I. Mở bài:
Giới thiệu cây cam:
Trong vườn nhà em (hoặc ở sân trường, ở khu vườn ông bà...), có một cây cam.
Cây cam đó thuộc loại cam gì? (Cam sành, cam canh, cam vinh, cam xoàn...).
Cây được trồng từ bao giờ? (Lâu năm, do ai trồng, gắn bó với gia đình...).
Nêu ấn tượng chung của em về cây cam (xanh tốt quanh năm, sai trĩu quả, thơm ngát, gắn liền với tuổi thơ...).
II. Thân bài:
Tả bao quát:
Nhìn từ xa, cây cam trông như thế nào? (Ví dụ: như một chiếc ô xanh khổng lồ, một khối cầu xanh mướt, một người bạn cao lớn...).
Chiều cao của cây (cao lớn, tầm thước, xum xuê...).
Hình dáng chung của tán lá (tròn đều, xòe rộng...).
Tả chi tiết các bộ phận:
Gốc và thân cây:
Gốc cây to hay nhỏ, có rễ nổi lên mặt đất không?
Thân cây màu gì (nâu sẫm, xám bạc...), có sần sùi, nứt nẻ không?
Độ lớn của thân cây (một vòng tay ôm không xuể, vừa tầm...).
Cành cây:
Cành cây mọc như thế nào (xòe rộng, vươn ra các phía, đan xen vào nhau, nhiều cành nhỏ khỏe khoắn...).
Cành cây cam có gai không? (Gai nhỏ, nhọn).
Lá cây:
Hình dáng lá (to bản vừa phải, thuôn dài, đầu lá hơi nhọn, màu xanh đậm, bóng mượt).
Mùi thơm đặc trưng của lá cam khi vò nhẹ (thơm dịu, hăng hắc...).
Lá mọc quanh năm, không rụng nhiều.
Hoa cam: (Tả kỹ nếu vào mùa hoa - thường vào mùa xuân)
Vị trí mọc (từng chùm nhỏ ở kẽ lá hoặc đầu cành).
Màu sắc hoa (trắng tinh khôi, trắng ngà).
Hình dáng hoa (năm cánh nhỏ, nhị vàng li ti ở giữa, chúm chím).
Mùi hương (thơm nồng nàn, dịu ngọt, lan tỏa khắp vườn, quyến rũ ong bướm...).
Hoa rụng thành những cánh hoa trắng xóa dưới gốc.
Quả cam: (Đây là phần quan trọng nhất, tả kỹ)
Lúc còn nhỏ (cam non):
Trông như thế nào (bé tí, xanh biếc, tròn xoe như viên bi...).
Mọc thành từng chùm hoặc đơn lẻ.
Vị chua chát.
Lúc lớn và chín:
Hình dáng quả (tròn xoe, căng mọng, to bằng nắm tay...).
Vỏ quả (khi xanh thì xanh đậm, khi chín thì vàng óng/vàng tươi/cam rực rỡ, vỏ có nhiều chấm nhỏ li ti, có khi hơi sần sùi).
Mùi hương (thơm dịu nhẹ, đặc trưng của cam, càng chín càng thơm).
Bên trong (nhiều múi, múi mọng nước, tép cam vàng óng/cam tươi, vị ngọt thanh, chua nhẹ, có hạt nhỏ...).
Số lượng quả (sai trĩu cành, nặng trĩu, từng chùm chi chít, nhìn rất thích mắt...).
Cảnh cam chín vàng rực trên cây.
Ích lợi của cây cam:
Cho quả ngon, bổ dưỡng, giàu vitamin C để ăn, vắt nước giải khát.
Làm bóng mát rộng lớn.
Hoa cam dùng để ướp trà, làm tinh dầu.
Lá cam dùng để nấu nước gội đầu, làm gia vị.
Là một phần của vườn cây, gắn liền với kỷ niệm gia đình, các dịp lễ Tết.
III. Kết bài:
Cảm nghĩ của em về cây cam:
Em yêu thích cây cam như thế nào?
Cây cam có ý nghĩa gì đối với em và gia đình? (Là người bạn, là nguồn cung cấp vitamin, là biểu tượng của sự sung túc...).
Lời hứa của em (sẽ chăm sóc, bảo vệ cây...).
Khẳng định cây cam là một loại cây thân thương, gắn bó với tuổi thơ và cuộc sống của gia đình em.
Mẹo nhỏ:
Hãy tưởng tượng em đang đứng dưới gốc cây cam và quan sát thật kỹ từng bộ phận.
Sử dụng nhiều từ ngữ gợi tả (tính từ, động từ) và các biện pháp so sánh, nhân hóa để bài văn thêm sinh động, hấp dẫn.
Miêu tả sự thay đổi của cây cam qua các mùa (ra lộc non, ra hoa, ra quả non, quả chín) để bài văn thêm phong phú.
Kể một kỷ niệm nhỏ của em với cây cam (như hái hoa, hái quả, ngồi dưới gốc cây đọc sách...) để bài văn có hồn hơn.
Trong khu vườn nhỏ phía sau nhà, em có một cây cam sành do chính ông nội trồng từ khi em còn bé xíu. Cây cam này đã gắn bó với gia đình em suốt nhiều năm, là chứng nhân của biết bao kỷ niệm tuổi thơ. Mỗi lần nhìn cây cam xanh tốt, trĩu quả, em lại cảm thấy yêu thương và tự hào vô cùng.
Nhìn từ xa, cây cam như một chiếc ô xanh khổng lồ che mát cả góc vườn. Tán cây xòe tròn đều, cao ngang đầu người lớn, cành lá sum suê xanh mướt quanh năm. Gốc cam to vừa tầm, nổi bật trên nền đất là những rễ già uốn lượn như những con rắn nhỏ. Thân cây màu nâu sẫm, sần sùi, có những vết nứt nẻ theo thời gian. Em thử ôm thân cây, hai tay em không thể chạm nhau vì thân cây đã lớn lắm rồi.
Những cành cam vươn ra tứ phía, đan xen vào nhau như những cánh tay dang rộng ôm lấy không gian. Trên các cành, thỉnh thoảng lại có những chiếc gai nhỏ, nhọn hoắt, nhưng lại là nơi bảo vệ những chùm quả non khỏi bọn sâu bọ. Lá cam to vừa phải, thuôn dài, đầu lá hơi nhọn, màu xanh đậm và bóng mượt. Khi vò nhẹ một chiếc lá, mùi thơm dịu nhẹ, hơi hăng hắc đặc trưng của cam lan tỏa khiến em thích thú vô cùng.
Vào mùa xuân, cây cam bắt đầu nở hoa. Hoa cam mọc thành từng chùm nhỏ ở kẽ lá hoặc đầu cành, màu trắng tinh khôi, năm cánh nhỏ xinh xắn ôm lấy nhị vàng li ti ở giữa. Mùi hương hoa cam nồng nàn, dịu ngọt, lan tỏa khắp vườn, quyến rũ ong bướm đến hút mật. Khi hoa rụng, dưới gốc cây lại phủ một lớp cánh hoa trắng xóa như tuyết.
Quả cam lúc còn non trông bé xíu, xanh biếc, tròn xoe như những viên bi nhỏ. Khi lớn dần, quả cam căng mọng, to bằng nắm tay người lớn, vỏ xanh thẫm rồi chuyển sang vàng ươm hoặc cam rực rỡ khi chín. Vỏ cam có nhiều chấm nhỏ li ti, sờ vào hơi sần sùi. Mỗi lần hái một quả cam chín, mùi thơm dịu nhẹ lan tỏa, vỏ cam tỏa ra hương đặc trưng. Bên trong là những múi cam vàng óng, mọng nước, vị ngọt thanh pha chút chua nhẹ, ăn rất ngon và mát. Cây cam nhà em năm nào cũng sai trĩu quả, từng chùm quả nặng làm cành cây cong xuống, nhìn rất thích mắt.
Cây cam không chỉ cho quả ngon, giàu vitamin C giúp cả nhà tăng sức đề kháng, mà còn tạo bóng mát dễ chịu cho khu vườn. Hoa cam mẹ em thường hái để ướp trà, còn lá cam có thể dùng nấu nước gội đầu hoặc làm gia vị. Đối với em, cây cam là người bạn thân thiết, là nơi em ngồi đọc sách dưới bóng mát, là niềm tự hào mỗi dịp Tết đến khi cả nhà cùng nhau hái cam chín.
Em rất yêu cây cam trong vườn nhà mình. Em hứa sẽ cùng ông chăm sóc, tưới nước, bắt sâu để cây luôn xanh tốt, trĩu quả. Đối với em, cây cam không chỉ là một loại cây ăn quả bình thường, mà còn là biểu tượng của sự sum vầy, sung túc và hạnh phúc trong gia đình em.
Ở góc sân trường tiểu học của em có một cây cam xoàn đã được trồng từ ngày trường mới xây. Cây cam ấy như một người bạn thầm lặng, lặng lẽ lớn lên cùng bao thế hệ học sinh, trong đó có em. Mỗi lần ra sân trường, nhìn cây cam xanh mướt, em lại cảm thấy gần gũi và thân thương.
Từ xa nhìn lại, cây cam như một khối cầu xanh mướt nổi bật giữa sân trường rộng lớn. Cây không quá cao, chỉ tầm ngang vai người lớn, tán lá xòe rộng che mát một khoảng sân. Gốc cây không to lắm, rễ bám chặt dưới đất, thân cây màu xám bạc, sần sùi, có những vết nứt nhỏ do thời gian. Thân cây vừa tầm, em chỉ cần hai tay là có thể ôm trọn.
Cành cây cam mọc vươn ra bốn phía, đan xen vào nhau như những cánh tay nhỏ bé. Trên cành có những chiếc gai nhọn, nhưng không quá nhiều nên các bạn học sinh vẫn hay lại gần ngắm nghía. Lá cam hình thuôn dài, màu xanh sẫm, mặt lá bóng mượt, khi vò nhẹ tỏa ra mùi thơm dịu nhẹ rất dễ chịu. Lá cam xanh quanh năm, ít khi rụng lá, tạo nên một tán cây dày đặc.
Vào mùa xuân, cây cam bắt đầu nở hoa trắng ngà, từng chùm hoa nhỏ xinh xắn mọc ở đầu cành hoặc kẽ lá. Hoa cam năm cánh nhỏ, nhị vàng li ti ở giữa, mùi thơm dịu dàng lan tỏa khắp sân trường, thu hút biết bao chú ong, chú bướm đến dập dờn. Khi hoa rụng, những cánh hoa trắng rơi lả tả trên nền đất như những bông tuyết nhỏ.
Khi quả cam còn non, chúng nhỏ xíu, xanh biếc, mọc thành từng chùm hoặc đơn lẻ. Quả cam lớn dần, tròn xoe, căng mọng, khi chín chuyển sang màu vàng tươi rực rỡ. Vỏ cam có những chấm nhỏ li ti, sờ vào hơi ráp tay. Mỗi lần cầm quả cam chín, em ngửi thấy mùi thơm dịu nhẹ đặc trưng. Bên trong, từng múi cam mọng nước, vàng óng, vị ngọt thanh và hơi chua, ăn rất ngon và bổ dưỡng. Cây cam ở sân trường năm nào cũng sai quả, từng chùm cam vàng rực nổi bật trên nền lá xanh, khiến ai đi qua cũng phải dừng lại ngắm nhìn.
Cây cam không chỉ cho quả ngon mà còn tạo bóng mát cho các bạn học sinh ngồi chơi, đọc sách dưới tán cây. Thỉnh thoảng, thầy cô còn hái hoa cam để ướp trà, làm tinh dầu thơm. Lá cam được các cô lao công gom lại để nấu nước gội đầu. Đối với em, cây cam là biểu tượng của tuổi học trò, là nơi lưu giữ bao kỷ niệm vui buồn cùng bạn bè.
Em rất yêu cây cam ở sân trường mình. Em hứa sẽ cùng các bạn chăm sóc, bảo vệ cây để cây mãi xanh tốt, là điểm tựa tinh thần cho bao thế hệ học sinh. Cây cam sẽ mãi là hình ảnh đẹp trong ký ức tuổi thơ của em.
Trong khu vườn rộng rãi của ông bà ngoại em ở quê có một cây cam canh đã được trồng từ rất lâu. Cây cam ấy do chính ông em trồng từ khi ông còn trẻ, đến nay đã trở thành một phần không thể thiếu của khu vườn cũng như của tuổi thơ em.
Từ xa, cây cam như một người bạn cao lớn, vững chãi giữa vườn cây trái sum suê. Tán cây xòe rộng, tròn đều như một chiếc ô xanh che bóng mát cả một góc vườn. Gốc cam to, nổi bật với những rễ già uốn lượn trồi lên mặt đất như những con rắn nhỏ. Thân cây màu nâu sẫm, sần sùi, có nhiều vết nứt nẻ do thời gian và mưa nắng. Thân cây lớn đến nỗi em phải cần hai người ôm mới xuể.
Cành cam vươn ra tứ phía, đan xen vào nhau như những cánh tay dang rộng. Trên các cành có nhiều gai nhỏ, nhọn hoắt, nhưng lại là nơi bảo vệ những chùm quả non khỏi bọn sâu bọ. Lá cam to bản vừa phải, thuôn dài, đầu lá hơi nhọn, màu xanh đậm và bóng mượt. Khi em vò nhẹ chiếc lá, mùi thơm hăng hắc, dịu nhẹ lan tỏa khiến em cảm thấy dễ chịu.
Mùa xuân đến, cây cam bắt đầu nở hoa. Những chùm hoa trắng tinh khôi mọc ở kẽ lá hoặc đầu cành, năm cánh nhỏ xinh xắn ôm lấy nhị vàng li ti ở giữa. Mùi hương hoa cam nồng nàn, dịu ngọt lan tỏa khắp vườn, quyến rũ ong bướm đến hút mật. Khi hoa rụng, dưới gốc cây lại phủ một lớp cánh hoa trắng xóa như tuyết.
Quả cam lúc còn non nhỏ xíu, xanh biếc, tròn xoe như những viên bi nhỏ. Khi lớn dần, quả cam căng mọng, to bằng nắm tay người lớn, vỏ xanh đậm rồi chuyển sang màu vàng óng khi chín. Vỏ cam có nhiều chấm nhỏ li ti, sờ vào hơi sần sùi. Mỗi lần hái quả cam chín, mùi thơm dịu nhẹ lan tỏa khắp vườn. Bên trong là những múi cam vàng óng, mọng nước, vị ngọt thanh pha chút chua nhẹ, ăn rất ngon và mát. Cây cam nhà ông bà năm nào cũng sai trĩu quả, từng chùm quả nặng làm cành cây cong xuống, nhìn rất thích mắt.
Cây cam không chỉ cho quả ngon, bổ dưỡng mà còn tạo bóng mát cho cả khu vườn. Hoa cam bà em thường hái để ướp trà, còn lá cam dùng để nấu nước gội đầu hoặc làm gia vị cho các món ăn. Đối với em, cây cam là nơi em cùng ông bà ngồi trò chuyện, là nơi em chơi đùa cùng các anh chị em họ mỗi dịp về quê.
Em rất yêu cây cam ở vườn ông bà. Em hứa sẽ cùng ông bà chăm sóc, tưới nước, bắt sâu để cây luôn xanh tốt, trĩu quả. Đối với em, cây cam không chỉ là một loại cây ăn quả bình thường mà còn là biểu tượng của sự sum vầy, sung túc và hạnh phúc trong gia đình em.
Trước cửa nhà em có một cây cam vinh do bố em trồng cách đây ba năm. Dù chưa phải là cây lâu năm, nhưng cây cam đã trở thành người bạn thân thiết của cả gia đình em, đặc biệt là mỗi dịp Tết đến xuân về.
Nhìn từ xa, cây cam như một chiếc ô xanh nhỏ xinh che mát cả lối đi vào nhà. Tán lá tròn đều, xòe rộng, cao ngang đầu người lớn. Gốc cây không to lắm nhưng rễ bám chắc xuống đất, thân cây màu nâu nhạt, hơi sần sùi, vừa một vòng tay em ôm. Trên thân có những vết nứt nhỏ, dấu hiệu cho thấy cây đang lớn lên từng ngày.
Cành cam mọc vươn ra các phía, đan xen vào nhau như những cánh tay nhỏ. Một số cành có gai nhọn, nhưng không quá nhiều nên việc chăm sóc cây cũng không khó khăn. Lá cam hình thuôn dài, màu xanh đậm, mặt lá bóng mượt, khi vò nhẹ tỏa ra mùi thơm dịu nhẹ đặc trưng. Lá cam mọc quanh năm, ít khi rụng, tạo nên một tán cây xanh mát.
Vào mùa xuân, cây cam bắt đầu nở hoa trắng ngà, từng chùm hoa nhỏ xinh mọc ở đầu cành. Hoa cam năm cánh nhỏ, nhị vàng li ti ở giữa, mùi thơm dịu dàng lan tỏa khắp sân, thu hút ong bướm bay lượn. Khi hoa rụng, những cánh hoa trắng rơi lả tả trên nền đất như những bông tuyết nhỏ.
Quả cam khi còn nhỏ trông bé xíu, xanh biếc, mọc thành từng chùm hoặc đơn lẻ. Khi lớn dần, quả cam căng mọng, tròn xoe, vỏ xanh đậm rồi chuyển sang màu vàng tươi khi chín. Vỏ cam có nhiều chấm nhỏ li ti, sờ vào hơi ráp tay. Mỗi lần cầm quả cam chín, em ngửi thấy mùi thơm dịu nhẹ đặc trưng. Bên trong, từng múi cam mọng nước, vàng óng, vị ngọt thanh và hơi chua, ăn rất ngon và bổ dưỡng. Cây cam nhà em năm nào cũng sai quả, từng chùm cam vàng rực nổi bật trên nền lá xanh.
Cây cam không chỉ cho quả ngon mà còn tạo bóng mát cho cả nhà ngồi hóng mát, trò chuyện dưới tán cây. Hoa cam mẹ em thường hái để ướp trà, còn lá cam dùng để nấu nước gội đầu. Đối với em, cây cam là biểu tượng của sự may mắn, sung túc mỗi dịp Tết đến.
Em rất yêu cây cam trước cửa nhà mình. Em hứa sẽ cùng bố mẹ chăm sóc, tưới nước, bắt sâu để cây luôn xanh tốt, trĩu quả. Đối với em, cây cam không chỉ là một loại cây ăn quả bình thường mà còn là biểu tượng của sự hạnh phúc, ấm áp trong gia đình em.
Trong khu vườn nhỏ của gia đình, em yêu nhất là cây cam xoàn mà mẹ đã trồng từ ngày em còn học mẫu giáo. Cây cam ấy không chỉ cho quả ngọt mà còn là nơi em cùng bạn bè vui chơi, đọc sách dưới bóng mát mỗi chiều.
Từ xa nhìn lại, cây cam như một chiếc lều xanh nhỏ xinh giữa vườn. Tán cây tròn đều, xòe rộng che phủ một khoảng đất lớn. Gốc cam vừa tầm, rễ nổi lên mặt đất như những con rắn nhỏ bò quanh. Thân cây màu nâu xám, sần sùi, có những vết nứt nhỏ do thời gian. Thân cây vừa vặn một vòng tay em ôm.
Cành cam mọc vươn ra các phía, đan xen vào nhau như những cánh tay nhỏ. Trên cành có những chiếc gai nhọn, bảo vệ những chùm quả non khỏi bị sâu bọ tấn công. Lá cam hình thuôn dài, màu xanh đậm, mặt lá bóng mượt, khi vò nhẹ tỏa ra mùi thơm dịu nhẹ đặc trưng. Lá cam mọc quanh năm, ít khi rụng, tạo nên một tán cây xanh mát.
Vào mùa xuân, cây cam bắt đầu nở hoa trắng ngà, từng chùm hoa nhỏ xinh mọc ở đầu cành. Hoa cam năm cánh nhỏ, nhị vàng li ti ở giữa, mùi thơm dịu dàng lan tỏa khắp vườn, thu hút ong bướm bay lượn. Khi hoa rụng, những cánh hoa trắng rơi lả tả trên nền đất như những bông tuyết nhỏ.
Quả cam khi còn nhỏ trông bé xíu, xanh biếc, mọc thành từng chùm hoặc đơn lẻ. Khi lớn dần, quả cam căng mọng, tròn xoe, vỏ xanh đậm rồi chuyển sang màu vàng tươi khi chín. Vỏ cam có nhiều chấm nhỏ li ti, sờ vào hơi ráp tay. Mỗi lần cầm quả cam chín, em ngửi thấy mùi thơm dịu nhẹ đặc trưng. Bên trong, từng múi cam mọng nước, vàng óng, vị ngọt thanh và hơi chua, ăn rất ngon và bổ dưỡng. Cây cam nhà em năm nào cũng sai quả, từng chùm cam vàng rực nổi bật trên nền lá xanh.
Cây cam không chỉ cho quả ngon mà còn tạo bóng mát cho em và các bạn ngồi chơi, đọc sách dưới tán cây. Hoa cam mẹ em thường hái để ướp trà, còn lá cam dùng để nấu nước gội đầu. Đối với em, cây cam là nơi lưu giữ bao kỷ niệm tuổi thơ, là người bạn thân thiết mỗi ngày.
Em rất yêu cây cam trong vườn nhỏ của mình. Em hứa sẽ cùng mẹ chăm sóc, tưới nước, bắt sâu để cây luôn xanh tốt, trĩu quả. Đối với em, cây cam không chỉ là một loại cây ăn quả bình thường mà còn là biểu tượng của sự hạnh phúc, ấm áp trong gia đình em.
Trong khu vườn nhỏ sau nhà, cây cam sành mà bố em trồng từ năm em còn học lớp 1 giờ đã cao lớn, tỏa bóng mát rợp cả một góc sân. Mỗi lần bước ra vườn, em lại nhìn thấy tán lá xanh mướt của nó rung rinh trong gió, trĩu nặng những quả vàng óng như những chiếc đèn lồng nhỏ. Cây cam ấy không chỉ là nguồn trái ngọt mà còn là người bạn thân thiết của gia đình em.
Nhìn từ xa, cây cam như một chiếc ô xanh khổng lồ che mát cả góc sân. Thân cây không quá to, màu nâu xám, sần sùi nhưng vững chãi. Những chiếc rễ nổi uốn lượn quanh gốc như những con rắn nhỏ đang canh giữ. Cành cây xòe rộng ra bốn phía, có cành vươn lên cao, có cành lại rủ xuống gần mặt đất, nặng trĩu những quả cam tròn xoe. Lá cam xanh đậm, dày và bóng mượt; chỉ cần vò nhẹ là tỏa ra mùi thơm hăng hắc, rất đặc trưng.
Mùa xuân đến, cây cam nở hoa trắng muốt. Những chùm hoa nhỏ xinh mọc ở đầu cành, tỏa mùi hương ngọt ngào khiến ong bướm kéo đến rộn ràng. Khi hoa rụng, quả non bắt đầu hình thành – những viên bi xanh bé tí, lớn dần theo thời gian. Đến mùa thu, cả cây cam phủ một màu vàng rực rỡ. Quả nào quả nấy tròn căng, to bằng nắm tay, vỏ sần nhẹ, chấm li ti như được điểm họa tiết. Khi bóc ra, múi cam vàng óng, mọng nước, vị ngọt thanh pha chút chua nhẹ khiến ai thưởng thức cũng thích mê.
Mẹ em thường vắt nước cam cho cả nhà uống mỗi sáng để bổ sung vitamin C. Hoa cam được bà hái ướp trà, lá cam dùng đun nước gội đầu thơm dịu. Cây cam nhỏ bé ấy mang lại biết bao lợi ích, vừa là bóng mát, vừa là nguồn trái ngọt cho gia đình.
Em rất yêu cây cam của nhà mình. Mỗi chiều, em lại cầm bình tưới, nhẹ nhàng tưới mát gốc cây. Em hứa sẽ chăm sóc để cây luôn xanh tốt, ra nhiều hoa thơm và quả ngọt. Với em, cây cam không chỉ là một loài cây mà còn là người bạn gắn bó với tuổi thơ em.
Trong khu vườn rộng của ông ngoại ở quê, có một cây cam canh mà em yêu quý nhất. Cây ấy đã được ông trồng hơn mười năm, mỗi năm lại trĩu quả vàng óng, mang hương vị ngọt ngào của bàn tay chăm sóc cần mẫn. Mỗi lần về thăm ông, em đều chạy ngay ra vườn để ngắm “người bạn cam” thân thiết của mình.
Từ xa, cây cam canh trông như một chiếc vương miện màu xanh điểm những hạt ngọc cam lấp lánh. Gốc cây to, rễ nổi ngoằn ngoèo như những con rồng nhỏ đang nằm im ngủ say. Thân cây màu nâu sẫm, sần sùi, có vài vết nứt nhỏ – dấu tích của thời gian. Cành cây vươn ra xum xuê, đan vào nhau như cánh tay ông dang rộng che chở.
Lá cam dày, hình bầu dục, xanh mướt và luôn tươi tốt quanh năm. Khi em vò nhẹ một chiếc lá, hương cam dịu nhẹ tỏa ra, dễ chịu đến lạ. Mùa xuân, hoa cam nở trắng muốt cả một góc vườn, thơm nồng nàn như mùi mật ong. Đến mùa thu, hoa rụng, những quả cam bé nhỏ dần lớn lên, đổi màu từ xanh sang vàng óng. Ông bảo, khi quả chuyển sang màu vàng cam rực rỡ là lúc cam canh đã đạt độ ngọt nhất.
Những ngày Tết, ông hái từng giỏ cam chín để biếu người thân. Bên trong, múi cam mọng nước, vị ngọt thanh mát khiến ai cũng thích. Mỗi khi uống ly nước cam do chính ông vắt, em cảm nhận được tình thương của ông dành cho cả nhà.
Em luôn yêu quý cây cam canh ấy, không chỉ vì quả ngon mà còn vì nó là kỷ niệm gắn liền với ông ngoại. Em hứa sẽ giúp ông chăm cây, tưới nước, bắt sâu để cây mãi xanh tươi và trĩu quả ngọt lành.
Trong sân trường em có một cây cam trồng ngay gần dãy lớp học. Mỗi lần đến giờ ra chơi, chúng em lại tụ tập dưới tán lá xanh rì ấy, ngắm nhìn những quả cam đang lớn dần từng ngày. Cây cam như một người bạn thân thiết của học sinh toàn trường.
Từ xa nhìn lại, cây cam tán tròn như một chiếc dù khổng lồ. Thân cây không to lắm nhưng chắc khỏe, vỏ xám nâu, sần sùi. Lá cam xanh mướt, mọc dày và tỏa bóng mát. Mùa xuân, những chùm hoa cam trắng ngần nở rộ, hương thơm thoang thoảng khiến không gian lớp học như được ướp mật ngọt.
Khi hoa tàn, quả cam non bắt đầu nhú lên. Ban đầu chúng nhỏ xíu như những viên bi, rồi lớn dần, lớn dần, đến khi tròn đầy, căng mọng. Mùa thu đến, cây cam khoác lên mình màu áo vàng tươi, những chùm quả trĩu cành khiến ai đi qua cũng phải ngước nhìn. Mỗi khi có cơn gió nhẹ, hương cam chín lan tỏa khắp sân trường, hòa vào tiếng cười rộn ràng của học sinh.
Thầy cô thường kể rằng, cây cam này được trồng nhân dịp kỷ niệm thành lập trường. Nó tượng trưng cho sự nỗ lực, vươn lên không ngừng của các thế hệ học sinh. Mỗi khi nhìn cây cam trĩu quả, em lại thấy yêu mái trường của mình hơn.
Cây cam ấy đã trở thành một phần thân quen của tuổi học trò. Em sẽ luôn giữ gìn, không hái bẻ lá hay trèo lên cây, để cây mãi tươi tốt và gắn bó với bao thế hệ học sinh sau này.
Sau nhà em có một cây cam mật do mẹ trồng từ ngày em còn bé xíu. Mẹ bảo, cây cam ấy lớn lên cùng em – khi em học lớp 1 thì cây ra hoa lần đầu, còn bây giờ em đã lên lớp 4, cây đã sai trĩu quả vàng ươm.
Nhìn từ xa, cây cam mật như một chiếc ô tròn xanh mát. Thân cây màu xám nâu, sần sùi nhưng rắn chắc. Lá cam xanh đậm, bóng và mọc dày. Cành cây tỏa đều bốn hướng, nhiều cành nhỏ đan xen như những ngón tay mềm mại. Thỉnh thoảng, em còn thấy vài chiếc gai nhỏ nhọn hoắt, lấp ló giữa lá.
Mùa xuân, cây nở hoa trắng xóa, hương thơm ngan ngát lan tỏa khắp vườn. Em thường theo mẹ ra ngắm hoa, lắng nghe tiếng ong vo ve tìm mật. Khi hoa rụng, những quả cam non xanh biếc xuất hiện, dần lớn lên theo thời gian. Đến mùa thu, cả cây rực rỡ màu vàng cam tươi tắn. Mỗi quả cam to bằng nắm tay, vỏ mịn, khi bóc ra thơm dịu. Múi cam vàng óng, mọng nước, vị ngọt thanh khiến em mê tít.
Mẹ thường hái cam mật cho cả nhà ăn sau bữa cơm. Những hôm em bị cảm, mẹ lại vắt nước cam cho uống để tăng sức đề kháng. Cây cam không chỉ cho quả ngon mà còn là niềm tự hào của mẹ.
Em yêu cây cam mật lắm. Mỗi buổi chiều, em giúp mẹ tưới cây, nhặt lá khô. Em mong cây sẽ mãi khỏe mạnh, ra thật nhiều quả ngọt để mẹ vui.
Trong khu vườn nhỏ của ông bà nội ở quê, có một cây cam Vinh trồng đã lâu năm. Mỗi lần về thăm, em lại háo hức chạy ra ngắm cây – nơi lưu giữ bao kỷ niệm tuổi thơ.
Cây cam cao khoảng hơn hai mét, tán lá tròn và rậm rạp. Gốc cây to, rễ trồi lên mặt đất, bám chắc như đôi chân lực sĩ. Thân cây màu nâu sẫm, có những vết nứt nhỏ như vết nhăn trên trán ông nội. Cành cây vươn ra tứ phía, ôm trọn cả khoảng sân nhỏ.
Lá cam dày và xanh mướt quanh năm. Mùa xuân, hoa cam nở trắng tinh khôi, hương thơm ngọt ngào lan khắp khu vườn. Mùa hè, quả cam non xanh biếc như những viên ngọc nhỏ. Đến thu, quả dần chuyển sang màu vàng tươi. Khi chín, vỏ hơi sần, bóc ra là những múi cam vàng óng ánh, vị ngọt lịm xen chút chua nhẹ khiến em ăn mãi không chán.
Ông nội thường kể, cây cam này đã nuôi sống cả nhà những năm khó khăn. Bà dùng vỏ cam làm mứt Tết, còn ông vắt nước cam bán ngoài chợ. Cây cam đã chứng kiến biết bao mùa xuân đi qua, như một người bạn trung thành của gia đình.
Em rất yêu cây cam Vinh ấy. Em hứa mỗi lần về quê sẽ cùng ông chăm sóc, tưới nước để cây mãi xanh tươi, cho quả ngọt. Với em, cây cam không chỉ là loài cây ăn quả mà còn là một phần của quê hương, của tuổi thơ bình dị.
Bài 6. Cây cam xoàn trong vườn bà ngoại
Trong khu vườn nhỏ sau nhà bà ngoại, có một cây cam xoàn mà em yêu thích nhất. Cây đã được bà trồng từ ngày mẹ em còn nhỏ, nay đã cao lớn, tỏa bóng mát rợp cả khoảng sân. Mỗi lần về quê, em lại chạy ngay ra vườn, ngồi dưới gốc cây cam ấy để nghe bà kể chuyện ngày xưa.
Nhìn từ xa, cây cam xoàn như một chiếc ô xanh khổng lồ. Thân cây màu nâu xám, sần sùi, có những vết nứt ngang dọc như dấu tích của thời gian. Những chiếc rễ già cỗi nổi lên mặt đất, ngoằn ngoèo như những con rắn nhỏ. Cành cây xòe ra bốn phía, đan xen như mái tóc xõa dài. Lá cam xanh bóng, dày và tươi tốt quanh năm. Khi em vò nhẹ một chiếc lá, mùi thơm the mát tỏa ra khiến em thích thú.
Mỗi độ xuân về, hoa cam trắng muốt nở rộ. Từng chùm hoa nhỏ xinh, năm cánh, tỏa mùi hương dịu ngọt lan khắp vườn. Ong, bướm kéo đến hút mật, tạo nên bức tranh sinh động. Khi hoa rụng, quả cam non bắt đầu xuất hiện. Ban đầu chúng chỉ nhỏ như hạt bi, rồi lớn dần, tròn căng như những quả bóng nhỏ.
Đến mùa thu, cây cam xoàn khoác lên màu áo vàng rực rỡ. Quả cam căng mọng, vỏ mịn, khi bóc ra thơm phức. Múi cam vàng tươi, mọng nước, vị ngọt thanh xen chút chua nhẹ khiến ai ăn cũng thấy khoan khoái. Bà ngoại thường hái cam để đãi khách mỗi dịp Tết. Với bà, cây cam xoàn không chỉ cho quả ngọt mà còn là niềm tự hào của cả gia đình.
Em yêu cây cam xoàn của bà lắm. Mỗi lần ra vườn, em lại tưới nước, bắt sâu giúp bà. Em mong cây mãi khỏe mạnh, để mỗi mùa thu về lại trĩu quả vàng thơm, mang theo hương quê ngọt ngào của tuổi thơ em.
Ngay bên hiên nhà em có một cây cam nhỏ xinh do bố trồng cách đây hai năm. Tuy chưa cao lớn, nhưng cây đã ra hoa và cho những quả đầu tiên. Với em, đó là niềm vui nho nhỏ mỗi khi ngắm nhìn sự thay đổi từng ngày của cây.
Cây cam chỉ cao chừng hơn đầu em, thân mảnh nhưng cứng cáp. Vỏ thân cây màu nâu nhạt, trơn láng. Cành cây vươn ra đều bốn phía, có vài chiếc gai nhỏ lấp ló giữa những chiếc lá xanh bóng. Lá cam non màu xanh nhạt, khi già thì chuyển xanh đậm, dày và hơi cong. Mỗi sáng sớm, giọt sương long lanh đọng trên lá lấp lánh như những viên ngọc nhỏ.
Đầu xuân, cây nở hoa trắng tinh khôi, hương thơm lan tỏa khắp sân. Ong bướm kéo đến rộn ràng, tạo nên khung cảnh thật vui mắt. Khi hoa rụng, những quả cam non hiện ra, bé bằng đầu ngón tay, rồi lớn dần theo thời gian. Giờ đây, trên cây đã có vài quả cam tròn trịa, vỏ xanh sẫm, chờ ngày chín vàng.
Bố em bảo cây cam nhỏ này do chính tay bố chiết từ vườn ông ngoại. Bố trồng để sau này mỗi mùa cam, cả nhà có thể hái và cùng thưởng thức. Em rất thích ngắm cây mỗi chiều, thấy nó như lớn nhanh hơn cùng em. Em hứa sẽ chăm sóc thật tốt, tưới nước đều để cây sớm trĩu quả vàng ươm.
Cây cam nhỏ bên hiên tuy giản dị, nhưng với em lại quý giá vô cùng – nó là minh chứng cho tình yêu lao động của bố và là niềm vui mỗi ngày của cả nhà.
Trong khu vườn cây trái sum suê của ông nội, cây cam sành luôn nổi bật với tán lá xanh đậm và những quả cam to tròn, căng mọng. Đó là cây mà em yêu thích nhất mỗi khi về quê.
Cây cam sành có dáng vững chãi, thân to bằng bắp tay người lớn, vỏ nâu xám và sần sùi. Những chiếc rễ lớn trồi lên mặt đất, bám chặt như móng tay giữ lấy đất. Cành cây tỏa ra tứ phía, đan vào nhau thành một tán lá dày rợp bóng mát. Lá cam xanh đậm, dày và hơi nhọn ở đầu, khi vò nhẹ tỏa ra mùi thơm rất dễ chịu.
Mùa xuân, cây cam sành nở hoa trắng ngần, hương thơm lan xa khiến cả khu vườn như được ướp mật. Mùa hạ, quả cam non lớn dần, xanh bóng và tròn xoe như viên ngọc. Đến mùa thu, khi ánh nắng vàng rải xuống vườn, từng quả cam chuyển dần sang màu vàng cam rực rỡ. Quả cam sành vỏ hơi sần, bóc ra là những múi cam vàng tươi, mọng nước, ngọt thanh, mát lành. Em thường cùng ông hái cam, bỏ vào giỏ tre, vừa hái vừa cười vui vẻ.
Những ly nước cam do bà pha luôn khiến cả nhà cảm thấy sảng khoái. Mỗi lần uống, em lại nhớ tới hình ảnh cây cam đứng hiên ngang giữa vườn, gánh trên mình biết bao quả ngọt. Cây cam sành ấy không chỉ cho trái ngon mà còn gợi lại những ngày hè vui tươi bên ông bà.
Em yêu cây cam ấy vô cùng. Em mong nó luôn xanh tốt, ra thật nhiều hoa thơm, quả ngọt để mùa nào về quê em cũng được thưởng thức vị ngọt mát của quê hương.
Bố em là người rất thích trồng cây. Trong khu vườn nhỏ sau nhà, cây cam vàng mà bố trồng là đẹp nhất. Cây không chỉ cho quả ngon mà còn là niềm tự hào của cả gia đình em.
Cây cam vàng cao hơn đầu bố một chút, tán lá xòe rộng, xanh đậm và bóng mượt. Thân cây thẳng, vỏ xám nâu, hơi sần, có những vết nứt nhỏ. Cành cây vươn đều ra bốn phía, có những chiếc gai nhỏ nhọn. Lá cam hình bầu dục, viền hơi cong. Khi nắng chiếu vào, lá lấp lánh như được phủ một lớp nhung mịn.
Vào mùa xuân, hoa cam nở trắng xóa, tỏa mùi thơm dìu dịu khiến ong bướm kéo đến từng đàn. Sau đó, những quả cam non xuất hiện, ban đầu nhỏ bằng hòn bi, rồi lớn dần lên. Đến mùa thu, quả chuyển sang màu vàng rực rỡ. Vỏ cam mịn, sờ vào thấy mát tay. Khi bóc ra, từng múi cam vàng tươi, mọng nước, vị ngọt thanh lan tỏa trong miệng. Bố thường hái cam cho mẹ pha nước mỗi sáng, vừa ngon vừa bổ.
Mỗi buổi chiều, em và bố lại cùng nhau tưới cây, bắt sâu. Em thích nhất là được nghe tiếng lá xào xạc trong gió, cảm giác như cây cam đang thì thầm cảm ơn vì được chăm sóc. Cây cam vàng của bố không chỉ cho trái ngọt mà còn là biểu tượng của sự chăm chỉ và tình yêu thiên nhiên trong gia đình em.
Mùa xuân về, khi hoa đào, hoa mai khoe sắc, cây cam trước sân nhà em cũng nở rộ những chùm hoa trắng tinh khôi. Mùi hương dịu ngọt của hoa cam lan tỏa trong không khí khiến lòng em thấy bình yên lạ.
Cây cam không cao lắm, nhưng tán lá xòe rộng, xanh non mơn mởn. Thân cây màu nâu sẫm, hơi sần, có nhiều cành nhỏ đan xen vào nhau. Trên các cành, những bông hoa cam trắng muốt, năm cánh, nhị vàng, tỏa hương thơm ngát. Ong bướm kéo đến rộn ràng, bay lượn tìm mật. Cảnh tượng ấy khiến khu vườn trở nên sống động như bức tranh xuân rực rỡ.
Khi những cánh hoa rụng xuống, từng quả cam non bé xíu dần lộ ra. Chúng lớn nhanh, tròn trịa, xanh mướt. Em thích đứng dưới gốc cây, ngước nhìn những chùm quả non lấp ló trong tán lá. Cây cam không chỉ đẹp mà còn gợi cho em cảm giác về sự sinh sôi, tươi mới của mùa xuân.
Em nhớ mãi kỷ niệm năm ngoái, khi cùng mẹ hái những quả cam chín đầu tiên. Múi cam vàng tươi, vị ngọt thanh mát khiến em không thể quên. Mẹ bảo, hoa cam mùa xuân chính là khởi đầu cho một năm mới tràn đầy sức sống.
Em yêu cây cam của nhà mình lắm. Mỗi lần ngắm hoa cam trắng giữa trời xuân, em lại thấy lòng nhẹ nhàng, vui tươi như chính hương vị của những quả cam ngọt lành.
Ngay trước cổng nhà em có một cây cam được bố trồng từ năm ngoái. Mỗi sáng đi học, em đều đi ngang qua và chạm nhẹ vào những chiếc lá còn đọng sương, cảm giác mát lạnh khiến em thấy dễ chịu vô cùng.
Cây cam không cao lắm, chỉ tầm ngang đầu người lớn nhưng tán lá đã xum xuê. Thân cây thẳng, màu nâu xám, có vài vết nứt nhỏ. Cành cây đan xen vào nhau như chiếc lưới, lá cam xanh bóng và dày. Khi có ánh nắng chiếu vào, lá như được phủ một lớp nhung mịn.
Mùa xuân đến, cây cam nở hoa trắng muốt. Hương thơm của hoa dịu nhẹ lan ra khắp góc sân. Ong bướm bay đến hút mật, khiến khung cảnh rộn ràng như một bức tranh sống động. Khi hoa tàn, những quả cam non bắt đầu xuất hiện. Ban đầu chúng nhỏ như hạt bi, rồi lớn dần lên, tròn trịa và căng mọng.
Giờ đây, cây cam của em đã ra những quả đầu tiên. Quả cam xanh thẫm, hơi sần, tỏa mùi thơm thoang thoảng. Em háo hức chờ ngày cam chín để được nếm thử vị ngọt của nó. Bố bảo, nếu chăm sóc tốt, năm sau cây sẽ sai quả hơn nữa.
Cây cam trước cổng không chỉ làm đẹp ngôi nhà mà còn như người bạn thân chào đón em mỗi sáng. Em hứa sẽ tưới nước, bón phân đều đặn để cây luôn xanh tươi và trĩu quả vàng rực rỡ.
Mỗi khi hè về, khu vườn nhà em lại ngập tràn sắc xanh. Nhưng nổi bật nhất vẫn là cây cam giữa vườn – cây mà em yêu thích nhất.
Cây cam cao tầm hai mét, tán lá tròn như chiếc ô lớn. Thân cây nâu sẫm, sần sùi, nhưng toát lên vẻ khỏe khoắn. Cành cây xòe rộng, đan xen nhau, phủ kín một vùng bóng mát. Lá cam xanh thẫm, dày và mịn, khi chạm vào nghe giòn giòn.
Dưới ánh nắng hè, từng quả cam tròn căng như những chiếc bóng nhỏ lấp lánh. Vỏ cam chuyển dần từ xanh sang vàng cam óng ả. Khi em hái xuống, hương thơm nhẹ nhàng lan tỏa, khiến em muốn thưởng thức ngay. Múi cam mọng nước, vị ngọt thanh pha chút chua dịu, làm tan đi cái nắng oi ả của mùa hè.
Mẹ em thường dùng cam để vắt nước giải khát cho cả nhà. Những ly nước cam mát lạnh, thơm ngon khiến ai cũng thích. Em thích nhất là cảm giác được hái những quả cam chín đầu mùa, nghe tiếng “tách” nhẹ rồi ngắm nhìn quả cam tròn lăn trong lòng bàn tay.
Cây cam không chỉ mang lại trái ngọt mà còn là một phần tuổi thơ của em. Em mong mỗi mùa hè, cây lại trĩu quả, để cả nhà cùng nhau thưởng thức vị ngọt lành ấy.
Trong góc vườn trường, cạnh bồn hoa mười giờ rực rỡ, có một cây cam mà em luôn yêu thích. Cây được trồng từ ngày trường em kỷ niệm 10 năm thành lập.
Cây cam cao vừa tầm người, thân nâu xám, cành vươn đều tứ phía. Lá cam xanh bóng, dày và mát mắt. Mỗi khi gió thổi, lá cây khẽ lay động, phát ra âm thanh xào xạc nghe thật vui tai.
Đầu xuân, cây nở hoa trắng muốt, hương thơm lan tỏa khắp sân. Ong, bướm bay rập rờn, khiến sân trường như rộn ràng hơn. Đến mùa thu, cây cam trĩu quả, từng chùm cam vàng óng đung đưa trong gió. Khi nắng chiếu vào, quả cam lấp lánh như những chiếc đèn nhỏ lung linh.
Thầy cô dặn chúng em không hái quả, chỉ ngắm nhìn và chăm sóc cây. Hằng tuần, tổ trực nhật lại tưới nước, nhặt lá rụng cho cây. Nhờ vậy, cây cam luôn tươi tốt quanh năm.
Em rất yêu cây cam trong vườn trường, vì nó là biểu tượng của sự chăm chỉ và đoàn kết của học sinh chúng em. Em mong cây mãi xanh tươi, tỏa bóng mát cho nhiều thế hệ sau.
Quê em ở miền Trung, nơi nắng vàng rực rỡ quanh năm. Trong vườn nhà, có một cây cam đặc biệt – cây cam miền Trung chịu nắng rất giỏi.
Cây cam không cao, thân hơi cong, cành xòe ra bốn phía như chiếc ô nhỏ. Vỏ thân màu nâu sậm, có vài vết nứt nhỏ. Lá cam dày, xanh bóng, khi vò nhẹ tỏa mùi thơm dễ chịu.
Mùa xuân, hoa cam trắng tinh nở rộ, ong bướm kéo đến hút mật. Khi hè tới, quả cam non dần lớn, vỏ xanh thẫm, bóng loáng. Đến mùa thu, cả cây cam chuyển vàng rực rỡ, trĩu quả đến nỗi cành cong xuống. Mẹ em thường hái những quả chín nhất để biếu hàng xóm.
Vị cam miền Trung rất đặc trưng – ngọt nhẹ, thơm thanh và mọng nước. Mỗi lần ăn, em lại thấy như đang nếm hương vị của nắng và gió quê hương.
Cây cam ấy không chỉ là cây ăn quả mà còn là niềm tự hào của gia đình em. Em hứa sẽ luôn chăm sóc để cây mãi xanh tốt, mang vị ngọt quê hương lan tỏa khắp nơi.
Tết năm nào, sân nhà em cũng rực rỡ sắc cam. Cây cam sành trước hiên dường như biết Tết sắp về nên ra quả chín vàng ươm, trĩu nặng cả cành.
Thân cây cao tầm hai mét, vỏ nâu xám, sần sùi. Tán lá dày, xanh bóng, phủ kín quanh thân. Giữa những tán lá ấy, từng chùm quả cam tròn căng, màu vàng tươi rực rỡ. Hương cam thoang thoảng quyện trong không khí, tạo cảm giác ấm áp, vui tươi.
Mẹ em bảo, cây cam ra nhiều quả là dấu hiệu của một năm sung túc. Mỗi dịp Tết, mẹ hái cam để trưng trên bàn thờ tổ tiên, vừa đẹp mắt vừa mang ý nghĩa may mắn. Khách đến nhà ai cũng khen cây cam của mẹ sai quả và thơm ngon.
Em thích nhất là được cùng bố hái những quả cam chín mọng, xếp vào rổ tre. Tay em dính chút nhựa cam thơm dịu, cảm giác thật thích.
Cây cam không chỉ cho quả ngọt mà còn góp phần làm nên không khí Tết ấm cúng. Em yêu cây cam của nhà mình như yêu chính mùa xuân quê hương – rực rỡ, ngọt ngào và tràn đầy sức sống.
Trước hiên nhà ông nội có một chậu cam cảnh nhỏ xinh. Cây cam ấy không cao lớn như những cây ngoài vườn, nhưng lại trĩu quả vàng tươi, đẹp mắt vô cùng. Mỗi dịp Tết đến, cây cam cảnh trở thành điểm nhấn khiến ngôi nhà ông thêm ấm áp và rực rỡ.
Cây cam chỉ cao khoảng một mét, thân mảnh, uốn cong mềm mại. Vỏ thân màu nâu sẫm, sần sùi, tỏa ra vẻ cổ kính. Lá cam nhỏ, xanh đậm và bóng mượt. Cành cây mọc đều, có những gai nhỏ nhọn hoắt. Từng chùm quả cam vàng óng đung đưa trên cành, xen kẽ với lá xanh trông thật hài hòa.
Mỗi sáng, ông nội thường ra tưới cây, tỉa lá, lau từng quả cam cho bóng. Ông bảo cây cam cảnh không chỉ để ngắm mà còn tượng trưng cho may mắn, sung túc trong năm mới. Khi em phụ ông tưới cây, hương cam thơm dịu lan trong không khí khiến em thấy dễ chịu lạ thường.
Dịp Tết, khách đến chơi ai cũng khen cây cam cảnh của ông đẹp. Những quả cam tròn căng, vàng tươi như những chiếc đèn nhỏ tỏa ánh sáng. Ông mỉm cười, vuốt chòm râu bạc, nói: “Cây này như đứa con trong nhà, ngày nào cũng phải chăm chút mới đẹp thế này đấy!”
Em yêu cây cam cảnh của ông nội. Không chỉ vì vẻ đẹp của nó mà còn vì nó gắn với hình ảnh người ông hiền hậu, tỉ mỉ và yêu thiên nhiên.
Trong vườn nhà em có một cây cam sành từng bị sâu bệnh nặng. Hồi đó, lá cây rụng gần hết, cành khô xác xơ, ai nhìn cũng nghĩ cây khó sống nổi. Nhưng nhờ sự chăm sóc kiên trì của bố, cây cam ấy đã hồi sinh mạnh mẽ và nay lại trĩu quả ngọt lành.
Khi còn bệnh, thân cây khô nứt, lá vàng úa, cành gãy rụng. Mỗi lần nhìn, em thấy buồn lắm. Bố không nản, ngày nào cũng bắt sâu, cắt cành khô, tưới nước đều đặn. Rồi dần dần, những mầm non xanh mướt lại mọc lên.
Đến mùa xuân, cây cam bắt đầu ra hoa. Hoa cam trắng muốt, tỏa hương dịu ngọt. Cả nhà ai cũng mừng rỡ. Khi hè sang, quả cam non xuất hiện, tròn xinh và tươi tốt. Mùa thu, cành cây trĩu nặng những quả vàng rực rỡ.
Ngày hái cam đầu tiên sau khi cây hồi sinh, bố em cười hiền: “Cây cũng như người, chỉ cần được quan tâm và chăm sóc, sẽ khỏe lại thôi.” Em cắn thử múi cam vàng óng, vị ngọt thanh khiến lòng em ngập tràn hạnh phúc.
Cây cam ấy dạy em một bài học quý giá: dù có khó khăn đến đâu, chỉ cần kiên trì và chăm chỉ, mọi thứ đều có thể hồi sinh.
Hè vừa rồi, em được theo bố lên thăm vườn cam của chú ở vùng đồi. Đó là lần đầu tiên em được thấy cả một đồi cam rộng lớn, trong đó có một cây cam khiến em ấn tượng nhất.
Cây cam đứng trên sườn đồi thoai thoải, đón gió và nắng chan hòa. Tán cây tròn, xanh thẫm. Cành lá xum xuê, đan xen nhau. Thân cây nâu sẫm, rễ cắm sâu vào đất đỏ bazan. Dưới ánh mặt trời, từng quả cam vàng rực rỡ như những quả cầu nhỏ phát sáng.
Ong bướm bay lượn quanh hoa cam, tạo nên khung cảnh nhộn nhịp. Mùi hương của hoa hòa quyện với gió đồi, thoang thoảng dễ chịu. Khi quả chín, vỏ cam sần nhẹ, bóc ra là những múi vàng tươi, mọng nước và thơm ngọt.
Chú bảo: “Cam trồng trên đồi nhiều nắng nên ngọt đậm hơn cam đồng bằng.” Em gật đầu, nhấm nháp vị cam ngọt lành mà thấy yêu thêm đất trời quê hương.
Cây cam trên đồi không chỉ cho trái ngọt mà còn tượng trưng cho sức sống mạnh mẽ, kiên cường giữa nắng gió miền cao.
Tuổi thơ của em gắn liền với cây cam sau vườn. Cây ấy do ông nội trồng, và cũng là nơi em có biết bao kỷ niệm vui vẻ.
Cây cam cao lớn, tán tròn, thân nâu sẫm. Cành cây xòe ra bốn phía, lá xanh mướt quanh năm. Mùa xuân, hoa cam nở trắng, hương thơm dịu nhẹ. Mùa hè, quả cam non lớn dần, rồi đến thu, cả cây vàng rực rỡ.
Ngày bé, em thường trốn mẹ ra nằm dưới gốc cây đọc truyện hoặc nghe ông kể chuyện cổ tích. Có lần, em và chị hái trộm cam non, cắn thử một múi thì chua loét đến mức phải nhăn mặt. Ông chỉ cười hiền: “Phải biết chờ đợi thì mới được nếm quả ngọt, cháu ạ.”
Năm nào Tết đến, cả nhà lại quây quần hái cam, bóc vỏ, chia nhau thưởng thức. Vị ngọt thanh của cam dường như mang theo cả hương vị của tuổi thơ.
Cây cam ấy không chỉ là loài cây bình thường, mà là một phần ký ức đẹp đẽ trong tâm hồn em – nơi lưu giữ những ngày tháng trong trẻo và yên bình nhất.
Trên con đường làng dẫn ra cánh đồng, có một cây cam mọc tự nhiên mà ai đi qua cũng phải dừng lại ngắm nhìn. Không ai biết cây có từ bao giờ, chỉ biết mỗi mùa cam chín, hương thơm của nó lan tỏa khắp nơi.
Cây cam không cao nhưng cành lá xòe rộng. Lá xanh thẫm, bóng và dày. Thân cây nâu sần, rễ nổi lên ngoằn ngoèo. Mùa xuân, hoa cam nở trắng, mùi thơm ngọt ngào khiến ong bướm kéo đến tấp nập.
Đến mùa thu, quả cam chín vàng rực rỡ, lấp ló giữa tán lá xanh. Trẻ con trong làng thường rủ nhau ra đứng ngắm, đứa nào cũng thèm thuồng. Bác trưởng thôn kể rằng cây cam này mọc từ hạt quả người dân làm rơi, vậy mà lớn lên khỏe mạnh, trĩu quả như thế.
Những ngày cuối năm, người đi chợ ngang qua đều hái một vài quả về biếu. Cây cam như món quà của thiên nhiên ban tặng cho làng quê.
Mỗi lần đi học về, em đều dừng lại ngắm cây, thấy lòng bình yên lạ. Cây cam ven đường làng giản dị nhưng đáng quý, như chính tình quê hương mộc mạc mà đằm thắm.
Sau cơn mưa đầu mùa hạ, khu vườn nhà em như được gội rửa sạch sẽ. Đẹp nhất là cây cam giữa vườn, lá cây lấp lánh giọt nước, cành lá tỏa hương thơm thoang thoảng, khiến không gian như bừng sáng.
Cây cam không quá cao, nhưng tán lá xum xuê, tròn đều. Lá xanh đậm, dày và bóng mượt. Trên từng chiếc lá, những giọt mưa nhỏ long lanh như hạt ngọc. Cành cây vươn ra bốn phía, mang trên mình những quả cam xanh biếc còn đọng nước.
Thân cây màu nâu xám, sần sùi nhưng rắn chắc. Dưới gốc, rễ cây nổi ngoằn ngoèo trên mặt đất, bám chặt như đôi tay đang ôm đất mẹ. Sau mưa, đất ẩm, mùi hương lá cam hòa với hương đất khiến em cảm thấy dễ chịu vô cùng.
Những quả cam non rung rinh trong gió, như đang reo vui vì được tắm mưa. Em khẽ đưa tay sờ vào một quả, cảm nhận được hơi mát từ lớp vỏ ướt. Xa xa, cầu vồng hiện lên, phản chiếu lên tán lá cam xanh rì.
Cây cam sau mưa mang đến cho em cảm giác trong lành, tươi mới và bình yên. Em thầm hứa sẽ chăm sóc thật tốt để cây luôn khỏe mạnh, đón thêm nhiều cơn mưa ngọt lành nữa.
Mùa đông năm ngoái, em được theo bố mẹ đi du lịch vùng núi phía Bắc. Ở đó, em lần đầu được nhìn thấy những cây cam mọc giữa triền đồi rộng lớn, trĩu quả vàng rực trong nắng.
Những cây cam ở đây không cao, thân cây chắc nịch, vỏ nâu sẫm. Tán lá xanh thẫm, đan xen thành từng tầng. Trên mỗi cành, hàng chục quả cam vàng óng đang đung đưa trong gió lạnh. Hơi sương buổi sớm phủ mờ cả khu vườn, khiến cảnh vật như trong tranh.
Người dân ở đây gọi đó là “cam Hàm Yên” – một đặc sản nổi tiếng. Quả cam tròn đều, vỏ mỏng, bóc ra thơm lừng, múi vàng tươi, vị ngọt dịu. Em cắn một múi cam, vị ngọt mát lan khắp đầu lưỡi, xua tan cái lạnh buốt.
Chú nông dân kể, cam trên núi hấp thụ sương sớm và nắng gắt nên vị ngọt hơn cam đồng bằng. Nhìn những hàng cam trải dài, em thấy khâm phục sự cần cù của người dân nơi đây.
Cây cam vùng núi không chỉ cho trái ngon mà còn là niềm tự hào của quê hương, minh chứng cho sức sống mạnh mẽ giữa thiên nhiên khắc nghiệt.
Sinh nhật năm ngoái, mẹ tặng em một cây cam nhỏ trong chậu. Mẹ bảo: “Hãy chăm sóc nó như chăm một người bạn nhé!” Từ đó đến nay, cây cam ấy trở thành người bạn thân thiết mà em luôn nâng niu.
Cây cam nhỏ xinh, cao chỉ tới thắt lưng em. Thân cây thẳng, màu nâu nhạt. Lá xanh mướt, mọc dày. Em đặt cây trước hiên nhà, nơi có nắng nhẹ buổi sáng và gió mát buổi chiều.
Mỗi ngày, em đều tưới nước, bắt sâu và lau lá. Mùa xuân, cây ra hoa trắng muốt, thơm ngát cả góc nhà. Em thích ngồi học gần cửa sổ để hít hương hoa cam dịu nhẹ. Khi hoa rụng, những quả cam nhỏ xíu dần lớn lên. Em háo hức đếm từng quả mỗi ngày.
Đến khi quả chín vàng, mẹ hái một quả bóc ra, đưa em nếm thử. Múi cam vàng óng, vị ngọt mát khiến em vui sướng. Mẹ cười hiền: “Con thấy không, công chăm sóc sẽ cho con quả ngọt.”
Cây cam mẹ tặng không chỉ là món quà sinh nhật, mà còn là bài học quý về sự kiên nhẫn và tình yêu. Em sẽ mãi chăm sóc nó thật tốt để luôn nhớ đến lời mẹ dạy.
Trước vườn nhà bác Tư, người ta trồng một hàng cam dài tít tắp. Mỗi cây cam cao ngang đầu người, tán lá đan vào nhau tạo thành bức tường xanh mát. Em rất thích đi ngang qua con đường ấy mỗi buổi chiều.
Từng cây cam đứng thẳng tắp, lá xanh rờn, cành vươn đều. Mùa xuân, hoa cam trắng muốt nở khắp hàng, hương thơm ngọt ngào lan tỏa. Đến mùa thu, cả hàng rào biến thành một dải vàng rực rỡ với vô số quả cam chín đong đưa.
Mỗi khi gió thổi, quả cam va vào nhau phát ra tiếng “lách tách” vui tai. Mấy chú ong nhỏ bay lượn quanh, tạo nên khung cảnh bình yên của làng quê. Bác Tư bảo, hàng rào cam vừa làm đẹp nhà, vừa cho quả ngon, lại giúp chắn gió rất tốt.
Em thích nhất là những chiều tan học, đi qua con đường có hàng cam ấy. Hương thơm dìu dịu khiến em cảm thấy dễ chịu, như đang đi giữa thiên nhiên hiền hòa.
Hàng rào cam không chỉ làm đẹp ngôi nhà mà còn tô điểm cho làng quê thêm rực rỡ, tươi vui.
Năm ngoái, trường em phát động phong trào “Vườn xanh học đường”, mỗi lớp trồng một loại cây. Lớp em chọn trồng cây cam, và chính tay em cùng các bạn đã trồng nó sau dãy phòng học.
Cây cam ban đầu chỉ là một cây nhỏ, thân mảnh và ít lá. Chúng em thay nhau tưới nước, vun đất, bắt sâu. Mỗi ngày đến trường, ai cũng ra ngắm xem cây lớn thêm chưa. Sau vài tháng, cây đã cao gần bằng vai, tán lá xòe tròn, xanh mướt.
Khi mùa xuân đến, cây ra hoa trắng muốt, hương thơm lan khắp sân trường. Ong bướm kéo đến, khiến cả góc vườn trở nên nhộn nhịp. Rồi những quả cam non bắt đầu xuất hiện. Cả lớp em reo lên vui sướng, vì đó là thành quả của sự chăm sóc kiên trì suốt bao ngày.
Đến mùa thu, cây cam ra những quả đầu tiên, vàng ươm, căng mọng. Thầy cô khen lớp em đã biết yêu thiên nhiên, biết lao động chăm chỉ.
Nhìn cây cam đong đưa trong gió, em thấy tự hào vô cùng. Cây cam không chỉ là một loài cây, mà là minh chứng cho tình yêu lao động và tinh thần đoàn kết của lớp em.
Xem thêm:
Trên đây là những bài văn tả cây cam hay và gần gũi đến từ AVAKids, giúp các em học sinh luyện tập kỹ năng miêu tả và bộc lộ cảm xúc với thiên nhiên. Hãy quan sát cây cam trong vườn nhà em để viết nên những câu văn thật chân thực, giản dị và tràn đầy sức sống nhé!
Bài viết có hữu ích với bạn không?
Cám ơn bạn đã phản hồi!