể dục hay vui chơi.

Thân cây to, vỏ xù xì, nhiều chỗ in hằn dấu vết thời gian. Những chiếc rễ nổi lên như những đường gân khỏe mạnh, ôm chặt lấy mặt đất. Cành bàng to, tỏa ra đều tăm tắp, lá xanh mướt và dày. Khi gió thổi, cả tán cây lay động, phát ra tiếng rì rào như đang trò chuyện cùng mọi người.

Trẻ con chơi cầu trượt, đu quay dưới bóng cây, người lớn ngồi nghỉ ngơi, ngắm cảnh. Mỗi mùa, cây lại thay áo mới: xuân xanh mơn mởn, hè rợp bóng, thu vàng đỏ rực, đông khẳng khiu mà hiên ngang. Có những buổi chiều, lá bàng rụng nhiều, phủ đầy ghế đá và lối đi, em thích chạy nhặt những chiếc lá đẹp nhất mang về ép vào vở.

Cây bàng nơi công viên nhỏ không chỉ làm đẹp cảnh quan mà còn khiến con người cảm thấy gắn bó hơn với thiên nhiên. Nó như người bạn thân quen, lặng lẽ chứng kiến bao niềm vui giản dị, bao phút giây bình yên trong cuộc sống thường ngày.

24Bài 23: Cây bàng bên bờ sông

Bên bờ sông quê em có một cây bàng lớn, rợp bóng mát quanh năm. Mỗi khi nước sông dâng cao, bóng cây in xuống mặt nước lăn tăn gợn sóng, trông thật hiền hòa và thơ mộng. Ai đi ngang qua cũng dừng lại vài giây, ngắm nhìn cây bàng như ngắm một phần của quê hương mình.

Thân cây to, rắn rỏi, vỏ nâu sẫm, có những đường nứt dọc kéo dài. Rễ cây bò lan xuống tận mép nước, đan xen với bờ cỏ xanh rì. Cành cây vươn dài, tỏa bóng mát cho những người đi thuyền cập bến nghỉ ngơi. Mùa hè, lá bàng xanh thẫm, xào xạc trong gió; mùa thu, lá vàng rụng đầy bờ cát. Mỗi khi hoàng hôn buông xuống, ánh nắng đỏ rực phủ lên tán lá, làm cây bàng như ngọn đuốc vàng soi sáng dòng sông.

Bọn trẻ trong làng thường ra đây tắm sông, trèo lên cành thấp rồi nhảy ùm xuống nước, tiếng cười vang khắp một khúc sông dài. Người lớn ngồi trên bờ nghỉ mát, chuyện trò râm ran. Cây bàng trở thành chứng nhân cho biết bao kỷ niệm tuổi thơ của người dân quê em.

Cây bàng bên bờ sông không chỉ đẹp mà còn mang hồn quê – hiền hòa, bền bỉ và gắn bó. Mỗi lần đi xa, em luôn nhớ dáng bàng soi bóng xuống dòng nước lững lờ trôi, nhớ âm thanh xào xạc thân thương của những tán lá trong gió chiều quê.

25Bài 24: Cây bàng nơi bãi đất trống

Gần nhà em có một bãi đất trống, ở giữa có một cây bàng mọc đơn độc. Không ai trồng nó, nhưng cây vẫn lớn lên xanh tốt, sừng sững giữa khoảng trời rộng. Mỗi khi đi ngang qua, em luôn cảm thấy kính phục sự mạnh mẽ của cây – dù không được chăm sóc, cây vẫn vươn mình lên giữa nắng gió.

Thân cây cao, thẳng, rêu phong bám dày, vỏ nâu sần sùi. Rễ cây ăn sâu xuống lòng đất, cành bàng vươn dài, lá xanh mướt, tầng tầng lớp lớp. Khi nắng chiếu xuống, bóng cây đổ dài trên nền đất trống, trông như một tấm thảm mát lành giữa cái nắng oi ả. Mùa hè, lũ chim nhỏ thường đậu trên cành, kêu líu lo. Mùa thu, lá bàng rơi đầy đất, từng lớp chồng lên nhau như tấm thảm màu vàng rực.

Thỉnh thoảng, người dân đi làm đồng ngang qua lại dừng chân nghỉ mát dưới gốc cây, hoặc nhóm trẻ con trong xóm kéo nhau ra chơi thả diều, nhặt lá, hái quả bàng. Cây đứng đó, lặng lẽ nhưng vẫn mang lại niềm vui cho mọi người.

Cây bàng nơi bãi đất trống giống như biểu tượng của sức sống kiên cường. Dù cô độc, cây vẫn tỏa bóng, vẫn xanh tươi, vẫn cống hiến âm thầm cho cuộc sống quanh mình. Mỗi khi nhìn cây, em lại thấy một bài học giản dị mà sâu sắc về sự bền bỉ và lòng kiên định.

26Bài 25: Cây bàng trước ngôi nhà tuổi thơ

Trước ngôi nhà cũ của ông bà ngoại em có một cây bàng lớn. Ngày nhỏ, mỗi dịp nghỉ hè về thăm quê, em thường cùng anh chị leo trèo, chơi đùa dưới tán bàng ấy. Giờ đây, ông bà đã già, mái ngói đã cũ, nhưng cây bàng vẫn đứng đó, xanh tươi như xưa, mang trong mình bao ký ức êm đềm của tuổi thơ em.

Thân cây cao và to đến mức ba người ôm mới xuể. Lớp vỏ dày, xám bạc, rêu mốc phủ kín. Rễ cây nổi hẳn lên khỏi mặt đất, tạo thành những bậc ghế tự nhiên cho lũ trẻ ngồi chơi. Cành lá sum suê, xòe rộng che kín cả khoảng sân nhỏ. Mùa hè, lá xanh mướt, tiếng chim hót ríu rít trên cành. Mùa thu, lá vàng đỏ rực, rơi lả tả khắp sân, em thích nhặt những chiếc lá to nhất để ép vào trang vở.

Dưới gốc bàng, ông em thường ngồi uống trà, kể chuyện cổ tích cho lũ cháu nghe. Bà thì quét lá mỗi sáng, gom thành đống rồi đốt, khói thơm lan khắp ngõ. Cây bàng như chứng nhân của thời gian, lưu giữ hơi thở của quê hương, của tình yêu gia đình.

Mỗi khi trở lại thăm ông bà, nhìn tán bàng xanh mướt đung đưa trong gió, em thấy lòng mình ấm áp lạ thường. Dưới tán bàng ấy, tuổi thơ em vẫn còn nguyên vẹn – hồn nhiên, trong trẻo và đầy ắp tiếng cười.

Xem thêm:

Cây bàng không chỉ cho bóng mát mà còn lưu giữ biết bao kỷ niệm tuổi học trò và hương vị bình yên của quê hương. Hy vọng những bài văn tả cây bàng trên từ AVAKids sẽ giúp các em thêm yêu thiên nhiên, biết quan sát tinh tế và thể hiện cảm xúc chân thành qua từng câu chữ trong bài viết của mình.

Bài viết có hữu ích với bạn không?

Không

Cám ơn bạn đã phản hồi!

Xin lỗi bài viết chưa đáp ứng nhu cầu của bạn. Vấn đề bạn gặp phải là gì?

Bài tư vấn chưa đủ thông tin
Chưa lựa chọn được sản phẩm đúng nhu cầu
Bài tư vấn sai mục tiêu
Bài viết đã cũ, thiếu thông tin
Gửi