1. Mở bài
Giới thiệu con sông, dòng nước hoặc khung cảnh sông nước mà em định tả (sông quê, sông Hồng, sông Tiền, con kênh sau nhà, dòng sông em thấy khi đi du lịch...), kèm ấn tượng đầu tiên.
Cách 1 – Mở bài trực tiếp
Giới thiệu ngay đối tượng được tả.
Gợi ý viết:
Quê em có một dòng sông hiền hòa uốn lượn quanh làng. Dòng sông ấy đã gắn bó với em từ thuở nhỏ, mỗi ngày em đều ngắm nhìn và cảm nhận được vẻ đẹp thay đổi theo từng buổi trong ngày.
Cách 2 – Mở bài gián tiếp
Dẫn dắt bằng cảm xúc, hình ảnh hoặc câu hỏi, rồi giới thiệu đối tượng.
Gợi ý viết:
Mỗi vùng quê đều có một dòng sông gắn liền với bao kỷ niệm. Với em, dòng sông quê là một người bạn thân thiết – dịu dàng, hiền hòa, và mang trong mình bao điều kỳ diệu của thiên nhiên.
2. Thân bài
Miêu tả chi tiết vẻ đẹp của cảnh sông nước, kết hợp âm thanh, màu sắc, hoạt động con người và cảm xúc của người viết. Có thể tả theo thời gian trong ngày (sáng – trưa – chiều – tối) hoặc không gian (từ xa đến gần, từ trên xuống dưới).
a. Tả bao quát cảnh sông nước
Gợi ý viết:
Từ xa nhìn lại, dòng sông quê em như dải lụa xanh óng ả vắt ngang cánh đồng. Hai bên bờ là hàng tre xanh rì rào trong gió, từng tán lá đung đưa in bóng xuống làn nước trong veo. Mặt sông phẳng lặng như tấm gương khổng lồ, phản chiếu bầu trời xanh thẳm và những cụm mây trắng trôi bồng bềnh.
b. Tả chi tiết theo từng thời điểm trong ngày
b1. Buổi sáng
Gợi ý viết:
Sáng sớm, làn sương mỏng phủ trên mặt sông như tấm voan trắng tinh khôi. Khi mặt trời nhô lên, từng tia nắng đầu tiên chiếu xuống mặt nước lấp lánh như rắc vàng. Mấy con thuyền nhỏ khẽ trôi, mái chèo khua nhẹ tạo nên âm thanh róc rách thật vui tai.
b2. Buổi trưa
Gợi ý viết:
Buổi trưa, mặt sông như gương soi chiếu ánh nắng vàng rực. Gió thổi nhè nhẹ làm từng gợn sóng lăn tăn. Dưới bến, vài đứa trẻ đang nô đùa, tắm mát, tiếng cười vang vọng cả một khúc sông. Xa xa, một bác nông dân đang rửa nông cụ, thỉnh thoảng hất nước lên, tạo thành những giọt long lanh bay trong nắng.
b3. Buổi chiều
Gợi ý viết:
Khi hoàng hôn buông xuống, dòng sông khoác lên mình tấm áo vàng rực. Ánh nắng chiều phản chiếu lên mặt nước như dát bạc. Những con thuyền nhỏ lững lờ trở về bến, tiếng mái chèo khua nhịp chậm rãi. Khói lam chiều bay lên từ mái nhà ven sông, khiến cảnh vật thêm yên bình và thơ mộng.
c. Hoạt động con người gắn với dòng sông
Gợi ý viết:
Dòng sông quê em không chỉ đẹp mà còn gắn bó mật thiết với cuộc sống của người dân. Mỗi sáng, các bác chài thả lưới, trưa về lại kéo những mẻ cá tươi rói. Trẻ em tụ tập tắm sông, nô đùa vang cả khúc nước. Buổi tối, ánh trăng soi xuống mặt sông lấp lánh, người đi thuyền thả câu, vừa làm việc vừa ngắm cảnh thật thanh bình.
d. Cảm xúc của em khi ngắm cảnh sông nước
Gợi ý viết:
Ngắm nhìn dòng sông hiền hòa, em thấy lòng mình thật nhẹ nhõm. Dòng nước vẫn chảy trôi, mang theo bao câu chuyện của làng quê. Em yêu con sông ấy vì nó gắn với tuổi thơ, với tiếng cười trong trẻo và những buổi chiều thả diều bên bờ nước mát.
3. Kết bài
Nêu cảm nghĩ chung và khẳng định tình yêu, lòng tự hào về dòng sông quê hương.
Gợi ý viết:
Dòng sông quê em thật đẹp và hiền hòa, là nơi lưu giữ bao kỷ niệm của tuổi thơ. Em yêu con sông ấy như yêu chính quê hương của mình. Em mong dòng sông sẽ mãi xanh trong, để mỗi khi nhớ quê, em lại có thể soi bóng mình vào làn nước mát lành của tuổi thơ.
Quê em có một dòng sông nhỏ uốn lượn quanh làng. Dòng sông ấy đã gắn bó với em từ thuở còn chập chững biết đi, là nơi em thường ngắm nhìn mỗi ngày và cảm nhận được vẻ đẹp thay đổi theo từng khoảnh khắc.
Từ xa nhìn lại, dòng sông quê em như một dải lụa xanh mềm mại, uốn quanh cánh đồng lúa mênh mông. Hai bên bờ là hàng tre xanh rì rào trong gió, bóng tre in xuống mặt nước trong vắt. Mặt sông phẳng lặng như tấm gương khổng lồ, phản chiếu bầu trời xanh ngắt cùng những đám mây trắng bồng bềnh trôi.
Sáng sớm, làn sương mỏng phủ trên mặt sông như tấm khăn voan trắng tinh khôi. Khi mặt trời vừa nhô lên, từng tia nắng đầu tiên chiếu xuống mặt nước lấp lánh như rắc vàng. Mấy con thuyền nhỏ khẽ trôi, mái chèo khua nhẹ tạo nên âm thanh róc rách vui tai.
Buổi trưa, mặt sông như gương soi chiếu ánh nắng vàng rực. Gió thổi nhè nhẹ làm từng gợn sóng lăn tăn. Dưới bến, vài đứa trẻ đang nô đùa, tắm mát, tiếng cười vang vọng cả một khúc sông. Xa xa, một bác nông dân đang rửa nông cụ, thỉnh thoảng hất nước lên, tạo thành những giọt long lanh bay trong nắng.
Dòng sông quê em không chỉ đẹp mà còn gắn bó mật thiết với cuộc sống của người dân. Mỗi sáng, các bác chài thả lưới, trưa về lại kéo những mẻ cá tươi rói. Trẻ em tụ tập tắm sông, nô đùa vang cả khúc nước. Buổi tối, ánh trăng soi xuống mặt sông lấp lánh, người đi thuyền thả câu, vừa làm việc vừa ngắm cảnh thật thanh bình.
Ngắm nhìn dòng sông hiền hòa, em thấy lòng mình thật nhẹ nhõm. Dòng nước vẫn chảy trôi, mang theo bao câu chuyện của làng quê. Em yêu con sông ấy vì nó gắn với tuổi thơ, với tiếng cười trong trẻo và những buổi chiều thả diều bên bờ nước mát.
Dòng sông quê em thật đẹp và hiền hòa, là nơi lưu giữ bao kỷ niệm của tuổi thơ. Em yêu con sông ấy như yêu chính quê hương của mình. Em mong dòng sông sẽ mãi xanh trong, để mỗi khi nhớ quê, em lại có thể soi bóng mình vào làn nước mát lành của tuổi thơ.
Mỗi lần nhắc đến Hà Nội, em lại nhớ ngay đến sông Hồng – dòng sông lớn hiền hòa chảy qua thành phố. Lần đầu tiên nhìn thấy sông Hồng, em đã bị choáng ngợp bởi vẻ rộng lớn và mạnh mẽ của nó.
Từ trên cầu Long Biên nhìn xuống, sông Hồng như một dải lụa đỏ rộng lớn, uốn lượn giữa những bãi bồi xanh mướt. Đôi bờ là những rặng bần, rặng tre, xa xa là những cánh đồng ngô, bãi cát trải dài trắng mịn. Mặt nước sông Hồng không lúc nào phẳng lặng, luôn lăn tăn gợn sóng, phản chiếu bầu trời trong xanh và ánh nắng rực rỡ.
Buổi sáng, khi mặt trời vừa lên, ánh nắng chiếu xuống mặt sông khiến từng con sóng nhỏ lấp lánh như dát vàng. Sương sớm còn lãng đãng trên mặt nước, mờ ảo như một bức tranh thủy mặc. Tiếng còi tàu vang xa, những chiếc thuyền chở hàng lững lờ trôi trên sông, tạo nên nhịp sống nhộn nhịp ngay từ sáng sớm.
Buổi chiều, khi hoàng hôn buông xuống, sông Hồng bỗng trở nên dịu dàng và ấm áp. Ánh nắng cuối ngày nhuộm vàng mặt nước, những đàn chim bay về tổ, từng làn khói lam chiều bốc lên từ các mái nhà ven sông, tạo nên một khung cảnh yên bình và thơ mộng.
Sông Hồng không chỉ là nguồn nước mà còn là nguồn sống của biết bao người dân ven sông. Người lớn ra sông kéo lưới, đánh cá, trẻ em tắm mát, nô đùa trên bãi cát. Những chiếc thuyền tấp nập qua lại, chở đầy hàng hóa, nông sản.
Mỗi lần đứng bên bờ sông Hồng, em cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm và yên bình. Em tự hào vì quê hương mình có một dòng sông lớn như vậy, và mong rằng sông Hồng sẽ mãi trong xanh, mát lành, gắn bó với biết bao thế hệ mai sau.
Có lẽ ai cũng có một góc quê hương để nhớ, với em, đó là con kênh nhỏ sau nhà. Dù không rộng lớn như sông Hồng, không nổi tiếng như sông Tiền, nhưng dòng kênh ấy lại chứa đựng biết bao kỷ niệm tuổi thơ của em.
Nhìn từ xa, con kênh như một dải lụa xanh mềm mại, uốn mình quanh vườn cây, bãi cỏ. Hai bên bờ là những bụi tre già, mấy cây dừa nghiêng bóng xuống mặt nước trong veo. Mặt kênh phẳng lặng, thỉnh thoảng có vài chú cá nhỏ bơi lội, tạo thành những vòng sóng nhỏ li ti.
Sáng sớm, làn sương mỏng phủ trên mặt kênh, không khí mát lạnh dễ chịu. Ánh mặt trời vừa ló rạng chiếu xuống, mặt nước lấp lánh như được dát bạc. Tiếng chim hót ríu rít trên cành, tiếng gà gáy vang vọng khắp xóm, tất cả tạo nên một bức tranh làng quê thật yên bình.
Buổi trưa, khi nắng lên cao, mặt kênh ánh lên sắc vàng rực rỡ. Dưới bóng cây, lũ trẻ tụ tập tắm kênh, đùa nghịch, tiếng cười vang vọng khắp một vùng. Bà và mẹ ra kênh giặt đồ, tiếng nước vỗ vào bờ nghe rì rào vui tai.
Dòng kênh nhỏ không chỉ là nơi cung cấp nước tưới cho ruộng vườn mà còn là chốn vui chơi, tụ tập của trẻ con trong xóm. Em yêu dòng kênh vì nó gắn liền với những buổi trưa hè thả thuyền giấy, với những lần bắt cá, mò cua cùng bạn bè.
Mỗi khi ngắm nhìn dòng kênh sau nhà, em cảm thấy lòng mình thật bình yên. Em mong dòng kênh ấy sẽ luôn trong xanh, sạch đẹp, mãi là một phần không thể thiếu của làng quê và của tuổi thơ em.
Nhắc đến miền Tây, ai cũng nhớ đến sông Tiền – dòng sông rộng lớn, hiền hòa, mang phù sa bồi đắp cho đất đai trù phú. Em đã có dịp được ngắm nhìn sông Tiền khi cùng gia đình về thăm quê ngoại.
Từ trên cầu Mỹ Thuận nhìn xuống, sông Tiền như một dải lụa bạc rộng lớn, uốn lượn giữa những vườn cây xanh ngát. Mặt nước sông lúc nào cũng dập dềnh sóng nhỏ, phản chiếu bầu trời trong xanh và những hàng dừa nước ven bờ.
Buổi sáng, khi mặt trời vừa lên, ánh nắng chiếu xuống mặt sông lấp lánh như những viên kim cương nhỏ. Sương sớm còn lãng đãng trên mặt nước, những chiếc ghe nhỏ của ngư dân bắt đầu ra khơi, tiếng mái chèo khua nước vang vọng khắp vùng sông nước.
Buổi chiều, khi nắng nhạt dần, mặt sông nhuộm một màu vàng óng ả. Những chiếc thuyền chở đầy trái cây, rau củ nối đuôi nhau về chợ nổi. Tiếng cười nói, tiếng rao hàng vang lên rộn rã, tạo nên một không khí nhộn nhịp và vui tươi.
Sông Tiền không chỉ là nguồn sống mà còn là nơi gắn bó với biết bao hoạt động của người dân miền Tây. Người lớn đánh cá, trẻ em tắm sông, du khách đi thuyền ngắm cảnh, tất cả đều hòa quyện vào nhịp sống sông nước.
Ngắm nhìn sông Tiền, em cảm nhận được vẻ đẹp giản dị mà tràn đầy sức sống của miền quê Nam Bộ. Em yêu dòng sông ấy, yêu những con người chân chất, thật thà và mong rằng sông Tiền sẽ mãi trong lành, giàu đẹp như hôm nay.
Có những ngày mưa lũ, dòng sông quê em khoác lên mình một diện mạo hoàn toàn khác. Không còn phẳng lặng, dịu dàng, dòng nước trở nên cuồn cuộn, mạnh mẽ và dữ dội.
Từ xa nhìn lại, dòng sông như một dải lụa nâu đỏ, chảy xiết giữa những bãi bồi ngập nước. Hai bên bờ, những hàng tre, khóm chuối bị nước cuốn trôi, chỉ còn lấp ló vài ngọn cỏ lau. Mặt nước dâng cao, sóng vỗ vào bờ nghe rào rạt.
Buổi sáng, làn sương mỏng phủ trên mặt sông, cảnh vật trở nên mờ ảo, lạnh lẽo. Ánh mặt trời yếu ớt xuyên qua những đám mây xám, chiếu xuống mặt nước cuồn cuộn. Tiếng nước chảy ào ào, tiếng gió rít qua từng bụi cây càng làm tăng thêm vẻ dữ dội của dòng sông mùa lũ.
Dù vậy, người dân quê em vẫn không rời xa dòng sông. Các bác chèo thuyền đi kiểm tra đê, cứu vớt đồ đạc trôi dạt. Trẻ em không còn tắm sông, mà chỉ đứng nhìn dòng nước cuốn trôi những cành cây, chiếc lá.
Dòng sông mùa lũ mang đến nhiều khó khăn, nhưng cũng là nguồn phù sa quý giá cho đồng ruộng. Em cảm nhận được sức mạnh của thiên nhiên, đồng thời càng thêm yêu quý, trân trọng dòng sông quê mình. Em mong dòng sông sẽ sớm trở lại vẻ hiền hòa, trong xanh như ngày thường, để tiếp tục nuôi dưỡng mảnh đất quê hương.
Mỗi lần nghĩ về miền Tây, em lại nhớ đến những phiên chợ nổi trên sông nước. Đó là nơi dòng sông không chỉ đẹp mà còn sôi động, nhộn nhịp với bao hoạt động của con người.
Nhìn từ xa, dòng sông như một dải lụa mềm mại, rộng lớn, uốn lượn giữa những hàng dừa nước xanh mát. Mặt nước phẳng lặng, phản chiếu bầu trời cao rộng và những chiếc ghe, thuyền đầy ắp hàng hóa.
Sáng sớm, khi mặt trời vừa ló rạng, mặt sông lấp lánh ánh vàng. Những chiếc thuyền nhỏ đã tấp nập dập dìu, người bán người mua cười nói rộn ràng. Tiếng mái chèo khua nước, tiếng rao hàng, tiếng cười nói vang vọng khắp mặt sông.
Buổi trưa, nắng lên cao, mặt sông ánh lên sắc bạc. Những chiếc thuyền vẫn nối đuôi nhau, mang theo đủ loại trái cây, rau củ tươi ngon. Mùi thơm của hoa quả, tiếng rao hàng, tiếng máy nổ của thuyền hòa quyện vào nhau, tạo nên một bức tranh sống động.
Chợ nổi là nét đặc trưng của miền Tây, gắn liền với đời sống của người dân nơi đây. Người lớn buôn bán, trẻ em phụ giúp cha mẹ, du khách đi thuyền ngắm cảnh, chụp ảnh lưu niệm.
Em cảm thấy thật thích thú và tự hào vì quê hương mình có những dòng sông đẹp và nhộn nhịp như thế. Em mong rằng dòng sông sẽ luôn sạch đẹp, để chợ nổi mãi là nét văn hóa độc đáo của miền Tây sông nước.
Mỗi mùa hè đến, dòng sông quê em lại trở thành nơi vui chơi lý tưởng của lũ trẻ trong làng. Dòng sông lúc này như khoác lên mình một chiếc áo mới, rực rỡ và tràn đầy sức sống.
Từ xa nhìn lại, dòng sông như một dải lụa xanh uốn lượn quanh làng. Hai bên bờ là những hàng tre, bãi cỏ xanh mướt, xa xa là cánh đồng lúa vàng óng. Mặt nước trong veo, phẳng lặng, thỉnh thoảng có cơn gió nhẹ làm gợn lên những làn sóng nhỏ.
Buổi sáng, mặt trời vừa lên, ánh nắng chiếu xuống mặt sông lấp lánh như những hạt pha lê. Làn sương mỏng tan dần, để lại không khí trong lành, mát mẻ. Tiếng chim hót vang vọng khắp nơi, làm cho không khí càng thêm rộn ràng.
Buổi trưa, khi nắng lên cao, mặt sông như tấm gương lớn phản chiếu ánh nắng rực rỡ. Lũ trẻ tụ tập tắm sông, nô đùa, bơi lội, tiếng cười vang vọng khắp một vùng. Người lớn ra bờ sông giặt giũ, rửa rau, tạo nên một khung cảnh nhộn nhịp, vui tươi.
Dòng sông mùa hè không chỉ là nơi giải nhiệt mà còn là nơi gắn kết tình bạn, tình làng xóm. Em yêu dòng sông ấy, yêu những buổi chiều thả diều, những trò chơi tuổi thơ bên bờ nước mát.
Mỗi khi nhớ về dòng sông mùa hè, em lại thấy lòng mình rộn ràng, hạnh phúc. Em mong dòng sông sẽ mãi trong xanh, sạch đẹp, để mãi là nơi lưu giữ những kỷ niệm đẹp của tuổi thơ.
Mùa đông về, dòng sông quê em trở nên trầm lắng và yên bình hơn bao giờ hết. Không còn tiếng cười đùa của lũ trẻ, không còn cảnh người tắm sông, dòng nước lặng lẽ trôi, mang theo hơi lạnh của đất trời.
Từ xa nhìn lại, dòng sông như một dải lụa xám bạc, lặng lẽ uốn mình quanh làng. Hai bên bờ là những hàng cây trụi lá, cành khẳng khiu in bóng xuống mặt nước lạnh giá. Mặt sông phẳng lặng, chỉ thỉnh thoảng mới có một làn gió nhẹ làm gợn lên những con sóng nhỏ.
Buổi sáng, sương mù dày đặc phủ kín mặt sông, cảnh vật trở nên mờ ảo, huyền bí. Ánh mặt trời yếu ớt xuyên qua lớp mây, chiếu xuống mặt nước lấp lánh. Tiếng chim hót thưa thớt, không gian tĩnh lặng đến lạ thường.
Buổi chiều, khi hoàng hôn buông xuống, mặt sông nhuộm một màu vàng nhạt. Những chiếc thuyền nhỏ lặng lẽ trôi về bến, khói lam chiều bay lên từ các mái nhà ven sông, tạo nên một khung cảnh yên bình, ấm áp.
Dù mùa đông có lạnh lẽo, nhưng dòng sông vẫn là nơi gắn bó với cuộc sống của người dân. Người lớn ra sông lấy nước, trẻ em đi học ngang qua bến nước, ai cũng mong chờ ngày nắng ấm để lại được vui chơi bên dòng sông thân yêu.
Em yêu dòng sông mùa đông bởi vẻ đẹp tĩnh lặng, sâu lắng của nó. Em mong dòng sông sẽ luôn là nơi bình yên, chở che cho làng quê suốt bốn mùa trong năm.
Tuổi thơ của em gắn liền với dòng sông nhỏ chảy quanh làng. Đó là nơi em đã trải qua biết bao kỷ niệm vui buồn, nơi lưu giữ những dấu ấn ngọt ngào của thời thơ ấu.
Từ xa nhìn lại, dòng sông như một dải lụa xanh mềm mại, uốn quanh cánh đồng lúa chín vàng. Hai bên bờ là những hàng dừa nghiêng bóng, những bụi tre già rì rào trong gió. Mặt nước phẳng lặng, trong veo, phản chiếu bầu trời xanh thẳm và những đám mây trắng trôi lững lờ.
Buổi sáng, khi mặt trời vừa lên, ánh nắng chiếu xuống mặt nước lấp lánh như rắc vàng. Làn sương mỏng phủ trên mặt sông, tạo nên một khung cảnh mờ ảo, thơ mộng. Tiếng chim hót vang vọng, tiếng mái chèo khua nước, tất cả tạo nên một bản hòa ca của làng quê.
Buổi chiều, khi nắng nhạt dần, mặt sông nhuộm một màu vàng óng ả. Lũ trẻ tụ tập bên bờ sông, thả diều, bắt cá, nô đùa vui vẻ. Người lớn đánh cá, giặt giũ, trò chuyện rôm rả.
Dòng sông tuổi thơ không chỉ là nơi vui chơi mà còn là nơi em học được nhiều điều bổ ích. Em yêu dòng sông ấy, yêu những kỷ niệm ngọt ngào, giản dị của tuổi thơ.
Mỗi khi nhớ về dòng sông tuổi thơ, em lại thấy lòng mình trào dâng bao cảm xúc. Em mong dòng sông sẽ mãi trong xanh, sạch đẹp, để mãi là nơi lưu giữ những ký ức đẹp của bao thế hệ.
Mỗi mùa gặt đến, dòng sông quê em lại trở nên nhộn nhịp và rực rỡ hơn bao giờ hết. Dòng nước không chỉ là nguồn sống mà còn là chứng nhân cho bao niềm vui, nỗi vất vả của người dân quê.
Từ xa nhìn lại, dòng sông như một dải lụa xanh mềm mại, uốn quanh cánh đồng lúa chín vàng rực. Hai bên bờ là những bụi tre, bãi ngô, xa xa là những chiếc máy gặt đang chạy rộn ràng. Mặt nước trong veo, phẳng lặng, phản chiếu ánh nắng vàng óng của mùa gặt.
Buổi sáng, khi mặt trời vừa lên, ánh nắng chiếu xuống mặt sông lấp lánh như dát vàng. Tiếng chim hót, tiếng người gọi nhau ra đồng gặt lúa vang vọng khắp nơi. Những chiếc thuyền nhỏ chở đầy lúa, rơm rạ nối đuôi nhau trôi trên sông.
Buổi trưa, mặt sông ánh lên sắc bạc dưới ánh nắng chói chang. Người lớn nghỉ ngơi dưới bóng cây ven sông, trẻ em tắm mát, nô đùa vui vẻ. Tiếng cười nói, tiếng nước vỗ vào bờ hòa quyện vào nhau, tạo nên một khung cảnh vui tươi, nhộn nhịp.
Dòng sông mùa gặt không chỉ là nơi vận chuyển lúa mà còn là nơi gắn bó với bao hoạt động của làng quê. Em yêu dòng sông ấy, yêu những ngày mùa rộn ràng, hối hả.
Mỗi khi nhớ về dòng sông mùa gặt, em lại thấy lòng mình rộn ràng, tự hào. Em mong dòng sông sẽ mãi trong xanh, sạch đẹp, để mãi là nguồn sống của quê hương.
Mỗi năm, vào dịp lễ hội, dòng sông quê em lại trở nên sôi động và rực rỡ hơn bao giờ hết. Dòng nước không chỉ đẹp mà còn là nơi diễn ra bao hoạt động vui tươi, náo nhiệt.
Từ xa nhìn lại, dòng sông như một dải lụa xanh mềm mại, uốn quanh làng. Hai bên bờ là những hàng tre, bãi cỏ xanh mướt, xa xa là những lá cờ nhiều màu sắc bay phấp phới. Mặt nước phẳng lặng, trong veo, phản chiếu ánh nắng rực rỡ và những chiếc thuyền trang trí lộng lẫy.
Buổi sáng, khi mặt trời vừa lên, ánh nắng chiếu xuống mặt sông lấp lánh như rắc vàng. Tiếng trống hội, tiếng hò reo vang vọng khắp nơi. Những chiếc thuyền đua nối đuôi nhau lướt nhanh trên mặt nước, tạo nên không khí náo nhiệt, hào hứng.
Buổi chiều, khi nắng nhạt dần, mặt sông nhuộm một màu vàng óng ả. Người dân tụ tập hai bên bờ xem đua thuyền, cổ vũ, reo hò. Tiếng cười nói, tiếng trống hội hòa quyện vào nhau, tạo nên một bức tranh lễ hội rực rỡ, sống động.
Dòng sông trong lễ hội không chỉ là nơi vui chơi mà còn là nơi gắn kết tình làng xóm, tình quê hương. Em yêu dòng sông ấy, yêu những ngày hội tưng bừng, rộn rã.
Mỗi khi nhớ về dòng sông trong lễ hội, em lại thấy lòng mình hân hoan, tự hào. Em mong dòng sông sẽ mãi trong xanh, sạch đẹp, để mãi là nơi diễn ra những lễ hội truyền thống của quê hương.
Quê em có một dòng sông nhỏ, nơi mỗi buổi chiều lại xuất hiện những đàn cò trắng bay về kiếm ăn. Hình ảnh ấy đã trở thành một phần không thể thiếu trong ký ức tuổi thơ của em.
Nhìn từ xa, dòng sông như một dải lụa xanh mềm mại, uốn lượn quanh cánh đồng lúa. Hai bên bờ là những bãi cỏ, bãi ngô xanh mướt, xa xa là những bụi tre già. Mặt nước phẳng lặng, trong veo, phản chiếu bầu trời xanh thẳm và những đám mây trắng. Buổi chiều, khi hoàng hôn buông xuống, ánh nắng nhuộm vàng mặt nước. Đàn cò trắng bay về đậu kín hai bên bờ, chao liệng trên mặt sông, tạo nên một khung cảnh tuyệt đẹp. Tiếng cánh cò vỗ nhẹ, tiếng nước vỗ vào bờ hòa quyện vào nhau, tạo nên một bản nhạc êm đềm của làng quê.
Người dân quê em rất yêu quý đàn cò, luôn bảo vệ, chăm sóc để chúng có nơi sinh sống. Trẻ em thường ra bờ sông ngắm cò, hái hoa bắt bướm, nô đùa vui vẻ. Dòng sông và đàn cò trắng đã trở thành hình ảnh quen thuộc, gần gũi với em. Em yêu dòng sông ấy, yêu những đàn cò trắng, yêu vẻ đẹp thanh bình, giản dị của quê hương.
Mỗi khi nhớ về dòng sông và đàn cò trắng, em lại thấy lòng mình nhẹ nhõm, yên bình. Em mong dòng sông sẽ mãi trong xanh, sạch đẹp, để đàn cò trắng mãi bay về mỗi chiều.
Buổi sáng tinh mơ, khi mọi người còn chưa thức dậy, dòng sông quê em đã bừng tỉnh với vẻ đẹp dịu dàng, trong trẻo.
Từ xa nhìn lại, dòng sông như một dải lụa xanh mềm mại, uốn quanh làng. Mặt nước phẳng lặng, trong veo, phản chiếu ánh sáng nhạt của bình minh. Hai bên bờ là những hàng cây xanh mướt, bóng cây in xuống mặt nước tạo thành những hình ảnh lung linh, huyền ảo. Làn sương mỏng phủ trên mặt sông như tấm voan trắng, làm cho cảnh vật trở nên mờ ảo, thơ mộng. Tiếng chim hót líu lo, tiếng mái chèo khua nước của những người đi chợ sớm vang vọng khắp nơi.
Người dân quê em đã bắt đầu một ngày mới bên dòng sông. Các bác chài thả lưới, kéo cá, những chiếc thuyền nhỏ lững lờ trôi trên mặt nước. Trẻ em theo mẹ ra bờ sông lấy nước, hái rau, cười nói rộn ràng. Dòng sông buổi sáng tinh mơ mang đến cho em cảm giác bình yên, trong lành. Em yêu dòng sông ấy, yêu những buổi sáng trong trẻo, thanh bình bên bờ nước mát.
Mỗi khi nhớ về dòng sông buổi sáng, em lại thấy lòng mình nhẹ nhõm, yêu đời hơn. Em mong dòng sông sẽ mãi trong xanh, sạch đẹp, để mỗi ngày mới lại bắt đầu với bao niềm vui, hy vọng.
Đêm rằm, dòng sông quê em trở nên lung linh, huyền ảo dưới ánh trăng vàng. Đó là khoảnh khắc đẹp nhất, lãng mạn nhất mà em từng được chứng kiến.
Từ xa nhìn lại, dòng sông như một dải lụa bạc, lấp lánh ánh trăng. Mặt nước phẳng lặng, trong veo, phản chiếu ánh sáng dịu dàng của vầng trăng tròn vành vạnh. Hai bên bờ là những hàng cây in bóng xuống mặt nước, tạo nên một khung cảnh yên bình, thơ mộng.
Tiếng côn trùng râm ran, tiếng nước vỗ nhẹ vào bờ hòa quyện vào nhau, tạo nên một bản nhạc du dương của đêm trăng. Trẻ em tụ tập bên bờ sông, chơi đèn lồng, thả hoa đăng, tiếng cười nói vang vọng khắp nơi. Người lớn ngồi bên bờ sông trò chuyện, ngắm trăng, kể chuyện cổ tích cho con cháu nghe. Không khí đêm rằm thật ấm áp, sum vầy. Dòng sông và ánh trăng rằm đã trở thành hình ảnh đẹp, in sâu trong tâm trí em. Em yêu dòng sông ấy, yêu những đêm trăng sáng, yêu sự bình yên, ấm áp của quê hương.
Mỗi khi nhớ về dòng sông và ánh trăng rằm, em lại thấy lòng mình nhẹ nhõm, hạnh phúc. Em mong dòng sông sẽ mãi trong xanh, sạch đẹp, để trăng rằm mãi soi sáng bến nước quê hương.
Ngày mưa, dòng sông quê em khoác lên mình một vẻ đẹp khác lạ, trầm lắng và sâu lắng. Dòng nước không còn trong xanh mà trở nên đục ngầu, cuộn chảy mạnh mẽ.
Từ xa nhìn lại, dòng sông như một dải lụa xám bạc, lặng lẽ uốn mình quanh làng. Mặt nước dâng cao, sóng vỗ vào bờ nghe rào rạt. Hai bên bờ là những hàng cây rũ nước, lá cây rơi lả tả xuống mặt sông. Buổi sáng, những hạt mưa nhỏ li ti rơi xuống mặt nước, tạo thành những vòng sóng nhỏ lan tỏa. Không khí mát mẻ, trong lành, cảnh vật trở nên mờ ảo, huyền bí.
Buổi chiều, mưa tạnh, mặt sông lại phẳng lặng, trong veo. Những chú chim bay về tổ, tiếng nước vỗ vào bờ nghe thật êm dịu. Người dân ra bờ sông kiểm tra lưới cá, trẻ em ra nhặt củi, hái hoa dại ven bờ. Dòng sông ngày mưa mang đến cho em cảm giác yên bình, sâu lắng. Em yêu dòng sông ấy, yêu những ngày mưa nhẹ nhàng, lãng mạn.
Mỗi khi nhớ về dòng sông ngày mưa, em lại thấy lòng mình nhẹ nhõm, bình yên. Em mong dòng sông sẽ mãi trong xanh, sạch đẹp, để mỗi ngày mưa lại là một ngày đẹp của quê hương.
Mùa nước nổi, dòng sông quê em trở nên rộng lớn và mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Nước dâng cao, tràn ngập các bãi bồi, đồng ruộng, tạo nên một bức tranh thiên nhiên kỳ vĩ.
Từ xa nhìn lại, dòng sông như một biển nước mênh mông, uốn lượn quanh làng. Mặt nước dập dềnh sóng nhỏ, phản chiếu bầu trời trong xanh và những cụm mây trắng trôi lững lờ. Hai bên bờ là những hàng cây xanh mướt, bãi cỏ ngập nước, lũy tre già rì rào trong gió. Buổi sáng, khi mặt trời vừa lên, ánh nắng chiếu xuống mặt nước lấp lánh như dát vàng. Người dân chèo thuyền đi hái bông điên điển, đánh cá, kéo lưới. Trẻ em tụ tập bơi lội, bắt cá, nô đùa vui vẻ.
Buổi chiều, khi hoàng hôn buông xuống, mặt nước nhuộm một màu vàng óng ả. Những chiếc thuyền nhỏ lững lờ trôi về bến, tiếng mái chèo khua nước vang vọng khắp nơi. Dòng sông mùa nước nổi không chỉ là nguồn sống mà còn là nơi gắn bó với bao kỷ niệm của người dân quê em. Em yêu dòng sông ấy, yêu những ngày nước nổi, yêu sự trù phú, dồi dào của quê hương.
Mỗi khi nhớ về dòng sông mùa nước nổi, em lại thấy lòng mình rộn ràng, tự hào. Em mong dòng sông sẽ mãi trong xanh, sạch đẹp, để mùa nước nổi mãi là mùa hạnh phúc của quê hương.
Dòng sông quê em không chỉ đẹp mà còn là nơi nuôi sống biết bao gia đình bằng nghề chài lưới. Ngắm nhìn dòng sông mỗi ngày, em càng thêm yêu quý, trân trọng truyền thống của quê hương mình.
Từ xa nhìn lại, dòng sông như một dải lụa xanh mềm mại, uốn quanh làng. Mặt nước phẳng lặng, trong veo, phản chiếu ánh nắng và bóng cây ven bờ. Hai bên bờ là những bụi tre, bãi cỏ xanh mướt, xa xa là những chiếc thuyền nhỏ neo đậu. Buổi sáng, khi mặt trời vừa lên, các bác chài đã ra sông thả lưới, kéo cá. Tiếng mái chèo khua nước, tiếng cá quẫy vang vọng khắp nơi. Mặt nước lấp lánh ánh vàng, những chiếc lưới tung ra như những cánh chim lớn.
Buổi chiều, khi hoàng hôn buông xuống, các bác chài lại kéo lưới về, trên thuyền đầy ắp cá tươi. Trẻ em tụ tập xem cá, giúp bố mẹ phân loại, tiếng cười nói vang vọng khắp bến nước. Nghề chài lưới đã gắn bó với dòng sông từ bao đời nay. Em yêu dòng sông ấy, yêu những người lao động cần cù, yêu truyền thống quê hương.
Mỗi khi nhớ về dòng sông và nghề chài lưới, em lại thấy lòng mình tự hào, biết ơn. Em mong dòng sông sẽ mãi trong xanh, sạch đẹp, để nghề chài lưới mãi phát triển, nuôi sống bao thế hệ.
Những buổi chiều thả diều bên dòng sông quê là kỷ niệm đẹp nhất của tuổi thơ em. Dòng sông lúc ấy như khoác lên mình một chiếc áo rực rỡ, tràn đầy sức sống.
Từ xa nhìn lại, dòng sông như một dải lụa xanh mềm mại, uốn lượn quanh làng. Mặt nước phản chiếu ánh nắng chiều vàng óng, những cánh diều đủ màu sắc bay lượn trên bầu trời trong xanh. Hai bên bờ là những bãi cỏ, bãi ngô xanh mướt, lũ trẻ tụ tập vui đùa, thả diều, bắt bướm. Buổi chiều, khi hoàng hôn buông xuống, ánh nắng nhuộm vàng mặt nước. Tiếng cười nói, tiếng gọi nhau thả diều vang vọng khắp nơi. Những cánh diều bay cao, chao liệng trên bầu trời, tạo nên một bức tranh sống động, rực rỡ. Người lớn ra bờ sông trò chuyện, ngắm cảnh, trẻ em nô đùa, thả diều, tất cả đều hòa quyện vào nhịp sống yên bình của làng quê. Dòng sông và những buổi chiều thả diều đã trở thành kỷ niệm đẹp, in sâu trong tâm trí em. Em yêu dòng sông ấy, yêu những cánh diều tuổi thơ, yêu sự bình yên, hạnh phúc của quê hương.
Mỗi khi nhớ về dòng sông và những buổi chiều thả diều, em lại thấy lòng mình rộn ràng, hạnh phúc. Em mong dòng sông sẽ mãi trong xanh, sạch đẹp, để những cánh diều mãi bay cao trên bầu trời quê hương.
Dòng sông quê em mỗi độ hè về lại phủ đầy hoa lục bình tím biếc. Hình ảnh ấy khiến dòng sông trở nên thơ mộng, dịu dàng hơn bao giờ hết.
Từ xa nhìn lại, dòng sông như một tấm thảm xanh tím mềm mại, trải dài giữa hai bờ ruộng lúa. Mặt nước phẳng lặng, những khóm lục bình trôi lững lờ, hoa tím nở rộ, tỏa hương dịu nhẹ. Hai bên bờ là những hàng dừa nghiêng bóng, bãi cỏ xanh mướt, xa xa là những bụi tre già.
Buổi sáng, khi mặt trời vừa lên, ánh nắng chiếu xuống mặt nước lấp lánh, hoa lục bình càng thêm rực rỡ. Tiếng chim hót, tiếng gió thổi qua những khóm hoa tạo nên một bản nhạc du dương của thiên nhiên.
Buổi chiều, khi hoàng hôn buông xuống, hoa lục bình như ánh lên sắc tím huyền ảo. Những chiếc thuyền nhỏ lướt nhẹ trên mặt nước, lách qua những khóm hoa, tạo nên một bức tranh thơ mộng, yên bình.
Dòng sông và hoa lục bình tím đã trở thành hình ảnh đẹp, gần gũi với em. Em yêu dòng sông ấy, yêu sắc tím dịu dàng của hoa lục bình, yêu vẻ đẹp giản dị, thanh bình của quê hương.
Mỗi khi nhớ về dòng sông và hoa lục bình tím, em lại thấy lòng mình nhẹ nhõm, yên bình. Em mong dòng sông sẽ mãi trong xanh, sạch đẹp, để hoa lục bình mãi nở rộ trên dòng nước quê hương.
Mùa thu về, dòng sông quê em trở nên dịu dàng, thơ mộng hơn bao giờ hết. Dòng nước trong xanh, phẳng lặng, phản chiếu sắc vàng óng ả của hàng cây ven bờ.
Từ xa nhìn lại, dòng sông như một dải lụa xanh mềm mại, uốn quanh làng. Hai bên bờ là những hàng cây bàng, cây sấu chuyển màu vàng rực rỡ. Mặt nước trong veo, phẳng lặng, phản chiếu ánh nắng thu dịu nhẹ và những chiếc lá vàng rơi lả tả. Buổi sáng, sương mỏng phủ trên mặt sông, ánh nắng chiếu xuống mặt nước lấp lánh. Tiếng chim hót, tiếng gió thổi qua hàng cây tạo nên một bản nhạc nhẹ nhàng, êm dịu.
Buổi chiều, khi nắng nhạt dần, mặt sông nhuộm một màu vàng óng ả. Những chiếc thuyền nhỏ lững lờ trôi trên mặt nước, trẻ em tụ tập thả thuyền giấy, nhặt lá vàng, nô đùa vui vẻ. Dòng sông mùa thu mang đến cho em cảm giác bình yên, nhẹ nhàng. Em yêu dòng sông ấy, yêu sắc vàng của mùa thu, yêu vẻ đẹp thơ mộng, dịu dàng của quê hương.
Mỗi khi nhớ về dòng sông mùa thu, em lại thấy lòng mình nhẹ nhõm, hạnh phúc. Em mong dòng sông sẽ mãi trong xanh, sạch đẹp, để mùa thu mãi là mùa đẹp nhất của quê hương.
Bến nước đầu làng bên dòng sông quê em là nơi gắn bó với biết bao thế hệ. Đó là nơi người dân lấy nước, giặt giũ, trò chuyện, là nơi lưu giữ những kỷ niệm đẹp của làng quê.
Từ xa nhìn lại, dòng sông như một dải lụa xanh mềm mại, uốn quanh làng. Bến nước đầu làng là một khoảng đất rộng, có những bậc đá dẫn xuống mặt nước. Hai bên bờ là những hàng tre, bãi cỏ xanh mướt, xa xa là những bụi chuối, cây dừa. Buổi sáng, khi mặt trời vừa lên, người dân ra bến nước lấy nước, giặt giũ, rửa rau, trò chuyện rôm rả. Tiếng nước vỗ vào bờ, tiếng cười nói vang vọng khắp nơi. Mặt nước trong veo, phản chiếu ánh nắng rực rỡ và bóng người qua lại.
Buổi chiều, trẻ em tụ tập bên bến nước tắm mát, nô đùa, bắt cá, thả thuyền giấy. Tiếng cười nói, tiếng nước vỗ vào bờ hòa quyện vào nhau, tạo nên một bức tranh sống động, vui tươi. Bến nước đầu làng và dòng sông đã trở thành hình ảnh quen thuộc, gần gũi với em. Em yêu dòng sông ấy, yêu bến nước đầu làng, yêu sự bình yên, gắn bó của quê hương.
Mỗi khi nhớ về dòng sông và bến nước đầu làng, em lại thấy lòng mình nhẹ nhõm, hạnh phúc. Em mong dòng sông sẽ mãi trong xanh, sạch đẹp, để bến nước đầu làng mãi là nơi sum vầy của làng quê.
Mỗi năm, vào dịp lễ hội, dòng sông quê em lại trở nên sôi động với những cuộc đua thuyền truyền thống. Đó là dịp cả làng cùng nhau vui chơi, cổ vũ, hòa mình vào không khí lễ hội rộn rã.
Từ xa nhìn lại, dòng sông như một dải lụa xanh mềm mại, uốn quanh làng. Mặt nước phẳng lặng, trong veo, phản chiếu ánh nắng rực rỡ và những chiếc thuyền đua trang trí lộng lẫy. Hai bên bờ là những hàng tre, bãi cỏ xanh mướt, xa xa là những lá cờ nhiều màu sắc bay phấp phới. Buổi sáng, khi mặt trời vừa lên, tiếng trống hội, tiếng hò reo vang vọng khắp nơi. Những chiếc thuyền đua nối đuôi nhau lướt nhanh trên mặt nước, tạo nên không khí náo nhiệt, hào hứng. Người dân tụ tập hai bên bờ cổ vũ, reo hò, tiếng cười nói vang vọng khắp nơi.
Buổi chiều, khi nắng nhạt dần, mặt sông nhuộm một màu vàng óng ả. Những chiếc thuyền đua kết thúc, người dân tụ tập bên bờ sông trò chuyện, ngắm cảnh, tận hưởng không khí lễ hội. Dòng sông và những ngày hội đua thuyền đã trở thành truyền thống đẹp của quê hương. Em yêu dòng sông ấy, yêu lễ hội đua thuyền, yêu sự đoàn kết, vui tươi của làng quê.
Mỗi khi nhớ về dòng sông và những ngày hội đua thuyền, em lại thấy lòng mình rộn ràng, tự hào. Em mong dòng sông sẽ mãi trong xanh, sạch đẹp, để lễ hội đua thuyền mãi là niềm vui của quê hương.
Mùa xuân về, dòng sông quê em trở nên tươi đẹp, rực rỡ hơn bao giờ hết. Dòng nước trong xanh, phẳng lặng, phản chiếu sắc xuân tràn đầy sức sống.
Từ xa nhìn lại, dòng sông như một dải lụa xanh mềm mại, uốn quanh làng. Hai bên bờ là những hàng cây đâm chồi nảy lộc, hoa cỏ khoe sắc rực rỡ. Mặt nước trong veo, phẳng lặng, phản chiếu ánh nắng ấm áp và màu xanh mướt của cây cỏ. Buổi sáng, khi mặt trời vừa lên, ánh nắng chiếu xuống mặt nước lấp lánh. Tiếng chim hót, tiếng gió thổi qua hàng cây tạo nên một bản nhạc vui tươi, rộn rã. Người dân ra bờ sông trồng cây, chăm sóc hoa, trẻ em tụ tập chơi đùa, thả thuyền giấy.
Buổi chiều, khi nắng nhạt dần, mặt sông nhuộm một màu vàng óng ả. Những chiếc thuyền nhỏ lững lờ trôi trên mặt nước, trẻ em nhặt hoa, bắt bướm, nô đùa vui vẻ. Dòng sông mùa xuân mang đến cho em cảm giác bình yên, hạnh phúc. Em yêu dòng sông ấy, yêu sắc xuân tươi đẹp, yêu sự sống động, rực rỡ của quê hương.
Mỗi khi nhớ về dòng sông mùa xuân, em lại thấy lòng mình nhẹ nhõm, yêu đời hơn. Em mong dòng sông sẽ mãi trong xanh, sạch đẹp, để mùa xuân mãi là mùa đẹp nhất của quê hương.
Buổi tối, khi mọi người đã trở về nhà, dòng sông quê em trở nên yên bình, tĩnh lặng hơn bao giờ hết. Dòng nước lặng lẽ trôi, mang theo bao câu chuyện của làng quê.
Từ xa nhìn lại, dòng sông như một dải lụa đen mềm mại, lấp lánh ánh đèn từ những mái nhà ven sông. Mặt nước phẳng lặng, trong veo, phản chiếu ánh trăng, ánh sao và những ngọn đèn leo lét. Hai bên bờ là những hàng cây in bóng xuống mặt nước, tạo nên một khung cảnh huyền ảo, thơ mộng. Tiếng côn trùng râm ran, tiếng nước vỗ nhẹ vào bờ hòa quyện vào nhau, tạo nên một bản nhạc du dương của đêm tối. Người dân ngồi bên bờ sông trò chuyện, ngắm trăng, tận hưởng không khí mát mẻ, yên bình. Trẻ em tụ tập chơi đùa, thả thuyền giấy, bắt đom đóm, tiếng cười nói vang vọng khắp nơi. Dòng sông buổi tối mang đến cho em cảm giác bình yên, nhẹ nhõm.
Em yêu dòng sông ấy, yêu những buổi tối yên bình, yêu sự tĩnh lặng, ấm áp của quê hương. Mỗi khi nhớ về dòng sông buổi tối, em lại thấy lòng mình nhẹ nhõm, hạnh phúc. Em mong dòng sông sẽ mãi trong xanh, sạch đẹp, để buổi tối mãi là thời gian yên bình nhất của làng quê.
Những ngày hè oi ả, dòng sông quê em trở thành nơi giải nhiệt lý tưởng của lũ trẻ trong làng. Dòng nước trong xanh, mát lạnh, mang lại cảm giác sảng khoái, dễ chịu.
Từ xa nhìn lại, dòng sông như một dải lụa xanh mềm mại, uốn quanh làng. Hai bên bờ là những hàng tre, bãi cỏ xanh mướt, xa xa là những cây dừa nghiêng bóng. Mặt nước trong veo, phẳng lặng, phản chiếu ánh nắng chói chang của mùa hè. Buổi trưa, khi nắng lên cao, lũ trẻ tụ tập bên bờ sông, nhảy ùm xuống nước, bơi lội, nô đùa, tiếng cười vang vọng khắp một vùng. Người lớn ra bờ sông giặt giũ, rửa rau, trò chuyện rôm rả. Tiếng nước vỗ vào bờ, tiếng chim hót, tiếng côn trùng râm ran hòa quyện vào nhau, tạo nên một bản nhạc vui tươi của mùa hè.
Dòng sông những ngày hè oi ả không chỉ là nơi giải nhiệt mà còn là nơi gắn kết tình bạn, tình làng xóm. Em yêu dòng sông ấy, yêu những ngày hè sôi động, yêu sự mát lành, trong trẻo của quê hương.
Mỗi khi nhớ về dòng sông những ngày hè, em lại thấy lòng mình rộn ràng, hạnh phúc. Em mong dòng sông sẽ mãi trong xanh, sạch đẹp, để mùa hè mãi là mùa vui nhất của tuổi thơ.
Cảnh sông nước quê hương hiện lên qua từng trang văn thật mộc mạc mà sâu lắng, chứa đựng biết bao yêu thương của người viết. Qua đề tài này, các em học sinh không chỉ rèn kỹ năng miêu tả cảnh vật mà còn học cách cảm nhận vẻ đẹp của thiên nhiên và trân trọng cuộc sống yên bình quanh mình.
Bài viết có hữu ích với bạn không?
Cám ơn bạn đã phản hồi!