25+ bài kể chuyện Bác Hồ ngắn gọn, hay, ý nghĩa và cảm động nhất

Đóng góp bởi: Nguyễn Thị Thanh Thảo
Cập nhật 24/11
2623 lượt xem

Bạn đang tìm một bài văn kể chuyện Bác Hồ thật ngắn gọn, dễ hiểu và phù hợp với chương trình học? Bài viết dưới đây AVAKids sẽ mang đến câu chuyện súc tích, gần gũi, giúp các em hiểu thêm về đức tính giản dị, lòng nhân hậu và tinh thần vì dân của Bác Hồ kính yêu.

1Dàn ý chi tiết bài văn kể chuyện về Bác Hồ

I. Mở bài:

  • Giới thiệu về Bác Hồ:

    • Bác Hồ là ai? (Vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc Việt Nam, người cha già kính yêu, Bác Hồ kính yêu của chúng ta...)

    • Cảm xúc, ấn tượng chung của em về Bác: (Kính trọng, yêu mến, ngưỡng mộ, tự hào...)

  • Giới thiệu khái quát về câu chuyện sẽ kể:

    • Em biết đến câu chuyện này từ đâu? (Qua sách báo, truyện kể, lời kể của thầy cô/ông bà, phim ảnh...)

    • Câu chuyện ấy có tên là gì (nếu có tên cụ thể), hoặc nội dung chính về điều gì? (Ví dụ: Câu chuyện về "Chiếc áo ấm", "Đôi dép lốp", "Tình yêu thương con người", "Sự giản dị của Bác"...)

    • Cảm nhận ban đầu của em về câu chuyện: (Xúc động, cảm phục, bất ngờ, ý nghĩa sâu sắc...)

    Ví dụ: "Trong số muôn vàn câu chuyện về Chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại mà em đã được nghe và đọc, câu chuyện về 'Đôi dép lốp Bác Hồ' luôn để lại trong lòng em những ấn tượng sâu sắc và niềm cảm phục vô bờ bến. Qua câu chuyện giản dị ấy, em càng thêm hiểu và yêu kính Người hơn."

II. Thân bài:

1. Hoàn cảnh câu chuyện:

  • Thời gian, địa điểm: Câu chuyện diễn ra vào thời gian nào, ở đâu? (Ví dụ: Trong thời kỳ kháng chiến, tại Việt Bắc; hoặc sau khi hòa bình lập lại, tại Phủ Chủ tịch...)

  • Các nhân vật liên quan: Ngoài Bác Hồ, còn có ai khác xuất hiện trong câu chuyện? (Ví dụ: Một cán bộ, một chiến sĩ, một em nhỏ, một vị khách quốc tế...)

  • Tình huống dẫn đến sự việc chính: Điều gì đã xảy ra hoặc ai đã làm gì để câu chuyện bắt đầu?

    Ví dụ: "Đó là những năm tháng kháng chiến gian khổ ở Việt Bắc. Bác Hồ, vị lãnh tụ tối cao của dân tộc, cùng các cán bộ và chiến sĩ đã sống và làm việc trong rừng sâu. Cuộc sống thiếu thốn trăm bề, mọi thứ đều khó khăn."

2. Diễn biến câu chuyện:

  • Miêu tả Bác Hồ trong tình huống đó:

    • Ngoại hình (liên quan đến câu chuyện): Bác ăn mặc thế nào? Vẻ mặt, thái độ của Bác ra sao? (Ví dụ: Bác mặc áo bà ba giản dị, đôi dép lốp đã mòn vẹt, khuôn mặt hiền từ, ánh mắt nhân ái...)

    • Hành động, lời nói của Bác: Bác đã làm gì, nói gì? (Đây là phần quan trọng nhất, cần kể chi tiết, rõ ràng).

  • Miêu tả hành động, lời nói của các nhân vật khác (nếu có): Họ đã phản ứng thế nào trước Bác? Họ nói gì với Bác?

  • Sự kiện chính của câu chuyện: Đỉnh điểm của câu chuyện là gì? (Ví dụ: Bác từ chối thay đôi dép mới, Bác nhường cháo cho chiến sĩ ốm, Bác tự tay trồng cây...)

  • Kết quả trực tiếp của sự kiện: Điều gì đã xảy ra ngay sau đó?

    Ví dụ tiếp theo (về đôi dép lốp): "Trong những lần đi công tác xa, vượt suối trèo đèo, đôi dép lốp đã gắn bó với Bác qua biết bao chặng đường. Dép đã mòn vẹt, quai dép có khi đứt. Các đồng chí cán bộ, chiến sĩ nhiều lần đề nghị Bác thay đôi dép mới, nhưng Bác chỉ mỉm cười xua tay, nói rằng 'Dép cũ mà còn đi được thì cứ đi, tiết kiệm cho nước nhà'. Một lần, khi quai dép bị đứt, đồng chí cảnh vệ đã xin phép lấy dây thép buộc lại cho Bác. Bác vui vẻ chấp thuận, rồi lại tiếp tục hành trình."

3. Ý nghĩa, cảm nhận về câu chuyện:

  • Bác Hồ qua câu chuyện: Câu chuyện cho em thấy điều gì về tính cách, phẩm chất của Bác? (Sự giản dị, tiết kiệm, yêu thương con người, kiên cường, tấm gương sáng...)

  • Cảm xúc của em: Em cảm thấy thế nào khi đọc/nghe câu chuyện? (Xúc động, ngưỡng mộ, biết ơn, tự hào...)

  • Bài học rút ra cho bản thân: Từ câu chuyện của Bác, em học được điều gì? Em sẽ làm gì để noi gương Bác? (Học tập Bác về sự giản dị, tiết kiệm, yêu thương mọi người, sống có trách nhiệm...)

    Ví dụ tiếp theo (về đôi dép lốp): "Qua câu chuyện về đôi dép lốp mòn cũ ấy, em cảm nhận sâu sắc sự giản dị tột cùng của Bác Hồ. Một vị Chủ tịch nước mà đôi dép lốp đã cũ mòn, không ngại khó khăn gian khổ, luôn nghĩ đến việc tiết kiệm cho dân, cho nước. Tấm lòng Bác thật bao la và cao cả."

III. Kết bài:

  • Khẳng định lại vai trò, vị trí của Bác Hồ trong lòng em và dân tộc: Bác mãi là vị lãnh tụ kính yêu, là tấm gương sáng ngời, là người cha già của dân tộc.

  • Lời hứa hoặc nguyện vọng của bản thân: Em sẽ làm gì để xứng đáng với tình yêu thương và sự hy sinh của Bác? (Cố gắng học tập, rèn luyện, sống tốt, noi gương Bác để xây dựng đất nước...)

  • Nhấn mạnh giá trị của câu chuyện: Câu chuyện về Bác sẽ mãi là bài học quý giá, là hành trang theo em suốt cuộc đời.

    Ví dụ: "Bác Hồ đã đi xa nhưng hình ảnh và những câu chuyện về Người sẽ mãi sống động trong tim mỗi người dân Việt Nam, đặc biệt là thế hệ trẻ chúng em. Em nguyện sẽ luôn học tập theo tấm gương đạo đức của Bác, từ những điều nhỏ nhất như sự giản dị, tiết kiệm, để xứng đáng với tình yêu thương bao la mà Bác đã dành cho dân tộc và cho chúng em."

Lưu ý khi viết bài:

  • Chọn một câu chuyện có thật: Đảm bảo câu chuyện em chọn là có thật và có nguồn gốc rõ ràng để bài văn có tính thuyết phục.

  • Kể chuyện tự nhiên, sinh động: Sử dụng từ ngữ gợi cảm, miêu tả chi tiết hành động, lời nói, cảm xúc của Bác và các nhân vật.

  • Thể hiện cảm xúc chân thành: Lồng ghép cảm xúc, suy nghĩ của em vào bài viết để câu chuyện thêm phần truyền cảm.

  • Kết nối với bản thân: Luôn cố gắng rút ra bài học và liên hệ với hành động của bản thân.

2Kể chuyện về Bác Hồ số 1: Đôi Dép Lốp Bác Hồ – Bài Học Về Sự Giản Dị

Trong số muôn vàn câu chuyện về Chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại mà em đã được nghe và đọc, câu chuyện về “Đôi dép lốp Bác Hồ” luôn để lại trong lòng em những ấn tượng sâu sắc và niềm cảm phục vô bờ bến. Qua câu chuyện giản dị ấy, em càng thêm hiểu và yêu kính Người hơn.

Đó là những năm tháng kháng chiến gian khổ ở Việt Bắc, hoặc sau này là những chuyến công tác tại các nước xã hội chủ nghĩa anh em. Bác Hồ, vị lãnh tụ tối cao của dân tộc, cùng các cán bộ và chiến sĩ đã sống và làm việc trong điều kiện thiếu thốn trăm bề, mọi thứ đều khó khăn. Hình ảnh Bác gắn liền với bộ quần áo bà ba giản dị, và đặc biệt là đôi dép cao su mộc mạc. Các nhân vật chính trong câu chuyện ngoài Bác còn có các đồng chí cán bộ, chiến sĩ và cả những vị khách quốc tế.

Trong những lần đi công tác xa, vượt suối trèo đèo, đôi dép lốp đã gắn bó với Bác qua biết bao chặng đường. Dép đã mòn vẹt, quai dép có khi bị đứt. Bác Hồ vẫn dùng một cách nâng niu và cẩn thận. Đồng chí phục vụ, đồng chí cảnh vệ nhiều lần nhìn đôi dép của Bác đã quá cũ, muốn xin phép thay cho Bác một đôi mới. Thế nhưng, Bác chỉ mỉm cười xua tay, nói rằng: "Dép cũ mà còn đi được thì cứ đi, tiết kiệm cho nước nhà. Có phải mình sang trọng để làm gì đâu, còn bao nhiêu đồng bào ta vẫn thiếu thốn." Một lần khác, khi Bác chuẩn bị đi thăm nước ngoài, đoàn cán bộ chuẩn bị trang phục cho Bác, trong đó có cả một đôi giày da mới. Bác vẫn đi đôi dép lốp quen thuộc. Khi được nhắc nhở, Bác ân cần giải thích: "Tôi đi dép này tiện hơn. Mà đi dép lốp cũng là để giới thiệu với bạn bè thế giới về cuộc sống giản dị của nhân dân Việt Nam, về tinh thần tiết kiệm của kháng chiến ta." Một lần khác, khi quai dép bị đứt giữa đường đi công tác, đồng chí cảnh vệ đã xin phép lấy dây thép buộc lại cho Bác. Bác vui vẻ chấp thuận, rồi lại tiếp tục hành trình như không có chuyện gì xảy ra. Đối với Bác, đôi dép không chỉ là vật dụng mà còn là người bạn đồng hành, là một phần của cuộc sống kháng chiến, của nhân dân.

Qua câu chuyện về đôi dép lốp mòn cũ ấy, em cảm nhận sâu sắc sự giản dị tột cùng của Bác Hồ. Một vị Chủ tịch nước mà đôi dép lốp đã cũ mòn, không ngại khó khăn gian khổ, luôn nghĩ đến việc tiết kiệm cho dân, cho nước. Đó không chỉ là sự giản dị trong sinh hoạt mà còn là sự giản dị trong tư duy, trong phong cách lãnh đạo, luôn đặt lợi ích của nhân dân, của đất nước lên hàng đầu. Tấm lòng Bác thật bao la và cao cả, Người đã hy sinh cả cuộc đời mình cho độc lập, tự do của dân tộc. Từ câu chuyện này, em học được bài học sâu sắc về lối sống tiết kiệm, không xa hoa, lãng phí. Em hiểu rằng, dù ở vị trí nào, mỗi người cũng cần phải sống giản dị, biết trân trọng những gì mình có và nghĩ cho người khác. Em cũng nhận ra rằng, sự giản dị không làm giảm đi giá trị của một con người, mà ngược lại, nó còn làm cho họ trở nên vĩ đại hơn, gần gũi hơn.

Bác Hồ đã đi xa nhưng hình ảnh và những câu chuyện về Người sẽ mãi sống động trong tim mỗi người dân Việt Nam, đặc biệt là thế hệ trẻ chúng em. Em nguyện sẽ luôn học tập theo tấm gương đạo đức của Bác, từ những điều nhỏ nhất như sự giản dị, tiết kiệm, để xứng đáng với tình yêu thương bao la mà Bác đã dành cho dân tộc và cho chúng em. Câu chuyện về đôi dép lốp Bác Hồ sẽ mãi là bài học quý giá, là hành trang theo em suốt cuộc đời, nhắc nhở em về một lối sống đẹp và ý nghĩa.

3Kể chuyện về Bác Hồ số 2: Bác Hồ Với Cháu Bé Mồ Côi – Tình Thương Vô Bờ Bến

Trong tâm khảm mỗi người dân Việt Nam, Bác Hồ không chỉ là vị lãnh tụ vĩ đại mà còn là người cha già kính yêu, luôn dành trọn tình yêu thương cho đồng bào, đặc biệt là các cháu thiếu nhi. Câu chuyện về Bác Hồ với cháu bé mồ côi mà em được đọc trong một cuốn sách đã khắc sâu vào trái tim em về tấm lòng bao la ấy.

Câu chuyện diễn ra vào một buổi chiều tại Phủ Chủ tịch, sau khi hòa bình lập lại ở miền Bắc. Bác Hồ đang làm việc thì được báo có một cháu bé mồ côi, lạc mẹ trong kháng chiến, được đưa về nuôi dưỡng ở một trại trẻ mồ côi gần Hà Nội, nay muốn gặp Bác. Các nhân vật chính là Bác Hồ, đồng chí phục vụ và cháu bé mồ côi tên là An. Cháu bé gầy gò, đôi mắt ngây thơ nhưng đượm buồn, và trên người còn có nhiều vết sẹo chiến tranh.

Khi cháu bé được đưa vào, Bác Hồ đã ngừng công việc, bước đến và ôm chặt cháu vào lòng. Cháu bé, sau bao ngày sống trong nỗi sợ hãi và cô đơn, dường như cảm nhận được sự ấm áp từ vòng tay Bác, đã òa khóc nức nở. Bác nhẹ nhàng vỗ về, xoa đầu cháu, hỏi han bằng giọng nói trìu mến: "Cháu tên là gì? Cháu ở đâu lạc mẹ?" Cháu bé thút thít trả lời trong nước mắt. Bác lắng nghe thật chăm chú, ánh mắt Bác đầy yêu thương và xót xa. Sau đó, Bác cẩn thận đỡ cháu ngồi vào lòng, lấy khăn tay lau nước mắt cho cháu rồi hỏi: "Cháu có đói không? Bác cho cháu ăn kẹo nhé." Bác lấy trong túi áo một ít kẹo, đưa cho cháu. Cháu bé e dè nhận lấy, rồi lại dựa vào lòng Bác. Bác Hồ không chỉ hỏi han mà còn cẩn thận kiểm tra những vết sẹo trên người cháu, hỏi xem có đau không. Bác dặn dò đồng chí phục vụ phải chăm sóc cháu thật tốt, đưa cháu về trại nuôi dưỡng và đảm bảo cháu được ăn uống đầy đủ, được học hành. Trước khi cháu về, Bác còn dặn dò đồng chí phải tìm cách liên lạc với quê hương cháu, xem liệu có còn người thân nào không. Bác còn động viên cháu: "Cháu đừng buồn nhé, Bác Hồ là cha của tất cả các cháu mồ côi. Các cháu hãy cố gắng học hành cho giỏi, mai sau xây dựng đất nước." Lời nói của Bác nhẹ nhàng nhưng chứa đựng một sức mạnh xoa dịu to lớn, khiến cháu bé nín khóc và nhìn Bác với ánh mắt đầy tin tưởng.

Câu chuyện về Bác Hồ với cháu bé mồ côi đã chạm đến trái tim em, cho em thấy tình yêu thương vô bờ bến của Bác dành cho con người, đặc biệt là những số phận bất hạnh. Tấm lòng Bác bao la như biển cả, Người luôn lo lắng, quan tâm đến từng người dân, từng cháu bé. Sự ân cần, trìu mến của Bác không chỉ sưởi ấm tâm hồn cháu bé mà còn sưởi ấm trái tim em. Em cảm phục Bác vô cùng vì một vị lãnh tụ bận trăm công nghìn việc vẫn dành trọn thời gian và tình cảm cho một cháu bé mồ côi. Từ câu chuyện này, em học được bài học sâu sắc về tình yêu thương, lòng nhân ái và sự sẻ chia. Em hiểu rằng, tình yêu thương có thể chữa lành mọi vết thương, và mỗi người chúng ta cần phải biết quan tâm, giúp đỡ những người xung quanh, đặc biệt là những hoàn cảnh khó khăn. Em sẽ cố gắng học tập và rèn luyện để trở thành một người có ích, biết yêu thương, chia sẻ như Bác.

Bác Hồ đã đi xa nhưng hình ảnh Bác vẫn mãi là ngọn đuốc sáng soi đường cho dân tộc Việt Nam. Những câu chuyện về Bác, đặc biệt là tình yêu thương Bác dành cho các cháu thiếu nhi, sẽ là hành trang quý giá theo em suốt cuộc đời. Em nguyện sẽ cố gắng học thật giỏi, sống thật tốt để xứng đáng với tình yêu thương và sự hy sinh cao cả của Bác Hồ.

4Kể chuyện về Bác Hồ số 3: Đĩa Muối Vừng Của Bác – Bài Học Về Tiết Kiệm

Trong những câu chuyện kể về Bác Hồ, có một câu chuyện tuy nhỏ bé nhưng lại thể hiện rõ nét sự giản dị và tinh thần tiết kiệm của Người, đó là câu chuyện về “Đĩa muối vừng”. Em đã được nghe câu chuyện này từ thầy cô giáo trong giờ sinh hoạt lớp, và nó đã để lại trong em nhiều suy nghĩ sâu sắc.

Câu chuyện diễn ra trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ cứu nước, tại một căn cứ bí mật. Bác Hồ và các đồng chí cán bộ đang làm việc trong điều kiện vô cùng thiếu thốn. Bữa ăn của Bác cũng như của mọi người, hết sức đạm bạc. Các nhân vật chính trong câu chuyện là Bác Hồ và đồng chí phục vụ.

Vào một buổi trưa, bữa cơm của Bác Hồ có món thịt luộc. Đồng chí phục vụ đã chuẩn bị một đĩa muối vừng để Bác chấm. Vì nghĩ Bác ăn thịt nên chắc không cần dùng đến muối vừng nhiều, đồng chí chỉ gạt qua một ít vào đĩa. Thấy vậy, Bác Hồ đã nhẹ nhàng nhắc nhở đồng chí: “Cháu gạt muối vừng thế này là không được! Cháu phải xúc đầy đĩa, để mọi người ăn sau còn có cái mà chấm.” Đồng chí phục vụ ngạc nhiên, thưa: “Thưa Bác, Bác ăn thịt luộc rồi, chắc không cần chấm muối vừng ạ.” Bác mỉm cười hiền từ giải thích: “Bác ăn thịt luộc là việc của Bác. Nhưng muối vừng này là của chung, để cả nhà ăn. Cháu gạt thế là không công bằng với các đồng chí khác. Hơn nữa, ăn xong còn phải để phần cho những người khác nữa chứ. Tiết kiệm một hạt gạo là tiết kiệm một giọt mồ hôi của dân.” Lời Bác nói không hề nặng lời nhưng thấm thía, khiến đồng chí phục vụ vô cùng xúc động và ghi nhớ mãi. Từ đó về sau, đĩa muối vừng luôn được xúc đầy đặn, và mọi người đều ý thức hơn về việc tiết kiệm.

Câu chuyện về đĩa muối vừng tuy nhỏ nhưng đã khắc họa rõ nét đức tính giản dị và tinh thần tiết kiệm triệt để của Bác Hồ. Bác không chỉ tiết kiệm cho riêng mình mà còn luôn nghĩ đến mọi người xung quanh, nghĩ đến công sức của người dân. Người luôn ý thức rằng mỗi hạt gạo, mỗi đồng tiền đều là mồ hôi, xương máu của nhân dân. Em cảm phục Bác vô cùng vì sự chu đáo, tỉ mỉ và tấm lòng vì mọi người của Người. Câu chuyện này đã dạy cho em một bài học quý giá về giá trị của sự tiết kiệm. Em hiểu rằng, dù là một miếng ăn, một vật dụng nhỏ bé cũng cần được trân trọng, không được lãng phí. Tiết kiệm không chỉ là tiết kiệm tiền bạc mà còn là tiết kiệm tài nguyên, sức lao động, và hơn hết là thể hiện sự tôn trọng đối với những người đã tạo ra nó. Em sẽ cố gắng noi gương Bác, thực hành tiết kiệm từ những điều nhỏ nhất trong cuộc sống hàng ngày.

Bác Hồ mãi là tấm gương sáng ngời cho thế hệ trẻ chúng em noi theo. Câu chuyện về đĩa muối vừng của Bác sẽ là lời nhắc nhở em về đức tính giản dị và tinh thần tiết kiệm, giúp em sống có trách nhiệm hơn với bản thân, gia đình và xã hội. Em hứa sẽ cố gắng học tập và rèn luyện để xứng đáng là cháu ngoan của Bác Hồ.

5Kể chuyện về Bác Hồ số 4: Chiếc Áo Ấm Của Bác – Tấm Lòng Chia Sẻ

Trong những ngày đông lạnh giá, câu chuyện về "Chiếc áo ấm của Bác" lại vang vọng trong lòng em, sưởi ấm không chỉ thể xác mà còn cả tâm hồn. Em đã được nghe câu chuyện cảm động này từ bà nội, người luôn kể về Bác với tất cả sự kính yêu.

Câu chuyện diễn ra vào một đêm đông giá rét tại Việt Bắc, trong thời kỳ kháng chiến chống Pháp đầy gian khổ. Bác Hồ đang làm việc bên ánh đèn dầu leo lét thì một đồng chí cán bộ cấp dưỡng đến báo cáo tình hình. Ngoài Bác Hồ và đồng chí cán bộ, còn có một chiến sĩ trẻ tuổi đang làm nhiệm vụ gác đêm.

Đêm đó, gió rét cắt da cắt thịt. Đồng chí cấp dưỡng đến báo cáo với Bác về tình hình lương thực, thực phẩm. Trong lúc báo cáo, đồng chí thấy Bác đang cặm cụi làm việc, trên người chỉ có một chiếc áo bông đã cũ, không đủ ấm. Đồng chí lo lắng thưa: "Thưa Bác, đêm nay trời rét lắm, Bác mặc thêm áo vào cho ấm ạ." Bác mỉm cười hiền từ đáp: "Bác thấy ấm rồi, cháu cứ yên tâm." Một lát sau, Bác chợt nghĩ đến người chiến sĩ đang gác ở ngoài trời. Bác hỏi đồng chí cấp dưỡng: "Đồng chí gác đêm hôm nay có đủ áo ấm không?" Đồng chí cấp dưỡng trả lời: "Thưa Bác, đồng chí ấy có áo bông rồi ạ." Bác vẫn băn khoăn: "Áo bông thôi thì làm sao đủ ấm trong đêm gió rét thế này. Cháu mang chiếc áo khoác của Bác ra cho đồng chí ấy mặc thêm nhé." Đồng chí phục vụ ngạc nhiên: "Thưa Bác, Bác không mặc thì làm sao ấm được ạ." Bác nhẹ nhàng giải thích: "Bác có làm việc trong nhà, còn đồng chí ấy phải đứng ngoài trời gió rét. Nếu Bác không lạnh mà đồng chí ấy bị lạnh thì Bác cũng không yên lòng. Cháu cứ mang ra đi." Đồng chí cấp dưỡng vâng lời, mang chiếc áo khoác của Bác ra cho người chiến sĩ. Người chiến sĩ trẻ tuổi vô cùng cảm động khi biết chiếc áo đó là của Bác, và cảm thấy ấm áp không chỉ vì chiếc áo mà còn vì tấm lòng của vị lãnh tụ.

Câu chuyện về chiếc áo ấm đã cho em thấy rõ tình yêu thương bao la, sự quan tâm chu đáo của Bác Hồ dành cho các chiến sĩ, cho đồng bào. Bác luôn nghĩ đến người khác trước khi nghĩ đến mình, luôn đặt lợi ích và sự an toàn của mọi người lên trên hết. Một vị lãnh tụ vĩ đại nhưng lại gần gũi, quan tâm đến từng bữa ăn, giấc ngủ, từng cái rét của chiến sĩ. Em cảm phục Bác vô cùng vì đức hy sinh và tấm lòng nhân ái ấy. Từ câu chuyện này, em học được bài học quý giá về sự sẻ chia, về tình người. Em hiểu rằng, dù là một hành động nhỏ bé nhưng xuất phát từ tấm lòng chân thành thì cũng có thể mang lại ý nghĩa lớn lao. Em sẽ cố gắng học tập theo Bác, biết quan tâm, sẻ chia với những người xung quanh, đặc biệt là những người đang gặp khó khăn.

Bác Hồ mãi là ngọn đuốc sáng soi đường, là tấm gương đạo đức vĩ đại cho toàn dân tộc. Câu chuyện về chiếc áo ấm của Bác sẽ mãi là lời nhắc nhở em về tấm lòng nhân ái, sự sẻ chia, giúp em sống có tình người hơn, biết yêu thương và quan tâm đến mọi người xung quanh.

6Kể chuyện về Bác Hồ số 5: Bác Hồ Thăm Anh Hùng Lao Động – Sự Trân Trọng Con Người

Một trong những câu chuyện về Bác Hồ khiến em vô cùng ngưỡng mộ là câu chuyện Bác đến thăm một anh hùng lao động bị ốm. Câu chuyện này đã được thầy giáo kể trong một buổi học lịch sử, và nó đã khắc họa rõ nét sự trân trọng của Bác đối với những con người lao động bình dị.

Câu chuyện diễn ra vào những năm tháng xây dựng xã hội chủ nghĩa ở miền Bắc, tại một bệnh viện ở Hà Nội. Một anh hùng lao động trẻ tuổi, người đã có nhiều thành tích xuất sắc trong sản xuất nông nghiệp, bất ngờ bị ốm nặng phải nhập viện. Các nhân vật chính trong câu chuyện là Bác Hồ, anh hùng lao động Nguyễn Văn B, và các y bác sĩ tại bệnh viện.

Nghe tin anh hùng lao động Nguyễn Văn B bị ốm nặng, dù công việc bận rộn trăm bề, Bác Hồ vẫn dành thời gian đến thăm. Khi Bác đến bệnh viện, các y bác sĩ và cán bộ đều bất ngờ và cảm động. Bác đi thẳng vào phòng bệnh, đến bên giường anh B đang nằm. Nhìn thấy Bác, anh B vô cùng ngạc nhiên và xúc động, muốn ngồi dậy chào nhưng Bác nhẹ nhàng đỡ anh nằm xuống, ân cần hỏi: "Cháu thấy trong người thế nào rồi? Có khá hơn không?" Bác nắm tay anh B, hỏi thăm rất tỉ mỉ về bệnh tình, về quá trình điều trị. Bác còn động viên anh B: "Cháu hãy yên tâm chữa bệnh, giữ gìn sức khỏe. Đảng và Nhà nước luôn quan tâm đến những người con ưu tú như cháu. Cháu là một tấm gương sáng trong lao động sản xuất, mong cháu sớm bình phục để tiếp tục cống hiến." Bác còn dặn dò các y bác sĩ phải chăm sóc anh B thật chu đáo, hết lòng cứu chữa. Trước khi về, Bác còn tặng anh B một bó hoa tươi thắm và chúc anh mau khỏe. Tình cảm của Bác đã tiếp thêm sức mạnh tinh thần to lớn cho anh B, giúp anh có thêm nghị lực để vượt qua bệnh tật.

Câu chuyện Bác Hồ thăm anh hùng lao động đã cho em thấy sự trân trọng đặc biệt của Bác đối với những người lao động bình thường, những người đã cống hiến sức mình cho đất nước. Dù là một vị Chủ tịch nước vĩ đại, Bác vẫn không quên những người con ưu tú của nhân dân, luôn dành sự quan tâm sâu sắc nhất cho họ. Em cảm phục Bác vô cùng vì tấm lòng ấy. Câu chuyện này đã dạy cho em bài học quý giá về giá trị của lao động và sự trân trọng con người. Em hiểu rằng, mỗi người, dù ở vị trí nào, nếu biết cố gắng cống hiến thì đều đáng được tôn vinh. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt, lao động chăm chỉ để sau này có thể cống hiến sức mình cho đất nước, xứng đáng với sự trân trọng của Bác Hồ.

Bác Hồ mãi là tấm gương sáng ngời về đạo đức, về tình yêu thương con người và sự trân trọng giá trị lao động. Em nguyện sẽ luôn noi theo Bác, sống có ích, biết yêu thương và trân trọng mọi người xung quanh.

7Kể chuyện về Bác Hồ số 6: Bác Hồ Với Nông Dân – Tấm Lòng Vì Dân

Trong tâm trí em, Bác Hồ không chỉ là vị lãnh tụ của toàn dân mà còn là người con của nhân dân, đặc biệt là những người nông dân lam lũ. Câu chuyện "Bác Hồ với người nông dân gặt lúa" đã khắc họa sâu sắc tấm lòng vì dân của Người. Em được biết câu chuyện này từ một chương trình truyền hình về Bác Hồ.

Câu chuyện diễn ra vào một buổi sáng sớm mùa vụ, tại một cánh đồng lúa ở nông thôn miền Bắc Việt Nam, sau khi hòa bình lập lại. Bác Hồ đi thăm các hợp tác xã nông nghiệp. Ngoài Bác Hồ, còn có một số đồng chí cán bộ địa phương và đặc biệt là những người nông dân đang cặm cụi gặt lúa trên đồng.

Hôm đó, Bác Hồ đến thăm một hợp tác xã. Khi đi qua cánh đồng lúa đang vào vụ gặt, Bác thấy nhiều nông dân đang làm việc hăng say. Bác dừng lại, bước xuống đường, tiến thẳng ra phía đồng lúa. Đồng chí cán bộ địa phương lo lắng muốn ngăn Bác lại vì sợ Bác mệt và lấm bẩn, nhưng Bác chỉ mỉm cười xua tay. Bác đến gần những người nông dân, ân cần hỏi han: "Các cô, các chú gặt lúa có mệt không? Năm nay lúa có được mùa không?" Người nông dân thấy Bác Hồ bất ngờ xuất hiện, ai nấy đều ngạc nhiên và vô cùng xúc động. Một bác nông dân thật thà thưa: "Thưa Bác, chúng cháu không mệt đâu ạ, lúa năm nay được mùa lắm Bác ạ." Bác Hồ nhìn những bông lúa nặng trĩu, rồi Bác cầm lấy một bó lúa, cầm liềm, cúi xuống gặt cùng bà con. Mặc dù công việc gặt lúa không phải là việc thường ngày của Bác, nhưng Bác vẫn gặt rất thành thạo, dứt khoát. Thấy Bác gặt cùng, bà con nông dân càng thêm phấn khởi, tiếng cười nói rộn ràng cả cánh đồng. Vừa gặt, Bác vừa hỏi thăm bà con về đời sống, về sản xuất, về những khó khăn mà bà con gặp phải. Bác động viên bà con cố gắng sản xuất, đẩy mạnh tăng gia để có thêm lương thực, đóng góp cho công cuộc xây dựng đất nước.

Câu chuyện Bác Hồ gặt lúa cùng nông dân đã cho em thấy sự gần gũi, giản dị và tấm lòng yêu thương nhân dân sâu sắc của Bác. Bác không chỉ là vị lãnh tụ ngồi trên cao chỉ đạo mà còn là người bạn, người đồng chí, người cha cùng chia sẻ khó khăn, cùng lao động với nhân dân. Hình ảnh Bác cúi mình gặt lúa giữa cánh đồng đã khắc sâu vào lòng em về một vị Chủ tịch nước vĩ đại nhưng vô cùng bình dị, luôn gắn bó mật thiết với nhân dân. Em cảm phục Bác vô cùng. Từ câu chuyện này, em học được bài học về tình yêu lao động, về sự gắn bó với nhân dân và tinh thần không ngại khó, ngại khổ. Em hiểu rằng, chỉ khi hòa mình vào cuộc sống của nhân dân, ta mới thực sự hiểu và có thể phục vụ nhân dân tốt nhất. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt để sau này có thể cống hiến sức mình, phục vụ nhân dân như Bác Hồ đã làm.

Bác Hồ mãi là tấm gương sáng ngời về đạo đức cách mạng, về tình yêu thương nhân dân bao la. Em nguyện sẽ luôn noi theo Bác, sống có ích, biết yêu thương và gắn bó với đồng bào.

8Kể chuyện về Bác Hồ số 7: Bác Hồ Đến Thăm Làng Cá – Sự Quan Tâm Toàn Diện

Trong những ký ức về Bác Hồ, câu chuyện Bác đến thăm Làng Cá đã cho em thấy sự quan tâm toàn diện của Bác đối với mọi ngành nghề, mọi tầng lớp nhân dân. Em đã được đọc câu chuyện này trong một bài báo kỷ niệm ngày sinh của Bác.

Câu chuyện diễn ra vào năm 1959, khi Bác Hồ đến thăm các chiến sĩ và đồng bào ở Làng Cá (nay thuộc xã Quảng Lợi, huyện Quảng Điền, tỉnh Thừa Thiên Huế). Đây là một làng chài ven biển, cuộc sống của bà con gắn liền với biển cả. Các nhân vật chính trong câu chuyện là Bác Hồ, đồng chí Tố Hữu (lúc đó là Bí thư Tỉnh ủy Thừa Thiên Huế) và đông đảo bà con ngư dân.

Khi Bác Hồ đến Làng Cá, bà con ngư dân vô cùng bất ngờ và vui mừng. Họ đổ ra đón Bác trong không khí náo nức, hồ hởi. Bác Hồ đi một vòng thăm hỏi bà con, từ bến thuyền đến từng mái nhà. Bác ân cần hỏi thăm về đời sống, về việc đánh bắt cá, về những khó khăn mà bà con ngư dân gặp phải. Bác còn hỏi rất kỹ về kỹ thuật đánh bắt, về sản lượng cá, về cách bà con bảo quản cá sau khi đánh bắt. Bác nói chuyện với bà con bằng giọng điệu gần gũi, thân tình, như một người thân trong gia đình. Bác động viên bà con ngư dân: "Đất nước ta có rừng vàng, biển bạc. Bà con phải ra sức khai thác biển, đánh bắt thật nhiều cá để cải thiện đời sống, đóng góp vào công cuộc xây dựng xã hội chủ nghĩa." Bác còn dặn dò các đồng chí cán bộ địa phương phải quan tâm hơn nữa đến đời sống của bà con ngư dân, có những chính sách hỗ trợ để bà con yên tâm bám biển, vươn khơi. Trước khi rời đi, Bác còn cùng bà con chụp ảnh lưu niệm và vẫy tay chào tạm biệt.

Câu chuyện Bác Hồ thăm Làng Cá đã cho em thấy sự quan tâm sâu sắc, tỉ mỉ của Bác đối với mọi tầng lớp nhân dân, từ người nông dân đến người ngư dân, từ vùng núi đến vùng biển. Bác không chỉ quan tâm đến những vấn đề lớn lao của đất nước mà còn chú ý đến từng chi tiết nhỏ trong đời sống, sản xuất của nhân dân. Em cảm phục Bác vô cùng vì tầm nhìn rộng lớn và tấm lòng vì dân sâu sắc ấy. Từ câu chuyện này, em học được bài học về trách nhiệm và sự quan tâm toàn diện. Em hiểu rằng, muốn xây dựng một đất nước vững mạnh, cần phải quan tâm đến mọi ngành nghề, mọi con người. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt để sau này có thể cống hiến sức mình, góp phần xây dựng đất nước giàu mạnh, phát triển toàn diện như Bác Hồ hằng mong ước.

Bác Hồ mãi là vị lãnh tụ vĩ đại, là tấm gương sáng ngời về tình yêu thương nhân dân và tinh thần trách nhiệm. Em nguyện sẽ luôn noi theo Bác, sống có ích, biết yêu thương và quan tâm đến mọi người xung quanh.

9Kể chuyện về Bác Hồ số 8: Bác Hồ Với Chú Ngựa – Tấm Lòng Yêu Động Vật

Trong những câu chuyện kể về Bác Hồ, có một câu chuyện tuy nhỏ bé nhưng đã khắc họa rõ nét tấm lòng yêu thương vạn vật, đặc biệt là các loài động vật của Người. Đó là câu chuyện về "Bác Hồ và chú ngựa". Em được nghe câu chuyện này từ một cuốn sách thiếu nhi về Bác.

Câu chuyện diễn ra trong thời kỳ kháng chiến chống Pháp tại Việt Bắc. Bác Hồ và các đồng chí cán bộ thường xuyên phải di chuyển qua những chặng đường rừng núi hiểm trở. Phương tiện di chuyển chủ yếu của Bác là đi bộ hoặc cưỡi ngựa. Các nhân vật chính trong câu chuyện là Bác Hồ, đồng chí cảnh vệ và chú ngựa "Vàng".

Chú ngựa Vàng là một chú ngựa chiến đã gắn bó với Bác Hồ trong nhiều chuyến công tác. Chú ngựa rất khôn ngoan và trung thành. Một lần, Bác Hồ chuẩn bị đi công tác xa, đường rừng rất khó đi. Bác cùng đồng chí cảnh vệ đi đến chỗ buộc ngựa. Thấy chú ngựa Vàng đang nhai cỏ, Bác nhẹ nhàng tiến đến vuốt ve đầu chú ngựa rồi nói: "Hôm nay chú Vàng lại phải cùng Bác đi xa nhé." Đồng chí cảnh vệ thấy vậy, nhắc Bác: "Thưa Bác, đường xa, Bác nên cưỡi ngựa đi cho đỡ mệt ạ." Bác mỉm cười hiền từ đáp: "Chú Vàng cũng là đồng chí của Bác, cũng vất vả lắm rồi. Hôm nay đường khó đi, Bác sẽ đi bộ một đoạn, để chú Vàng được nghỉ ngơi thêm một chút." Bác còn dặn đồng chí cảnh vệ trước khi đi phải cho chú ngựa ăn thật no, uống thật nhiều nước. Trên đường đi, có những đoạn đường bằng phẳng, Bác mới lên cưỡi ngựa, còn những đoạn đường khó, Bác lại xuống đi bộ, dắt chú ngựa đi bên cạnh. Đến nơi nghỉ chân, việc đầu tiên của Bác là kiểm tra xem chú ngựa có mệt không, có bị xây xước gì không, rồi mới lo đến việc của mình. Bác còn tự tay lấy cỏ cho chú ngựa ăn.

Câu chuyện Bác Hồ và chú ngựa đã cho em thấy một phẩm chất đáng quý khác của Bác: tấm lòng yêu thương vạn vật, trân trọng cả loài vật. Đối với Bác, chú ngựa không chỉ là phương tiện mà còn là "đồng chí", là người bạn cùng chung chiến hào, cùng chia sẻ gian khổ. Em cảm phục Bác vô cùng vì sự nhân ái, chu đáo đến từng chi tiết nhỏ ấy. Từ câu chuyện này, em học được bài học về tình yêu thương muôn loài, về cách đối xử nhân văn với động vật. Em hiểu rằng, dù là loài vật nhỏ bé cũng cần được yêu thương, chăm sóc. Em sẽ cố gắng noi gương Bác, biết yêu thương, chăm sóc các loài vật, không ngược đãi chúng.

Bác Hồ mãi là tấm gương sáng ngời về tình yêu thương bao la, từ con người đến loài vật. Em nguyện sẽ luôn noi theo Bác, sống có ích, biết yêu thương và trân trọng mọi sự sống xung quanh mình.

10Kể chuyện về Bác Hồ số 9: Bác Hồ Với Chuyến Thăm Ấn Độ – Sự Tôn Trọng Văn Hóa

Trong số các chuyến công du nước ngoài của Bác Hồ, câu chuyện về chuyến thăm Ấn Độ đã để lại trong em ấn tượng sâu sắc về sự tôn trọng văn hóa và tinh thần ngoại giao khéo léo của Người. Em được biết câu chuyện này qua một tài liệu lịch sử.

Câu chuyện diễn ra vào tháng 2 năm 1958, khi Chủ tịch Hồ Chí Minh có chuyến thăm chính thức nước Cộng hòa Ấn Độ. Đây là một quốc gia có nền văn hóa cổ kính, đa dạng và phong phú. Các nhân vật chính trong câu chuyện là Bác Hồ, Thủ tướng Ấn Độ Jawaharlal Nehru và các quan chức ngoại giao hai nước.

Khi đặt chân đến Ấn Độ, Bác Hồ không chỉ được chào đón nồng nhiệt mà còn thể hiện sự tôn trọng sâu sắc đối với văn hóa bản địa. Trong một buổi chiêu đãi trọng thể, các vị khách Ấn Độ đã tặng Bác một bộ trang phục truyền thống của Ấn Độ - một chiếc áo kurta màu trắng và một chiếc khăn đội đầu. Thay vì chỉ nhận và cất đi, Bác Hồ đã mỉm cười vui vẻ và đề nghị được mặc thử ngay. Trước sự ngạc nhiên và thích thú của mọi người, Bác Hồ đã khoác chiếc áo kurta lên người, rồi khéo léo đội chiếc khăn lên đầu một cách tự nhiên. Hình ảnh Bác Hồ trong trang phục truyền thống của Ấn Độ đã khiến các nhà lãnh đạo và nhân dân Ấn Độ vô cùng cảm động và thán phục. Thủ tướng Nehru đã rất xúc động, ôm chặt Bác và bày tỏ sự ngưỡng mộ. Bác Hồ còn nói bằng tiếng Anh, khen ngợi vẻ đẹp của trang phục và văn hóa Ấn Độ, điều này càng làm tăng thêm tình hữu nghị giữa hai nước. Suốt chuyến thăm, Bác luôn thể hiện sự hiểu biết và tôn trọng đối với những phong tục, tập quán của người dân Ấn Độ, từ cách chào hỏi đến các nghi lễ truyền thống.

Câu chuyện Bác Hồ mặc trang phục truyền thống Ấn Độ đã cho em thấy sự tinh tế, khéo léo trong ngoại giao và tấm lòng tôn trọng văn hóa của Bác. Bác không chỉ là một nhà lãnh đạo lỗi lạc mà còn là một nhà văn hóa lớn, luôn biết cách giao tiếp và kết nối với các dân tộc khác trên thế giới. Hành động nhỏ bé ấy của Bác đã xóa đi mọi rào cản ngôn ngữ, văn hóa, mang hai dân tộc lại gần nhau hơn. Em cảm phục Bác vô cùng. Từ câu chuyện này, em học được bài học quý giá về sự tôn trọng văn hóa và sự đa dạng. Em hiểu rằng, để xây dựng tình hữu nghị và hợp tác, điều quan trọng là phải biết tôn trọng những giá trị văn hóa khác biệt của nhau. Em sẽ cố gắng học hỏi, tìm hiểu về các nền văn hóa khác để mở rộng kiến thức và có cái nhìn bao dung hơn về thế giới.

Bác Hồ mãi là tấm gương sáng ngời về ngoại giao nhân dân, về sự tôn trọng và yêu quý các nền văn hóa. Em nguyện sẽ luôn noi theo Bác, sống có ích, biết yêu thương, trân trọng mọi người và mọi nền văn hóa trên thế giới.

11Kể chuyện về Bác Hồ số 10: Bác Hồ Với Lá Thư Cho Cháu Học Sinh – Lời Dặn Từ Trái Tim

Trong vô vàn những văn kiện quan trọng, những bài nói chuyện sâu sắc, Bác Hồ còn dành thời gian viết những lá thư giản dị, đầy tình cảm cho các cháu thiếu nhi. Câu chuyện về "Lá thư Bác Hồ gửi cháu học sinh" đã khắc sâu vào lòng em về sự quan tâm tỉ mỉ và tình yêu thương vô bờ bến của Bác dành cho thế hệ măng non. Em được biết câu chuyện này qua sách giáo khoa.

Câu chuyện diễn ra vào năm 1968, trong bối cảnh cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước đang diễn ra vô cùng ác liệt. Một cháu học sinh tên là Nguyễn Thị Thu Khuyên, học lớp 4, đã viết thư gửi Bác Hồ, kể về tình hình học tập và mong muốn được gặp Bác. Các nhân vật chính trong câu chuyện là Bác Hồ và cháu học sinh Nguyễn Thị Thu Khuyên.

Dù công việc kháng chiến bận rộn trăm bề, Bác Hồ vẫn dành thời gian đọc lá thư của cháu Khuyên và viết thư trả lời. Trong lá thư ấy, Bác ân cần hỏi thăm tình hình học tập, sức khỏe của cháu. Bác khen ngợi tinh thần phấn đấu học tập của cháu và của các cháu thiếu nhi khác. Đặc biệt, trong thư, Bác viết: "Cháu ngoan, cháu cố gắng học tập tốt, lao động tốt, rèn luyện đạo đức tốt, giữ gìn vệ sinh tốt, giúp đỡ gia đình tốt, thật thà, dũng cảm, khiêm tốn. Đó là năm điều Bác mong muốn cháu làm được." Những lời dặn dò của Bác tuy ngắn gọn nhưng lại hàm chứa những ý nghĩa sâu sắc, bao trùm lên mọi mặt của sự phát triển một con người: tri thức, lao động, đạo đức, sức khỏe và phẩm chất. Bác còn động viên cháu Khuyên và các cháu thiếu nhi phải đoàn kết, thương yêu giúp đỡ lẫn nhau. Lá thư của Bác không chỉ là lời khen ngợi mà còn là lời nhắc nhở, định hướng cho thế hệ tương lai.

Câu chuyện về lá thư Bác Hồ gửi cháu học sinh đã cho em thấy tình yêu thương bao la, sự quan tâm chu đáo của Bác dành cho thế hệ măng non đất nước. Bác luôn coi các cháu thiếu nhi là tương lai của dân tộc, là những người sẽ kế tục sự nghiệp cách mạng. Những lời dặn dò của Bác không chỉ dành riêng cho cháu Khuyên mà còn là lời căn dặn cho tất cả các cháu thiếu niên, nhi đồng Việt Nam. Em cảm phục Bác vô cùng vì sự tỉ mỉ, chu đáo và tấm lòng luôn nghĩ đến tương lai của đất nước. Từ câu chuyện này, em học được bài học quý giá về tầm quan trọng của việc học tập, rèn luyện đạo đức và phát triển toàn diện. Em hiểu rằng, để trở thành một người công dân có ích, cần phải cố gắng ở mọi mặt, từ học tập đến đạo đức, lối sống. Em sẽ luôn ghi nhớ và thực hiện theo Năm điều Bác Hồ dạy để xứng đáng là cháu ngoan của Bác.

Bác Hồ mãi là người cha già kính yêu, là tấm gương sáng ngời về tình yêu thương và sự quan tâm đến thế hệ trẻ. Lá thư của Bác sẽ mãi là kim chỉ nam, là hành trang quý giá theo em suốt cuộc đời. Em nguyện sẽ cố gắng học thật giỏi, rèn luyện thật tốt để góp phần xây dựng đất nước Việt Nam ngày càng giàu đẹp, phồn vinh như Bác hằng mong ước.

12Kể chuyện về Bác Hồ số 11: Bác Hồ Với Chiếc Đồng Hồ Cũ – Bài Học Về Thời Gian

Trong cuộc đời Bác Hồ, sự quý trọng thời gian là một đức tính nổi bật. Câu chuyện về "Chiếc đồng hồ cũ của Bác" đã khắc sâu vào tâm trí em về ý nghĩa của từng phút giây. Em được nghe câu chuyện này từ một cuốn sách về những kỷ vật của Bác.

Câu chuyện diễn ra tại Phủ Chủ tịch, trong những năm tháng Bác Hồ đang lãnh đạo công cuộc xây dựng đất nước. Bác luôn làm việc với cường độ cao, lịch làm việc dày đặc. Các nhân vật chính trong câu chuyện là Bác Hồ và đồng chí phục vụ.

Bác Hồ có một chiếc đồng hồ đeo tay đã cũ, mặt kính bị mờ, dây đeo cũng sờn rách. Đồng chí phục vụ thấy vậy, nhiều lần muốn xin phép thay cho Bác một chiếc đồng hồ mới hoặc đưa đi sửa chữa. Tuy nhiên, Bác Hồ vẫn kiên quyết từ chối. Một lần, đồng chí phục vụ mạnh dạn thưa với Bác: "Thưa Bác, chiếc đồng hồ của Bác đã cũ quá rồi, để cháu xin phép mang đi sửa hoặc thay cho Bác chiếc mới ạ." Bác mỉm cười hiền từ, giơ chiếc đồng hồ lên và nói: "Cũ nhưng vẫn chạy tốt là được rồi, cháu ạ. Chiếc đồng hồ này đã cùng Bác đi qua bao nhiêu năm tháng kháng chiến, có rất nhiều kỷ niệm. Hơn nữa, điều quan trọng là mình phải quý trọng thời gian, chứ không phải quý trọng chiếc đồng hồ mới hay cũ." Bác còn dặn dò đồng chí: "Mỗi phút, mỗi giây đều rất quý báu. Cháu phải biết tận dụng thời gian để làm việc, học tập, không được lãng phí dù chỉ một giây phút. Thời gian là vàng bạc đấy cháu ạ." Đồng chí phục vụ vô cùng thấm thía lời Bác dạy, và từ đó càng thêm kính trọng sự quý trọng thời gian của Bác.

Câu chuyện về chiếc đồng hồ cũ đã cho em thấy đức tính quý trọng thời gian tuyệt đối của Bác Hồ. Bác không chỉ coi trọng thời gian của bản thân mà còn luôn nhắc nhở mọi người phải biết tận dụng từng khoảnh khắc. Đối với Bác, thời gian là tài sản quý giá nhất, cần được sử dụng một cách hiệu quả để cống hiến cho đất nước, cho nhân dân. Em cảm phục Bác vô cùng vì sự gương mẫu và lời dạy sâu sắc ấy. Từ câu chuyện này, em học được bài học quý giá về giá trị của thời gian và cách sử dụng thời gian một cách hợp lý. Em hiểu rằng, mỗi phút giây trôi qua đều không thể lấy lại được, vì vậy cần phải biết sắp xếp công việc, học tập một cách khoa học, không lãng phí thời gian vào những việc vô bổ. Em sẽ cố gắng noi gương Bác, biết quý trọng thời gian hơn, để làm được nhiều việc có ích cho bản thân và xã hội.

Bác Hồ mãi là tấm gương sáng ngời về đức tính tiết kiệm và quý trọng thời gian. Em nguyện sẽ luôn ghi nhớ lời Bác dạy, học tập và rèn luyện để trở thành một người công dân có ích, biết sử dụng thời gian hiệu quả, đóng góp vào công cuộc xây dựng đất nước.

13Kể chuyện về Bác Hồ số 12: Bác Hồ Tập Thể Dục – Tấm Gương Rèn Luyện

Trong muôn vàn những hình ảnh về Bác Hồ, hình ảnh Bác tập thể dục mỗi sáng luôn là một tấm gương sáng về tinh thần rèn luyện sức khỏe, ý chí kiên trì. Câu chuyện "Bác Hồ tập thể dục" đã khắc sâu vào lòng em về một vị lãnh tụ vĩ đại nhưng luôn gần gũi và gương mẫu. Em được xem đoạn phim tài liệu về Bác và câu chuyện này.

Câu chuyện diễn ra vào những buổi sáng sớm tại Phủ Chủ tịch, trong những năm tháng Bác đang lãnh đạo đất nước. Bác Hồ luôn làm việc với cường độ cao, nhưng Người vẫn duy trì thói quen tập thể dục đều đặn. Các nhân vật chính trong câu chuyện là Bác Hồ và một số đồng chí cán bộ, chiến sĩ phục vụ xung quanh Bác.

Mỗi buổi sáng, dù trời nắng hay mưa, dù công việc có bận rộn đến đâu, Bác Hồ vẫn dậy rất sớm, ra vườn tập thể dục. Bác tập những động tác thể dục đơn giản nhưng đều đặn, từ những động tác vươn vai, hít thở đến các động tác đi bộ. Thấy Bác tập, các đồng chí cán bộ, chiến sĩ cũng noi gương Bác mà cùng tập theo. Có lần, một đồng chí phục vụ thấy trời mưa nhỏ, lo Bác bị cảm lạnh nên thưa: "Thưa Bác, trời mưa, Bác vào nghỉ một lát cho đỡ lạnh ạ." Bác mỉm cười hiền từ, vừa tập vừa nói: "Mưa nhỏ thế này có sá gì đâu, cháu. Tập thể dục là phải đều đặn, không quản ngại mưa nắng. Có sức khỏe mới có thể làm việc tốt, phục vụ cách mạng tốt được." Bác còn khuyên nhủ các đồng chí: "Muốn làm cách mạng thì phải có sức khỏe. Sức khỏe là vốn quý nhất của con người. Các cháu phải thường xuyên rèn luyện thân thể, giữ gìn sức khỏe để làm việc lâu dài." Lời Bác dạy tuy giản dị nhưng đã thấm sâu vào lòng mọi người, trở thành động lực để mọi người cùng nhau rèn luyện.

Câu chuyện Bác Hồ tập thể dục đã cho em thấy đức tính kiên trì, kỷ luật và sự quan tâm đến sức khỏe của Bác. Bác Hồ không chỉ lãnh đạo đất nước mà còn là tấm gương sáng về lối sống lành mạnh, khoa học. Bác hiểu rằng, có sức khỏe thì mới có thể cống hiến trọn vẹn cho cách mạng, cho nhân dân. Em cảm phục Bác vô cùng vì sự gương mẫu ấy. Từ câu chuyện này, em học được bài học quý giá về tầm quan trọng của việc rèn luyện sức khỏe. Em hiểu rằng, sức khỏe là vốn quý nhất, cần phải được chăm sóc và rèn luyện đều đặn. Em sẽ cố gắng noi gương Bác, tập thể dục thường xuyên, ăn uống hợp lý để có một sức khỏe tốt, phục vụ cho việc học tập và sau này là xây dựng đất nước.

Bác Hồ mãi là tấm gương sáng ngời về lối sống giản dị, khoa học và tinh thần rèn luyện không ngừng. Em nguyện sẽ luôn ghi nhớ lời Bác dạy, học tập và rèn luyện để trở thành một người công dân khỏe mạnh, có ích, góp phần xây dựng đất nước Việt Nam.

14Kể chuyện về Bác Hồ số 13: Bác Hồ Với Nồi Cháo Hoa – Tình Thương Đồng Chí

Trong cuộc đời Bác Hồ, tình thương đồng chí, đồng bào luôn được thể hiện một cách sâu sắc và chân thành nhất. Câu chuyện về "Nồi cháo hoa của Bác" là một minh chứng cảm động cho phẩm chất cao quý ấy. Em được nghe câu chuyện này từ một cuốn sách về những kỷ niệm của các chiến sĩ bên Bác.

Câu chuyện diễn ra trong những năm tháng kháng chiến chống Pháp đầy gian khổ tại Việt Bắc. Cuộc sống của Bác và các đồng chí rất thiếu thốn, bữa ăn thường xuyên đạm bạc. Có một đồng chí chiến sĩ trẻ bị ốm nặng, sức khỏe rất yếu. Các nhân vật chính trong câu chuyện là Bác Hồ, đồng chí phục vụ và đồng chí chiến sĩ bị ốm.

Biết tin đồng chí chiến sĩ bị ốm, Bác Hồ rất lo lắng. Mặc dù bữa ăn của Bác cũng không dư dật gì, nhưng Bác đã dành phần gạo ít ỏi của mình để nấu một nồi cháo hoa đặc biệt cho đồng chí chiến sĩ. Khi nồi cháo đã chín, Bác tự tay bưng đến tận nơi cho đồng chí. Thấy Bác đến, đồng chí chiến sĩ vô cùng ngạc nhiên và xúc động, cố gắng ngồi dậy. Bác nhẹ nhàng đỡ đồng chí nằm xuống, rồi ân cần hỏi: "Cháu thấy trong người thế nào rồi? Cố gắng ăn cháo cho nóng, sẽ mau khỏe." Đồng chí chiến sĩ rưng rưng nước mắt, thưa: "Thưa Bác, Bác cũng phải ăn chứ ạ, cháu sao dám ăn phần của Bác." Bác mỉm cười hiền từ đáp: "Bác ăn rồi, cháu cứ yên tâm. Cháu bị ốm, cần phải ăn cháo cho khỏe để còn làm nhiệm vụ. Cả nhà cùng ăn, Bác ăn sau cũng được." Bác còn tự tay đút từng thìa cháo cho đồng chí, như một người cha chăm sóc con. Tình cảm ấm áp của Bác đã tiếp thêm sức mạnh, giúp đồng chí chiến sĩ mau chóng bình phục.

Câu chuyện về nồi cháo hoa đã cho em thấy tình thương đồng chí sâu sắc, sự quan tâm chu đáo của Bác Hồ. Bác luôn nghĩ đến người khác trước, đặc biệt là những người đang gặp khó khăn, hoạn nạn. Một vị lãnh tụ vĩ đại nhưng lại gần gũi, ân cần đến từng bữa ăn, giấc ngủ của chiến sĩ, đồng bào. Em cảm phục Bác vô cùng vì tấm lòng nhân ái ấy. Từ câu chuyện này, em học được bài học quý giá về tình đồng chí, tình người và sự sẻ chia. Em hiểu rằng, trong mọi hoàn cảnh, chúng ta cần phải biết yêu thương, đùm bọc, giúp đỡ lẫn nhau. Tình yêu thương và sự sẻ chia có thể làm nên những điều kỳ diệu, giúp con người vượt qua mọi khó khăn. Em sẽ cố gắng noi gương Bác, biết quan tâm, giúp đỡ bạn bè và mọi người xung quanh khi họ gặp khó khăn.

Bác Hồ mãi là tấm gương sáng ngời về tình yêu thương con người và đức hy sinh. Em nguyện sẽ luôn ghi nhớ câu chuyện này, học tập và rèn luyện để trở thành một người có tấm lòng nhân ái, biết sẻ chia như Bác.

15Kể chuyện về Bác Hồ số 14: Bác Hồ Trồng Cây – Bài Học Về Tương Lai

Mỗi khi đến mùa xuân, câu chuyện "Bác Hồ trồng cây" lại gợi nhắc trong lòng em về tình yêu thiên nhiên và tầm nhìn xa trông rộng của Người. Em được biết câu chuyện này thông qua lễ phát động Tết trồng cây hàng năm.

Câu chuyện diễn ra vào một buổi sáng mùa xuân, tại một địa điểm ở Hà Nội (có thể là Công viên Thống Nhất hoặc một công trường xây dựng mới). Bác Hồ khởi xướng phong trào "Tết trồng cây" với mong muốn làm cho đất nước ngày càng xanh, sạch, đẹp. Các nhân vật chính trong câu chuyện là Bác Hồ, các đồng chí lãnh đạo Đảng và Nhà nước, và đông đảo nhân dân, đặc biệt là các cháu thiếu nhi.

Vào ngày phát động Tết trồng cây, Bác Hồ đã đến dự và đích thân tham gia trồng cây. Bác mặc bộ quần áo giản dị, cầm xẻng, xúc đất một cách thuần thục. Bác tự tay trồng một cây đa con hoặc một cây bóng mát khác. Mặc dù tuổi đã cao, nhưng Bác vẫn làm việc một cách hăng say, cẩn thận. Vừa trồng cây, Bác vừa ân cần dặn dò các đồng chí và bà con: "Trồng cây không chỉ là thêm cây xanh mà còn là trồng người. Mỗi người dân, mỗi gia đình hãy trồng một cây xanh để góp phần làm cho đất nước ta ngày càng xanh, sạch, đẹp. Mai sau, cây sẽ lớn lên, che mát cho chúng ta, cho con cháu chúng ta." Bác còn căn dặn mọi người phải chăm sóc cây thật tốt, bảo vệ cây như bảo vệ chính con mình. Sau khi trồng xong, Bác còn cùng mọi người chụp ảnh lưu niệm. Hình ảnh Bác Hồ tự tay trồng cây đã trở thành biểu tượng, lan tỏa mạnh mẽ phong trào Tết trồng cây khắp cả nước.

Câu chuyện Bác Hồ trồng cây đã cho em thấy tầm nhìn chiến lược, sự quan tâm đến môi trường và tình yêu thiên nhiên sâu sắc của Bác. Bác Hồ không chỉ lo cho hiện tại mà còn luôn nghĩ đến tương lai của đất nước, của thế hệ mai sau. Một hành động nhỏ bé nhưng lại mang ý nghĩa giáo dục to lớn, thể hiện sự hòa hợp giữa con người và thiên nhiên. Em cảm phục Bác vô cùng vì tầm nhìn xa trông rộng và sự giản dị, gần gũi ấy. Từ câu chuyện này, em học được bài học quý giá về tình yêu thiên nhiên, về trách nhiệm bảo vệ môi trường và sự quan trọng của việc vun đắp cho tương lai. Em hiểu rằng, mỗi hành động nhỏ hôm nay đều có thể tạo nên những giá trị to lớn cho mai sau. Em sẽ cố gắng noi gương Bác, tích cực tham gia các hoạt động bảo vệ môi trường, trồng cây xanh để góp phần làm cho đất nước ngày càng tươi đẹp.

Bác Hồ mãi là tấm gương sáng ngời về tình yêu đất nước, yêu thiên nhiên và sự quan tâm đến thế hệ tương lai. Em nguyện sẽ luôn ghi nhớ lời Bác dạy, học tập và rèn luyện để trở thành một người công dân có ích, biết bảo vệ môi trường, xây dựng đất nước Việt Nam xanh tươi, bền vững.

16Kể chuyện về Bác Hồ số 15: Bác Hồ Với Chuyến Thăm Hợp Tác Xã – Bài Học Về Dân Chủ

Trong những câu chuyện về Bác Hồ, câu chuyện Bác đến thăm hợp tác xã và hỏi ý kiến xã viên đã khắc sâu vào lòng em về tinh thần dân chủ, tôn trọng ý kiến nhân dân của Người. Em được biết câu chuyện này qua một cuốn sách lịch sử Đảng.

Câu chuyện diễn ra vào những năm 60 của thế kỷ XX, khi miền Bắc đang đẩy mạnh xây dựng chủ nghĩa xã hội, phát triển kinh tế hợp tác xã. Bác Hồ đến thăm một hợp tác xã nông nghiệp. Các nhân vật chính trong câu chuyện là Bác Hồ, các đồng chí cán bộ địa phương, ban quản lý hợp tác xã và đông đảo bà con xã viên.

Khi Bác Hồ đến thăm, bà con xã viên vô cùng vui mừng đón tiếp. Sau khi đi thăm đồng ruộng, chuồng trại, Bác Hồ ngồi lại nói chuyện thân mật với bà con tại sân hợp tác xã. Các đồng chí cán bộ địa phương và ban quản lý hợp tác xã đã báo cáo với Bác về những thành tích đạt được của hợp tác xã. Sau khi nghe báo cáo, Bác không nói ngay mà quay sang hỏi bà con xã viên: "Các cô, các chú nghe cán bộ báo cáo rồi, các cô, các chú thấy có đúng không? Có điều gì cần bổ sung hay có ý kiến gì khác không?" Câu hỏi của Bác khiến mọi người hơi bất ngờ. Lúc đầu, bà con còn e ngại, nhưng sau đó, một vài bác nông dân đã mạnh dạn đứng lên bày tỏ ý kiến, kể cả những điều còn tồn tại, những khó khăn mà hợp tác xã đang gặp phải. Bác Hồ lắng nghe tất cả một cách chăm chú, không hề ngắt lời. Sau khi nghe xong, Bác mỉm cười và nói: "Đúng rồi, Bác muốn nghe chính những ý kiến thật lòng của bà con. Phải nghe dân nói thì mới biết dân cần gì, dân muốn gì, và hợp tác xã mới phát triển tốt được." Bác còn dặn dò cán bộ: "Phải luôn lắng nghe ý kiến của dân, tôn trọng quyền làm chủ của dân. Dân chủ là phải để dân nói, để dân bàn, để dân làm, để dân kiểm tra."

Câu chuyện Bác Hồ hỏi ý kiến xã viên đã cho em thấy tinh thần dân chủ cao cả, sự tôn trọng tuyệt đối ý kiến của nhân dân của Bác. Bác Hồ không chỉ lãnh đạo mà còn luôn muốn nhân dân là chủ thể, là người tham gia vào mọi công việc của đất nước. Bác luôn tin tưởng vào trí tuệ và sức mạnh của nhân dân. Em cảm phục Bác vô cùng vì phẩm chất ấy. Từ câu chuyện này, em học được bài học quý giá về giá trị của dân chủ và tầm quan trọng của việc lắng nghe ý kiến người khác. Em hiểu rằng, mọi quyết định muốn đúng đắn và hiệu quả đều cần phải xuất phát từ ý chí, nguyện vọng của nhân dân. Em sẽ cố gắng noi gương Bác, biết lắng nghe ý kiến của bạn bè, thầy cô, gia đình, tôn trọng những ý kiến khác biệt để cùng nhau tiến bộ.

Bác Hồ mãi là tấm gương sáng ngời về tinh thần dân chủ, về tấm lòng vì dân, vì nước. Em nguyện sẽ luôn ghi nhớ lời Bác dạy, học tập và rèn luyện để trở thành một người công dân có trách nhiệm, biết phát huy tinh thần dân chủ, góp phần xây dựng đất nước ngày càng vững mạnh.

17Kể chuyện về Bác Hồ số 16: Bác Hồ Với Người Chiến Sĩ Giải Phóng Quân – Lòng Tin Chiến Thắng

Trong những năm tháng kháng chiến chống Mỹ ác liệt, Bác Hồ luôn là nguồn động viên, là ngọn cờ chiến thắng cho toàn quân và dân ta. Câu chuyện về "Bác Hồ với người chiến sĩ Giải phóng quân" đã khắc sâu vào lòng em về niềm tin sắt đá của Bác vào ngày thống nhất. Em được nghe câu chuyện này qua những hồi ký của các cựu chiến binh.

Câu chuyện diễn ra vào một buổi chiều tại Phủ Chủ tịch, trong những năm đầu của cuộc kháng chiến chống Mỹ. Một đoàn cán bộ và chiến sĩ Giải phóng quân từ miền Nam vừa ra miền Bắc báo cáo tình hình và được vinh dự gặp Bác Hồ. Các nhân vật chính trong câu chuyện là Bác Hồ và một người chiến sĩ Giải phóng quân trẻ tuổi.

Khi Bác Hồ gặp đoàn, Bác ân cần thăm hỏi từng người, từ chiến sĩ đến cán bộ. Bác đặc biệt chú ý đến một chiến sĩ trẻ, người có khuôn mặt rắn rỏi, đôi mắt rạng ngời nhưng vẫn còn hiện rõ sự gian khổ của chiến trường. Bác hỏi chiến sĩ: "Cháu từ miền Nam ra, cháu thấy tình hình miền Nam thế nào?" Người chiến sĩ trẻ báo cáo với Bác về những khó khăn, ác liệt của chiến trường, nhưng cũng nói lên quyết tâm chiến đấu của quân và dân miền Nam. Bác Hồ lắng nghe rất chăm chú, rồi Bác mỉm cười hiền từ, đặt tay lên vai chiến sĩ và nói: "Miền Nam đang chiến đấu rất anh dũng. Dù còn nhiều khó khăn, nhưng Bác tin chắc rằng miền Nam nhất định sẽ thắng, Tổ quốc nhất định sẽ thống nhất. Các cháu hãy vững lòng tin, kiên trì chiến đấu, Bác và miền Bắc luôn ở bên cạnh các cháu." Lời nói của Bác không chỉ là sự động viên mà còn là một lời khẳng định, một niềm tin mãnh liệt vào chiến thắng cuối cùng. Hình ảnh Bác Hồ với nụ cười hiền hậu và đôi mắt đầy tin tưởng đã tiếp thêm sức mạnh tinh thần to lớn cho người chiến sĩ và toàn đoàn.

Câu chuyện Bác Hồ với người chiến sĩ Giải phóng quân đã cho em thấy niềm tin sắt đá của Bác vào thắng lợi của cách mạng, vào ý chí của quân và dân ta. Dù trong hoàn cảnh khó khăn nhất, Bác vẫn luôn lạc quan, vững tin vào tương lai. Niềm tin ấy của Bác đã trở thành sức mạnh tinh thần to lớn, động viên hàng triệu người con Việt Nam kiên cường chiến đấu. Em cảm phục Bác vô cùng vì tầm nhìn xa và tinh thần lạc quan ấy. Từ câu chuyện này, em học được bài học quý giá về lòng tin vào chính nghĩa, vào khả năng của bản thân và của tập thể. Em hiểu rằng, để đạt được thành công, điều quan trọng là phải có niềm tin vững chắc và không ngừng nỗ lực. Em sẽ cố gắng noi gương Bác, luôn giữ vững niềm tin vào tương lai tươi sáng của đất nước, cố gắng học tập và rèn luyện để góp phần xây dựng Tổ quốc.

Bác Hồ mãi là ngọn cờ đầu, là nguồn cảm hứng và niềm tin bất diệt của dân tộc Việt Nam. Em nguyện sẽ luôn ghi nhớ lời Bác dạy, học tập và rèn luyện để xứng đáng là thế hệ tiếp nối sự nghiệp vĩ đại của Bác.

18Kể chuyện về Bác Hồ số 17: Bác Hồ Với Các Cháu Người Dân Tộc – Tình Đoàn Kết Dân Tộc

Trong những ký ức về Bác Hồ, câu chuyện Bác với các cháu người dân tộc thiểu số đã khắc sâu vào lòng em về tình đoàn kết dân tộc mà Bác luôn vun đắp. Em được xem đoạn phim tài liệu về chuyến thăm của Bác lên vùng cao.

Câu chuyện diễn ra vào những năm tháng xây dựng đất nước, tại một bản làng vùng núi phía Bắc Việt Nam. Bác Hồ đến thăm đồng bào các dân tộc thiểu số. Ngoài Bác Hồ, còn có các đồng chí cán bộ địa phương và đông đảo bà con, đặc biệt là các cháu nhỏ người dân tộc.

Khi Bác Hồ đến thăm bản, bà con và các cháu nhỏ người dân tộc đã ra đón Bác trong trang phục truyền thống rực rỡ sắc màu. Bác ân cần hỏi thăm từng người, trò chuyện với bà con bằng giọng điệu gần gũi, thân tình. Bác đặc biệt yêu quý các cháu nhỏ. Bác gọi các cháu lại gần, vuốt ve mái tóc các cháu, hỏi tên từng cháu bằng những từ ngữ dễ hiểu. Bác còn tặng kẹo cho các cháu và căn dặn các cháu phải chăm ngoan, học giỏi, vâng lời thầy cô, cha mẹ. Bác nói với bà con: "Đất nước Việt Nam là một nhà, 54 dân tộc anh em là con một nhà. Các dân tộc phải đoàn kết chặt chẽ, thương yêu, giúp đỡ lẫn nhau như anh em ruột thịt. Có đoàn kết thì mới có sức mạnh, mới xây dựng được đất nước giàu mạnh." Bác còn dặn dò cán bộ địa phương phải quan tâm hơn nữa đến đời sống của bà con dân tộc thiểu số, đưa khoa học kỹ thuật về để bà con phát triển kinh tế, nâng cao đời sống.

Câu chuyện Bác Hồ với các cháu người dân tộc đã cho em thấy tấm lòng bao la của Bác, sự quan tâm sâu sắc của Bác đến tất cả các dân tộc anh em trên dải đất Việt Nam. Bác luôn coi trọng sự đoàn kết dân tộc, coi đó là cội nguồn sức mạnh của đất nước. Hình ảnh Bác Hồ vui vẻ bên các cháu nhỏ dân tộc đã khắc sâu vào lòng em về một vị lãnh tụ không phân biệt dân tộc, luôn yêu thương, quan tâm đến tất cả mọi người. Em cảm phục Bác vô cùng vì tấm lòng ấy. Từ câu chuyện này, em học được bài học quý giá về tinh thần đoàn kết dân tộc. Em hiểu rằng, dù là người Kinh hay các dân tộc thiểu số, chúng ta đều là anh em, cùng chung một mái nhà Việt Nam. Đoàn kết là sức mạnh giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn, xây dựng đất nước ngày càng vững mạnh. Em sẽ cố gắng noi gương Bác, biết yêu thương, tôn trọng và đoàn kết với tất cả mọi người, không phân biệt dân tộc, vùng miền.

Bác Hồ mãi là tấm gương sáng ngời về tình đoàn kết dân tộc, về tình yêu thương bao la. Em nguyện sẽ luôn ghi nhớ lời Bác dạy, học tập và rèn luyện để xứng đáng là người con của dân tộc Việt Nam, góp phần xây dựng khối đại đoàn kết toàn dân.

19Kể chuyện về Bác Hồ số 18: Bác Hồ Với Bác Sĩ – Sự Tin Tưởng Khoa Học

Trong những năm tháng cuối đời, khi sức khỏe Bác Hồ suy yếu, câu chuyện Bác với các bác sĩ đã thể hiện sự tin tưởng tuyệt đối của Người vào khoa học và đội ngũ y bác sĩ. Em được biết câu chuyện này qua những hồi ức của các bác sĩ từng chăm sóc Bác.

Câu chuyện diễn ra tại Phủ Chủ tịch, trong giai đoạn sức khỏe Bác Hồ ngày càng yếu. Các bác sĩ và chuyên gia y tế hàng đầu đã được cử đến để chăm sóc và điều trị cho Bác. Các nhân vật chính trong câu chuyện là Bác Hồ và đội ngũ y bác sĩ chăm sóc Người.

Mặc dù là vị lãnh tụ vĩ đại, nhưng Bác Hồ luôn thể hiện sự khiêm tốn và tin tưởng tuyệt đối vào các bác sĩ. Bác luôn lắng nghe những lời khuyên, chỉ dẫn của họ về chế độ ăn uống, nghỉ ngơi và dùng thuốc. Bác không bao giờ tỏ ra khó chịu hay nghi ngờ các phương pháp điều trị. Một lần, một bác sĩ trẻ hơi rụt rè khi khám bệnh cho Bác. Thấy vậy, Bác mỉm cười hiền từ và động viên: "Cháu cứ yên tâm khám cho Bác, Bác tin vào các cháu. Các cháu là những người có chuyên môn, Bác hoàn toàn tin tưởng." Bác còn dặn dò các bác sĩ: "Các cháu cứ thẳng thắn nói thật tình hình sức khỏe của Bác, không phải giấu giếm điều gì. Bác muốn biết rõ để chủ động công việc." Bác cũng thường xuyên hỏi han các bác sĩ về tình hình nghiên cứu khoa học, về những tiến bộ y học mới. Sự tin tưởng và gần gũi của Bác đã tạo động lực rất lớn cho đội ngũ y bác sĩ.

Câu chuyện Bác Hồ với các bác sĩ đã cho em thấy sự tin tưởng tuyệt đối của Bác vào khoa học, vào trí tuệ của con người. Bác là một nhà cách mạng, một nhà chính trị lỗi lạc, nhưng Người cũng là một con người hiện đại, luôn đề cao giá trị của khoa học và tri thức. Sự khiêm tốn và tôn trọng chuyên môn của Bác là một tấm gương sáng. Em cảm phục Bác vô cùng. Từ câu chuyện này, em học được bài học quý giá về tầm quan trọng của khoa học, của tri thức và sự tin tưởng vào những người có chuyên môn. Em hiểu rằng, để phát triển, chúng ta cần phải không ngừng học hỏi, nghiên cứu và tin tưởng vào những thành tựu khoa học. Em sẽ cố gắng noi gương Bác, học tập thật tốt các môn khoa học, luôn tìm tòi, khám phá để mở rộng kiến thức của bản thân.

Bác Hồ mãi là tấm gương sáng ngời về sự tin tưởng khoa học, về sự khiêm tốn và tôn trọng trí thức. Em nguyện sẽ luôn ghi nhớ lời Bác dạy, học tập và rèn luyện để trở thành một người công dân có tri thức, biết trân trọng và phát huy giá trị của khoa học.

20Kể chuyện về Bác Hồ số 19: Bác Hồ Với Người Phụ Nữ Phá Đá – Tấm Lòng Trân Trọng Phụ Nữ

Trong muôn vàn những hình ảnh về Bác Hồ, câu chuyện Bác Hồ thăm và nói chuyện với một người phụ nữ phá đá đã khắc sâu vào lòng em về sự trân trọng đặc biệt của Người đối với vai trò của người phụ nữ trong công cuộc xây dựng đất nước. Em được xem đoạn phim tài liệu về sự kiện này.

Câu chuyện diễn ra vào năm 1961, tại một công trường làm đường ở miền núi phía Bắc. Hàng ngàn công nhân, trong đó có rất nhiều phụ nữ, đang ngày đêm hăng say lao động, phá đá mở đường. Các nhân vật chính trong câu chuyện là Bác Hồ và một nữ công nhân phá đá.

Khi Bác Hồ đến thăm công trường, Bác đã đi đến từng tốp công nhân, ân cần thăm hỏi. Bác dừng lại bên một người phụ nữ đang cặm cụi đục đá, mồ hôi ướt đẫm. Bác hỏi: "Cháu làm công việc này có vất vả lắm không?" Người phụ nữ ngẩng đầu lên, thấy Bác Hồ, cô vô cùng bất ngờ và xúc động. Cô thưa: "Thưa Bác, cháu không thấy vất vả đâu ạ. Vì Bác, vì đất nước, chúng cháu nguyện làm mọi việc." Bác Hồ mỉm cười hiền từ, gật đầu khen ngợi. Bác còn hỏi han về gia đình cô, về việc chăm sóc con cái. Bác động viên cô: "Cháu và các chị em phụ nữ đã làm rất tốt. Phụ nữ Việt Nam anh hùng, đảm đang, không kém gì nam giới. Bác mong các cháu tiếp tục phát huy tinh thần ấy, vừa giỏi việc nước, vừa đảm việc nhà." Bác còn dặn dò các đồng chí cán bộ phải quan tâm đến đời sống của nữ công nhân, có những chính sách để các chị em vừa có thể lao động sản xuất, vừa có thể chăm sóc gia đình. Hình ảnh Bác Hồ ân cần nói chuyện với nữ công nhân phá đá đã trở thành biểu tượng cho sự trân trọng của Bác đối với người phụ nữ.

Câu chuyện Bác Hồ với người phụ nữ phá đá đã cho em thấy sự trân trọng sâu sắc của Bác đối với vai trò và đóng góp to lớn của người phụ nữ Việt Nam. Bác luôn đánh giá cao phẩm chất anh hùng, đảm đang, cần cù của phụ nữ. Đối với Bác, phụ nữ không chỉ là hậu phương vững chắc mà còn là lực lượng tiên phong trong mọi lĩnh vực. Em cảm phục Bác vô cùng vì tầm nhìn và sự quan tâm ấy. Từ câu chuyện này, em học được bài học quý giá về giá trị của người phụ nữ và sự bình đẳng giới. Em hiểu rằng, phụ nữ có vai trò quan trọng trong xã hội, cần được tôn trọng, tạo điều kiện để phát huy hết khả năng của mình. Em sẽ cố gắng noi gương Bác, biết trân trọng và ủng hộ các bạn gái, các cô, các mẹ, và bản thân em cũng sẽ nỗ lực để trở thành một người phụ nữ giỏi giang, có ích.

Bác Hồ mãi là tấm gương sáng ngời về sự bình đẳng giới, về tình yêu thương và sự trân trọng người phụ nữ. Em nguyện sẽ luôn ghi nhớ lời Bác dạy, học tập và rèn luyện để góp phần xây dựng một xã hội công bằng, văn minh, nơi mọi người đều được tôn trọng và phát huy tài năng.

21Kể chuyện về Bác Hồ số 20: Bác Hồ Với Chú Bộ Đội Biệt Động – Lời Thề Sắt Son

Trong những ngày tháng ác liệt nhất của cuộc kháng chiến chống Mỹ, Bác Hồ luôn là nguồn sức mạnh tinh thần cho những chiến sĩ dũng cảm, đặc biệt là các chiến sĩ biệt động. Câu chuyện về "Bác Hồ với chú bộ đội biệt động" đã khắc sâu vào lòng em về lời thề sắt son vì độc lập, tự do. Em được nghe câu chuyện này từ một cuốn sách về những chiến công của lực lượng biệt động.

Câu chuyện diễn ra tại Phủ Chủ tịch, trong một buổi gặp mặt thân mật. Một nhóm chiến sĩ biệt động vừa từ chiến trường miền Nam ra miền Bắc để báo cáo và nhận nhiệm vụ mới. Các nhân vật chính trong câu chuyện là Bác Hồ và một chiến sĩ biệt động trẻ tuổi, người đã lập nhiều thành tích.

Khi gặp gỡ các chiến sĩ biệt động, Bác Hồ ân cần hỏi thăm về cuộc sống, về tình hình chiến đấu ở miền Nam. Bác đặc biệt chú ý đến một chiến sĩ trẻ, người có ánh mắt kiên nghị và dáng vẻ dũng cảm. Bác hỏi: "Cháu là biệt động, cháu có thấy khó khăn, nguy hiểm không?" Người chiến sĩ trẻ trả lời với giọng dứt khoát: "Thưa Bác, chúng cháu không ngại khó khăn, hiểm nguy. Chúng cháu nguyện chiến đấu đến hơi thở cuối cùng để giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước!" Bác Hồ mỉm cười hiền từ, đặt tay lên vai chiến sĩ và nói: "Bác rất vui khi nghe cháu nói vậy. Đó chính là ý chí của người lính Cụ Hồ. Bác tin tưởng vào các cháu. Các cháu hãy giữ vững khí phách ấy, kiên cường chiến đấu, nhất định chúng ta sẽ thắng lợi." Bác còn dặn dò các chiến sĩ phải luôn đoàn kết, giữ bí mật, mưu trí dũng cảm để hoàn thành xuất sắc mọi nhiệm vụ. Lời nói của Bác đã tiếp thêm sức mạnh tinh thần to lớn, củng cố thêm niềm tin chiến thắng cho các chiến sĩ biệt động.

Câu chuyện Bác Hồ với chú bộ đội biệt động đã cho em thấy ý chí sắt đá, lòng kiên trung và niềm tin mãnh liệt vào độc lập, tự do của Bác. Bác luôn thấu hiểu và động viên những người con dũng cảm của dân tộc, những người đã không quản ngại hy sinh để bảo vệ Tổ quốc. Em cảm phục Bác vô cùng vì tầm nhìn và sự tin tưởng ấy. Từ câu chuyện này, em học được bài học quý giá về lòng yêu nước, ý chí quyết tâm và sự dũng cảm. Em hiểu rằng, để đạt được mục tiêu cao cả, chúng ta cần phải có lời thề sắt son và kiên trì theo đuổi đến cùng. Em sẽ cố gắng noi gương Bác, học tập thật tốt, rèn luyện đạo đức để sau này có thể cống hiến sức mình cho đất nước, bảo vệ vững chắc độc lập, tự do của Tổ quốc.

Bác Hồ mãi là ngọn cờ đầu, là biểu tượng của lòng yêu nước và ý chí kiên cường. Em nguyện sẽ luôn ghi nhớ lời Bác dạy, học tập và rèn luyện để xứng đáng là người con của đất nước Việt Nam anh hùng.

22Kể chuyện về Bác Hồ số 21: Bác Hồ Với Thanh Niên – Niềm Tin Vào Tương Lai

Trong những lời dạy của Bác Hồ, những lời căn dặn dành cho thế hệ thanh niên luôn tràn đầy niềm tin và hy vọng vào tương lai. Câu chuyện về "Bác Hồ nói chuyện với thanh niên" đã khắc sâu vào lòng em về tầm quan trọng của tuổi trẻ. Em được nghe câu chuyện này qua các bài giảng về Đoàn Thanh niên.

Câu chuyện diễn ra vào một buổi nói chuyện tại Đại hội Thanh niên, hoặc một buổi gặp mặt giữa Bác Hồ với các đại biểu thanh niên tiêu biểu. Bối cảnh là thời kỳ xây dựng đất nước xã hội chủ nghĩa ở miền Bắc. Các nhân vật chính trong câu chuyện là Bác Hồ và đông đảo đại biểu thanh niên ưu tú.

Tại buổi nói chuyện, Bác Hồ xuất hiện với vẻ mặt hiền từ, rạng rỡ. Bác ân cần nhìn toàn thể thanh niên và nói: "Thanh niên là lực lượng xung kích của cách mạng, là rường cột của nước nhà. Nước nhà trông mong ở các cháu rất nhiều." Bác khen ngợi tinh thần hăng hái, nhiệt huyết của thanh niên. Sau đó, Bác căn dặn: "Thanh niên phải có chí tiến thủ, không ngừng học tập, rèn luyện đạo đức cách mạng, lao động sáng tạo, xung phong đi đầu trong mọi công việc. Đừng ngại khó, đừng ngại khổ. Khó khăn là để rèn luyện mình. Đừng bao giờ thỏa mãn với những gì mình đã làm được." Bác còn nhấn mạnh: "Thanh niên phải sống có lý tưởng, có hoài bão, biết đoàn kết, giúp đỡ lẫn nhau. Phải luôn nhớ rằng, tương lai của đất nước nằm trong tay các cháu." Lời Bác nói không chỉ là lời động viên mà còn là lời giao phó trách nhiệm lớn lao cho thế hệ trẻ.

Câu chuyện Bác Hồ nói chuyện với thanh niên đã cho em thấy niềm tin sâu sắc của Bác vào sức trẻ, vào tương lai của dân tộc. Bác luôn đặt kỳ vọng rất lớn vào thanh niên, coi thanh niên là lực lượng nòng cốt quyết định vận mệnh đất nước. Em cảm phục Bác vô cùng vì tầm nhìn chiến lược và sự tin tưởng ấy. Từ câu chuyện này, em học được bài học quý giá về trách nhiệm của tuổi trẻ đối với Tổ quốc. Em hiểu rằng, để xứng đáng với niềm tin của Bác, mỗi thanh niên cần phải không ngừng học tập, rèn luyện, nâng cao tri thức và đạo đức để xây dựng đất nước ngày càng giàu mạnh. Em sẽ cố gắng noi gương Bác, sống có lý tưởng, có hoài bão, ra sức học tập để trở thành một người công dân có ích, góp phần xây dựng một tương lai tươi sáng cho Việt Nam.

Bác Hồ mãi là người cha già kính yêu, là tấm gương sáng ngời về tình yêu nước và niềm tin vào thế hệ trẻ. Em nguyện sẽ luôn ghi nhớ lời Bác dạy, học tập và rèn luyện để xứng đáng là thanh niên của thời đại Hồ Chí Minh.

23Kể chuyện về Bác Hồ số 22: Bác Hồ Với Các Cháu Thiếu Nhi Quốc Tế – Tình Hữu Nghị Toàn Cầu

Bác Hồ không chỉ là người cha già kính yêu của thiếu nhi Việt Nam mà còn là người bạn thân thiết của thiếu nhi quốc tế. Câu chuyện về "Bác Hồ với các cháu thiếu nhi quốc tế" đã khắc sâu vào lòng em về tình hữu nghị và hòa bình mà Bác luôn vun đắp. Em được xem đoạn phim tư liệu về Bác với các em bé nước ngoài.

Câu chuyện diễn ra tại Phủ Chủ tịch, hoặc trong một buổi tiếp đón các đoàn khách quốc tế. Các cháu thiếu nhi là con em của các nhà ngoại giao, hoặc các cháu thiếu nhi đến từ các nước bạn bè đến thăm Việt Nam. Các nhân vật chính trong câu chuyện là Bác Hồ và các cháu thiếu nhi quốc tế.

Khi các cháu thiếu nhi quốc tế được dẫn đến gặp Bác Hồ, Bác đã đón tiếp các cháu một cách rất nồng hậu và gần gũi. Bác mỉm cười hiền từ, giơ tay vẫy chào các cháu, rồi đi đến từng cháu, vuốt ve mái tóc, hỏi han tên tuổi, quốc tịch bằng những câu tiếng Pháp, tiếng Anh đơn giản. Bác còn tặng kẹo cho các cháu và nói: "Các cháu là hoa của đất nước, là tương lai của thế giới. Bác mong các cháu hãy cố gắng học tập, rèn luyện, sống hòa bình, hữu nghị với nhau." Bác còn dặn dò các cháu hãy nói với cha mẹ về vẻ đẹp của đất nước Việt Nam và về tấm lòng hiếu khách của nhân dân Việt Nam. Hình ảnh Bác Hồ tươi cười, ân cần bên các cháu thiếu nhi quốc tế đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng bạn bè năm châu về một vị lãnh tụ vĩ đại nhưng vô cùng nhân hậu.

Câu chuyện Bác Hồ với các cháu thiếu nhi quốc tế đã cho em thấy tầm nhìn rộng lớn, tình yêu hòa bình và tình hữu nghị bao la của Bác. Bác luôn coi trẻ em là tương lai của thế giới, là nhịp cầu nối các dân tộc lại với nhau. Em cảm phục Bác vô cùng vì tấm lòng ấy. Từ câu chuyện này, em học được bài học quý giá về tình hữu nghị quốc tế, về sự đoàn kết giữa các dân tộc. Em hiểu rằng, dù khác biệt về màu da, ngôn ngữ, chúng ta vẫn có thể là bạn bè, cùng nhau xây dựng một thế giới hòa bình, tươi đẹp. Em sẽ cố gắng noi gương Bác, biết yêu thương, tôn trọng bạn bè quốc tế, học hỏi để có thể giao lưu, kết nối với bạn bè năm châu.

Bác Hồ mãi là biểu tượng của hòa bình, là tấm gương sáng ngời về tình hữu nghị giữa các dân tộc. Em nguyện sẽ luôn ghi nhớ lời Bác dạy, học tập và rèn luyện để trở thành một người công dân toàn cầu, góp phần xây dựng một thế giới hòa bình, hữu nghị.

24Kể chuyện về Bác Hồ số 23: Bác Hồ Với Cụ Già Nông Thôn – Sự Kính Trọng Người Già

Trong những câu chuyện về Bác Hồ, câu chuyện Bác với một cụ già nông thôn đã khắc sâu vào lòng em về sự kính trọng đặc biệt của Người đối với những người cao tuổi. Em được nghe câu chuyện này từ bà nội, người luôn kể về Bác với sự kính phục.

Câu chuyện diễn ra vào một buổi chiều thanh bình tại một làng quê thuộc vùng đồng bằng Bắc Bộ. Bác Hồ đi thăm một hợp tác xã nông nghiệp. Ngoài Bác Hồ, còn có các đồng chí cán bộ địa phương và một cụ già nông dân đang ngồi nghỉ dưới gốc cây đa đầu làng.

Khi Bác Hồ đến thăm làng, Bác đã đi thẳng đến gốc cây đa, nơi cụ già đang ngồi. Bác nhẹ nhàng tiến lại gần, cúi đầu chào cụ: "Thưa cụ, cụ có khỏe không ạ?" Cụ già ngạc nhiên, nhận ra Bác Hồ thì vội vàng đứng dậy. Bác liền đỡ cụ ngồi xuống, rồi ân cần hỏi: "Cụ cứ ngồi, Bác đến thăm cụ. Cụ năm nay bao nhiêu tuổi rồi ạ? Đời sống của cụ có được tốt không?" Cụ già vui mừng thưa chuyện với Bác về cuộc sống, về con cháu. Bác lắng nghe rất chăm chú, thỉnh thoảng lại gật đầu. Bác còn hỏi cụ về những kinh nghiệm làm nông, về những đổi thay của làng quê. Bác nói với cụ: "Các cụ là những người đã có công xây dựng đất nước từ bao đời nay. Các cụ là những cây cao bóng cả, là tấm gương cho con cháu noi theo. Bác mong các cụ sống lâu, sống khỏe để tiếp tục chỉ bảo cho con cháu." Bác còn dặn dò các đồng chí cán bộ địa phương phải đặc biệt quan tâm, chăm sóc những người già neo đơn, những người có công với cách mạng.

Câu chuyện Bác Hồ với cụ già nông thôn đã cho em thấy sự kính trọng sâu sắc của Bác đối với người cao tuổi, những người đã có công lao xây dựng và gìn giữ đất nước. Bác luôn đề cao vai trò của người già trong xã hội, coi họ là kho tàng kinh nghiệm quý báu. Em cảm phục Bác vô cùng vì tấm lòng hiếu kính ấy. Từ câu chuyện này, em học được bài học quý giá về đạo hiếu, về sự kính trọng người già. Em hiểu rằng, người già là những người đáng được tôn kính, chăm sóc và lắng nghe. Em sẽ cố gắng noi gương Bác, biết yêu thương, chăm sóc ông bà, cha mẹ và tất cả những người cao tuổi xung quanh mình.

Bác Hồ mãi là tấm gương sáng ngời về đạo đức, về tình yêu thương và sự kính trọng người già. Em nguyện sẽ luôn ghi nhớ lời Bác dạy, học tập và rèn luyện để trở thành một người con hiếu thảo, biết kính trên nhường dưới, góp phần xây dựng một xã hội văn minh, đầy tình người.

25Kể chuyện về Bác Hồ số 24: Bác Hồ Với Lễ Trao Huy Hiệu – Sự Khuyến Khích Cống Hiến

Trong những sự kiện trọng đại của đất nước, hình ảnh Bác Hồ trực tiếp trao tặng huy hiệu cho những người có công luôn là khoảnh khắc thiêng liêng và đầy ý nghĩa. Câu chuyện về "Bác Hồ trao Huy hiệu cho những chiến sĩ dũng cảm" đã khắc sâu vào lòng em về sự khuyến khích và trân trọng cống hiến của Người. Em được xem đoạn phim tài liệu về lễ trao giải này.

Câu chuyện diễn ra tại một buổi lễ long trọng ở Phủ Chủ tịch hoặc tại một hội trường lớn. Bác Hồ trực tiếp đến dự và trao tặng Huy hiệu cho những chiến sĩ, cán bộ có thành tích xuất sắc trong chiến đấu và lao động. Các nhân vật chính trong câu chuyện là Bác Hồ và những người được nhận huy hiệu.

Tại buổi lễ, Bác Hồ xuất hiện với vẻ mặt trang nghiêm nhưng vẫn đầy ấm áp. Bác tự tay trao từng chiếc huy hiệu cho những người có công. Khi trao huy hiệu, Bác không chỉ đưa bằng một cách đơn thuần mà còn ân cần nắm tay từng người, hỏi thăm, khen ngợi và động viên. Bác nói với họ: "Huy hiệu này là phần thưởng của Đảng và Nhà nước, ghi nhận những cống hiến của các đồng chí. Bác mong các đồng chí hãy tiếp tục phát huy tinh thần cách mạng, không ngừng phấn đấu, làm gương cho mọi người." Bác còn dặn dò: "Đừng vì có thành tích mà tự mãn. Phải luôn khiêm tốn, học hỏi, tiến bộ không ngừng." Lời Bác nói đã tiếp thêm sức mạnh, động lực rất lớn cho những người được nhận huy hiệu, khiến họ cảm thấy được trân trọng và tin tưởng.

Câu chuyện Bác Hồ trao Huy hiệu đã cho em thấy sự trân trọng đặc biệt của Bác đối với những cống hiến của mỗi cá nhân cho sự nghiệp cách mạng. Bác luôn khuyến khích mọi người nỗ lực phấn đấu, làm việc hết mình vì đất nước. Một hành động tưởng chừng đơn giản nhưng lại mang ý nghĩa động viên to lớn, thể hiện sự quan tâm sâu sắc của Bác đến từng người con ưu tú của dân tộc. Em cảm phục Bác vô cùng vì sự trân trọng và tầm nhìn ấy. Từ câu chuyện này, em học được bài học quý giá về giá trị của sự cống hiến và tinh thần phấn đấu. Em hiểu rằng, mỗi nỗ lực, mỗi thành quả đều đáng được ghi nhận và khuyến khích. Em sẽ cố gắng noi gương Bác, không ngừng học tập, rèn luyện để sau này có thể cống hiến hết sức mình cho đất nước, xứng đáng với niềm tin của Bác.

Bác Hồ mãi là tấm gương sáng ngời về sự trân trọng con người và khuyến khích cống hiến. Em nguyện sẽ luôn ghi nhớ lời Bác dạy, học tập và rèn luyện để trở thành một người công dân có ích, biết phấn đấu và cống hiến cho Tổ quốc.

26Kể chuyện về Bác Hồ số 25: Bác Hồ Với Chiếc Kẹo Tết – Tình Thương Bình Dị

Trong những câu chuyện về Bác Hồ, câu chuyện về "Chiếc kẹo Tết của Bác" đã khắc sâu vào lòng em về tình thương bình dị, gần gũi mà Bác dành cho các cháu thiếu nhi. Em được nghe câu chuyện này từ bà ngoại vào mỗi dịp Tết đến.

Câu chuyện diễn ra vào một buổi chiều 30 Tết tại Phủ Chủ tịch. Bác Hồ đang chuẩn bị đón Giao thừa, nhưng Người vẫn không quên những đứa cháu thân yêu. Các nhân vật chính trong câu chuyện là Bác Hồ, đồng chí phục vụ và một số cháu thiếu nhi là con em cán bộ.

Chiều 30 Tết, Bác Hồ vẫn làm việc. Đồng chí phục vụ thấy Bác chuẩn bị đón Tết nhưng vẫn rất giản dị, không hề cầu kỳ. Bác dặn đồng chí chuẩn bị một ít kẹo để Bác phát cho các cháu đến chúc Tết. Đến chiều muộn, một số cháu thiếu nhi là con em cán bộ đã đến chúc Tết Bác. Các cháu xếp hàng ngay ngắn. Bác Hồ mỉm cười hiền từ, đi đến từng cháu, vuốt ve mái tóc và ân cần hỏi: "Cháu năm nay học lớp mấy rồi? Cháu có ngoan không?" Rồi Bác tự tay lấy từng chiếc kẹo trong đĩa, trao cho mỗi cháu một chiếc, kèm theo lời chúc: "Năm mới, Bác chúc các cháu học giỏi, chăm ngoan, vâng lời ông bà, cha mẹ nhé." Các cháu thiếu nhi vô cùng vui sướng và hạnh phúc khi được Bác Hồ tự tay trao kẹo và chúc Tết. Chiếc kẹo tuy nhỏ nhưng là một món quà vô giá, chất chứa tình yêu thương bao la của Bác.

Câu chuyện Bác Hồ với chiếc kẹo Tết đã cho em thấy tình yêu thương bình dị, gần gũi và sự quan tâm chu đáo của Bác dành cho các cháu thiếu nhi. Dù là vị lãnh tụ bận trăm công nghìn việc, nhưng Bác vẫn không quên những điều nhỏ bé, ý nghĩa để mang lại niềm vui cho trẻ thơ. Em cảm phục Bác vô cùng vì tấm lòng ấy. Từ câu chuyện này, em học được bài học quý giá về tình yêu thương, sự quan tâm và cách mang lại niềm vui cho người khác từ những điều nhỏ nhất. Em hiểu rằng, tình cảm không cần phải thể hiện bằng những món quà đắt tiền mà có thể từ những cử chỉ, hành động bình dị, chân thành. Em sẽ cố gắng noi gương Bác, biết yêu thương, quan tâm đến bạn bè, gia đình, đặc biệt là các em nhỏ, và luôn biết cách mang lại niềm vui cho mọi người xung quanh.

Bác Hồ mãi là người cha già kính yêu, là tấm gương sáng ngời về tình yêu thương bao la và sự quan tâm đến thế hệ trẻ. Em nguyện sẽ luôn ghi nhớ câu chuyện này, học tập và rèn luyện để trở thành một người có tấm lòng nhân ái, biết yêu thương và sẻ chia như Bác.

Xem thêm:

Hy vọng bài văn kể chuyện Bác Hồ trong bài viết sẽ giúp các em hiểu hơn về tấm gương sáng ngời của Người và có thêm cảm hứng để hoàn thiện bài tập của mình. Chúc các em học tốt và luôn biết noi theo những đức tính tốt đẹp của Bác!

Bài viết có hữu ích với bạn không?

Không

Cám ơn bạn đã phản hồi!

Xin lỗi bài viết chưa đáp ứng nhu cầu của bạn. Vấn đề bạn gặp phải là gì?

Bài tư vấn chưa đủ thông tin
Chưa lựa chọn được sản phẩm đúng nhu cầu
Bài tư vấn sai mục tiêu
Bài viết đã cũ, thiếu thông tin
Gửi