Tuyển chọn 30 bài văn tả bà nội hay, điểm cao, xúc động nhất

Đóng góp bởi: Nguyễn Thị Thanh Thảo
Cập nhật 07/11
1557 lượt xem

Cây bút mực là người bạn thân thiết luôn đồng hành cùng em trong những giờ học. Với đề bài “văn tả cây bút mực lớp 2”, các em sẽ học cách quan sát, miêu tả hình dáng và thể hiện tình cảm của mình với đồ dùng học tập yêu quý. Bài viết dưới đây AVAKids sẽ giúp em tham khảo dàn ý và những bài mẫu ngắn gọn, dễ viết nhất.

1Dàn ý chi tiết bài văn tả bà nội (Lớp 5)

I. Mở bài:

  • Giới thiệu chung về bà nội:

    • Bà nội là ai trong gia đình em? (Là người thân yêu nhất, là mẹ của bố em...).

    • Tình cảm của em dành cho bà như thế nào? (Yêu thương, kính trọng, quý mến...).

    • Bà có ý nghĩa như thế nào đối với em? (Là người chăm sóc, yêu thương em nhất, là chỗ dựa tinh thần...).

    • Ví dụ: "Trong gia đình em, bà nội là người em yêu quý và kính trọng nhất. Bà là mẹ của bố em, là người đã luôn chăm sóc, yêu thương em từ khi em còn bé tí. Bà là vầng trăng hiền dịu soi sáng tuổi thơ của em."

II. Thân bài:

1. Tả hình dáng bên ngoài của bà:

  • Tuổi tác và dáng người:

    • Bà bao nhiêu tuổi? (Gần bảy mươi, đã ngoài sáu mươi...).

    • Dáng người bà như thế nào? (Hơi gầy, phúc hậu, lưng đã còng, đi lại chậm rãi...).

    • Ví dụ: "Bà nội em năm nay đã ngoài sáu mươi tuổi rồi. Dáng người bà hơi gầy, nhỏ nhắn nhưng lúc nào cũng nhanh nhẹn. Mái lưng bà giờ đã hơi còng xuống vì tuổi tác và những năm tháng vất vả."

  • Mái tóc:

    • Tóc bà màu gì? (Bạc trắng như cước, như mây...).

    • Kiểu tóc? (Búi cao gọn gàng, để xõa ngang vai...).

    • Ví dụ: "Mái tóc bà đã bạc trắng như cước, mỗi sợi tóc như một sợi chỉ bạc lấp lánh. Bà thường búi tóc cao gọn gàng sau gáy, trông bà thật hiền từ."

  • Khuôn mặt:

    • Hình dáng khuôn mặt? (Tròn đầy, phúc hậu, hiền lành, có nhiều nếp nhăn...).

    • Nếp nhăn: (Những vết chân chim nơi khóe mắt, trên trán, hằn sâu theo năm tháng...).

    • Ví dụ: "Khuôn mặt bà phúc hậu, hiền từ với làn da đã điểm nhiều nếp nhăn. Những nếp nhăn nơi khóe mắt, trên trán hằn sâu theo năm tháng, minh chứng cho cuộc đời vất vả của bà."

  • Đôi mắt:

    • Màu mắt? (Đen láy, nâu ấm áp...).

    • Ánh mắt? (Hiền từ, trìu mến, lúc nào cũng nhìn em với vẻ yêu thương...).

    • Ví dụ: "Đôi mắt bà không còn tinh anh như trước nhưng ánh mắt bà lúc nào cũng hiền từ, trìu mến. Mỗi khi bà nhìn em, em cảm thấy như có một luồng hơi ấm áp lan tỏa trong lòng."

  • Miệng và nụ cười:

    • Hàm răng? (Đã rụng bớt, còn vài chiếc...).

    • Nụ cười? (Tươi tắn, ấm áp, nhân hậu, để lộ nụ cười móm mém...).

    • Ví dụ: "Nụ cười của bà thật ấm áp, nhân hậu, để lộ hàm răng đã móm mém nhưng vẫn tươi tắn vô cùng. Mỗi khi bà cười, những nếp nhăn trên khóe mắt lại hằn rõ hơn."

  • Đôi bàn tay:

    • Hình dáng? (Gầy guộc, xương xương, có nhiều nốt đồi mồi...).

    • Đặc điểm? (Bàn tay chai sần vì làm lụng vất vả...).

    • Ví dụ: "Đôi bàn tay bà gầy guộc, xương xương với nhiều nốt đồi mồi đã in hằn dấu vết thời gian. Bàn tay bà chai sần vì những năm tháng tần tảo, lo toan cho gia đình, nhưng lại là bàn tay ấm áp nhất mỗi khi xoa đầu em."

2. Tả tính tình và hoạt động của bà:

  • Tính tình:

    • Bà có tính cách như thế nào? (Hiền lành, nhân hậu, yêu thương con cháu, hay cười, dễ tính, chăm chỉ...).

    • Giọng nói của bà? (Trầm ấm, dịu dàng, nhẹ nhàng, mỗi khi bà kể chuyện thì sao?...).

    • Ví dụ: "Bà nội em có tính tình rất hiền lành và nhân hậu. Bà lúc nào cũng yêu thương, chiều chuộng chúng em. Giọng nói của bà trầm ấm, dịu dàng, mỗi khi bà kể chuyện cổ tích, em cứ thế mà thiếp đi trong vòng tay bà."

  • Hoạt động của bà trong gia đình:

    • Bà thường làm những công việc gì? (Nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa, chăm sóc cây cảnh, may vá...).

    • Bà dành thời gian cho em như thế nào? (Kể chuyện, đọc sách, dạy học, chơi cùng em...).

    • Khi bà làm việc, dáng vẻ của bà ra sao? (Cần mẫn, tỉ mỉ, cẩn thận...).

    • Ví dụ: "Hằng ngày, bà nội thường dậy rất sớm để chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà. Bà còn chăm sóc những chậu hoa nhỏ trước sân, tưới nước, bắt sâu rất tỉ mỉ. Mỗi chiều, bà lại ngồi may vá bên cửa sổ, những đường kim mũi chỉ của bà khéo léo đến lạ thường. Bà cũng thường xuyên kể cho em nghe những câu chuyện cổ tích hay về ngày xưa, những câu chuyện ấy đã nuôi dưỡng tâm hồn em."

  • Tình cảm của bà dành cho em:

    • Bà thể hiện tình yêu thương với em như thế nào? (Xoa đầu, ôm ấp, nhắc nhở, lo lắng khi em ốm...).

    • Ví dụ: "Bà nội yêu thương em vô cùng. Mỗi khi em được điểm cao, bà lại xoa đầu em khen ngợi. Khi em ốm, bà luôn thức trắng đêm bên cạnh, lo lắng và chăm sóc em từng chút một."

III. Kết bài:

  • Khẳng định lại tình cảm của em dành cho bà:

    • Bà nội là người thân yêu nhất, quan trọng nhất đối với em.

    • Em yêu bà như thế nào? (Yêu bà rất nhiều, mong bà luôn mạnh khỏe...).

    • Em hứa sẽ làm gì để bà vui lòng? (Học giỏi, vâng lời, chăm sóc bà khi bà già yếu...).

    • Ví dụ: "Bà nội là người thân yêu nhất, là tất cả đối với em. Em yêu bà lắm. Em sẽ cố gắng học thật giỏi, vâng lời bà và chăm sóc bà thật tốt để bà luôn mạnh khỏe, sống thật lâu bên cạnh chúng em."

2Bài văn tả bà nội số 1

Trong đại gia đình của em, bà nội chính là người mà em kính yêu nhất. Bà là mẹ của bố em, đã trải qua bao năm tháng vất vả để chăm sóc cả gia đình. Bà luôn dành cho em tình yêu thương ấm áp, là chỗ dựa tinh thần vững chắc mỗi khi em buồn bã hay gặp khó khăn. Đối với em, bà như một bà tiên hiền hậu, dịu dàng che chở cho em trong từng bước đi của cuộc sống.

Bà nội em năm nay đã ngoài sáu mươi tuổi. Dáng người bà nhỏ nhắn, hơi gầy gò nhưng vẫn nhanh nhẹn, khỏe mạnh. Lưng bà đã hơi còng xuống, những bước đi của bà trở nên chậm rãi hơn trước, nhưng lúc nào bà cũng nở nụ cười trên môi. Mái tóc bà bạc trắng như tơ, thường được búi cao gọn gàng phía sau gáy, trông bà càng thêm phúc hậu, dịu dàng. Khuôn mặt hiền từ của bà đã in hằn biết bao nếp nhăn, mỗi vết nhăn là một câu chuyện về những tháng ngày hi sinh vì con cháu.

Đôi mắt bà không còn nhanh nhẹn như thời trẻ, nhưng luôn ánh lên vẻ hiền từ và ấm áp. Mỗi lần bà nhìn em, em cảm nhận được sự trìu mến, tình cảm sâu sắc mà bà dành cho mình. Miệng bà thường móm mém vì hàm răng đã rụng bớt, nhưng nụ cười của bà lại rạng rỡ, tươi tắn khiến ai nhìn cũng thấy dễ gần, ấm lòng. Đôi bàn tay bà gầy guộc, xương xương, phủ đầy những nốt đồi mồi và chai sạn – chứng tích của những năm tháng tần tảo chăm lo gia đình. Mỗi khi bàn tay ấy xoa lên đầu em, em cảm nhận được sự chở che vô bờ bến.

Bà nội của em nổi tiếng là người hiền lành, nhân hậu. Bà lúc nào cũng vui vẻ, hay cười, luôn tìm cách hòa giải mọi xích mích trong nhà và dạy bảo con cháu phải biết yêu thương, đoàn kết. Giọng nói bà trầm ấm, nhẹ nhàng. Khi bà kể chuyện cổ tích, tiếng bà êm ái như ru đưa em vào giấc ngủ ngon lành.

Bà rất chăm chỉ làm việc. Hằng ngày, bà dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà rồi chăm sóc vườn rau, cắt tỉa hoa lá, tưới cây. Đôi khi bà còn tự tay may quần áo, vá những chỗ rách nhỏ cho cả nhà. Bà rất thích kể chuyện cho em nghe, có khi lại dạy em thêm những bài học đạo đức, những câu ca dao tục ngữ quý giá. Mỗi chiều, bà ngồi ngoài hiên nhà, vừa may vá vừa trò chuyện cùng em, chia sẻ bao điều ý nghĩa.

Bà luôn quan tâm, lo lắng cho em từng chút một. Khi em bị ốm, bà thức suốt đêm để trông nom, đắp chăn cho em. Khi em có niềm vui hay đạt thành tích tốt, bà xoa đầu, khen ngợi và động viên em cố gắng hơn nữa. Tình yêu thương của bà là động lực giúp em nỗ lực mỗi ngày.

Bà nội là người thân yêu nhất trong cuộc đời em. Em kính trọng và yêu thương bà vô cùng. Em luôn mong bà mạnh khỏe, sống lâu với con cháu. Em tự nhủ sẽ cố gắng học thật giỏi, luôn nghe lời và chăm sóc bà để bà mãi vui vẻ, hạnh phúc bên đại gia đình của mình.

3Bài văn tả bà nội số 2

Trong trái tim em, bà nội là người thân yêu, kính trọng nhất. Bà là mẹ của bố em, là người đã hy sinh cả đời để chăm sóc cho gia đình nhỏ bé của em. Bà luôn dành cho em tình cảm trìu mến, dạy dỗ em bằng tất cả sự kiên nhẫn và lòng bao dung. Đối với em, bà là điểm tựa vững chắc, là ngọn lửa sưởi ấm mái nhà mỗi khi đông về.

Bà nội em năm nay gần bảy mươi tuổi. Dáng người bà đã gầy đi nhiều, lưng còng xuống bởi tuổi tác, những bước chân chậm rãi thể hiện sự từng trải, điềm đạm. Tóc bà bạc phơ, sợi trắng như mây trời, thường được bà búi cao phía sau gáy khiến khuôn mặt bà càng thêm phúc hậu. Khuôn mặt bà đã xuất hiện nhiều nếp nhăn, nhất là nơi khóe mắt, trên trán – những dấu ấn của năm tháng nhọc nhằn.

Đôi mắt bà màu nâu ấm áp, ánh nhìn dịu dàng, bao dung. Tuy mắt bà không còn tinh tường như ngày xưa, nhưng luôn ánh lên tình yêu thương sâu sắc mỗi khi nhìn con cháu. Nụ cười của bà móm mém, chân thành, để lộ hàm răng đã rụng bớt – nhưng nụ cười ấy lại tỏa ra một nguồn năng lượng tích cực khiến ai cũng cảm thấy dễ chịu, thân thương. Đôi bàn tay bà xương xương, nhiều vết đồi mồi, các đầu ngón tay chai cứng như minh chứng cho bao tháng ngày tảo tần chăm lo cho mái ấm.

Bà em có tính cách hiền hậu, nhân từ, luôn biết nhẫn nhịn, yêu thương và dạy dỗ từng người trong nhà. Tiếng nói của bà dịu dàng, trầm ấm, mỗi khi kể chuyện cổ tích hay nhắc nhở em học bài, em đều cảm thấy vô cùng dễ chịu, ấm áp.

Bà thường dậy sớm hơn cả nhà, chuẩn bị bữa sáng ngon lành, dọn dẹp nhà cửa gọn gàng, chăm sóc những khóm hoa cúc vàng trước cổng. Đôi khi, bà còn may lại áo quần bị rách cho các cháu, những đường kim mũi chỉ khéo léo, tỉ mỉ. Bà dành thời gian chơi cùng em, kể chuyện dân gian, dạy em cách cư xử lễ phép, biết giúp đỡ mọi người. Khi bà làm việc, dáng vẻ bà thật cần mẫn, tỉ mỉ, chăm chút từng việc nhỏ.

Bà em yêu thương em hết mực. Khi em mệt, bà lo lắng chăm nom, lấy cháo bón từng thìa. Khi em vui, bà nở nụ cười hiền hậu, vuốt ve mái tóc, động viên em tiếp tục cố gắng. Từng cử chỉ, lời nói của bà đều thấm đượm tình yêu thương vô bờ bến.

Bà nội là người giữ lửa hạnh phúc cho gia đình em. Em yêu và kính trọng bà rất nhiều. Em tự hứa sẽ cố gắng học tập chăm chỉ, luôn ngoan ngoãn và sẽ ở bên chăm sóc bà khi bà trở nên yếu hơn, để đáp lại những gì bà đã làm cho em và cả gia đình.

4Bài văn tả bà nội số 3

Trong đại gia đình em, bà nội là người em yêu quý, kính trọng và tự hào nhất. Bà là mẹ của bố, là người đã cùng ông vượt qua biết bao khó khăn, hy sinh thầm lặng để xây dựng tổ ấm yên bình cho con cháu. Mỗi khi nghĩ về bà, lòng em lại ngập tràn tình cảm biết ơn và yêu thương vô hạn.

Bà nội năm nay đã ngoài sáu mươi lăm tuổi. Dáng người bà nhỏ nhắn, mảnh mai, lưng bà hơi còng xuống vì những tháng ngày vất vả. Mái tóc của bà đã bạc trắng như cước, mỗi khi ánh nắng chiếu vào, tóc bà lại ánh lên những tia bạc lấp lánh. Bà thường búi tóc thật cao, gọn gàng phía sau gáy để tiện làm việc, trông bà càng thêm hiền từ, phúc hậu.

Khuôn mặt bà tròn đầy, phúc hậu, da đã sạm đi vì tuổi tác và sương gió, nhiều nếp nhăn chằng chịt, đặc biệt ở hai bên má và đuôi mắt. Đôi mắt bà đen láy, không còn sắc bén như xưa nhưng luôn nhìn em đầy trìu mến, yêu thương. Nụ cười của bà rạng rỡ, bình dị, dù hàm răng đã rụng bớt nhưng mỗi khi bà cười, cả khuôn mặt bà như bừng sáng, tỏa ra sự hiền hòa, ân cần.

Đôi bàn tay bà gầy guộc, xương xương, có nhiều nốt đồi mồi và chai sạn, là minh chứng cho bao tháng ngày bà tần tảo, chăm chút từng bữa ăn, giấc ngủ cho cả nhà. Những lần bà xoa đầu hay nắm tay em, em luôn cảm thấy yên bình, an tâm biết bao.

Về tính tình, bà nổi tiếng hiền lành, nhân hậu, luôn nhường nhịn mọi người. Bà rất yêu thương con cháu, luôn dịu dàng dạy dỗ em bằng lời lẽ nhẹ nhàng, nâng niu. Giọng bà trầm ấm, êm đềm, mỗi khi bà kể chuyện cổ tích là em lại lặng nghe, cảm nhận từng lời kể truyền cảm, sâu sắc.

Bà nội em rất chăm chỉ, cần mẫn. Dù tuổi đã cao, bà vẫn dậy sớm nấu ăn, quét dọn, trồng hoa, tưới cây. Bà thích ngồi bên cửa sổ thêu thùa, may quần áo cho cả nhà. Mỗi ngày, bà đều dành thời gian kể chuyện, dạy em rèn luyện kỹ năng sống và nhắc nhở em biết yêu thương, đùm bọc mọi người. Khi làm việc, bà luôn tỉ mỉ, cẩn thận, không bao giờ để sót điều gì.

Bà rất quan tâm, lo lắng cho em. Khi em đau ốm, bà là người ở bên cạnh suốt đêm, động viên, chăm sóc từng ly từng tí. Khi em làm được điều tốt, bà xoa đầu khen ngợi, khích lệ em cố gắng hơn. Từ những việc nhỏ, bà luôn dành trọn vẹn tình cảm cho em.

Bà nội mãi là người thân yêu nhất trong cuộc đời em. Em cầu mong bà luôn mạnh khỏe để sống lâu với con cháu. Em quyết tâm chăm ngoan, học giỏi, nghe lời bà và chăm sóc cho bà thật tốt, để đáp lại những tình yêu thương mà bà đã dành cho em suốt cả cuộc đời.

5Bài văn tả bà nội số 4

Đối với em, bà nội là người quan trọng nhất và cũng là người em yêu quý nhất trong gia đình. Bà là người đã đồng hành cùng bố em từ thuở nhỏ, dành trọn cả tuổi trẻ và sức lực để vun vén cho gia đình luôn ấm cúng, hạnh phúc. Em kính trọng và cảm nhận được tình yêu thương vô bờ bến mà bà dành cho em.

Bà nội em năm nay đã gần bảy mươi tuổi. Dáng bà thấp bé, lưng đã còng hẳn xuống, mỗi bước đi đều chậm rãi, nhẹ nhàng. Mái tóc bà bạc trắng như mây, búi tròn gọn gàng phía sau để không vướng víu khi làm việc. Gương mặt bà tròn đầy, phúc hậu, điểm xuyết những nếp nhăn hằn sâu theo năm tháng, đặc biệt nơi khóe mắt và trán.

Đôi mắt bà không còn tinh tường, nhưng luôn ánh lên vẻ hiền từ, ấm áp, chất chứa những yêu thương dành cho con cháu. Nụ cười của bà nhân hậu, dù chỉ còn vài chiếc răng nhưng lại vô cùng rạng rỡ, chân thành. Đôi bàn tay bà gầy guộc, xương xương, những vết đồi mồi nổi lên rõ rệt. Làn da tay sần sùi, chai sạn, tất cả đều là dấu ấn của thời gian và những ngày tháng lao động không ngừng nghỉ.

Tính tình bà vô cùng hiền lành và kiên nhẫn. Bà luôn quan tâm, chăm sóc từng người trong nhà bằng những điều nhỏ bé nhất. Giọng nói bà nhẹ nhàng, ấm áp xoa dịu bất kỳ ai đang buồn phiền. Khi bà kể chuyện, em như được chìm vào thế giới cổ tích tuổi thơ, vừa an yên, vừa mộng mơ.

Hằng ngày, bà dậy rất sớm để quét dọn nhà cửa, chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà. Bà thích nhất là tưới nước, cắt tỉa những chậu hoa nhỏ trước sân. Mỗi khi rảnh rỗi, bà lại may vá, sửa sang quần áo cho con cháu. Bà còn dạy em làm những việc nhỏ như nhặt rau, quét nhà và thường kể cho em những câu chuyện xưa thật ý nghĩa. Khi làm việc, bà luôn cần mẫn, chăm chút từng chút một, không bao giờ vội vàng hay sơ ý.

Tình cảm của bà dành cho em thật lớn lao. Khi em ốm, bà luôn túc trực bên giường, chăm sóc ân cần từng bát cháo, viên thuốc. Khi em buồn, chỉ cần những lời động viên nhẹ nhàng của bà là em đã cảm thấy ấm lòng, an yên lạ thường. Bà cũng không quên nhắc nhở em học tập chăm chỉ, lễ phép với người lớn, yêu thương mọi người xung quanh.

Bà nội là người quan trọng và quý giá nhất trong trái tim em. Em luôn mong bà mãi mạnh khỏe, sống lâu bên con cháu. Em sẽ cố gắng học thật tốt, luôn nghe lời và chăm sóc bà thật chu đáo để bà luôn vui vẻ, hạnh phúc mỗi ngày.

6Bài văn tả bà nội số 5

Bà nội em là người mà em kính trọng và yêu thương nhất trong gia đình. Bà là mẹ của bố, là người đã hi sinh suốt cuộc đời để lo lắng, vun đắp hạnh phúc cho cả nhà. Đối với em, bà là cái nôi của tình yêu thương vô bờ bến, là ánh trăng dịu dàng soi sáng tuổi thơ.

Năm nay, bà nội em đã ngoài sáu mươi tuổi. Dáng bà nhỏ nhắn, đôi vai gầy và lưng hơi còng, những bước chân của bà chậm rãi nhưng lại chứa đựng nét dịu dàng, kiên nhẫn. Mái tóc bà bạc trắng như cước, thường được búi tròn sau gáy rất gọn gàng. Khuôn mặt bà tròn trịa, phúc hậu với làn da nâu sạm, nhiều nếp nhăn in hằn trên trán và khóe miệng - dấu vết của cả một đời tần tảo.

Đôi mắt bà đen láy, tuy không còn sắc nét nhưng luôn ánh lên vẻ nhân hậu, ấm áp mỗi khi nhìn con cháu. Nụ cười của bà móm mém, tươi tắn luôn nở trên môi dù hàm răng đã rụng gần hết. Đôi bàn tay bà gầy guộc, xương xương, đầy những nốt đồi mồi và vết chai sần, nhưng khi xoa lên má em lại mềm mại, ấm áp vô cùng.

Bà là người có tính tình hiền lành, nhân từ, luôn vui vẻ và lạc quan. Bà hay nhắc nhở con cháu sống thật tốt, hòa thuận và giúp đỡ lẫn nhau. Giọng nói của bà nhẹ nhàng, trầm ấm, mỗi lần bà kể chuyện cổ tích là em lại say mê, như được bay vào thế giới thần tiên.

Bà rất chăm chỉ, tỉ mỉ trong từng công việc nhỏ nhất. Sáng nào bà cũng dậy sớm chuẩn bị bữa sáng, dọn dẹp nhà cửa thật sạch sẽ. Bà thích trồng cây, chăm sóc hoa cảnh trước sân - từng cái lá, bông hoa đều được bà nâng niu như bảo vật. Bà còn may lại quần áo bị rách cho cả nhà, những đường kim mũi chỉ của bà luôn rất khéo. Bà dành thời gian bên em, dạy em học, dạy em các kỹ năng sống, kể chuyện và chơi cùng em mỗi khi rảnh rỗi.

Bà nội luôn dành cho em sự quan tâm đặc biệt. Khi em buồn hay gặp khó khăn, bà luôn bên cạnh chia sẻ, động viên. Khi em ốm, bà lo lắng, chăm sóc em từng chút một. Từng lời nói, cử chỉ của bà đều truyền cảm hứng và động lực để em học tập, rèn luyện bản thân.

Bà nội là tất cả đối với em. Em yêu bà lắm và chỉ mong bà luôn mạnh khỏe, sống thật lâu bên con cháu. Em hứa sẽ cố gắng học thật tốt, chăm ngoan và luôn quan tâm, chăm sóc bà để bà luôn vui vẻ, tự hào về em.

7Bài văn tả bà nội số 6

Gia đình em có bà nội là người giữ lửa, tạo nên hạnh phúc và sự gắn bó. Bà là mẹ của bố em, người đã dành trọn cuộc đời để yêu thương, chăm sóc cho cả nhà. Trong tim em, bà là ánh nắng ấm áp, là nơi em gửi trọn tình cảm kính yêu và biết ơn sâu sắc.

Bà nội em năm nay đã bước sang tuổi bảy mươi. Tuy tuổi đã cao, dáng người bà vẫn nhanh nhẹn. Bà hơi gầy, lưng đã còng xuống, đôi vai gầy guộc nhưng luôn tỏa ra sự dịu dàng, thân thiện. Mái tóc bà trắng như cước, mỗi sợi tóc như sợi bạc lấp lánh dưới ánh nắng chiều. Bà thường búi tóc rất gọn sau gáy để tiện làm việc.

Gương mặt bà hiền hậu, làn da đã nhăn nheo, mỗi nếp nhăn là kỷ niệm của những tháng ngày tảo tần. Đôi mắt bà màu nâu ấm, ánh nhìn luôn chứa đựng sự yêu thương, bao dung. Dù tuổi đã cao, nụ cười bà vẫn ngời sáng, tươi tắn và đầy nhân hậu, dù răng đã rụng nhiều. Đôi bàn tay bà gầy guộc, nổi gân xanh và có nhiều nốt đồi mồi. Những ngón tay chai sần bởi năm tháng lao động không ngừng nghỉ, nhưng với em, đó là bàn tay ấm áp nhất trần gian.

Bà nội rất hiền lành, cởi mở và dễ gần. Ai gặp bà cũng đều yêu mến bà bởi sự thân thiện, cởi mở và chu đáo. Bà rất yêu quý con cháu, luôn biết quan tâm, lắng nghe và dạy bảo nhẹ nhàng. Giọng bà trầm ấm, mỗi khi bà kể chuyện cho em nghe là em quên hết mọi muộn phiền, cảm thấy thật an toàn trong lòng bà.

Hàng ngày, bà luôn dậy sớm chuẩn bị bữa sáng, dọn dẹp nhà cửa gọn gàng, chăm sóc vườn hoa nhỏ xinh trước nhà. Bà còn thích may vá, đan len, những chiếc khăn, áo bà làm đều rất đẹp và ấm áp. Bà dành nhiều thời gian bên em, dạy em học chữ, dạy nấu ăn và kể cho em nghe nhiều câu chuyện cổ tích, những kỷ niệm tuổi thơ của bà lúc còn nhỏ.

Bà nội rất lo lắng cho em. Khi em có chuyện buồn, bà luôn vỗ về, an ủi. Khi em bệnh, bà không ngại thức đêm chăm sóc, lo lắng từng miếng cơm, viên thuốc. Những lúc em đạt thành tích tốt, bà xoa đầu khen ngợi, động viên em cố gắng hơn.

Với em, bà nội là người quan trọng và ý nghĩa nhất. Em luôn mong bà mãi mạnh khỏe, sống lâu cùng con cháu. Em hứa sẽ học giỏi, ngoan ngoãn và luôn bên cạnh chăm sóc, yêu thương bà thật nhiều để bà luôn vui vẻ, hạnh phúc.

8Bài văn tả bà nội số 7

Mỗi lần nghĩ đến bà nội, em lại cảm thấy ấm áp và bình yên lạ kỳ. Bà là mẹ của bố, người đã dành cả tuổi thanh xuân để nuôi dưỡng, chăm sóc và dạy bảo bao thế hệ trong gia đình. Bà như một kho tàng kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ em, là người em yêu thương và kính trọng nhất.

Bà nội em năm nay đã ngoài sáu mươi lăm tuổi. Dáng người bà nhỏ bé, lưng còng xuống bởi năm tháng, từng bước đi đều chậm rãi nhưng vững vàng. Mái tóc bà đã bạc trắng, được bà búi gọn trên đỉnh đầu, trông rất gọn gàng và hiền hậu. Khuôn mặt bà phúc hậu, làn da nhăn nheo với bao nếp nhăn sâu, đặc biệt là ở khóe mắt và bên má.

Đôi mắt bà giờ đã mờ đi nhiều, nhưng luôn ánh lên sự bao dung, trìu mến và yêu thương. Nụ cười của bà thật tươi, dù chỉ còn vài chiếc răng nhưng mỗi lần bà cười là cả khuôn mặt bừng sáng. Đôi bàn tay bà gầy guộc, nhiều nốt đồi mồi, các ngón tay chai sạn, cứng cáp – nhưng khi vuốt nhẹ mái tóc em lại vô cùng dịu dàng, ấm áp.

Bà nội tính tình rất hiền lành, giản dị, luôn ân cần với mọi người. Bà thường xuyên khuyên dạy con cháu chăm chỉ học hành, sống thật thà, nhân hậu. Giọng nói của bà nhẹ nhàng, truyền cảm, mỗi khi bà kể chuyện là em lại chăm chú lắng nghe, quên cả thời gian.

Bà luôn dậy sớm để nấu cơm, nấu ăn sáng cho cả nhà. Ngoài ra, bà còn thích chăm sóc những chậu hoa nhỏ ngoài sân. Mỗi ngày, bà còn dành thời gian may vá áo quần, đan len cho cháu. Ngoài những công việc đó, bà luôn dành khoảnh khắc ngồi chơi, kể chuyện và dạy em những điều hay lẽ phải trong cuộc sống.

Bà rất quan tâm tới em. Khi em mệt, bà ngồi bên, xoa trán, nhắc nhở uống thuốc, ăn uống đầy đủ. Khi em buồn, bà an ủi, động viên. Khi em chăm ngoan, học giỏi, bà vui mừng, thưởng cho em những chiếc bánh tự tay bà làm.

Đối với em, bà là người thắp sáng ngọn lửa yêu thương trong gia đình. Em luôn cầu mong bà nội khỏe mạnh, sống lâu bên chúng em. Em hứa sẽ chăm ngoan, học giỏi, nghe lời bà và chăm sóc bà chu đáo mỗi ngày để bà luôn vui tươi, hạnh phúc bên gia đình.

9Bài văn tả bà nội số 8

Bà nội là người em yêu kính nhất trong đại gia đình. Bà là mẹ của bố, người luôn âm thầm hy sinh, chăm sóc và dạy dỗ tất cả mọi thành viên. Bà là người bạn thân thiết, là nguồn động viên tinh thần lớn lao của em trong mỗi chặng đường khôn lớn.

Bà nội em năm nay hơn sáu mươi tuổi. Dáng người bà gầy, thấp bé, lưng hơi khom xuống vì tuổi già. Bà đi lại không còn nhanh nhẹn như thuở trẻ, nhưng luôn chu đáo, tỉ mỉ trong mọi việc. Mái tóc bà bạc trắng như mây, thường búi tròn phía sau đầu rất gọn gàng. Gương mặt bà phúc hậu, hiền từ với những nếp nhăn hằn sâu nơi khóe mắt, trên trán.

Đôi mắt bà không còn sáng như xưa nhưng luôn nhìn em chan chứa yêu thương, trìu mến. Mỗi lần bà cười, hàm răng đã rụng bớt để lộ nụ cười móm mém mà hạnh phúc vô cùng. Đôi bàn tay gầy guộc, nổi rõ các đường gân xanh, chai sạn, đầy những vết đồi mồi. Chính đôi bàn tay ấy đã chăm sóc, che chở cho em từ thuở còn thơ dại.

Tính cách bà nổi bật bởi lòng nhân hậu, điềm đạm và biết quan tâm, sẻ chia với mọi người. Bà luôn bình tĩnh, nhẹ nhàng giải quyết mọi việc. Giọng bà trầm ấm, mỗi lần kể chuyện cổ còn truyền cảm hơn cả cô giáo. Những câu chuyện bà kể em luôn nhớ mãi, từ đó học được bao bài học ý nghĩa.

Mỗi ngày, bà dậy sớm nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa, chăm sóc vườn rau xanh mướt ngoài sân. Bà còn siêng năng ngồi may vá, đan len làm áo ấm cho cháu. Bà dành nhiều thời gian chơi cùng em, dạy em học chữ, kể chuyện cổ tích, chỉ dẫn cách sống thật thà, lễ phép.

Bà nội thương em vô điều kiện. Khi em đau, bà luôn ở bên chăm sóc, canh chừng suốt đêm. Khi em có niềm vui, bà là người đầu tiên chia sẻ, động viên em không ngừng cố gắng. Từng hành động nhỏ của bà đều xuất phát từ tình cảm chân thành.

Bà nội là người giữ gìn hạnh phúc và gắn kết mọi thành viên trong gia đình em. Em luôn mong bà sống lâu, khỏe mạnh, mãi là điểm tựa vững chắc cho mọi người. Em tự nhủ sẽ học thật giỏi, nghe lời và chăm sóc bà thật tốt để bà luôn cảm thấy vui lòng và hạnh phúc.

10Bài văn tả bà nội số 9

Bà nội là người em kính yêu và luôn muốn bên cạnh nhất trong gia đình. Bà là mẹ của bố em, người đã cho em một tuổi thơ ngập tràn tình yêu thương và sự bao bọc. Trong mắt em, bà là người tuyệt vời nhất, luôn dịu dàng và sẵn sàng hy sinh vì mọi người.

Năm nay, bà đã bước sang tuổi bảy mươi. Dáng bà nhỏ nhắn, dáng lưng đã còng, đôi vai gầy nhưng vẫn toát lên sự dẻo dai. Mái tóc của bà bạc trắng, được búi gọn phía sau đầu, tạo cảm giác gọn gàng, ngăn nắp. Làn da bà nhăn nheo, gương mặt bà hiền hậu, phúc hậu với những nếp nhăn quanh mắt, má và trán.

Đôi mắt bà đã yếu nhưng vẫn ánh lên cái nhìn ấm áp, dịu dàng. Nụ cười nhân hậu của bà để lộ hàm răng đã rụng nhiều, nhưng mỗi khi bà cười, mọi muộn phiền của em như tan biến. Đôi bàn tay bà gầy guộc, nổi nhiều gân xanh, các ngón chai sạn như nói lên bao năm tháng gian nan lo cho gia đình.

Bà là người hiền hậu, ân cần, lúc nào cũng lo nghĩ, quan tâm đến con cháu. Giọng nói bà ấm áp, truyền cảm. Em thích nhất những buổi tối nghe bà kể những câu chuyện cổ tích, sự tích dân gian, giọng bà trầm bổng đưa em vào thế giới thần tiên.

Bà dậy từ sớm để chuẩn bị bữa sáng, quét dọn nhà cửa gọn gàng. Bà thích chăm sóc từng gốc cây, nuôi chim cảnh, tưới tắm từng bông hoa. Bà còn khéo léo may vá, đan áo len cho cháu. Bà thường dạy em những điều hay lẽ phải, nhắc em luôn phải biết giúp đỡ mọi người và đừng làm điều xấu.

Bà luôn yêu thương chăm sóc em. Khi em ốm, bà thức suốt đêm chăm nom. Khi em đạt điểm cao, bà xoa đầu khen ngợi, động viên em tiếp tục cố gắng. Mỗi hành động, lời nói của bà luôn chan chứa tình yêu thương, sự quan tâm sâu sắc.

Bà nội là người quan trọng nhất với em. Em yêu bà vô cùng, cầu mong bà luôn khỏe mạnh, sống thật lâu với đại gia đình. Em hứa sẽ chăm ngoan, học giỏi, luôn nghe lời và chăm sóc bà thật tốt để đáp lại công ơn sinh thành, dưỡng dục của bà.

11Bài văn tả bà nội số 10

Trong tổ ấm nhỏ bé của mình, người em kính yêu nhất là bà nội. Bà là mẹ của bố, người đã hy sinh cả cuộc đời vì con cháu. Đối với em, bà là người bà hiền hậu, luôn che chở, dìu dắt em trên hành trình trưởng thành.

Bà nội em năm nay đã ngoài sáu mươi tuổi. Dáng người bà hơi gầy, thấp nhỏ, lưng còng xuống theo năm tháng. Mái tóc bạc trắng như cước, được bà búi cao rất gọn gàng sau gáy. Khuôn mặt bà tròn đầy, phúc hậu, làn da sẫm màu với nhiều nếp nhăn chằng chịt quanh mắt, trên trán. Đôi mắt bà không còn tinh anh, nhưng luôn nhìn em với ánh mắt hiền lành, trìu mến.

Nụ cười của bà móm mém, hiền hậu làm em cảm thấy thật bình yên mỗi khi bà cười. Đôi bàn tay bà gầy guộc, xương xẩu, nổi nhiều vết đồi mồi, bàn tay ấy từng chăm chút cho cả gia đình qua bao năm tháng. Đôi bàn tay bà xoa đầu, nắm lấy tay em truyền hơi ấm giản dị mà sâu sắc.

Bà nổi tiếng hiền lành, dễ mến, luôn hòa nhã với con cháu. Lời nói bà nhẹ nhàng, chậm rãi, đầy trìu mến. Những khi bà kể chuyện, em luôn thích thú lắng nghe, cảm nhận từng lời dạy dỗ nhẹ nhàng, thấm đẫm tình yêu thương.

Bà dậy rất sớm, tự tay chuẩn bị bữa sáng, quét dọn nhà cửa, chăm sóc vườn rau nhỏ sau nhà. Bà còn thích nuôi chim, tưới hoa, may vá quần áo cho các cháu. Bà luôn dành thời gian chỉ bảo em học bài, chơi đùa và kể chuyện cổ tích, từng câu chuyện của bà là những bài học quý giá.

Bà rất yêu thương em, luôn quan tâm, lo lắng cho em từng bữa ăn, giấc ngủ. Khi em bệnh, bà thức trắng đêm chăm sóc. Khi em ngoan, học giỏi, bà nở nụ cười rạng rỡ, xoa đầu khích lệ em. Từng cử chỉ, lời nói của bà đều chất chứa tình cảm bao la, bền vững.

Bà nội là người quan trọng, không thể thiếu trong cuộc đời em. Em mong bà luôn mạnh khỏe, hạnh phúc, sống thật lâu bên con cháu. Em hứa sẽ luôn cố gắng học tập, chăm sóc, quan tâm bà để bà luôn cảm thấy vui vẻ, tự hào về em.

12Bài văn tả bà nội số 11

Trong gia đình em, bà nội là người mà em luôn kính trọng và yêu thương nhất. Bà là mẹ của bố em, là người đã chăm sóc và nuôi dạy bố lớn khôn, để rồi giờ đây lại tiếp tục dành tình thương ấy cho các cháu. Với em, bà nội chính là nguồn động viên, an ủi và luôn là chỗ dựa vững chắc cho cả gia đình.

Bà nội năm nay đã ngoài sáu mươi lăm tuổi. Bà có dáng người nhỏ nhắn, lưng đã hơi còng vì những tháng ngày vất vả. Dù tuổi đã cao nhưng bà vẫn nhanh nhẹn, linh hoạt trong từng bước đi. Mái tóc bà bạc trắng như cước, lúc nào cũng được bà búi cao gọn gàng ở gáy. Nhìn bà cặm cụi với mái tóc bạc phơ, em thấy lòng mình thật ấm áp.

Khuôn mặt bà tròn đầy và phúc hậu. Làn da của bà đã có nhiều nếp nhăn, đặc biệt là những vết chân chim in hằn nơi khóe mắt. Mỗi vết nhăn dường như đều chứa đựng cả một quãng đời tảo tần, hết lòng vì gia đình. Đôi mắt bà không còn tinh anh như xưa, nhưng ánh nhìn thì lúc nào cũng dịu dàng, trìu mến. Em rất thích được ngắm nhìn ánh mắt ấy, vì mỗi lần bà nhìn em, em đều cảm nhận rõ sự ấm áp, yêu thương.

Nụ cười của bà là thứ tuyệt vời nhất. Khi bà cười, đôi má nhăn lại, để lộ hàm răng đã rụng bớt nhưng vẫn rất tươi tắn, nhân hậu. Đôi bàn tay bà gầy guộc, xương xương với những nốt đồi mồi nổi rõ, dấu tích của lao động suốt bao năm. Những ngón tay chai sần ấy đã nắn nót vun vén từng bữa cơm, từng chiếc áo cho cả gia đình. Mỗi khi bà xoa đầu hay nắm tay em, em đều cảm nhận được sự ấm áp và che chở vô cùng.

Bà nội em có tính tình rất hiền lành và nhân hậu. Bà luôn yêu thương con cháu, ít khi trách mắng mà chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo. Giọng nói của bà trầm ấm, nhẹ nhàng, mỗi lần bà kể chuyện cổ tích, em lại lắng nghe mê say rồi ngủ quên trên vai bà lúc nào không biết. Bà hay cười, nụ cười của bà lúc nào cũng làm không khí gia đình trở nên ấm cúng hơn.

Hằng ngày, dù tuổi đã cao nhưng bà vẫn chăm chỉ làm việc. Bà thường dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà, rồi lại tưới cây ngoài vườn, quét sân, chăm sóc mấy chậu hoa cúc mà bà yêu thích. Chiều đến, bà lại ngồi may vá, đan áo cho cháu. Những lúc rảnh rỗi, bà thường kể chuyện, dạy em học bài, chỉ bảo em từng con chữ, phép tính. Khi bà lam lũ, dáng bà cần mẫn, đôi mắt tập trung tỉ mỉ đến từng chi tiết nhỏ.

Bà luôn lo lắng cho em từng chút một. Khi em ốm, bà thức cả đêm đắp khăn, bón từng thìa cháo, chăm sóc tận tình. Mỗi lần em được điểm cao, bà xoa đầu, khen ngợi và thưởng cho em những viên kẹo nhỏ. Khi em buồn hay có chuyện không vui, bà lại an ủi, động viên và cho em lời khuyên hữu ích.

Bà nội là người quan trọng nhất trong cuộc đời em. Em yêu bà rất nhiều và chỉ mong bà luôn mạnh khỏe, sống thật lâu bên cạnh gia đình. Em hứa sẽ chăm ngoan, học giỏi và làm nhiều việc tốt để bà vui lòng và tự hào về em.

13Bài văn tả bà nội số 12

Bà nội là người mà em luôn dành trọn tình cảm và lòng kính trọng sâu sắc nhất. Đối với em, bà không chỉ là mẹ của bố mà còn như người mẹ hiền thứ hai, là vầng trăng soi sáng đời em.

Năm nay, bà nội đã bước sang tuổi bảy mươi. Dáng người bà mảnh khảnh, lưng hơi còng đôi chút, nhưng mỗi bước đi vẫn toát lên vẻ nhanh nhẹn của một người từng trải. Mái tóc bà bạc trắng xóa như sợi cước, được bà vấn gọn phía sau gáy. Đôi khi, em thích ngồi bên nhìn bà chải tóc, từng cử chỉ nhẹ nhàng, điềm đạm khiến em thấy bà thật gần gũi, thân thương.

Khuôn mặt bà hình oval, làn da đã xuất hiện nhiều nếp nhăn, đặc biệt là những vết chân chim nơi khóe mắt. Đôi mắt bà không còn sắc sảo như thuở trẻ, nhưng luôn ánh lên vẻ hiền từ, trìu mến đặc biệt dành cho con cháu. Mỗi lần bà nhìn em bằng ánh mắt ấm áp ấy, em có thể cảm nhận tình yêu thương vô bờ bến mà bà dành cho mình.

Nụ cười của bà móm mém khi để lộ vài chiếc răng còn sót lại, nhưng lại khiến ai nhìn cũng cảm thấy dễ chịu, bình yên. Đôi bàn tay bà gầy guộc, hiện rõ những gân xanh cùng những vết đồi mồi và chai sần. Đó là dấu tích của những tháng ngày lao động không biết mệt mỏi để vun vén cho gia đình.

Bà nội cực kỳ nhân hậu và hiền lành. Trong nhà, bà lúc nào cũng nhường nhịn, nhắc nhở nhẹ nhàng, chưa bao giờ lớn tiếng với ai. Giọng bà trầm bổng, ấm áp, rất dễ nghe. Mỗi buổi tối, bà thường kể chuyện cổ tích ngày xưa, giọng kể dịu dàng đưa em vào giấc ngủ êm đềm. Em thích nhất những đêm hè, vừa lim dim vừa nghe tiếng bà kể chuyện dưới ánh đèn vàng ấm áp.

Mặc dù đã già, nhưng bà vẫn là người chăm chỉ nhất nhà. Bà dậy sớm quét nhà, chuẩn bị cơm nước rồi tranh thủ ra vườn bắt sâu cho mấy luống rau. Đến chiều, bà thường ngồi đan áo len hoặc thêu thùa bên cửa sổ. Những lúc em đi học về, bà luôn hỏi han, dặn dò việc học và động viên em cố gắng hơn mỗi ngày.

Tình cảm bà dành cho em không bao giờ phai nhạt. Khi em bị sốt, bà lo lắng trông ngóng từng giờ. Em thích được bà xoa đầu, ôm vào lòng, cảm giác ấy vừa an toàn vừa ấm áp vô cùng. Những lúc thành công hay thất bại, bà luôn là người đầu tiên động viên, chia sẻ cùng em.

Bà nội là người quan trọng nhất với em. Em yêu bà vô cùng, chỉ mong bà sống thật lâu, thật khỏe mạnh. Em hứa sẽ học giỏi, chăm ngoan để bà vui lòng và luôn nở nụ cười hạnh phúc.

14Bài văn tả bà nội số 13

Trong ngôi nhà nhỏ của em, bà nội luôn là ngọn lửa ấm áp giữ cho mọi người gắn bó, yêu thương nhau. Đối với em, bà không chỉ là mẹ của bố mà còn là người bạn tâm giao, là nguồn cảm hứng cho em mỗi ngày.

Bà đã gần bảy mươi tuổi, tuổi tác in hằn lên dáng người gầy gò, đã có phần chậm chạp, nhưng vẫn luôn tươi cười, hóm hỉnh. Mái tóc bạc phơ của bà được búi cao gọn gàng, đôi khi lại để xõa nhẹ nhàng xuống vai, trông bà càng thêm phúc hậu.

Gương mặt bà hình trái xoan, nét mặt dịu dàng, cân đối. Trên làn da đã in dấu thời gian, những nếp nhăn chằng chịt nơi trán, nơi đuôi mắt mỗi khi bà cười hoặc chau mày suy nghĩ. Đôi mắt bà màu nâu trầm tĩnh, ánh nhìn hiền hậu, dịu dàng vô cùng. Em yêu nhất là khi được bà nhìn bằng ánh mắt ấm áp ấy, mọi muộn phiền như tan biến hết, nhường chỗ cho sự bình yên và hạnh phúc.

Nụ cười của bà lúc nào cũng hiền từ, nở tươi trên môi dù hàm răng đã rụng gần hết. Mỗi lần nghe giọng bà khe khẽ cười là lòng em thấy rộn ràng. Đôi bàn tay bà gầy, nổi gân xanh và có nhiều đồi mồi nhưng luôn khéo léo, nhẹ nhàng khi may vá, nấu ăn hay xoa dịu những vết đau của em.

Bà nội có tính cách điềm đạm, dễ gần, luôn lắng nghe và chỉ bảo chúng em một cách tận tình. Âm sắc giọng bà trầm ấm, mỗi khi kể chuyện cổ tích cho em, câu chuyện nào cũng trở nên sống động, gần gũi hơn. Dù có chuyện gì xảy ra, bà luôn giữ thái độ bình tĩnh, nhẹ nhàng giải quyết mọi việc.

Công việc hàng ngày của bà là nấu ăn, chăm sóc khu vườn nhỏ trước nhà và chăm chút từng thành viên trong gia đình. Bữa sáng nào bà cũng dậy sớm, lúi húi nấu món cháo thơm lừng hay nồi cơm dẻo thơm. Sau đó, bà lại ra vườn tưới hoa, bắt sâu, chăm sóc từng gốc cây. Chiều đến, bà ngồi may vá hoặc dạy em tập viết, kể chuyện cho em nghe. Những lúc rảnh, bà lại nhắc nhở em học bài, dạy dỗ em từng li từng tí.

Bà dành cho em tình yêu thương vô bờ. Khi em bị ốm, bà là người thức trắng đêm bên cạnh, chăm sóc từng ngụm nước, từng thìa cháo. Khi em được điểm cao, bà không tiếc lời khen, động viên em tiếp tục cố gắng. Mỗi ngày trôi qua, em đều cảm nhận rõ sự quan tâm, chăm sóc của bà dành cho em.

Đối với em, bà nội là người mà em yêu thương, kính trọng nhất trên đời. Em rất mong bà luôn khỏe mạnh, sống lâu thật lâu bên em. Em sẽ cố gắng học tập, ngoan ngoãn để bà vui lòng và tự hào về cháu của mình.

15Bài văn tả bà nội số 14

Trong đại gia đình em, bà nội là người luôn nhận được sự kính trọng và yêu mến từ tất cả mọi người. Bà là chỗ dựa vững chắc, truyền cho em sự yêu thương và những lời dạy bảo quý báu.

Bà nội năm nay gần bảy mươi tuổi. Bà có vóc dáng gầy gò, lưng còng xuống sau bao năm tháng chăm lo cho con cháu. Mái tóc bà bạc trắng, giống như những sợi tơ lấp lánh dưới ánh nắng chiều. Thường ngày, bà thích búi tóc cao lên để thuận tiện khi làm việc nhà.

Khuôn mặt bà nhân hậu, hiền từ với làn da đã xuất hiện nhiều nếp nhăn, vết chân chim nơi khóe mắt ngày càng rõ nét mỗi lần bà cười. Đôi mắt bà màu đen nhánh, ánh lên sự trìu mến, dịu dàng. Mỗi khi em buồn, chỉ cần bà nhìn em bằng ánh mắt đó, bao nhiêu lo lắng đều tan biến.

Nụ cười của bà tươi tắn, đôn hậu, dù hàm răng đã rụng vài chiếc. Mỗi khi bà cười, khuôn mặt bà lại càng rạng rỡ hơn. Đôi bàn tay bà gầy guộc, làn da nhăn nheo nhưng lại vô cùng ấm áp. Bàn tay ấy đã từng mớm cháo, dỗ em ngủ, và nâng đỡ em trên từng bước đường đời.

Bà nội rất hiền lành, dễ gần và luôn quan tâm chăm sóc chu đáo cho tất cả mọi người. Bà ít khi giận dữ, luôn nói chuyện nhỏ nhẹ, nhẹ nhàng giải thích mỗi khi em mắc lỗi. Giọng bà trầm lắng, truyền cảm, đặc biệt là mỗi lần bà kể chuyện cổ tích, em như được lạc vào thế giới thần tiên.

Dù tuổi đã cao, bà vẫn giữ thói quen dậy sớm, nấu ăn cho cả nhà rồi lui cui chăm sóc vườn rau. Công việc nào bà cũng làm cẩn thận, tỉ mỉ, từ việc nhổ cỏ, bắt sâu đến việc chăm sóc từng bông hoa nhỏ. Lúc rảnh rỗi, bà lại ngồi may vá, đan áo cho cháu hoặc dạy em học bài, dặn dò em học hành chăm chỉ.

Tình thương của bà dành cho em rất lớn. Bà luôn xoa đầu âu yếm, hỏi han từng chút về việc học, bạn bè. Mỗi khi em ốm, bà thức trắng đêm không rời, nấu cháo, đắp khăn lên trán cho em. Được bà ôm vào lòng, em luôn cảm nhận được sự bình yên và hạnh phúc.

Bà nội là người em yêu thương và kính trọng hơn cả. Em chỉ mong bà luôn khoẻ mạnh, sống thật lâu bên gia đình và em. Em hứa sẽ ngoan ngoãn, học giỏi để không phụ lòng mong mỏi của bà.

16Bài văn tả bà nội số 15

Trong đại gia đình em, bà nội lúc nào cũng là hình ảnh thân thương và gần gũi nhất. Bà là mẹ của bố em, là người đã từng trải qua nhiều sóng gió để lo lắng, chăm sóc cho đại gia đình nhỏ bé của mình.

Bà nội của em năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi, tuổi tác đã in hằn trên dáng hình nhỏ nhắn và chiếc lưng còng của bà. Bước chân bà không còn dẻo dai như xưa, nhưng lúc nào bà cũng tỏ ra nhanh nhẹn và chăm chỉ. Mái tóc bà bạc trắng, được búi gọn gàng sau gáy, đôi lúc vài sợi tóc mai rủ xuống càng làm tăng thêm vẻ hiền từ.

Khuôn mặt bà tròn trĩnh, làn da đã sạm đi theo năm tháng với những nếp nhăn hiện rõ trên trán và quanh khóe mắt. Đôi mắt của bà có màu nâu dịu dàng, sâu lắng, luôn ánh lên vẻ ấm áp, yêu thương mỗi khi nhìn em. Bà thường mỉm cười hiền hậu, nụ cười ấy dù móm mém nhưng lại vô cùng tươi tắn, khiến ai cũng cảm thấy hạnh phúc.

Đôi bàn tay bà gầy guộc, xương xương, vết đồi mồi nổi lên và những ngón tay gầy gò đã chai cứng vì lao động vất vả. Thế nhưng chính đôi bàn tay ấy đã may vá, chăm sóc, dỗ dành và chở che cho em những lúc em yếu lòng.

Bà nội hiền hậu và nhân từ, luôn khoan dung với mọi người. Bà kiên nhẫn lắng nghe từng câu chuyện của em, giọng nói nhỏ nhẹ, trầm ấm khiến em luôn cảm thấy dễ chịu khi ở bên bà. Mỗi buổi tối, bà lại kể cho em nghe những câu chuyện cổ tích, giọng kể chậm rãi cuốn hút, đưa em vào giấc ngủ say sưa.

Bà vẫn cần mẫn với công việc nhà hàng ngày: dọn dẹp, nấu nướng, tưới cây, nhổ cỏ vườn rau phía sau. Chiều chiều, bà ngồi may áo cho cháu, từng đường kim mũi chỉ của bà rất khéo léo. Em thích nhất là được bà chỉ dạy học bài, giải đáp những thắc mắc về mọi điều trong cuộc sống.

Đối với em, tình cảm của bà nội là điều vô giá. Khi em mệt, bà xoa đầu, nấu cháo, chăm từng giấc ngủ. Mỗi lần em đạt thành tích tốt, bà ân cần khen ngợi và động viên em bằng những lời nói ấm áp. Dù có chuyện gì xảy ra, bà cũng luôn ở bên, an ủi và cùng em vượt qua mọi khó khăn.

Em yêu bà nội vô cùng. Em mong bà mạnh khoẻ, sống lâu với gia đình và sẽ nỗ lực học tập, ngoan ngoãn để bà luôn vui lòng và tự hào về cháu của mình.

17Bài văn tả bà nội số 16

Bà nội trong gia đình em là người giữ vai trò vô cùng quan trọng và luôn chiếm trọn tình cảm của em. Bà là mẹ của bố, là người luôn dành cho em sự quan tâm, chăm sóc và những lời dạy dỗ chân thành.

Bà nội của em năm nay đã ngoài sáu mươi lăm tuổi, dáng người gầy gò và lưng đã hơi còng. Dẫu vậy, bà vẫn rất nhanh nhẹn trong mọi công việc hàng ngày. Mái tóc bà bạc như sợi cước, được búi cao phía sau gáy một cách gọn gàng và sạch sẽ.

Gương mặt bà có nhiều nếp nhăn, từ vết chân chim nơi đuôi mắt đến những đường nhăn trên trán. Mỗi lần bà mỉm cười, cả khuôn mặt bà lại bừng sáng lên. Đôi mắt bà màu đen nhánh, ánh nhìn luôn dịu dàng, trìu mến. Em cảm giác như tình thương của bà dồn cả vào từng ánh mắt ấy, mỗi lần bà nhìn em, em như được tiếp thêm sức mạnh để vượt qua mọi khó khăn.

Bà nội luôn nở nụ cười hiền từ, dù hàm răng đã không còn nguyên vẹn. Bà ít khi cười to mà chỉ mỉm cười nhẹ nhàng, nhưng nụ cười đó khiến không khí gia đình lúc nào cũng ấm áp. Đôi bàn tay bà gầy guộc, in hằn những dấu vết thời gian, vừa gồ ghề vừa mềm mại khi xoa đầu, dỗ dành em.

Tính tình của bà thật nhẹ nhàng, khoan dung và giàu lòng yêu thương. Bà hay kể chuyện cổ tích, giọng kể trầm ấm, êm dịu. Em thích nhất là những buổi tối ngồi bên bà nghe chuyện, cảm nhận sự yêu thương và chở che của bà dành cho mình.

Mỗi ngày, bà nội dậy rất sớm, chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà rồi dọn dẹp, chăm sóc vườn cây. Bà làm việc cần mẫn, tỉ mỉ, không bỏ qua chi tiết nhỏ nào. Những lúc rảnh, bà thường ngồi may vá, đan áo ấm cho cháu hoặc sửa lại quần áo cũ cho mọi người. Em thích được bà dạy học, chỉ bảo từng lời ăn tiếng nói, dạy cách đối xử với người lớn và bạn bè.

Tình thương của bà dành cho em vô bờ bến. Khi em ốm, bà thức trắng đêm chăm sóc, lo lắng từng li từng tí. Khi em làm được việc tốt, bà khen ngợi nhẹ nhàng, động viên để em cố gắng hơn nữa. Bà cũng là người luôn an ủi và bên cạnh em khi em buồn.

Bà nội là người thân yêu nhất của em. Em mong bà luôn mạnh khỏe, hạnh phúc. Em hứa sẽ ngoan ngoãn, cố gắng học giỏi để bà luôn tự hào và vui lòng về cháu của mình.

18Bài văn tả bà nội số 17

Bà nội là người bà mà em vô cùng kính trọng và yêu thương. Bà là mẹ của bố em, là người đã hy sinh bao nhiêu vất vả cho gia đình nhỏ bé của mình, luôn là điểm tựa vững chắc cho các con, các cháu.

Bà nội năm nay đã hơn bảy mươi tuổi. Dáng người bà nhỏ bé, lưng đã còng xuống vì tuổi già. Mái tóc bà bạc phơ như bông, được búi gọn phía sau tồn đọng nét giản dị mà ấm áp. Mỗi khi bà thong thả bước đi, dáng bà chậm rãi nhưng rất ung dung.

Khuôn mặt bà nội vuông vắn, phúc hậu. Trên da đã lấm tấm dấu vết của thời gian, vết chân chim hằn sâu nơi khóe mắt và vầng trán rộng mênh mang đầy những nếp nhăn. Nhưng ánh mắt bà thì vẫn rất hiền từ, ân cần. Đôi mắt đen láy của bà chứa chan tình yêu thương, mỗi lần nhìn em bằng ánh mắt ấy, em lại thấy lòng mình dịu lại và ấm lên.

Nụ cười của bà nội hiền từ, nhân hậu, dù hàm răng chỉ còn lại vài chiếc. Đôi bàn tay bà gầy guộc, nổi rõ gân xanh và có một vài đốm đồi mồi. Những ngón tay ấy đã chăm sóc nuôi dưỡng bố em, rồi lại tiếp tục nâng niu, dạy dỗ cháu con.

Bà nội rất hiền lành, luôn sống chan hòa cùng mọi người. Bà ít khi trách mắng các cháu, luôn nhẫn nại chỉ bảo và động viên em vượt qua mọi khó khăn. Giọng nói của bà nhẹ nhàng, truyền cảm, mỗi lần kể chuyện đều khiến em lắng nghe say sưa. Những truyện cổ tích, những bài học đạo lý từ bà là hành trang theo em suốt tuổi thơ.

Bà chăm chỉ làm việc, dậy sớm nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa và chăm chút từng luống rau trong vườn. Đôi khi bà lại may vá, đan len cho cháu, từng đường kim mũi chỉ đều rất chắc chắn và khéo léo. Bà thường dành thời gian hỏi han, chỉ bảo em học bài, dạy em cách làm người tử tế.

Bà thương yêu em vô cùng, luôn quan tâm, chăm sóc những lúc em đau ốm, khen ngợi mỗi khi em có thành tích tốt. Em cảm nhận rõ tình yêu của bà qua từng cử chỉ âu yếm, từng lời động viên nhẹ nhàng.

Bà nội là người mà em yêu quý nhất. Em mong bà luôn mạnh khỏe và sống thật lâu bên con cháu. Em sẽ cố gắng học thật giỏi, ngoan ngoãn để bà luôn vui và hãnh diện về em.

19Bài văn tả bà nội số 18

Trong gia đình, bà nội luôn là người mang lại cảm giác ấm áp nhất cho em. Bà là người mẹ vĩ đại của bố, là người đã dành cả cuộc đời để chăm lo cho gia đình.

Bà nội của em năm nay đã ngoài sáu mươi tuổi. Dáng bà nhỏ nhắn, làn da sậm màu, lưng đã hơi còng. Mái tóc bà đã trắng như bông, thường búi cao phía sau gáy khiến gương mặt bà càng thêm phúc hậu.

Gương mặt bà hình bầu dục, hiền dịu, trên da đã xuất hiện vô số nếp nhăn - đặc biệt là nơi khóe mắt và trên trán. Đôi mắt bà màu đen sâu thẳm, ánh mắt lúc nào cũng ánh lên sự trìu mến và bao dung. Nhìn vào mắt bà, em luôn thấy bình yên, an tâm.

Nụ cười của bà nhẹ nhàng, phúc hậu. Khi bà cười, những nếp nhăn trên khuôn mặt càng hiện rõ, hàm răng đã không còn đầy đủ nhưng nụ cười thì vẫn tỏa sáng. Đôi bàn tay bà nội xương xương, nổi nhiều gân xanh, những đầu ngón tay chai sần do bao năm lao động vất vả. Đôi bàn tay ấy luôn ấm áp khi chạm vào mái đầu em.

Bà nội có đức tính hiền hậu, kiên nhẫn và dễ gần. Bà ít khi to tiếng với ai, luôn nhẹ nhàng khuyên nhủ mọi người. Giọng nói của bà trầm ấm, nhỏ nhẹ, mỗi khi kể chuyện cho em nghe là em có thể yên tâm ngủ ngon.

Dù tuổi đã cao, bà vẫn làm rất nhiều việc trong nhà như nấu cơm, dọn dẹp, quét sân, tưới cây và may vá cho các cháu. Bà luôn tỉ mỉ trong mọi công việc, làm đâu gọn gàng đó. Bà cũng dành nhiều thời gian để kể chuyện, dạy em học, hướng dẫn em làm những điều tốt. Bà là người bạn thân thiết của em, luôn lắng nghe và chia sẻ cùng em mọi nỗi niềm.

Tình cảm bà dành cho em rất lớn lao. Khi em ốm, bà lo lắng, chăm sóc em từng ly từng tí, đút cháo, xoa đầu an ủi. Khi em vui, bà là người chia vui cùng em, cổ vũ em mỗi lần em thành công. Có bà bên cạnh, em cảm thấy bản thân mình thật hạnh phúc.

Đối với em, bà nội là người quan trọng nhất. Em luôn mong bà khỏe mạnh, sống lâu bên con cháu. Em sẽ cố gắng học ngoan, chăm chỉ, biết vâng lời bà để bà luôn vui lòng.

20Bài văn tả bà nội số 19

Trong đại gia đình em, bà nội là người gắn bó thân thiết nhất với em. Bà không chỉ là mẹ của bố mà còn là tri kỷ, là người luôn bên em những lúc buồn vui.

Bà nội năm nay đã ngoài sáu mươi lăm tuổi. Dáng bà nhỏ bé, lưng hơi còng, bước đi chậm như không vội vã với cuộc đời. Mái tóc bà bạc phơ, được bà búi tròn phía sau gáy rất gọn gàng. Đôi khi, em giúp bà chải tóc, cảm nhận từng sợi tóc mềm mại như tơ.

Gương mặt bà hiền từ, tròn trịa. Những nếp nhăn hằn sâu nơi khóe mắt, vầng trán lấm tấm những đường nhăn nhỏ như bản đồ ghi lại bao năm tháng vất vả. Đôi mắt bà màu nâu sáng, ánh lên sự dịu dàng, thân thiện. Mỗi lần bà nhìn em, ánh mắt ấy như chứa chan cả biển trời tình thương.

Nụ cười của bà thật ấm áp. Dù hàm răng không còn nguyên vẹn, mỗi lần bà cười, những đường nét khắc khổ trên khuôn mặt cũng trở nên hiền hòa, dịu dàng hơn. Đôi bàn tay bà khô xạm, nổi nhiều gân xanh, đầy những nốt đồi mồi. Bàn tay ấy đã gắn bó với ruộng đồng, gian khó, nhưng khi vuốt tóc em lại mềm mại, trìu mến như thủ thỉ bao câu chuyện cổ tích.

Bà nội là người vui vẻ, kiên nhẫn và đặc biệt là rất yêu thương các cháu. Giọng nói của bà trầm ấm, mỗi khi kể chuyện lại truyền cảm vô cùng. Em luôn háo hức, mong đợi giờ nghe chuyện của bà mỗi buổi tối.

Công việc hàng ngày của bà vẫn là chuẩn bị bữa cơm cho cả gia đình, chăm sóc khu vườn nhỏ với những khóm hoa cúc vàng tươi và cây cảnh bên hiên nhà. Bà làm việc tỉ mỉ, cẩn thận, không bỏ sót việc gì. Khi rảnh, bà may vá, đan áo len cho cháu và dạy em làm bài tập hoặc kể cho em nghe chuyện ngày xưa.

Em cảm nhận rõ tình thương của bà nội. Khi em ốm, bà luôn ở bên, xoa dầu, đắp khăn lên trán, lo lắng từng miếng ăn giấc ngủ. Những lúc em đạt kết quả tốt, bà là người khen ngợi và động viên em nhiều nhất. Có bà bên cạnh, em thấy bản thân mình mạnh mẽ, tự tin hơn rất nhiều.

Bà nội là chỗ dựa tinh thần lớn lao, là nguồn động viên bất tận của em. Em yêu bà nhiều lắm. Em hứa sẽ chăm ngoan, học thật tốt để bà luôn tự hào và vui vẻ sống thật lâu bên con cháu.

21Bài văn tả bà nội số 20

Bà nội là người em yêu quý và tôn kính nhất trong gia đình. Đối với em, bà giống như người mẹ hiền, là chỗ dựa vững chắc về mặt tinh thần.

Bà nội đã ngoài sáu mươi tuổi, thời gian và tuổi tác đã in dấu lên dáng người gầy gò, lưng hơi còng và những bước đi chậm rãi. Mái tóc bà bạc trắng, được búi cao sau gáy, càng làm tăng thêm vẻ đẹp đức độ của bà.

Gương mặt bà vuông vức, hiền lành và phúc hậu. Làn da sậm màu với nhiều nếp nhăn, đặc biệt là nơi khóe mắt, trên trán và quanh miệng. Đôi mắt bà đen láy, ánh nhìn lúc nào cũng dịu dàng, tin tưởng và chan chứa tình thương. Em rất thích được ngắm ánh mắt ấy vì nó luôn khiến em cảm thấy bình yên.

Nụ cười của bà lúc nào cũng hiền từ, dù hàm răng đã rụng bớt nhưng mỗi khi bà cười, khuôn mặt bà như toả sáng cả gian phòng. Đôi bàn tay bà gầy guộc, xương xương với vết chai sần nổi bật. Những bàn tay ấy đã chăm chút từng bữa ăn, từng bộ quần áo cho các cháu.

Tính cách bà nội rất hiền lành, giản dị và luôn thương yêu con cháu. Bà không bao giờ to tiếng hay trách móc, mà chỉ nhẹ nhàng dặn dò mỗi khi em mắc lỗi. Giọng bà trầm ấm, dịu dàng, mỗi khi kể chuyện cổ tích lại khiến em chìm sâu vào giấc mộng đẹp.

Hằng ngày, bà nội dậy từ sớm nấu bữa sáng, quét dọn nhà cửa, chăm sóc vườn rau xanh mướt. Bà làm việc cần mẫn, tỉ mỉ đến từng chi tiết nhỏ. Những buổi chiều, bà lại ngồi may vá, đan len cho các cháu. Đặc biệt, bà luôn dành thời gian hỏi han, chỉ dạy và chăm sóc em từng chút một.

Tình yêu thương của bà dành cho em rất lớn. Khi em đau ốm, bà là người thức đêm chăm sóc, lo lắng từng ly từng tí. Khi em đạt thành tích tốt, bà xoa đầu, khen ngợi và khuyến khích em tiếp tục cố gắng. Mỗi lần em buồn, bà luôn động viên để em lấy lại tinh thần.

Đối với em, bà nội là tất cả. Em mong bà luôn khoẻ mạnh, sống lâu bên con cháu và sẽ cố gắng học ngoan, chăm chỉ để bà luôn vui lòng và tự hào về em.

22Bài văn tả bà nội số 21

Nơi mái nhà nhỏ xinh luôn vang lên tiếng cười rộn ràng, bà nội em là người mà em yêu thương nhất. Bà vừa là mẹ của bố, vừa là người đã nuôi dưỡng, chăm sóc và truyền cho em những bài học quý giá về cuộc sống.

Bà năm nay sáu mươi tám tuổi. Dáng người bà gầy gò, lưng đã hơi còng và bước đi đã chậm chạp hơn xưa. Mái tóc bạc trắng của bà xõa nhẹ xuống hai bên vai, lúc nào cũng được chải chuốt gọn gàng.

Khuôn mặt bà hiền hậu với nhiều nếp nhăn đặc biệt hằn sâu ở đuôi mắt và quanh miệng. Đôi mắt bà màu nâu sáng, ánh lên vẻ yêu thương, trìu mến mỗi khi nhìn cháu. Em thích nhất ánh mắt ấy của bà – thứ ánh mắt luôn chan chứa tình yêu thương bao la.

Nụ cười của bà móm mém, đôi môi nở rộ mỗi lần bà vui vẻ, hạnh phúc. Dù răng đã không còn đầy đủ, nụ cười của bà vẫn làm sáng bừng cả căn nhà nhỏ. Đôi bàn tay bà nhỏ nhắn, xương xương, nổi nhiều vết đồi mồi. Đó là đôi bàn tay đã nấu bao bữa cơm ngon cho gia đình và dịu dàng vuốt ve mái đầu em mỗi tối.

Bà nội em có tính tình hiền lành, thật thà và luôn nhẫn nại với mọi người. Bà không bao giờ to tiếng, luôn nhẹ nhàng chỉ bảo cháu con. Giọng nói của bà trầm ấm, kể chuyện cổ tích khiến em khó mà rời mắt rời tai, nhiều khi lắng nghe mãi mà quên cả giờ đi ngủ.

Mỗi ngày, bà đều dậy sớm, chuẩn bị bữa sáng rồi quét dọn nhà cửa, tưới cây trong vườn. Dù tuổi đã cao, bà vẫn chăm chỉ, tỉ mỉ từ việc lớn đến việc nhỏ. Những chiều mát, bà thường dạy em học bài, sửa lỗi từng phép tính, từng bài chính tả, kể chuyện về tuổi thơ của bố, của bà, khiến em càng thêm yêu thương bà hơn.

Bà nội dành cho em tình yêu lớn lao, quan tâm và chăm sóc tận tình. Khi em ốm, bà luôn ở bên, pha nước, nấu cháo, đắp khăn lên trán, chăm nom từng giấc ngủ. Những lúc vui buồn, bà đều lắng nghe, động viên em vượt lên mọi khó khăn.

Em luôn coi bà nội là người thân yêu và quan trọng nhất. Em mong bà mãi khỏe mạnh, sống lâu bên em và gia đình. Em hứa cố gắng học thật giỏi, nghe lời bà và luôn là niềm tự hào của bà nội kính yêu.

23Bài văn tả bà nội số 22

Bà nội luôn là người mà em yêu quý và tôn trọng nhất trong gia đình. Bà là người mẹ tuyệt vời của bố, là nguồn động viên lớn lao, là người bạn thân thiết mà em luôn muốn tâm sự mỗi khi có điều gì vui buồn.

Năm nay, bà đã gần bảy mươi tuổi. Dáng người bà gầy gò, thấp nhỏ, lưng còng hơn so với mấy năm trước. Mái tóc bà bạc trắng như mây, thường được vấn cao gọn gàng phía sau gáy, đôi khi bà xõa tóc trông rất dịu dàng.

Khuôn mặt bà tròn, phúc hậu, làn da đã nổi rõ những vết nhăn, nhất là nơi khóe mắt và trán. Đôi mắt bà đen nhánh, ánh lên sự quan tâm, trìu mến và yêu thương. Mỗi lần bà nhìn cháu, đôi mắt ấy như gửi gắm tất cả lòng thương và hy vọng.

Nụ cười của bà móm mém, mỗi lần bà cười để lộ hàm răng không còn nguyên vẹn. Nhưng nụ cười ấy luôn làm cho mọi người trong nhà cảm thấy yên bình, hạnh phúc. Đôi bàn tay bà gầy guộc, có nhiều vết đồi mồi đậm nét, bàn tay ấy đã chăm chút từng miếng cơm, từng giấc ngủ cho cả đại gia đình.

Bà nội rất hiền từ, nhân hậu và giàu lòng vị tha. Bà ít khi la mắng, luôn nhẹ nhàng chỉ bảo con cháu, dạy dỗ từng việc nhỏ. Mỗi tối, bà lại kể cho em nghe những câu chuyện cổ tích, lời kể của bà lúc nào cũng ấm áp, gần gũi đến lạ thường.

Bà thường dậy sớm, nấu ăn cho cả gia đình, dọn dẹp nhà cửa, tưới cây trong vườn. Bà làm việc gì cũng cẩn thận, tỉ mỉ, dù tuổi đã cao nhưng lúc nào cũng chỉn chu, gọn gàng. Sau bữa cơm trưa, bà lại may vá, sửa quần áo hoặc ngồi dạy em làm bài tập, nhắc nhở em chăm học.

Bà nội luôn dành cho em tình cảm đặc biệt. Khi em ốm, bà chăm sóc từ miếng ăn đến giấc ngủ, lo lắng từng chút một. Khi em đạt thành tích tốt, bà khen ngợi, động viên và thưởng cho em món quà nhỏ. Bà còn khuyên bảo, động viên em vượt qua mọi chuyện buồn.

Đối với em, bà nội là người thân yêu nhất. Em mong bà luôn khoẻ mạnh và sống lâu với con cháu. Em hứa sẽ chăm ngoan, học giỏi để bà vui lòng và mãi tự hào về em.

24Bài văn tả bà nội số 23

Bà nội trong gia đình em không chỉ là mẹ của bố mà còn như người mẹ thứ hai, là người thân yêu, che chở em suốt những năm tháng tuổi thơ.

Bà năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi. Dáng người bà nhỏ nhắn, lưng đã còng, mỗi bước đi đều chậm rãi vì tuổi tác. Mái tóc bà bạc trắng như sợi cước, lúc nào cũng được búi cao sau gáy thật gọn gàng.

Gương mặt bà phúc hậu, làn da đã có nhiều nếp nhăn, nổi bật nhất là ở hai bên khóe mắt và trên trán. Đôi mắt bà sâu, ánh lên sự hiền hậu, trìu mến mỗi khi nhìn các cháu. Em cảm thấy dễ chịu, bình yên mỗi khi được bà âu yếm ngắm nhìn.

Nụ cười của bà thật hiền lành, chất phác, dù chỉ còn vài chiếc răng cũ. Đôi bàn tay xương xương, nhiều vết chai do lao động, nhưng khi xoa đầu em thì luôn dịu dàng, ấm áp lạ thường.

Tính tình bà nội rất nhân ái, điềm đạm và vui vẻ. Bà không bao giờ nổi nóng, luôn nhẹ nhàng dạy dỗ, khuyên răn em từng điều nhỏ nhặt nhất. Giọng bà trầm lắng, mỗi khi kể chuyện cổ tích đều khiến em thấy như mọi lo âu đều tan biến.

Bà rất chăm chỉ, dậy sớm nấu nướng, dọn nhà cửa, chăm sóc vườn cây. Bà còn may áo, đan len cho các cháu, việc gì bà cũng làm cẩn thận, kiên nhẫn. Buổi tối, bà thường dành thời gian dạy em học bài, sửa từng lỗi nhỏ cho em, động viên em cố gắng hơn.

Tình cảm bà dành cho em rất sâu sắc. Khi em ốm, bà thức suốt đêm chăm sóc, khi em vui, bà chia sẻ niềm vui bằng những câu chuyện ấm áp. Em luôn coi bà là người bạn thân nhất, là chỗ dựa tinh thần vững vàng nhất trong cuộc sống.

Đối với em, bà nội là người thân yêu quan trọng nhất. Em mong bà sống thật lâu, khỏe mạnh và mãi bên cạnh em. Em sẽ cố gắng học giỏi, ngoan ngoãn để đền đáp công ơn lớn lao của bà.

25Bài văn tả bà nội số 24

Bà nội em là người phụ nữ mẫu mực trong gia đình, là linh hồn của ngôi nhà nhỏ bình dị mà hạnh phúc. Bà là mẹ của bố, là người luôn dành cho em những điều tuyệt vời nhất.

Bà năm nay đã ngoài sáu mươi tám tuổi. Tuổi tác đã in hằn lên dáng người nhỏ nhắn, lưng đã có phần còng và bước chân không còn nhanh nhẹn. Mái tóc bạc của bà được búi cao, vài sợi tóc mai lòa xòa hai bên thái dương tăng thêm vẻ hiền từ.

Gương mặt bà hình trái xoan, làn da đã xạm đi theo thời gian, nổi lên nhiều nếp nhăn ở khóe miệng và đuôi mắt. Đôi mắt bà màu nâu nhạt, ánh lên vẻ hiền hòa, thân thiện. Mỗi khi bà cười, đôi mắt ấy càng rạng rỡ hơn.

Nụ cười của bà thật rạng rỡ, khiến ai nhìn cũng cảm thấy ấm lòng. Dù răng đã rụng bớt, nụ cười ấy vẫn rất tươi tắn, nhân hậu. Đôi bàn tay gầy guộc, xương xương với nhiều chấm đồi mồi, bàn tay ấy đã dệt nên bao kỷ niệm tuổi thơ ngọt ngào cho em.

Bà nội rất hiền từ, điềm đạm, sống giản dị và chan hòa với mọi người. Bà nói chuyện nhẹ nhàng, luôn biết lắng nghe và khuyên nhủ các con, các cháu. Giọng bà dịu dàng, kể chuyện cổ tích thì cuốn hút biết bao.

Bà chăm chỉ dậy sớm lo cơm nước, dọn dẹp rồi chăm sóc từng chậu hoa nhỏ ngoài hiên. Công việc nào bà cũng làm chu đáo, từng việc nhỏ nhất bà cũng không bỏ qua. Lúc rảnh, bà thường dạy em học bài, kể chuyện hoặc may vá cho các cháu.

Tình cảm bà dành cho em rất lớn lao. Khi em đau, bà xoa đầu, nấu cháo, chăm sóc từng miếng ăn, giấc ngủ. Khi em đạt điểm cao, bà khen ngợi, động viên em cố gắng hơn nữa. Mỗi lần buồn, em lại được bà an ủi, truyền cho em sức mạnh vượt qua mọi khó khăn.

Em yêu bà nội vô cùng. Em mong bà mãi khỏe mạnh, sống lâu bên con cháu. Em sẽ học ngoan, nghe lời bà và luôn là niềm tự hào của bà nội kính yêu.

26Bài văn tả bà nội số 25

Bà nội là người mà em yêu quý nhất trên đời. Bà là mẹ của bố, là người đã hy sinh, dành trọn cả thanh xuân của mình cho gia đình. Đối với em, bà là chốn bình yên nhất mỗi khi em mệt mỏi, buồn phiền.

Bà nội em năm nay bảy mươi tuổi. Tuổi tác đã làm cho dáng người bà nhỏ bé, lưng hơi còng và bước đi trở nên chậm rãi hơn. Mái tóc bà bạc trắng như sợi cước, thường được búi cao phía sau gáy cho gọn gàng.

Khuôn mặt bà nội hình tròn, làn da nhăn nheo với nhiều vết chân chim trên khóe mắt, trên trán. Đôi mắt bà đen láy, ánh lên vẻ hiền từ, bao dung. Mỗi lần bà nhìn em bằng ánh mắt ấy, em cảm nhận được sự dịu dàng, tình thương thắm thiết.

Nụ cười của bà móm mém, nhưng mỗi khi bà cười ánh lên sự lạc quan, khiến ai cũng cảm thấy hạnh phúc. Đôi bàn tay bà gầy, xương xương và nhiều vết chai sần, bàn tay đã trải qua bao tháng ngày chăm lo cho từng thành viên trong gia đình.

Tính tình của bà rất hiền lành, nhân hậu, luôn yêu thương và bảo ban con cháu. Bà nói chuyện chậm rãi, giọng kể truyền cảm khiến những câu chuyện cổ tích của bà trở nên hấp dẫn, sinh động. Bà là người truyền cảm hứng cho em về lòng nhân ái, sự thật thà và những giá trị tốt đẹp.

Hằng ngày, dù tuổi đã cao, bà vẫn dậy sớm nấu ăn, quét dọn rồi chăm sóc vườn hoa nhỏ xinh bên hiên nhà. Bà làm việc rất cẩn thận, chỉn chu, từ việc chăm sóc cây xem cỏ đến việc may vá quần áo cho cháu. Ngoài ra, bà còn dạy em học, sửa từng lỗi nhỏ, nhắc nhở em chăm chỉ, ngoan ngoãn hơn.

Tình yêu thương của bà dành cho em thật lớn lao. Những lúc em ốm đau, bà luôn ở bên, động viên, chăm sóc từng miếng ăn, giấc ngủ. Khi em vui, bà chia sẻ niềm vui, khuyến khích em vượt qua mọi thử thách.

Đối với em, bà nội là người thân thương nhất, là điều tuyệt vời nhất trong cuộc sống. Em luôn mong bà khỏe mạnh, sống lâu bên em và gia đình. Em sẽ cố gắng học tập, chăm ngoan để bà vui lòng và luôn tự hào về em.

27Bài văn tả bà nội số 26

Bà nội là người giữ lửa, giữ hạnh phúc cho gia đình em. Bà là mẹ của bố, là người tận tụy, chu đáo và giàu tình cảm nhất mà em từng biết.

Bà nội năm nay đã ngoài sáu mươi lăm tuổi, tuổi tác đã làm lưng bà hơi còng, tóc bạc trắng như mây trời. Dáng bà gầy gò, nhỏ nhắn nhưng dáng đi vẫn nhanh nhẹn, linh hoạt.

Khuôn mặt bà tròn đầy, làn da đồi mồi với nét nhăn khắc khổ quanh khóe miệng, đuôi mắt. Đôi mắt bà nội sáng, sâu và rất hiền từ. Mỗi khi bà nhìn em, ánh mắt ấy khiến em thấy được yêu thương, chở che vô điều kiện.

Nụ cười bà luôn dịu dàng, nhẫn nại, dù hàm răng đã không còn nguyên vẹn. Đôi bàn tay bà xương xương, nổi nhiều gân xanh, vết chai sần đã in sâu theo năm tháng tảo tần. Bàn tay ấy lau nước mắt, vuốt tóc, xoa đầu dỗ dành em mỗi khi em vấp ngã.

Bà nội hiền hậu, luôn đặt lợi ích của gia đình lên trên hết. Bà vui vẻ, cởi mở, luôn ân cần hỏi han, nhắc nhở và dặn dò các cháu. Giọng bà nhẹ nhàng, kể chuyện cổ tích thì hấp dẫn lạ thường, khiến em luôn mong đến giờ được nghe bà kể chuyện.

Bà dậy sớm nấu cơm, chăm sóc vườn cây, hoa cỏ. Bà cần mẫn nhặt từng lá úa, nhổ cỏ và tưới cây mỗi ngày. Khi rảnh, bà may vá, đan áo cho cháu và dạy em học bài, chỉ bảo từng lỗi sai nhỏ nhất, kiên nhẫn giải thích cho em hiểu.

Bà nội chăm lo cho em từng miếng ăn, giấc ngủ. Khi em không khỏe, bà thức suốt đêm chăm sóc. Khi em vui, bà chia sẻ niềm vui, động viên em cố gắng hơn nữa. Bà luôn cho em cảm giác an toàn, yên lòng dù có chuyện gì xảy ra.

Em yêu bà nội rất nhiều. Em mong bà luôn mạnh khỏe, sống thật lâu bên con cháu. Em hứa sẽ chăm ngoan, học giỏi và luôn sống tốt để bà vui lòng, tự hào về em.

28Bài văn tả bà nội số 27

Bà nội trong gia đình em là người thân yêu nhất, là vòng tay bao dung che chở em qua từng ngày. Bà là mẹ của bố, là người phụ nữ em kính trọng và ngưỡng mộ nhất.

Bà nội năm nay đã bước sang tuổi bảy mươi, nét thời gian in hằn rõ trên dáng người gầy gò, lưng còng xuống. Mái tóc bà bạc trắng như tơ, thường được vấn cao phía sau thành một búi nhỏ gọn gàng.

Gương mặt bà hiền lành, phúc hậu. Làn da ngăm ngăm, nhiều nếp nhăn nơi trán, quanh mắt là dấu tích của những tháng ngày vất vả. Đôi mắt bà màu nâu thẫm, ánh nhìn luôn trìu mến, dịu dàng, khiến ai cũng cảm thấy dễ chịu khi nhìn vào.

Nụ cười của bà móm mém, đáng yêu, dù răng đã rụng bớt nhưng nụ cười ấy vẫn toát lên sự lạc quan, nhân hậu. Đôi bàn tay bà gầy, xương xương với nhiều chấm đồi mồi và những dấu vết lao động cần cù. Mỗi khi bà xoa đầu, vỗ về em, em cảm nhận rõ sự yêu thương ấm áp.

Tính tình bà nội rất nhẹ nhàng, điềm đạm, luôn yêu thương, dạy bảo các con cháu bằng lời nói dịu dàng, khéo léo. Giọng bà trầm ấm, mỗi lần kể chuyện cổ tích, bà cuốn hút em vào thế giới thần tiên, để lại những kỷ niệm đẹp khó phai.

Mỗi ngày, bà dậy từ sớm, chuẩn bị bữa sáng, quét dọn nhà cửa, tưới hoa trong vườn. Công việc nào bà cũng làm cẩn thận, đâu ra đấy. Khi có thời gian, bà lại may vá hoặc dạy em học bài, sửa lỗi cho em, truyền cho em nhiều bài học quý giá.

Bà nội yêu thương em hết mực. Những khi em ốm, bà chăm sóc từng ly từng tí, thức đêm canh cho em ngủ. Những lúc em được khen ngợi ở trường, bà là người đầu tiên chia vui và động viên em cố gắng hơn.

Em rất yêu quý bà nội, mong bà mãi mạnh khỏe bên con cháu. Em sẽ luôn ngoan ngoãn, học tốt để không phụ lòng yêu thương, chăm sóc của bà dành cho em.

29Bài văn tả bà nội số 28

Bà nội là người gần gũi và thân thương nhất trong gia đình em. Bà là mẹ của bố, là người dành cho em sự yêu thương, che chở suốt từ nhỏ đến lớn.

Bà nội năm nay đã hơn sáu mươi tuổi. Dáng người bà nhỏ nhắn, lưng hơi còng, mái tóc bạc trắng như bông được búi gọn phía sau. Nhìn bà, em luôn cảm nhận được sự hiền hậu, nhân ái toát lên từ dáng đi, ánh mắt.

Gương mặt bà nội tròn trĩnh, hiền lành với nhiều nếp nhăn nơi khóe mắt, trên trán. Đôi mắt bà màu nâu nhạt, ánh nhìn trìu mến, ấm áp luôn hướng về các cháu. Em thích nhất là cảm giác bình yên khi được bà nhìn và mỉm cười.

Nụ cười của bà móm mém nhưng luôn rạng rỡ. Bà còn vài chiếc răng nhưng mỗi khi cười lên, cả khuôn mặt bà như bừng sáng, hạnh phúc. Đôi bàn tay bà khô gầy, xương xương, nổi rõ những vết chai và đồi mồi. Chính đôi bàn tay ấy đã dỗ dành, chăm sóc và nâng niu em từng ngày.

Tính tình bà nội rất hiền hòa, giản dị. Bà luôn kiên nhẫn, nhẹ nhàng dạy dỗ, uốn nắn em từng điều nhỏ nhặt nhất. Giọng bà dịu dàng, mỗi lần kể chuyện đều khiến em cảm giác như được nghe tiếng hát ru dỗ giấc ngủ êm đềm.

Bà rất chịu khó, đảm đang, ngày nào cũng dậy sớm nấu nướng, quét dọn nhà cửa, chăm sóc vườn cây. Công việc nào bà cũng hoàn thành chỉn chu, gọn gàng. Khi rảnh, bà may vá, đan áo cho các cháu hoặc ngồi dạy em học, sửa từng lỗi nhỏ cho em.

Bà nội thương yêu em vô bờ. Khi em đau ốm, bà luôn bên cạnh, chăm sóc, hỏi han. Khi em vui, bà sẻ chia niềm vui nhỏ, khen ngợi và động viên em không ngừng cố gắng.

Đối với em, bà nội là người quan trọng và thân yêu nhất. Em mong bà sống thật lâu, luôn mạnh khỏe và hạnh phúc. Em hứa sẽ chăm ngoan, học giỏi để bà vui lòng và mãi tự hào về em.

30Bài văn tả bà nội số 29

Bà nội là người em kính trọng và yêu thương nhất trong đại gia đình. Bà là mẹ của bố, là người chăm sóc, bảo ban, vun vén từng miếng ăn, giấc ngủ cho cả nhà.

Năm nay, bà đã ngoài bảy mươi tuổi. Thời gian đã làm cho dáng bà gầy gò, lưng hơi còng và nước da sạm đi. Mái tóc bà bạc trắng, được búi gọn phía sau trông rất nề nếp, gọn gàng.

Gương mặt bà nội hình tròn, nhiều nếp nhăn khắc sâu ở khóe mắt, trán và quanh miệng. Đôi mắt bà đen láy, ánh nhìn nhân hậu, yêu thương. Mỗi khi bà nhìn em, em cảm thấy bao lo lắng, mệt mỏi như tan biến trong hơi ấm dịu dàng ấy.

Nụ cười của bà hiền hậu, tươi tắn, cho dù hàm răng đã không còn đầy đủ. Bà cười rất hay, mỗi lần cười khuôn mặt như sáng bừng lên. Đôi bàn tay bà gầy, đầy những vết chai, đồi mồi. Đó là đôi bàn tay tảo tần, chăm sóc từng bữa ăn, từng giấc ngủ cho em.

Bà nội có tính tình hiền lành, điềm đạm, luôn nhường nhịn và quan tâm đến các thành viên trong gia đình. Giọng bà trầm ấm, nhẹ nhàng. Những khi kể chuyện cổ tích, bà cuốn hút em bằng lời kể sống động và giàu cảm xúc.

Bà vẫn chăm lo cho gia đình từng việc nhỏ nhất: dậy sớm nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa, nhổ cỏ, tưới cây cảnh. Công việc nào bà cũng làm chỉn chu, tỉ mỉ. Bà luôn dành thời gian quan tâm, hỏi han và dạy dỗ em học bài, dặn dò em chăm chỉ, ngoan ngoãn.

Bà thương yêu em vô cùng. Khi em đau, bà ở bên chăm sóc, động viên em vượt qua. Khi em đạt điểm tốt, bà khen ngợi, khuyến khích em cố gắng hơn nữa. Mỗi lần em buồn, bà nội là người thủ thỉ an ủi, tiếp thêm cho em nghị lực.

Em yêu bà nội rất nhiều, mong bà luôn khỏe mạnh, sống lâu, cùng em đón nhận những niềm vui trong cuộc sống. Em hứa sẽ ngoan ngoãn, học giỏi để đền đáp công ơn và tình yêu lớn lao của bà dành cho em.

31Bài văn tả bà nội số 30

Trong gia đình nhỏ bé của em, bà nội luôn là người giữ vai trò quan trọng nhất, là người em yêu thương, kính trọng hơn tất cả.

Bà nội năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi, dáng người nhỏ nhắn, lưng khom xuống bởi thời gian. Mái tóc bà bạc trắng, búi tròn sau gáy, vài sợi lòa xòa trước trán càng làm tăng nét hiền hậu của bà.

Gương mặt bà nội tròn đầy, làn da ngăm ngăm, nhiều nếp nhăn lộ rõ nơi khóe mắt, trên trán. Đôi mắt bà màu nâu ấm, ánh lên vẻ trìu mến, dịu dàng mỗi khi nói chuyện hay nhìn cháu. Em cảm nhận được trọn vẹn tình yêu thương qua ánh mắt ấy.

Nụ cười của bà lúc nào cũng rạng rỡ, nhân hậu, dù hàm răng đã rụng gần hết. Đôi bàn tay gầy guộc, nổi gân xanh, nhiều vết đồi mồi in hằn theo năm tháng vất vả. Những ngón tay chai sần đã nấu biết bao bữa ăn ngon, khâu bao bộ quần áo cho cả gia đình.

Bà nội có tính cách dịu dàng, cẩn thận, hết lòng vì con cháu. Bà luôn nói năng nhẹ nhàng, kể chuyện cổ tích giọng đều đều, ấm áp khiến em say mê lắng nghe. Bà là tấm gương mẫu mực về lòng nhân hậu, kiên trì, chan hòa với mọi người.

Bà vẫn chăm chỉ làm việc dù tuổi đã cao: nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa, chăm sóc hoa cỏ, nhặt cỏ, bắt sâu cho vườn rau. Lúc rảnh, bà thường may vá, dạy em học bài, nhắc nhở em từng điều nhỏ nhặt. Công việc nào bà cũng chu đáo, tận tâm.

Tình cảm bà nội dành cho em rất lớn. Khi em ốm, bà chăm sóc, lo lắng từng giấc ngủ, bát cháo. Khi em có chuyện buồn, bà là người an ủi, động viên, truyền cho em sức mạnh vượt qua thử thách.

Bà nội là người thân yêu và quan trọng nhất đời em. Em mong bà luôn vui vẻ, mạnh khỏe, sống thật lâu bên con cháu. Em hứa sẽ ngoan ngoãn, học tốt để bà vui lòng và tự hào về cháu của mình.

Xem thêm:

Hy vọng sau khi tham khảo bài viết trên từ AVAKids, em sẽ viết được bài văn tả bà nội thật hay, thể hiện tình cảm chân thành và lòng biết ơn sâu sắc của mình với bà. Hãy luyện viết thường xuyên để lời văn thêm tự nhiên, cảm xúc và gần gũi hơn nhé!

Bài viết có hữu ích với bạn không?

Không

Cám ơn bạn đã phản hồi!

Xin lỗi bài viết chưa đáp ứng nhu cầu của bạn. Vấn đề bạn gặp phải là gì?

Bài tư vấn chưa đủ thông tin
Chưa lựa chọn được sản phẩm đúng nhu cầu
Bài tư vấn sai mục tiêu
Bài viết đã cũ, thiếu thông tin
Gửi