I. Mở bài:
Giới thiệu chung về cây:
Tên cây là gì? (Ví dụ: cây bàng, cây phượng, cây dừa, cây chuối...)
Cây được trồng ở đâu? (Ví dụ: sân trường, góc vườn nhà em, bên bờ hồ, ven đường...)
Cây có đặc điểm gì nổi bật khiến em chú ý/yêu thích? (Ví dụ: rất cao, tán lá rộng, hoa đẹp, quả ngon...)
II. Thân bài:
Miêu tả bao quát toàn thân cây:
Miêu tả chi tiết từng bộ phận của cây:
1. Gốc cây:
2. Thân cây:
3. Cành cây:
4. Lá cây:
5. Hoa (nếu có):
6. Quả (nếu có):
Hoạt động của cây:
III. Kết bài:
Tình cảm của em đối với cây:
Gợi ý thêm:
Sử dụng các giác quan để miêu tả:
Sử dụng biện pháp so sánh, nhân hóa:
Mỗi độ hè về, sân trường em lại bừng lên một sức sống mãnh liệt dưới bóng râm xanh mát của cây bàng cổ thụ. Cây bàng không chỉ là một phần cảnh quan quen thuộc mà còn là người bạn già lặng lẽ, chứng kiến bao nhiêu buồn vui, những trò nghịch ngợm và cả những ước mơ trong veo của tuổi học trò chúng em. Cây bàng ấy đã đứng đó, sừng sững qua bao mùa mưa nắng, tự bao giờ đã trở thành một biểu tượng thân thương trong trái tim em.
Nhìn từ xa, cây bàng như một chiếc ô xanh khổng lồ, một mái nhà thiên nhiên che rợp cả một khoảng sân rộng, mời gọi chúng em đến trú ngụ. Dáng vẻ của cây thật hùng vĩ, vươn cao, rộng lớn, như một người khổng lồ hiền lành đang dang rộng vòng tay che chở. Thân cây to lớn đến nỗi phải hai, ba bạn nhỏ như chúng em mới có thể ôm xuể, gốc cây vững chãi, bám sâu vào lòng đất mẹ. Lớp vỏ cây màu nâu xám, thô ráp, sần sùi với những vết nứt ngang dọc hằn sâu theo năm tháng, có lẽ đã kể biết bao câu chuyện cổ tích về thời gian. Thậm chí, em còn thấy những mảng rêu xanh mướt, mềm mại bám vào những kẽ nứt ấy, tạo nên một vẻ đẹp cổ kính, trầm mặc.
Từ thân cây mọc ra những cành bàng to khỏe, rắn chắc, vươn rộng ra bốn phía, đan xen vào nhau như những cánh tay mạnh mẽ, tạo thành nhiều tầng lá xanh mướt. Lá bàng to bản như những chiếc quạt mo xinh xắn, thuôn dài ở đầu và có gân lá rõ nét. Khi mới nhú, lá có màu xanh nõn chuối mơn mởn, căng tràn sức sống, rồi dần chuyển sang màu xanh đậm, óng ả khi trưởng thành. Đặc biệt, vào mùa thu, lá bàng không vàng úa mà lại chuyển dần sang sắc đỏ ối rực rỡ, đẹp đến nao lòng. Cả cây bàng như khoác lên mình chiếc áo choàng kiêu sa trước khi buông mình theo cơn gió nhẹ, rụng lả tả xuống sân trường như những chiếc thuyền nhỏ trôi lênh đênh trên mặt đất. Mỗi lần nhìn lá bàng đổi màu, em lại thấy ngỡ ngàng trước sự biến hóa kỳ diệu của thiên nhiên.
Khi cây trổ những chùm hoa nhỏ li ti, màu trắng xanh, chúng không rực rỡ như hoa phượng nhưng lại mang một vẻ đẹp giản dị, thanh khiết. Những chùm hoa ấy ẩn mình trong kẽ lá, tỏa hương thơm thoang thoảng, dịu nhẹ. Sau mùa hoa, những quả bàng hình bầu dục, dẹt dẹt, màu xanh non lúc lỉu trên cành. Khi chín, vỏ quả chuyển sang màu vàng tươi, bên trong có hạt bùi bùi, thơm ngon đặc trưng mà lũ chim sẻ rất thích.
Cây bàng cứ thế, lặng lẽ thay áo theo bốn mùa: đâm chồi nảy lộc, xanh non mơn mởn khi xuân sang, rợp bóng mát, mang hơi thở dịu mát vào hạ, đỏ rực như ngọn lửa vào thu và trơ trụi cành khi đông về, khoe những đường nét gân guốc, mạnh mẽ. Dù ở mùa nào, cây bàng cũng mang một vẻ đẹp riêng biệt. Cây không chỉ cho chúng em bóng mát để vui chơi, học bài mà còn là nơi cho chim chóc làm tổ, cất tiếng hót líu lo, là nhân chứng thầm lặng cho bao trò nghịch ngợm, bao tiếng cười giòn tan của chúng em dưới nắng hè.
Em rất yêu quý cây bàng này, yêu cái dáng vẻ hiên ngang, yêu cả sự thay đổi của nó qua từng mùa. Cây bàng không chỉ là một cái cây mà đã trở thành một phần ký ức tươi đẹp của tuổi thơ em dưới mái trường thân yêu. Mỗi khi ngồi dưới gốc bàng, em lại cảm thấy một sự bình yên lạ kỳ. Em hứa sẽ cùng các bạn chăm sóc, bảo vệ cây, không bẻ cành ngắt lá để cây bàng mãi xanh tốt, mãi là người bạn đồng hành cùng chúng em trên con đường đến trường và cả những thế hệ học sinh sau này.
Cứ mỗi khi tiếng ve kêu râm ran khắp phố phường, ngân nga khúc nhạc bất tận của mùa hè là em lại nhớ đến cây phượng vĩ ở cổng trường em. Cây phượng không chỉ là một cái cây mà đã hóa thành một ngọn lửa đỏ rực, một tín hiệu rực rỡ báo hiệu mùa hè đã về và cũng là lúc chúng em chuẩn bị chia tay năm học cũ, ôm ấp bao kỷ niệm đẹp đẽ.
Cây phượng cao lớn, vươn mình sừng sững, hiên ngang đón những tia nắng đầu hạ. Thân cây không quá to lớn như cây đa nhưng lại vô cùng chắc chắn và mạnh mẽ, như một chiến binh dũng cảm. Lớp vỏ cây màu nâu xám, có những mảng bong tróc tự nhiên, nhưng lại ẩn chứa một vẻ đẹp phong trần, từng trải. Từ thân chính, những cành cây vươn ra xa tít tắp, đan xen vào nhau, tạo thành một vòm tán lá rộng lớn, xanh biếc, giống như một chiếc ô đỏ khổng lồ che mát cả một góc sân trường.
Lá phượng nhỏ li ti, xinh xắn như những chiếc lá me non, mọc thành từng chùm kép đối xứng, màu xanh biếc mát rượi, tạo cảm giác dịu êm cho đôi mắt. Chúng khẽ đung đưa trong gió, như hàng ngàn cánh bướm nhỏ đang xòe đôi cánh xanh non. Nhưng điều làm nên vẻ đẹp nổi bật và khiến em say mê nhất của cây phượng chính là những chùm hoa đỏ rực rỡ, chói chang như nắng hạ. Mỗi bông hoa phượng có năm cánh mềm mại như nhung, màu đỏ tươi thắm, điểm xuyết những đốm trắng vàng li ti ở giữa, trông như những cánh bướm đang đậu hờ hững, sẵn sàng bay lượn. Khi hoa nở rộ, cả cây phượng bỗng biến thành một ngọn đuốc khổng lồ, một biển lửa rực cháy, nhuộm đỏ cả một góc trời, làm bừng sáng cả không gian xung quanh.
Dù hoa phượng không có hương thơm đặc biệt, nhưng vẻ đẹp kiêu sa, rực rỡ của nó thì không gì sánh bằng, khiến ai đi qua cũng phải ngước nhìn, trầm trồ. Mỗi cánh hoa phượng rơi xuống sân trường lại như một cánh bướm đỏ đang nhẹ nhàng đáp xuống thảm cỏ xanh, mang theo một phần của mùa hè.
Sau mùa hoa rực rỡ, những quả phượng dài và dẹt, màu nâu sẫm, trông như những vỏ đậu khô, lủng lẳng trên cành. Chúng như những chiếc "bút tích" của mùa hè, nhắc nhở về những ngày tháng sôi động vừa qua. Cây phượng không chỉ mang đến sắc đỏ rực rỡ, mà còn là nơi lũ chim sẻ thi nhau làm tổ, hót líu lo mỗi sớm mai, là nơi chúng em thường tụ tập, đọc sách, hay đơn giản chỉ là ngồi ngắm những cánh hoa rơi.
Cây phượng là biểu tượng của mùa hè đầy nắng, của những tiếng ve ngân vang và của bao nhiêu kỷ niệm tuổi học trò trong veo, hồn nhiên. Mỗi khi nhìn cây phượng khoe sắc thắm, em lại thấy lòng mình xao xuyến, vừa vui vì một mùa hè sắp đến, lại vừa buồn man mác vì sắp phải chia tay bạn bè. Em yêu cây phượng lắm! Em mong sao cây phượng sẽ mãi mãi khoe sắc thắm, mãi là người bạn thân thiết, chứng kiến những tháng ngày đẹp nhất của tuổi học trò chúng em và của biết bao thế hệ học sinh mai sau.
Ở đầu làng em, cạnh giếng nước cổ, có một cây đa cổ thụ đã đứng đó từ rất lâu, lâu đến nỗi không ai trong làng nhớ rõ cây được trồng từ bao giờ. Cây đa ấy không chỉ là một cái cây, mà đã trở thành một chứng nhân lịch sử, một biểu tượng của sự bình yên, trường tồn và là linh hồn của làng quê em.
Nhìn từ xa, cây đa hiện lên thật hùng vĩ, một khối xanh khổng lồ, tán lá rộng mênh mông, che phủ cả một khoảnh đất lớn, tạo thành một bóng mát tự nhiên khổng lồ. Cây cao lớn sừng sững, hiên ngang, thân cây to đến mức mấy người ôm cũng không xuể, gốc cây bám sâu vào lòng đất như những chiếc rễ khổng lồ, chắc nịch. Vỏ cây màu nâu sẫm, sần sùi, thô ráp, bạc màu theo năm tháng, có những chỗ rêu phong xanh mướt phủ kín, tạo nên một vẻ đẹp cổ kính, trầm mặc.
Điều đặc biệt và độc đáo nhất ở cây đa chính là những chùm rễ phụ từ cành rủ xuống đất, đâm sâu và chắc chắn như những "cột chống" vững chắc. Chúng trông như những con trăn khổng lồ đang bám vào cây, vừa tạo nên vẻ kỳ vĩ, vừa giúp cây đứng vững vàng qua bao phong ba bão táp. Lá đa to bản, hình bầu dục, màu xanh đậm quanh năm, luôn xanh tươi mơn mởn, căng tràn sức sống. Những chiếc lá non mới nhú có màu xanh nhạt hơn, trông thật mỡ màng, óng ả. Cây đa hiếm khi thấy hoa hay quả rõ ràng, nhưng những chùm quả nhỏ li ti, màu đỏ cam ẩn mình trong kẽ lá lại là thức ăn yêu thích của lũ chim chóc và sóc.
Dưới gốc đa, mặt đất bằng phẳng, rộng rãi, là nơi lý tưởng cho mọi hoạt động của làng. Các cụ già thường tụ tập ngồi hóng mát, trò chuyện, kể cho con cháu nghe những câu chuyện cổ tích, những huyền thoại xa xưa. Trẻ con chúng em thì tha hồ chơi đùa, chạy nhảy, trốn tìm quanh gốc đa, dưới bóng mát dịu hiếm có. Tiếng chim hót líu lo, ríu rít trên tán lá sum suê làm cho cây đa càng thêm sinh động, vui tươi. Mỗi buổi trưa hè oi ả, được ngồi dưới bóng mát của cây đa, nghe tiếng gió rì rào qua kẽ lá, mọi mệt mỏi đều tan biến hết.
Cây đa làng em thật là một người bạn già đáng kính, một chứng nhân lịch sử thầm lặng. Cây không chỉ là nơi mang lại bóng mát, mà còn là nơi lưu giữ bao nhiêu kỷ niệm, bao nhiêu câu chuyện của làng. Em luôn trân trọng và tự hào về cây đa cổ thụ này. Em hứa sẽ cùng mọi người trong làng bảo vệ, chăm sóc để cây mãi mãi xanh tươi, sừng sững, là biểu tượng của sự bình yên và là linh hồn bất diệt của làng quê em.
Mỗi khi hè về, con đường trước nhà em lại bừng sáng, ngập tràn sắc tím mộng mơ, lãng mạn của những cây bằng lăng đang khoe sắc. Với em, cây bằng lăng không chỉ đẹp một cách kiêu sa mà còn mang một vẻ dịu dàng, thơ mộng rất riêng, như một cô gái đang độ xuân thì.
Cây bằng lăng không quá cao lớn, sừng sững như cây đa hay cây bàng, mà nó có dáng vẻ thanh mảnh, duyên dáng và mềm mại, vươn cao, tỏa bóng. Thân cây thẳng, không quá to, vỏ màu nâu nhạt, khá nhẵn nhụi, thỉnh thoảng có những vết rạn nhỏ li ti. Từ thân cây mọc ra nhiều cành nhỏ, uyển chuyển vươn lên cao, tạo thành một tán lá không quá rộng nhưng rất cân đối và hài hòa. Lá bằng lăng hình bầu dục, thuôn dài, màu xanh non mơn mởn khi mới ra và đậm dần khi trưởng thành, óng ả dưới nắng.
Nhưng điều làm nên vẻ đẹp nổi bật và cuốn hút nhất của cây bằng lăng chính là những chùm hoa tím biếc, rực rỡ. Hoa bằng lăng mọc thành từng chùm lớn, dài và rất sai hoa. Mỗi bông hoa có sáu cánh mỏng manh, mềm mại như lụa, xếp xoắn lại với nhau một cách tinh tế, trông như những chiếc váy bồng bềnh của các nàng công chúa. Khi hoa nở rộ, cả cây bằng lăng như được khoác lên mình một tấm áo lụa tuyệt đẹp, với đủ sắc thái của màu tím: tím than huyền bí, tím nhạt lãng mạn, tím hồng dịu dàng, rực rỡ và lãng mạn vô cùng. Những cánh hoa mỏng manh khẽ bay trong gió, tạo nên một cơn mưa tím tuyệt đẹp. Dù hoa bằng lăng không thơm ngào ngạt như hoa hồng, nhưng sắc tím của nó đủ làm say lòng người, khiến ai đi qua cũng phải ngước nhìn, trầm trồ. Mỗi cánh hoa rơi xuống lại như một mảnh ghép của giấc mơ tím.
Sau những ngày hoa nở rộ, tỏa sắc tím lãng mạn, cây bằng lăng cho ra những quả nhỏ, tròn, màu xanh và dần chuyển sang nâu khi già đi, trông như những viên bi nhỏ. Những quả ấy nằm e ấp trong kẽ lá, chờ đợi thời gian. Cây bằng lăng không chỉ tô điểm cho con đường thêm đẹp, mà còn mang đến một không gian thật thơ mộng, lãng mạn cho những buổi chiều dạo chơi.
Em yêu cây bằng lăng với sắc tím dịu dàng mà rực rỡ, yêu vẻ đẹp lãng mạn và sự duyên dáng của nó. Mỗi lần nhìn hoa bằng lăng khoe sắc, em lại thấy lòng mình nhẹ nhàng, mơ mộng và tràn đầy yêu thương. Em mong sao những hàng bằng lăng này sẽ mãi mãi khoe sắc, mãi mãi tô điểm cho con đường làng thêm đẹp, thêm thơ, là nguồn cảm hứng bất tận cho những ước mơ trong veo của tuổi học trò.
Nhà ngoại em ở ven biển, nơi những rặng dừa xanh ngút ngàn vươn mình đón gió. Trong số đó, em yêu quý nhất là cây dừa cao vút, hiên ngang ngay trước sân nhà ngoại. Cây dừa ấy không chỉ là một cái cây, mà đã trở thành một người bạn khổng lồ, hiền lành, lặng lẽ đứng canh gác cho ngôi nhà, cho tuổi thơ của em.
Cây dừa cao vút tận trời xanh, thân cây thẳng đứng như một cột trụ khổng lồ, vững chãi, vươn mình đón nắng gió. Khác với những loài cây khác, dừa không có cành mà chỉ có những bẹ lá dài mọc ra từ đỉnh ngọn, xòe rộng ra. Vỏ thân cây màu nâu xám, thô ráp, có nhiều vết sẹo tròn đều đặn do những bẹ lá cũ rụng đi để lại, như những vòng tròn ghi dấu thời gian. Trên đỉnh ngọn dừa, những tàu lá to dài, xanh biếc, óng ả, xòe ra như những cánh quạt khổng lồ đang quay tít đón những làn gió biển mặn mòi. Gió thổi qua, tàu dừa lại lay động xào xạc, rì rào, nghe như một bản giao hưởng êm dịu của biển cả, ngân nga mãi không thôi.
Dưới những tàu lá xanh ấy là những chùm hoa dừa nhỏ li ti, màu trắng ngà, ẩn mình một cách khiêm tốn. Chúng thoang thoảng hương thơm dịu nhẹ, thanh khiết, bay lẫn trong gió biển. Sau mùa hoa, những buồng dừa bắt đầu xuất hiện, trĩu nặng trên cành. Những trái dừa non xanh mướt, căng tròn, chứa bên trong dòng nước ngọt lịm, mát lành như sương sớm, là thức uống tuyệt vời nhất trong những ngày hè nóng bức. Khi dừa già, vỏ chuyển sang màu nâu, cùi dừa dày và béo ngậy, có thể dùng để làm bánh, làm kẹo hoặc ép lấy dầu.
Cây dừa là một loài cây vô cùng hữu ích, một món quà quý giá mà thiên nhiên ban tặng cho con người. Nước dừa giải khát, cùi dừa để ăn, lá dừa để lợp nhà, làm nón, làm các vật dụng thủ công, gáo dừa có thể làm chén, đũa. Thậm chí, thân dừa già còn có thể dùng làm vật liệu xây dựng. Cây dừa không chỉ mang lại những giá trị vật chất to lớn mà còn gắn liền với hình ảnh quê hương, với những chiều mát em và ngoại ngồi dưới gốc dừa, nghe tiếng sóng vỗ.
Cây dừa là một phần không thể thiếu của cuộc sống và tuổi thơ em ở quê ngoại. Cây không chỉ mang lại những lợi ích thiết thực mà còn là biểu tượng của sức sống mãnh liệt, của sự bình yên. Em rất yêu cây dừa. Em sẽ luôn trân trọng và tự hào về những rặng dừa xanh, và em sẽ cố gắng học thật giỏi để sau này có thể cùng mọi người bảo vệ và phát triển những vườn dừa xanh tốt, giữ gìn vẻ đẹp và giá trị của loài cây quý báu này.
Trong khu vườn nhỏ xinh của bà ngoại em, cạnh lối đi lát gạch, có mấy cây cau cao vút, mảnh mai, đứng thẳng hàng như những cô gái đang múa. Mỗi lần về thăm bà, ngắm nhìn chúng, em lại thấy lòng mình thật bình yên và yêu mến vẻ đẹp thanh tao, dịu dàng ấy.
Cây cau không có thân to lớn, đồ sộ như cây đa hay cây bàng, mà nó mảnh mai, thanh thoát và thẳng tắp, vươn mình kiêu hãnh lên trời xanh. Thân cây màu xám bạc, nhẵn bóng như được đánh vecni, và đặc biệt là có những vòng tròn đều đặn, rõ nét như những đốt tre, đó là dấu vết của những tàu lá cũ rụng đi để lại. Những vòng tròn ấy tạo nên một vẻ đẹp rất riêng, rất nghệ thuật cho thân cây. Trên đỉnh ngọn cây, những tàu lá cau xanh biếc, dài và mềm mại, xòe ra như những chiếc quạt lông chim khổng lồ. Gió nhẹ thổi qua, những tàu lá cau lại khẽ lay động, uyển chuyển, duyên dáng như những thiếu nữ đang múa lụa, trông thật đẹp mắt và thơ mộng.
Hoa cau mọc thành từng chùm màu trắng ngà, nhỏ li ti, ẩn mình trong kẽ lá xanh. Dù không rực rỡ sắc màu nhưng hoa cau lại tỏa ra mùi thơm dịu nhẹ, thanh khiết, thoang thoảng bay khắp vườn mỗi khi chiều về hoặc sáng sớm, làm lòng em thêm thư thái, dễ chịu. Mùi hương ấy không nồng nàn mà chỉ nhẹ nhàng vương vấn, khiến ta muốn hít hà mãi không thôi. Sau mùa hoa, những buồng cau bắt đầu kết trái, trĩu trịt trên cành. Quả cau khi non có màu xanh mướt, căng tròn, sau đó chuyển dần sang màu vàng cam tươi tắn khi già đi. Chúng mọc thành từng chùm, lúc lỉu, trông thật thích mắt. Bà em thường dùng cau để ăn trầu, đó là một nét đẹp văn hóa truyền thống của người Việt Nam. Ngoài ra, hạt cau còn có thể dùng làm thuốc.
Cây cau không chỉ là một loài cây ăn quả mà còn là một loài cây cảnh, mang đậm nét đẹp của làng quê Việt Nam. Nó mang đến sự thanh bình, gần gũi và một chút hoài niệm cho không gian sống.
Cây cau với vẻ đẹp thanh tao, dịu dàng và hương thơm dịu mát đã trở thành một phần không thể thiếu của vườn nhà bà ngoại em, là một nét chấm phá rất đỗi thân thương của làng quê. Em yêu những cây cau này, yêu cái dáng vẻ mảnh mai mà kiên cường của chúng. Em mong chúng sẽ mãi mãi xanh tươi, mãi mãi mang đến hương thơm thanh khiết và vẻ đẹp duyên dáng cho ngôi nhà thân yêu của bà, để mỗi lần về thăm, em lại được đắm mình trong sự bình yên ấy.
Trước sân nhà em có một cây xoài lớn, đã gắn bó với gia đình em từ rất lâu. Cây xoài không chỉ mang đến những trái quả ngọt thơm lừng mà còn là nơi cả gia đình em thường quây quần, trò chuyện vào những buổi chiều hè mát mẻ, là nhân chứng cho bao kỷ niệm tuổi thơ tươi đẹp của em.
Cây xoài của nhà em khá to và cao lớn, tán lá xòe rộng, sum suê, rợp mát cả một góc sân, tạo thành một bóng râm lý tưởng. Thân cây màu nâu sẫm, sần sùi với những đường nứt tự nhiên hằn sâu theo năm tháng, cho thấy sự trường tồn, vững chãi của cây. Từ thân cây, nhiều cành lớn, to khỏe vươn ra xa, đan xen vào nhau, tạo thành một mái nhà xanh mát tự nhiên. Lá xoài hình bầu dục, thuôn dài ở đầu, màu xanh đậm óng ả, dày dặn. Đặc biệt, những chiếc lá non mới nhú có màu đỏ tía rất đẹp mắt, như những ngọn lửa nhỏ đang hé bừng sức sống mới.
Khi mùa xuân đến, cây xoài bắt đầu ra hoa. Những chùm hoa nhỏ li ti, màu vàng nhạt, mọc thành từng chùm lớn, ẩn mình trong kẽ lá. Chúng tỏa ra mùi hương thoang thoảng, dịu nhẹ mà quyến rũ, thu hút đàn ong, đàn bướm bay lượn rập rờn. Sau đó, những trái xoài non bé xíu bắt đầu xuất hiện, đậu lủng lẳng trên cành. Chúng lớn dần theo ngày tháng, căng tròn. Lúc xanh, trái xoài có màu xanh lục, căng bóng. Đến khi chín, trái xoài chuyển sang màu vàng ươm, có quả pha chút đỏ hồng, trông thật đẹp mắt và hấp dẫn. Từ xa đã có thể ngửi thấy mùi thơm nồng nàn, quyến rũ của những trái xoài chín. Cắt đôi quả xoài, bên trong là phần thịt vàng óng, mềm mại, mọng nước, ngọt lịm và có chút chua nhẹ rất hấp dẫn. Hương vị ấy khiến em nhớ mãi không quên. Em và gia đình thường hái xoài để ăn tươi hoặc làm nước ép giải khát tuyệt vời trong những ngày hè oi ả.
Cây xoài không chỉ cho quả ngon mà còn là nơi che mát, là tổ ấm của những chú chim sẻ, những chú chích chòe. Tiếng chim hót líu lo trên cành, tiếng lá cây xào xạc trong gió tạo nên một bản nhạc đồng quê thật êm đềm, bình dị.
Em rất yêu cây xoài nhà mình. Cây không chỉ mang lại cho em những trái ngọt lành, những ly nước ép mát lạnh mà còn là biểu tượng của sự sum vầy, của những kỷ niệm tuổi thơ ấm áp bên gia đình. Em hứa sẽ luôn chăm sóc cây, tưới nước, bắt sâu để cây xoài mãi mãi xanh tốt và trĩu quả, là người bạn thân thiết của gia đình em.
Trong khu vườn nhỏ xinh của ông bà em có một cây nhãn cổ thụ đã nhiều năm tuổi, tán lá xum xuê, xanh tốt quanh năm. Cây nhãn ấy không chỉ là một loài cây ăn quả mà đã trở thành cả một "kho báu" của tuổi thơ em, với những chùm quả ngọt lịm, thơm lừng mỗi độ hè về.
Cây nhãn không quá cao lớn nhưng tán lá lại rất rộng và xum xuê, tạo thành một vòm xanh tươi mát, êm đềm. Thân cây khá to, vỏ màu nâu xám, sần sùi với nhiều mảng rêu phong bám vào, cho thấy sự già cỗi và bền bỉ của nó. Từ thân chính, các cành nhãn vươn ra tứ phía, đan xen vào nhau một cách mềm mại, tạo thành một không gian rất ấm cúng và kín đáo. Lá nhãn hình bầu dục, thuôn dài, màu xanh đậm bóng bẩy, mặt dưới lá hơi nhạt hơn. Những chiếc lá non mới nhú thường có màu đỏ tía hoặc xanh non rất đẹp mắt, như những ngọn nến nhỏ đang thắp sáng.
Khi mùa xuân đến, cây nhãn bắt đầu trổ hoa. Những chùm hoa nhỏ li ti, màu vàng nhạt, mọc thành từng cụm lớn, ẩn mình trong kẽ lá. Hoa nhãn tỏa ra mùi hương thơm ngọt ngào, thoang thoảng mà quyến rũ, bay khắp vườn, thu hút hàng đàn ong bướm bay lượn rập rờn, tạo nên một cảnh tượng thật sinh động. Sau đó là sự xuất hiện của những chùm quả nhãn bé xíu. Chúng lớn dần, tròn xoe như những viên bi nhỏ, vỏ màu nâu nhạt, sần sùi nhẹ. Đến mùa thu hoạch, cả cây nhãn trĩu nặng những chùm quả, nặng đến nỗi cành cây phải oằn mình xuống, trông thật thích mắt.
Khi bóc lớp vỏ mỏng manh ấy ra, bên trong là phần cùi nhãn trắng trong, mọng nước, mềm mại, ngọt lịm và thơm lừng đặc trưng. Cùi nhãn bao bọc lấy hạt nhãn tròn, đen bóng như mắt mèo. Quả nhãn là món ăn yêu thích của em mỗi khi hè đến. Em thường ngồi dưới gốc nhãn, vừa thưởng thức những trái nhãn ngọt ngào vừa nghe ông kể chuyện. Cảm giác thật bình yên và hạnh phúc.
Cây nhãn không chỉ mang đến những chùm quả ngọt ngào, thơm lừng mà còn là nơi em có nhiều kỷ niệm đẹp bên ông bà, là một phần không thể thiếu của tuổi thơ em. Em yêu cây nhãn lắm, yêu cái dáng vẻ hiền lành, yêu cả hương vị ngọt ngào của nó. Em mong rằng cây sẽ mãi mãi cho quả, mãi là một phần của khu vườn tuổi thơ em, để mỗi khi về thăm, em lại được đắm mình trong hương vị ngọt ngào và những kỷ niệm êm đềm ấy.
Trước hiên nhà em có một dãy hoa hồng nhỏ xinh, rực rỡ sắc màu. Trong số đó, em yêu nhất, say mê nhất là cây hoa hồng nhung với những bông hoa đỏ thắm, kiêu sa và tỏa hương ngào ngạt. Đối với em, cây hoa hồng ấy không chỉ là một loài hoa đẹp mà còn là biểu tượng của tình yêu thương và vẻ đẹp vĩnh cửu.
Cây hoa hồng này không quá cao, chỉ tầm ngang vai em, nhưng lại rất khỏe mạnh và tràn đầy sức sống. Thân cây nhỏ nhắn, màu xanh sẫm, được bảo vệ bởi những gai nhọn tua tủa như những người lính nhỏ đang canh giữ cho vẻ đẹp của bông hoa. Lá hoa hồng hình bầu dục, có răng cưa nhỏ ở mép, màu xanh đậm và bóng mượt, mọc đối xứng nhau, tạo nên một tổng thể hài hòa.
Điều làm em say đắm nhất, khiến em không thể rời mắt chính là những nụ hồng chúm chím và những bông hoa đang hé nở. Nụ hoa nhỏ xinh, e ấp như một cô gái đang ngượng ngùng, giấu mình trong vòng tay của những đài hoa xanh. Khi nở bung, bông hoa hồng to tròn, với hàng trăm cánh hoa mềm mại như lụa nhung, xếp khít vào nhau một cách tinh tế, tạo thành một đóa hoa hoàn hảo. Bông hoa có màu đỏ thắm, rực rỡ như ngọn lửa nhỏ đang bùng cháy, quyến rũ mọi ánh nhìn. Từ bông hoa tỏa ra mùi hương thơm ngào ngạt, quyến rũ, lan tỏa khắp cả khu vườn, làm cho không gian trở nên lãng mạn và bay bổng. Em thường hít hà mùi hương ấy thật sâu để cảm nhận hết vẻ đẹp của nó.
Hoa hồng nở quanh năm, nhưng đẹp nhất là vào mùa xuân và mùa hè, khi những tia nắng ấm áp giúp hoa khoe sắc rực rỡ nhất. Mẹ em thường cắt những bông hoa đẹp nhất để cắm vào lọ thủy tinh, làm sáng bừng cả căn phòng khách, mang vẻ đẹp của thiên nhiên vào trong ngôi nhà.
Em rất yêu cây hoa hồng này, yêu vẻ đẹp kiêu sa, lộng lẫy và mùi hương quyến rũ của nó. Mỗi khi nhìn ngắm những bông hoa khoe sắc thắm, em lại thấy lòng mình vui vẻ, yêu đời hơn và cảm nhận được vẻ đẹp diệu kỳ của tạo hóa. Em hứa sẽ chăm sóc cây thật tốt, tưới nước, bón phân, bắt sâu để cây mãi mãi khỏe mạnh, nở những bông hoa thật đẹp, là niềm tự hào của khu vườn nhà em.
Trong khu vườn nhỏ xinh của nhà em có một cây bưởi sum suê, quanh năm xanh tốt và lúc lỉu những trái bưởi căng mọng. Cây bưởi ấy không chỉ là nguồn cung cấp những trái bưởi thơm ngon, giải khát mà còn mang một vẻ đẹp mộc mạc, gần gũi, gắn liền với biết bao ký ức tuổi thơ của em.
Cây bưởi của nhà em không quá cao lớn, nhưng tán lá lại rất rộng và xum xuê, xanh tốt quanh năm, tạo thành một bóng mát tự nhiên tuyệt vời. Thân cây to vừa phải, vỏ cây màu nâu xám, hơi sần sùi và có những đường vân nhẹ. Từ thân chính, nhiều cành bưởi chắc khỏe vươn ra xa, đan xen vào nhau, tạo thành một vòm lá mát rượi, là nơi lý tưởng để em đọc sách hay chơi đùa. Lá bưởi to bản, hình bầu dục, màu xanh đậm và bóng mượt, mặt dưới lá hơi nhạt hơn. Khi em chạm vào lá, có thể cảm nhận được độ dày và hơi cứng của nó. Đặc biệt, lá bưởi có mùi thơm tinh dầu rất đặc trưng, chỉ cần vò nhẹ một chiếc lá là mùi hương ấy đã lan tỏa khắp nơi.
Khi mùa xuân đến, cây bưởi bắt đầu trổ hoa. Những bông hoa nhỏ xinh, màu trắng tinh khôi, mọc thành từng chùm, ẩn mình trong kẽ lá xanh. Hoa bưởi tỏa ra mùi hương thơm dịu mát, thanh khiết, ngào ngạt, bay thoang thoảng khắp vườn, làm cho không gian trở nên dễ chịu và thư thái vô cùng. Mùi hương ấy khiến em liên tưởng đến những ngày Tết truyền thống. Sau mùa hoa, những trái bưởi non bé xíu bắt đầu xuất hiện, tròn xoe như những viên bi xanh. Chúng lớn dần, căng mọng theo ngày tháng. Lúc non, trái bưởi có màu xanh bóng. Đến khi chín, trái bưởi chuyển sang màu vàng ươm, căng tròn, sờ vào thấy nặng trịch và tỏa ra mùi thơm dìu dịu. Bóc lớp vỏ dày và xốp ra, bên trong là những múi bưởi trắng ngà hoặc hồng tươi, mọng nước, có vị ngọt thanh và hơi chua nhẹ rất hấp dẫn. Em rất thích ăn bưởi sau mỗi bữa cơm hoặc dùng làm món tráng miệng giải nhiệt.
Cây bưởi không chỉ cho những trái ngon mà còn là nơi trú ngụ của những chú chim sẻ nhỏ, chúng thường hót líu lo trên cành, làm cho khu vườn thêm phần sinh động.
Cây bưởi là một loài cây thân thuộc và ý nghĩa trong khu vườn nhà em. Cây không chỉ mang đến những trái bưởi thơm ngon, giải khát mà còn mang đến hương thơm dịu mát cho cả không gian sống. Em rất yêu cây bưởi, yêu cái vẻ đẹp mộc mạc và những giá trị mà nó mang lại. Em mong cây sẽ mãi mãi xanh tốt, trĩu quả để cả gia đình em được thưởng thức những trái bưởi ngọt lành và để khu vườn nhà em luôn ngập tràn hương thơm thanh khiết của hoa bưởi.
Trong khu vườn nhỏ xinh của bà nội em có một cây cam, quanh năm xanh tươi và lúc lỉu những trái cam căng mọng. Cây cam ấy không chỉ đẹp mắt, mà còn là nguồn cung cấp vitamin C dồi dào, là món quà quý giá mà thiên nhiên ban tặng cho sức khỏe của cả nhà em.
Cây cam nhà bà không quá cao lớn, chỉ bằng một người lớn, nhưng tán lá lại rất xanh tốt và tròn trịa, tạo nên một hình dáng hài hòa, dễ chịu. Thân cây không to lắm, vỏ cây màu nâu nhạt, hơi sần sùi với những vết rạn nhỏ li ti. Từ thân cây, nhiều cành nhỏ mọc ra khắp nơi, vươn rộng, tạo thành một hình dáng rất cân đối, như một chiếc ô xanh nhỏ. Lá cam hình bầu dục, màu xanh đậm và bóng mượt. Đặc biệt, khi em chạm vào lá hoặc vò nhẹ, một mùi thơm tinh dầu nhẹ nhàng, thanh khiết tỏa ra, rất dễ chịu và đặc trưng của loài cam.
Khi mùa xuân đến, cây cam bắt đầu trổ những bông hoa nhỏ xinh, màu trắng tinh khôi, mọc thành từng chùm. Hoa cam tỏa ra mùi hương thơm ngào ngạt, quyến rũ, bay thoang thoảng khắp khu vườn, thu hút vô số ong bướm bay lượn rập rờn, tạo nên một cảnh tượng thật sống động và tươi vui. Mùi hương của hoa cam luôn khiến em cảm thấy dễ chịu và bình yên.
Bài viết có hữu ích với bạn không?
Có
Không
Cám ơn bạn đã phản hồi!