30 bài văn tả cảnh biển Vũng Tàu lớp 5 hay (điểm cao), giàu cảm xúc

Đóng góp bởi: Nguyễn Thị Thanh Thảo
Cập nhật 05/11
844 lượt xem

Biển Vũng Tàu từ lâu đã nổi tiếng với làn nước xanh biếc, bờ cát trắng mịn và không khí mát lành của gió biển. Mỗi buổi sáng, mặt trời từ từ nhô lên khỏi mặt nước, nhuộm vàng cả không gian bao la, tạo nên khung cảnh thật nên thơ. Với đề bài “bài văn tả cảnh biển Vũng Tàu lớp 5”, các em học sinh có thể thỏa sức tưởng tượng, rèn luyện khả năng quan sát và thể hiện cảm xúc của mình qua từng câu chữ. Bài viết dưới đây AVAKids sẽ hướng dẫn chi tiết cách viết và cung cấp các bài mẫu hay nhất để tham khảo.

1Dàn ý chi tiết bài văn tả cảnh biển Vũng Tàu (Lớp 5)

I. Mở bài:

  • Giới thiệu về chuyến đi đến biển Vũng Tàu:

    • Em đã đi Vũng Tàu vào dịp nào? (Kỳ nghỉ hè, cuối tuần...).

    • Đi với ai? (Gia đình, bạn bè...).

    • Cảm nhận chung của em về biển Vũng Tàu (Đẹp, trong lành, sôi động, để lại ấn tượng khó quên...).

    • Ví dụ: "Cuối tuần vừa rồi, em cùng gia đình đã có một chuyến đi chơi thật vui đến thành phố biển Vũng Tàu xinh đẹp. Biển Vũng Tàu không chỉ trong lành, mát mẻ mà còn rất sôi động, đã để lại trong em nhiều kỉ niệm khó quên."

II. Thân bài:

1. Tả bao quát bãi biển Vũng Tàu từ xa (ví dụ: từ ngọn Hải Đăng hoặc tượng Chúa Kitô):

  • Vị trí và hình dáng:

    • Khi xe vừa đến gần hoặc nhìn từ trên cao, em nhìn thấy gì? (Vũng Tàu hiện ra với hai bãi biển chính: Bãi Sau (Thùy Vân) dài và Bãi Trước (Tầm Dương) cong cong như vầng trăng khuyết...).

    • Bờ biển uốn lượn, ôm lấy thành phố.

  • Màu sắc của biển:

    • Nước biển có màu gì? (Xanh lam, xanh ngọc...).

    • Màu sắc ấy thay đổi như thế nào dưới ánh nắng? (Lấp lánh, phản chiếu ánh mặt trời...).

  • Cảnh quan tổng thể:

    • Bãi cát vàng mịn trải dài.

    • Xa xa là những ngọn núi nhỏ (Núi Lớn, Núi Nhỏ) với cây cối xanh tươi.

    • Những con tàu, thuyền neo đậu trên biển.

    • Ví dụ: "Đứng từ trên tượng Chúa Kitô nhìn xuống, Vũng Tàu hiện ra thật đẹp với hai bãi biển lớn là Bãi Sau và Bãi Trước. Bãi Sau dài và rộng lớn, còn Bãi Trước thì cong cong như vầng trăng khuyết. Nước biển ở đây có màu xanh biếc, lấp lánh dưới ánh nắng vàng."

2. Tả chi tiết bãi biển Vũng Tàu khi đến gần và các hoạt động:

  • Bãi cát:

    • Màu sắc (vàng óng, mịn màng...).

    • Độ mịn (mịn màng, sạch sẽ...).

    • Rộng rãi, thoáng đãng.

    • Trên cát có gì? (Những vỏ sò nhỏ, dấu chân của du khách...).

  • Nước biển và sóng biển:

    • Sóng biển như thế nào? (Vỗ nhẹ nhàng vào bờ, tung bọt trắng xóa...).

    • Âm thanh của sóng (rì rào êm ái, như lời ru của biển...).

    • Màu sắc của nước biển gần bờ (trong xanh, có thể thấy cát dưới đáy...).

    • Ví dụ: "Bãi cát ở Vũng Tàu vàng óng và rất mịn màng, em có thể thoải mái chạy nhảy mà không sợ bị sỏi đá. Từng đợt sóng biển nhẹ nhàng vỗ vào bờ, tung bọt trắng xóa rồi lại rút đi, tạo nên âm thanh rì rào êm tai."

  • Cảnh vật ven bờ và xa bờ:

    • Hàng cây: (Những hàng dương xanh mát, những cây bàng cổ thụ tỏa bóng rợp mát dọc bờ biển...).

    • Công viên bờ biển: (Rộng rãi, có nhiều ghế đá, vườn hoa, nơi mọi người đi dạo, tập thể dục...).

    • Các tòa nhà, khách sạn: (Những khách sạn cao tầng hiện đại, nhà hàng san sát...).

    • Các hòn đảo nhỏ/ghềnh đá (nếu có): (Hòn Bà với con đường đá nổi lên khi thủy triều rút...).

    • Tàu thuyền, phao bơi: (Những chiếc thuyền thúng, thuyền du lịch đủ màu sắc, những chiếc phao bơi sắc màu trên mặt biển...).

  • Hoạt động của con người trên biển:

    • Tắm biển: (Mọi người nô đùa, bơi lội dưới làn nước mát, tiếng cười nói rộn ràng...).

    • Chơi các trò chơi trên cát: (Đá bóng, xây lâu đài cát, nhảy dây...).

    • Dạo bộ, ngắm cảnh: (Du khách tản bộ dọc bờ biển, hít thở không khí trong lành...).

    • Ăn uống: (Người dân và du khách thưởng thức hải sản tươi ngon, kem, nước dừa...).

    • Chụp ảnh: (Mọi người lưu lại những khoảnh khắc đẹp...).

    • Ví dụ: "Dọc theo bãi biển là những hàng dương xanh mát, tỏa bóng rợp xuống con đường. Phía trên là những khách sạn cao tầng, nhà hàng san sát. Trên bãi biển, mọi người đi tắm biển rất đông vui. Các bạn nhỏ thì thi nhau xây những lâu đài cát khổng lồ, hay nô đùa té nước. Người lớn thì nằm thư giãn dưới những chiếc dù đủ màu sắc, hít thở không khí trong lành. Tiếng cười nói, tiếng sóng biển hòa vào nhau tạo nên một không khí thật sôi động."

3. Hoàng hôn trên biển (nếu có ấn tượng):

  • Mặt trời lặn: (Tròn vành vạnh như quả cầu lửa khổng lồ, từ từ lặn xuống biển...).

  • Màu sắc của bầu trời và mặt biển lúc hoàng hôn: (Đỏ rực, cam tím, phản chiếu lung linh trên mặt biển...).

  • Cảm giác khi ngắm hoàng hôn: (Thơ mộng, lãng mạn, bình yên...).

    • Ví dụ: "Khi hoàng hôn buông xuống, biển Vũng Tàu lại mang một vẻ đẹp thật lãng mạn. Ông mặt trời như một quả cầu lửa khổng lồ từ từ lặn xuống phía chân trời, nhuộm đỏ rực cả một vùng biển và bầu trời. Em đứng lặng nhìn ngắm cảnh tượng ấy, cảm thấy thật bình yên và thư thái."

III. Kết bài:

  • Cảm nghĩ của em về biển Vũng Tàu:

    • Biển Vũng Tàu là một địa điểm du lịch tuyệt vời.

    • Em yêu vẻ đẹp trong lành, sôi động và gần gũi của biển Vũng Tàu.

    • Mong muốn được quay trở lại thăm biển Vũng Tàu nhiều lần nữa.

    • Ví dụ: "Chuyến đi Vũng Tàu đã để lại trong em nhiều kỉ niệm đẹp. Em yêu vẻ đẹp trong xanh, sôi động và không khí trong lành của biển Vũng Tàu. Em mong rằng sẽ có dịp được quay trở lại đây để hòa mình vào làn nước mát lành và tận hưởng những giây phút tuyệt vời này một lần nữa."

2Bài văn tả biển Vũng Tàu số 1: Buổi sáng trên Bãi Sau

Kỳ nghỉ hè năm ngoái, em cùng gia đình có chuyến đi Vũng Tàu hai ngày một đêm. Sáng sớm hôm ấy, khi mặt trời vừa nhô lên, em đã có mặt trên Bãi Sau – một trong những bãi biển đẹp và sôi động nhất thành phố này.

Trời trong xanh, gió biển thổi mát rượi, mang theo mùi muối mằn mặn và hương rong biển đặc trưng. Mặt biển trải rộng thênh thang, nước xanh lam trong vắt, phản chiếu ánh nắng đầu ngày lấp lánh như dát vàng. Xa xa, những con sóng nhỏ nối đuôi nhau vỗ nhẹ vào bờ, tạo nên âm thanh rì rào dịu êm như lời ru.

Bãi cát vàng óng, mềm mịn dưới chân. Em bỏ dép, chạy nhảy khắp nơi, cảm giác cát ấm áp mơn man thật thích thú. Dọc bờ biển, những hàng dương cao vút đung đưa trong gió, tỏa bóng rợp mát cho du khách dạo chơi. Vài chú chim biển chao liệng, kêu vang rồi sà xuống, đập cánh trên mặt nước như đùa giỡn với sóng.

Người đi tắm biển buổi sáng khá đông. Các cô chú trung niên tập thể dục, chạy bộ, kéo giãn tay chân trên cát. Những bạn nhỏ như em thì reo hò, đuổi sóng, ném bóng, tiếng cười vang hòa cùng tiếng sóng nghe thật vui tai. Một số người ngồi nhâm nhi cà phê ven bờ, ngắm biển trong yên bình.

Khi mặt trời lên cao, biển Vũng Tàu càng thêm rực rỡ. Từng đợt sóng bạc đầu cuộn vào bờ tung bọt trắng xóa. Ánh sáng chiếu lên mặt nước, phản chiếu như vô số viên kim cương đang nhảy múa. Em cảm thấy mình nhỏ bé giữa thiên nhiên mênh mông mà lòng thì tràn đầy hạnh phúc.

Buổi sáng trên biển Vũng Tàu thật tuyệt vời – vừa sôi động, vừa yên ả. Đó là khoảnh khắc em sẽ mãi nhớ, khi được đón ngày mới bên đại dương trong xanh, trong vòng tay gia đình yêu thương.

3Bài văn tả biển Vũng Tàu số 2: Buổi chiều ở Bãi Trước

Chiều muộn hôm đó, sau khi đi dạo phố, em cùng bố mẹ ra Bãi Trước để ngắm biển. Khác với Bãi Sau sôi động, Bãi Trước mang vẻ bình yên, cổ kính và trầm lắng hơn.

Khi hoàng hôn buông xuống, ánh mặt trời đỏ rực soi khắp mặt biển. Ông mặt trời tròn vành vạnh như quả cầu lửa khổng lồ từ từ chìm dần xuống phía chân trời, để lại bầu trời pha trộn những gam màu rực rỡ – vàng, cam, tím hồng hòa vào nhau tuyệt đẹp. Mặt nước lúc ấy như được nhuộm đỏ, phản chiếu ánh chiều tà lung linh huyền ảo.

Bãi cát mềm in dấu chân người. Gió biển thổi nhẹ, mang theo hơi nước mát lành. Dọc bờ, hàng dừa nghiêng mình đón gió, lá xào xạc như thì thầm chuyện biển khơi. Xa xa, vài chiếc thuyền đánh cá đang trở về bến, cánh buồm no gió cong cong, trông như những cánh chim mỏi cánh tìm về tổ ấm.

Người dân và du khách tụ tập đông vui. Nhiều người trải thảm ngồi ngắm hoàng hôn, nói chuyện râm ran. Có nhóm bạn trẻ đang chơi đàn guitar, hát vang khúc ca về biển, tiếng hát bay xa cùng gió. Mấy em nhỏ đuổi nhau trên cát, để lại những dấu chân nhỏ xíu rồi nhanh chóng bị sóng xóa nhòa.

Trên con đường ven biển, ánh đèn dần bật sáng, phản chiếu xuống mặt nước tạo nên khung cảnh vừa thơ mộng vừa hiện đại. Không khí trong lành, mặn mòi của biển xen lẫn hương thơm của đồ nướng từ những quán ven đường khiến em cảm thấy đói bụng và vui vẻ lạ thường.

Buổi chiều ở Bãi Trước thật yên bình và lãng mạn. Em đứng lặng nhìn biển đêm dần buông, nghe tiếng sóng vỗ bờ, lòng thấy nhẹ nhõm, thanh thản và yêu hơn thành phố biển Vũng Tàu dịu dàng, ấm áp này.

4Bài văn tả biển Vũng Tàu số 3: Leo núi Nhỏ ngắm biển

Trong chuyến đi Vũng Tàu, em được bố mẹ dẫn lên núi Nhỏ để ngắm cảnh. Từ đây, toàn bộ thành phố biển hiện ra trước mắt em, rộng lớn, xanh thẳm và rực rỡ vô cùng.

Đường lên núi quanh co, hai bên rợp bóng cây. Khi đến gần tượng Chúa Kitô khổng lồ, gió biển thổi mạnh hơn, mát rượi và thơm mùi muối. Đứng trên đỉnh nhìn xuống, em thấy cả Bãi Sau trải dài cong cong như dải lụa, ôm lấy thành phố. Nước biển xanh biếc, sóng nối nhau vỗ nhè nhẹ, trắng xóa nơi bờ xa.

Bãi cát dài, uốn lượn như tấm thảm vàng mềm mại. Trên cát, những mái dù sặc sỡ xếp thành hàng thẳng tắp. Người người chen nhau tắm biển, vui đùa, cười nói rộn ràng. Xa xa, những chiếc mô tô nước phóng vun vút, để lại vệt sóng dài tung bọt trắng.

Bên kia, Bãi Trước ẩn mình sau rặng cây, yên tĩnh và thơ mộng hơn. Phía xa xa là đảo Hòn Bà nhỏ bé, nằm giữa biển xanh, như một viên ngọc nổi trên mặt nước. Những con tàu du lịch trôi nhẹ, tiếng còi tàu vang vọng trong gió.

Từ trên cao, thành phố Vũng Tàu trông thật đẹp. Các con đường uốn lượn như dải lụa bạc, nhà cửa san sát, xen giữa là những hàng dừa, hàng dương xanh rì. Ánh nắng chiếu lên mái nhà, phản chiếu lung linh như dát vàng.

Gió thổi ào ạt, mang hơi nước mằn mặn phả vào mặt. Em dang tay ra, hít một hơi thật sâu, cảm nhận vị mặn nồng của biển. Cảnh đẹp nơi đây khiến em không muốn rời đi. Leo núi Nhỏ, em không chỉ thấy biển, mà còn thấy cả sức sống căng tràn của thành phố này – trẻ trung, năng động mà vẫn rất đỗi hiền hòa.

5Bài văn tả biển Vũng Tàu số 4: Đêm trên bãi biển

Buổi tối ở Vũng Tàu mang một vẻ đẹp rất riêng. Sau bữa tối, em cùng bố mẹ ra Bãi Sau dạo mát. Biển khi ấy không còn rực rỡ như ban ngày, mà khoác lên mình chiếc áo đen huyền ảo, điểm xuyết những ánh đèn lung linh.

Tiếng sóng vỗ rì rào không ngớt, đều đặn như nhịp thở của biển. Gió đêm thổi nhẹ, mang theo hương mặn mòi và hơi sương mát lạnh. Mặt biển ánh lên muôn ngàn tia sáng từ đèn thành phố và đèn tàu ngoài khơi xa, lung linh như dải ngân hà rơi xuống trần gian.

Dọc bờ cát, người đi dạo khá đông. Có đôi bạn trẻ nắm tay nhau đi dọc bờ biển, để lại hai hàng dấu chân song song. Có nhóm bạn chơi guitar, hát những bài ca vui tươi. Một số em nhỏ cầm đèn lồng giấy chạy nhảy, ánh đèn đỏ vàng hắt lên gương mặt hồn nhiên.

Những hàng dương đung đưa trong gió, tiếng lá xào xạc hòa vào âm thanh sóng biển tạo nên giai điệu êm dịu. Xa xa, một con tàu lớn rẽ sóng đi qua, để lại vệt sáng dài lấp lánh. Không khí vừa mát mẻ vừa lãng mạn, khiến ai cũng thấy lòng mình thư thái.

Em ngồi xuống bãi cát, nhìn lên bầu trời đầy sao, nghe sóng hát, nghe tim mình đập theo nhịp gió. Biển đêm Vũng Tàu thật hiền hòa và sâu lắng – không còn ồn ào, náo nhiệt mà trở nên gần gũi, ấm áp.

Đêm ấy, em hiểu rằng Vũng Tàu không chỉ đẹp bởi cảnh sắc, mà còn bởi cảm giác bình yên mà nơi đây mang lại – một vẻ đẹp dịu dàng như lời ru của biển khơi.

6Bài văn tả biển Vũng Tàu số 5: Bình minh ở ngọn Hải Đăng

Một buổi sáng sớm, em cùng bố leo lên ngọn Hải Đăng Vũng Tàu để ngắm bình minh. Khi còn chưa sáng hẳn, bầu trời vẫn nhạt màu tím lam, gió biển thổi se se lạnh, mang theo mùi muối nồng nàn.

Từ trên cao nhìn xuống, cả thành phố còn ngái ngủ, đèn đường lấp lánh như sao sa. Xa xa, mặt biển đen sẫm bắt đầu chuyển dần sang màu xanh lam, rồi xanh ngọc khi ánh mặt trời ló dạng. Mặt trời từ từ nhô lên, tròn vành vạnh như quả trứng hồng rực rỡ, chiếu những tia sáng đầu tiên xuống mặt nước lấp lánh.

Cảnh tượng ấy thật kỳ diệu. Biển Vũng Tàu như bừng tỉnh sau giấc ngủ dài, sóng bắt đầu vỗ rì rào, đàn chim hải âu bay chao liệng kêu vang. Những con thuyền đánh cá ngoài khơi từ từ trở về bờ, cánh buồm hồng căng gió, trông đẹp như bức tranh sống động.

Ánh nắng sớm chiếu lên những mái nhà, phản chiếu trên mặt kính của các tòa khách sạn, khiến cả thành phố như khoác lên lớp áo mới rực rỡ. Dưới chân Hải Đăng, con đường uốn lượn quanh núi, rợp bóng cây xanh. Du khách bắt đầu đổ ra bãi tắm, không khí rộn ràng hẳn lên.

Em đứng lặng ngắm nhìn, lòng tràn ngập niềm vui. Bình minh ở Hải Đăng Vũng Tàu thật đẹp, trong trẻo và tràn đầy sức sống. Khoảnh khắc ấy khiến em thấy yêu cuộc sống hơn, yêu thành phố biển Vũng Tàu – nơi mà ngày mới luôn bắt đầu bằng sắc hồng tươi sáng của mặt trời trên mặt biển bao la.

7Bài văn tả biển Vũng Tàu số 6: Dạo phố biển Thùy Vân

Chiều cuối tuần, sau khi tắm biển xong, em cùng bố mẹ đi dạo trên con đường Thùy Vân chạy dọc theo Bãi Sau. Đó là một trong những con đường đẹp nhất thành phố Vũng Tàu, nơi mà mỗi bước chân đều nghe thấy hơi thở của biển.

Mặt trời đang dần lặn, ánh nắng nhuộm vàng những hàng dương xanh mướt ven đường. Gió biển thổi lồng lộng, mang theo hơi mặn và mùi tanh dịu của sóng. Trước mặt em, biển rộng thênh thang, sóng nối sóng vỗ bờ rì rào không dứt.

Dọc theo phố, các cửa hàng hải sản, quán nước, cửa hiệu lưu niệm rực rỡ ánh đèn. Mùi hải sản nướng, mùi mực khô, bắp rang bơ lan tỏa trong không khí, khiến bụng em đói cồn cào. Tiếng rao hàng của cô bán dừa, tiếng cười nói của du khách hòa cùng tiếng sóng, tạo nên một bản nhạc nhộn nhịp mà ấm áp.

Trên vỉa hè, từng nhóm người ngồi trò chuyện, nhâm nhi nước mía, dừa tươi. Xa xa, các bạn nhỏ chơi bóng, thả diều, gương mặt rạng rỡ trong ánh hoàng hôn. Em cũng xin mẹ mua một cây kem, vừa ăn vừa ngắm biển, vị ngọt mát hòa cùng vị mặn của gió thật tuyệt.

Đêm dần buông, đèn đường bật sáng, phản chiếu xuống mặt nước lung linh. Những hàng dừa đổ bóng dài trên cát, xe cộ qua lại đông vui nhưng không ồn ào. Em thấy thành phố Vũng Tàu thật thân thiện, hiện đại mà vẫn giữ nét dịu dàng của biển cả.

Đi dạo trên phố Thùy Vân, em cảm nhận được Vũng Tàu không chỉ có biển xanh và cát trắng, mà còn có hơi thở của con người – hiền hậu, vui vẻ, yêu đời như chính nhịp sóng rì rào ngoài khơi xa kia.

8Bài văn tả biển Vũng Tàu số 7: Buổi trưa nắng rực ở Bãi Sau

Trưa hè, mặt trời đứng bóng, ánh nắng vàng trải khắp bờ biển Vũng Tàu. Sóng biển vẫn đều đặn vỗ vào bờ, tung bọt trắng xóa. Mặt nước lấp lánh như hàng triệu viên pha lê đang nhảy múa dưới nắng.

Bãi cát lúc này nóng rẫy, nhưng lại vàng óng rực rỡ. Em mang dép đi dọc bờ, mỗi bước chân lún sâu vào cát mềm. Xa xa, hàng dương cao vút vẫn rì rào trong gió, tỏa bóng mát cho người nghỉ chân.

Trên biển, nhiều người vẫn không ngại nắng, vui đùa với sóng. Tiếng cười, tiếng hò reo vang khắp không gian. Có nhóm người lướt ván, có nhóm lái mô tô nước, có những chiếc phao sặc sỡ nổi lên giữa làn nước xanh ngắt. Cảnh tượng vừa nhộn nhịp vừa rực rỡ sắc màu.

Ở phía xa, những con thuyền đánh cá vẫn lững lờ trôi. Tàu du lịch chạy ngang, để lại vệt sóng dài óng ánh. Gió thổi qua mang hơi nước mặn mòi, xoa dịu cái nắng gay gắt buổi trưa.

Một số người ngồi dưới dù nghỉ ngơi, uống nước dừa mát lạnh, hoặc ăn hải sản nướng thơm phức. Mùi mực nướng, bắp nướng lan tỏa khiến ai cũng thấy thèm. Em cũng được mẹ mua cho một trái dừa tươi, nước ngọt lịm, mát đến tận tim.

Dù trời nắng, biển Vũng Tàu vẫn rộn ràng sức sống. Màu trời, màu nước, màu cát hòa vào nhau thành bức tranh rực rỡ của mùa hè. Em nhận ra, giữa cái nắng gắt ấy, biển vẫn hiền hòa, quyến rũ và tràn đầy năng lượng – như nụ cười của những người con thành phố biển.

9Bài văn tả biển Vũng Tàu số 8: Người bán hàng rong bên biển

Buổi sáng ở biển Vũng Tàu, khi mặt trời còn chưa lên cao, những người bán hàng rong đã bắt đầu một ngày mới. Họ là một phần quen thuộc của bức tranh biển sôi động này.

Cô bán bắp luộc đội nón lá, gánh hai thúng bắp tỏa khói nghi ngút, vừa đi vừa mời khách. Tiếng rao của cô vang xa, hòa cùng tiếng sóng rì rào nghe thân thương lạ. Cạnh đó, một chú bán kem đạp xe chậm rãi trên cát, chuông xe leng keng, tiếng trẻ nhỏ reo lên thích thú.

Có cô bán đồ lưu niệm bày hàng trên tấm thảm nhỏ: vỏ sò, san hô, vòng tay, móc khóa hình cá, hình sao biển... Những món quà nhỏ xinh mang hơi thở của đại dương. Du khách dừng lại chọn mua, tiếng nói cười rộn ràng.

Những người bán hàng rong không chỉ buôn bán, họ còn góp phần tạo nên vẻ đẹp sống động, gần gũi của bãi biển. Dưới cái nắng gay gắt, họ vẫn cười hiền, giọng nói vui vẻ, ánh mắt thân thiện.

Em thấy thương họ – những con người bình dị gắn bó với biển, mưu sinh bằng mồ hôi nhưng vẫn yêu đời. Họ chính là linh hồn của biển Vũng Tàu – cần mẫn, bền bỉ, giản dị mà ấm áp như nắng mai trên cát.

10Bài văn tả biển Vũng Tàu số 9: Vũng Tàu mùa gió lặng

Một buổi chiều tháng Mười, biển Vũng Tàu yên ả đến lạ. Không còn tiếng sóng mạnh mẽ, không còn những đợt gió ràn rạt thường ngày. Mặt biển phẳng lặng như tấm gương khổng lồ, soi bóng mây trời và cả những ngọn dừa ven bờ.

Trời trong xanh, ánh nắng nhẹ, gió chỉ khẽ lay cành lá. Nước biển trong đến mức em nhìn thấy cát dưới đáy và cả những chú cá nhỏ bơi tung tăng. Xa xa, thuyền chài thả neo, đung đưa nhịp nhàng như đang nghỉ ngơi.

Trên bãi cát, vài người ngồi đọc sách, có người nhắm mắt nghe sóng, có cặp đôi tản bộ thong dong. Tất cả đều nhẹ nhàng, yên bình như thể biển cũng đang ngủ trưa.

Âm thanh duy nhất là tiếng sóng rì rào và tiếng trẻ con cười khẽ. Không khí yên ả đến mức nghe được cả tiếng dừa xào xạc trong gió.

Em thích những ngày gió lặng như thế. Không ồn ào, không vội vã – chỉ có biển và con người, gần nhau hơn, hiểu nhau hơn. Biển Vũng Tàu khi ấy giống như người mẹ hiền, dang tay ôm ấp mọi điều dịu dàng nhất của cuộc sống.

11Bài văn tả biển Vũng Tàu số 10: Hoàng hôn nhìn từ Hòn Bà

Buổi chiều cuối ngày, em cùng bố mẹ ra Hòn Bà – hòn đảo nhỏ nằm giữa biển Vũng Tàu, chỉ đi được khi thủy triều rút. Con đường đá uốn lượn giữa biển như dải lụa dẫn đến ngôi miếu nhỏ trên đảo.

Khi mặt trời bắt đầu lặn, cảnh vật trở nên huyền ảo. Ông mặt trời đỏ rực như quả cầu lửa, từ từ chìm xuống phía chân trời xa tít. Ánh sáng phản chiếu lên mặt nước, nhuộm cả biển thành màu cam óng ánh.

Từng đợt sóng nhẹ vỗ vào đá, tạo nên âm thanh êm dịu. Gió thổi qua tóc, mằn mặn vị muối, mang theo hương nồng của biển cả. Xa xa, những chiếc thuyền đánh cá trở về, cánh buồm sẫm lại trong ánh hoàng hôn.

Trên đảo, vài người đứng ngắm biển, ai cũng lặng lẽ, như sợ làm vỡ khoảnh khắc tuyệt đẹp này. Mặt biển khi ấy vừa rực rỡ vừa bình yên, như bức tranh thiên nhiên do chính tạo hóa vẽ ra.

Hoàng hôn ở Hòn Bà khiến em nhớ mãi. Đó là lúc biển không còn ồn ào, mà chỉ còn lại ánh sáng dịu dàng, gió và sóng hòa làm một. Biển Vũng Tàu lúc này thật lãng mạn, đẹp đến nao lòng.

12Bài văn tả biển Vũng Tàu số 11: Đêm pháo hoa trên biển

Kỳ nghỉ lễ năm ngoái, em được chứng kiến màn pháo hoa tuyệt đẹp bên bãi biển Vũng Tàu. Đó là lần đầu tiên em thấy pháo hoa được bắn từ ngoài khơi, phản chiếu lung linh trên mặt nước, rực rỡ vô cùng.

Khi trời vừa tối, người dân và du khách đã tập trung đông nghịt bên bờ biển. Sóng vẫn vỗ nhẹ, tiếng gió thổi rì rào. Những hàng dương rì rào trong gió đêm, ánh đèn dọc bãi biển rực sáng, tạo nên khung cảnh huyền ảo. Ai nấy đều háo hức chờ đợi.

Rồi bỗng nhiên, một tiếng “đùng!” vang lên, tiếp theo là vệt sáng xé tan màn đêm. Pháo hoa bung nở trên trời thành chùm ánh sáng rực rỡ, phản chiếu xuống mặt biển như nghìn đóa hoa đang nở. Tiếng reo hò vang khắp nơi, ai cũng nở nụ cười hạnh phúc.

Những chùm pháo hoa đỏ, vàng, xanh, tím nối tiếp nhau, tạo thành bức tranh khổng lồ giữa bầu trời và biển cả. Ánh sáng ấy soi rõ khuôn mặt rạng rỡ của mọi người, những đôi mắt trẻ thơ tròn xoe vì thích thú. Sóng biển cũng dường như reo vui hơn, tung bọt trắng xóa dưới chân người.

Một vài chiếc thuyền nhỏ neo gần bờ, trên đó, ngư dân đứng nhìn lên, khói pháo phản chiếu trên nước khiến gương mặt họ ánh hồng. Cảnh tượng vừa lung linh vừa thiêng liêng.

Khi pháo hoa tắt dần, bầu trời trở lại yên tĩnh. Chỉ còn tiếng sóng vỗ, gió biển mơn man, hương muối mằn mặn trong không khí. Em ngồi trên cát, lòng lâng lâng khó tả. Đêm pháo hoa ở Vũng Tàu đã để lại trong em một ấn tượng sâu sắc – vừa rực rỡ, vừa dịu dàng như chính thành phố biển này.

13Bài văn tả biển Vũng Tàu số 12: Trẻ nhỏ chơi cát ven sóng

Chiều hôm ấy, khi em cùng mẹ ra Bãi Sau dạo biển, em bắt gặp một nhóm trẻ nhỏ đang chơi trên bãi cát. Cảnh tượng ấy thật đáng yêu, khiến em đứng lại nhìn mãi không rời mắt.

Bãi cát vàng mịn trải dài, sóng vỗ vào bờ tạo thành dải bọt trắng như kem. Dưới ánh nắng chiều, mặt nước long lanh như dát bạc. Những đứa trẻ, đứa mặc áo đỏ, đứa đội nón vàng, đang cùng nhau xây lâu đài cát. Bàn tay nhỏ xíu thoăn thoắt vun từng đống cát, xếp thành tường, thành cổng, rồi trang trí bằng vỏ sò, vỏ ốc.

Có bé chạy ra biển, hứng nước vào xô nhỏ mang về đổ vào hào nước quanh lâu đài. Có bé ngồi cười khanh khách khi sóng tràn lên, làm sập “tòa nhà” vừa xây. Tiếng cười trẻ thơ hòa cùng tiếng sóng tạo nên âm thanh rộn rã, trong trẻo như bản nhạc mùa hè.

Bên cạnh, một cặp vợ chồng ngồi nhìn con cười đùa, ánh mắt họ dịu dàng hạnh phúc. Xa xa, người đi dạo thong thả, vài chú bán kem đạp xe chậm rãi. Bầu trời cao xanh, gió mơn man thổi mát rượi.

Em cũng chạy lại chơi cùng các bạn, cùng đắp cát, cùng cười vang khi sóng lại ùa vào. Khi trời ngả hoàng hôn, những đứa trẻ vẫy tay chào biển, thu dọn đồ chơi. Cả bãi cát đầy dấu chân, những “lâu đài” bé nhỏ còn sót lại lấp lánh dưới nắng chiều.

Cảnh trẻ nhỏ chơi cát bên biển Vũng Tàu thật hồn nhiên và ấm áp. Em chợt hiểu, biển không chỉ đẹp vì sóng và cát, mà còn vì nụ cười trong veo của tuổi thơ vang vọng mãi bên sóng nước.

14Bài văn tả biển Vũng Tàu số 13: Một ngày mưa nhẹ trên biển

Không phải lúc nào biển Vũng Tàu cũng nắng rực rỡ. Hôm ấy, em được chứng kiến biển trong một cơn mưa nhẹ, và em chợt nhận ra, biển cũng có vẻ đẹp riêng trong những ngày trầm lắng.

Bầu trời xám dịu, mây phủ kín, gió thổi hiu hiu mang hơi nước lành lạnh. Những hạt mưa nhỏ rơi xuống mặt biển, tạo thành những vòng tròn lăn tăn rồi tan biến. Sóng vẫn vỗ bờ, nhưng âm thanh trở nên mềm mại, nhẹ nhàng hơn.

Trên bãi cát, chỉ còn vài người trú dưới mái dù, nhìn ra biển trong im lặng. Mặt nước mang màu xanh đậm, mờ ảo dưới màn mưa. Xa xa, vài con thuyền vẫn lặng lẽ trôi, bóng của chúng mờ dần trong sương khói.

Gió mang theo mùi muối nồng nàn, xen lẫn mùi cát ẩm. Mưa nhẹ đến rồi đi nhanh, chỉ để lại hơi ẩm vương trên cỏ, trên lá dương, trên mái tóc người. Khi mưa ngừng, ánh sáng yếu ớt rọi xuống mặt biển, nước lại ánh lên lấp lánh, như vừa được gột rửa để tươi mới hơn.

Biển sau mưa trong lành và tĩnh lặng, không còn náo nhiệt như trước. Em ngồi trên bậc đá, lặng nghe tiếng sóng và nhìn mây tan dần. Biển Vũng Tàu trong mưa – dịu dàng, sâu lắng và lạ lùng đẹp, như tâm hồn con người sau khi vừa khóc xong một trận rồi lại mỉm cười.

15Bài văn tả biển Vũng Tàu số 14: Biển đêm rằm tháng Tám

Tết Trung Thu năm ấy, em cùng gia đình ra biển Vũng Tàu chơi. Đêm rằm, trăng sáng như gương, soi rọi khắp mặt biển mênh mông.

Ánh trăng trải dài trên sóng, tạo thành một con đường sáng bạc dẫn thẳng ra khơi xa. Biển lấp lánh, lung linh như dát bạc. Gió thổi nhè nhẹ, mang theo hương muối và hơi mát lạnh.

Trên bờ, trẻ em cầm đèn lồng chạy nhảy khắp nơi, ánh đèn đỏ vàng lung linh phản chiếu trên cát. Tiếng trống múa lân vang rộn rã, xen lẫn tiếng sóng biển rì rào tạo thành âm thanh vừa náo nức vừa thân thương.

Xa xa, những con thuyền câu vẫn sáng đèn, như những ngôi sao nhỏ trên mặt biển. Người lớn ngồi uống trà, nói chuyện, ngắm trăng. Ánh sáng trăng chiếu lên gương mặt ai cũng rạng rỡ, bình yên.

Em đứng lặng nhìn mặt biển, cảm giác như trăng đang soi vào lòng mình. Sóng thì thầm kể chuyện, gió ve vuốt mái tóc, cát mịn mơn man dưới chân. Biển đêm rằm Vũng Tàu vừa huyền ảo, vừa ấm áp tình người.

Đêm ấy, em cảm nhận rõ biển không chỉ là nơi để chơi, mà còn là người bạn, người tri kỷ. Biển Vũng Tàu trong ánh trăng rằm như một bức tranh thơ mộng, để ai đi xa cũng phải nhớ mãi.

16Bài văn tả biển Vũng Tàu số 15: Vũng Tàu trong mắt du khách nhỏ

Với em, Vũng Tàu là một trong những nơi đẹp nhất mà em từng đến. Không chỉ vì biển xanh, cát trắng, nắng vàng, mà còn vì cảm giác thân thuộc và gần gũi mà nơi đây mang lại.

Ngay khi xe vừa đến cổng chào, em đã thấy hương biển ùa vào. Gió thổi mát rượi, tiếng sóng vọng từ xa. Biển hiện ra trước mắt em như một dải lụa xanh biếc khổng lồ, uốn quanh thành phố thân thương.

Bãi cát vàng mịn trải dài, sóng nối tiếp nhau vỗ bờ. Trên bãi biển, mọi người vui chơi, nô đùa, những chiếc dù rực rỡ xếp thành hàng. Xa xa, thuyền đánh cá lặng lẽ trôi, những cánh buồm trắng thấp thoáng trong gió.

Buổi sáng, em được ngắm bình minh đỏ rực trên biển; buổi chiều, em ngồi ngắm hoàng hôn tím hồng dịu êm; buổi tối, biển lại lấp lánh ánh đèn như bầu trời sao. Mỗi thời khắc, biển Vũng Tàu lại mang một vẻ đẹp khác nhau.

Nhưng điều khiến em yêu nhất là con người nơi đây. Ai cũng thân thiện, vui vẻ, hiếu khách. Từ cô bán hàng rong, chú lái xe đến bác ngư dân – ai cũng nở nụ cười tươi như nắng biển.

Là một du khách nhỏ, em thấy mình thật may mắn khi được đặt chân đến nơi này. Vũng Tàu trong mắt em là thành phố của gió, của nắng, của sóng và cả của tình người – một nơi mà em chắc chắn sẽ còn muốn trở lại nhiều lần nữa.

17Bài văn tả biển Vũng Tàu số 16: Biển nhìn từ cáp treo Hồ Mây

Trong chuyến du lịch Vũng Tàu, em cùng bố mẹ lên khu du lịch Hồ Mây bằng cáp treo. Khi cabin bắt đầu rời mặt đất, trước mắt em là cả thành phố biển hiện ra rộng lớn, hùng vĩ và tuyệt đẹp.

Từ trên cao nhìn xuống, biển Vũng Tàu xanh biếc, kéo dài đến tận chân trời. Sóng vỗ đều đặn, những vệt bọt trắng nổi bật trên nền nước xanh lam. Mặt biển phẳng lặng như tấm gương khổng lồ, phản chiếu ánh nắng lấp lánh. Dưới xa, những con thuyền bé xíu như những chiếc lá trôi giữa mênh mông nước.

Thành phố Vũng Tàu nhìn từ trên cao thật sống động. Những tòa nhà cao tầng chạy dọc ven bờ biển, những con đường uốn lượn quanh co, hàng dừa xanh thẫm nối dài tít tắp. Bãi Sau hiện ra như dải lụa vàng mềm mại, cong cong ôm lấy biển.

Cabin đi ngang qua sườn núi, gió thổi ù ù, mang hơi nước mằn mặn. Em nhìn thấy cả Hòn Bà nhỏ bé giữa biển, tượng Chúa Kitô đứng sừng sững trên núi Nhỏ, dang tay che chở cho thành phố. Xa xa là Bãi Trước yên bình với những con tàu neo đậu.

Từ độ cao ấy, biển Vũng Tàu như bức tranh khổng lồ, vừa hùng vĩ, vừa nên thơ. Em thấy mình thật nhỏ bé nhưng cũng thật may mắn khi được chiêm ngưỡng cảnh đẹp ấy. Cảnh biển nhìn từ cáp treo Hồ Mây đã để lại trong em một ấn tượng khó quên – một vẻ đẹp vừa bao la, vừa gần gũi, thấm đẫm hồn Việt.

18Bài văn tả biển Vũng Tàu số 17: Buổi sáng ở Bãi Trước

Buổi sáng đầu tiên ở Vũng Tàu, em cùng mẹ dậy sớm đi dạo ở Bãi Trước. Khi ấy, bầu trời còn nhạt màu lam, gió biển mơn man thổi, mang hơi sương mát lạnh.

Mặt biển phẳng lặng, chỉ có những gợn sóng nhỏ khẽ dập dềnh. Xa xa, ông mặt trời từ từ nhô lên, ánh sáng vàng cam tràn ngập mặt nước. Ánh bình minh dát lên sóng biển một lớp vàng óng ánh, lung linh như kim tuyến.

Trên bãi cát, vài người đang tập thể dục, có bác chạy bộ, cô đánh cầu lông, có nhóm người cao tuổi đi bộ thong dong. Trẻ em nô đùa, đuổi nhau, cười vang rộn rã. Tiếng sóng, tiếng cười, tiếng chim hòa thành bản nhạc vui tươi chào ngày mới.

Những chiếc thuyền đánh cá vừa cập bờ, đầy ắp cá tôm tươi rói. Mùi hải sản tanh nồng hòa cùng hương biển tạo nên mùi vị đặc trưng. Người dân hối hả thu lưới, gương mặt ai cũng rạng rỡ sau một đêm lao động vất vả.

Em thích nhất là được đi chân trần trên cát ướt, cảm nhận từng đợt sóng lăn tăn vuốt ve bàn chân. Cát mềm, mát lạnh, dính nhẹ vào da như muốn níu giữ. Em hít một hơi thật sâu, thấy lòng mình tràn đầy năng lượng.

Buổi sáng ở Bãi Trước thật dịu dàng, bình yên mà tươi mới. Biển như người mẹ hiền, nhẹ nhàng ôm ấp mọi âm thanh, mọi nhịp sống vào lòng, chuẩn bị cho một ngày rộn rã sắp tới.

19Bài văn tả biển Vũng Tàu số 18: Hòn Bà lúc thủy triều rút

Một buổi chiều, khi thủy triều rút, em cùng bố mẹ đi bộ ra Hòn Bà – hòn đảo nhỏ nằm giữa biển, nơi có ngôi miếu cổ linh thiêng. Con đường đá hiện ra giữa mặt nước, uốn lượn như một dải lụa, dẫn người đi qua biển.

Hai bên đường, nước biển rút xuống, để lộ ra những tảng đá phủ rêu xanh, những vỏ sò, vỏ ốc đủ hình dáng. Tiếng sóng vỗ nhẹ vào đá, bọt tung trắng xóa rồi tan ra nhanh chóng. Gió thổi mát rượi, mùi muối hòa cùng hương rong biển lan khắp không gian.

Đi từng bước trên con đường đá, em cảm giác như đang đi giữa đại dương. Xa xa, những cánh buồm trắng lướt nhẹ, tiếng còi tàu vang vọng. Dưới chân, cá nhỏ lượn lờ giữa những khe nước, đôi khi nhảy lên khiến em thích thú reo lên.

Khi đến miếu, em thấy những nén hương tỏa khói nghi ngút, gió làm khói bay là là trên mặt biển. Từ đây nhìn về bờ, thành phố Vũng Tàu hiện ra với những tòa nhà, hàng dừa, ánh nắng rực rỡ phản chiếu trên nước.

Hòn Bà lúc thủy triều rút thật đặc biệt. Con đường đá chỉ hiện ra vài giờ mỗi ngày, như món quà kỳ diệu của thiên nhiên. Em thấy mình thật may mắn khi được đi trên con đường ấy – con đường nối giữa đất liền và biển cả, giữa con người và thiên nhiên.

20Bài văn tả biển Vũng Tàu số 19: Biển ngày lễ hội

Hè năm nay, Vũng Tàu tổ chức lễ hội biển. Từ sáng sớm, không khí đã rộn ràng khắp phố phường. Bãi Sau đông nghịt người, cờ hoa bay rợp cả trời.

Trên bãi cát, sân khấu lớn được dựng lên, cờ đỏ sao vàng tung bay trong gió. Các nghệ sĩ biểu diễn ca múa, tiếng nhạc vang xa hòa cùng tiếng sóng. Mọi người đứng xem đông như hội, nụ cười rạng rỡ.

Xa ngoài khơi, hàng chục chiếc thuyền câu, thuyền du lịch giăng hàng, trang trí đèn và cờ rực rỡ. Tiếng còi tàu vang vọng như lời chào của biển. Sóng cuộn lên, bọt tung trắng xóa, ánh nắng chiếu xuống lấp lánh như kim cương.

Trên bờ, các trò chơi dân gian được tổ chức: kéo co, nhảy bao bố, bịt mắt đập niêu. Trẻ con chạy nhảy, người lớn reo hò, không khí náo nức. Những sạp hàng bán đồ lưu niệm, hải sản tươi ngon, kem, nước dừa tấp nập người mua.

Khi trời dần tắt nắng, đèn điện bật sáng, cả bãi biển lung linh như một bức tranh hội họa. Âm nhạc vang lên, pháo hoa rực sáng trên nền trời, soi cả mặt biển rực rỡ sắc màu.

Ngày lễ hội ấy, Vũng Tàu đẹp hơn bao giờ hết – sôi động, trẻ trung mà vẫn đậm đà tình người. Em cảm nhận rõ tình yêu quê hương trong từng ánh mắt, nụ cười, trong từng con sóng vỗ rì rào không dứt.

21Bài văn tả biển Vũng Tàu số 20: Cảnh người dân đánh cá

Sáng sớm, khi mặt trời chưa ló dạng, em theo chú Ba – một ngư dân ở Vũng Tàu – ra bãi biển xem đánh cá. Trời còn mờ sương, sóng lăn tăn, gió thổi vi vu, mùi muối và mùi cá tươi quyện vào nhau.

Những chiếc thuyền thúng tròn xoe nối đuôi nhau tiến ra khơi. Tiếng máy nổ lạch bạch vang khắp mặt nước. Chú Ba và các bạn ngư dân nhanh nhẹn kéo lưới, bàn tay chai sạn thoăn thoắt. Họ vừa làm vừa nói cười vui vẻ, nụ cười sáng lên giữa nắng sớm.

Khi lưới được kéo lên, cá tôm óng ánh bạc, quẫy nước tung tóe. Mọi người reo vang, ai nấy đều phấn khởi. Phụ nữ trên bờ chuẩn bị giỏ, thúng để đón mẻ cá mới. Những con cá to, tôm mập, cua ghẹ đỏ tươi trông thật thích mắt.

Ánh bình minh dần rọi xuống, mặt biển hồng rực, phản chiếu bóng người lao động. Sóng vỗ bờ, chim hải âu kêu vang, bay vòng quanh những con thuyền. Không khí tấp nập, rộn ràng mà vẫn ấm áp.

Em nhìn những người dân lam lũ mà thấy thương và khâm phục. Họ sống cùng biển, yêu biển và coi biển như người bạn thân thiết. Cảnh đánh cá ở Vũng Tàu không chỉ đẹp, mà còn khiến em hiểu thêm giá trị của lao động và tình yêu quê hương.

22Bài văn tả biển Vũng Tàu số 21: Dưới chân tượng Chúa Kitô

Một buổi chiều, em cùng bố mẹ leo lên núi Nhỏ, nơi có tượng Chúa Kitô khổng lồ nổi tiếng. Khi đứng dưới chân tượng, em nhìn ra biển và cảm thấy cả thế giới như rộng mở trước mắt.

Tượng Chúa cao sừng sững, hai tay dang rộng như che chở cho thành phố biển. Gió từ biển thổi lên mát lạnh, mang theo hương muối và tiếng sóng xa xa. Dưới chân núi, hàng dương, hàng bàng xanh thẳm, lá rì rào trong gió.

Từ đây, em nhìn thấy Bãi Sau trải dài mênh mông. Nước biển xanh thẫm, bãi cát vàng ươm, sóng nối nhau vỗ bờ. Xa xa, những con thuyền nhỏ như chấm đen di chuyển nhịp nhàng trên mặt nước.

Khách du lịch đứng quanh em, ai cũng trầm trồ trước vẻ đẹp kỳ vĩ. Gió lồng lộng, mây trắng trôi chậm rãi, ánh nắng chiếu lên tượng khiến lớp áo trắng của Chúa càng thêm rực rỡ.

Em chắp tay cầu nguyện, mong thành phố Vũng Tàu mãi bình yên, người dân luôn hạnh phúc. Từ dưới chân tượng nhìn ra, biển không chỉ là cảnh đẹp, mà còn là nơi gửi gắm niềm tin, hy vọng và sự bình an trong tâm hồn mỗi người.

23Bài văn tả biển Vũng Tàu số 22: Biển mùa gió chướng

Tháng Chạp, khi những cơn gió chướng tràn về, biển Vũng Tàu lại khoác lên mình vẻ đẹp khác lạ. Sóng mạnh hơn, trời xanh hơn, mây bay nhanh hơn, và hương muối đậm hơn thường lệ.

Gió thổi lồng lộng làm hàng dương nghiêng ngả, lá reo rì rào. Sóng nối nhau từng đợt, tung bọt trắng xóa, tràn lên tận mép bờ. Cát bay mù mịt, đọng lại trên tóc, trên áo, nhưng ai cũng cười vui.

Người dân quen với mùa gió này. Họ kéo thuyền lên cao hơn, buộc chắc dây neo. Những ngư dân vẫn ra khơi, vững tay lái giữa biển động. Cảnh tượng ấy vừa hùng vĩ vừa cảm phục.

Trẻ con thích thú chạy nhảy trên cát, thả diều, gió mạnh làm diều bay cao vút. Những cánh diều sặc sỡ nổi bật trên nền trời xanh biếc. Tiếng cười vang xa, hòa cùng tiếng sóng, tạo nên bản hòa ca của mùa gió.

Biển mùa gió chướng không dịu êm mà dữ dội, mạnh mẽ – như sức sống của con người miền biển. Nhìn sóng trào cuộn lên, em cảm thấy biển cũng có tâm hồn: đôi khi hiền hòa, đôi khi nổi loạn, nhưng luôn chân thành và sâu sắc.

24Bài văn tả biển Vũng Tàu số 23: Chợ hải sản Xóm Lưới buổi sớm

Buổi sáng ở Vũng Tàu bắt đầu không chỉ bằng tiếng sóng vỗ mà còn bằng nhịp rộn ràng của chợ hải sản Xóm Lưới. Trời vừa tang tảng sáng, em theo bố mẹ dạo bộ từ Bãi Trước về phía khu chợ nằm gần biển. Gió sớm mằn mặn phả vào mặt, hương biển hòa trong hơi sương mỏng, làm mọi giác quan như tỉnh hẳn. Con đường nhỏ dẫn vào chợ còn đọng nước sau cơn mưa đêm, bóng đèn vàng nơi hiên nhà thả xuống những vệt sáng dài mờ ảo, rọi lên từng gánh cá tươi rói đang được người bán sắp đặt ngay ngắn.

Chợ mở ngay trên vỉa hè, dưới những tấm bạt kéo vội, gồm đủ hàng: cá ngừ, cá thu, cá nục, tôm, mực, ghẹ, ốc hương, sò điệp… Mỗi rổ là một sắc màu của biển: xanh bạc của vảy cá, đỏ hồng của tôm, trắng sữa của mực mới lên men bóng nước. Người bán người mua nói cười rôm rả, giọng miền biển ấm và thẳng thắn. Tiếng dao thớt gõ lóc cóc, tiếng kéo lưới sột soạt từ con hẻm cạnh chợ vọng ra, tiếng rao trộn lẫn tiếng sóng xa xa thành bản hòa ca buổi sớm khiến em chỉ muốn đứng yên để nghe.

Em dừng lại trước một sạp có mực ống dài, mắt mực còn trong veo, thân mực bóng như phủ sương. Cô bán hàng đội nón lá, tay thoăn thoắt rửa mực trong thau nước lấp lánh, nụ cười hiền như nắng sớm. “Mực mới cập bờ đó con, còn tươi roi rói nghen!” – cô nói. Bên cạnh, rổ ghẹ ghì chặt bằng dây thừng nhỏ, càng ghẹ vẫn nhúc nhích, màu xanh chấm trắng đẹp như vẽ. Một chú ngư dân đi ngang, vai còn in vết quai thuyền, nước biển chưa kịp khô trên ống quần, ghé lại kể chuyện đêm qua biển êm, trăng lên sáng, cá theo đàn kéo về gần bờ nên mẻ lưới bội thu.

Bố chọn một con cá thu to, nhờ chú thợ xẻ làm sạch; lưỡi dao sáng loáng lướt qua thân cá phát ra âm thanh ngọt lịm. Mẹ thương lượng vui vẻ, vừa chọn thêm vài lạng tôm sú, bó rau răm, mớ hành tươi. Em được giao nhiệm vụ ôm giỏ, vừa đi vừa hít hà mùi biển quyện trong mùi cỏ tươi và hương nắng mới. Thỉnh thoảng, có chiếc xe máy chở đầy rổ ốc len lỏi qua dòng người, phía sau là tiếng cười khanh khách của mấy em nhỏ theo mẹ đi chợ, tay ôm trái dừa tươi còn ướt sương.

Mặt trời từ từ nhô lên sau hàng dừa, ánh sáng dát vàng lên từng thau cá. Những giọt nước văng ra như hạt thủy tinh, rơi xuống nền gạch ướt để lại vòng nhỏ long lanh. Xa xa, phía bờ kè, thuyền chài vừa neo đậu, người kéo lưới còn đang phân loại cá, gọi nhau í ới. Em chạy theo bố ra mép kè nhìn xuống, biển sáng bừng trong màu lam ngọc, gợn sẫm dạt dào. Mùi muối, mùi rong, mùi gỗ ẩm của thuyền hòa vào nhau tạo nên mùi hương chỉ có thể tìm thấy ở những thành phố biển.

Trở lại chợ, mẹ đã trả tiền xong, giỏ hải sản đầy ắp. Em thấy trong ánh mắt ai cũng có niềm vui: người bán vui vì mẻ cá bán đắt, người mua vui vì sắp có bữa cơm tươi ngon. Chợ Xóm Lưới buổi sớm không chỉ là nơi mua bán, mà là nhịp sống thật thà của Vũng Tàu – nơi biển khơi bước vào phố, nơi nụ cười mặn mà như gió, nơi bàn tay lao động thơm mùi phù sa của sóng. Rời chợ, em ngoái lại lần nữa: những mái bạt vẫn rung theo gió, tiếng rao còn vang, và mặt trời đang vẽ một ngày mới lên mặt biển, lấp lánh hy vọng.

25Bài văn tả biển Vũng Tàu số 24: Cắm trại đêm bên Bãi Sau

Kỳ nghỉ hè, lớp em tổ chức cắm trại bên Bãi Sau. Khi mặt trời vừa lặn, bãi biển bớt ồn ã, chỉ còn tiếng sóng rì rào đều đặn. Thầy cô hướng dẫn dựng lều dưới hàng dương cao vút; những chiếc cọc lều cắm xuống cát nghe “cộc cộc”, dây dù căng thẳng, vải lều phập phồng theo gió biển. Gió mang hương muối và một chút lạnh, đủ làm em rùng mình thích thú.

Khu trại xếp thành hình vòng cung, ở giữa là bếp lửa trại. Mấy bạn nam lo nhóm lửa, củi khô bùng lên thành ngọn, tia lửa bắn ra lấp lánh như đom đóm. Thầy Tổng phụ trách thổi còi tập hợp, vòng tròn kéo tay nhau, bài hát “Nối vòng tay lớn” vang lên, hòa lẫn tiếng sóng đêm tạo nên điệu nhạc rộn rã. Phía xa, đường Thùy Vân lên đèn, chuỗi ánh sáng uốn theo bờ biển như dải lụa vàng.

Sau phần trò chơi, cả lớp ngồi quanh bếp than nướng bắp và mực. Hương mực nướng quện mỡ hành tỏa thơm lừng, vỏ bắp cháy xém tỏa mùi ngọt bùi. Bạn Phương kể chuyện Hòn Bà, bạn Duy nói về ngọn Hải Đăng, mỗi câu chuyện như thêm một ngọn lửa trong mắt mọi người. Ở ngoài khơi, những đốm đèn tàu câu mực chớp tắt, mặt biển đen ánh bạc phản chiếu vệt sáng dài miên man.

Gần nửa đêm, thầy cho cả lớp đi dạo dọc bờ nước. Sóng lăn tăn bò lên bờ, ôm lấy bàn chân rồi rút xuống, để lại cảm giác man mát. Bầu trời đầy sao, dải Ngân Hà như vệt sữa vỡ ngang trời. Em ngẩng lên hít sâu, thứ mùi mằn mặn như thấm vào lồng ngực. Có lúc, cả bọn ngồi bệt trên cát, lắng nghe tiếng dương reo và tiếng sóng vỗ; mọi câu chuyện bỗng nhỏ lại, chỉ còn tiếng lòng thì thầm với biển.

Trở về lều, em chui vào túi ngủ, mở hé cửa lều nhìn ra ngoài. Bếp lửa đã tàn, để lại hồng than ấm áp. Gần đó, thầy cô đi kiểm tra từng lều, bóng người in mờ trên cát. Sóng vẫn kể câu chuyện không hồi kết, nhẹ nhàng mà kiên nhẫn, như bàn tay mẹ vỗ về. Gió đêm lùa qua, vải lều xao xác, em kéo khóa kín hơn, nghe tim mình đập đều theo nhịp biển.

Sáng sớm, mặt trời nhuộm hồng cả chân trời; lớp em dậy sớm thu dọn trại. Bãi cát in đầy dấu chân đêm qua, vài vệt tàn tro còn âm ấm. Nhìn mặt biển chuyển từ tím than sang lam ngọc rồi lam biếc, em thấy đêm cắm trại như một giấc mơ dịu ngọt. Vũng Tàu đã cho em một đêm đáng nhớ: ấm lửa, mặn gió, thơm mùi biển, và đầy ắp tiếng cười bạn bè. Từ đó, mỗi lần nghe tiếng sóng, em lại nhớ vòng tròn quanh lửa trại, nhớ những bàn tay đã siết chặt, nhớ biển đêm hiền hòa như người bạn tri kỷ.

26Bài văn tả biển Vũng Tàu số 25: Nghinh Ông Thắng Tam – lễ hội của người đi biển

Đúng dịp tháng Tám âm lịch, em cùng gia đình may mắn được xem lễ hội Nghinh Ông Thắng Tam ở Vũng Tàu – lễ hội lớn tôn vinh Cá Ông (cá voi), vị “Nam Hải Cự Tộc Ngọc Lân” mà ngư dân tin là cứu giúp người đi biển. Ngay từ sáng sớm, phố phường gần đình Thắng Tam đã rộn ràng. Cờ hội rực rỡ, lân – sư – rồng rộn trống, đoàn người áo dài, khăn đóng nối nhau trong tiếng chiêng dồn dập như sóng.

Từ đình, đoàn rước Ông hướng ra Bãi Trước. Hương trầm thơm ngát, cờ phướn rợp trời, những chiếc kiệu sơn son thếp vàng lung linh trong nắng. Trẻ con chạy lon ton theo sau, mắt tròn xoe trước sắc màu lễ hội. Người già chắp tay khấn nguyện, môi mấp máy cầu cho mưa thuận gió hòa, tôm cá đầy khoang, người người bình an. Tất cả âm thanh ấy hòa với tiếng sóng rì rào và tiếng gió biển thổi lồng lộng tạo nên khung cảnh thiêng liêng mà gần gũi.

Ra đến bờ, thuyền nghi lễ đã chờ sẵn. Thân thuyền trang trí cờ dải, đầu thuyền chạm hình cá voi uy nghi. Khi hồi trống hiệu vang lên, thuyền rẽ nước tiến ra khơi, đoàn thuyền nhỏ của ngư dân theo sau, cờ phướn bay phần phật. Mặt biển xanh lấp lánh, vệt sóng trắng xóa xòe ra như cánh quạt khổng lồ. Từ bờ nhìn ra, em thấy những chấm màu dần nhỏ lại, rồi hòa vào khoảng xanh mênh mông, để lại đường nước lấp lóa dưới nắng.

Ở bờ, phần hội bắt đầu. Có hát bả trạo – điệu hát dân gian miền biển với nhịp chèo mô phỏng con thuyền vượt sóng, tiếng hô “hò khoan!” nhịp nhàng đưa đẩy như đưa con thuyền qua con nước dữ. Có đua thuyền trên sóng, mái chèo phập phồng đồng nhịp, tiếng hò reo vang rền như gió cuộn. Trên bãi cát, mùi hương cúng hòa với mùi biển tạo cảm giác trầm ấm; những mâm lễ trái cây, bánh, hoa xếp thành hình cá, hình thuyền, sắc màu tươi rói dưới trời cao.

Trưa đứng bóng, đoàn rước trở về. Tiếng trống chiêng lại dậy lên, nắng nghiêng rót xuống mái đình rêu phong. Trong sân đình, người ta dâng hương tạ ơn, đọc văn tế, cảm tạ Ông đã che chở suốt một năm qua. Em đứng nép bên mẹ, nhìn những gương mặt rám nắng của các chú ngư dân – trong ánh mắt là sự thành kính, biết ơn và niềm hy vọng cho mùa biển mới. Biển ngoài kia vẫn vỗ đều, như gật đầu chứng giám.

Lễ hội Nghinh Ông Thắng Tam không chỉ là cuộc rước linh thiêng, mà còn là ngày hội của lòng người đi biển. Ở đó có niềm tự hào, có ký ức tổ tiên, có sự gắn bó bền chặt giữa con người và đại dương. Bước ra khỏi đình, gió biển thổi mát rượi, cờ phướn vẫn tung bay. Em chợt hiểu vì sao Vũng Tàu không chỉ đẹp bởi cát vàng và sóng xanh, mà còn vì chiều sâu văn hóa của một cộng đồng sống với biển, tin vào biển, và biết ơn biển. Từ đây, mỗi khi nhìn thuyền ra khơi, em lại nhớ tiếng trống rước Ông ngân trong nắng, và ước mong mọi chuyến đi đều thuận buồm xuôi gió.

27Bài văn tả biển Vũng Tàu số 26: Bữa tiệc hải sản ven biển

Sau một ngày vui chơi ở Bãi Sau, buổi tối em cùng bố mẹ tham dự một bữa tiệc hải sản ngay bên bờ biển. Đó là một trải nghiệm tuyệt vời mà em không thể nào quên.

Bãi biển lúc này được trang trí rực rỡ. Những chiếc bàn gỗ xếp dài trên cát, ngọn đèn nhỏ treo trên cành dương tỏa ánh sáng vàng dịu. Sóng biển rì rào, gió thổi mát lạnh mang theo hương muối, hòa cùng mùi hải sản nướng thơm phức lan khắp không gian.

Trên bếp than hồng, cá nướng vàng ruộm, tôm đỏ au, mực nướng cuộn tròn, hương thơm bay ngào ngạt. Mẹ gắp cho em con sò nướng mỡ hành, vị béo ngậy và mặn mà khiến em thích thú. Bố thì nhâm nhi cua hấp, vừa ăn vừa kể chuyện vui.

Xung quanh, nhiều nhóm du khách cũng cười nói rộn ràng. Tiếng đàn guitar của một nhóm bạn trẻ vang lên du dương, hòa cùng tiếng sóng tạo thành bản nhạc của biển đêm. Trẻ nhỏ chạy đuổi nhau, để lại dấu chân trên cát. Ánh đèn, ánh trăng và ánh lửa hòa quyện tạo nên khung cảnh lung linh, ấm cúng.

Phía xa, biển mờ ảo trong bóng đêm, từng đợt sóng lấp lánh phản chiếu ánh sáng. Em nhìn ra khơi xa, thấy vài con tàu vẫn sáng đèn – những người ngư dân đang làm việc giữa biển khơi. Bất giác, em thấy thương và khâm phục họ vô cùng.

Bữa tiệc ven biển ấy không chỉ ngon mà còn tràn đầy niềm vui và tình thân. Vũng Tàu trong đêm – với biển, với gió, với tiếng sóng – đã trở thành một phần ký ức thật ấm áp trong lòng em.

28Bài văn tả biển Vũng Tàu số 27: Đêm đèn lồng trên bãi cát

Đêm Trung Thu năm ấy, em cùng các bạn trong đoàn du lịch tham gia hoạt động “thả đèn lồng trên biển” ở Vũng Tàu. Cảnh tượng khi ấy thật lung linh và đẹp đến kỳ diệu.

Trời tối, gió biển thổi nhẹ, sóng vỗ bờ nhè nhẹ. Mặt trăng tròn vành vạnh treo cao, ánh sáng bạc rải khắp bãi cát. Những chiếc đèn lồng giấy đỏ, vàng, xanh được mọi người chuẩn bị sẵn, ánh nến bên trong lập lòe như những đốm sao nhỏ.

Khi hiệu lệnh vang lên, hàng trăm chiếc đèn được thả xuống mặt biển. Ánh sáng trôi lững lờ trên sóng, từng chiếc, từng chiếc dạt đi xa, phản chiếu lung linh trên mặt nước. Biển khi ấy như một dòng sông ánh sáng, đẹp lạ thường.

Trẻ em cười vang, người lớn chụp hình, ai nấy đều ngắm nhìn trong thích thú. Tiếng trống múa lân vang lên rộn ràng, xen giữa là tiếng sóng biển rì rào. Không khí vừa náo nhiệt vừa ấm áp.

Gió thổi, đèn lồng chao nghiêng, ánh sáng nhảy múa trên sóng, tạo thành bức tranh huyền ảo. Em khẽ ước một điều nhỏ rồi nhìn chiếc đèn của mình trôi xa dần – mang theo niềm vui và ước mơ tuổi nhỏ.

Đêm đèn lồng bên biển Vũng Tàu thật đặc biệt. Biển như bầu trời lấp lánh, sóng như lời chúc lành, gió như tiếng hát vui. Em biết, dù đi đâu, đêm Trung Thu bên biển ấy vẫn là ký ức đẹp nhất của tuổi thơ em.

29Bài văn tả biển Vũng Tàu số 28: Biển trong ký ức em

Nhắc đến Vũng Tàu, trong em luôn hiện lên hình ảnh một bãi biển xanh ngắt, trải dài đến tận chân trời và mùi gió mặn mòi phả vào mặt. Lần đầu tiên em đến đây là khi còn rất nhỏ, nhưng những ký ức ấy vẫn còn rõ ràng trong tâm trí.

Sáng sớm, mẹ dắt tay em ra biển. Trời xanh ngắt, sóng cuộn rì rào. Cát mịn, ấm áp dưới chân. Em nhớ cảm giác lần đầu tiên chạm vào nước biển – mát lạnh và thích thú vô cùng. Sóng xô nhẹ, bọt trắng vỡ tan, để lại những vòng nước lăn tăn quanh chân.

Bố đứng xa chụp hình, mẹ cười hiền. Những con chim hải âu bay lượn, tiếng kêu vang vọng. Mặt trời từ từ nhô lên, ánh sáng dát vàng lên cả mặt biển. Em cứ chạy nhảy, nhặt vỏ sò, cười vang không biết mệt.

Chiều đến, cả nhà ngồi ăn hải sản ven biển, gió thổi lồng lộng, hương biển hòa trong tiếng cười. Khi đêm xuống, ánh đèn từ các quán ven đường soi rực mặt nước. Biển đêm Vũng Tàu lung linh như giấc mơ.

Giờ đây, dù đã lớn, mỗi lần nghe tiếng sóng hay nhìn thấy màu xanh của biển, em lại nhớ về Vũng Tàu. Nơi ấy không chỉ có sóng, có cát, có gió, mà còn có tuổi thơ của em – trong trẻo, hồn nhiên và ngập tràn yêu thương.

30Bài văn tả biển Vũng Tàu số 29: Khi thành phố lên đèn

Khi màn đêm buông xuống, Vũng Tàu khoác lên mình tấm áo mới – rực rỡ và lung linh. Nếu ban ngày biển sôi động và trong trẻo, thì ban đêm lại mang vẻ huyền ảo và sang trọng khó tả.

Từ trên con đường ven biển Thùy Vân nhìn xuống, ánh đèn thành phố phản chiếu xuống mặt nước lung linh như nghìn ngôi sao. Bãi Sau đông nghịt người đi dạo, tiếng nói cười hòa cùng tiếng sóng rì rào. Những quán cà phê ven biển bật nhạc du dương, gió mang theo hương cà phê và mùi muối mằn mặn.

Xa ngoài khơi, những con tàu đánh cá vẫn sáng đèn, chớp tắt như những con đom đóm khổng lồ. Sóng vẫn vỗ đều, nhẹ nhàng, như khúc nhạc nền cho cuộc sống sôi động nơi đây.

Dưới hàng dương, các nhóm bạn trẻ ngồi trò chuyện, đàn hát. Trẻ con nô đùa, người lớn dạo phố, không khí vui tươi mà ấm áp. Những chiếc xe điện chở khách chạy chầm chậm, ánh đèn neon phản chiếu lên cát lấp lánh.

Từ phía xa, tượng Chúa Kitô vẫn sáng rực trên núi, dang tay che chở cho thành phố biển. Em nhìn cảnh ấy mà thấy lòng yên bình lạ thường.

Khi thành phố lên đèn, biển Vũng Tàu đẹp như một nàng công chúa khoác áo dạ hội – rực rỡ, dịu dàng và quyến rũ. Dù đã nhiều lần trở lại, nhưng mỗi đêm ngắm biển sáng đèn, em lại thấy lòng mình xao xuyến như lần đầu tiên.

31Bài văn tả biển Vũng Tàu số 30: Ngày chia tay biển

Ngày cuối cùng ở Vũng Tàu, em dậy thật sớm để ra biển tạm biệt. Bầu trời khi ấy trong veo, gió thổi nhẹ, sóng vỗ rì rào như lời chào tạm biệt dịu dàng.

Em đi chân trần trên cát, mỗi bước chân in lại rồi bị sóng xóa tan. Xa xa, vài người đang tắm sớm, những chiếc thuyền nhỏ lặng lẽ trôi. Mặt trời dần nhô lên, dát vàng lên mặt nước. Ánh sáng chiếu vào mắt em, ấm áp và lung linh.

Em cúi xuống nhặt một vỏ ốc nhỏ mang về làm kỷ niệm. Mùi muối biển, tiếng sóng, tiếng gió – tất cả như khắc sâu vào lòng. Em nhớ những buổi chiều ngắm hoàng hôn, những tối ăn hải sản, những sáng chạy nhảy trên bãi cát cùng bố mẹ.

Biển Vũng Tàu như người bạn thân thiết. Dòng nước ấy đã ôm lấy niềm vui, tiếng cười và cả những ước mơ nhỏ bé của em. Giờ sắp rời xa, lòng em thấy bâng khuâng, tiếc nuối.

Trước khi quay đi, em nhìn lại một lần nữa. Biển vẫn xanh, sóng vẫn vỗ, hàng dương vẫn reo. Em khẽ nói: “Tạm biệt nhé, Vũng Tàu. Hẹn gặp lại một ngày không xa.”

Và em biết, dù đi đến đâu, trong tim mình vẫn có một góc nhỏ dành cho thành phố biển dịu dàng ấy – nơi cát vàng, gió mặn và tình người luôn chan hòa như nắng sớm mai.

Xem thêm:

Hy vọng bài viết trên từ AVAKids sẽ giúp em có thêm ý tưởng để viết nên bài văn tả cảnh biển Vũng Tàu lớp 5 thật sinh động và giàu cảm xúc. Hãy thử nhắm mắt tưởng tượng mình đang đứng trước biển khơi mênh mông để cảm nhận vẻ đẹp của thiên nhiên và thể hiện bằng chính lời văn của mình nhé!

Bài viết có hữu ích với bạn không?

Không

Cám ơn bạn đã phản hồi!

Xin lỗi bài viết chưa đáp ứng nhu cầu của bạn. Vấn đề bạn gặp phải là gì?

Bài tư vấn chưa đủ thông tin
Chưa lựa chọn được sản phẩm đúng nhu cầu
Bài tư vấn sai mục tiêu
Bài viết đã cũ, thiếu thông tin
Gửi