A. Mở bài: Giới thiệu chung về con mèo của em
Cách 1 (Trực tiếp):
Cách 2 (Gián tiếp):
B. Thân bài: Miêu tả chi tiết về con mèo
1. Tả hình dáng, ngoại hình bên ngoài
2. Tả hoạt động, thói quen và tính nết
C. Kết bài: Nêu tình cảm, cảm nghĩ của em về con mèo
Tình cảm của em:
Lời hứa và mong muốn:
Nhà em có nuôi một chú mèo tam thể rất xinh xắn và đáng yêu. Em đặt tên cho nó là Bông, vì bộ lông của nó mềm mại như một cục bông gòn. Bông đã ở với gia đình em được gần một năm rồi, và nó đã trở thành một thành viên không thể thiếu.
Bông có thân hình khá mập mạp, ú na ú nần, bế lên rất thích. Toàn thân nó được bao phủ bởi bộ lông ngắn nhưng dày và mềm mượt với ba màu trắng, vàng, đen xen kẽ nhau rất ngộ nghĩnh. Cái đầu tròn xoe của Bông to bằng quả cam sành, nổi bật trên đó là đôi tai hình tam giác nhỏ lúc nào cũng vểnh lên nghe ngóng. Đôi mắt Bông tròn và xanh biếc như hai viên ngọc. Ban đêm, con ngươi của nó co lại thành một đường chỉ thẳng, trông rất tinh ranh. Cái mũi nhỏ xinh, lúc nào cũng hồng hồng và ẩm ướt. Hai bên mép là bộ ria trắng dài, cứng như cước, giúp nó giữ thăng bằng khi di chuyển. Bốn cái chân ngắn cũn nhưng rất nhanh nhẹn, dưới bàn chân là lớp đệm thịt êm ái màu hồng, giúp Bông bước đi nhẹ nhàng không một tiếng động. Cái đuôi dài của nó lúc nào cũng ngoe nguẩy, thể hiện mọi cảm xúc vui buồn.
Bông rất hiền lành và hay làm nũng. Nó thích được em vuốt ve và sẽ dụi đầu vào chân em mỗi khi em đi học về. Thức ăn yêu thích của Bông là cá và hạt khô. Mỗi lần ăn, nó ăn rất từ tốn và sạch sẽ. Bông rất thích chơi trò vờn cuộn len và đuổi theo những vệt nắng trên sàn nhà. Đặc biệt, Bông là một tay săn chuột cừ khôi. Em nhớ có lần, nó rình và vồ gọn một con chuột phá phách trong bếp, dáng vẻ lúc đó thật oai vệ. Khi ngủ, Bông thường cuộn tròn như một quả bóng, phát ra tiếng gừ gừ khe khẽ nghe rất vui tai.
Em rất yêu quý chú mèo Bông. Nó không chỉ giúp nhà em sạch bóng chuột mà còn là người bạn nhỏ mang lại nhiều niềm vui cho cả gia đình. Em sẽ luôn chăm sóc Bông thật tốt, cho nó ăn uống đầy đủ để nó mãi khỏe mạnh và tinh nghịch như bây giờ.
"Meo... meo...". Đó là tiếng gọi quen thuộc của Mun, chú mèo đen nhà em, mỗi khi thấy em đi học về. Mun không chỉ là một con vật nuôi, mà còn là một người bạn tinh nghịch và đầy cá tính.
Mun có một thân hình thon thả, nhanh nhẹn, được bao phủ bởi bộ lông đen tuyền, mượt như nhung. Cái đầu nhỏ, đôi tai luôn dỏng lên, và đôi mắt vàng óng ánh lên vẻ tinh ranh. Bốn chân cao, giúp nó có những bước nhảy uyển chuyển và những cú vồ mồi chính xác. Cái đuôi dài của Mun như một chiếc ăng-ten cảm xúc, ngoáy tít khi vui và quất mạnh khi không hài lòng.
Trái ngược với vẻ ngoài có phần "huyền bí", Mun lại là một chú mèo vô cùng nghịch ngợm và tò mò. Mọi thứ trong nhà đều có thể trở thành đồ chơi của nó, từ cuộn len của bà đến chiếc bút chì của em. Nó có thể dành cả buổi chiều chỉ để đuổi theo một con ruồi hay vờn một chiếc lá khô ngoài sân. Tuy nghịch ngợm là thế, nhưng Mun rất tình cảm. Nó thích rúc vào lòng em ngủ, tiếng gừ gừ đều đều như một lời thủ thỉ. Món khoái khẩu của Mun là pate cá. Mỗi lần ăn, cái miệng nhỏ xinh của nó chóp chép trông rất đáng yêu.
Kỷ niệm đáng nhớ nhất của em với Mun là lần nó bắt được con thạch sùng trên tường. Nó không ăn ngay mà tha con mồi đến "khoe" với em, đôi mắt sáng rực đầy tự hào. Lúc đó, em vừa buồn cười vừa thấy thương nó.
Mun đã mang đến cho gia đình em thật nhiều tiếng cười. Sự tinh nghịch và đáng yêu của nó đã xua tan đi mọi mệt mỏi. Em hứa sẽ luôn là người bạn tốt của Mun, cùng nó chơi đùa và chăm sóc nó thật chu đáo.
Trong ngôi nhà nhỏ của tôi có một "tiểu thư" vô cùng đỏng đảnh và kiêu kỳ. "Tiểu thư" ấy tên là Miu, một cô mèo Anh lông ngắn được bố tặng tôi nhân dịp sinh nhật.
Miu có một thân hình mập mạp, tròn trịa, trông như một cục bông di động. Nàng khoác lên mình bộ áo lông màu xám tro dày và mềm mại vô cùng. Cái đầu tròn, đôi mắt to tròn màu hổ phách, lúc nào cũng mở to ngơ ngác nhìn thế giới. Chiếc mũi nhỏ xíu, hồng hồng, và cái miệng chúm chím khiến ai nhìn cũng muốn cưng nựng. Bốn cái chân ngắn cũn, mập mạp càng làm tăng thêm vẻ đáng yêu của nàng.
Đúng như dáng vẻ của một "tiểu thư", Miu có tính cách khá chảnh. Nàng không quấn quýt mọi người mà chỉ cho phép người nàng thích vuốt ve. Miu rất kén ăn, chỉ ăn loại hạt dành riêng cho mình và thỉnh thoảng mới "ban ơn" ăn một chút ức gà luộc. Nàng dành phần lớn thời gian trong ngày để ngủ. Nơi ngủ ưa thích của nàng là chiếc đệm êm ái mà tôi đã chuẩn bị, hoặc đôi khi là trên chiếc ghế sô-pha mềm mại.
Tuy có vẻ ngoài kiêu kỳ, nhưng Miu cũng có những lúc rất dễ thương. Mỗi khi tôi ngồi học bài, nàng lại nhẹ nhàng nhảy lên bàn, cuộn tròn bên cạnh chồng sách và ngủ thiếp đi. Dường như nàng muốn làm bạn với tôi vậy. Sự hiện diện của nàng khiến góc học tập của tôi trở nên ấm áp hơn.
Tuy có đôi lúc đỏng đảnh, khó chiều, nhưng tôi vẫn rất yêu quý cô bạn nhỏ Miu. Nàng đã dạy cho tôi cách kiên nhẫn và yêu thương. Tôi mong "tiểu thư" của tôi sẽ luôn khỏe mạnh, xinh đẹp và mãi là niềm vui của cả gia đình.
Nếu mỗi ngôi nhà là một vương quốc nhỏ, thì chú mèo Vàng nhà em đích thị là một vị vua oai vệ. Vàng không phải do em đặt tên, mà là do bộ lông vàng óng như tơ nắng của nó.
Vàng có một thân hình vạm vỡ, chắc nịch chứ không hề mập mạp. Bộ lông vàng rực của nó ngắn và dày, khi ra nắng lại ánh lên những tia sáng lấp lánh. Cái đầu to, đôi tai luôn dựng đứng như đang nghe ngóng mọi động tĩnh trong "lãnh thổ" của mình. Đặc biệt nhất là đôi mắt của Vàng, chúng tròn và sáng như hai hòn bi ve, ban đêm lại sắc lẻm như hai lưỡi dao. Bộ ria mép trắng muốt, vểnh ra hai bên trông thật oai phong. Bốn chân của Vàng rất khỏe, với bộ móng vuốt sắc nhọn lúc nào cũng sẵn sàng chiến đấu.
Vị vua Vàng có tính cách khá điềm tĩnh và độc lập. Nó không thích làm nũng hay chơi đùa ồn ào. Ban ngày, nó thường chọn một vị trí có nhiều nắng nhất trong sân để nằm sưởi ấm, dáng vẻ khoan thai, tự tại. Vàng ăn uống cũng rất chừng mực, không bao giờ tranh giành. Nhưng khi màn đêm buông xuống, vị vua ấy lại biến thành một dũng sĩ săn mồi. Dáng đi của nó nhẹ nhàng, uyển chuyển như một bóng ma, đôi mắt sáng rực trong bóng tối. Không một con chuột nào có thể thoát khỏi móng vuốt của nó.
Em nhớ mãi hình ảnh Vàng ngậm chiến lợi phẩm trên miệng, bước đi đầy kiêu hãnh. Nó không ăn ngay mà đặt con chuột xuống trước mặt em như một món quà dâng lên cho chủ.
Chú mèo Vàng không chỉ là một con vật nuôi, mà còn là người bảo vệ thầm lặng cho ngôi nhà của em. Em rất ngưỡng mộ sự oai vệ và dũng mãnh của nó. Em sẽ luôn dành cho "vị vua" của mình những bữa ăn ngon nhất để nó có thêm sức mạnh bảo vệ "vương quốc" của chúng em.
Mỗi khi nhắm mắt lại và nghĩ về ngôi nhà của mình, em có thể cảm nhận được sự hiện diện của một thành viên đặc biệt qua mọi giác quan. Đó là Ly Ly, cô mèo mướp xinh xắn của em.
Đầu tiên là thị giác. Ly Ly có một thân hình nhỏ nhắn, được khoác lên mình bộ lông vằn vện xám trắng rất đẹp. Đôi mắt nó màu xanh lá cây, trong veo và sâu thẳm. Em thích nhìn cách nó di chuyển, uyển chuyển và nhẹ nhàng. Tiếp đến là thính giác. Em yêu tiếng "meo meo" nhỏ nhẹ của nó khi đòi ăn, và đặc biệt là tiếng gừ gừ khe khẽ trong cổ họng nó mỗi khi em vuốt ve. Âm thanh đó nghe thật bình yên.
Xúc giác cho em cảm nhận rõ nhất về Ly Ly. Bộ lông nó mềm và ấm áp vô cùng. Em thích cảm giác những sợi lông mềm mại lướt qua tay mình. Lớp đệm thịt dưới chân nó thì êm ái, mát rượi. Cả cái mũi hồng hồng, lúc nào cũng hơi ẩm ướt của nó khi dụi vào tay em cũng rất đáng yêu. Khứu giác giúp em nhận ra mùi nắng ấm còn vương trên bộ lông của nó sau một buổi chiều nằm sưởi ngoài hiên.
Tính cách của Ly Ly cũng thật dịu dàng. Nó không bao giờ cào hay cắn ai. Nó chỉ thích lặng lẽ ở bên cạnh, quan sát mọi việc. Kỷ niệm của em với Ly Ly cũng là những cảm nhận rất riêng. Đó là cảm giác ấm áp khi nó cuộn tròn ngủ trong lòng em vào một ngày đông lạnh giá.
Ly Ly đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của em. Sự hiện diện của nó mang lại cho em cảm giác bình yên và ấm áp. Em sẽ luôn yêu thương và chăm sóc người bạn nhỏ này, để mỗi ngày của nó đều là những ngày hạnh phúc.
Nhà em có nuôi một chú mèo rất đáng yêu tên là Miu. Miu được bà ngoại tặng em vào dịp sinh nhật cách đây gần một năm. Từ ngày có Miu, nhà em lúc nào cũng tràn ngập tiếng cười.
Miu có thân hình nhỏ nhắn, nặng chừng 2 cân rưỡi, nhanh nhẹn, lúc nào cũng lon ton chạy khắp nhà. Bộ lông của Miu màu trắng tinh, lấp lánh như bông gòn, mềm mại như nhung. Sờ vào lông Miu mịn tay lắm! Cái đầu Miu tròn trịa, đôi tai nhỏ hình tam giác lúc nào cũng vểnh lên nghe ngóng. Đôi mắt Miu tròn xoe như hai hòn bi ve, lúc thì long lanh ánh vàng, lúc lại lim dim đầy mơ mộng. Cái mũi hồng hồng lúc nào cũng ươn ướt, miệng nhỏ xinh, hai bên mép là bộ ria trắng dài vểnh ra. Bốn chân Miu thon thả, bàn chân có đệm thịt hồng, khi đi lại không gây tiếng động, nhẹ nhàng như một vũ công. Cái đuôi Miu dài, mềm mại, thường ngoáy tít khi em gọi tên.
Miu rất ngoan, hiền lành và thích quấn quýt bên em. Miu thích ăn cá nhất, mỗi lần ăn lại kêu “meo meo” đòi thêm. Khi chơi, Miu hay vờn cuộn len, đuổi theo bóng nắng, trông rất vui nhộn. Mỗi lúc rảnh, Miu thường tự liếm láp bộ lông cho sạch bóng. Đặc biệt, Miu bắt chuột cực giỏi, dáng vồ chuột thoăn thoắt khiến cả nhà đều khen.
Tối đến, Miu thường cuộn tròn ngủ trong chiếc giỏ mây bên giường em, đôi khi lại rúc vào lòng em. Ngủ say, Miu phát ra tiếng “grừ grừ” khe khẽ như hát ru em vào giấc mơ.
Em rất yêu quý Miu và xem Miu như một người bạn nhỏ thân thiết. Em hứa sẽ chăm sóc Miu thật tốt để Miu luôn khỏe mạnh, mãi ở bên cạnh em.
Em rất yêu động vật, nhưng thân thiết nhất vẫn là chú mèo Mun nhà em. Mun là chú mèo em xin được từ nhà dì, đến nay đã ở với em gần hai năm rồi.
Mun có thân hình mập ú, tròn quay như quả bóng. Bộ lông Mun màu đen tuyền, mượt mà, óng ánh như nhung. Sờ vào lông Mun, em cứ muốn vuốt mãi không thôi. Đầu Mun to bằng quả cam, tai nhỏ xinh, lúc nào cũng dựng đứng, đôi mắt vàng óng ánh, tinh ranh. Ban ngày mắt Mun tròn xoe, ban đêm con ngươi nhỏ lại trông thật lạ. Mũi Mun màu đen bóng, miệng nhỏ, hai bên là hàng ria mép trắng dài. Bàn chân Mun to, có đệm thịt mềm màu hồng. Mun đi lại nhẹ nhàng, chẳng nghe thấy tiếng động nào. Đuôi Mun dài và rất dẻo, mỗi lần vui lại vẫy lia lịa.
Mun khá nghịch ngợm, thích đuổi bắt bóng giấy, vờn len, leo trèo khắp nhà. Mun rất sạch sẽ, thường xuyên liếm lông cho mình. Mun còn là "dũng sĩ diệt chuột", nhiều lần bắt được chuột và mang ra khoe với cả nhà.
Mun thường ngủ trên ghế sofa, cuộn tròn như một cục bông. Đêm ngủ, Mun phát ra tiếng "gừ gừ" rất ấm áp.
Em xem Mun như người bạn nhỏ thân yêu. Em mong Mun luôn khỏe mạnh, vui vẻ cùng em mỗi ngày.
Từ ngày có cô mèo Bông, gia đình em lúc nào cũng rộn rã tiếng cười. Bông do bố em mua về từ cửa hàng thú cưng cách đây một tháng.
Bông nhỏ nhắn, lông dài màu vàng óng điểm xuyết những vệt trắng ở cổ và chân, trông như đang khoác áo len bông. Đầu Bông tròn trịa, tai nhỏ hình tam giác luôn vểnh lên lắng nghe. Đôi mắt xanh biếc như ngọc, ánh lên vẻ thông minh, lanh lợi. Cái mũi nhỏ xinh hồng hồng, miệng nhỏ, hai bên mép là hàng ria cong dài. Bốn chân thon, bàn chân có đệm thịt hồng nhạt, đi lại nhẹ nhàng không một tiếng động. Đuôi dài, lông bông xù như chổi lông gà.
Bông hiền lành, thích được vuốt ve, thường hay dụi đầu vào chân em làm nũng. Bông rất thích ăn cá hộp và vờn quả bóng len nhỏ. Lúc ngủ, Bông thường cuộn tròn, đôi khi còn "mơ" cựa mình, chân đá đá rất ngộ nghĩnh.
Nhớ nhất là lần em buồn, Bông cứ nhảy lên lòng em, liếm tay và kêu “meo meo” như an ủi. Em coi Bông như một thành viên thân thiết trong nhà và mong sẽ bên Bông thật lâu.
Nhà em có nuôi một chú mèo rất đáng yêu, tên là Mun. Mun được bác em tặng vào dịp sinh nhật năm ngoái. Từ ngày có Mun, nhà em luôn rộn ràng và vui vẻ hơn trước rất nhiều.
Mun có thân hình nhỏ nhắn, nhưng rất nhanh nhẹn, nặng chừng hai cân rưỡi. Bộ lông của Mun đen tuyền như nhung, óng ánh dưới nắng, mượt mà và mềm mại. Khi em vuốt ve, lông Mun mát lạnh, cảm giác như chạm vào tấm nhung êm ái. Cái đầu Mun tròn xoe, tai nhỏ hình tam giác lúc nào cũng vểnh lên nghe ngóng. Đôi mắt Mun màu vàng óng, ban ngày tròn xoe như hai hòn bi, còn ban đêm con ngươi co lại thành một đường kẻ nhỏ, nhìn càng thêm tinh ranh. Mũi Mun nhỏ xinh, màu đen nhánh, thường ươn ướt. Miệng Mun nhỏ, hai bên mép là bộ ria dài trắng như tơ, vểnh ra hai bên.
Bốn chân của Mun thon, nhỏ, bàn chân có đệm thịt màu hồng nhạt, khi đi lại nhẹ nhàng không gây ra tiếng động, như một vũ công ballet. Móng vuốt của Mun sắc nhọn, thường được giấu kỹ. Cái đuôi Mun dài, thường quẫy tít khi vui, dựng đứng lên khi giật mình hay sợ hãi.
Mun rất nghịch ngợm, thích đuổi bóng giấy, chơi với cuộn len, hoặc nằm vắt vẻo trên bậc cầu thang. Mun thích nhất là ăn cá và pate, mỗi khi ăn lại kêu “meo meo” nũng nịu đòi thêm. Mun rất sạch sẽ, hay tự liếm láp bộ lông của mình. Mun cũng là “dũng sĩ diệt chuột” trong nhà, nhiều lần rình mồi, nhảy vồ rất nhanh khiến ai cũng trầm trồ.
Khi ngủ, Mun thích cuộn tròn trong giỏ nhỏ, đôi khi lại nhảy lên lòng em rúc ngủ, miệng phát ra tiếng “gừ gừ” khe khẽ nghe rất dễ thương.
Em coi Mun như người bạn nhỏ thân thiết của mình. Em hứa sẽ luôn chăm sóc, cho Mun ăn ngon, tắm rửa sạch sẽ và chơi cùng Mun mỗi ngày để Mun luôn khỏe mạnh, mãi bên em.
Từ nhỏ, em đã yêu quý động vật, nhất là mèo. Trong số đó, chú mèo Bông là người bạn thân thiết nhất với em. Bông là chú mèo mẹ em mua về từ cửa hàng thú cưng khi em lên lớp ba.
Bông có thân hình tròn trịa, ú na ú nần trông rất đáng yêu. Bộ lông của Bông dài và dày, màu trắng tinh như bông gòn, điểm xuyết vài vệt vàng ở trên đầu và lưng, sờ vào mềm mại như nhung. Đầu Bông nhỏ xinh, tai hình tam giác, lúc nào cũng vểnh lên. Đôi mắt Bông màu xanh biếc, long lanh, khi ngủ thì lim dim dễ thương. Mũi Bông nhỏ, màu hồng nhạt, luôn ươn ướt. Miệng Bông nhỏ, mép là bộ ria dài trắng tinh.
Bốn chân Bông ngắn cũn, bàn chân đệm thịt màu hồng, đi lại nhẹ nhàng. Móng vuốt sắc, nhưng khi chơi với em Bông luôn thu móng lại. Đuôi của Bông dài, lông xù, khi vui lại ngoáy tít trông rất vui mắt.
Bông hiền lành, quấn quýt chủ, thích nằm sưởi nắng trên cửa sổ hoặc cuộn tròn ngủ trong lòng em. Bông thích ăn cá nhất, mỗi lần em về nhà là Bông lại chạy ra dụi đầu vào chân em làm nũng. Khi rảnh, Bông hay tự liếm lông hoặc vờn theo bóng nắng trên nền nhà.
Có một lần em bị ốm, Bông không rời em nửa bước, cứ nằm cạnh canh giấc ngủ của em. Em rất yêu Bông, luôn coi Bông là thành viên trong gia đình và mong Bông mãi khỏe mạnh, vui vẻ.
Nhà em nuôi một chú mèo tên là Mướp. Mướp được bố nhặt về từ bãi cỏ gần nhà khi mới hơn một tháng tuổi. Đến nay, Mướp đã lớn, trở thành “chiến binh diệt chuột” cừ khôi.
Mướp có thân hình nhỏ nhắn, nhưng rất nhanh nhẹn. Bộ lông Mướp có màu xám mướp với những sọc đậm chạy dọc từ đầu tới đuôi. Lông Mướp ngắn nhưng dày, khi vuốt vào thì hơi ráp nhưng sạch sẽ. Cái đầu của Mướp nhỏ, đôi tai hình tam giác luôn vểnh lên nghe động tĩnh xung quanh. Đôi mắt Mướp màu xanh lá cây, long lanh như hai viên bi ve, ánh nhìn sắc lẹm khi săn mồi. Mũi Mướp màu đen, luôn hít hít thăm dò. Bộ ria mép dài, trắng, giúp Mướp đo khoảng cách khi đi trong bóng tối.
Bốn chân của Mướp nhỏ nhưng linh hoạt, bàn chân đệm thịt nâu nhạt, đi lại rất êm ái. Đuôi Mướp dài, luôn vểnh cao khi bắt được chuột, rung rung vì sung sướng.
Mướp rất giỏi bắt chuột. Có lần Mướp đã rình cả buổi chiều để bắt được một con chuột to. Cả nhà ai cũng khen Mướp giỏi và thưởng cho một bữa cá thật ngon. Ngoài ra, Mướp còn thích leo trèo lên mái nhà, tắm nắng và chơi cùng em vào mỗi buổi chiều.
Khi ngủ, Mướp hay cuộn tròn như quả bóng lông, phát ra tiếng “gừ gừ” khe khẽ. Em coi Mướp như một “người hùng” nhỏ của gia đình và sẽ chăm sóc Mướp thật tốt để Mướp luôn khỏe mạnh, bảo vệ ngôi nhà em.
Em rất thích chơi cùng chú mèo Xám Xám mà bác em cho cách đây nửa năm. Từ ngày có Xám Xám, em thấy nhà mình vui hơn hẳn.
Xám Xám có thân hình chắc khỏe, bộ lông màu xám tro dày, dài và cực kỳ mượt. Đầu Xám Xám tròn như quả bóng bàn, tai dựng đứng nghe ngóng mọi điều xung quanh. Đôi mắt Xám Xám màu vàng óng, tròn xoe, lúc nào cũng như đang cười. Mũi nhỏ, màu xám đậm, mép là bộ ria trắng dài. Bốn chân Xám Xám to khỏe, đệm thịt đen nhánh. Đuôi Xám Xám dài, lông xù, lúc nào chạy cũng vểnh lên.
Xám Xám rất nghịch ngợm, thích chơi trò rượt bắt với em, đuổi theo bóng giấy hoặc leo lên ghế tủ. Thỉnh thoảng, Xám Xám lại lăn ra giữa sân, phơi nắng và rửa mặt bằng cách liếm láp bộ lông. Xám Xám rất sạch sẽ, ghét bẩn.
Mỗi khi em buồn, Xám Xám nhảy lên lòng em, dụi đầu vào tay em như an ủi. Có một lần Xám Xám bắt được chuột, cả nhà em vỗ tay khen ngợi, còn thưởng cho bạn ấy một bữa ăn ngon lành.
Em rất yêu Xám Xám, coi bạn ấy như thành viên không thể thiếu trong gia đình và mong Xám Xám luôn bên cạnh em mãi.
Nhà em nuôi một chú mèo tên là Đốm. Đốm là con mèo tam thể do bạn của mẹ tặng khi mới mở mắt. Từ khi Đốm xuất hiện, mọi người thường gọi đùa là “cục bông di động” vì dáng vẻ tròn trịa, lông dày và mềm mại.
Đốm sở hữu bộ lông dày, xù và rất mềm, ba màu trắng, vàng, đen hòa quyện với nhau như chiếc áo len rực rỡ. Đầu Đốm nhỏ xíu, hai tai nhỏ dựng đứng như đôi lá non. Đôi mắt Đốm màu nâu vàng, tròn long lanh, khi nhìn ai như đang mỉm cười. Mũi Đốm màu hồng nhạt, nhỏ xinh, ươn ướt. Mép là những sợi ria trắng cong vút, hai bên vểnh nhẹ, như thể Đốm luôn cười.
Chân Đốm ngắn cũn, bàn chân tròn vo, đệm thịt màu hồng. Mỗi khi Đốm đi, chỉ thấy bốn cái “bánh bao nhỏ” lăn tròn, không hề phát ra tiếng động. Đuôi Đốm ngắn, lông xù bông, trông như chiếc chổi nhỏ phía sau lưng.
Đốm rất hiền, thích nhất là nằm ườn trên nệm hoặc leo lên đùi em ngủ ngon lành. Đốm không ham chơi như những chú mèo khác mà rất thích được vuốt ve, gãi cằm. Đốm thích ăn thịt gà xé và đôi khi còn được mẹ thưởng cho chút sữa tươi. Sau mỗi bữa ăn, Đốm lại nằm sưởi nắng hoặc tỉ mỉ liếm láp, làm vệ sinh cho bộ lông của mình.
Những buổi tối, Đốm hay rúc vào chân em, cuộn tròn, thỉnh thoảng kêu “gừ gừ” như tiếng hát ru êm dịu. Có lần, em buồn ngủ gục trên bàn học, Đốm đã trèo lên ghế, dùng cái đầu bé xíu cọ nhẹ vào má em như nhắc em đi ngủ đúng giờ.
Em rất yêu Đốm, hứa sẽ luôn chăm sóc, tắm rửa, cho ăn uống đầy đủ để Đốm mãi là “cục bông di động” vui vẻ bên cạnh em.
Nhà em có một chú mèo đặc biệt tên là Mướp. Mướp được bà ngoại gửi từ quê lên làm bạn với em khi mới chỉ hơn một tháng tuổi. Từ đó tới nay, Mướp đã trở thành “cảnh sát trưởng” canh giữ vườn nhà em.
Mướp có thân hình săn chắc, di chuyển cực kỳ nhanh nhẹn. Bộ lông của Mướp màu xám tro xen lẫn những vằn đen đậm chạy dọc sống lưng, hai bên sườn, bụng lại có những vệt lông trắng nhỏ. Lông ngắn, sờ vào hơi ráp nhưng rất sạch sẽ. Đầu Mướp nhỏ, gò má cao, hai tai vểnh nhọn như hai chiếc ăng-ten bắt sóng, chỉ một tiếng động nhỏ cũng đủ làm Mướp quay đầu lại.
Đôi mắt Mướp tròn xoe, ánh lên màu xanh lục như lá non, ánh nhìn sắc sảo, tinh ranh, lúc nào cũng như đang dò xét, quan sát xung quanh. Mỗi khi rình chuột, ánh mắt ấy càng thêm sắc lạnh, quyết đoán. Mũi Mướp màu đen nhỏ, thường nhấp nháy liên tục khi đánh hơi mùi mới. Mép Mướp là bộ ria trắng dày, dài như những sợi lông chổi nhỏ.
Bốn chân Mướp dài, các khớp xương chắc chắn, bàn chân đệm thịt màu nâu nhạt, có móng vuốt sắc nhọn thường thu lại, chỉ xòe ra khi săn mồi hoặc leo trèo. Đuôi Mướp dài vừa phải, có sọc đen đậm ở cuối, thường vểnh cao mỗi khi Mướp thành công bắt được “con mồi”.
Mướp tính độc lập, rất ít khi nũng nịu với ai, chỉ thích lang thang trong vườn, trèo cây, săn côn trùng hoặc ngồi sưởi nắng buổi sáng. Nhưng đến chiều, khi em đi học về, Mướp vẫn chạy ra cổng chờ và cọ đầu vào chân em, như chào mừng em trở về.
Đặc biệt, Mướp cực giỏi bắt chuột! Có lần, Mướp rình gần hai tiếng đồng hồ bên ụ rơm mới vồ được một con chuột to, rồi tự hào mang “chiến lợi phẩm” khoe cả nhà. Bố em còn gọi đùa: “Đây là cảnh sát trưởng giữ gìn an ninh khu vườn của nhà ta!”
Em rất yêu Mướp, luôn hứa sẽ cho ăn uống đủ đầy, tắm rửa thường xuyên, để Mướp luôn khỏe mạnh và là người bạn đồng hành, bảo vệ khu vườn của gia đình.
Trong số những vật nuôi nhà em, mèo Mi Mi là dễ thương nhất. Mi Mi là mèo tam thể, mẹ em mua về nhân dịp Tết năm ngoái.
Mi Mi khá mập, bộ lông ngắn ba màu trắng, vàng, đen hòa quyện vào nhau, sờ vào mềm mượt như tấm thảm nhung. Đầu Mi Mi tròn trịa, tai nhỏ lúc nào cũng vểnh lên. Đôi mắt Mi Mi to, màu xanh thẳm, ban đêm phát sáng như hai ngọn đèn nhỏ. Mũi Mi Mi hồng nhạt, lúc nào cũng ươn ướt. Mép có ria trắng cong vút. Bàn chân ngắn cũn, đệm thịt màu hồng. Đuôi dài, lông xù, lúc nào cũng ngoáy tít khi Mi Mi chạy nhảy.
Mi Mi rất ham chơi, đặc biệt thích vờn cuộn len, đuổi bắt dây ruy băng và nhảy lên ghế sofa. Mi Mi rất thích ăn cá và pate. Lúc no bụng, Mi Mi thường nằm dài lim dim, đôi khi lại cất tiếng “grừ grừ” nghe rất vui tai.
Một lần em đi học về, Mi Mi chạy ra cửa, dụi đầu vào chân em làm nũng. Em bế Mi Mi lên, hai “đứa” cùng chơi rất vui vẻ. Em rất yêu Mi Mi, sẽ luôn chăm sóc để Mi Mi khỏe mạnh và hạnh phúc bên em.
Nhà em có nuôi một chú mèo tên là Mun. Mun đến với gia đình em vào dịp sinh nhật lớp 3, do chính bố mua tặng em ở cửa hàng thú cưng gần trường. Từ ngày Mun xuất hiện, ngôi nhà nhỏ của em lúc nào cũng rộn ràng, tràn ngập tiếng cười và thêm nhiều niềm vui mới.
Mun có thân hình khá nhỏ nhắn, chỉ khoảng hai cân rưỡi, nhưng lại rất nhanh nhẹn và linh hoạt. Bộ lông của Mun đen tuyền như than đá, mềm mại, mượt mà, sờ vào như vuốt trên tấm vải nhung êm ái. Trên cổ của Mun còn có một dải lông trắng nhỏ như chiếc khăn quàng xinh xắn. Lông của Mun không quá dài nhưng rất dày, vào mùa đông nhìn Mun như khoác một chiếc áo bông thật ấm áp, còn mùa hè thì Mun lại thường nằm dài dưới gốc cây để tận hưởng gió mát.
Cái đầu Mun tròn như quả cam, lúc nào cũng ngẩng cao và nghển cổ quan sát xung quanh. Đôi tai hình tam giác, nhỏ nhắn nhưng vô cùng thính nhạy, chỉ cần một tiếng động nhỏ cũng khiến hai tai ấy giật giật, vểnh lên nghe ngóng. Đôi mắt của Mun tròn xoe, ban ngày vàng óng như hai viên ngọc nhỏ, ánh nhìn tinh anh, láu lỉnh; còn về đêm, con ngươi của Mun co lại thành một vạch nhỏ, phản chiếu ánh sáng xanh lá rất kỳ lạ, khiến Mun càng thêm bí ẩn như một “thám tử bóng đêm”. Mỗi lần Mun nhìn em, ánh mắt đầy trìu mến và tò mò, khiến em cảm thấy mình được yêu thương.
Mũi Mun nhỏ xíu, màu đen bóng, luôn ươn ướt, thỉnh thoảng Mun hít hít như đang ngửi mùi thức ăn hoặc tìm kiếm điều gì thú vị. Cái miệng nhỏ nhắn, khi ngáp thì lộ ra hai chiếc răng nanh trắng như hai hạt ngô non. Hai bên mép là bộ ria trắng dài, cong cong, vểnh ra hai bên như những chiếc ăng-ten nhỏ giúp Mun thăm dò khoảng cách khi di chuyển trong bóng tối.
Bốn chân của Mun thon dài, mềm mại như búp măng non. Ở dưới lòng bàn chân là lớp đệm thịt hồng hồng, êm ái như chiếc gối nhỏ, giúp Mun đi lại rất nhẹ nhàng, không gây tiếng động. Đặc biệt, Mun có thể đi lại trên mặt gỗ hoặc cả trên bàn học của em mà không ai phát hiện. Móng vuốt của Mun rất sắc nhọn, bình thường Mun thu móng lại nhưng khi leo trèo hay rình mồi, Mun lại xòe ra rất nhanh nhẹn.
Cái đuôi Mun dài, lông mượt, thường dựng đứng lên mỗi khi Mun phấn khích hoặc ngoáy tít tít khi vui, quất nhẹ sang hai bên mỗi lần gặp điều gì đó lạ lẫm. Nhìn chiếc đuôi Mun, em đoán được tâm trạng của bạn ấy mỗi ngày.
Tính cách của Mun vừa hiền lành, vừa nghịch ngợm. Mun thích nhất là chơi đuổi bắt với những cuộn len nhỏ hoặc giấy gói kẹo em thả trên nền nhà. Có lúc Mun nằm dài phơi nắng trên bậc cửa, lim dim đôi mắt như đang thưởng thức bản nhạc mùa hè. Mỗi sáng, Mun lại ngồi ngắm bình minh qua cửa sổ, co ro trong ánh nắng nhẹ. Đặc biệt, Mun rất thích chơi trò bắt bóng nắng, rượt đuổi chấm sáng lung linh trên tường mà không biết đó chỉ là ảo ảnh.
Mun ăn rất khỏe, món khoái khẩu là cá hấp, pate và đôi khi là chút cơm mẹ em trộn cùng nước canh. Khi ăn, Mun luôn ăn từ tốn, không bao giờ tranh giành với mèo khác. Lúc ăn xong, Mun thường ngồi liếm láp rửa mặt và lau ria thật lâu, trông vô cùng điệu đà, sạch sẽ.
Một ngày của Mun bắt đầu từ rất sớm. Sáng, Mun đón em dậy bằng tiếng kêu “meo meo” nũng nịu, rồi chạy quanh chân như nhắc nhở em đánh răng rửa mặt và cho Mun ăn sáng. Sau bữa sáng, Mun ra sân chơi hoặc phơi nắng, rồi leo lên lan can nằm lim dim ngủ. Đến trưa, Mun thường chui vào giỏ mây ngủ cuộn tròn như một quả bóng bông nhỏ, thi thoảng lại phát ra tiếng “gừ gừ” khe khẽ nghe rất vui tai.
Mun bắt chuột cực giỏi! Có lần, một con chuột lớn bò vào bếp, Mun đã nấp sau cánh tủ cả giờ đồng hồ, chỉ chờ chuột xuất hiện là Mun lao ra chụp nhanh như chớp. Cả nhà ai cũng trầm trồ, bố mẹ thưởng cho Mun một bữa cá kho ngon lành. Mỗi lần làm được điều gì tốt, Mun đều chạy lại dụi đầu vào chân em, như chờ được khen ngợi.
Nhớ nhất là lần em đi học về muộn, Mun ngồi ngoài cửa, ngước đôi mắt buồn nhìn em như trách móc. Em bế Mun lên, Mun rúc vào ngực em, kêu khe khẽ như làm nũng, khiến em cảm thấy hạnh phúc vô cùng.
Em coi Mun như một thành viên trong gia đình, như một người bạn nhỏ tâm tình. Em rất yêu quý Mun, mỗi ngày đều dành thời gian chăm sóc, cho Mun ăn, vuốt ve bộ lông, dọn vệ sinh sạch sẽ. Em mong Mun luôn khỏe mạnh, sống vui vẻ, mãi là người bạn đồng hành cùng em trên những tháng năm tuổi thơ.
Nhà em nuôi một chú mèo tên là Vàng. Vàng là mèo mẹ nhà em đẻ ra, em đã gắn bó với Vàng từ khi nó còn bé xíu.
Vàng thân hình thon thả, nặng gần 3 cân. Lông Vàng màu vàng óng, mượt mà như tơ, khi nắng chiếu vào càng lấp lánh. Đầu Vàng nhỏ xinh, tai tam giác luôn cử động lắng nghe. Đôi mắt vàng nhạt, long lanh như hai viên bi ve. Mũi hồng, luôn ươn ướt, mép là bộ ria dài vểnh ra hai bên. Bốn chân thon, bàn chân có đệm thịt hồng, đi lại uyển chuyển như múa. Móng vuốt của Vàng sắc nhọn, có thể giấu kín.
Vàng hơi nhút nhát, hiền lành, thích nằm trong lòng em. Vàng thích nhất là ăn cơm cá và chơi vờn theo bóng nắng. Mỗi ngày, Vàng tự liếm lông cho sạch bóng. Khi ngủ, Vàng cuộn tròn như quả bóng lông mềm mại.
Một lần, Vàng bị ốm, em đã chăm sóc cho nó cả tuần liền. Khi Vàng khỏe lại, nó dụi đầu vào em như cảm ơn. Em yêu Vàng vô cùng và luôn coi Vàng là bạn nhỏ của mình.
Nhà em nuôi một chú mèo cái tên là Sữa, vì bộ lông của Sữa trắng như ly sữa tươi. Sữa do bác họ ở Đà Lạt mang xuống tặng em vào đầu năm học mới. Ngay từ lần đầu gặp, em đã yêu Sữa vì vẻ ngoài xinh xắn, ngộ nghĩnh như một món đồ chơi dễ thương.
Sữa có thân hình mảnh mai, thon thả, nhưng không gầy mà vẫn rất cân đối, nhanh nhẹn. Toàn thân phủ một lớp lông trắng muốt, mềm mượt, mỗi lần sờ vào lại cảm giác như chạm vào lớp bông gòn mịn màng. Đặc biệt, trên lưng Sữa có một đốm lông vàng nhạt hình trái tim rất dễ nhận ra. Cái đầu Sữa nhỏ, tròn như quả quất, đôi tai tam giác lúc nào cũng vểnh lên như hai cánh buồm nhỏ hứng gió.
Đôi mắt Sữa màu xanh lam, long lanh như hai viên bi ve, khi nhìn em trông rất trìu mến. Ban đêm, mắt Sữa như phát sáng, khiến Sữa trông càng bí ẩn hơn. Mũi Sữa hồng xinh, lúc nào cũng ươn ướt, đôi khi cựa nhẹ như ngửi hương hoa ngoài vườn. Mép Sữa là những sợi ria trắng, mỏng, cong vút ra hai bên, giúp Sữa dò đường cẩn thận trong bóng tối.
Bốn chân Sữa thon dài, nhẹ nhàng như lướt trên mây, bàn chân đệm thịt hồng nhạt. Mỗi khi Sữa đi, không hề nghe tiếng động, thậm chí trèo lên bàn học cũng không bị phát hiện. Móng vuốt Sữa sắc nhưng Sữa rất ngoan, ít khi cào phá đồ đạc. Đuôi Sữa dài, lúc nào cũng nhẹ nhàng vẫy vẫy, đặc biệt hay dựng đứng lên mỗi khi vui.
Sữa là cô bạn hiền lành, thích yên tĩnh, thường nằm lim dim phơi nắng trên bậu cửa sổ hoặc rúc vào lòng em khi trời lạnh. Sữa rất thích ăn pate cá và thịt gà xé nhỏ. Sau mỗi bữa ăn, Sữa lại ngồi liếm lông, vuốt ria rất chăm chỉ. Mỗi lúc chơi, Sữa thích vờn theo những chiếc lá khô ngoài sân hoặc nhảy lên đuổi bắt bóng nắng.
Kỷ niệm đáng nhớ nhất với Sữa là lần em bị sốt nằm li bì cả ngày, Sữa cứ nằm cạnh không rời, đôi lúc dùng đầu cọ vào tay em như muốn hỏi han, chia sẻ. Em cảm thấy được an ủi rất nhiều, và càng yêu Sữa hơn.
Đối với em, Sữa không chỉ là thú cưng mà còn là người bạn thân thiết, luôn bên em mọi lúc. Em hứa sẽ chăm sóc Sữa thật tốt, giữ cho bạn ấy luôn sạch sẽ, khỏe mạnh, và mong Sữa sẽ mãi là "nàng công chúa tuyết" bên cạnh tuổi thơ của em.
Gia đình em ai cũng yêu thích động vật, đặc biệt là mèo. Trong nhà, chú mèo tên Tí là “người hùng” bé nhỏ nhưng vô cùng dũng cảm. Tí là con của mèo mẹ nhà bác cạnh nhà, mới chuyển về với em được nửa năm nhưng đã trở thành thành viên không thể thiếu.
Tí có thân hình nhỏ xíu, lông màu xám mướp điểm thêm các vệt lông đen chạy dọc sống lưng và hai bên sườn. Đầu Tí nhỏ nhắn, cằm nhọn, đôi tai hình tam giác dựng thẳng lên như hai cái loa nhỏ luôn sẵn sàng nghe ngóng. Đôi mắt Tí màu vàng đồng, lúc nào cũng mở to, ánh lên vẻ lanh lợi, lém lỉnh. Ban ngày, mắt Tí tròn như hai hạt nhãn, ban đêm thì con ngươi thu lại thành một vệt nhỏ, trông rất kỳ bí.
Mũi Tí nhỏ màu đen, nhấp nháy như đang đánh hơi tìm tòi. Mép Tí là bộ ria trắng như tơ, luôn vểnh nhẹ lên hai bên. Bốn chân Tí ngắn, thon, đệm thịt màu xám hồng. Khi Tí đi lại, tiếng chân nhẹ tênh như không chạm đất. Đuôi Tí không quá dài nhưng rất linh hoạt, lúc nào cũng ve vẩy, dựng đứng lên mỗi khi có chuyện gì làm Tí chú ý.
Tí cực kỳ hoạt bát, thích leo trèo, rượt đuổi bướm hoặc bắt côn trùng. Tí không chỉ giỏi bắt chuột mà còn thích “khám phá” mọi ngóc ngách trong nhà. Một lần, Tí đã dũng cảm rình bắt được một con chuột nhắt ngay dưới gầm bàn học của em, khiến cả nhà ai cũng khen và xoa đầu thưởng cho Tí một bữa ăn ngon lành.
Tí thích nhất là được ngủ cùng em trong chiếc giỏ bông cạnh đầu giường. Khi ngủ, Tí thường cuộn tròn như quả bóng nhỏ, đôi khi phát ra tiếng kêu “grừ grừ” khe khẽ rất đáng yêu.
Tí là “người hùng” bảo vệ nhà em khỏi lũ chuột phá phách, và còn là người bạn nhỏ tuyệt vời cùng em chia sẻ bao buồn vui mỗi ngày. Em hứa sẽ luôn quan tâm, chơi cùng Tí, để Tí mãi khỏe mạnh, lanh lợi và dũng cảm như bây giờ.
Nếu ai hỏi em con vật nào khiến em cười nhiều nhất, chắc chắn đó là chú mèo Xoăn nhà em. Xoăn là mèo đặc biệt, lông xoăn tít, được cô bạn mẹ tặng khi còn bé xíu.
Xoăn có thân hình tròn trịa, không to nhưng cũng không nhỏ, khá vừa vặn, nhìn rất “chắc nịch”. Toàn bộ lông của Xoăn xoăn lại như sóng nước, màu xám lông chuột, có chỗ ánh bạc, có chỗ hơi sẫm, tạo thành một bộ lông “ngộ nghĩnh” nhất mà em từng thấy. Đầu Xoăn tròn, hai tai nhỏ, luôn cụp xuống khi buồn ngủ và dựng đứng khi nghe tiếng động.
Đôi mắt Xoăn to, màu xanh rêu, tròn như hai viên bi ve. Mắt Xoăn rất biểu cảm, khi vui thì lấp lánh, khi nghịch ngợm thì ánh lên vẻ ranh mãnh. Mũi Xoăn màu hồng nhạt, mép ria cong vút như râu ông già Noel. Bốn chân Xoăn ngắn cũn, bàn chân tròn, đệm thịt hồng, đi lại nghe “bịch bịch” rất buồn cười. Đuôi Xoăn khá dài, lông xù và đặc biệt cũng… xoăn tít như lông cừu.
Tính cách của Xoăn vô cùng vui nhộn, lúc nào cũng bày trò nghịch phá như leo lên chạn bát, vờn bóng len hoặc giả vờ “mai phục” bắt chân em dưới gầm bàn. Xoăn thích nhất là ăn thịt bò viên, mỗi lần mẹ nấu món này là Xoăn ngồi chờ ở bếp, mắt sáng rực.
Mỗi lúc ngủ, Xoăn thường duỗi dài hai chân sau, hai chân trước che mặt, miệng thỉnh thoảng còn cười “meo meo” trong mơ. Một lần em buồn vì bài kiểm tra kém, Xoăn nhảy lên bàn, lấy chân “gãi” nhẹ lên má em như an ủi, rồi nằm bò ra cười, khiến em bật cười theo.
Em coi Xoăn là “chú hề” của tuổi thơ mình, luôn mang lại tiếng cười và niềm vui mỗi ngày. Em hứa sẽ chăm sóc, vuốt ve, chơi cùng Xoăn, để Xoăn mãi là chú mèo đáng yêu, ngộ nghĩnh nhất trên đời.
Nếu ai hỏi em thích nhất điều gì vào mỗi buổi chiều tan học, em sẽ không ngần ngại trả lời: Đó là được chơi cùng chú mèo Mun ngoài hiên nhà khi nắng vừa tắt. Mun đến với gia đình em nhờ chú em mang từ miền quê lên thành phố. Từ khi có Mun, những buổi hoàng hôn của em thêm nhiều niềm vui và ấm áp.
Mun có thân hình nhỏ xinh, lông đen tuyền óng mượt như nhung, đặc biệt nổi bật giữa sân gạch đỏ mỗi chiều. Đầu Mun nhỏ tròn, hai tai hình tam giác lúc nào cũng vểnh lên, linh hoạt xoay theo từng tiếng động nhỏ. Đôi mắt Mun tròn như hai hạt cườm, màu hổ phách, ban ngày trông hiền lành, còn ban đêm lại ánh lên sự tinh ranh, bí ẩn. Khi Mun nhìn em bằng đôi mắt ấy, em luôn cảm thấy Mun như đang cười thật dịu dàng.
Mũi Mun nhỏ xíu, đen bóng và luôn ươn ướt. Hai bên mép Mun là hàng ria trắng dài cong vút, thường xuyên rung rung mỗi khi Mun ngửi ngó, dò xét mọi thứ xung quanh. Miệng Mun nhỏ nhắn, khi cười hé ra hai chiếc răng nanh nhỏ như hai hạt bắp, nhìn vừa buồn cười lại vừa đáng yêu.
Bốn chân Mun ngắn, bàn chân đệm thịt hồng, mềm như chiếc gối bông nhỏ xíu. Khi Mun bước đi trên nền gạch, không hề phát ra tiếng động nào. Mỗi khi rình mồi, Mun di chuyển lặng lẽ như một cái bóng, chỉ khi lao vồ mới phát ra tiếng động cực kỳ bất ngờ. Đuôi Mun dài, mượt, thường ngoáy tít mỗi lúc em về nhà, hoặc dựng đứng lên đầy phấn khích khi được gọi tên.
Tính cách của Mun rất tình cảm nhưng cũng hơi “dở hơi”. Mun thích chơi đuổi bắt lá khô, thích nhảy lên cửa sổ nằm phơi nắng, đôi khi lại rúc vào lòng em mỗi khi trời mưa lạnh. Mun khoái nhất món cá ngừ, mỗi lần thấy mẹ em xé cá là Mun chạy quanh chân kêu “meo meo” mãi không thôi. Khi ăn xong, Mun lại cẩn thận liếm từng chân, vuốt lại bộ lông cho mượt, rồi mới chịu ngả lưng nghỉ ngơi.
Một ngày với Mun là những khoảnh khắc bình yên. Buổi chiều, khi nắng vừa tắt, Mun và em lại ngồi bên hiên, em làm bài tập, Mun lim dim gối đầu lên chân em, thỉnh thoảng “meo” khe khẽ, như muốn chia sẻ những câu chuyện thầm thì chỉ hai “người bạn nhỏ” mới hiểu.
Có một lần em bị cảm sốt phải nghỉ học ở nhà, Mun suốt ngày quanh quẩn bên em, nằm im lặng, thi thoảng lại áp trán vào trán em như để kiểm tra em có bớt nóng chưa. Sự chăm sóc âm thầm ấy khiến em cảm động và càng gắn bó với Mun hơn.
Đối với em, Mun không chỉ là một con mèo bình thường mà còn là người bạn nhỏ thân thiết, là niềm vui giản dị mỗi ngày. Em luôn tự hứa sẽ chăm sóc Mun thật tốt: cho ăn, tắm rửa sạch sẽ, chơi đùa cùng Mun và giữ cho Mun luôn khỏe mạnh, an toàn. Em mong rằng Mun sẽ ở bên em thật lâu, cùng em lớn lên và lưu giữ mãi những buổi chiều hoàng hôn ấm áp bên hiên nhà.
Xem thêm:
Hy vọng với những dàn ý chi tiết và bài văn miêu tả con mèo mẫu trên từ AVAKids, các em học sinh sẽ tự tin hoàn thiện bài tập của mình, đồng thời học được cách quan sát, yêu thương động vật hơn. Đừng ngần ngại chia sẻ bài viết hoặc gửi bài văn của các bé để cùng trao đổi, học hỏi thêm nhiều ý tưởng sáng tạo nhé!
Bài viết có hữu ích với bạn không?
Cám ơn bạn đã phản hồi!