1. Mở bài
Giới thiệu Vịnh Hạ Long – một trong những thắng cảnh nổi tiếng nhất Việt Nam, đồng thời bộc lộ cảm xúc ngưỡng mộ, tự hào của em.
Cách 1: Mở bài trực tiếp
Giới thiệu thẳng vào đối tượng được tả – Vịnh Hạ Long.
Gợi ý viết:
Trong những thắng cảnh nổi tiếng của đất nước Việt Nam, em yêu nhất là Vịnh Hạ Long – viên ngọc xanh của vùng biển Quảng Ninh. Nơi đây mang vẻ đẹp hùng vĩ, thơ mộng, khiến ai đến một lần cũng không thể nào quên.
Đặc điểm:
Cách 2: Mở bài gián tiếp
Dẫn dắt bằng cảm xúc, câu hỏi, hình ảnh hoặc tình huống trước khi giới thiệu đối tượng.
Gợi ý viết:
Đất nước Việt Nam có rất nhiều danh lam thắng cảnh đẹp như bức tranh muôn màu của thiên nhiên. Nhưng với em, đẹp nhất vẫn là Vịnh Hạ Long – nơi non nước hòa quyện, tạo nên một kiệt tác kỳ vĩ giữa trời mây biển cả.
Đặc điểm:
2. Thân bài
Miêu tả cụ thể vẻ đẹp của Vịnh Hạ Long: cảnh bao quát – chi tiết – hoạt động con người, xen cảm xúc của người viết.
a. Tả bao quát khung cảnh chung
Gợi ý viết:
Nhìn từ xa, Vịnh Hạ Long như một bức tranh sơn thủy khổng lồ. Nước biển xanh trong, lấp lánh dưới ánh mặt trời. Những hòn đảo đá vôi đủ hình thù kỳ lạ hiện ra giữa làn sương mỏng, tạo nên vẻ đẹp huyền ảo khó tả.
b. Tả chi tiết vẻ đẹp từng phần
b1. Các hòn đảo và hang động:
Gợi ý viết:
Trên mặt biển, những hòn đảo lớn nhỏ nối tiếp nhau như những con rồng đang uốn lượn. Đặc biệt, hòn Gà Chọi – biểu tượng của Hạ Long – trông như đôi gà đá đang sải cánh giữa sóng nước mênh mông.
b2. Mặt nước và bầu trời:
Gợi ý viết:
Khi hoàng hôn buông xuống, mặt biển khoác lên mình tấm áo vàng rực, phản chiếu những tia nắng cuối ngày. Sóng vỗ nhè nhẹ vào mạn thuyền, nghe như bản nhạc êm đềm của biển cả.
c. Hoạt động con người:
Gợi ý viết:
Trên mặt biển, những con thuyền nhỏ dập dềnh, du khách vui vẻ chụp ảnh, cười vang giữa gió biển mặn mòi. Xa xa, những ngư dân đang thả lưới, tiếng mái chèo khua nhẹ tạo nên âm thanh quen thuộc của cuộc sống thanh bình.
d. Cảm xúc của em khi ngắm Vịnh Hạ Long
Gợi ý viết:
Đứng giữa khung cảnh hùng vĩ ấy, em thấy lòng mình nhỏ bé mà tự hào biết bao. Thiên nhiên thật kỳ diệu, đã ban cho Việt Nam một báu vật quý giá – Vịnh Hạ Long. Em tự nhủ sẽ cố gắng học thật giỏi để sau này góp phần giữ gìn vẻ đẹp này mãi xanh.
3. Kết bài
Khẳng định tình yêu, niềm tự hào, và ước muốn bảo vệ cảnh đẹp của đất nước.
Gợi ý viết:
Vịnh Hạ Long không chỉ là danh lam thắng cảnh nổi tiếng mà còn là niềm tự hào của dân tộc Việt Nam. Mỗi khi nhớ lại khung cảnh ấy, em lại thấy yêu hơn quê hương mình – nơi có biển trời bao la, núi non kỳ vĩ và những con người hiền hòa, hiếu khách.
Hoặc kết mở:
Em mong một ngày không xa, được trở lại Vịnh Hạ Long, để một lần nữa nghe tiếng sóng vỗ rì rào, nhìn những hòn đảo đá sừng sững giữa trời, và hít thở hương vị mặn mòi của biển mẹ thân thương.
Trong vô số danh lam thắng cảnh của Việt Nam, em luôn ấn tượng nhất với Vịnh Hạ Long – viên ngọc xanh lấp lánh giữa vùng biển Quảng Ninh. Vịnh Hạ Long không chỉ nổi tiếng với vẻ đẹp hùng vĩ mà còn khiến em tự hào về quê hương đất nước mình.
Vịnh Hạ Long nằm ở tỉnh Quảng Ninh, phía Bắc nước ta. Nhìn từ xa, nơi đây như một bức tranh thiên nhiên khổng lồ với mặt biển xanh biếc trải dài đến tận chân trời. Hàng nghìn hòn đảo lớn nhỏ nhấp nhô trên mặt nước, mỗi hòn lại có hình dáng và tên gọi riêng biệt như hòn Gà Chọi, hòn Đỉnh Hương, hòn Chó Đá… Tất cả tạo nên một khung cảnh vừa kỳ vĩ vừa thơ mộng. Đặc biệt, khi ánh nắng mặt trời chiếu xuống, mặt nước lấp lánh như được phủ lên một tấm thảm pha lê óng ánh. Những hòn đảo đá vôi hiện ra giữa làn sương mỏng, trông như những con rồng uốn lượn giữa biển trời bao la.
Không chỉ có các hòn đảo, Vịnh Hạ Long còn nổi tiếng với những hang động kỳ ảo. Động Thiên Cung, hang Sửng Sốt… đều khiến du khách trầm trồ bởi vẻ đẹp lung linh, thạch nhũ rủ xuống như những tấm rèm pha lê tuyệt diệu. Mỗi khi đặt chân vào các hang động này, em cảm giác như mình đang lạc vào một thế giới cổ tích huyền bí.
Trên mặt biển, những con thuyền du lịch nhộn nhịp qua lại, du khách cười nói rộn rã, ai cũng tranh thủ ghi lại khoảnh khắc tuyệt đẹp của thiên nhiên. Xa xa, những ngư dân cần mẫn thả lưới, tiếng mái chèo khua nhẹ tạo nên bản nhạc rì rào của biển cả thanh bình. Những ngôi nhà nổi nhỏ xinh yên bình nằm bồng bềnh trên sóng nước, tô điểm thêm cho bức tranh sống động của vịnh.
Đứng giữa khung cảnh ấy, em cảm thấy mình thật nhỏ bé trước sự kỳ vĩ của thiên nhiên, nhưng cũng vô cùng tự hào vì Việt Nam có một báu vật quý giá như Vịnh Hạ Long. Em mong muốn sẽ có nhiều dịp trở lại nơi đây, đồng thời luôn nhắc nhở bản thân phải góp phần bảo vệ môi trường để vịnh luôn xanh, sạch, đẹp mãi mãi.
Vịnh Hạ Long không chỉ là niềm tự hào của người dân Quảng Ninh mà còn là biểu tượng của đất nước Việt Nam. Mỗi khi nhớ về nơi này, em lại càng yêu quê hương mình hơn và mong muốn mọi người cùng chung tay giữ gìn cảnh đẹp tuyệt vời này cho các thế hệ mai sau.
Việt Nam ta có rất nhiều cảnh đẹp nổi tiếng, nhưng với em, Vịnh Hạ Long chính là nơi để lại ấn tượng sâu sắc nhất. Mỗi lần được ngắm nhìn hình ảnh vịnh trên ti vi hay sách báo, em lại thấy lòng mình dâng trào niềm tự hào và ngưỡng mộ.
Vịnh Hạ Long thuộc tỉnh Quảng Ninh, nằm ở phía Bắc đất nước. Nhìn từ trên cao, vịnh hiện ra như một bức tranh thủy mặc khổng lồ với nước biển xanh trong vắt, những hòn đảo đá vôi nhấp nhô giữa làn sương mỏng. Trời cao xanh ngắt, mây trắng bồng bềnh soi bóng xuống mặt nước, tạo nên một khung cảnh đẹp như mơ. Em cảm giác như mình đang lạc vào một chốn thần tiên, nơi mà thiên nhiên đã ưu ái ban tặng cho con người vẻ đẹp kỳ diệu.
Trên mặt biển mênh mông, hàng nghìn hòn đảo lớn nhỏ mọc lên, mỗi hòn lại mang một hình dáng riêng biệt. Hòn Gà Chọi với hai khối đá lớn như đôi gà đang chuẩn bị đá nhau giữa sóng nước, hòn Đỉnh Hương sừng sững giữa biển khơi, hòn Chó Đá trông như chú chó trung thành canh giữ vùng vịnh. Ngoài ra, những hang động như động Thiên Cung, hang Sửng Sốt lại khiến du khách ngỡ ngàng trước vẻ đẹp lung linh, thạch nhũ óng ánh như những viên pha lê rủ xuống từ trần hang.
Buổi sáng sớm, khi mặt trời vừa ló rạng, sương mù tan dần, ánh nắng chiếu xuống mặt biển làm nước trở nên lấp lánh, trong vắt đến mức có thể nhìn thấy cả những đàn cá nhỏ bơi lội bên dưới. Chiều về, nắng vàng rực rỡ phủ lên những hòn đảo, sóng biển vỗ nhẹ vào mạn thuyền nghe như lời ru dịu dàng của mẹ.
Cuộc sống trên vịnh cũng rất sôi động. Những chiếc thuyền du lịch đưa khách đi khám phá, tiếng cười nói rộn rã vang lên giữa không gian bao la. Xa xa, những ngư dân vẫn miệt mài thả lưới, những ngôi nhà nổi lặng lẽ trôi bồng bềnh trên sóng, tạo nên một bức tranh cuộc sống bình dị mà ấm áp.
Em cảm thấy vô cùng tự hào khi được là người Việt Nam, được biết đến một kỳ quan thiên nhiên thế giới như Vịnh Hạ Long. Em ước mong sẽ có cơ hội đến đây nhiều lần, và luôn nhắc nhở bản thân phải góp sức bảo vệ môi trường biển để vịnh luôn giữ được vẻ đẹp tuyệt vời này.
Vịnh Hạ Long mãi mãi là niềm tự hào của quê hương, là điểm đến mơ ước của bao người. Em mong rằng nơi đây sẽ luôn xanh, sạch, đẹp và trở thành biểu tượng của đất nước Việt Nam trong mắt bạn bè quốc tế.
Đất nước Việt Nam là một bức tranh thiên nhiên đầy màu sắc, trong đó Vịnh Hạ Long là một nét chấm phá nổi bật mà em vô cùng yêu thích. Mỗi lần nhắc đến Vịnh Hạ Long, em lại thấy tự hào vì quê hương mình có một cảnh đẹp kỳ vĩ đến thế.
Vịnh Hạ Long nằm ở tỉnh Quảng Ninh, phía Bắc của Tổ quốc. Nhìn từ xa, vịnh như một bức tranh sơn thủy sống động với mặt nước biển xanh rì, phẳng lặng như gương. Trên mặt nước ấy, hàng nghìn hòn đảo đá vôi lớn nhỏ mọc lên, tạo thành những hình thù kỳ lạ và hấp dẫn. Trời cao trong xanh, mây trắng nhẹ trôi, tất cả hòa quyện lại tạo nên một khung cảnh huyền ảo, khiến ai ngắm nhìn cũng phải trầm trồ.
Mỗi hòn đảo ở Vịnh Hạ Long đều có tên gọi và hình dáng riêng. Hòn Gà Chọi nổi bật với hình ảnh hai khối đá lớn như đôi gà đang đối đầu giữa biển cả. Hòn Đỉnh Hương như một chiếc lư hương khổng lồ đứng giữa trời mây. Ngoài ra, những hang động kỳ bí như động Thiên Cung, hang Sửng Sốt lại càng khiến Vịnh Hạ Long trở nên hấp dẫn hơn. Bên trong hang, thạch nhũ rủ xuống lấp lánh, ánh sáng phản chiếu tạo nên những sắc màu lung linh như trong truyện cổ tích.
Buổi sáng trên vịnh, mặt nước trong vắt, ánh nắng chiếu xuống làm sóng biển lấp lánh như những viên ngọc nhỏ. Khi chiều về, hoàng hôn buông xuống, biển khoác lên mình tấm áo vàng óng, sóng nhẹ nhàng vỗ vào mạn thuyền, tạo nên âm thanh êm dịu như lời ru của mẹ.
Trên vịnh, những chiếc thuyền du lịch nhộn nhịp đưa du khách tham quan, ai cũng háo hức chụp ảnh, ghi lại khoảnh khắc đáng nhớ. Xa xa, các bác ngư dân vẫn cần mẫn thả lưới, những ngôi nhà nổi nhỏ xinh nằm yên bình trên mặt nước, tạo nên một cuộc sống giản dị mà gần gũi.
Được ngắm nhìn Vịnh Hạ Long, em cảm thấy thật may mắn và tự hào. Em mong rằng mọi người sẽ cùng nhau bảo vệ môi trường, giữ cho Vịnh Hạ Long luôn xanh, sạch và đẹp mãi. Em cũng hy vọng sẽ có dịp quay trở lại nơi đây, để tiếp tục khám phá và cảm nhận vẻ đẹp tuyệt vời của vịnh.
Vịnh Hạ Long không chỉ là kỳ quan thiên nhiên mà còn là niềm tự hào lớn lao của dân tộc Việt Nam. Em yêu nơi này và mong muốn góp phần nhỏ bé của mình để giữ gìn vẻ đẹp ấy cho các thế hệ sau.
Có ai đã từng nghe về Vịnh Hạ Long – nơi được mệnh danh là “viên ngọc xanh” của Việt Nam chưa? Đối với em, Vịnh Hạ Long là một trong những thắng cảnh tuyệt đẹp mà em luôn khao khát được một lần đặt chân đến.
Vịnh Hạ Long thuộc tỉnh Quảng Ninh, phía Bắc nước ta. Từ xa nhìn lại, vịnh như một bức tranh tuyệt mỹ với mặt nước biển xanh biếc, phẳng lặng, trải dài đến tận chân trời. Hàng nghìn hòn đảo đá vôi lớn nhỏ nhấp nhô, tạo thành những hình thù kỳ lạ, độc đáo. Trời cao, mây trắng bồng bềnh soi bóng xuống mặt nước, khiến cho cảnh vật càng thêm huyền ảo, thơ mộng.
Các hòn đảo ở Vịnh Hạ Long đều có vẻ đẹp riêng. Hòn Gà Chọi là biểu tượng của vịnh, với hai khối đá lớn như đôi gà đang chọi nhau giữa biển khơi. Hòn Đỉnh Hương trông như chiếc lư hương khổng lồ, còn hòn Chó Đá lại giống như chú chó trung thành đang canh giữ vùng vịnh. Ngoài ra, Vịnh Hạ Long còn nổi tiếng với các hang động kỳ ảo như động Thiên Cung, hang Sửng Sốt. Bên trong hang, thạch nhũ rủ xuống lấp lánh, ánh sáng chiếu vào tạo nên những bức tranh lung linh, huyền bí.
Buổi sáng, khi mặt trời vừa mọc, sương mù tan dần, mặt biển sáng bừng lên, lấp lánh như được dát vàng. Buổi chiều, ánh nắng nhuộm vàng cả mặt nước, sóng nhẹ nhàng vỗ vào mạn thuyền, mang theo âm thanh êm đềm của biển cả. Ngắm nhìn cảnh vật, em cảm thấy như mình đang lạc vào một thế giới thần tiên.
Trên mặt biển, những chiếc thuyền du lịch qua lại tấp nập, du khách ai cũng hào hứng chụp ảnh, lưu giữ kỷ niệm. Xa xa, các bác ngư dân vẫn miệt mài thả lưới, những ngôi nhà nổi nhỏ xinh nằm bình yên trên sóng nước. Cuộc sống nơi đây thật giản dị mà đậm chất biển.
Em cảm thấy rất tự hào khi Việt Nam có một danh lam thắng cảnh tuyệt vời như Vịnh Hạ Long. Em mong rằng mọi người sẽ cùng nhau bảo vệ môi trường để vịnh luôn xanh, sạch và đẹp mãi. Em cũng ước mơ một ngày được trở lại nơi này, tiếp tục khám phá những điều kỳ diệu mà thiên nhiên ban tặng.
Vịnh Hạ Long không chỉ là niềm tự hào của người dân Quảng Ninh mà còn là biểu tượng của đất nước Việt Nam. Em yêu nơi này và sẽ luôn cố gắng học tập thật tốt để sau này góp phần giữ gìn, bảo vệ cảnh đẹp quê hương.
Nếu ai hỏi em nơi nào đẹp nhất ở Việt Nam, em sẽ không ngần ngại trả lời đó chính là Vịnh Hạ Long – một kỳ quan thiên nhiên thế giới mà ai cũng nên một lần đặt chân đến.
Vịnh Hạ Long nằm ở tỉnh Quảng Ninh, phía Bắc đất nước. Nhìn từ xa, vịnh như một bức tranh sơn thủy hữu tình với mặt nước biển xanh thẳm, phẳng lặng như tấm gương khổng lồ. Trên mặt biển ấy, hàng nghìn hòn đảo đá vôi lớn nhỏ nhấp nhô, mỗi hòn lại mang một hình dáng và tên gọi riêng biệt. Trời cao mây trắng, ánh nắng chiếu rọi làm cho mặt nước trở nên lấp lánh, sóng biển nhẹ nhàng vỗ vào bờ, tạo nên âm thanh êm dịu.
Điều đặc biệt ở Vịnh Hạ Long là những hòn đảo có hình thù kỳ lạ. Hòn Gà Chọi nổi bật với hình ảnh hai tảng đá lớn như đôi gà đang đối đầu giữa biển khơi. Hòn Đỉnh Hương trông như chiếc lư hương khổng lồ, còn hòn Chó Đá lại giống như chú chó trung thành. Ngoài ra, vịnh còn nổi tiếng với các hang động kỳ ảo như động Thiên Cung, hang Sửng Sốt. Bên trong hang, thạch nhũ rủ xuống lấp lánh, ánh sáng chiếu vào tạo nên những sắc màu lung linh, huyền bí.
Buổi sáng trên vịnh, mặt nước trong vắt, ánh nắng chiếu xuống làm cho cảnh vật trở nên tươi sáng, rực rỡ. Buổi chiều, ánh nắng vàng óng phủ lên các hòn đảo, sóng biển vỗ nhẹ vào mạn thuyền, tạo nên một bản nhạc du dương của biển cả. Em cảm thấy như mình đang lạc vào một thế giới cổ tích, nơi mà thiên nhiên đã ưu ái ban tặng cho con người.
Cuộc sống trên vịnh cũng rất nhộn nhịp. Những chiếc thuyền du lịch đưa khách đi tham quan, ai cũng háo hức chụp ảnh, lưu giữ kỷ niệm. Xa xa, các bác ngư dân vẫn miệt mài thả lưới, những ngôi nhà nổi nhỏ xinh nằm yên bình trên mặt nước, tạo nên một cuộc sống giản dị mà đầm ấm.
Em cảm thấy rất tự hào khi được là người Việt Nam, được biết đến một kỳ quan thiên nhiên thế giới như Vịnh Hạ Long. Em mong rằng mọi người sẽ cùng nhau bảo vệ môi trường để vịnh luôn xanh, sạch và đẹp mãi. Em cũng hy vọng sẽ có dịp quay trở lại nơi đây, để tiếp tục khám phá và cảm nhận vẻ đẹp tuyệt vời của vịnh.
Vịnh Hạ Long không chỉ là kỳ quan thiên nhiên mà còn là niềm tự hào lớn lao của dân tộc Việt Nam. Em yêu nơi này và mong muốn góp phần nhỏ bé của mình để giữ gìn vẻ đẹp ấy cho các thế hệ sau.
Mỗi khi nhắc đến những danh lam thắng cảnh nổi tiếng của Việt Nam, em lại nhớ ngay đến Vịnh Hạ Long – một trong bảy kỳ quan thiên nhiên mới của thế giới. Vịnh Hạ Long không chỉ đẹp mà còn khiến em cảm thấy vô cùng tự hào về quê hương đất nước mình.
Vịnh Hạ Long nằm ở tỉnh Quảng Ninh, phía Bắc nước ta. Nhìn từ xa, vịnh như một bức tranh tuyệt đẹp với mặt nước biển xanh biếc, phẳng lặng, trải dài đến tận chân trời. Hàng nghìn hòn đảo lớn nhỏ nhấp nhô trên mặt nước, mỗi hòn lại mang một hình dáng và tên gọi riêng biệt như hòn Gà Chọi, hòn Đỉnh Hương, hòn Chó Đá… Tất cả tạo nên một khung cảnh vừa kỳ vĩ vừa thơ mộng. Ánh nắng chiếu xuống mặt nước làm cho sóng biển lấp lánh, mây trắng bồng bềnh soi bóng xuống mặt nước, tạo nên một bức tranh thiên nhiên sinh động.
Điều làm em ấn tượng nhất ở Vịnh Hạ Long là những hòn đảo đá vôi với đủ hình thù kỳ lạ. Hòn Gà Chọi như đôi gà đá đang chuẩn bị tung cánh giữa biển khơi, hòn Đỉnh Hương trông như chiếc lư hương khổng lồ, còn hòn Chó Đá lại giống như chú chó trung thành đang canh giữ vùng vịnh. Ngoài ra, vịnh còn nổi tiếng với các hang động kỳ ảo như động Thiên Cung, hang Sửng Sốt. Bên trong hang, thạch nhũ rủ xuống lấp lánh, ánh sáng chiếu vào tạo nên những sắc màu lung linh, huyền bí.
Buổi sáng, khi mặt trời vừa mọc, sương mù tan dần, ánh nắng chiếu xuống làm cho mặt nước trở nên trong vắt, lấp lánh như những viên ngọc nhỏ. Buổi chiều, ánh nắng vàng óng phủ lên các hòn đảo, sóng biển vỗ nhẹ vào mạn thuyền, tạo nên âm thanh êm dịu của biển cả.
Trên mặt biển, những chiếc thuyền du lịch qua lại tấp nập, du khách ai cũng hào hứng chụp ảnh, lưu giữ kỷ niệm. Xa xa, các bác ngư dân vẫn miệt mài thả lưới, những ngôi nhà nổi nhỏ xinh nằm bình yên trên sóng nước. Cuộc sống nơi đây thật giản dị mà đậm chất biển.
Đứng giữa khung cảnh tuyệt đẹp ấy, em cảm thấy mình thật nhỏ bé trước sự kỳ vĩ của thiên nhiên, nhưng cũng vô cùng tự hào vì Việt Nam có một báu vật quý giá như Vịnh Hạ Long. Em mong muốn sẽ có nhiều dịp trở lại nơi đây, đồng thời luôn nhắc nhở bản thân phải góp phần bảo vệ môi trường để vịnh luôn xanh, sạch, đẹp mãi mãi.
Vịnh Hạ Long không chỉ là niềm tự hào của người dân Quảng Ninh mà còn là biểu tượng của đất nước Việt Nam. Em yêu nơi này và sẽ luôn cố gắng học tập thật tốt để sau này góp phần giữ gìn, bảo vệ cảnh đẹp quê hương.
Trong những chuyến du lịch cùng gia đình, em nhớ nhất là lần được đến thăm Vịnh Hạ Long – một trong những kỳ quan thiên nhiên nổi tiếng của Việt Nam. Nơi đây đã để lại trong em biết bao cảm xúc khó quên.
Vịnh Hạ Long thuộc tỉnh Quảng Ninh, phía Bắc đất nước. Nhìn từ xa, vịnh như một bức tranh thủy mặc khổng lồ với nước biển xanh biếc, phẳng lặng, trải dài đến tận chân trời. Hàng nghìn hòn đảo lớn nhỏ nhấp nhô trên mặt nước, mỗi hòn lại mang một hình dáng và tên gọi riêng biệt như hòn Gà Chọi, hòn Đỉnh Hương, hòn Chó Đá… Trời cao mây trắng, ánh nắng chiếu rọi làm cho mặt nước trở nên lấp lánh, sóng biển nhẹ nhàng vỗ vào bờ, tạo nên âm thanh êm dịu.
Điều đặc biệt ở Vịnh Hạ Long là những hòn đảo có hình thù kỳ lạ. Hòn Gà Chọi nổi bật với hình ảnh hai tảng đá lớn như đôi gà đang đối đầu giữa biển khơi. Hòn Đỉnh Hương trông như chiếc lư hương khổng lồ, còn hòn Chó Đá lại giống như chú chó trung thành. Ngoài ra, vịnh còn nổi tiếng với các hang động kỳ ảo như động Thiên Cung, hang Sửng Sốt. Bên trong hang, thạch nhũ rủ xuống lấp lánh, ánh sáng chiếu vào tạo nên những sắc màu lung linh, huyền bí.
Buổi sáng trên vịnh, mặt nước trong vắt, ánh nắng chiếu xuống làm cho cảnh vật trở nên tươi sáng, rực rỡ. Buổi chiều, ánh nắng vàng óng phủ lên các hòn đảo, sóng biển vỗ nhẹ vào mạn thuyền, tạo nên một bản nhạc du dương của biển cả. Em cảm thấy như mình đang lạc vào một thế giới cổ tích, nơi mà thiên nhiên đã ưu ái ban tặng cho con người.
Cuộc sống trên vịnh cũng rất nhộn nhịp. Những chiếc thuyền du lịch đưa khách đi tham quan, ai cũng háo hức chụp ảnh, lưu giữ kỷ niệm. Xa xa, các bác ngư dân vẫn miệt mài thả lưới, những ngôi nhà nổi nhỏ xinh nằm yên bình trên mặt nước, tạo nên một cuộc sống giản dị mà đầm ấm.
Em cảm thấy rất tự hào khi được là người Việt Nam, được biết đến một kỳ quan thiên nhiên thế giới như Vịnh Hạ Long. Em mong rằng mọi người sẽ cùng nhau bảo vệ môi trường để vịnh luôn xanh, sạch và đẹp mãi. Em cũng hy vọng sẽ có dịp quay trở lại nơi đây, để tiếp tục khám phá và cảm nhận vẻ đẹp tuyệt vời của vịnh.
Vịnh Hạ Long không chỉ là kỳ quan thiên nhiên mà còn là niềm tự hào lớn lao của dân tộc Việt Nam. Em yêu nơi này và mong muốn góp phần nhỏ bé của mình để giữ gìn vẻ đẹp ấy cho các thế hệ sau.
Nếu ai hỏi em nơi nào đẹp nhất ở Việt Nam, em sẽ không ngần ngại trả lời đó chính là Vịnh Hạ Long – một kỳ quan thiên nhiên thế giới mà ai cũng nên một lần đặt chân đến.
Vịnh Hạ Long nằm ở tỉnh Quảng Ninh, phía Bắc đất nước. Nhìn từ xa, vịnh như một bức tranh sơn thủy hữu tình với mặt nước biển xanh thẳm, phẳng lặng như tấm gương khổng lồ. Trên mặt biển ấy, hàng nghìn hòn đảo đá vôi lớn nhỏ nhấp nhô, mỗi hòn lại mang một hình dáng và tên gọi riêng biệt. Trời cao mây trắng, ánh nắng chiếu rọi làm cho mặt nước trở nên lấp lánh, sóng biển nhẹ nhàng vỗ vào bờ, tạo nên âm thanh êm dịu.
Điều đặc biệt ở Vịnh Hạ Long là những hòn đảo có hình thù kỳ lạ. Hòn Gà Chọi nổi bật với hình ảnh hai tảng đá lớn như đôi gà đang đối đầu giữa biển khơi. Hòn Đỉnh Hương trông như chiếc lư hương khổng lồ, còn hòn Chó Đá lại giống như chú chó trung thành. Ngoài ra, vịnh còn nổi tiếng với các hang động kỳ ảo như động Thiên Cung, hang Sửng Sốt. Bên trong hang, thạch nhũ rủ xuống lấp lánh, ánh sáng chiếu vào tạo nên những sắc màu lung linh, huyền bí.
Buổi sáng trên vịnh, mặt nước trong vắt, ánh nắng chiếu xuống làm cho cảnh vật trở nên tươi sáng, rực rỡ. Buổi chiều, ánh nắng vàng óng phủ lên các hòn đảo, sóng biển vỗ nhẹ vào mạn thuyền, tạo nên một bản nhạc du dương của biển cả. Em cảm thấy như mình đang lạc vào một thế giới cổ tích, nơi mà thiên nhiên đã ưu ái ban tặng cho con người.
Cuộc sống trên vịnh cũng rất nhộn nhịp. Những chiếc thuyền du lịch đưa khách đi tham quan, ai cũng háo hức chụp ảnh, lưu giữ kỷ niệm. Xa xa, các bác ngư dân vẫn miệt mài thả lưới, những ngôi nhà nổi nhỏ xinh nằm yên bình trên mặt nước, tạo nên một cuộc sống giản dị mà đầm ấm.
Em cảm thấy rất tự hào khi được là người Việt Nam, được biết đến một kỳ quan thiên nhiên thế giới như Vịnh Hạ Long. Em mong rằng mọi người sẽ cùng nhau bảo vệ môi trường để vịnh luôn xanh, sạch và đẹp mãi. Em cũng hy vọng sẽ có dịp quay trở lại nơi đây, để tiếp tục khám phá và cảm nhận vẻ đẹp tuyệt vời của vịnh.
Vịnh Hạ Long không chỉ là kỳ quan thiên nhiên mà còn là niềm tự hào lớn lao của dân tộc Việt Nam. Em yêu nơi này và mong muốn góp phần nhỏ bé của mình để giữ gìn vẻ đẹp ấy cho các thế hệ sau.
Từ lâu, em đã được nghe bố mẹ kể về Vịnh Hạ Long – viên ngọc xanh của Tổ quốc, nơi có núi đá vôi sừng sững giữa làn nước trong vắt. Em chỉ biết đến qua tranh ảnh, qua lời cô giáo miêu tả trong sách Địa lý. Mãi đến kỳ nghỉ hè năm ngoái, em mới có dịp được tận mắt chiêm ngưỡng cảnh đẹp ấy. Và đến bây giờ, hình ảnh của Hạ Long vẫn in đậm trong tâm trí em như một bức tranh tuyệt mỹ mà thiên nhiên đã dày công vẽ nên.
Buổi sáng hôm ấy, trời trong xanh, gió mát rượi. Khi chiếc xe du lịch tiến gần đến thành phố Hạ Long, em ngồi bên cửa kính, ngỡ ngàng nhìn thấy biển xa xa trải dài xanh biếc. Những ngọn núi đá nhô lên giữa làn nước, nhìn xa như những con rồng uốn lượn. Đến bến tàu, em cùng bố mẹ xuống thuyền tham quan. Con thuyền rẽ sóng, để lại sau lưng những dải bọt trắng xóa. Em hít căng lồng ngực, cảm nhận mùi mặn của biển, hơi gió mát lành lướt qua mặt.
Xung quanh em là muôn ngàn hòn đảo lớn nhỏ, mỗi hòn có một hình dáng riêng, gắn với tên gọi thật thú vị: hòn Chó Đá, hòn Đỉnh Hương, hòn Gà Chọi… Khi thuyền đi qua hòn Gà Chọi, em thấy hai khối đá lớn đứng đối diện nhau như đôi gà đang mổ thóc – thật ngộ nghĩnh! Xa xa, những dãy núi đá vôi phủ rêu xanh sẫm, dưới chân là làn nước biếc trong soi bóng mây trời.
Thầy hướng dẫn viên kể rằng Vịnh Hạ Long có hàng nghìn hòn đảo, nhiều hang động kỳ ảo như Động Thiên Cung, Hang Sửng Sốt, Hang Đầu Gỗ... Nghe xong, em càng háo hức muốn khám phá. Khi thuyền cập bến, em theo đoàn bước vào Động Thiên Cung, nơi ánh đèn nhiều màu chiếu lên những khối thạch nhũ lấp lánh. Trên vòm hang, từng giọt nước rơi xuống tí tách, âm thanh vang vọng như bản nhạc của thiên nhiên. Các khối đá nơi đây được tạo hình độc đáo, có khối như con rồng, khối như đàn chim, có khối lại giống nàng tiên đang múa. Em đứng nhìn mãi, ngỡ như lạc vào một thế giới cổ tích diệu kỳ.
Buổi chiều, khi trở lại trên thuyền, mặt trời bắt đầu ngả về phía tây. Ánh nắng vàng rót xuống mặt biển, khiến cả vịnh như khoác tấm áo lấp lánh kim cương. Sóng biển vỗ nhẹ vào mạn thuyền, gió thổi hiu hiu mang theo hương mặn của nước biển và vị ngọt của rừng xanh. Em nhìn quanh, thấy từng đàn chim hải âu bay liệng, tiếng kêu vang vọng giữa không gian bao la.
Chuyến đi kết thúc khi hoàng hôn buông xuống. Em đứng lặng nhìn mặt biển loang loáng ánh vàng, lòng dâng trào niềm xúc động khó tả. Em hiểu vì sao Vịnh Hạ Long được UNESCO công nhận là Di sản thiên nhiên thế giới – bởi nơi đây không chỉ đẹp mà còn chứa đựng vẻ kỳ vĩ, hùng tráng của non sông Việt Nam. Em tự hứa sẽ học thật giỏi để sau này có thể quay lại đây, khám phá nhiều hơn và góp phần giữ gìn cảnh sắc tuyệt đẹp ấy.
Có lẽ ai đã từng một lần ngắm Vịnh Hạ Long vào buổi sáng sớm đều sẽ không bao giờ quên được vẻ đẹp nhẹ nhàng mà hùng vĩ của nơi đây. Em cũng vậy – chuyến du lịch mùa hè năm ngoái cùng gia đình đã để lại trong lòng em một buổi sáng Hạ Long thật khó quên.
Khi mặt trời vừa nhô lên khỏi đường chân trời, cả vịnh vẫn còn phủ lớp sương mỏng. Từ ban công khách sạn nhìn ra, em thấy mặt nước lấp lánh ánh hồng, từng lớp sóng nhỏ vỗ nhẹ vào bờ. Xa xa, những hòn đảo đá vôi sừng sững, trập trùng trong sương sớm, giống như những con rồng đang nằm yên nghỉ. Bầu trời trong vắt, vài đám mây trắng trôi bồng bềnh, phản chiếu xuống mặt nước tạo nên khung cảnh mờ ảo như tranh.
Khi gia đình em xuống bến tàu, thuyền đã chuẩn bị sẵn. Tiếng động cơ khẽ vang lên, con thuyền chậm rãi lướt đi, cắt ngang mặt nước phẳng lặng. Gió sớm thổi vào mát lạnh, mang theo mùi mặn của biển và hương thơm của rừng đảo. Em vươn tay ra cảm nhận làn gió, nghe tiếng sóng vỗ rì rào bên mạn thuyền, lòng tràn ngập niềm vui.
Trên đường đi, bác hướng dẫn viên chỉ cho chúng em từng hòn đảo và kể về truyền thuyết Rồng Mẹ – nơi những con rồng đáp xuống bảo vệ đất nước. Em tưởng tượng ra cảnh rồng bay lượn trên trời, phun nước tạo nên muôn đảo nhỏ – thấy thật kỳ diệu! Hạ Long đúng là món quà vô giá mà thiên nhiên ban tặng cho Việt Nam.
Thuyền dừng lại gần hòn Gà Chọi – biểu tượng của Hạ Long. Hai khối đá khổng lồ đứng đối diện nhau giữa biển xanh, vừa kiêu hãnh vừa đáng yêu. Em chụp rất nhiều ảnh để lưu giữ khoảnh khắc này. Xa xa, vài chiếc thuyền buồm đỏ thấp thoáng như những cánh bướm đang bay giữa sóng nước.
Khi mặt trời lên cao hơn, ánh nắng chiếu xuống rực rỡ, biến mặt vịnh thành tấm gương khổng lồ phản chiếu bầu trời. Nước biển chuyển sang màu xanh ngọc bích, trong đến mức có thể nhìn thấy bóng cá nhỏ bơi lượn. Từng đàn chim hải âu trắng xóa bay là là trên sóng, đôi khi sà xuống mặt nước rồi vút lên cao. Tiếng kêu của chúng vang vọng trong không gian yên bình khiến cảnh vật càng thêm sinh động.
Buổi sáng ấy trôi qua thật nhanh, nhưng với em là một buổi sáng đẹp nhất đời. Nhìn Hạ Long trong ánh nắng rực rỡ, em chợt hiểu rằng đất nước mình thật tươi đẹp và đáng tự hào biết bao. Em ước sau này được trở lại nơi đây, ngắm bình minh thêm nhiều lần nữa để cảm nhận hơi thở tinh khôi của biển cả và vẻ đẹp hùng vĩ của quê hương Việt Nam.
Buổi chiều trên Vịnh Hạ Long mang một vẻ đẹp riêng – vừa yên bình, vừa rực rỡ như bức tranh được vẽ bằng ánh sáng. Em đã có dịp chứng kiến cảnh ấy trong chuyến du lịch cùng lớp năm ngoái, và đến giờ mỗi khi nhớ lại, em vẫn còn cảm thấy tim mình xao xuyến.
Chiều hôm đó, sau khi tham quan hang Sửng Sốt và động Thiên Cung, chúng em trở lại thuyền. Mặt trời đã ngả về phía tây, ánh nắng bắt đầu nhuộm vàng mặt biển. Sóng nước dập dềnh, phản chiếu những tia sáng lung linh như dát bạc. Xa xa, những ngọn núi đá vôi cao lớn trở nên mềm mại hơn dưới ánh hoàng hôn, đường nét mờ ảo, ẩn hiện giữa mây trời.
Thầy giáo đứng cạnh em, chỉ tay về phía chân trời và nói:– “Các em xem kìa, Vịnh Hạ Long buổi chiều đẹp chẳng kém gì tranh vẽ!”Em nhìn theo, thấy những đám mây vàng cam đang trôi lững lờ, bầu trời nhuộm đủ sắc hồng, tím, vàng. Mặt trời đỏ rực như quả cầu lửa khổng lồ, đang từ từ chìm dần xuống mặt nước. Cảnh tượng ấy khiến ai cũng lặng im, chỉ còn tiếng sóng vỗ nhè nhẹ và tiếng chim hải âu vang vọng.
Khi thuyền đi ngang qua hòn Gà Chọi, ánh hoàng hôn chiếu lên khiến hai khối đá ấy như được khoác tấm áo mới – đỏ cam rực rỡ. Một vài chiếc thuyền nhỏ neo gần đó, khói bếp bốc lên nghi ngút. Mùi cá nướng, mùi muối biển quyện vào nhau tạo nên hương thơm rất đặc trưng. Các cô chú ngư dân trên thuyền đang cười nói rộn ràng, chuẩn bị bữa tối. Nhìn họ, em cảm thấy thật bình yên và yêu mến con người nơi đây.
Trời dần tối, những ánh đèn trên thuyền bật lên, phản chiếu xuống làn nước lung linh như sao sa. Gió thổi mát rượi, mái tóc em bay nhẹ, lòng thấy thoải mái lạ thường. Buổi chiều Hạ Long không chỉ đẹp về cảnh sắc mà còn đẹp bởi sự yên ả, tĩnh lặng – một vẻ đẹp khiến người ta quên đi mọi ồn ào của cuộc sống.
Khi thuyền cập bến, em ngoái lại nhìn mặt biển đang thẫm dần trong đêm, lòng thầm hứa rằng sẽ quay lại đây thêm nhiều lần nữa. Vịnh Hạ Long trong buổi chiều hoàng hôn ấy không chỉ là cảnh đẹp mà còn là kỷ niệm, là niềm tự hào về một vùng đất quê hương giàu sức sống và thơ mộng vô cùng.
Em đã từng được xem rất nhiều hình ảnh về Vịnh Hạ Long, nhưng chỉ đến khi được đứng trên đỉnh núi Bài Thơ, nhìn toàn cảnh vịnh từ trên cao, em mới thật sự cảm nhận được hết vẻ hùng vĩ và nên thơ của nơi đây.
Buổi sáng hôm ấy, trời trong veo, nắng vàng nhẹ. Cả đoàn leo lên núi theo những bậc đá quanh co. Càng lên cao, gió càng thổi mạnh, mang theo mùi muối biển và hơi sương mát lạnh. Khi bước đến đỉnh, khung cảnh mở ra trước mắt khiến em choáng ngợp vì quá đẹp. Dưới chân em là cả một vùng biển xanh ngắt, hàng trăm hòn đảo lớn nhỏ nhấp nhô như đàn rồng đang uốn lượn giữa làn nước biếc.
Xa xa, những con thuyền nhỏ trông như chấm trắng li ti, đang chậm rãi lướt qua mặt vịnh. Bầu trời xanh thẳm, vài đám mây trắng nhẹ nhàng trôi, phản chiếu xuống làn nước trong xanh tạo nên một bức tranh khổng lồ tuyệt mỹ. Ánh nắng sớm chiếu lên làm mặt biển lấp lánh như dát vàng.
Em giơ máy ảnh chụp liên tục mà vẫn cảm thấy không thể ghi lại hết vẻ đẹp ấy. Thầy hướng dẫn viên kể: “Từ trên núi Bài Thơ, các em có thể thấy rõ hầu hết các hòn đảo nổi tiếng của Hạ Long như hòn Gà Chọi, hòn Đỉnh Hương, hòn Lư Hương…” Em nhìn xuống, thấy những khối đá sừng sững giữa biển, đứng lặng lẽ như những người khổng lồ trầm tư.
Ngồi nghỉ trên mỏm đá, em nghe tiếng gió thổi vi vu, tiếng sóng vỗ xa xa hòa thành bản nhạc du dương của biển. Từng đàn chim hải âu trắng bay là là trên mặt nước, đôi khi sà xuống bắt cá rồi lại vút lên bầu trời xanh. Cảnh vật như đang cử động, tràn đầy sức sống.
Khi mặt trời lên cao hơn, những tia nắng rực rỡ phủ khắp vịnh, ánh sáng hắt lên những đảo đá khiến chúng như sáng bừng lên. Em cảm thấy mình thật may mắn khi được sinh ra ở Việt Nam – một đất nước có những cảnh sắc tuyệt vời đến thế.
Trên đường xuống núi, em vẫn ngoái lại nhìn Hạ Long đang dần ẩn hiện trong nắng sớm. Cảnh đẹp ấy không chỉ in sâu trong mắt mà còn in mãi trong tim em – một biểu tượng của quê hương tươi đẹp, kiêu hãnh và đáng tự hào.
Nếu buổi sáng Hạ Long mang vẻ đẹp trong trẻo và rực rỡ, thì buổi tối nơi đây lại khoác lên mình chiếc áo huyền ảo đầy mê hoặc. Em đã từng được chiêm ngưỡng Hạ Long về đêm trong chuyến du lịch cùng gia đình, và đến bây giờ, hình ảnh ấy vẫn khiến em say mê không dứt.
Khi mặt trời khuất hẳn sau dãy núi xa, bầu trời dần chuyển sang màu tím sẫm. Những đám mây cuối ngày tan đi, để lại khoảng không gian yên tĩnh và thoáng đãng. Em đứng trên ban công của khách sạn nhìn xuống, thấy mặt vịnh loang loáng ánh bạc phản chiếu ánh trăng tròn vừa nhô lên. Trăng đêm ấy sáng đến lạ, soi rõ từng hòn đảo, từng gợn sóng nhỏ.
Cả thành phố Hạ Long bắt đầu sáng đèn. Những ánh đèn từ các nhà hàng, khách sạn, du thuyền lấp lánh như muôn ngàn vì sao rơi xuống mặt nước. Dưới vịnh, các con thuyền neo đậu san sát, ánh đèn phản chiếu tạo nên một bức tranh lung linh huyền ảo. Tiếng nhạc từ du thuyền vọng ra xa, hòa cùng tiếng sóng rì rào khiến không gian vừa náo nhiệt vừa dịu dàng.
Buổi tối, em cùng bố mẹ đi dạo quanh bờ vịnh. Con đường lát đá sạch bóng, hàng cây ven bờ đung đưa trong gió. Thỉnh thoảng có vài cơn gió biển thổi qua mang theo mùi muối mặn và hương cá nướng từ những quán nhỏ ven đường. Mẹ em cười nói: “Biển đêm đẹp quá con nhỉ?” Em chỉ biết gật đầu, vì cảnh đẹp trước mắt khiến em không nói nên lời.
Một lát sau, cả nhà lên du thuyền để ngắm vịnh ban đêm. Khi thuyền rời bến, ánh đèn hai bên bờ dần xa, chỉ còn lại trăng, sao và tiếng sóng. Xa xa, các hòn đảo chìm trong sương đêm, trông như những con rồng đang nằm yên nghỉ giữa biển cả. Mỗi khi thuyền đi qua, ánh đèn pha chiếu vào vách đá, những khối đá sừng sững hiện ra, rồi lại biến mất trong bóng tối – vừa huyền bí vừa kỳ diệu.
Bác hướng dẫn viên kể rằng: “Hạ Long ban đêm yên ả, nhưng dưới mặt nước này là cả một thế giới sinh vật phong phú.” Em nhìn xuống mặt biển, thấy có những đốm sáng nhỏ li ti – đó là ánh phát quang của sinh vật biển. Cảnh tượng thật lung linh như đang nhìn thấy bầu trời sao dưới mặt nước.
Gió biển thổi mát rượi, em tựa vào lan can thuyền, hít một hơi thật sâu, cảm thấy tâm hồn mình như được gột rửa khỏi mọi lo toan. Khi thuyền trở về bến, thành phố vẫn sáng rực, tiếng sóng vẫn rì rào, tiếng nhạc vẫn vang xa. Đêm Hạ Long thật đẹp – một vẻ đẹp không ồn ào mà sâu lắng, khiến người ta muốn ngắm mãi không thôi.
Đêm ấy, em đi ngủ rất muộn, nhưng trong giấc mơ, hình ảnh Vịnh Hạ Long lấp lánh ánh đèn và trăng bạc vẫn hiện ra rõ ràng. Em biết, ký ức ấy sẽ theo em mãi như một món quà của tuổi thơ.
Ai cũng nói Hạ Long đẹp nhất khi trời nắng, nước xanh và trời trong. Nhưng với em, Hạ Long trong cơn mưa mùa hạ lại mang một vẻ đẹp thật khác – lãng mạn, dịu dàng mà khó quên.
Buổi sáng hôm ấy, trời âm u, mây xám kéo đến phủ kín cả bầu trời. Khi chiếc thuyền du lịch bắt đầu rời bến, vài hạt mưa nhỏ rơi lất phất trên mặt nước. Sóng nhẹ gợn, từng vòng tròn loang ra, phản chiếu ánh sáng mờ mờ của bầu trời. Mọi người trên thuyền vội mở áo mưa, còn em thì háo hức – đây là lần đầu tiên em được ngắm biển trong mưa.
Gió biển thổi mạnh, mang theo hơi nước mặn nồng. Mưa mỗi lúc một dày hơn, nhưng kỳ lạ thay, cảnh vật lại càng thêm huyền ảo. Những hòn đảo đá vôi ẩn hiện trong màn mưa trắng xóa, trông xa như những bóng rồng, bóng phượng đang bay lượn giữa trời. Tiếng sóng vỗ hòa với tiếng mưa rơi tạo thành bản nhạc trầm ấm, đều đặn, khiến em thấy lòng mình bình yên lạ thường.
Khi thuyền đến gần hòn Gà Chọi, mưa vẫn chưa ngớt. Hai khối đá khổng lồ phủ một lớp nước mỏng, ánh lên màu xám bạc. Mẹ em nói khẽ: “Con thấy không, dù mưa hay nắng, Hạ Long vẫn đẹp.” Em mỉm cười gật đầu – đúng là vẻ đẹp của thiên nhiên không bao giờ giống nhau, mỗi khoảnh khắc đều đáng nhớ.
Thuyền tiếp tục đưa đoàn đến tham quan hang Sửng Sốt. Bên trong hang, không còn mưa gió mà chỉ còn ánh đèn chiếu sáng rực rỡ. Từng khối thạch nhũ lấp lánh phản chiếu như kim cương. Giọt nước nhỏ tí tách từ trần hang rơi xuống, âm thanh vang vọng nghe như tiếng đàn. Ngoài kia mưa vẫn rơi, nhưng trong hang, em như lạc vào một thế giới cổ tích, nơi thiên nhiên là nghệ sĩ tài hoa nhất.
Khi ra khỏi hang, mưa đã ngớt, chỉ còn những giọt nước đọng trên lá cây và ánh cầu vồng hiện lên phía chân trời. Ánh sáng chiếu xuống mặt vịnh, những hòn đảo lại hiện ra rõ ràng, rực rỡ hơn sau cơn mưa. Cảnh vật như được gột rửa, trong lành và tươi mới.
Em nhìn quanh, thấy vài chú chim hải âu đang sà xuống mặt nước, tiếng kêu vang giữa không gian tĩnh lặng. Thuyền chậm rãi trở về bến, để lại sau lưng vệt sóng trắng mềm mại. Lúc ấy, em chợt nghĩ: Hạ Long đẹp không chỉ vì nắng vàng, trời xanh, mà còn bởi mỗi thay đổi của thời tiết đều khiến nơi này trở nên kỳ diệu hơn.
Năm ngoái, trường em tổ chức chuyến tham quan Vịnh Hạ Long cho học sinh lớp 5. Đó là lần đầu tiên em được đi du lịch cùng các bạn, và cũng là chuyến đi để lại trong em nhiều kỷ niệm đáng nhớ nhất.
Buổi sáng hôm ấy, trời nắng nhẹ, gió thổi mát rượi. Xe du lịch chở chúng em đi từ sáng sớm. Suốt dọc đường, cả lớp háo hức hát vang. Khi xe đến bến Hạ Long, ai cũng reo lên thích thú vì trước mắt là biển xanh mênh mông và những hòn đảo đá vôi tuyệt đẹp.
Chúng em được chia thành nhóm để lên thuyền. Em và bạn thân – Lan – ngồi ở mũi thuyền. Khi thuyền bắt đầu chạy, gió thổi mạnh khiến mái tóc em bay tung, sóng nước vỗ trắng xóa hai bên. Lan reo lên: “Đẹp quá Diễm ơi, đúng là tranh thật chứ không phải ảnh!” Em cười to, thấy lòng mình tràn đầy niềm vui.
Thầy hướng dẫn kể cho chúng em nghe về truyền thuyết rồng đáp xuống biển tạo nên Hạ Long. Cả lớp lặng im nghe, tưởng tượng ra cảnh rồng phun nước, tạo nên hàng ngàn hòn đảo – thật kỳ diệu! Chúng em thi nhau đếm các hòn đảo có hình dáng đặc biệt: có hòn giống chú chó, hòn giống quả chuông, hòn giống cánh buồm.
Khi thuyền dừng ở hang Thiên Cung, em và các bạn nối đuôi nhau bước vào. Bên trong, ánh đèn rực rỡ chiếu sáng những khối đá muôn hình vạn trạng. Có khối như nàng tiên múa, có khối như chú voi khổng lồ. Từng giọt nước rơi xuống, vang vọng nghe như tiếng đàn ngân. Ai nấy đều trầm trồ, thán phục bàn tay kỳ diệu của thiên nhiên.
Ra khỏi hang, chúng em dừng lại ăn trưa trên thuyền. Cô giáo mang theo cơm hộp, còn thầy chủ nhiệm pha trà. Gió biển thổi mát rượi, chúng em vừa ăn vừa ngắm cảnh, cười nói rộn ràng. Đó là bữa trưa vui nhất mà em từng có.
Buổi chiều, khi trở về bến, mặt trời đã bắt đầu xuống núi. Ánh hoàng hôn nhuộm đỏ cả mặt vịnh, sóng nước ánh vàng lung linh. Em và Lan đứng bên nhau, cùng hứa: “Sau này lớn lên, nhất định chúng mình sẽ quay lại đây nhé!” Cả hai cùng cười, trong lòng tràn đầy niềm hạnh phúc.
Chuyến đi ấy không chỉ giúp em biết thêm về vẻ đẹp của đất nước mà còn khiến tình bạn giữa em và các bạn thêm gắn bó, yêu thương hơn. Mỗi lần nhớ lại, em vẫn cảm thấy như mình vừa mới rời Hạ Long hôm qua.
Trong kỳ nghỉ hè vừa rồi, em được bố mẹ thưởng cho một chuyến đi du thuyền trên Vịnh Hạ Long. Đó là một hành trình đáng nhớ, giúp em cảm nhận được vẻ đẹp lộng lẫy và thanh bình của kỳ quan thiên nhiên thế giới này.
Buổi sáng, khi thuyền rời bến, trời trong xanh, nắng nhẹ. Những con sóng nhỏ lăn tăn vỗ vào mạn thuyền nghe rì rào vui tai. Em đứng ở lan can, ngắm nhìn biển rộng bao la, gió thổi mát lạnh làm em muốn dang tay đón lấy cả bầu trời. Xa xa, hàng trăm hòn đảo đá vôi sừng sững giữa làn nước xanh như ngọc, tạo nên khung cảnh vừa hùng vĩ vừa nên thơ.
Thuyền đi qua những địa danh nổi tiếng: hòn Đỉnh Hương, hòn Gà Chọi, hòn Chó Đá… Mỗi hòn đảo có hình dáng khác nhau, khiến em liên tưởng đến những nhân vật cổ tích. Khi đến gần hòn Gà Chọi, em thấy rõ hai khối đá lớn như đôi gà đang tung cánh. Mẹ em chụp rất nhiều ảnh, còn em cứ mải ngắm mãi không thôi.
Buổi trưa, thuyền dừng lại để khách dùng bữa. Trong phòng ăn, những món hải sản tươi ngon được bày ra: tôm hấp, cá nướng, mực xào... Mùi thơm lan tỏa khiến em thấy thật đói. Vừa ăn, em vừa nhìn ra cửa sổ, thấy mặt biển lấp lánh ánh nắng – một khung cảnh chẳng nơi nào sánh được.
Chiều đến, thuyền đưa du khách tham quan hang Sửng Sốt – hang động đẹp nhất Hạ Long. Bên trong hang, ánh đèn chiếu sáng lung linh lên những khối thạch nhũ nhiều hình dáng. Có khối như nàng tiên múa, có khối như con rồng bay lượn. Mỗi bước đi, em đều phải trầm trồ vì vẻ đẹp huyền diệu mà thiên nhiên tạo ra.
Khi hoàng hôn buông xuống, du thuyền thả neo giữa vịnh. Ánh nắng cuối ngày nhuộm đỏ cả mặt biển. Xa xa, vài con thuyền nhỏ đang trở về bến, khói bếp vương nhẹ trên mặt nước. Âm thanh rì rào của sóng xen lẫn tiếng hải âu gọi bầy tạo nên bản hòa ca êm dịu. Em đứng trên boong, cảm nhận từng làn gió thổi qua, lòng thấy yên bình đến lạ.
Đêm xuống, ánh đèn từ du thuyền soi xuống mặt nước lung linh như dải sao rơi. Em ngồi bên bố mẹ, nghe tiếng nhạc du dương, nhâm nhi tách trà nóng. Lúc ấy, em thầm nghĩ: “Mình thật may mắn khi được sống ở đất nước có cảnh đẹp như thế này.”
Kỳ nghỉ trên du thuyền kết thúc, nhưng vẻ đẹp của Hạ Long và cảm giác bình yên nơi biển cả vẫn ở mãi trong tim em.
Mỗi buổi bình minh đều đẹp, nhưng bình minh trên Vịnh Hạ Long lại mang đến cho em cảm giác thật đặc biệt – một vẻ đẹp trong lành, rực rỡ và tràn đầy sức sống. Trong chuyến đi du lịch cùng gia đình, em đã có dịp được đón ánh mặt trời đầu tiên nơi biển cả, và đó là một trải nghiệm mà em sẽ nhớ mãi.
Khi tiếng chuông đồng hồ trong khách sạn vừa điểm 5 giờ sáng, em thức dậy. Bên ngoài cửa sổ, bầu trời còn lấm tấm vài vì sao, gió sớm thổi mát rượi. Bố gọi em ra ban công:– “Nhanh lên con, kẻo lỡ mất bình minh rồi đấy!”Em chạy vội, đưa mắt nhìn ra xa và lập tức choáng ngợp trước cảnh sắc diệu kỳ.
Mặt biển phẳng lặng như tấm gương khổng lồ, phản chiếu những ánh hồng nhạt của buổi sớm. Xa xa, hàng trăm hòn đảo đá vôi trập trùng ẩn hiện trong làn sương mỏng. Mặt trời từ từ nhô lên sau dãy núi, từng tia sáng đầu tiên xuyên qua màn mây, chiếu rọi khắp mặt biển. Ánh sáng vàng rực phủ lên những con thuyền neo đậu, làm cả vịnh bừng tỉnh.
Em cùng bố mẹ ra bến tàu. Tiếng động cơ khẽ vang lên, con thuyền nhẹ nhàng rẽ sóng. Từng con hải âu trắng bay là là trên mặt nước, thỉnh thoảng sà xuống kiếm ăn rồi lại vút lên cao. Gió biển lướt qua mái tóc em, mang theo hương muối mằn mặn và hơi nước mát lạnh. Mọi thứ quanh em như hòa vào nhau, tạo nên bản nhạc của thiên nhiên thật trong trẻo.
Khi thuyền tiến xa bờ, ánh mặt trời đã lên cao hơn. Nước biển lúc này chuyển dần sang màu xanh ngọc, sóng lăn tăn vỗ nhịp vào mạn thuyền. Các hòn đảo như bừng sáng, khoác lên mình tấm áo mới lấp lánh. Bác hướng dẫn viên kể rằng: “Người ta gọi nơi đây là Hạ Long – nghĩa là Rồng hạ xuống, vì truyền thuyết kể rằng rồng mẹ đã đáp xuống nơi này để bảo vệ đất nước.” Nghe vậy, em càng thấy Hạ Long trở nên linh thiêng và huyền ảo.
Em lấy máy ảnh chụp liên tục mà vẫn không thể lưu giữ hết vẻ đẹp ấy. Bố cười nói: “Có những thứ không thể chụp lại được, chỉ có thể giữ trong tim.” Quả thật, nhìn cảnh mặt trời ló rạng, em cảm nhận rõ sự sống đang trỗi dậy từng giây – từ tiếng chim, tiếng sóng đến ánh sáng rực rỡ đang lan khắp vịnh.
Buổi bình minh ấy khép lại bằng nụ cười và niềm hạnh phúc trọn vẹn trong tim em. Từ giây phút đó, em hiểu rằng thiên nhiên quê hương mình thật đáng tự hào và trân quý biết bao.
Nhắc đến Hạ Long, ai cũng nghĩ đến biển xanh, núi đá vôi và những hang động kỳ ảo. Nhưng với em, đảo Ti Tốp mới là nơi em nhớ nhất – hòn đảo nhỏ xinh đẹp nằm giữa vịnh, nơi em có một ngày vui chơi thật đáng nhớ cùng gia đình.
Buổi sáng hôm ấy, trời nắng nhẹ, nước biển trong veo. Chiếc thuyền du lịch đưa chúng em rời bến, đi giữa làn nước xanh ngọc bích. Sau gần một giờ, đảo Ti Tốp hiện ra trước mắt – một hòn đảo nhỏ có hình dáng như vầng trăng khuyết, được bao quanh bởi làn nước xanh biếc và bãi cát trắng mịn màng.
Khi thuyền cập bến, em và các bạn reo lên thích thú. Cát dưới chân mềm như bột, mát rượi. Em chạy dọc bờ biển, nhặt những vỏ sò đủ màu rồi xếp thành hình trái tim. Tiếng sóng vỗ rì rào, tiếng gió thổi vi vu nghe như khúc nhạc dịu dàng của biển cả. Xa xa, những chiếc thuyền buồm đỏ đang lướt nhẹ, tạo nên bức tranh sống động đầy màu sắc.
Sau khi chơi đùa, em cùng bố leo lên đỉnh núi Ti Tốp để ngắm toàn cảnh vịnh. Con đường dốc quanh co, nhưng càng lên cao, cảnh vật càng đẹp. Từ đỉnh nhìn xuống, cả Vịnh Hạ Long hiện ra hùng vĩ và nên thơ. Những hòn đảo nhỏ nhấp nhô trên mặt nước, tạo thành hình rồng uốn lượn giữa biển khơi. Gió thổi mát rượi, mang theo mùi hương của muối biển và rừng cây.
Bố chỉ tay ra xa nói:– “Con thấy không, cảnh này đẹp chẳng kém gì tranh vẽ.”Em chỉ biết gật đầu, mắt không rời mặt biển đang ánh lên sắc xanh diệu kỳ. Cảnh đẹp ấy khiến em thấy yêu quê hương mình biết bao.
Buổi trưa, em cùng mẹ xuống biển tắm. Nước biển trong vắt, sóng lăn tăn vỗ vào bờ. Em bơi quanh, thấy những con cá nhỏ lấp lánh dưới chân, những mảng rong biển xanh mướt đung đưa theo sóng. Cảm giác thật vui và thoải mái.
Khi hoàng hôn buông xuống, cả đảo chìm trong ánh vàng óng ả. Mặt trời đỏ rực đang dần lặn xuống, phản chiếu ánh sáng lung linh lên mặt biển. Em ngồi trên cát, lặng nhìn cảnh vật dần chìm vào bóng đêm, lòng tràn ngập niềm yêu thương với đất nước mình.
Ngày ở đảo Ti Tốp khép lại, nhưng vẻ đẹp bình yên, tươi mát của nơi ấy sẽ còn mãi trong ký ức tuổi thơ của em.
Nếu như ngắm Hạ Long từ mặt biển mang lại cảm giác gần gũi, thì nhìn Hạ Long từ cáp treo Nữ Hoàng lại mở ra một góc nhìn thật hùng vĩ. Trong chuyến đi hè vừa rồi, em đã được trải nghiệm cảm giác tuyệt vời ấy – vừa hồi hộp, vừa thích thú.
Buổi sáng, bố mẹ đưa em đến khu du lịch Sun World Hạ Long. Khi bước vào khu vực cáp treo, em háo hức nhìn những buồng cáp to tròn màu đỏ đang lơ lửng giữa không trung. Khi cửa đóng lại, cáp treo bắt đầu di chuyển, em cảm giác như mình đang bay lên giữa trời.
Từ từ, toàn cảnh thành phố Hạ Long hiện ra bên dưới. Đường phố nhỏ dần, những ngôi nhà san sát như mô hình đồ chơi. Xa xa, biển xanh ngút ngàn mở rộng, xen lẫn hàng trăm hòn đảo đá vôi trập trùng. Ánh nắng chiếu xuống mặt nước, tạo nên những vệt sáng lấp lánh như dát bạc.
Em dán mắt vào khung kính trong suốt, chỉ tay liên tục:– “Bố ơi, kia là hòn Gà Chọi phải không?”Bố cười: “Đúng rồi con, nhìn từ trên cao mới thấy rõ hết vẻ đẹp của nó.”
Khi cáp treo đến độ cao nhất, cả Vịnh Hạ Long hiện ra mênh mông và kỳ vĩ. Các hòn đảo nhấp nhô như đàn rồng ẩn mình dưới sóng, mặt biển xanh thẳm trải dài đến tận chân trời. Mây trắng bay lững lờ ngay trước mặt, có cảm giác chỉ cần đưa tay ra là có thể chạm vào.
Gió từ biển thổi lên mát rượi, tóc em bay nhẹ, lòng tràn ngập niềm tự hào. Mẹ em nói khẽ: “Con thấy không, Việt Nam mình đẹp lắm.” Nghe mẹ nói, em chỉ biết mỉm cười – một nụ cười đầy xúc động.
Khi cáp treo dừng lại ở ga đỉnh Ba Đèo, em còn được tham quan vòng quay Mặt Trời khổng lồ. Từ đó nhìn xuống, Hạ Long lại hiện ra dưới một ánh sáng khác – lung linh và tráng lệ.
Khi trở về, em ngoái lại nhìn những cabin đỏ đang lơ lửng giữa không trung, lòng dâng lên cảm giác khó tả. Ngắm Hạ Long từ cáp treo giúp em nhận ra vẻ đẹp toàn vẹn của thiên nhiên và con người – nơi kỳ quan không chỉ ở cảnh sắc mà còn ở tình yêu mà mọi người dành cho đất nước.
Trong chuyến đi nghỉ hè cùng gia đình, ngoài việc tham quan vịnh và đi thuyền, em còn được đến khu vui chơi Hạ Long Park – nơi vừa hiện đại, vừa ngập tràn niềm vui.
Buổi sáng, khi bước vào cổng, em đã choáng ngợp bởi sự rộng lớn và sôi động. Những tòa nhà rực rỡ sắc màu, tiếng nhạc vui nhộn vang khắp nơi. Xa xa là vòng quay Mặt Trời khổng lồ, những đường tàu lượn cao vút và hàng cây xanh mát.
Em cùng bố mẹ chơi trò tàu lượn siêu tốc. Khi tàu bắt đầu chạy, gió thổi vù vù bên tai, tim em đập thình thịch, vừa sợ vừa thích thú. Tiếp đó, em tham gia khu thủy cung, được ngắm nhìn những chú cá mập, cá đuối, sứa biển bơi lượn trong làn nước trong xanh. Cảnh tượng ấy khiến em như lạc vào lòng đại dương thật sự.
Buổi trưa, cả nhà nghỉ chân dưới tán cây, ăn kem và ngắm biển xa xa. Từ khu vui chơi nhìn xuống, Vịnh Hạ Long xanh biếc trải dài, những hòn đảo đá vôi nổi bật giữa làn nước, xa xa là những chiếc thuyền trắng bé xíu đang lướt đi. Cảnh đẹp ấy khiến em thấy lòng thật thư thái.
Chiều đến, em được đi vòng quay Mặt Trời. Khi cabin dừng ở đỉnh cao nhất, toàn cảnh Hạ Long hiện ra ngay trước mắt – bầu trời xanh, mặt biển lấp lánh và thành phố rực rỡ ánh đèn. Em thầm nghĩ: “Đây chắc chắn là nơi đẹp nhất mà mình từng thấy.”
Tối về, khi đèn phố lên, Hạ Long Park vẫn sáng rực, rộn ràng tiếng nhạc và tiếng cười. Em cảm thấy mỗi góc của Hạ Long đều mang một vẻ đẹp riêng – vừa hiện đại, vừa gần gũi, vừa mang hồn thiên nhiên.
Chuyến đi hôm ấy không chỉ là một ngày vui chơi mà còn là kỷ niệm đáng nhớ về một vùng đất tuyệt đẹp của Việt Nam.
Mỗi khi mùa hè đến, Vịnh Hạ Long lại trở nên rộn ràng hơn bao giờ hết, nhất là vào dịp Lễ hội Du lịch Hạ Long. Năm ngoái, em may mắn được đi du lịch đúng vào thời gian diễn ra lễ hội, và cảnh tượng nơi đây khiến em không thể nào quên.
Ngay từ sáng sớm, không khí đã nhộn nhịp. Trên khắp các con đường dẫn ra bến cảng, cờ hoa, bóng bay, băng rôn rực rỡ giăng khắp nơi. Tiếng nhạc tưng bừng vang lên từ loa phóng thanh, tiếng nói cười rộn rã của du khách hòa cùng tiếng sóng biển khiến không khí sôi động lạ thường.
Khi mặt trời vừa lên cao, lễ hội bắt đầu bằng lễ diễu hành đường phố. Hàng dài người mặc trang phục truyền thống sặc sỡ, tay cầm cờ, quạt và mô hình những con rồng vàng uốn lượn. Phía trước, đoàn múa lân rộn ràng trống chiêng, sau là các vũ công trong điệu múa dân gian duyên dáng. Em đứng bên đường, háo hức vỗ tay theo nhịp trống, cảm thấy mình như đang hòa vào dòng người vui tươi ấy.
Sau phần diễu hành, cả nhà em theo đoàn khách ra du thuyền để ngắm vịnh. Trời hôm ấy trong xanh đến lạ, gió thổi hiu hiu, sóng nhẹ lăn tăn. Dưới ánh nắng vàng, mặt nước biển lấp lánh như dát bạc. Xa xa, những hòn đảo đá vôi kỳ thú nhấp nhô, tạo nên bức tranh thiên nhiên tráng lệ.
Buổi chiều, khi thuyền cập bến, các hoạt động lễ hội trên bờ lại bắt đầu sôi nổi. Nào là thi bơi thuyền, thi đi cà kheo, kéo co, và cả cuộc thi hát dân ca vùng biển. Mẹ em thích nhất là màn trình diễn áo dài trên nền nhạc quê hương, còn em mê nhất phần bắn pháo hoa buổi tối.
Khi đêm xuống, bầu trời Hạ Long rực sáng trong ánh pháo hoa muôn màu. Từng chùm pháo hoa bay vút lên cao, nở tung rực rỡ rồi tan dần trong tiếng reo hò của mọi người. Mặt biển phản chiếu những đốm sáng lung linh, như thể có hàng ngàn vì sao rơi xuống vịnh. Trong khoảnh khắc ấy, em thấy lòng mình tràn ngập niềm tự hào – tự hào vì đất nước mình có một vùng vịnh đẹp và rực rỡ đến thế.
Khi lễ hội kết thúc, du khách vẫn nán lại ngắm cảnh, trò chuyện râm ran. Em biết, Hạ Long không chỉ là danh lam thắng cảnh nổi tiếng mà còn là nơi chứa đựng linh hồn của con người Việt Nam – vui tươi, chan hòa và yêu cuộc sống.
Trong kỳ nghỉ hè năm ngoái, em được bố mẹ cho đi du lịch Hạ Long cùng ông bà nội. Đó là chuyến đi đầy ý nghĩa, bởi không chỉ được ngắm cảnh đẹp mà em còn được nghe ông kể nhiều chuyện thú vị về vùng đất này.
Buổi sáng, xe rời Hà Nội từ sớm. Ông bà ngồi ghế trước, em ngồi cạnh bà, vừa đi vừa nghe bà kể:– “Ngày xưa, ông bà cũng từng đến Hạ Long, nhưng khi ấy nơi đây còn hoang sơ lắm con ạ.”Em háo hức tưởng tượng khung cảnh năm xưa, rồi mỉm cười nói: “Chắc bây giờ đẹp hơn nhiều rồi bà nhỉ?”
Khi xe tiến gần đến biển, không khí mặn mà của gió biển ùa vào khiến ai cũng hít một hơi thật sâu. Vịnh Hạ Long hiện ra trước mắt, tráng lệ như bức tranh khổng lồ. Mặt nước xanh trong, từng hòn đảo đá vôi nhấp nhô, phản chiếu ánh nắng lung linh.
Chúng em lên thuyền du ngoạn vịnh. Ông nội chỉ tay ra xa nói:– “Kia là hòn Gà Chọi – biểu tượng của Hạ Long đấy con.”Hai hòn đá to đứng đối diện nhau như đôi gà đang chọi, vừa vững chãi vừa đáng yêu. Bà cười hiền:– “Nhìn vậy mà người ta bảo tượng trưng cho tình yêu bền chặt đấy con.”Em nghe mà thấy lòng ấm áp lạ thường.
Thuyền đưa chúng em vào động Thiên Cung. Trong hang, ánh đèn rực rỡ chiếu sáng lên vô số thạch nhũ lấp lánh. Ông nội cẩn thận dắt tay bà, vừa đi vừa kể cho em nghe về truyền thuyết Long Nữ. Mỗi câu chuyện ông kể khiến cảnh vật thêm sống động, như đang mở ra trước mắt em cả thế giới cổ tích.
Buổi chiều, khi hoàng hôn buông xuống, cả nhà ngồi bên nhau trên boong thuyền ngắm mặt trời lặn. Ánh nắng đỏ rực phản chiếu trên mặt biển, tạo nên bức tranh huyền ảo đầy thơ mộng. Bà khẽ nói:– “Cảnh này mà vẽ lên tranh thì đẹp lắm nhỉ?”Ông cười:– “Không cần vẽ đâu, chỉ cần ngắm bằng cả tấm lòng là đủ đẹp rồi.”
Câu nói ấy khiến em suy nghĩ mãi. Hạ Long không chỉ đẹp ở cảnh vật mà còn đẹp ở những giây phút bình yên bên người thân yêu. Chuyến đi ấy giúp em hiểu thế nào là hạnh phúc – đôi khi chỉ đơn giản là được cùng ông bà ngắm biển và nghe tiếng sóng vỗ vào lòng.
Em sinh ra và lớn lên ở vùng núi phía Bắc. Cả tuổi thơ em chỉ thấy sông suối, rừng cây và những ngọn đồi trập trùng. Vì thế, khi được bố mẹ cho đi du lịch Vịnh Hạ Long, em háo hức đến nỗi mất ngủ cả đêm.
Sáng hôm ấy, khi xe tiến gần thành phố Hạ Long, em nhìn ra cửa sổ mà không tin vào mắt mình – một vùng nước mênh mông xanh biếc trải dài đến tận chân trời! Mặt biển lấp lánh như gương, sóng lăn tăn vỗ vào bờ. Em reo lên: “Mẹ ơi, biển kìa!” Cả xe bật cười vì sự háo hức của em.
Khi được xuống thuyền, em đứng ở mũi, hai tay dang rộng đón gió biển. Mùi muối mằn mặn, tiếng sóng rì rào khiến em cảm thấy vừa lạ vừa quen – lạ vì lần đầu được thấy biển, quen vì mọi thứ đều gần gũi, thân thương.
Con thuyền chầm chậm rẽ sóng đưa chúng em đi giữa muôn vàn hòn đảo kỳ thú. Có hòn giống con rồng, có hòn giống chú voi, có hòn lại như bàn tay khổng lồ đang vẫy gọi. Mỗi hòn đảo đều có câu chuyện riêng, được bác hướng dẫn viên kể bằng giọng say mê khiến em nghe mà quên cả thời gian.
Khi thuyền đi vào hang Sửng Sốt, em như lạc vào cung điện của vua thủy tề. Những khối thạch nhũ óng ánh, lung linh như pha lê. Em đưa tay chạm nhẹ, cảm thấy mát lạnh. Trong hang, tiếng nước nhỏ giọt tí tách nghe như tiếng nhạc.
Buổi chiều, em cùng bố mẹ lên bãi cát nhỏ, chân trần chạy theo sóng. Em cười vang khi những con sóng nhỏ xô vào rồi rút đi, để lại dấu chân em in trên cát. Cảm giác đó thật kỳ diệu!
Hoàng hôn buông xuống, mặt trời dần lặn sau dãy núi, ánh sáng vàng rực phản chiếu khắp mặt nước. Em ngồi lặng nhìn, thấy trong lòng dâng lên niềm xúc động. Em thầm nghĩ: thiên nhiên thật kỳ diệu và đất nước mình thật tuyệt vời.
Đó là lần đầu tiên em thấy biển, và Vịnh Hạ Long đã khiến em hiểu rằng quê hương Việt Nam mình đẹp biết bao.
Em đã từng đến Vịnh Hạ Long khi còn học lớp 2. Lúc ấy, em chỉ thấy biển xanh, sóng trắng và những hòn đá kỳ lạ. Năm nay, khi được quay lại, em đã lớn hơn, và cảm nhận về Hạ Long cũng sâu sắc hơn nhiều.
Khi xe vừa đến thành phố, em nhận ra mọi thứ đã thay đổi. Những tòa nhà cao tầng mọc lên san sát, đường phố sạch đẹp, nhưng biển vẫn vậy – xanh trong, rộng lớn và dịu dàng như người bạn cũ.
Sáng hôm sau, cả nhà lên thuyền tham quan vịnh. Gió biển thổi mát rượi, mái tóc em tung bay. Em nhớ lại những ký ức năm xưa – khi ấy em còn sợ sóng, bây giờ lại thấy tiếng sóng thật êm đềm.
Thuyền đưa chúng em đi qua những hòn đảo quen thuộc: Gà Chọi, Đỉnh Hương, Chó Đá. Mọi thứ vẫn đẹp như trong tranh. Bác hướng dẫn viên nói: “Hạ Long là món quà vô giá mà thiên nhiên ban tặng cho Việt Nam.” Em gật đầu, lòng tràn đầy tự hào.
Khi thuyền dừng ở hang Thiên Cung, em nhận ra nơi này mình đã từng đến, nhưng lần này cảm nhận khác hẳn. Ánh đèn chiếu lên thạch nhũ lấp lánh, trần hang cao rộng như cung điện. Em khẽ nói: “Đẹp quá!” Mẹ mỉm cười: “Vì con đã biết cảm cái đẹp bằng trái tim rồi đấy.”
Buổi chiều, em ngồi trên boong thuyền ngắm hoàng hôn. Mặt trời đỏ rực, phản chiếu xuống mặt biển óng ánh. Tiếng hải âu bay lượn, tiếng gió thổi qua mái tóc, tất cả hòa thành bản nhạc dịu dàng của thiên nhiên.
Chuyến đi lần này khiến em nhận ra, dù thời gian trôi qua, Hạ Long vẫn luôn giữ được vẻ đẹp kỳ diệu. Và trong trái tim em, Hạ Long không chỉ là danh thắng nổi tiếng, mà còn là nơi lưu giữ tuổi thơ và những ký ức trong sáng nhất.
Từ nhỏ, em đã được xem rất nhiều hình ảnh của Vịnh Hạ Long trên sách báo, truyền hình, nhưng khi được ngắm nhìn từ trên máy bay, em mới thật sự cảm nhận được hết vẻ đẹp kỳ vĩ của kỳ quan thiên nhiên này. Đó là một buổi sáng mùa hè đáng nhớ trong chuyến đi đầu tiên bằng máy bay của em.
Khi máy bay bắt đầu cất cánh, em hồi hộp nhìn ra cửa sổ. Thành phố dần thu nhỏ lại, những mái nhà như ô vuông xinh xắn, còn mặt biển xanh mênh mông bắt đầu hiện ra ở phía xa. Chỉ một lát sau, khung cảnh mở rộng trước mắt khiến em phải thốt lên: “Ôi, đẹp quá!” – vì phía dưới chính là Vịnh Hạ Long tuyệt diệu.
Từ độ cao ấy, em thấy mặt biển như một tấm gương khổng lồ, phản chiếu ánh nắng lấp lánh. Hàng nghìn hòn đảo đá vôi nhấp nhô, tạo thành hình thù muôn vẻ: có hòn như chú voi đang tắm, có hòn như con rồng uốn mình giữa sóng, có hòn lại tròn trịa như chiếc trống. Giữa làn nước xanh ngọc, những chiếc thuyền buồm nhỏ xíu trôi nhẹ, để lại vệt trắng mềm mại như dải lụa.
Máy bay lướt qua vùng trời phía đông, nơi hòn Gà Chọi – biểu tượng của Hạ Long hiện rõ trong tầm mắt. Hai khối đá lớn đứng cạnh nhau, trông như đôi gà đang mổ thóc. Nhìn từ trên cao, hình ảnh ấy càng nổi bật giữa mặt biển bao la, khiến em vô cùng thích thú.
Bố ngồi bên mỉm cười:– “Con thấy không, thiên nhiên Việt Nam mình đẹp chẳng kém gì thế giới.”Em gật đầu, lòng dâng trào niềm tự hào.
Khi máy bay bay cao hơn, ánh nắng sớm chiếu xuống, biển Hạ Long chuyển màu xanh ngọc sang lam sẫm, xen lẫn những vệt sáng vàng óng. Cảnh tượng ấy khiến em liên tưởng đến một bức tranh thủy mặc khổng lồ, nơi mỗi hòn đảo là một nét vẽ mềm mại của tạo hóa.
Dù chỉ ngắm nhìn trong vài phút ngắn ngủi, nhưng khoảnh khắc ấy in sâu trong tâm trí em. Khi máy bay rời xa, Hạ Long dần nhỏ lại, chỉ còn là mảng xanh lấp lánh giữa mây trời. Em áp má vào cửa kính, khẽ thì thầm: “Hẹn gặp lại nhé, Hạ Long xinh đẹp!”
Từ chuyến bay ấy, em hiểu rằng dù nhìn từ đâu – dưới biển, trên thuyền hay giữa trời cao – Vịnh Hạ Long vẫn luôn mang một vẻ đẹp khiến lòng người rung động.
Không chỉ nổi tiếng bởi vẻ đẹp thiên nhiên kỳ vĩ, Vịnh Hạ Long còn là nơi con người luôn chung tay gìn giữ và bảo vệ. Lần em tham gia “Ngày hội dọn rác bảo vệ môi trường biển” cùng các anh chị hướng dẫn viên, em đã học được nhiều điều ý nghĩa về tình yêu thiên nhiên và trách nhiệm với quê hương.
Buổi sáng hôm ấy, trời trong xanh, gió mát nhẹ. Tại bãi biển gần bến tàu, hàng trăm người tập trung, ai cũng mặc áo đồng phục màu xanh nước biển. Cô hướng dẫn viên phát cho em một đôi găng tay, một túi rác lớn và dặn:– “Hôm nay chúng ta không chỉ dọn rác mà còn lan tỏa thông điệp: Giữ Hạ Long luôn xanh và sạch.”
Em cùng nhóm bạn nhỏ đi dọc bãi cát. Sóng biển nhẹ nhàng vỗ bờ, nước biển trong veo. Dưới chân em, những vỏ chai, túi nilon, giấy vụn… nằm rải rác. Chúng em vừa nhặt vừa trò chuyện vui vẻ. Mỗi khi nhìn thấy bãi cát sau lưng dần sạch hơn, lòng em lại dâng lên niềm vui khó tả.
Buổi trưa, mặt trời lên cao, nắng chiếu rực rỡ, nhưng ai cũng hăng hái. Một anh du khách người nước ngoài mỉm cười khen:– “Các em giỏi quá! Nhờ có các em mà Hạ Long sẽ đẹp hơn.”Nghe vậy, em thấy tự hào vô cùng.
Khi công việc gần xong, cô hướng dẫn viên tập hợp mọi người lại, cùng nhau chụp tấm ảnh lưu niệm với dòng chữ “Hạ Long – Di sản xanh của nhân loại”. Phía sau là biển xanh mênh mông, từng con sóng nhỏ đập vào bờ như đang tán dương nỗ lực của mọi người.
Chiều đến, em ngồi nghỉ dưới bóng dừa, nhìn mặt biển lấp lánh ánh nắng. Gió thổi hiu hiu mang hương muối mằn mặn, xen lẫn tiếng chim hải âu bay lượn. Em chợt nhận ra, Hạ Long đẹp hơn không chỉ vì thiên nhiên mà còn vì con người biết yêu và bảo vệ nó.
Tối về, khi xe rời thành phố, em ngoái lại nhìn biển, lòng thầm hứa: “Sau này, dù đi đâu, em cũng sẽ luôn góp phần giữ cho thiên nhiên quê hương mãi trong lành.”
Người ta thường yêu Hạ Long vào mùa hè – khi trời trong xanh và nắng vàng rực rỡ. Nhưng với em, Hạ Long mùa đông lại mang một nét đẹp rất riêng – trầm lắng, tĩnh tại mà sâu sắc vô cùng.
Hôm ấy, em theo bố – một nhiếp ảnh gia – đi công tác ở Quảng Ninh. Dù là tháng 12, trời vẫn không quá lạnh, chỉ có sương mờ phủ nhẹ trên mặt vịnh, khiến cảnh vật thêm phần huyền ảo.
Từ sáng sớm, khi mặt trời còn ẩn sau mây, mặt biển phẳng lặng như tấm lụa xám bạc. Những hòn đảo đá vôi ẩn hiện trong làn sương, trông xa như những bóng rồng đang ngủ yên. Gió thổi nhẹ mang theo hơi muối mằn mặn, mùi cá biển thoang thoảng. Không còn tiếng ồn ào của du khách, chỉ còn tiếng chim hải âu kêu vang giữa không gian mờ ảo.
Bố dựng máy ảnh, còn em ngồi trên boong thuyền, lặng ngắm. Từng khối đá vôi cao lớn soi bóng xuống mặt nước, những giọt sương đọng trên mái tóc em, mát lạnh nhưng dễ chịu. Xa xa, có vài chiếc thuyền câu đang trôi lững lờ, khói bếp bay lên mảnh mai giữa nền trời xám nhạt.
Khi mặt trời lên, ánh sáng mờ ảo xuyên qua mây chiếu xuống, làm mặt nước lấp lánh như dát bạc. Em reo lên:– “Bố ơi, con thấy Hạ Long như bức tranh cổ vậy!”Bố cười hiền:– “Đúng rồi, mỗi mùa đều có nét đẹp riêng, con à.”
Càng ngắm, em càng cảm thấy Hạ Long mùa đông mang vẻ đẹp yên bình, dịu nhẹ, như đang ru lòng người vào giấc mơ. Không ồn ào, không náo nhiệt, chỉ có tiếng gió, tiếng sóng và lòng người thả trôi cùng thiên nhiên.
Khi hoàng hôn buông xuống, ánh chiều vàng yếu ớt phủ lên toàn vịnh, tạo nên bức tranh vừa buồn, vừa đẹp. Em thầm nghĩ: “Dù là mùa nào, Hạ Long vẫn luôn khiến người ta phải say đắm.”
Chuyến đi Hạ Long kết thúc, nhưng trong lòng em vẫn vương vấn mãi hình ảnh biển xanh, núi biếc và những ngày vui bên gia đình. Khi xe rời khỏi thành phố, em ngồi bên cửa sổ, lặng nhìn những tia nắng sớm chiếu xuống mặt biển lần cuối.
Em nhớ lại từng khoảnh khắc: buổi sáng đi thuyền trên vịnh, buổi chiều tắm biển, buổi tối ngắm pháo hoa trên boong du thuyền. Mỗi kỷ niệm đều như thước phim quay chậm trong tâm trí. Hạ Long hiện ra vừa hùng vĩ vừa hiền hòa – như người bạn thân thiết em không nỡ rời xa.
Mẹ quay sang hỏi:– “Con có thích Hạ Long không?”Em mỉm cười:– “Con thích lắm! Sau này con muốn quay lại đây thật nhiều lần.”
Trên đường đi, em thấy từng dãy núi xa dần, sóng biển chỉ còn là vệt xanh mờ phía chân trời. Nhưng lòng em vẫn nghe như có tiếng sóng vỗ rì rào, tiếng hải âu gọi bầy vang vọng.
Em chợt hiểu rằng, Hạ Long không chỉ đẹp ở cảnh vật, mà còn đẹp bởi cảm xúc mà nó để lại – sự bình yên, tự hào và tình yêu quê hương da diết.
Khi về đến nhà, em mở máy xem lại những bức ảnh chụp ở vịnh. Mỗi bức ảnh là một câu chuyện, một kỷ niệm đáng nhớ. Em thấy mình thật may mắn khi được đặt chân đến nơi này – nơi được mệnh danh là “viên ngọc xanh của Việt Nam”.
Em tự hứa, khi lớn lên, em sẽ quay lại Hạ Long, không chỉ để ngắm cảnh mà còn để hiểu thêm về lịch sử, văn hóa, và để góp phần giữ gìn di sản thiên nhiên quý giá mà thế giới đã công nhận.
Xem thêm:
Qua những trang viết chân thật và trong sáng, các em học sinh không chỉ khắc họa vẻ đẹp của biển trời Hạ Long mà còn thể hiện niềm tự hào về di sản thiên nhiên của dân tộc. Hi vọng sẽ giúp các em thêm yêu tiếng Việt, yêu quê hương và trân trọng vẻ đẹp của thiên nhiên Việt Nam – nơi Vịnh Hạ Long mãi tỏa sáng như biểu tượng của đất nước.
Bài viết có hữu ích với bạn không?
Cám ơn bạn đã phản hồi!