Viết bài văn kể lại một chuyến đi tham quan một di tích lịch sử văn hóa

Đóng góp bởi: Nguyễn Thị Thanh Thảo
Cập nhật 13/11
3136 lượt xem

Những chuyến đi tham quan di tích lịch sử – văn hóa không chỉ mang đến kiến thức bổ ích mà còn giúp học sinh thêm yêu quê hương, đất nước. Hãy cùng AVAKids tham khảo hướng dẫn viết bài văn kể lại một chuyến đi tham quan một di tích lịch sử văn hóa để biết cách tái hiện lại hành trình đầy ý nghĩa và chân thật nhé.

1Dàn ý chi tiết bài văn kể lại một chuyến đi tham quan di tích lịch sử

I. MỞ BÀI:

  • Giới thiệu chung về chuyến đi:

    • Tên di tích lịch sử văn hóa mà em đã tham quan là gì? (Ví dụ: Văn Miếu - Quốc Tử Giám, Hoàng thành Thăng Long, Cố đô Huế, địa đạo Củ Chi...).

    • Ai là người tổ chức/Em tham gia cùng ai? (Trường em, lớp em, gia đình em...).

    • Thời gian và địa điểm diễn ra? (Vào mùa xuân năm ngoái, sáng thứ Bảy tuần trước, tại Hà Nội...).

    • Lý do chuyến đi này đáng nhớ với em (Nó rất bổ ích, thú vị, em đã học được nhiều điều về lịch sử, văn hóa...).

    • Ví dụ: "Vào dịp hè vừa qua, em đã có một chuyến đi tham quan vô cùng ý nghĩa cùng với gia đình đến Cố đô Huế. Đây là lần đầu tiên em được khám phá một di tích lịch sử - văn hóa nổi tiếng của đất nước, và chuyến đi ấy đã để lại trong em nhiều cảm xúc và kỷ niệm sâu sắc."

II. THÂN BÀI:

1. Chuẩn bị cho chuyến đi:

  • Không khí chuẩn bị: Mọi người chuẩn bị như thế nào? (Háo hức, bàn bạc, tìm hiểu thông tin...).

  • Những vật dụng cần thiết: (Sách hướng dẫn, máy ảnh, mũ nón, đồ ăn nhẹ...).

  • Tâm trạng của em: Mong chờ, hồi hộp, háo hức được khám phá.

  • Ví dụ: "Trước chuyến đi Huế, em đã rất hào hứng. Em cùng bố mẹ tìm hiểu trước về lịch sử và các địa điểm nổi bật của Cố đô. Em còn chuẩn bị một quyển sổ tay nhỏ để ghi chép lại những điều thú vị mình học được. Trong lòng em rộn ràng mong đợi ngày được đặt chân đến mảnh đất kinh kỳ."

2. Diễn biến chuyến đi tham quan:

  • A. Khởi hành và di chuyển:

    • Thời gian, phương tiện di chuyển (máy bay, tàu hỏa, ô tô khách...).

    • Cảnh vật trên đường đi (nếu có, ví dụ: từ thành phố đến vùng nông thôn, cảnh sông núi...).

    • Ví dụ: "Sáng sớm, gia đình em lên chuyến tàu Thống Nhất để đi Huế. Ngồi trên tàu, em thích thú ngắm nhìn cảnh vật tươi đẹp của đất nước lướt qua khung cửa sổ, từ những cánh đồng lúa xanh mướt đến những dãy núi trùng điệp."

  • B. Đến và khám phá di tích lịch sử văn hóa:

    • Cảnh vật chung khi vừa đến di tích:

      • Cổng vào: Cổ kính, uy nghi, có những phù điêu, họa tiết đặc trưng.

      • Không gian: Rộng lớn, thanh bình, cổ kính.

      • Ví dụ: "Sau một chặng đường dài, cuối cùng chúng em cũng đặt chân đến Cố đô Huế. Điều đầu tiên khiến em ấn tượng là Đại Nội với những bức tường thành cổ kính, rêu phong. Cổng Ngọ Môn sừng sững, uy nghi mở ra một không gian rộng lớn, trầm mặc."

    • Chi tiết các khu vực, công trình kiến trúc bên trong di tích:

      • Mô tả kiến trúc: Điện, lăng tẩm, miếu thờ, sân rồng, hồ nước... (màu sắc, chất liệu, hoa văn chạm khắc...).

      • Những hiện vật lịch sử: Các đồ vật cổ, tranh ảnh, bia đá...

      • Ví dụ: "Bước vào bên trong Đại Nội, em như lạc vào một thế giới khác. Em được chiêm ngưỡng Điện Thái Hòa với mái ngói vàng rực rỡ, những cột gỗ lim to lớn được chạm khắc tinh xảo. Em còn được đi qua sân Đại Triều Nghi rộng lớn, nơi xưa kia các vị vua thiết triều. Mỗi góc tường, mỗi cánh cửa đều mang một vẻ đẹp cổ kính và kể một câu chuyện lịch sử."

    • Vai trò của người hướng dẫn viên (nếu có):

      • Người hướng dẫn viên đã kể những câu chuyện, giải thích những điều gì? (Lịch sử hình thành, ý nghĩa, các nhân vật liên quan...).

      • Ví dụ: "Cô hướng dẫn viên du lịch mặc áo dài tím dịu dàng đã nhiệt tình dẫn chúng em đi tham quan và kể những câu chuyện lịch sử vô cùng hấp dẫn. Cô kể về cuộc sống của các vị vua, hoàng hậu ngày xưa, về những biến cố lịch sử đã xảy ra tại đây. Mỗi câu chuyện của cô đều khiến em như được sống lại những thời khắc hào hùng của dân tộc."

    • Cảm xúc của em khi khám phá: Ngạc nhiên, thán phục, xúc động, tự hào, có chút suy tư về lịch sử.

    • Kỷ niệm/điều đặc biệt khiến em nhớ mãi:

      • Một hình ảnh, một câu chuyện lịch sử cụ thể làm em ấn tượng sâu sắc.

      • Em tự mình khám phá được điều gì đó.

      • Ví dụ: "Điều làm em nhớ nhất là khi đi qua Thế Miếu, nơi thờ tự các vị vua Nguyễn. Em cảm thấy một sự trang nghiêm, thành kính bao trùm. Khi nghe cô kể về công lao của các vị vua, em thấy rất xúc động và tự hào về truyền thống cha ông."

  • C. Kết thúc chuyến đi:

    • Thời gian rời khỏi di tích.

    • Cảm xúc của em và mọi người khi kết thúc chuyến tham quan.

    • Ví dụ: "Buổi chiều, chúng em rời khỏi Đại Nội. Tuy đã thấm mệt nhưng ai nấy đều rất vui và mang theo những kiến thức, cảm xúc sâu sắc về lịch sử Cố đô."

III. KẾT BÀI:

  • Khẳng định lại ý nghĩa của chuyến đi: Là một trải nghiệm đáng nhớ, bổ ích, ý nghĩa.

  • Bài học rút ra/Cảm nghĩ sâu sắc của em:

    • Chuyến đi đã giúp em hiểu thêm điều gì về lịch sử, văn hóa dân tộc?

    • Em học được bài học gì? (Biết trân trọng giá trị lịch sử, tự hào về quê hương...).

    • Em mong muốn điều gì? (Mong sẽ có dịp được tham quan thêm nhiều di tích khác...).

  • Ví dụ: "Chuyến đi tham quan Cố đô Huế thực sự là một bài học lịch sử sống động và ý nghĩa đối với em. Nó không chỉ giúp em mở rộng tầm mắt mà còn khơi dậy trong em lòng tự hào sâu sắc về truyền thống văn hóa vẻ vang của dân tộc. Em mong rằng mình sẽ có thêm nhiều dịp được khám phá những di tích lịch sử khác trên khắp mọi miền đất nước."

2Bài 1: Kể lại chuyến đi tham quan Cố đô Huế cùng gia đình

Mùa hè năm ngoái, em đã có một chuyến đi đáng nhớ cùng với gia đình tới tham quan Cố đô Huế – một trong những di tích lịch sử văn hóa nổi tiếng nhất của Việt Nam. Đây là lần đầu tiên em được tận mắt chiêm ngưỡng những công trình kiến trúc cổ kính mà trước đây chỉ từng thấy qua sách vở. Chuyến đi này không chỉ giúp em hiểu thêm về lịch sử, mà còn để lại trong em nhiều ấn tượng sâu sắc.

Trước ngày đi, không khí cả nhà em vô cùng háo hức. Bố mẹ bàn bạc lên kế hoạch chi tiết từ chỗ ở, lịch trình tham quan, đến các đồ dùng cần thiết. Bố mẹ còn chuẩn bị sẵn những hộp sữa tươisữa hạt để cả nhà có thêm năng lượng trên đường đi. Em thì hí hửng chuẩn bị một cuốn sổ ghi chép và máy ảnh nhỏ để lưu lại những khoảnh khắc đáng nhớ. Chị gái còn không quên mang theo bình sữatã dán cho em bé út trong nhà, để mọi người yên tâm khi di chuyển xa.

Sáng hôm ấy, gia đình em lên chuyến tàu Thống Nhất từ Hà Nội đi Huế. Đoàn tàu lướt qua những cánh đồng lúa xanh mướt, len lỏi qua các dãy núi trùng điệp và dòng sông uốn lượn càng làm cho em thêm háo hức mong chờ. Sau hành trình khá dài, chúng em đã đặt chân đến mảnh đất kinh kỳ xưa.

Ấn tượng đầu tiên của em chính là không gian cổ kính, uy nghiêm của Đại Nội Huế. Ngay tại cổng Ngọ Môn, những bức tường thành phủ rêu xanh, những họa tiết chạm trổ tinh xảo trên mái ngói vàng rực khiến em cảm nhận được sự trầm mặc, linh thiêng của nơi đây. Những hàng cây cổ thụ tỏa bóng mát, không khí trong lành và yên bình khiến em cảm giác như được trở về quá khứ.

Bên trong Đại Nội, mỗi bước chân là một điều kỳ thú. Em được tận mắt ngắm nhìn Điện Thái Hòa nguy nga với những cột gỗ lim đỏ rực, mái ngói lấp lánh dưới nắng vàng. Trên các vách gỗ, những hoa văn rồng phượng được chạm khắc cầu kỳ, tỉ mỉ. Ở sân Đại Triều Nghi rộng lớn, em hình dung ra cảnh các quan văn, quan võ xếp hàng chầu đợi trước ngai vàng của vua.

Cô hướng dẫn viên mặc áo dài tím duyên dáng dẫn chúng em đi thăm từng khu vực và kể lại những câu chuyện hấp dẫn về các đời vua Nguyễn, về tài năng và công lao của các vị vua, hoàng hậu. Đặc biệt, khi nghe về vua Gia Long – người dựng nên triều đại nhà Nguyễn, em cảm thấy thật tự hào. Cô còn giải thích ý nghĩa mỗi bức phù điêu, mỗi hiện vật cổ trong Hoàng thành. Em cùng em gái nhỏ còn được tận mắt nhìn thấy những chiếc bình sữa bằng sứ thời xưa, khiến em liên tưởng đến những chiếc bình sữa vẫn dùng hàng ngày.

Khi bước vào khu Thế Miếu linh thiêng, nơi thờ các vua nhà Nguyễn, em cảm nhận rõ sự thành kính, trang nghiêm. Tiếng giảng giải nhẹ nhàng của hướng dẫn viên kể về bao biến cố lịch sử, về sự suy vong của nhà Nguyễn gợi cho em bao cảm xúc lẫn lộn: xúc động, tự hào và đôi phần suy tư.

Kết thúc chuyến đi, cả nhà rời Đại Nội khi chiều muộn. Dù đã thấm mệt nhưng ai cũng vui vẻ và phấn khởi. Trên đường về khách sạn, em mở sẵn sữa hạt và chia cho mọi người uống để lấy lại sức sau một ngày dài khám phá. Em bé út trong nhà thì nằm ngoan trong chiếc tã quần êm ái, gật gù ngủ ngon lành.

Chuyến thăm Cố đô Huế không chỉ là một trải nghiệm lịch sử sống động mà còn là dịp để cả nhà thêm gắn kết và cùng nhau trân quý những giá trị truyền thống của dân tộc. Em học được rằng, mỗi di tích đều kể cho ta nghe câu chuyện về cội nguồn, về niềm tự hào dân tộc. Em mong sẽ có dịp đi thăm thêm nhiều di tích văn hóa khác để hiểu sâu hơn về lịch sử quê hương mình.

3Bài 2: Viết bài văn kể lại một chuyến đi tham quan Văn Miếu – Quốc Tử Giám cùng lớp

Vào một buổi sáng mùa thu đẹp trời, trường em tổ chức cho học sinh khối lớp 5 đi tham quan Văn Miếu – Quốc Tử Giám. Đây là chuyến đi đầu tiên em được cùng các bạn thăm một di tích lịch sử - văn hóa quan trọng của thủ đô Hà Nội. Chuyến đi không chỉ mang lại cho em nhiều kiến thức bổ ích mà còn là kỷ niệm khó quên của thời học sinh.

Trước chuyến tham quan, cả lớp em đều rất háo hức. Thầy chủ nhiệm dặn dò chuẩn bị mũ nón, nước uống, sữa tươi và một ít đồ ăn nhẹ để giữ sức trong suốt buổi sáng dài. Các bạn còn rủ nhau mang theo máy ảnh và sổ tay để ghi lại những điều thú vị. Sáng hôm đó, cả lớp tập trung đông đủ tại cổng trường, ai nấy đều háo hức và phấn khởi. Thầy cô điểm danh, nhắc nhở các bạn không được tự ý đi lạc và luôn giữ gìn vệ sinh chung. Sau đó, chúng em lên xe buýt hướng về phía Văn Miếu.

Trên xe, tiếng cười nói, kể chuyện rôm rả khiến không khí thêm vui tươi. Qua cửa kính, em thấy phố phường Hà Nội nhộn nhịp, dòng người tấp nập trên các con phố rợp bóng cây xanh. Gần đến cổng Văn Miếu, không gian quanh em trở nên yên bình, cổ kính – khác xa với vẻ ồn ào ngoài phố.

Văn Miếu hiện lên uy nghi, trầm mặc với cổng tam quan lớn, mái ngói rêu phong và những hàng cây cổ thụ xanh mát hai bên lối vào. Bước qua cổng, em như được đặt chân vào một thế giới khác, nơi lưu giữ những giá trị văn hiến ngàn đời của cha ông. Những dãy tường gạch đỏ, sân lát gạch xanh mát rượi hòa quyện với hương thơm của hoa sữa đầu thu đem lại cảm giác thanh bình, trang nghiêm.

Được cô hướng dẫn viên giới thiệu về lịch sử hình thành Văn Miếu – Quốc Tử Giám, em vô cùng ngạc nhiên khi nơi đây từng là trường đại học đầu tiên của nước ta, đào tạo biết bao nhân tài cho đất nước. Cô nhiệt tình kể về các vị vua sáng lập, các trạng nguyên nổi tiếng được ghi danh trên bia đá rùa đội. Chúng em thích thú dừng lại ở khu bia tiến sĩ, chăm chú đọc từng dòng chữ cổ, lắng nghe cô giải thích từng ý nghĩa sâu xa.

Điều làm em ấn tượng nhất là khu Khuê Văn Các, với kiến trúc mái chồng diêm, các cột gỗ sơn đỏ nổi bật giữa không gian xanh mát. Dưới ánh nắng vàng, Khuê Văn Các trở nên lộng lẫy và trang nghiêm. Em không quên ghi lại hình ảnh bên tòa gác này, để lưu giữ kỷ niệm đặc biệt của buổi tham quan.

Nghỉ chân giữa buổi, cả lớp ngồi dưới gốc cây, cùng nhau chia sẻ sữa tươi, bánh quy và trái cây. Có bạn mang theo bình sữa cho em út, thỉnh thoảng lại thay tã dán cho bé. Không khí thân thiện, ấm áp gắn kết chúng em hơn.

Cuối buổi, thầy cô tổng kết lại hoạt động và nhắc nhở mỗi bạn hãy cố gắng học tập, noi gương các bậc hiền tài xưa kia. Em cảm thấy vô cùng tự hào khi được sinh sống và học tập trên mảnh đất giàu truyền thống văn hóa như Hà Nội.

Chuyến đi giúp em hiểu sâu hơn về ý nghĩa của Văn Miếu – Quốc Tử Giám, biết trân trọng giá trị lịch sử, tự hứa với bản thân sẽ cố gắng học tập để xứng đáng với truyền thống cha ông. Em mong được tiếp tục tham quan nhiều di tích khác, để trở thành người con hữu ích của quê hương.

4Bài 3: Kể lại chuyến đi tham quan địa đạo Củ Chi cùng lớp học

Hè vừa qua, trường em tổ chức chuyến đi dã ngoại về địa đạo Củ Chi – một trong những di tích lịch sử nổi tiếng nhất của miền Nam. Đó là dịp để em và các bạn tìm hiểu về chiến tranh, về tinh thần kiên cường bất khuất của quân và dân ta trong thời kỳ kháng chiến.

Quá trình chuẩn bị vô cùng sôi nổi. Mỗi nhóm được phân công mang theo nước uống, sữa tươi, bánh mì và một ít sữa hạt làm đồ ăn nhẹ. Em cũng không quên sắp sẵn vài chiếc tã quần cho các bạn nhỏ em dẫn theo, để đảm bảo không gặp rắc rối trong suốt chuyến đi. Thầy chủ nhiệm nhắc chúng em chuẩn bị mũ nón, áo khoác, giày dép phù hợp vì sẽ phải đi bộ khá dài trong rừng.

Sáng sớm, xe chở học sinh khởi hành từ cổng trường. Dưới ánh nắng nhẹ, những vạt rừng cao su ngan ngát trải dài hai bên đường hiện lên rất đẹp. Không khí trong lành, thoáng đãng càng làm cho tinh thần mọi người thêm phấn khởi. Chỉ sau hơn một giờ đồng hồ, chúng em đã có mặt tại điểm di tích địa đạo.

Ngay từ cổng vào, em cảm thấy không gian nơi đây thật đặc biệt. Những căn nhà tranh, bức tường đất đỏ và cổng chào mang đậm dấu ấn của thời chiến. Bên lối đi là những rặng tre, bụi chuối, tạo cảm giác thân thuộc như làng quê Việt Nam.

Dưới sự hướng dẫn của các chú bộ đội, chúng em lần lượt được tham quan từng khu vực bên trong địa đạo. Chú bộ đội kể rằng, hệ thống địa đạo Củ Chi dài hàng trăm ki-lô-mét, là nơi quân và dân ta bám trụ, chiến đấu suốt nhiều năm tháng gian khổ. Nghe chú kể chuyện về những người chiến sĩ nhỏ tuổi ngày ấy, về cách sống, chiến đấu trong lòng đất tối tăm, cả đoàn không khỏi xúc động và ngưỡng mộ.

Chúng em còn được tận mắt bò chui qua một đoạn địa đạo nhỏ. Dù chỉ vài mét nhưng cảm giác bí bách, lạnh lẽo cũng khiến em hiểu phần nào sự gian khổ của chiến sĩ xưa. Điểm dừng chân tại những căn bếp Hoàng Cầm, nơi khói được lọc qua các lớp đất, không để lộ dấu vết, khiến em càng trân trọng tài trí và lòng dũng cảm của cha ông.

Một trải nghiệm đặc biệt là khi được nếm thử các món ăn thời chiến như khoai, sắn luộc đơn sơ cùng sữa tươi và sữa hạt bạn mang theo. Giữa rừng xanh, bữa ăn giản dị ấy có ý nghĩa vô cùng sâu sắc. Những bạn nhỏ đi cùng được mẹ cho uống sữa từ bình và thay tã quần mới, vẫn vui vẻ chạy nhảy cạnh chúng em.

Buổi chiều, sau khi tham quan và lắng nghe bao câu chuyện cảm động về chiến công của quân dân Củ Chi, nhóm em ra về với niềm xúc động, tự hào. Em nhận ra giá trị của hòa bình và biết ơn những thế hệ đi trước. Đó là bài học sâu sắc mà chuyến đi mang lại cho em và các bạn.

Chuyến tham quan địa đạo Củ Chi giúp em mở rộng hiểu biết về lịch sử, rèn luyện sức khỏe và tinh thần đồng đội. Em mong ước sau này sẽ có nhiều dịp tham quan những di tích lịch sử khác để hiểu thêm về quá khứ và sống có trách nhiệm hơn với tương lai.

Đừng quên chuẩn bị các loại sữa tươi, sữa hạt và những vật dụng thiết yếu như tã quần, bình sữa cho bé để chuyến đi dã ngoại cùng lớp luôn trọn vẹn nhé!

5Bài 4: Viết bài văn kể lại một chuyến đi tham quan Hoàng thành Thăng Long

Một buổi sáng cuối tuần tháng ba, em cùng bố mẹ và em trai được đi tham quan Hoàng thành Thăng Long – di sản văn hóa thế giới ngay giữa lòng Hà Nội. Đây là lần đầu tiên em được “chạm” vào một phần lịch sử hơn một ngàn năm của dân tộc và trải nghiệm này đã để lại trong em nhiều cảm xúc đặc biệt.

Từ tối hôm trước, cả nhà đã cùng nhau chuẩn bị hành trang cho chuyến dã ngoại này. Mẹ chuẩn bị sẵn những hộp sữa tươi mát lạnh, một ít sữa hạt cho ông bà và các loại bánh trái để cả nhà cùng thưởng thức. Em trai nhỏ thì háo hức chọn loại tã dán mới để mang theo, giúp chuyến đi được thoải mái hơn. Em chuẩn bị một quyển vở đẹp để ghi chép những điều thú vị sẽ học được.

Sáng sớm, cả nhà khởi hành bằng ô tô gia đình. Đường phố Hà Nội vào sớm cuối tuần vắng vẻ, tiết trời mát mẻ, không khí trong lành càng làm mọi người thêm phấn khích. Chẳng mấy chốc, chúng em đã có mặt trước cổng Hoàng thành uy nghi, rêu phong, lặng lẽ giữa phố phường nhộn nhịp.

Ngay khi bước vào bên trong, em không khỏi ngạc nhiên trước không gian rộng lớn, yên tĩnh và thoáng đãng. Những tòa thành, cổng thành, tháp canh cổ kính hiện ra trầm mặc, gợi nhớ về một thời kỳ vàng son của lịch sử dân tộc. Ấn tượng nhất là Cột cờ Hà Nội sừng sững, in bóng lên nền trời xanh.

Cả gia đình em được cô hướng dẫn viên tận tình dẫn đi tham quan các khu di tích quan trọng. Cô kể về lịch sử của Hoàng thành Thăng Long từ thời Lý, Trần, Lê tới triều Nguyễn, lý giải về từng hiện vật, dấu tích còn sót lại trong khuôn viên thành cổ. Tận mắt ngắm nhìn những viên gạch mang dòng chữ Hán cổ, các phiến đá chạm khắc tinh xảo, em cảm thấy thật khâm phục bàn tay tài hoa của ông cha.

Đi qua khu khảo cổ 18 Hoàng Diệu, em thích thú trước hàng loạt hiện vật như chân cột đá, gốm sứ, tiền đồng cổ còn nguyên vẹn dù đã trải qua hàng thế kỷ. Khi nghe cô kể về những lớp đất, những dấu tích mà các nhà khảo cổ tìm thấy, em tò mò ghi chép rất kỹ vào quyển vở nhỏ.

Điều làm em nhớ nhất là câu chuyện về lá cờ đỏ sao vàng xuất hiện lần đầu tiên trên Cột cờ Hà Nội vào ngày giải phóng Thủ đô. Biểu tượng ấy khiến em tự hào và cảm nhận rõ ý nghĩa thiêng liêng của Hoàng thành.

Kết thúc chuyến tham quan, cả nhà cùng nghỉ chân dưới tán cây cổ thụ, chia nhau hộp sữa hạt và bánh mì, em trai được thay tã dán và uống sữa từ bình mới. Ai cũng vui vẻ, tràn đầy năng lượng để tiếp tục một ngày cuối tuần ý nghĩa.

Chuyến đi không chỉ giúp em hiểu thêm về lịch sử, văn hóa mà còn tạo sự kết nối giữa các thành viên trong gia đình. Em thấm thía hơn giá trị của hòa bình, tự do và quyết tâm học tập tốt để xứng đáng với thế hệ đi trước. Em mong sẽ còn nhiều cơ hội như vậy để tiếp tục khám phá, học hỏi và trưởng thành.

6Bài 5: Kể lại chuyến đi thăm Bảo tàng Chứng tích Chiến tranh thành phố Hồ Chí Minh

Hè vừa rồi, em được cùng gia đình đến thành phố Hồ Chí Minh và có dịp ghé thăm Bảo tàng Chứng tích Chiến tranh. Đây là nơi lưu giữ nhiều hiện vật, hình ảnh về cuộc chiến tranh khốc liệt và là bài học quý giá giúp em hiểu hơn về quá khứ hào hùng của dân tộc.

Trước ngày đi, mẹ em chuẩn bị chu đáo nước uống, sữa tươi, một vài hộp sữa hạt cho ông và các loại bánh ngọt. Em trai nhỏ được mẹ chuẩn bị thêm tã quần và bình sữa để phòng khi cần thiết. Em thì hồi hộp cả đêm, chỉ mong sáng nhanh để được tận mắt chứng kiến những gì từng đọc qua sách vở.

Gia đình di chuyển bằng taxi tới bảo tàng trong buổi sáng trời nắng đẹp. Cảnh vật hai bên đường nhộn nhịp mà vẫn giữ được nét đặc trưng của Sài Gòn. Khi đến nơi, tòa nhà bảo tàng hiện lên sừng sững, giản dị mà uy nghi, gây ấn tượng mạnh với em.

Khi bước vào bên trong, không khí yên ắng, trang nghiêm. Các phòng trưng bày rộng lớn, tràn ngập những bức ảnh, kỷ vật, vũ khí, mô hình của chiến tranh. Ở mỗi gian phòng, từng câu chuyện về chiến sĩ, người dân, trẻ nhỏ trong thời gian chiến tranh được tái hiện sinh động qua hình ảnh, phim tư liệu.

Có đoạn video nói về cuộc sống của trẻ em trong bom đạn, những em bé ôm bình sữa, mặc tã lót cũ kỹ, nhưng ánh mắt vẫn ngời lên hy vọng. Em lặng người suy nghĩ, càng biết ơn cuộc sống hòa bình hôm nay. Mỗi hiện vật là một bằng chứng sống, nhắc nhở chúng ta không được lãng quên quá khứ.

Bố mẹ dặn em ghi chú lại những điều đặc biệt trong quyển sổ nhỏ, sau này kể lại cho các bạn cùng lớp nghe. Em được tận mắt nhìn thấy những bức thư, tờ giấy báo tử, món quà nhỏ mà lính gửi về cho gia đình. Những câu chuyện về lòng dũng cảm, tình yêu thương, sự kiên cường của dân tộc khiến em xúc động mạnh.

Sau khi tham quan, gia đình ngồi nghỉ tại khuôn viên cây xanh của bảo tàng. Em trai nhỏ được mẹ thay tã quần, cho uống sữa và ăn bánh, còn em tranh thủ đọc lại ghi chú, ghi nhớ những điều học được.

Kết thúc chuyến tham quan, em cảm nhận được giá trị của hòa bình, tự do và càng trân trọng hơn cuộc sống hôm nay. Em tự hứa sẽ cố gắng học tốt, sống tốt để xứng đáng với những hy sinh, mất mát của thế hệ đi trước. Em mong sau này được tiếp tục khám phá nhiều di tích lịch sử để mở mang kiến thức và bồi đắp lòng tự hào dân tộc.

7Bài 6: Chuyến tham quan Văn Miếu – Quốc Tử Giám cùng lớp em

Vào một sáng mùa thu dịu mát của Hà Nội, trường em tổ chức cho các bạn học sinh lớp năm một chuyến đi vô cùng bổ ích: tham quan Văn Miếu – Quốc Tử Giám. Đây là lần đầu tiên em có cơ hội đặt chân đến một trong những di tích lịch sử - văn hóa nổi tiếng nhất thủ đô. Chuyến đi ấy không chỉ giúp em học hỏi được nhiều điều mà còn khơi dậy trong em niềm tự hào về trí tuệ và truyền thống hiếu học của dân tộc.

Trước ngày đi, cả lớp em ai cũng náo nức, háo hức. Cô giáo chủ nhiệm cùng các phụ huynh đã bàn bạc rất kỹ, nhắc nhở chúng em chuẩn bị đồng phục chỉnh tề, mũ nón, nước uống, sổ tay ghi chép và máy ảnh nhỏ để lưu lại những khoảnh khắc đáng nhớ. Em dành hẳn một buổi tối tìm hiểu trước về Văn Miếu, đọc những câu chuyện về các vị trạng nguyên, các khoa thi Hương, thi Hội ngày xưa. Trong lòng em tràn ngập sự hồi hộp và mong chờ được tận mắt nhìn thấy những hình ảnh mà em mới chỉ biết qua sách vở.

Hôm đó, cả lớp tập trung từ rất sớm trong sân trường. Sau khi điểm danh, chúng em lên xe ô tô lớn và hướng thẳng về phía Văn Miếu. Ngồi trên xe, em thích thú ngắm nhìn Hà Nội sáng sớm với những hàng cây xanh rợp bóng, những con phố cổ kính. Thỉnh thoảng, xe đi qua những con đường râm mát, từng tia nắng nhẹ xuyên qua tán cây, lòng em lại càng thêm háo hức.

Xe dừng lại trước cổng Văn Miếu, từ xa em đã nhìn thấy cổng Tam Quan cổ kính với mái ngói cong vút, những tấm biển lớn đề chữ Hán. Không gian bên ngoài khá đông đúc nhưng bước vào bên trong, em cảm nhận được nơi đây thật trang nghiêm, tĩnh lặng. Hai bên lối đi là những hàng cây lâu năm xanh mướt, chim hót ríu rít trên các tán lá.

Chúng em theo chân cô giáo và chị hướng dẫn viên bắt đầu tham quan từng khu vực. Đầu tiên là khu nhà Bia Tiến sĩ, nơi đặt những tấm bia đá ghi danh các vị đỗ đạt cao trong các kỳ thi lớn ngày xưa. Em dừng lại thật lâu trước từng tấm bia, say mê đọc tên tuổi, năm sinh, năm mất và thành tích của các vị khoa bảng. Những tấm bia dựng trên lưng rùa đá rêu phong toát lên vẻ cổ kính và thiêng liêng. Chị hướng dẫn viên kể rằng, ngày xưa ai thi đỗ Tiến sĩ đều được khắc tên lên bia ở đây, trở thành niềm tự hào của cả làng, cả họ.

Đi sâu vào bên trong, em tận mắt ngắm nhìn khu nhà Đại Thành, nơi thờ Khổng Tử và các bậc thầy giáo lỗi lạc của Nho học. Công trình này được xây bằng gỗ lim quý, mái cong lợp ngói lưu ly vàng nổi bật. Ở phía trước là sân rộng, nơi đặt hai cây gác chuông và trống rất lớn. Mùi hương trầm cùng không khí trang trọng khiến em cảm thấy như mình đang sống giữa không gian xưa cũ, nơi mỗi viên gạch, mỗi bậc thềm đều chất chứa bao câu chuyện lịch sử.

Chị hướng dẫn viên áo dài truyền thống kể cho chúng em nghe về quá trình hình thành Văn Miếu, về những khoa thi Hương, thi Hội, thi Đình của các nho sinh ngày xưa. Chị còn nhấn mạnh ý nghĩa của Văn Miếu – Quốc Tử Giám không chỉ là trung tâm đào tạo nhân tài mà còn là biểu tượng cho truyền thống hiếu học của người Việt. Mỗi câu chuyện, mỗi chi tiết được chị kể thật sinh động, khiến chúng em vô cùng chăm chú lắng nghe.

Khoảnh khắc đặc biệt nhất đối với em là khi được tự tay xoa lên đầu rùa đá, giữ gìn truyền thống “xoa đầu rùa cầu may mắn trong học hành”. Em thầm ước mình sẽ học giỏi, mai sau cũng được thành đạt như các bậc tiền nhân. Trong khuôn viên thơ mộng của Văn Miếu, em cùng các bạn ghi lại những tấm ảnh kỷ niệm, ghi chép vào sổ tay những điều bổ ích đã được nghe và thấy.

Buổi trưa, đoàn rời khỏi Văn Miếu với tâm trạng lưu luyến. Dù có chút mệt nhưng ai cũng vui vẻ và tự hào vì đã có thêm bao kiến thức mới về truyền thống học tập của cha ông.

Chuyến đi tham quan Văn Miếu thực sự là trải nghiệm tuyệt vời, để lại trong em nhiều bài học sâu sắc. Em hiểu thêm về ý nghĩa của học vấn, càng yêu quý và biết ơn các thế hệ đi trước đã miệt mài vun đắp cho nền giáo dục nước nhà. Em mong rằng mình sẽ có cơ hội được đến thăm nhiều di tích lịch sử văn hóa hơn nữa để tiếp tục mở rộng hiểu biết và nuôi dưỡng ước mơ học tập.

8Bài 7: Tham quan Đền Hùng cùng gia đình trong ngày Giỗ Tổ

Vào dịp Giỗ Tổ Hùng Vương vừa rồi, cả gia đình em đã có chuyến đi hành hương về đất Tổ - Đền Hùng (Phú Thọ). Đây là chuyến đi nhiều cảm xúc và giúp em nhận ra bao giá trị thiêng liêng của lịch sử dân tộc.

Ngay từ đầu tháng, bố mẹ em đã lên kế hoạch, tìm hiểu lịch trình, chuẩn bị lễ vật dâng hương và nhắc nhở mọi người chuẩn bị mũ áo, nước uống, dép đi bộ. Ai nấy đều háo hức, em còn mang theo chiếc máy ảnh nhỏ để ghi lại kỷ niệm. Nghĩ về đỉnh núi thiêng, nơi các Vua Hùng dựng nước, em không khỏi bồi hồi, háo hức xen lẫn tự hào.

Sáng sớm ngày mùng 10 tháng Ba, cả nhà em lên ô tô xuất phát từ Hà Nội. Trên đường đi, bố em kể cho chúng em nghe những câu chuyện về nguồn gốc các Vua Hùng, về truyền thuyết bánh chưng bánh dày. Qua khung cửa kính, em nhìn thấy bầu trời xanh thẳm, những dòng sông uốn lượn và rừng cọ bạt ngàn, càng tiến về Phú Thọ cảnh vật càng hùng vĩ.

Khi xe dừng lại dưới chân núi Nghĩa Lĩnh, em nhìn thấy hàng cờ đỏ rực bay phấp phới, dòng người đông nghịt lên dốc. Cổng Đền Hùng với mái cổ kính rêu phong, cột cờ cao vút oai nghi giữa đất trời. Không khí lễ hội đông vui, tiếng trống đồng, tiếng bước chân hối hả nối nhau lên các bậc đá.

Gia đình em bắt đầu leo lên Đền Trung, Đền Thượng theo những bậc thang đá quanh co dưới bóng cây cổ thụ xanh mát. Dừng lại ở Đền Hạ, mẹ em thắp nén nhang thành kính, em chắp tay khấn lạy, biết ơn những vị Vua Hùng đã có công dựng nước giữ nước. Trên đường đi, em gặp những đoàn học sinh, các bác cao tuổi, ai cũng trân trọng nét văn hóa tâm linh này.

Đặc biệt, ở Đền Thượng trên đỉnh núi, chị hướng dẫn viên kể cho chúng em nghe về huyền thoại Lạc Long Quân – Âu Cơ, về nguồn gốc con Rồng cháu Tiên. Chị giải thích ý nghĩa từng pho tượng, từng tấm bia đá, những câu thơ cổ được khắc trên tường, làm em say mê lắng nghe và cảm nhận sâu sắc hơn về cội nguồn dân tộc.

Điều khiến em ấn tượng nhất là lễ dâng hương, dòng người trang nghiêm, thành kính, trong tiếng trống đồng vang vọng nhắc nhở con cháu nhớ về cội nguồn. Em cảm thấy tự hào và xúc động khi nhìn lá quốc kỳ tung bay trên đỉnh núi, nghĩ về những hy sinh của tổ tiên để chúng ta có ngày hôm nay.

Buổi chiều, gia đình em rời Đền Hùng, mang theo bao cảm xúc thiêng liêng. Trên đường về, em vẫn nhớ mãi hình ảnh ngôi đền cổ kính giữa rừng xanh, nhớ tiếng trống đồng vang vọng hùng thiêng khắp non sông.

Chuyến đi Đền Hùng giúp em hiểu sâu sắc về truyền thống “Uống nước nhớ nguồn”, biết ơn các bậc tiền nhân và càng thêm yêu Tổ quốc. Em mong rằng mỗi người Việt Nam đều sẽ có dịp về thăm Đền Hùng, để tự hào gìn giữ nguồn cội và phát huy truyền thống tốt đẹp của dân tộc.

9Bài 8: Kỷ niệm ở Cố đô Hoa Lư – Ninh Bình cùng bạn học

Vào cuối năm học lớp 4, trường em tổ chức một chuyến dã ngoại tới Cố đô Hoa Lư – một di tích lịch sử văn hóa nổi tiếng thuộc tỉnh Ninh Bình. Đây là nơi gắn liền với triều đại Đinh – Tiền Lê, từng là kinh đô đầu tiên của nước ta. Chuyến đi ấy đã để lại trong em rất nhiều kỷ niệm đáng nhớ.

Những ngày trước chuyến đi, cô giáo chủ nhiệm phổ biến kế hoạch, dặn dò chúng em chuẩn bị quần áo đồng phục, mũ, nước lọc và đặc biệt là sổ tay để ghi chép. Ai cũng háo hức, em cùng các bạn còn lên mạng tìm hiểu trước về lịch sử của Hoa Lư. Em tự nhủ sẽ ghi lại thật nhiều điều bổ ích trong chuyến tham quan.

Sáng hôm ấy, chúng em tập trung tại trường, lên xe khách và di chuyển từ Hà Nội về Ninh Bình. Trên đường đi, khung cảnh đồng quê trải dài hai bên cửa sổ: những cánh đồng lúa xanh rì, dòng sông lượn quanh chân núi. Thi thoảng, em nhìn thấy những dãy núi đá vôi sừng sững, đẹp như tranh vẽ.

Khi tới nơi, điều đầu tiên khiến em ấn tượng là cổng thành cổ kính dẫn vào khu di tích Hoa Lư. Những bức tường rêu phong, mái ngói cong uốn lượn, không gian ngập tràn vẻ cổ kính, thanh bình. Không khí nhẹ nhàng, trong lành khiến ai cũng thích thú.

Chúng em được đưa đi tham quan đền vua Đinh Tiên Hoàng, ngôi đền lớn với kiến trúc bằng gỗ lim vững chãi, chạm trổ hoa văn hình rồng rất tinh xảo. Trong đền có thờ tượng vua Đinh oai nghiêm, phía trước là đôi rồng đá nằm dài, cùng nhiều hiện vật quý giá như chuông đồng, lư hương cổ. Xa hơn là đền vua Lê Đại Hành, nơi thờ tự các vị vua của triều đại Tiền Lê, cũng mang kiến trúc truyền thống đậm nét.

Chị hướng dẫn viên giới thiệu từng công trình, kể cho chúng em nghe về lịch sử hào hùng của Đinh Bộ Lĩnh – người đã dẹp loạn 12 sứ quân, lên ngôi Hoàng đế và dựng nên nhà nước Đại Cồ Việt độc lập. Em say mê lắng nghe, tưởng tượng ra cảnh các đội binh tướng rầm rập dưới chân thành đá, những trận đánh oai phong của vua tôi Hoa Lư.

Trong khuôn viên rộng lớn, em và các bạn còn được tham quan các tấm bia đá khắc tên công thần, các bảo vật cổ. Em tận mắt chứng kiến những gốc cây cổ thụ hàng trăm năm tuổi, nghe chị hướng dẫn viên kể về giai thoại dòng sông Hoàng Long, đường đá cổ và những vết tích thành xưa.

Khoảnh khắc đáng nhớ nhất với em là khi cả lớp dừng chân dưới bóng cây, ai cũng tranh nhau chụp ảnh, ghi chép cảm nhận của mình về chuyến đi. Em cảm thấy mình như được sống lại một phần lịch sử oai hùng của dân tộc.

Buổi chiều, chúng em tạm biệt Cố đô Hoa Lư, lưu luyến không nỡ rời xa không gian trầm mặc ấy. Ai cũng mang theo kiến thức, tình cảm sâu sắc và tự hào về quá khứ hào hùng của đất nước.

Chuyến tham quan Hoa Lư – Ninh Bình là hành trình giúp em hiểu rõ hơn về những trang sử đầu tiên của nước ta, nhắc nhở em phải biết gìn giữ, phát huy giá trị lịch sử. Em mong có thêm nhiều dịp đến thăm những vùng đất lịch sử khác để tiếp tục học hỏi và trưởng thành.

10Bài 9: Khám phá khu di tích Kim Liên – Quê Bác cùng bố mẹ

Trong kỳ nghỉ hè năm ngoái, em đã có cơ hội đến thăm khu di tích Kim Liên – quê hương Chủ tịch Hồ Chí Minh tại xã Kim Liên, huyện Nam Đàn, tỉnh Nghệ An. Chuyến đi ấy cùng bố mẹ đã để lại trong em bao ấn tượng sâu sắc, giúp em thấm thía hơn về tấm gương đạo đức và tình yêu quê hương của Bác.

Từ những ngày chuẩn bị, cả nhà em đã háo hức, bàn bạc các thứ cần mang theo: nước uống, mũ, áo chống nắng, máy ảnh, và không thể thiếu cuốn sổ tay nhỏ của em. Bố mẹ kể cho em nghe những kỷ niệm về lần đầu họ đến Kim Liên, truyền cho em niềm tự hào và trân trọng với mảnh đất này. Trong lòng em thấp thỏm mong chờ được tận mắt chứng kiến nơi Bác Hồ đã sống và lớn lên.

Đúng ngày đã hẹn, trời xanh trong vắt. Gia đình em lên ô tô rời thành phố Vinh, xuyên qua những cung đường rợp bóng cây, những cánh đồng lúa trải dài miên man, núi Hồng sừng sững phía xa. Em say sưa ngắm nhìn cảnh quê hương bình dị mà đẹp lạ lùng.

Khu di tích Kim Liên hiện ra trước mắt em với cổng làng mộc mạc, chiếc cổng tam quan đơn sơ, giản dị. Những mái nhà tranh, hàng tre xanh, ao sen nhỏ, mọi thứ đều gợi lên sự yên bình, giản dị như chính con người và cuộc đời của Bác.

Chúng em được thăm căn nhà tranh ba gian nơi Bác đã sống cùng gia đình. Căn nhà nhỏ với mái tranh vàng ruộm, nền đất nện, bên trong chỉ có vài đồ dùng rất đơn sơ: chiếc giường tre, bộ bàn ghế gỗ, cây đèn dầu, rương gỗ cũ kỹ,... Em chạm vào từng bức tường, từng góc nhà, tưởng như mình đang chứng kiến tuổi thơ của vị lãnh tụ kính yêu.

Bác thuyết minh tại khu di tích kể rất nhiều chuyện cảm động về Bác: tuổi thơ đi học, về sự giản dị, tấm lòng thương dân, chăm sóc ông bà, cha mẹ. Ông còn giới thiệu khu lưu niệm, nơi lưu giữ những hiện vật như đôi dép cao su, chiếc áo nâu sờn màu của Bác. Em lặng người khi nghe kể về những ngày Bác quyết chí ra đi tìm đường cứu nước.

Điều làm em ấn tượng nhất là cảm giác thanh bình, yên ả của làng quê Kim Liên. Em soi mình trong ao sen, nghịch nước bên bờ tre như một đứa trẻ làng xưa. Em còn được xem tranh ảnh, đọc những dòng lưu bút của khách viếng thăm ngợi ca công lao của Bác Hồ.

Buổi chiều rời Kim Liên, em vẫn còn luyến tiếc. Chuyến đi đã gieo vào em nhiều suy nghĩ, mong muốn sống giản dị, chân thành và biết ơn cuộc sống hơn.

Tham quan khu di tích Kim Liên – quê Bác là một trải nghiệm quý giá, giúp em hiểu thêm về nhân cách, lý tưởng của Người, về giá trị truyền thống quê hương. Em tự nhủ sẽ cố gắng học tập tốt, sống có ích như lời dạy của Bác Hồ kính yêu.

11Bài 10: Trở về với lịch sử tại Địa đạo Củ Chi

Vào mùa hè năm ngoái, gia đình em quyết định thực hiện chuyến tham quan đến địa đạo Củ Chi (thành phố Hồ Chí Minh). Đây là di tích lịch sử nổi tiếng, gắn liền với sự kiên cường, mưu trí của quân và dân miền Nam trong kháng chiến. Chuyến đi đã đem lại cho em những cảm xúc khó quên về lòng yêu nước và tinh thần bất khuất của cha ông.

Trước chuyến đi, cả nhà em tìm hiểu kỹ về địa đạo, chuẩn bị quần áo gọn nhẹ, đèn pin mini, nước uống và một ít đồ ăn nhẹ. Em tự lên danh sách những điều mình muốn khám phá, đặc biệt là tò mò về hệ thống hầm ngầm kỳ vĩ như trong truyền thuyết.

Sáng hôm ấy, gia đình em xuất phát khá sớm bằng ô tô. Suốt chặng đường, cảnh vật hai bên chuyển đổi liên tục: từ nhà cao tầng đến vùng ngoại ô với vườn cây trái xanh mướt, rồi những cánh đồng, dòng sông lặng lẽ. Tâm trạng em vừa mong chờ, vừa có chút hồi hộp trước hành trình mới mẻ.

Khi đến nơi, cổng vào địa đạo hiện ra với tấm biển lớn, xung quanh là rừng cây rợp bóng mát. Chỉ cần bước chân vào, em đã cảm nhận được không khí hào hùng, trầm lắng của một thời lửa đạn. Khắp nơi là những bảng chỉ dẫn, các mô hình phục dựng lại cảnh sinh hoạt, chiến đấu của quân dân ta.

Chúng em được tham quan khu trưng bày vũ khí, tranh ảnh, đồ dùng thời chiến; đặc biệt là hệ thống địa đạo dài hàng trăm cây số, tầng tầng lớp lớp như mạng nhện. Khi chị hướng dẫn viên dẫn đoàn chui xuống những hầm ngầm nhỏ hẹp, tối om, em vừa sợ vừa tò mò. Dưới lòng đất mát lạnh, hoàn toàn tách biệt với thế giới bên trên, bàn chân em như bước vào một trang sử sống động.

Chị hướng dẫn viên nhiệt tình kể về quá trình xây dựng địa đạo, những bí mật ẩn sâu, về những trận chiến cam go với vũ khí thô sơ nhưng trí tuệ tuyệt vời. Em lặng người khi được tận mắt nhìn những bếp Hoàng Cầm, căn bếp đặc biệt giúp nấu ăn mà không lộ khói, những hố bom, hố chông... Mỗi câu chuyện của chị đều khiến em thêm tự hào về ý chí quật cường của dân tộc.

Khoảnh khắc em tự mình bò qua một đoạn hầm hẹp là trải nghiệm khó quên nhất. Bụi đất dính đầy áo, mồ hôi thấm lưng, nhưng em vẫn gắng sức vượt qua như những chiến sĩ ngày xưa. Ra ngoài ánh sáng, em càng thấm thía hơn giá trị của hòa bình hôm nay.

Buổi chiều, cả gia đình rời địa đạo mang theo bao cảm xúc. Ai cũng xúc động, bàn luận về lòng dũng cảm, sự hy sinh của các cô chú, ông bà thời chiến tranh.

Chuyến đi Củ Chi giúp em nhận ra giá trị lịch sử, trân trọng những đóng góp to lớn của thế hệ đi trước. Em tự nhủ phải học tập chăm chỉ, sống ý nghĩa để không phụ lòng các anh hùng đã hy sinh vì Tổ quốc.

12Bài 11: Một ngày khám phá Thành nhà Hồ – Thanh Hóa

Kỳ nghỉ xuân năm nay, em được cùng bố mẹ đến thăm Thành nhà Hồ ở huyện Vĩnh Lộc, tỉnh Thanh Hóa. Đây là di tích lịch sử văn hóa đặc biệt, được UNESCO công nhận là Di sản Văn hóa Thế giới. Chuyến đi này giúp em biết thêm nhiều điều kỳ diệu về kiến trúc và lịch sử đất nước.

Trước chuyến đi, em cùng bố mẹ tìm hiểu tài liệu, hình ảnh về Thành nhà Hồ, chuẩn bị quần áo, mũ nón, nước uống và máy ảnh nhỏ. Em rất háo hức khi nghĩ đến những bức tường đá khổng lồ và bí ẩn của thành cổ này.

Sáng sớm, gia đình em khởi hành bằng xe riêng từ thành phố Thanh Hóa. Trên đường đi, cảnh vật bên ngoài xanh tươi, xa xa núi non trùng điệp, cánh đồng rợp bóng cò trắng. Em thầm tưởng tượng về một công trình kiến trúc hùng vĩ giữa thiên nhiên khoáng đạt.

Khi đến nơi, trước mắt em là những bức tường thành bằng đá xanh xếp chồng lên nhau, cao lớn, thẳng tắp, trường tồn qua mưa nắng hàng trăm năm. Bố em giải thích: từng phiến đá nặng cả tấn được ghép khít không cần chất kết dính, tạo nên kỳ tích kiến trúc.

Chúng em theo chân hướng dẫn viên đi quanh các cổng thành: cổng Nam, cổng Tây… Mỗi viên đá đều được chạm khắc tinh tế, dấu ấn lịch sử hiện hữu trên từng khe nứt, vết rêu xanh. Chị hướng dẫn viên nhiệt tình giới thiệu về quá trình xây dựng thần tốc chỉ trong 3 tháng, về ý nghĩa của thành đối với quốc phòng, bảo vệ đất nước thời nhà Hồ.

Chúng em cũng được thăm khu vực nội thành – nơi còn lưu giữ nhiều vết tích các đình, miếu xưa. Em đặc biệt thích thú khi được đứng dưới cổng thành rộng lớn, tưởng tượng cảnh các đoàn quân xưa đi ra vào nhộn nhịp.

Khoảnh khắc em đứng trên tường thành, nhìn ra cánh đồng bát ngát và núi đồi bao quanh là khoảnh khắc em nhớ mãi. Em cảm nhận được sự oai nghi, kiên cường của lớp lớp cha ông xây dựng và bảo vệ non sông.

Buổi chiều, gia đình em rời Thành nhà Hồ, lòng vẫn vấn vương cảnh sắc và những câu chuyện lịch sử. Em thầm biết ơn và tự hào về truyền thống dựng nước, giữ nước của dân tộc.

Chuyến đi khám phá Thành nhà Hồ mang lại cho em nhiều kiến thức bổ ích, giúp em hiểu sâu sắc hơn về giá trị di sản văn hóa và lịch sử của quê hương. Em mong sẽ còn được đặt chân đến nhiều di tích ý nghĩa trên khắp đất nước để thêm yêu và tự hào về Việt Nam.

13Bài 12: Hành trình về thăm Đền Trần – Nam Định

Vào dịp đầu xuân, lớp em tổ chức một chuyến đi tham quan Đền Trần ở thành phố Nam Định – nơi thờ các vị vua triều Trần lừng lẫy. Chuyến đi này giúp em thêm tự hào về truyền thống văn hóa, lịch sử hào hùng của dân tộc Việt Nam.

Những ngày trước chuyến đi, cô giáo nhắc nhở cả lớp chuẩn bị đồng phục, mũ nón, nước uống, tiền lẻ để lễ đền, và sổ tay để ghi lại những điều ấn tượng. Em rất háo hức, tìm kiếm thông tin về lễ hội Đền Trần và truyền thống khai ấn đầu xuân.

Sáng sớm, cả lớp tập trung tại trường và lên xe về Nam Định. Đường đi khá xa nhưng tâm trạng ai cũng vui, trò chuyện rôm rả. Qua ô cửa kính, em ngắm những con đê xanh mát, bãi sông, cánh đồng lúa và những ngôi làng nhỏ bình dị ven đường.

Cổng đền hiện ra đồ sộ, cổ kính với mái ngói rêu phong, hai bên là hồ sen, cây cổ thụ tỏa bóng mát xung quanh. Không gian trong đền vừa linh thiêng, vừa tĩnh lặng. Chúng em xếp hàng cùng cô giáo vào dâng hương, lặng lẽ cầu nguyện cho một năm học hanh thông, bạn bè mạnh khỏe.

Tiếp đó, chị hướng dẫn viên giới thiệu về Đền Thiên Trường, nơi thờ 14 vị vua Trần. Chị kể về công lao của triều Trần trong các cuộc kháng chiến chống giặc Mông – Nguyên, về hào khí Đông A và những chiến công lẫy lừng bảo vệ đất nước. Em còn được chiêm ngưỡng những bức tượng đồng uy nghi, các bức hoành phi, câu đối cổ kính, những chiếc trống đồng to lớn.

Điều đặc biệt khiến em nhớ mãi là khi cả lớp ghé thăm nhà lưu niệm trưng bày các hiện vật: sắc phong, kiếm cổ, áo bào… Chị hướng dẫn viên kể chuyện khai ấn đầu xuân – nét văn hóa tâm linh độc đáo thu hút hàng vạn người mỗi năm.

Em cảm thấy tự hào, xúc động và biết ơn lớp lớp thế hệ cha ông. Buổi chiều, cả lớp rời đền mang theo kiến thức và cảm xúc thiêng liêng về lịch sử dân tộc.

Chuyến tham quan Đền Trần đã giúp em học được bài học sâu sắc về sự đoàn kết, ý chí quật cường. Em mong muốn sẽ có thêm nhiều chuyến đi như thế để làm giàu vốn hiểu biết, nuôi dưỡng lòng yêu nước.

14Bài 13: Tham quan Lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh – Hà Nội

Một sáng Chủ nhật đẹp trời, em được bố mẹ dẫn đi thăm Lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh ở quảng trường Ba Đình, Hà Nội. Chuyến đi này để lại ấn tượng sâu sắc trong em, giúp em hiểu hơn về lòng yêu nước và đức hy sinh của vị lãnh tụ vĩ đại.

Trước chuyến đi, em cùng bố mẹ chuẩn bị mũ nón, nước uống, áo quần chỉnh tề, đặc biệt là một bó hoa nhỏ dâng Bác. Bố mẹ dặn em phải ăn mặc nghiêm chỉnh, giữ trật tự khi vào Lăng. Em hồi hộp, háo hức chờ đợi giây phút được tận mắt nhìn thấy nơi an nghỉ của Bác.

Sáng sớm, gia đình em đi bộ trên con đường Phan Đình Phùng rợp bóng cây. Càng đến gần quảng trường Ba Đình, dòng người đông dần, ai cũng trầm tư, thành kính. Không khí trang nghiêm bao trùm khắp nơi.

Lăng Bác hiện ra sừng sững, uy nghi với những bậc thềm đá cẩm thạch, mái bằng vững chãi. Quanh lăng là những luống hoa rực rỡ, cờ đỏ tung bay phấp phới. Em cùng mọi người xếp hàng trật tự, lần lượt vào bên trong lăng.

Dưới ánh đèn dịu nhẹ, em tận mắt nhìn thấy Bác Hồ – Người nằm yên nghỉ thanh thản, khuôn mặt hiền từ, đôi tay nhẹ đặt trên bụng. Em xúc động, rưng rưng nước mắt, cúi đầu tưởng nhớ người cha già kính yêu của dân tộc.

Sau khi viếng Lăng, gia đình em tiếp tục tham quan nhà sàn Bác Hồ, ao cá, bảo tàng Hồ Chí Minh. Em được tận mắt thấy chiếc áo nâu, đôi dép cao su, bàn làm việc và những vật dụng giản dị mà Bác từng dùng. Cô hướng dẫn viên kể cho chúng em nghe về cuộc đời, sự nghiệp vĩ đại của Bác, về tấm gương đạo đức, lòng yêu nước và tình thương bao la cho dân tộc.

Em xúc động nhất khi nhìn thấy tấm ảnh Bác bên các em thiếu nhi, cảm nhận được tình cảm gần gũi, thân thương của Người dành cho thế hệ trẻ.

Buổi trưa, gia đình em rời quảng trường Ba Đình, ai nấy đều trầm ngâm, xúc động. Em tự nhủ sẽ cố gắng học tập, rèn luyện, xứng đáng là con ngoan trò giỏi như lời Bác dạy.

Chuyến đi thăm Lăng Bác giúp em hiểu hơn về công lao của Chủ tịch Hồ Chí Minh, về ý nghĩa của hòa bình, độc lập. Em cảm thấy tự hào, biết ơn và hứa sẽ giữ gìn tốt truyền thống của quê hương đất nước.

15Bài 14: Khám phá khu di tích Gò Đống Đa – Hà Nội

Nhân dịp kỷ niệm chiến thắng Ngọc Hồi – Đống Đa, trường em tổ chức cho học sinh lớp 5 một chuyến đi về nguồn tại khu di tích Gò Đống Đa, thuộc quận Đống Đa, Hà Nội. Đây là nơi ghi dấu chiến công lẫy lừng của vua Quang Trung – Nguyễn Huệ đã đánh tan quân Thanh xâm lược đầu xuân Kỷ Dậu 1789.

Ngay từ ngày chuẩn bị, không khí lớp em thật rộn ràng. Các bạn háo hức chọn áo đồng phục, chuẩn bị nước uống, sổ ghi chép và máy ảnh nhỏ để lưu lại kỷ niệm. Em tìm đọc trước các câu chuyện lịch sử về vua Quang Trung, cảm phục người anh hùng áo vải đất Tây Sơn.

Sáng sớm, xe chở chúng em len lỏi qua nhiều con phố, rồi dừng trước khu di tích Gò Đống Đa. Nơi đây có không gian rộng, nhiều cây xanh, tượng đài vua Quang Trung oai nghi sừng sững phía trước. Dưới chân tượng, những hàng hoa cúc vàng rực nở tươi thắm.

Chúng em được chị hướng dẫn viên dẫn đi thăm bảo tàng Đống Đa, nơi trưng bày nhiều hiện vật, tranh ảnh, tài liệu quý về chiến thắng Đống Đa lịch sử. Chị kể cho chúng em nghe quá trình tiến quân thần tốc của nghĩa quân Tây Sơn, trận đánh giáp Tết Nguyên đán và những truyền thuyết cảm động về lòng yêu nước, đoàn kết của dân tộc ta.

Điều khiến em cảm động nhất là khi tận mắt nhìn thấy các hiện vật: thanh gươm cổ, bộ áo giáp, những bản đồ chiến trận được vẽ tỉ mỉ. Em còn được thử ghi tên mình vào “sổ vàng truyền thống” – tượng trưng cho tinh thần học tập và hành động noi gương vua Quang Trung.

Sau đó, chúng em leo lên đỉnh Gò Đống Đa, tận mắt chứng kiến quang cảnh quanh vùng. Ông bảo vệ kể lại câu chuyện về các chiến sĩ hy sinh, về truyền thống diễu hành lễ hội Đống Đa đầu năm.

Buổi chiều, lớp em rời khu di tích, ai cũng hiểu biết hơn về lịch sử, tự hào về chiến thắng kỳ diệu của dân tộc.

Chuyến đi tham quan Gò Đống Đa giúp em nhận ra ý nghĩa của lòng yêu nước, dũng cảm và sức mạnh đoàn kết. Em càng thêm trân trọng, biết ơn tiền nhân đã giữ gìn non sông gấm vóc.

16Bài văn kể lại một chuyến đi tham quan một di tích lịch sử văn hóa 15

Vào dịp nghỉ hè năm ngoái, em cùng với gia đình mình đã có dịp tham quan Văn Miếu - Quốc Tử Giám, một nét đẹp lịch sử văn hóa lâu đời giữa lòng Hà Nội. Chuyến đi này được tổ chức bởi chính gia đình em, mỗi người đều háo hức chuẩn bị từ nhiều ngày trước để có một trải nghiệm trọn vẹn. Đó là lần đầu tiên em được tận mắt chứng kiến vẻ đẹp cổ kính và trang nghiêm của ngôi trường đại học đầu tiên của nước ta, và chuyến đi ấy đã để lại trong em ấn tượng sâu sắc khó phai.

Trước khi khởi hành, cả gia đình em quây quần bên nhau để lên kế hoạch chi tiết. Mẹ cẩn thận chuẩn bị những vật dụng cần thiết như nước uống, máy ảnh, mũ chống nắng và một số đồ ăn nhẹ. Bố em thì tìm hiểu trước thông tin về Văn Miếu và in ra một vài bài viết để cả nhà cùng đọc trên đường đi. Em vô cùng háo hức, mong đợi được khám phá những điều kỳ thú của nơi từng đào tạo bao nhân tài cho đất nước. Em còn chuẩn bị sẵn một cuốn sổ nhỏ, quyết tâm ghi lại tất cả những điều mới lạ mình nhìn thấy.

Sáng thứ Bảy, sau bữa ăn nhẹ giàu dinh dưỡng, gia đình em xuất phát từ nhà bằng taxi. Trên quãng đường đến Văn Miếu, em ngồi sát cửa kính, ngắm nhìn dòng người tấp nập của phố phường Hà Nội. Khi xe xuyên qua những con phố rợp bóng xà cừ, em càng cảm thấy phấn khởi và hồi hộp hơn bao giờ hết.

Đến cổng Văn Miếu, cả gia đình em đều ngỡ ngàng trước vẻ đẹp cổ kính của công trình hơn 1000 năm tuổi. Cổng Tam Quan nổi bật với mái ngói cong vút, màu gạch đỏ trầm mặc và những họa tiết rồng phượng tinh tế. Bên trong, không gian khoáng đạt, rợp bóng cây xanh, cảm giác như lạc vào một thế giới tách biệt khỏi phố thị ồn ào. Những dãy hành lang gỗ lim nâu bóng, những hồ nước trong vắt phản chiếu những rặng cây cổ thụ càng làm tăng thêm vẻ trầm mặc, uy nghiêm cho di tích.

Gia đình em theo đoàn du khách đi tham quan từng khu vực quan trọng trong Văn Miếu. Đầu tiên là Khuê Văn Các - biểu tượng của trí tuệ và sự học. Mái ngói đỏ tươi, những cột gỗ vững chãi, hoa văn chạm khắc thanh thoát khiến em không khỏi trầm trồ thán phục sự khéo léo của bàn tay người xưa. Tiếp đến là khu vực bia Tiến sĩ với những tấm bia đá ghi danh các vị đỗ đạt xuất sắc dưới triều Lê, đặt trên lưng rùa đá. Em lặng lẽ đọc từng tên người khắc trên bia, bỗng cảm thấy lòng tự hào và kính nể biết bao công lao học tập, rèn luyện của bao thế hệ học trò.

Người hướng dẫn viên mặc áo dài truyền thống đã giới thiệu tận tình cho đoàn du khách. Bác kể về lịch sử hình thành Văn Miếu, vai trò quan trọng của Quốc Tử Giám - nơi từng đào tạo nhiều nhân tài cho đất nước. Những câu chuyện về các sĩ tử xưa vượt qua bao gian nan để đến cầu học dưới mái Văn Miếu làm em thêm khâm phục ý chí vươn lên của con người Việt Nam. Có đoạn, bác kể về một vị tiến sĩ tuổi còn rất trẻ, em càng thêm động lực cố gắng trong học tập.

Kỷ niệm mà em nhớ nhất là khi đứng trước tấm bia Tiến sĩ, mẹ khẽ thì thầm nhắc em rằng mỗi tên tuổi trên ấy là một tấm gương về tinh thần học tập chăm chỉ, vượt qua bao thử thách. Em cảm nhận được sự trang nghiêm, xúc động lan tỏa trong không gian nhỏ bé ấy. Đó là động lực để em tự hứa với lòng mình cố gắng hơn nữa trong học tập.

Khi mặt trời đã dần ngả về phía tây, gia đình em rời khỏi Văn Miếu. Ai cũng tươi cười, tuy đôi chân hơi mỏi nhưng lòng lại dâng trào cảm xúc khó tả. Em vẫn còn băn khoăn, tiếc nuối vì chưa thể khám phá hết những điều kỳ thú tại đây, nhưng những gì học được và cảm nhận được đã in sâu trong tâm trí em.

Đối với em, chuyến đi tham quan Văn Miếu - Quốc Tử Giám là một trải nghiệm quý giá và đáng nhớ. Em hiểu sâu sắc hơn về truyền thống hiếu học, về công lao của cha ông trong việc xây dựng nền văn hóa học vấn vững mạnh. Em càng trân quý giá trị lịch sử mà dân tộc mình gìn giữ, và mong sẽ có thêm nhiều dịp được khám phá các di tích lịch sử khác trên mọi miền đất nước, để tình yêu quê hương càng lớn lên mãi trong em.

17Bài văn kể lại một chuyến đi tham quan một di tích lịch sử văn hóa 16

Mùa xuân năm nay, trường em đã tổ chức một chuyến tham quan thực tế đến địa đạo Củ Chi, một trong những di tích lịch sử nổi tiếng của Sài Gòn. Đó là chuyến đi do cô giáo chủ nhiệm lên kế hoạch, nhằm giúp chúng em hiểu rõ hơn về lịch sử đấu tranh hào hùng của dân tộc. Chuyến đi này khiến em vô cùng háo hức, bởi em từng nghe rất nhiều câu chuyện cảm động về những chiến sĩ trong lòng đất thép này.

Ngay từ buổi tối hôm trước, em và các bạn đã tíu tít chuẩn bị mọi thứ cần thiết. Mỗi bạn mang theo một chiếc balô nhỏ, bên trong có nước uống, bánh mì, sổ tay, bút viết và mũ lưỡi trai. Mẹ còn dặn em mặc quần áo gọn gàng để dễ dàng hoạt động. Em cảm thấy háo hức xen lẫn hồi hộp, mong chờ từng phút được tận mắt nhìn thấy những công trình ngầm kỳ diệu mà bao anh hùng dân tộc đã xây dựng và chiến đấu kiên cường.

Sáng sớm, cả lớp đã tập trung đông đủ trước cổng trường. Sau lời dặn dò của cô giáo, chúng em lên xe khách khởi hành thẳng tiến về Củ Chi. Trên đường đi, các bạn cùng nhau trò chuyện, cười đùa rộn rã. Em áp mặt vào cửa kính để ngắm nhìn những ruộng lúa xanh tươi cùng những hàng cây cao su bạt ngàn chạy dài bất tận. Cảnh sắc vùng ngoại ô thật khác lạ so với thành phố đông đúc.

Khi xe dừng lại trước cổng địa đạo, em không khỏi sửng sốt bởi không khí yên bình, vắng lặng và khung cảnh xanh mướt của những hàng tre, bãi cỏ ven đường. Cổng vào địa đạo được xây dựng mô phỏng dáng hầm bí mật, với những tấm bảng ghi rõ thông tin hướng dẫn. Nơi đây dường như vẫn giữ nguyên nét mộc mạc, thân thuộc như thời chiến tranh.

Dưới sự dẫn dắt của chú hướng dẫn viên mặc quân phục, chúng em bắt đầu chuyến khám phá từng khu vực của địa đạo. Chú cẩn thận giới thiệu về lịch sử hình thành, cấu trúc kỳ diệu dài hàng trăm cây số, nơi từng là căn cứ vững chắc của quân dân Củ Chi trong kháng chiến. Em vô cùng ấn tượng với hệ thống hầm trú ẩn, kho lương thực, nhà bếp "bếp Hoàng Cầm" được che giấu khéo léo, đảm bảo an toàn tuyệt đối.

Điều khiến em khâm phục nhất là khi tự mình chui xuống hầm ngầm. Không khí bên dưới tối om, chật hẹp và nóng bức, em phải khom lưng, bước từng bước chậm rãi. Thỉnh thoảng, chú hướng dẫn dừng lại kể về những trận đánh ác liệt, về lòng dũng cảm của các cô chú bộ đội đã sống và chiến đấu kiên cường trong điều kiện khắc nghiệt. Nghe chú kể, em vừa cảm thấy xúc động, vừa thấy tự hào về truyền thống bất khuất của dân tộc ta.

Em còn được tận mắt nhìn thấy nhiều hiện vật lịch sử như chiếc mũ cối, áo bộ đội, những dụng cụ sinh hoạt giản dị nhưng gắn bó biết bao với cuộc sống hằng ngày của chiến sĩ. Một câu chuyện về người mẹ Củ Chi đào hầm cứu bộ đội đã lấy nước mắt của không ít bạn trong lớp em. Cảnh tượng ấy khiến em suy nghĩ rất nhiều về ý nghĩa của sự hy sinh.

Kết thúc buổi tham quan, cả lớp tập trung ngoài sân, lắng nghe chú hướng dẫn dặn dò hãy biết trân trọng hòa bình hôm nay. Khi xe lăn bánh rời xa địa đạo, ai cũng im lặng, lòng trào dâng cảm xúc khó tả. Em ngồi ôm lấy chiếc sổ tay, trong đầu vang lên hình ảnh những con người kiên trung dưới lòng đất thép.

Chuyến đi tham quan địa đạo Củ Chi là một bài học lịch sử sống động, giúp em hiểu rõ hơn về sự hy sinh, đoàn kết và lòng dũng cảm của dân tộc. Em thầm nhủ sẽ cố gắng học thật tốt, sống xứng đáng với bao máu xương cha ông đã đổ xuống để giữ vững nền độc lập, tự do hôm nay. Em mong một ngày không xa sẽ còn được thăm những di tích khác, để tự mình cảm nhận sâu sắc hơn giá trị của lịch sử dân tộc Việt Nam.

18Bài văn kể lại một chuyến đi tham quan một di tích lịch sử văn hóa 17

Vào ngày Quốc tế thiếu nhi 1/6 vừa qua, em được bố mẹ cho đi tham quan đền Hùng, nơi linh thiêng ghi nhớ công lao dựng nước của các vua Hùng. Chuyến đi này được bố mẹ lên kế hoạch kỹ lưỡng từ trước để cả gia đình có dịp ôn lại truyền thống "uống nước nhớ nguồn". Đó là lần đầu tiên em đặt chân đến đỉnh núi Nghĩa Lĩnh, cảm nhận trọn vẹn không khí trang nghiêm nơi cội nguồn của dân tộc.

Trước ngày đi, mẹ em háo hức chuẩn bị bánh chưng, hoa quả để dâng lễ. Bố cẩn thận kiểm tra lại máy ảnh, mũ nón cho cả nhà. Em háo hức chuẩn bị một bộ áo dài trắng để mặc khi thắp hương viếng đền. Trong lòng em bồi hồi, mong sớm được tận mắt nhìn thấy những đền thờ cổ kính mà trước giờ chỉ được học qua sách vở.

Sáng sớm, cả nhà em lên xe khách hướng về thành phố Việt Trì. Trên đường đi, em được ngắm nhìn cảnh vật xanh tươi bên đường, những ruộng lúa mơn mởn, những đồi chè trải dài bát ngát. Mỗi khi nhìn thấy biển chỉ dẫn về đền Hùng, em lại càng thêm háo hức, tim đập rộn ràng.

Khi đến chân núi Nghĩa Lĩnh, em không khỏi choáng ngợp trước cổng đền uy nghi, trang nghiêm giữa rừng cây xanh ngát. Những bậc đá dẫn lên đền chính uốn quanh núi như dải lụa mềm mại giữa không gian yên tĩnh. Hai bên đường đi là những cây đa, cây si cổ thụ rợp bóng, tạo cảm giác mát lành, linh thiêng.

Gia đình em lần lượt bước qua các đền Hạ, đền Trung rồi đến đền Thượng trên đỉnh cao nhất. Kiến trúc các ngôi đền đều mang nét cổ kính, mái ngói cong vút, màu đỏ trầm trầm mặc. Trong đền, hương khói nghi ngút, tiếng chuông vang vọng khắp không gian khiến lòng người thêm thành kính, tưởng nhớ tổ tiên.

Bác hướng dẫn viên nhẹ nhàng dẫn khách thăm quan qua từng khu vực, kể lại những truyền thuyết cảm động về cha Rồng mẹ Tiên, về các vua Hùng đã kiên cường dựng nước. Em chăm chú lắng nghe, tưởng tượng về hình ảnh các vị vua Hùng oai nghiêm cưỡi voi ra trận, cùng nhân dân khai phá đất đai, xây dựng nên nước Văn Lang đầu tiên. Mỗi câu chuyện là một bài học quý giá về nghĩa tình, đoàn kết và lòng yêu nước.

Em thực sự xúc động khi cùng bố mẹ thắp nén hương thơm tưởng nhớ các vua Hùng. Em nhắm mắt cầu mong cho gia đình bình an, đất nước luôn vững mạnh. Khi nhìn thấy tấm bia đá ghi rõ dòng chữ "Các vua Hùng đã có công dựng nước – Bác cháu ta phải cùng nhau giữ lấy nước", em thấy lòng mình rạo rực, tự hào về gốc tích quê hương.

Kết thúc chuyến đi, cả nhà cùng nghỉ chân dưới bóng đa xum xuê ven núi, thưởng thức bánh chưng và trò chuyện về truyền thống tốt đẹp của dòng họ. Khi xe lăn bánh rời đền Hùng, lòng em vẫn tràn ngập cảm xúc bâng khuâng, lưu luyến không rời.

Chuyến đi tham quan đền Hùng không chỉ là một trải nghiệm tuyệt vời mà còn là dịp để em hiểu sâu sắc hơn về truyền thống "uống nước nhớ nguồn", ý nghĩa thiêng liêng của ngày Giỗ Tổ. Em tự hào khi được sinh ra là con cháu Lạc Hồng, thầm nhủ sẽ luôn cố gắng giữ gìn và phát huy những giá trị tốt đẹp muôn đời của dân tộc Việt Nam. Em ước rằng, mỗi năm đều được cùng gia đình về thăm đất Tổ để tri ân công đức tổ tiên.

19Bài văn kể lại một chuyến đi tham quan một di tích lịch sử văn hóa 18

Vào dịp lễ 30/4 vừa qua, em may mắn được cùng ông bà và bố mẹ đến thăm Khu di tích Lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh tại Hà Nội. Chuyến đi này được ông nội đề xuất từ lâu, bởi ông luôn mong muốn em tận mắt nhìn thấy nơi gìn giữ thi hài Bác Hồ kính yêu và hiểu sâu sắc hơn về vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc. Chuyến đi ấy đã để lại trong em niềm xúc động và tự hào đặc biệt.

Từ ngày hôm trước, cả gia đình đã chuẩn bị đầy đủ mọi thứ. Bà em chuẩn bị vài bó hoa tươi để dâng lên Bác, bố mẹ sắp xếp lại lịch trình để mọi người cùng nghỉ ngơi hợp lý. Em được nhắc nhở mặc trang phục nghiêm túc, đi giày thể thao để thuận tiện cho việc di chuyển. Đêm hôm đó, em gần như không ngủ được vì nôn nao mong chờ ngày mai.

Sáng sớm tinh mơ, cả nhà lên xe điện đi bộ vào Quảng trường Ba Đình. Không khí trong lành, hàng cây xanh mát và những dãy người xếp hàng trật tự tạo nên khung cảnh trang nghiêm hiếm có. Trước mặt em là Lăng Bác uy nghi, hình khối vuông vức, màu xám trầm mặc như biểu tượng của tinh thần kiên cường dân tộc. Cờ đỏ sao vàng tung bay trên nền trời xanh càng làm nổi bật không khí thiêng liêng nơi đây.

Dưới sự hướng dẫn của các chú bộ đội, đoàn người nối dài bước từng bước chậm rãi vào bên trong Lăng. Bên trong, không gian thoáng đãng, sáng dịu, mát lạnh. Em thấy gương mặt Bác hiền từ, thanh thản trong giấc ngủ ngàn thu. Cả gia đình em nghiêng mình kính cẩn, dâng những bó hoa tươi lên Bác, lặng thầm gửi gắm lòng biết ơn sâu sắc.

Sau khi ra khỏi Lăng, cả gia đình tiếp tục tham quan Nhà sàn Bác Hồ. Ngôi nhà nhỏ đơn sơ, mái lợp tranh, vườn cây xanh mướt quanh năm như gợi lên hình ảnh của một vị lãnh tụ giản dị, gần gũi với nhân dân. Chú hướng dẫn viên kể lại từng kỷ niệm về cuộc sống và công việc của Bác Hồ, về những chiếc bàn nhỏ, chiếc giường tre, ao cá... Em nghe mà cảm thấy xúc động, trân quý hơn tinh thần tiết kiệm, lòng yêu nước và đức hy sinh của Bác.

Cảm xúc đặc biệt nhất với em là khi đứng trước căn phòng nhỏ của Bác, thấy từng vật dụng còn giữ nguyên vẹn như xưa. Hình ảnh ấy khiến em liên tưởng đến những ngày tháng khó khăn cả dân tộc cùng nhau đấu tranh giành độc lập, và người cha già kính yêu của dân tộc vẫn luôn dành trọn trái tim cho đất nước, cho đồng bào.

Khi rời khỏi khu di tích, cả nhà ai nấy đều im lặng, mỗi người như tự nhủ với lòng mình phải sống tốt, sống có ích hơn để không phụ lòng Bác. Em cảm thấy tự hào khi được là con cháu của Bác Hồ và càng thêm quyết tâm học tập, rèn luyện bản thân.

Chuyến đi tham quan Lăng Bác là một bài học sống động về truyền thống, lòng yêu nước và ý chí vượt khó. Em nhận ra mình cần biết ơn và gìn giữ những giá trị lịch sử quý báu mà thế hệ cha ông đã tốn bao công sức bồi đắp. Em mong rằng mình sẽ còn được đến thăm nhiều di tích khác để học hỏi thêm và ghi nhớ mãi những bài học quý giá từ quá khứ.

20Bài văn kể lại một chuyến đi tham quan một di tích lịch sử văn hóa 19

Một trong những chuyến đi để lại trong em nhiều cảm xúc nhất là lần lớp em được thầy chủ nhiệm dẫn đi tham quan Hoàng thành Thăng Long ở Hà Nội vào mùa thu vừa rồi. Đó là một chuyến đi học tập thực tế bổ ích mà trường tổ chức, giúp chúng em hiểu hơn về lịch sử ngàn năm văn hiến của Thủ đô. Lần đầu tiên, em được tận mắt khám phá một di sản văn hóa thế giới, cảm nhận sự oai nghi, linh thiêng của mảnh đất từng là trung tâm quyền lực suốt nhiều triều đại.

Ngay từ khi nhận được thông báo, cả lớp ai cũng háo hức mong đợi. Em và các bạn chuẩn bị sẵn sàng balô, sổ tay, máy ảnh nhỏ để ghi lại những khoảnh khắc đáng nhớ. Để chuyến đi thêm ý nghĩa, em còn nhờ mẹ kể lại những truyền thuyết xưa về các vị vua, hoàng hậu từng ngự trị nơi đây. Không khí chuẩn bị rộn ràng, tràn ngập trong lòng mọi người.

Sáng hôm đó, xe buýt đưa cả lớp đến cổng Hoàng thành Thăng Long. Trước mắt em là những bức tường thành đồ sộ phủ rêu phong, cổng Đoan Môn khắc họa rõ nét vẻ vững chãi oai nghi của kinh thành xưa. Bầu không khí mát lành, trong trẻo của mùa thu khiến cảnh vật càng thêm phần cổ kính, trang nghiêm.

Bước qua cổng vào, toàn bộ không gian như mở ra trước mắt một thế giới xưa cũ đầy bí ẩn. Những dãy hành lang đá ong, sân cỏ xanh trải rộng, khu di tích được bảo tồn kỹ lưỡng, hài hòa giữa hiện đại và cổ điển. Đặc biệt, khu vực nền điện Kính Thiên với những bậc thềm đá, trụ gạch cổ, dấu tích ngai vàng xưa in hằn trên đất đã khiến em thực sự xúc động.

Thầy giáo dẫn cả lớp đi tham quan từng khu vực. Thầy vừa đi vừa kể lại những câu chuyện hấp dẫn về lịch sử xây dựng và phát triển của Hoàng thành, về các triều đại Lý, Trần, Lê, Nguyễn đã từng trị vì. Em chăm chú lắng nghe, không khỏi ngỡ ngàng trước lòng dũng cảm, chí lớn của các vị vua xưa. Em càng trân trọng hơn mỗi viên gạch, mỗi dấu tích còn lại nơi đây bởi đó là minh chứng sống động của quá trình gìn giữ và phát triển đất nước.

Điều khiến em không thể quên là khi đứng trước hố khảo cổ rộng lớn bên trong thành, nơi các chú công nhân khảo cổ đang miệt mài phục dựng từng mảnh vỡ lịch sử. Em được tận mắt nhìn thấy những mảnh gốm sứ cổ, đồng tiền xưa, các lớp đất khác nhau ghi lại dấu tích của bao thế hệ người Việt. Em cảm thấy mình thật nhỏ bé trước chiều dài lịch sử hàng ngàn năm của dân tộc.

Trước khi rời đi, cả lớp quy tụ dưới bóng cây cổ thụ, cùng nhau ghi chép lại những bài học ý nghĩa vừa trải qua. Ai cũng xúc động, tự hào khi được sinh ra trên mảnh đất ngàn năm văn hiến. Em thầm nhủ phải nỗ lực học tập để xứng đáng với truyền thống anh hùng của cha ông.

Chuyến đi tham quan Hoàng thành Thăng Long là một trải nghiệm khó quên đối với em. Em hiểu thêm về lịch sử, văn hóa dân tộc, biết trân trọng những giá trị mà tổ tiên đã dày công xây dựng. Em mong rằng mỗi học sinh Việt Nam đều sẽ có cơ hội đặt chân đến những di tích lịch sử như thế, để cảm nhận sự hào hùng, linh thiêng của quê hương mình.

21Bài văn kể lại một chuyến đi tham quan một di tích lịch sử văn hóa 20

Vào dịp cuối năm học vừa rồi, em cùng cả gia đình đã có chuyến tham quan phủ Chủ tịch Hồ Chí Minh tại Hà Nội. Điều đặc biệt là chuyến đi này là phần thưởng mà bố mẹ dành cho em vì những nỗ lực học tập suốt một năm qua. Đây là lần đầu tiên em được tận mắt chứng kiến nơi ở và làm việc của Bác Hồ kính yêu, một trải nghiệm thiêng liêng và sâu sắc.

Từ trước đó cả tuần, em đã cùng mẹ lên danh sách đồ dùng cần thiết như nước uống, mũ nón, máy ảnh, sổ tay... Bố em còn đặt vé tham quan trước cho cả nhà. Em rất hồi hộp, chờ đợi từng ngày để được đến gần hơn với hình ảnh giản dị mà vĩ đại của vị lãnh tụ dân tộc.

Sáng hôm ấy, thời tiết Hà Nội dịu nhẹ, gió thoang thoảng mùi hoa sữa. Cả gia đình tới phủ Chủ tịch khi mặt trời vừa lên cao. Đón chúng em là hàng cây xanh rì rào, những lối đi trải sỏi, không gian rộng lớn và yên tĩnh đến lạ kỳ. Phía trước là ngôi nhà sàn nhỏ xinh, mái ngói đơn sơ, ba gốc ao cá và vườn cây ăn quả tươi tốt quanh năm.

Từng bước chân nhẹ nhàng tiến vào khu di tích, em cảm nhận rõ sự hòa hợp giữa thiên nhiên và con người, sự bình dị và thanh cao của Bác. Bác hướng dẫn viên tận tình kể lại cho đoàn nghe về cuộc sống đời thường, những thói quen giản dị, tiết kiệm của Bác Hồ. Từ chiếc giường tre, tủ sách, đến đôi dép cao su cũ kỹ đều gắn liền với kỷ niệm về một con người vĩ đại mà khiêm nhường.

Em xúc động nhất là khi được ngồi lặng bên ao cá, nơi Bác Hồ thường thả cá và viết bài thơ cho thiếu nhi. Không khí trong lành, tiếng chim líu lo hòa cùng tiếng nước róc rách tạo nên khung cảnh bình yên, thân thuộc. Dưới bóng cây xoài xanh mát, em tưởng tượng đến những buổi tối Bác ngồi làm việc bên ngọn đèn dầu, say mê suy nghĩ vì độc lập, tự do của dân tộc.

Điều khiến em nhớ mãi là câu chuyện cô hướng dẫn kể về bữa cơm đạm bạc của Bác: chỉ có rau, cà, cá kho, nhưng luôn ấm áp tình người, sẻ chia cho đồng bào nghèo. Bài học về lối sống giản dị, tiết kiệm và lòng yêu thương của Bác sẽ là hành trang theo em suốt cuộc đời.

Khi rời khỏi phủ Chủ tịch, em vẫn còn bịn rịn, lưu luyến từng ngọn cây, ngọn cỏ. Em thầm cảm ơn cha mẹ đã cho em một trải nghiệm ý nghĩa, giúp em hiểu sâu sắc hơn về tấm lòng cao cả của Bác Hồ kính yêu.

Chuyến đi tham quan phủ Chủ tịch Hồ Chí Minh là bài học quý báu về lòng yêu nước, tinh thần sống giản dị và cống hiến hết mình cho đất nước. Em hứa sẽ học tập thật tốt, rèn luyện đạo đức để trở thành con người có ích, góp sức nhỏ bé xây dựng quê hương ngày càng tươi đẹp. Em hy vọng sẽ được khám phá thêm nhiều di tích lịch sử khác để mở rộng hiểu biết và vun đắp tình yêu nước trong mình.

22Bài văn kể lại một chuyến đi tham quan một di tích lịch sử văn hóa 21

Lần đầu tiên em được tham quan cố đô Hoa Lư tại Ninh Bình là một trong những chuyến đi thú vị và ấn tượng nhất đối với em. Đây là chuyến đi do trường tổ chức cho cả khối lớp 5 nhân dịp cuối năm học, nhằm giúp chúng em tìm hiểu về cội nguồn lịch sử hào hùng của dân tộc. Em cảm thấy vô cùng vinh dự và biết ơn vì có cơ hội được đặt chân đến mảnh đất linh thiêng này.

Trước ngày đi, em cùng mẹ chuẩn bị đầy đủ áo mưa, nón lá, nước uống, sổ tay, máy ảnh. Các bạn trong lớp ai cũng hồi hộp, bàn tán suốt về những câu chuyện vua Đinh, vua Lê mà cô giáo đã kể. Em mường tượng ra cảnh sắc cố đô, nơi từng là trung tâm quyền lực của nước Đại Cồ Việt.

Sáng sớm, xe ô tô chở đoàn học sinh từ Hà Nội lên đường. Trên đường đi, chúng em cùng nhau ngắm nhìn những cánh đồng lúa chiêm xanh rì dưới chân núi đá vôi trùng điệp của Ninh Bình. Không khí trong lành, cảnh vật yên bình càng làm em thêm háo hức.

Đến nơi, cả đoàn không khỏi bất ngờ trước cổng thành cổ kính, uy nghiêm của Hoa Lư. Những bức tường gạch rêu phong, cổng vòm khắc hoa văn rồng phượng tinh xảo tạo nên vẻ đẹp trầm mặc mà oai nghi. Hai bên đường vào là những hàng lim xanh rì rào trong gió, không gian tĩnh lặng, linh thiêng.

Chúng em lần lượt được tham quan đền Vua Đinh, đền Vua Lê với kiến trúc mái ngói cong vút, những cột đá chạm trổ hình rồng, phượng công phu. Trong đền, những bức tượng vua uy nghiêm, oai hùng cùng những bức hoành phi, câu đối cổ kính treo trên tường gợi nhớ về thời kỳ dựng nước gian khó.

Cô giáo chủ nhiệm vừa dẫn đoàn vừa kể những câu chuyện hấp dẫn về công lao của các vị vua Đinh, vua Lê trong việc dẹp loạn, thống nhất giang sơn. Em càng thêm tự hào về truyền thống bất khuất, chí lớn của cha ông xưa. Khi đứng trước chiếc trống đồng cổ đặt giữa sân đình, em cảm nhận được sự giao hòa giữa quá khứ và hiện tại, giữa con người và thiên nhiên đất trời.

Kỷ niệm không thể quên là khi em cùng các bạn chụp ảnh kỷ niệm dưới gốc cây đa cổ thụ, nơi được truyền rằng từng chứng kiến bao sự kiện trọng đại trong lịch sử. Cảm xúc khi rời khỏi cố đô Hoa Lư là sự lưu luyến, tự hào và biết ơn sâu sắc về truyền thống dựng nước, giữ nước quật cường của dân tộc.

Chuyến đi tham quan cố đô Hoa Lư đã giúp em hiểu thêm về lịch sử, văn hóa Việt Nam, bồi đắp tình yêu quê hương, lòng tự hào dân tộc. Em mong rằng sau này sẽ còn được đến thăm nhiều di tích lịch sử khác để tiếp tục khám phá những điều kỳ diệu của đất nước mình.

23Bài văn kể lại một chuyến đi tham quan một di tích lịch sử văn hóa 22

Tết năm nay, em được theo gia đình về quê ngoại ở miền Trung và có dịp tham quan thành cổ Quảng Trị. Đây là một di tích lịch sử nổi tiếng, nơi từng diễn ra cuộc chiến khốc liệt bảo vệ từng tấc đất quê hương. Chuyến đi do bác em – một cựu chiến binh – hướng dẫn khiến em càng thêm xúc động và tự hào.

Gia đình chuẩn bị đầy đủ đồ dùng: nước uống, mũ nón, máy ảnh, hoa tươi để dâng tưởng niệm. Em háo hức, hồi hộp suốt đêm, bởi từng đọc qua sách báo về những ngày tháng lửa đạn tại thành cổ.

Sáng sớm, cả nhà xuất phát từ xã bên, băng qua con sông Thạch Hãn lịch sử. Trên đường đi, bác kể cho em nghe về những câu chuyện cảm động, ý chí kiên cường của những chiến sĩ vệ thành năm xưa. Cảnh vật hai bên bờ sông hiền hòa, xanh thẳm khiến lòng người không khỏi xao xuyến.

Khi đến cổng thành, em choáng ngợp trước bức tường thành đỏ au, rêu phong, những cổng vòm đồ sộ in bóng thời gian. Trong không gian tĩnh lặng, từng bước chân trên nền đất sần sùi như vang vọng tiếng súng, tiếng bom của những năm tháng gian khó.

Bác hướng dẫn em đi qua từng khu vực: từ cổng Nam đến nhà tưởng niệm, qua những bức tượng liệt sĩ, những hàng bia ghi danh những người đã ngã xuống. Mỗi câu chuyện về sự hy sinh, lòng quả cảm của các chiến sĩ giữ thành càng làm em thấm thía giá trị của độc lập, tự do.

Em xúc động nhất là khi đứng trước tượng đài chính giữa thành cổ, thắp nén hương thơm, lặng lẽ tưởng nhớ những anh hùng liệt sĩ. Khi nghe bác kể về người bạn thân đã hy sinh, đôi mắt bác đỏ hoe, khiến em không kìm được nước mắt. Em cảm nhận sâu sắc sự mất mát lớn lao mà chiến tranh để lại, càng thấy trọng trách của mình với Tổ quốc.

Khi rời khỏi thành cổ, em thầm hứa sẽ cố gắng học tập, sống tốt để xứng đáng với công lao của thế hệ đi trước. Chuyến đi ấy là bài học sống động về lòng yêu nước, niềm tự hào dân tộc và ý nghĩa của hòa bình hôm nay. Em mong ước được quay trở lại thành cổ một ngày không xa, để được tri ân, ghi nhớ công ơn của các anh hùng liệt sĩ mãi mãi.

24Bài văn kể lại một chuyến đi tham quan một di tích lịch sử văn hóa 23

Vào dịp hè, em theo mẹ về quê ngoại ở Nam Định và được đi tham quan chùa Keo – một ngôi chùa cổ nổi tiếng linh thiêng và giàu giá trị văn hóa. Mẹ là người tổ chức chuyến đi, muốn cho em hiểu thêm về truyền thống Phật giáo và di sản kiến trúc cổ của quê hương.

Trước chuyến đi, mẹ chuẩn bị chu đáo bánh kẹo, hoa quả, hương để lễ Phật. Em lựa chọn bộ quần áo giản dị, đi dép nhẹ nhàng để thuận tiện di chuyển. Em hồi hộp và mong muốn được tận mắt chiêm ngưỡng vẻ đẹp của ngôi chùa đã tồn tại hàng trăm năm.

Sáng hôm đó, trời nắng nhẹ, hai mẹ con đi xe đạp dọc theo con đường làng rợp bóng tre xanh. Khung cảnh thiên nhiên thanh bình, tiếng chim hót líu lo càng làm em thêm háo hức.

Đến cổng chùa, em ngạc nhiên trước mái ngói cổ kính cong vút, các tòa nhà gỗ lim đồ sộ được chạm khắc tinh xảo. Không khí trong chùa dịu mát, thanh tịnh, mùi hương trầm lan tỏa khắp nơi tạo cảm giác an yên, ấm cúng. Hai mẹ con thắp hương cầu bình an rồi bước vào khám phá từng khu vực: Tam quan, gác chuông, đại điện, hành lang, sân vườn.

Mẹ vừa đi vừa kể cho em nghe về lịch sử hình thành chùa Keo, về những người thợ tài hoa đã góp phần xây dựng nên công trình kỳ vĩ này. Em bị cuốn hút bởi các bức tượng Phật tạc bằng gỗ, lớp sơn son thếp vàng lấp lánh; những câu đối, hoành phi cổ kính treo trên các mái nhà. Điều làm em thích thú là được nghe tiếng chuông chùa ngân vang, âm thanh trong trẻo vang khắp không gian như xua tan bao muộn phiền.

Kỷ niệm đáng nhớ nhất là khi em tự mình gõ lên chiếc chuông đồng lớn ở gác chuông, cảm giác như được kết nối với dòng chảy lịch sử. Em ngắm nhìn hồ sen trong vắt, ngửi hương hoa thơm ngát và cảm nhận sự thanh tịnh nơi cửa Phật.

Khi rời chùa Keo, em giữ lại trong lòng cảm giác yên bình, thanh thản. Chuyến đi giúp em hiểu hơn về giá trị của văn hóa Phật giáo, sự tài hoa và tâm huyết của cha ông trong việc xây dựng di sản dân tộc. Em mong sẽ được trở lại chùa Keo vào mùa lễ hội để cảm nhận trọn vẹn không khí linh thiêng nơi đây.

25Bài văn kể lại một chuyến đi tham quan một di tích lịch sử văn hóa 24

Một trong những kỷ niệm đáng nhớ nhất của tuổi thơ em là chuyến đi tham quan khu tưởng niệm Anh hùng liệt sĩ Gạc Ma tại Khánh Hòa cùng với bố vào dịp hè năm ngoái. Chuyến đi này do bố em tổ chức, nhằm giúp em hiểu rõ hơn về chủ quyền biển đảo và tinh thần bất khuất của những người lính đã ngã xuống để bảo vệ Tổ quốc.

Ngay từ khi bố thông báo về chuyến đi, em đã rất phấn khởi, mong chờ được đặt chân đến nơi khắc ghi dấu ấn lịch sử hào hùng. Em cùng bố chuẩn bị nước uống, hoa tươi và một chiếc máy ảnh nhỏ để ghi lại những khoảnh khắc đáng nhớ.

Sáng sớm hôm đó, hai bố con đạp xe qua những con phố ven biển đầy nắng gió. Từng cơn sóng vỗ vào bờ cát trắng xóa, những hàng phi lao rì rào trong gió tạo nên không khí trong lành, yên bình. Đến khu tưởng niệm, em choáng ngợp trước tượng đài Gạc Ma vươn cao, biểu tượng cho ý chí kiên cường của người lính hải quân Việt Nam.

Bố dẫn em đi thăm từng khu vực quanh quảng trường: khu trưng bày hiện vật, nhà bia ghi danh liệt sĩ và tượng đài với vòng tròn bất tử ghi dấu ấn không phai nhòa về sự hy sinh của 64 chiến sĩ bảo vệ đảo Gạc Ma. Em chăm chú nghe bố kể về trận chiến oanh liệt năm 1988, về những con người kiên trung đã ngã xuống để giữ gìn từng tấc đất, tấc biển của quê hương.

Điều khiến em xúc động nhất là khi tự tay thắp nén hương trước nhà bia tưởng niệm, em nhắm mắt tưởng nhớ và gửi lời cảm ơn đến các chú bộ đội đã hy sinh. Bố khẽ nhắc em rằng biển đảo là máu thịt quê hương, rằng thế hệ trẻ như em cần biết ơn, trân trọng và quyết tâm bảo vệ chủ quyền thiêng liêng của Tổ quốc.

Khi rời khu tưởng niệm, em vẫn còn cảm giác bâng khuâng, xúc động sâu sắc. Em tự hứa sẽ cố gắng học giỏi, sống tốt và luôn ghi nhớ công ơn của các anh hùng liệt sĩ. Chuyến đi tham quan Gạc Ma đã giúp em thêm yêu biển đảo, tự hào về truyền thống bất khuất của dân tộc Việt Nam. Em mong rằng một ngày không xa sẽ được đến thăm Trường Sa, Hoàng Sa – những địa danh thiêng liêng của đất nước.

26Bài văn kể lại một chuyến đi tham quan một di tích lịch sử văn hóa 25

Mùa xuân năm ngoái, em cùng lớp được tham gia chuyến tham quan Đền Trần – một di tích lịch sử nổi tiếng tại Nam Định, nơi thờ các vị vua nhà Trần đã có công đánh thắng giặc ngoại xâm. Đây là một chuyến đi bổ ích do nhà trường tổ chức, nhằm giúp chúng em hiểu rõ hơn về truyền thống quật cường và tinh thần yêu nước của dân tộc.

Trước chuyến đi, em và các bạn chuẩn bị đầy đủ balô, nước uống, máy ảnh, sổ ghi chú. Em được bố mẹ tìm hiểu trước về lịch sử nhà Trần, những chiến thắng oanh liệt trên sông Bạch Đằng, Chương Dương, Hàm Tử. Em hồi hộp chờ đợi ngày đến Đền Trần, mong được chiêm ngưỡng tận mắt nơi linh thiêng này.

Sáng hôm đó, xe ô tô đưa cả đoàn học sinh đến cổng Đền Trần. Ngôi đền nằm giữa không gian rộng lớn, trầm mặc với những cổng gạch cổ phủ rêu phong, mái ngói cong vút và những hàng cây cổ thụ rợp bóng mát. Không khí yên bình, linh thiêng khiến ai cũng nôn nao trong lòng.

Chúng em được thầy chủ nhiệm dẫn dắt đi tham quan từng khu vực: từ đền Thiên Trường, Cố Trạch đến khu vực nhà Tổ. Kiến trúc đền với những cột gỗ lim to lớn, chạm khắc hoa văn tinh xảo, những bức hoành phi, câu đối treo cao tạo cảm giác cổ kính, trang nghiêm. Em thích nhất là khi đứng trước sân đền, lắng nghe thầy kể về sự kiện Lễ Khai Ấn linh thiêng vào mỗi độ đầu xuân.

Điều đặc biệt khiến em nhớ mãi là được tự tay thắp hương và dâng một bông hoa lên bàn thờ các vị vua Trần, lòng em trào dâng niềm tự hào, xúc động. Khi nghe thầy kể về trận chiến quyết liệt chống quân Nguyên Mông, tình cảm gắn bó keo sơn của quân dân nhà Trần, em cảm thấy thật nhỏ bé trước lịch sử hào hùng của dân tộc.

Chuyến đi kết thúc khi mặt trời ngả bóng. Cả lớp cùng đứng dưới cây đa cổ thụ trước cổng đền, lắng nghe thầy dặn dò hãy học tập, phát huy truyền thống anh hùng, biết trân trọng lịch sử. Em rời Đền Trần với tâm trạng bồi hồi, biết ơn và tự hứa sẽ học tập thật tốt để xứng đáng với lòng mong mỏi của cha ông.

Chuyến tham quan Đền Trần giúp em thêm tự hào về quê hương, hiểu sâu sắc hơn ý nghĩa của truyền thống yêu nước. Em mong rằng sẽ có dịp quay trở lại nơi đây để cảm nhận trọn vẹn hơn tinh thần linh thiêng của ngôi đền lịch sử này.

27Bài văn kể lại một chuyến đi tham quan một di tích lịch sử văn hóa 26

Vào dịp lễ 2/9 vừa qua, trường em tổ chức cho chúng em đi tham quan khu di tích ngã ba Đồng Lộc tại Hà Tĩnh, nơi ghi dấu sự hy sinh anh dũng của mười cô gái thanh niên xung phong trong kháng chiến chống Mỹ. Đây là chuyến đi học tập bổ ích, giúp chúng em hiểu sâu sắc về giá trị của độc lập, tự do ngày hôm nay.

Trước chuyến đi, em cùng các bạn chuẩn bị balô, mũ nón, nước uống và một ít hoa tươi để viếng các cô liệt sĩ. Em vô cùng háo hức, mong chờ được tận mắt chứng kiến nơi đã đi vào lịch sử dân tộc với bao câu chuyện cảm động.

Sáng sớm, xe đưa chúng em băng qua những cung đường đồi núi quanh co của Hà Tĩnh. Dọc đường, em ngắm nhìn những cánh đồng xanh tươi, lặng nghe thầy giáo kể về những năm tháng chiến tranh ác liệt nơi đây. Không khí trên xe tràn ngập niềm tưởng nhớ, biết ơn các anh hùng liệt sĩ.

Khi xe dừng trước cổng khu di tích, em choáng ngợp trước cảnh tượng trang nghiêm, bức tượng mười cô gái thanh niên xung phong hiên ngang giữa quảng trường rộng lớn. Cả đoàn lặng lẽ xếp hàng dâng hoa, thắp nén hương thơm tưởng niệm. Không khí trầm mặc, thành kính bao trùm lên từng giọt nước mắt, lời thì thầm tri ân.

Chúng em được hướng dẫn tham quan từng khu vực: từ nhà bia, khu mộ mười cô gái, đến nhà truyền thống trưng bày hiện vật, hình ảnh về cuộc sống, chiến đấu gian khổ của các cô. Những câu chuyện về lòng dũng cảm, sự hy sinh, ý chí kiên cường của những người con gái trẻ tuổi vì độc lập dân tộc khiến em vô cùng xúc động.

Em nhớ mãi hình ảnh các cô gái trẻ cười tươi trong tấm ảnh đen trắng, hay những bức thư, cuốn sổ ghi chép còn lưu lại nét chữ của các cô trước ngày hy sinh. Em thầm cảm phục ý chí và trái tim son sắt của thế hệ đi trước, càng trân quý cuộc sống hòa bình hôm nay.

Khi rời khỏi khu di tích, em ngoái lại nhìn hàng cây xanh mát rợp bóng quanh tượng đài, thầm hứa sẽ học tập, rèn luyện thật tốt để không phụ lòng mong mỏi của những người đã nằm xuống vì đất nước. Chuyến đi ngã ba Đồng Lộc là bài học quý giá, là nguồn cảm hứng lớn giúp em vững bước trên con đường phía trước.

28Bài văn kể lại một chuyến đi tham quan một di tích lịch sử văn hóa 27

Hè năm nay, em được về quê nội ở Quảng Nam và cùng ông nội đi tham quan thánh địa Mỹ Sơn – một quần thể di tích đền tháp Chăm nổi tiếng, di sản thế giới của Việt Nam. Ông là người yêu lịch sử, luôn mong muốn em hiểu sâu hơn về nền văn hóa đa dạng của đất nước. Chuyến đi này đã mở ra cho em một chân trời kiến thức mới và nhiều cảm xúc khó quên.

Trước chuyến đi, ông cháu em chuẩn bị kỹ càng các vật dụng: nón rộng vành, nước uống, máy ảnh và một cuốn sổ tay nhỏ. Em háo hức, mong chờ được tận mắt chiêm ngưỡng những ngôi đền tháp cổ kính, từng đọc qua sách giáo khoa.

Sáng tinh mơ, hai ông cháu xuất phát bằng xe máy, băng qua những cánh đồng bát ngát, những dãy núi thấp nhấp nhô xanh biếc. Không khí trong lành, tiếng chim hót ríu rít và cảnh vật bình yên khiến em càng thêm hào hứng.

Khi bước vào thánh địa Mỹ Sơn, em ngỡ ngàng trước vẻ đẹp huyền bí và cổ kính của các đền tháp. Từng viên gạch đỏ phủ rêu phong, những chạm khắc hoa văn hình rồng, thần linh, cây cỏ vô cùng tinh xảo. Không gian yên tĩnh, linh thiêng, ánh nắng chiếu nhẹ qua kẽ lá càng làm cho cảnh vật thêm phần kỳ bí.

Ông chậm rãi dẫn em đi tham quan từng khu tháp. Ông giải thích tỉ mỉ về kiến trúc, từng chi tiết hoa văn, ý nghĩa của các bức phù điêu kể về các vị thần trong tín ngưỡng Chăm Pa. Em thực sự khâm phục tài năng sáng tạo của người xưa, càng thêm kính trọng nền văn hóa dân tộc đa dạng.

Em ấn tượng nhất khi tự mình phát hiện ra một hình chạm khắc nhỏ ở góc tháp, ông kể đó là hình ảnh thần Siva trong truyền thuyết. Câu chuyện ấy làm em nhớ mãi và ghi chép lại cẩn thận vào sổ tay. Khi đứng giữa những tàn tích cổ, em cảm nhận rõ sự hòa quyện giữa thiên nhiên và lịch sử, giữa con người và thần linh.

Khi ra về, ông cháu em dừng lại nghỉ dưới bóng cây to, nhấm nháp bánh kẹo, trò chuyện về những chuyến đi tiếp theo. Em thầm cảm ơn ông đã cho em một trải nghiệm tuyệt vời, giúp em mở rộng hiểu biết và thêm yêu quê hương Việt Nam.

Chuyến tham quan thánh địa Mỹ Sơn giúp em nhận ra giá trị của di sản, lòng biết ơn đối với tổ tiên và ý nghĩa của việc bảo tồn nét đẹp văn hóa dân tộc. Em mong rằng sẽ có dịp quay lại Mỹ Sơn cùng cả gia đình để tiếp tục khám phá những bí ẩn còn chưa được giải đáp.

29Bài văn kể lại một chuyến đi tham quan một di tích lịch sử văn hóa 28

Vào Tết cổ truyền vừa rồi, em cùng với các anh chị được bà dẫn đi tham quan Văn miếu Xích Đằng ở thành phố Hưng Yên. Đây là di tích lịch sử văn hóa nổi tiếng vùng đồng bằng Bắc Bộ, nơi tôn vinh tinh thần hiếu học của cha ông. Chuyến đi này là món quà đầu xuân đặc biệt bà dành tặng các cháu, giúp chúng em thêm yêu quý nét đẹp truyền thống của quê hương.

Từ hôm trước, bà tỉ mỉ chuẩn bị gói bánh, ít hoa quả và nhắc em mặc quần áo chỉnh tề, mang theo sổ tay, bút viết để ghi chép những điều học được. Các anh chị em đều háo hức, mong chờ đến ngày được bước chân vào mái trường xưa của vùng đất học nổi tiếng.

Sáng mùng Ba Tết, trời se lạnh, gió đông nhè nhẹ. Bà dẫn các cháu đi bộ qua những con đường cổ kính rợp bóng cây, không khí nơi nơi tràn ngập sắc xuân tươi mới. Cổng Văn miếu Xích Đằng mở rộng, mái ngói rêu phong, những bức phù điêu rồng phượng chạm trổ tinh xảo nổi bật giữa sắc đỏ tươi của hoa đào, hoa mai trồng quanh sân.

Bước qua cổng, em choáng ngợp với không gian rộng lớn, yên bình. Những dãy nhà cổ bằng gỗ, những bức bia đá ghi danh các vị đỗ đạt hiển hách, hồ bán nguyệt trong xanh, hàng cau thẳng tắp tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp. Bà chậm rãi dừng lại bên mỗi tấm bia, kể cho chúng em nghe về lịch sử giáo dục, những người con ưu tú của Hưng Yên từng được vinh danh tại đây.

Các chị lớn dẫn em đi xem cây gạo cổ thụ đầu sân, nơi tương truyền đỗ đạt vang danh khi xưa. Em lặng nghe tiếng chuông chùa vang vọng, lòng cảm nhận rõ sự linh thiêng, tự hào về truyền thống khoa bảng của quê hương. Đặc biệt, em thích thú ghi lại dòng chữ "Hiền tài là nguyên khí quốc gia" khắc trên cổng chính, tự nhủ sẽ cố gắng học thật giỏi để nối tiếp truyền thống của các bậc tiền nhân.

Khi ra về, bà phát cho mỗi cháu một đồng tiền xu may mắn, chúc các cháu năm mới chăm ngoan, học giỏi. Em ôm chặt cuốn sổ tay đầy những bài học quý giá, lòng tự hào và biết ơn bà đã cho em một trải nghiệm ý nghĩa.

Chuyến đi Văn miếu Xích Đằng giúp em hiểu sâu sắc giá trị của truyền thống hiếu học, thấu hiểu công sức vun đắp giáo dục của cha ông. Em mong năm sau sẽ lại được đến đây, ghi thêm nhiều bài học lớn cho hành trình trưởng thành của mình.

30Bài văn kể lại một chuyến đi tham quan một di tích lịch sử văn hóa 29

Vào mùa hè năm ngoái, gia đình em có chuyến du lịch về Quảng Bình, nơi em có dịp tham quan khu di tích nhà lưu niệm Đại tướng Võ Nguyên Giáp tại làng An Xá. Đây là chuyến đi để lại trong em nhiều bài học sâu sắc về lòng yêu nước, chí lớn và đức hy sinh của vị Đại tướng tài ba đất Việt.

Chuẩn bị cho chuyến đi, mẹ cẩn thận mua hoa tươi, bánh kẹo, nước uống. Bố thì thu xếp hành lý đơn giản, nhắc em nhớ mang sổ tay, máy ảnh. Em rất hồi hộp, mong được tận mắt nhìn thấy nơi Bác Giáp từng sinh ra và lớn lên.

Sáng sớm, cả nhà lên xe đi dọc theo những con đường làng rợp bóng tre, lúa chín vàng óng hai bên. Ánh bình minh dịu nhẹ cùng làn gió trong lành khiến em càng cảm nhận rõ nét quê hương miền Trung bình dị, thân thương.

Khi đến nhà lưu niệm, em choáng ngợp trước ngôi nhà tranh đơn sơ, ba gian mái lá, khung tre, nền đất nện – nơi sinh thành và nuôi dưỡng một trong những người con vĩ đại của dân tộc. Không gian tĩnh lặng, gần gũi, những kỷ vật giản dị như chiếc bàn gỗ, cây đàn, tủ sách... đều được bảo tồn cẩn thận gợi nhớ về thời thơ ấu của Đại tướng.

Một cô hướng dẫn viên thân thiện đã giới thiệu tỉ mỉ lịch sử cuộc đời của Đại tướng Võ Nguyên Giáp từ nhỏ cho đến khi trở thành người chỉ huy xuất sắc của quân đội Việt Nam, góp phần làm nên chiến thắng lịch sử Điện Biên Phủ lừng lẫy năm châu. Nghe cô kể về tuổi thơ nghèo khó, sự vượt khó học tập và lòng yêu nước cao cả của Bác Giáp, em không khỏi xúc động, cảm phục.

Điều đặc biệt khiến em nhớ mãi là khi đọc những dòng nhật ký giản dị, khiêm nhường của Đại tướng, qua từng trang giấy em cảm nhận được trí tuệ lớn, trái tim nhân hậu và khát vọng cống hiến trọn đời cho Tổ quốc. Em lặng người khi đứng trước bức chân dung Bác Giáp, lòng thầm biết ơn và ngưỡng mộ.

Khi rời khỏi nhà lưu niệm, cả nhà cùng chụp tấm ảnh lưu niệm bên gốc cây bàng trước sân, em ôm cuốn sổ tay đầy những ghi chép mới, lòng quyết tâm học tập tốt để tiếp bước các thế hệ đi trước.

Chuyến đi tham quan nhà lưu niệm Đại tướng Võ Nguyên Giáp giúp em bồi đắp tinh thần yêu nước, ý chí vượt khó và lòng tự hào dân tộc. Em mong một ngày không xa sẽ được đến thăm thêm nhiều di tích lịch sử khác để mở rộng hiểu biết, nuôi dưỡng ước mơ trở thành công dân có ích cho đất nước.

31Bài văn kể lại một chuyến đi tham quan một di tích lịch sử văn hóa 30

Vào dịp hè vừa qua, em đã có một chuyến đi tham quan vô cùng ý nghĩa cùng với gia đình đến Cố đô Huế. Đây là lần đầu tiên em được khám phá một di tích lịch sử - văn hóa nổi tiếng của đất nước, và chuyến đi ấy đã để lại trong em nhiều cảm xúc và kỷ niệm sâu sắc.

Trước chuyến đi Huế, em đã rất háo hứng. Em cùng bố mẹ tìm hiểu trước về lịch sử và các địa điểm nổi bật của Cố đô. Em còn chuẩn bị một quyển sổ tay nhỏ để ghi chép lại những điều thú vị mình học được. Trong lòng em rộn ràng bao điều mong đợi ngày được đặt chân đến mảnh đất kinh kỳ. Sáng sớm, gia đình em lên chuyến tàu Thống Nhất để đi Huế. Ngồi trên tàu, em thích thú ngắm nhìn cảnh vật tươi đẹp của đất nước lướt qua khung cửa sổ, từ những cánh đồng lúa xanh mướt đến những dãy núi trùng điệp.

Sau một chặng đường dài, cuối cùng chúng em cũng đặt chân đến Cố đô Huế. Điều đầu tiên khiến em ấn tượng là Đại Nội với những bức tường thành cổ kính, rêu phong. Cổng Ngọ Môn sừng sững, uy nghi mở ra một không gian rộng lớn, trầm mặc. Bước vào bên trong Đại Nội, em như lạc vào một thế giới khác. Em được chiêm ngưỡng Điện Thái Hòa với mái ngói vàng rực rỡ, những cột gỗ lim to lớn được chạm khắc tinh xảo. Em còn được đi qua sân Đại Triều Nghi rộng lớn, nơi xưa kia các vị vua thiết triều. Mỗi góc tường, mỗi cánh cửa đều mang một vẻ đẹp cổ kính và kể một câu chuyện lịch sử. Cô hướng dẫn viên du lịch mặc áo dài tím dịu dàng đã nhiệt tình dẫn chúng em đi tham quan và kể những câu chuyện lịch sử vô cùng hấp dẫn. Cô kể về cuộc sống của các vị vua, hoàng hậu ngày xưa, về những biến cố lịch sử đã xảy ra tại đây. Mỗi câu chuyện của cô đều khiến em như được sống lại những thời khắc hào hùng của dân tộc.

Điều làm em nhớ nhất là khi đi qua Thế Miếu, nơi thờ tự các vị vua Nguyễn. Em cảm thấy một sự trang nghiêm, thành kính bao trùm. Khi nghe cô kể về công lao của các vị vua, em thấy rất xúc động và tự hào về truyền thống cha ông. Buổi chiều, chúng em rời khỏi Đại Nội. Tuy đã thấm mệt nhưng ai nấy đều rất vui và mang theo những kiến thức, cảm xúc sâu sắc về lịch sử Cố đô.

Chuyến đi tham quan Cố đô Huế thực sự là một bài học lịch sử sống động và ý nghĩa đối với em. Nó không chỉ giúp em mở rộng tầm mắt mà còn khơi dậy trong em lòng tự hào sâu sắc về truyền thống văn hóa vẻ vang của dân tộc. Em mong rằng mình sẽ có thêm nhiều dịp được khám phá những di tích lịch sử khác trên khắp mọi miền đất nước để hiểu hơn về đất nước và con người Việt Nam.

Hy vọng những bài viết trên từ AVAKids đã giúp em biết cách viết bài văn kể lại chuyến đi tham quan một di tích lịch sử văn hóa. Đừng quên thường xuyên luyện viết để câu văn thêm mượt mà, cảm xúc hơn nhé!

Bài viết có hữu ích với bạn không?

Không

Cám ơn bạn đã phản hồi!

Xin lỗi bài viết chưa đáp ứng nhu cầu của bạn. Vấn đề bạn gặp phải là gì?

Bài tư vấn chưa đủ thông tin
Chưa lựa chọn được sản phẩm đúng nhu cầu
Bài tư vấn sai mục tiêu
Bài viết đã cũ, thiếu thông tin
Gửi