1. Mở bài
Giới thiệu chung: Nêu ý nghĩa của truyền thống “uống nước nhớ nguồn”: là truyền thống tốt đẹp của dân tộc Việt Nam, thể hiện lòng biết ơn đối với thế hệ đi trước.
Dẫn dắt và giới thiệu sự việc sẽ kể: Em (hoặc lớp, trường, địa phương) đã tham gia một hoạt động thể hiện truyền thống đó.
Ví dụ:
2. Thân bài
a. Hoàn cảnh diễn ra sự việc
b. Diễn biến sự việc
3. Kết bài
Khẳng định lại ý nghĩa của sự việc: giúp em nhận ra giá trị của lòng biết ơn.
Nêu cảm nghĩ hoặc bài học rút ra:
Truyền thống uống nước nhớ nguồn từ xa xưa đã trở thành một nét đẹp văn hóa không thể thiếu trong tâm hồn người Việt Nam. Đây là lời nhắc nhở về lòng biết ơn, sự trân trọng công lao của những thế hệ đi trước, những người đã hy sinh, đóng góp cho đất nước và quê hương, được thể hiện qua nhiều hoạt động ý nghĩa và sâu sắc trong cuộc sống.
Truyền thống uống nước nhớ nguồn từ xa xưa đã trở thành một nét đẹp văn hóa không thể thiếu trong tâm hồn người Việt Nam. Đây là lời nhắc nhở về lòng biết ơn, sự trân trọng công lao của những thế hệ đi trước, những người đã hy sinh, đóng góp cho đất nước và quê hương. Vào dịp 27/7 – Ngày Thương binh Liệt sĩ, em cùng các bạn trong lớp đã có dịp tham gia buổi dâng hương, dọn dẹp tại nghĩa trang liệt sĩ xã nhà. Đó là một hoạt động sâu sắc giúp em càng thêm hiểu và tự hào về truyền thống uống nước nhớ nguồn của dân tộc.
Ngày 27/7 năm nay, không khí trong làng em bỗng trở nên lặng lẽ và trang nghiêm hơn hẳn. Từ sáng sớm, dưới sự hướng dẫn của thầy cô và các anh chị đoàn viên thanh niên, chúng em tập trung tại cổng nghĩa trang liệt sĩ địa phương. Các bạn trong lớp ai cũng mặc đồng phục chỉnh tề, cài băng đỏ trên tay, khuôn mặt háo hức nhưng ánh mắt đều lộ rõ vẻ nghiêm trang. Tham gia hoạt động này còn có các bác cựu chiến binh, lãnh đạo xã và người dân địa phương.
Mở đầu buổi lễ là phần chào cờ, hát Quốc ca trong không khí long trọng, tiếng Quốc ca vang lên giữa cánh đồng yên ả càng khiến em cảm thấy xúc động. Sau đó, thầy hiệu trưởng lên phát biểu, nhắc nhở về ý nghĩa sâu sắc của Ngày Thương binh Liệt sĩ và giải thích cho chúng em hiểu về truyền thống uống nước nhớ nguồn mà ông cha để lại.
Tiếp đó, chúng em cùng các anh chị đoàn thanh niên chia nhau dọn dẹp quanh từng phần mộ liệt sĩ. Các bạn cẩn thận nhổ cỏ, quét lá, lau tấm bia ghi tên từng liệt sĩ. Em nhớ mãi hình ảnh chị Chi – lớp trưởng, nhẹ nhàng dùng khăn mềm lau lớp bụi trên tấm bia đá, vừa làm vừa đọc nhỏ tên người chiến sĩ mà lòng rưng rưng cảm xúc.
Khi công việc dọn dẹp hoàn tất, cả đoàn xếp thành hàng ngay ngắn, mỗi người cầm một nén hương. Trong làn khói thơm bảng lảng, lần lượt từng bạn dâng hương lên các phần mộ. Em cúi đầu thành kính, thầm gửi lời biết ơn đến những người đã ngã xuống vì độc lập, tự do của Tổ quốc. Không ai nói gì, chỉ còn nghe tiếng gió thì thào và tiếng hương cháy khẽ khàng, như lời nhắn gửi của quá khứ thiêng liêng.
Sau phần lễ dâng hương, các bác cựu chiến binh kể cho chúng em nghe những câu chuyện xúc động về một thời bom đạn, về sự hy sinh thầm lặng của bao lớp người đi trước. Có bạn đã rơi nước mắt khi nghe chuyện về một người lính trẻ chưa kịp trở về quê nhà đã mãi nằm lại nơi mảnh đất này.
Buổi dọn dẹp, dâng hương kết thúc trong không khí đầm ấm, ấm áp tình cảm. Những hàng mộ liệt sĩ như tỏa sáng hơn dưới ánh nắng ban mai. Em cùng các bạn cảm thấy mình trưởng thành hơn, xúc động trước sự hy sinh lớn lao của những người đi trước. Truyền thống uống nước nhớ nguồn không còn là những lời dạy trên trang sách mà đã trở thành trải nghiệm sâu sắc trong lòng mỗi thành viên. Em tự nhủ bản thân phải cố gắng học tập, rèn luyện thật tốt, sống chan hòa, sống có ích để không phụ lòng những thế hệ cha anh đã đổ bao xương máu cho quê hương hôm nay thanh bình.
Buổi tham gia dọn dẹp, dâng hương tại nghĩa trang liệt sĩ đã giúp em hiểu rõ hơn về giá trị đích thực của lòng biết ơn và truyền thống uống nước nhớ nguồn. Em tự hào vì được là người Việt Nam, sinh ra và lớn lên trên mảnh đất giàu truyền thống. Em sẽ ghi nhớ công lao to lớn của các anh hùng liệt sĩ, luôn cố gắng trở thành người có ích cho xã hội và góp phần gìn giữ những giá trị tốt đẹp ấy mãi mãi.
Dân tộc Việt Nam qua biết bao thăng trầm của lịch sử vẫn luôn giữ gìn và phát huy truyền thống uống nước nhớ nguồn. Đó là lòng biết ơn, sự kính trọng đối với những người đã có công xây dựng, bảo vệ đất nước. Dịp Tết vừa qua, em cùng các bạn học sinh trong trường đã có dịp đến thăm hỏi, tặng quà các bà mẹ Việt Nam anh hùng tại địa phương, một hoạt động đầy ý nghĩa thể hiện tinh thần uống nước nhớ nguồn của thế hệ trẻ.
Tết Nguyên đán là dịp sum vầy, ai cũng háo hức được về bên gia đình. Nhưng em luôn nhớ lời thầy cô: “Muốn biết ơn hôm nay, hãy nhớ đến những người đã hi sinh cho ngày mai.” Sáng 25 tháng Chạp, em cùng các bạn được thầy cô và đoàn thanh niên tổ chức một chuyến đi thăm hỏi, trao quà cho các bà mẹ Việt Nam anh hùng trong xã. Thành phần tham gia gồm các đại diện học sinh, thầy cô giáo, các cô chú đoàn viên và cán bộ xã.
Trên đường đến nhà mẹ Lê Thị Bốn – người mẹ đã tiễn chồng và hai con trai lên đường nhập ngũ và mãi mãi không trở về – cả đoàn chúng em đều lặng lẽ, ai cũng suy nghĩ về những mất mát của mẹ. Bước chân vào ngôi nhà nhỏ, em nhìn thấy mẹ Bốn tuổi đã cao nhưng nụ cười vẫn hiền hậu.
Cô chủ nhiệm đại diện chúc Tết, hỏi thăm sức khỏe, rồi trao tận tay mẹ phần quà nhỏ gồm bánh chưng, mứt, trà và một phong bao lì xì đậm nghĩa tình. Em cùng các bạn quây quần quanh mẹ, lắng nghe mẹ kể chuyện về những ngày chiến tranh, về những kỉ vật người con, người chồng để lại. Mắt mẹ ngân ngấn nước, đôi bàn tay gầy nắm chặt tay em như gửi gắm bao thương yêu, hy vọng vào thế hệ hôm nay.
Đoàn tiếp tục đến thăm hai mẹ Việt Nam anh hùng khác trong xã. Nhà ai cũng đơn sơ nhưng ngập tràn không khí ấm cúng, từ ánh mắt, nụ cười chân thành của mẹ dành cho chúng em. Dù tuổi đã cao, các mẹ vẫn luôn động viên con cháu phải sống tốt, chăm ngoan, giữ gìn truyền thống dân tộc. Em cùng các bạn giúp mẹ lau dọn ban thờ, quét nhà, pha trà, trò chuyện cho mẹ vui.
Sau khi kết thúc chuyến thăm, em mang trong lòng một niềm xúc động khó tả. Em cảm thấy hạnh phúc mà biết ơn những người mẹ đã dâng trọn tuổi trẻ, hi sinh cả cuộc đời vì nền độc lập của dân tộc. Hoạt động này giúp cho em hiểu hơn về truyền thống uống nước nhớ nguồn, về sự tri ân, lòng biết ơn. Em tự nhủ bản thân phải cố gắng học giỏi, sống tốt để không phụ lòng các mẹ.
Chuyến thăm hỏi, tặng quà các bà mẹ Việt Nam anh hùng dịp Tết đã truyền cho em niềm tự hào và lòng kính trọng sâu sắc. Em hiểu rằng, truyền thống uống nước nhớ nguồn không chỉ là lời nói, mà còn là những việc làm cụ thể, thiết thực trong cuộc sống. Em sẽ luôn ghi nhớ công lao các mẹ, phấn đấu trở thành người xứng đáng với sự hi sinh cao cả ấy.
Truyền thống uống nước nhớ nguồn của dân tộc Việt Nam không chỉ thể hiện qua sự biết ơn đối với các bậc tiền nhân, anh hùng liệt sĩ mà còn được thể hiện bằng tấm lòng tôn kính, tri ân đối với thầy cô giáo – những người đã dạy dỗ, dìu dắt chúng em từng bước trưởng thành. Nhân dịp 20/11 – Ngày Nhà giáo Việt Nam, lớp em đã tổ chức một buổi lễ tri ân thầy cô đầy cảm xúc ngay tại lớp học thân thương.
Sáng 20/11, tiết trời se lạnh, hàng cây trước sân trường như cũng nghiêng mình chào đón ngày đặc biệt. Cả trường rực rỡ cờ hoa, tiếng nhạc vang lên vui tươi. Lớp em đã chuẩn bị rất kỹ cho buổi lễ tri ân này từ nhiều ngày trước. Các bạn háo hức, gương mặt rạng rỡ nhưng cũng đầy hồi hộp, mong được bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc tới thầy cô.
Buổi lễ bắt đầu bằng tiết mục văn nghệ do chính các bạn trong lớp biểu diễn. Những lời ca, điệu múa như thay lời muốn nói gửi đến thầy cô giáo kính yêu. Sau phần văn nghệ, bạn Dũng – lớp trưởng – đại diện cả lớp đứng lên gửi lời tri ân, cảm ơn công lao dạy dỗ của các thầy cô, những người ngày ngày cần mẫn chắp cánh ước mơ cho bao thế hệ học trò.
Các bạn trong lớp lần lượt mang những bông hoa tươi thắm, những tấm thiệp do tự tay mình làm đến tặng thầy cô. Em thầm cảm ơn cô chủ nhiệm đã luôn bên cạnh chỉ bảo, dìu dắt em vượt qua những khó khăn trong học tập và cuộc sống. Những ánh mắt, nụ cười, những giọt nước mắt xúc động lặng lẽ rơi trên má. Thầy cô cũng bất ngờ trước tấm lòng của học sinh, cảm động ôm lấy từng bạn như truyền thêm nghị lực và tình thương.
Sau phần quà tặng, lớp em cùng cô giáo tổ chức bữa tiệc nhỏ với bánh ngọt, trái cây. Không khí ấm áp, rộn ràng tiếng cười. Thầy cô kể lại những kỷ niệm vui buồn của nghề “trồng người”, nhắn nhủ chúng em tiếp tục cố gắng học tập, giữ gìn truyền thống “tôn sư trọng đạo” của ông cha. Em cảm nhận được tình cảm gắn bó, yêu thương như một gia đình.
Kết thúc buổi lễ, em vẫn còn lâng lâng xúc động. Lòng biết ơn, kính trọng với thầy cô dâng trào trong trái tim nhỏ bé của em. Em ý thức sâu sắc rằng chính tình thương, sự chăm sóc, dạy dỗ của thầy cô đã giúp em trưởng thành, trở thành người có ích cho xã hội. Em tự hứa sẽ cố gắng thật nhiều để không phụ lòng thầy cô và gìn giữ truyền thống uống nước nhớ nguồn tốt đẹp.
Buổi lễ tri ân thầy cô nhân ngày 20/11 đã để lại trong em nhiều cảm xúc sâu sắc. Hoạt động này không chỉ là dịp bày tỏ lòng biết ơn mà còn là bài học lớn về truyền thống tốt đẹp của dân tộc. Em tự hào được là học trò Việt Nam, lớn lên trong sự dìu dắt của các thầy cô. Em sẽ mãi trân trọng, gìn giữ và phát huy truyền thống uống nước nhớ nguồn trong suốt cuộc đời mình.
Truyền thống uống nước nhớ nguồn là ngọn nguồn sức mạnh, là sợi dây gắn kết bao thế hệ người Việt Nam. Một trong những dịp thể hiện truyền thống ấy chính là ngày Giỗ Tổ Hùng Vương, ngày mà mọi người con đất Việt đều hướng về cội nguồn dân tộc. Năm nay, em may mắn được cùng gia đình tham gia lễ dâng hương tại đền Hùng, cảm nhận sâu sắc vẻ thiêng liêng và ý nghĩa của việc tri ân tổ tiên.
Ngày mùng 10 tháng 3 âm lịch, trời đất như cũng trở nên linh thiêng hơn. Về với đền Hùng, Phú Thọ, dòng người đông đúc, ai cũng đồ lễ trên tay và lòng thành kính trên khuôn mặt. Gia đình em cùng các đoàn du khách, người dân, các em học sinh, sinh viên từ muôn nơi đổ về dự lễ. Ngay từ sáng sớm, không khí đã trang nghiêm, tiếng trống hội vang rộn ràng, khói hương nghi ngút quyện trong sương sớm.
Bước chân lên những bậc đá cổ kính, em cảm thấy như mình đang được sống lại giữa không gian linh thiêng của đất tổ. Dưới bóng cây rợp mát, mọi người lặng lẽ xếp hàng, chuẩn bị cho lễ dâng hương quan trọng nhất trong năm.
Khi đoàn đến điện thờ các vua Hùng, mọi người đều đứng trang nghiêm, tay chắp trước ngực, mắt hướng lên bàn thờ trang trọng. Đại diện ban tổ chức giới thiệu ý nghĩa ngày Giỗ Tổ, nhắc nhở hậu thế luôn nhớ công lao dựng nước của các vua Hùng cách đây hàng nghìn năm.
Lễ dâng hương bắt đầu. Từng người, từng nhóm lần lượt tiến lên, đặt lên bàn thờ bó hương thơm cùng những lễ vật giản dị: bánh chưng, bánh giầy, hoa quả... Trong không khí trầm mặc ấy, em thầm hứa với tổ tiên sẽ cố gắng học giỏi, sống tốt, góp phần xây dựng quê hương, đất nước ngày càng giàu đẹp.
Phía ngoài sân, đội thiếu nhi tổ chức múa hát những bài ca truyền thống. Em cùng các bạn nhỏ từ khắp nơi hào hứng tham gia, cầm cờ nhỏ tung bay, hòa vang tiếng hát ca ngợi tổ tiên, ca ngợi đất nước.
Lễ dâng hương kết thúc, mọi người rời đền với tâm trạng rộn ràng, tự hào. Em cảm nhận rõ hơn ý nghĩa của truyền thống uống nước nhớ nguồn. Được tận mắt nhìn, tận tay chạm vào những dấu tích của lịch sử, em biết ơn các vua Hùng – những người đã khai mở, xây dựng nên một đất nước tươi đẹp để thế hệ con cháu hôm nay thừa hưởng. Em tự hứa sẽ luôn chăm ngoan, học tập và làm nhiều việc tốt để xứng đáng là con cháu Lạc Hồng.
Chuyến đi lễ đền Hùng vào ngày Giỗ Tổ đã để lại trong em ấn tượng sâu đậm về truyền thống uống nước nhớ nguồn. Em tự hào mình là người Việt Nam, được sống và trưởng thành trên đất nước có bề dày lịch sử. Em sẽ luôn ghi nhớ công ơn của tổ tiên, ra sức học tập để góp phần xây dựng quê hương, giữ vững truyền thống tốt đẹp này cho các thế hệ sau.
Truyền thống uống nước nhớ nguồn từ lâu đã trở thành nét đẹp ngàn đời của dân tộc Việt Nam. Đó là truyền thống bày tỏ lòng biết ơn, trân trọng với các bậc tiền nhân đã khai mở, dựng nước và giữ nước. Ở mỗi miền quê, mỗi tập thể, truyền thống ấy luôn được gìn giữ, phát huy qua nhiều hoạt động ý nghĩa. Năm nay, em và các bạn trong lớp vinh dự được thầy cô dẫn đi dâng hương tại đền Hùng nhân dịp Giỗ Tổ Hùng Vương, một sự kiện để lại trong lòng em nhiều cảm xúc khó quên.
Sự kiện diễn ra vào sáng ngày mùng 10 tháng 3 âm lịch, ngay trong dịp cả nước hướng về ngày Giỗ Tổ Hùng Vương. Địa điểm tổ chức là đền Hùng – nơi linh thiêng bậc nhất của dân tộc, thuộc tỉnh Phú Thọ. Đoàn chúng em gồm các bạn trong lớp 5A, thầy chủ nhiệm và các cô giáo bộ môn. Ngoài ra còn có các thành viên trong Đoàn Thanh niên và một số bác phụ huynh tham gia hỗ trợ đưa đón.
Ngay từ sáng sớm, không khí đã trở nên hào hứng, háo hức. Các bạn mặc đồng phục thật chỉn chu, mang theo những bó hoa tươi cùng lòng thành kính. Đến khu vực đền Hùng, không gian trở nên trang nghiêm, uy nghiêm hơn bao giờ hết. Mỗi người đều cảm nhận rõ ý nghĩa đặc biệt của chuyến đi này – là dịp để tri ân các vị Vua Hùng đã có công dựng nước.
Sau khi ổn định đội hình trước cổng đền, thầy chủ nhiệm nhắc nhở mọi người về ý nghĩa của uống nước nhớ nguồn và dặn dò phải cư xử lễ phép, giữ trật tự trong suốt hành trình. Đoàn xếp hàng ngay ngắn, từng bước chậm rãi tiến về phía đền Thượng, mỗi bước chân đều nặng trĩu suy tư và tự hào.
Đến nơi, thầy đại diện lớp lên dâng hương, bày tỏ lòng biết ơn vô hạn trước anh linh các Vua Hùng. Tiếp đó, các bạn trong lớp lần lượt thay nhau dâng hoa, thắp nén nhang thơm trong khói hương trầm mặc. Ai cũng dựng thẳng người, nét mặt nghiêm trang, ánh mắt hướng về ban thờ linh thiêng.
Sau nghi lễ, thầy hướng dẫn cả lớp tham gia nghe thuyết minh về lịch sử đền Hùng, về công lao của các vị Vua Hùng và ý nghĩa của ngày giỗ Tổ. Những câu chuyện về thời kỳ dựng nước, về truyền thống đoàn kết, lòng yêu nước khiến ai nấy đều xúc động, tự hào.
Chuyến đi còn có phần trải nghiệm nhỏ, khi các bạn được tham gia trò chơi dân gian, xem biểu diễn trống đồng – âm thanh vang vọng của non sông, như thôi thúc trong tâm thức mỗi người lòng biết ơn và ý chí vươn lên. Thời gian trôi qua thật nhanh, đoàn phải tạm biệt đền Hùng, mang theo lòng thành kính và những bài học quý giá.
Kết thúc chuyến đi, trong lòng em dâng lên cảm xúc khó tả – vừa xúc động, vừa tự hào, vừa biết ơn sâu sắc đối với công lao của các bậc tiền bối. Đây không chỉ là một chuyến đi tham quan, mà còn là trải nghiệm giáo dục truyền thống sâu sắc, giúp em thấm thía hơn câu ca dao “Dù ai đi ngược về xuôi, nhớ ngày giỗ Tổ mùng mười tháng ba”.
Em tự nhủ sẽ cố gắng học tập, sống tốt, không ngừng rèn luyện để xứng đáng là con cháu của các Vua Hùng, tiếp nối truyền thống tốt đẹp của dân tộc.
Chuyến đi dâng hương tại đền Hùng đã giúp em hiểu sâu sắc hơn về giá trị tuyệt vời của truyền thống uống nước nhớ nguồn. Đó là bài học về lòng biết ơn, về trách nhiệm giữ gìn và phát huy truyền thống quý báu mà ông cha để lại. Em cảm thấy tự hào khi được là người Việt Nam, được sống và lớn lên trong nền hòa bình, độc lập, tiếp nối dòng chảy lịch sử hào hùng của dân tộc.
uống nước nhớ nguồn từ lâu đã trở thành kim chỉ nam trong hành động và suy nghĩ của mỗi người Việt Nam. Đó là truyền thống nhắc nhở thế hệ sau phải biết ơn, tôn kính những người đã hy sinh vì sự bình yên của Tổ quốc. Năm nay, nhân dịp kỷ niệm Ngày Thương binh – Liệt sĩ 27/7, em đã cùng các bạn trong lớp tham gia chương trình “Đền ơn đáp nghĩa” tại nghĩa trang liệt sĩ huyện – một sự kiện ngập tràn cảm xúc sâu lắng và biết ơn.
Sự kiện được tổ chức vào sáng ngày 27 tháng 7 tại nghĩa trang liệt sĩ huyện, nơi yên nghỉ của hàng trăm anh hùng đã ngã xuống vì nền độc lập dân tộc. Thành phần tham gia gồm các bạn học sinh khối 5, thầy cô giáo, đoàn viên thanh niên và người dân trong xã.
Từ sáng sớm, không khí đã tĩnh lặng, trang trọng. Những bó hoa tươi thắm, những ngọn nến lung linh được chuẩn bị sẵn, ai cũng chờ đợi giây phút được bày tỏ tấm lòng thành trước anh linh các liệt sĩ. Em cảm thấy xúc động, khi nghĩ về những mất mát lớn lao mà các thế hệ trước đã trải qua.
Lễ tưởng niệm bắt đầu bằng phút mặc niệm. Cả nghĩa trang lặng đi trong tiếng nhạc “Hồn tử sĩ” vang vọng, ai nấy đều cúi đầu tưởng nhớ công lao của các anh hùng liệt sĩ. Đại diện chính quyền đọc lời tri ân, kể về những tấm gương hy sinh bất khuất, những câu chuyện khiến em và các bạn không khỏi rưng rưng nước mắt.
Sau nghi lễ, chúng em phân nhóm đến các phần mộ, nhẹ nhàng lau sạch từng viên đá, nhổ cỏ dại quanh mộ, cắm hoa và thắp hương cho từng liệt sĩ. Khi nhặt từng chiếc lá vàng, em lặng nhìn tên tuổi, năm sinh – năm mất khắc trên bia, lòng chợt thấy nghẹn ngào, cảm phục những con người đã hy sinh tuổi xuân cho tự do và hòa bình hôm nay.
Ngoài việc dọn dẹp, các bạn còn cùng nhau hát vang bài ca “Như có Bác trong ngày vui đại thắng”, tạo nên bầu không khí ấm áp, gắn kết. Các bác cựu chiến binh cũng tham gia cùng chúng em, kể cho nghe chuyện chiến trường xa xưa, về tình đồng đội, về những ngày tháng gian khó. Mỗi câu chuyện là một trang sử, một bài học về lòng dũng cảm, về nghĩa tình đồng bào.
Kết thúc buổi lễ, em cảm nhận rõ mình đã trưởng thành hơn trong suy nghĩ. Em hiểu sâu sắc giá trị của truyền thống uống nước nhớ nguồn, thấy biết ơn những người đã ngã xuống để em được sống trong thời bình, hạnh phúc. Em tự nhủ mình sẽ cố gắng học tập, sống chan hòa, sẻ chia để không phụ những hy sinh to lớn ấy.
Chương trình “Đền ơn đáp nghĩa” đã dạy em bài học về lòng biết ơn, về trách nhiệm của thế hệ trẻ. Sự kiện đó giúp em nhận ra mình cần trân trọng hiện tại, quý trọng sự hy sinh của cha anh. Em tự hào là người Việt Nam, may mắn được sống trong nền hòa bình hôm nay, và sẽ luôn khắc ghi công lao của những người đi trước.
Truyền thống uống nước nhớ nguồn đã thấm sâu vào máu thịt của mỗi người Việt, thể hiện qua việc tưởng nhớ, biết ơn tổ tiên, ông bà. Mỗi dịp Tết đến, em cùng gia đình đều đi thăm mộ ông bà tổ tiên – một hoạt động giản dị nhưng vô cùng ý nghĩa, giúp em hiểu về nguồn cội, về giá trị của lòng biết ơn.
Sự việc diễn ra vào sáng 29 Tết, khi đất trời vào xuân, lòng người náo nức chờ đón năm mới. Địa điểm là nghĩa trang nhỏ nơi quê ngoại, nơi ông bà nội ngoại an nghỉ. Thành phần tham gia gồm cả đại gia đình: ông bà, bố mẹ, các cô chú và anh chị em họ.
Không khí buổi sáng se lạnh, trên lối nhỏ dẫn vào nghĩa trang, từng cơn gió nhẹ mang hương thơm của mùa xuân. Ai cũng mặc áo ấm, chuẩn bị hoa quả, nhang đèn, bánh kẹo, hương trầm và nước sạch để viếng mộ.
Đến nghĩa trang, mọi người cùng nhau dọn dẹp sạch sẽ khu mộ, nhổ cỏ dại, quét lá rụng. Em chăm chỉ nhặt từng chiếc lá vàng, lau chùi bia mộ, cảm nhận sự gần gũi thiêng liêng với ông bà dù giữa hai thế giới khác biệt. Mẹ cắm những đóa hoa cúc vàng rực rỡ lên mộ, bố chuẩn bị nến và nhang thơm.
Khi mọi thứ đã sẵn sàng, cả gia đình đứng thành vòng tròn, hướng về phía mộ tổ tiên. Bố thắp hương, khấn vái, nhắc nhở mọi người hãy luôn nhớ về cội nguồn, về công lao dưỡng dục, che chở của các thế hệ đi trước. Khói hương bay lên, lan tỏa trong không gian đầy linh thiêng, em lặng lẽ chắp tay cầu nguyện, lòng dâng tràn niềm biết ơn sâu sắc.
Sau phần khấn vái, mọi người cùng nhau kể chuyện về ông bà, ôn lại những kỷ niệm xưa. Mỗi câu chuyện là một bài học về đạo đức, tình yêu thương, về nếp sống giản dị, chân thật. Trẻ nhỏ được nghe kể về những ngày khó khăn, về tấm gương vượt khó của tổ tiên, ai nấy đều thêm quý trọng giá trị gia đình, nguồn cội.
Trước khi ra về, mỗi người lại thắp thêm một nén nhang, gửi gắm lòng thành và những điều ước tốt đẹp cho năm mới. Không khí ấm áp, chan chứa tình cảm gia đình, kết nối bao thế hệ với nhau bằng sợi dây vô hình của truyền thống.
Kết thúc buổi thăm viếng, em cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm, ấm áp. Em nhận ra giá trị đích thực của truyền thống uống nước nhớ nguồn không chỉ là nghi lễ, mà còn là sợi dây thiêng liêng gắn kết gia đình, nhắc nhở em hãy luôn yêu thương, kính trọng tổ tiên, ông bà cha mẹ.
Em tự hứa sẽ chăm ngoan, học giỏi, sống tốt để đền đáp công ơn của các thế hệ đi trước, góp phần giữ gìn và phát huy truyền thống tốt đẹp của gia đình và dân tộc.
Hoạt động thăm mộ ông bà ngày Tết đã giúp em hiểu sâu sắc hơn về lòng biết ơn và giá trị của truyền thống uống nước nhớ nguồn. Em tự hào khi được là một phần của đại gia đình Việt Nam, nơi mà mỗi thế hệ đều biết trân trọng, gìn giữ và tiếp nối những giá trị truyền thống quý báu.
Truyền thống uống nước nhớ nguồn không chỉ thể hiện ở việc tưởng nhớ tổ tiên, mà còn thể hiện qua lòng biết ơn với những người thầy, người cô đã dạy dỗ, dìu dắt ta trưởng thành. Mỗi dịp 20/11, trường em lại tổ chức lễ tri ân thầy cô, và năm nay em được tham gia tặng quà thầy cô nhân ngày Nhà giáo Việt Nam – một sự kiện ngập tràn tình cảm và ý nghĩa nhân văn.
Sự việc diễn ra vào đúng ngày 20 tháng 11 tại trường Tiểu học Hòa Bình, nơi em đang học tập. Tất cả học sinh đều háo hức chuẩn bị cho ngày hội lớn của thầy cô. Lớp em cùng cô chủ nhiệm, các thành viên trong Ban đại diện cha mẹ học sinh tham gia tổ chức và chuẩn bị những món quà nhỏ xinh.
Trước lễ, không khí trở nên nhộn nhịp, tưng bừng nhưng cũng đầy trang trọng. Những bó hoa tươi, tấm thiệp viết tay, món quà ý nghĩa là thành quả của sự chăm chút, lòng biết ơn của chúng em gửi đến thầy cô kính yêu.
Buổi lễ bắt đầu với bài hát “Bụi phấn” du dương, khiến ai cũng rưng rưng xúc động. Sau lời phát biểu của thầy hiệu trưởng về ý nghĩa ngày Nhà giáo Việt Nam, các lớp lần lượt dâng hoa và quà tặng thầy cô. Đến lượt lớp em, cả tập thể xếp thành hàng ngay ngắn, đại diện lớp – bạn Minh – đứng lên đọc bài thơ tự sáng tác, thay mặt cả lớp gửi lời tri ân sâu sắc đến các thầy cô.
Em cùng các bạn tiến lên, kính cẩn trao tặng những bó hoa tươi, những chiếc khăn len tự đan cho thầy cô chủ nhiệm, rồi tặng những tấm thiệp nhỏ cho các thầy cô bộ môn. Gương mặt thầy cô rạng ngời xúc động. Có cô giáo đã không giấu nổi những giọt nước mắt hạnh phúc.
Sau nghi lễ chính, cả lớp quây quần bên thầy cô, cùng ôn lại những kỷ niệm đáng nhớ: những buổi học vui vẻ, những lần phạm lỗi được thầy cô nhẹ nhàng dạy bảo. Chúng em hát vang ca khúc “Nhớ ơn thầy cô”, cùng nhau vui đùa, chụp ảnh lưu niệm.
Mỗi bạn đều được kể một điều ước gửi đến thầy cô: có bạn mong thầy cô luôn mạnh khỏe, có bạn ước thầy cô mãi trẻ trung, hạnh phúc. Thầy cô thì dặn dò lớp phải cố gắng học tập, đoàn kết, trở thành những người học trò ngoan hiền, xứng đáng với công lao dạy dỗ.
Kết thúc buổi lễ, trong lòng em dâng lên niềm tự hào, biết ơn vô cùng sâu sắc. Tình cảm thầy trò trở nên gắn bó, thân thương hơn bao giờ hết. Em nhận ra rằng truyền thống uống nước nhớ nguồn không chỉ là những hành động lớn lao, mà còn nằm trong từng lời tri ân, từng cử chỉ nhỏ bé hướng về thầy cô – những người lái đò tận tụy.
Em tự nhủ sẽ không ngừng cố gắng học tập, rèn luyện đạo đức, để trở thành người trò xứng đáng, làm rạng danh mái trường và những người thầy, người cô đã dìu dắt mình.
Hoạt động tặng quà, tri ân thầy cô nhân ngày Nhà giáo Việt Nam là bài học sâu sắc về lòng biết ơn, về truyền thống tốt đẹp uống nước nhớ nguồn. Qua sự kiện này, em càng thêm tự hào về cội nguồn, về ngôi trường và những người đã dạy dỗ, nâng đỡ em trên mỗi bước đường đời.
Trong dòng chảy lịch sử Việt Nam, truyền thống uống nước nhớ nguồn luôn được thế hệ trẻ noi theo, tiếp nối. Đó là đạo lý, là lời nhắc nhở về sự biết ơn những người mẹ, người bà đã hy sinh, cống hiến cho Tổ quốc. Dịp 8/3 năm nay, em cùng các bạn trong câu lạc bộ thiếu niên đã tới thăm, tặng quà các bà mẹ Việt Nam anh hùng tại địa phương – một trải nghiệm đầy ấm áp và tự hào.
Sự kiện diễn ra vào buổi sáng ngày Quốc tế Phụ nữ 8/3 tại nhà của bà mẹ Việt Nam anh hùng Lê Thị Lan, ở thôn An Hòa. Đoàn tham gia gồm các bạn trong câu lạc bộ thiếu nhi, cô phụ trách Đoàn và một số bác trong Hội Phụ nữ xã.
Không khí buổi sáng thật trong lành. Các bạn háo hức chuẩn bị quà tặng: khăn len, bánh ngọt, hoa tươi và những tấm thiệp tự làm. Ai cũng mong muốn mang đến cho bà những phút giây vui vẻ, ấm lòng.
Đến nhà bà Lan, cả đoàn lễ phép chào hỏi, tặng bà bó hoa tươi thắm. Bà xúc động cầm tay từng bạn, ánh mắt rưng rưng niềm vui. Cô phụ trách thay mặt đoàn gửi lời chúc sức khỏe, lời tri ân sâu sắc tới bà – người mẹ đã dành cả cuộc đời cống hiến cho quê hương, đất nước.
Chúng em lần lượt tặng các món quà nhỏ, nghe bà kể chuyện về những ngày tháng chiến tranh gian khổ, về sự hy sinh của chồng, con trai bà – những người đã ngã xuống vì độc lập tự do. Lời kể của bà giản dị nhưng đầy cảm xúc, khiến không ít bạn chực khóc. Em cảm nhận rõ sự mất mát, hy sinh lớn lao và nghị lực phi thường của những người mẹ Việt Nam anh hùng.
Các bạn còn giúp bà dọn dẹp nhà cửa, lau chùi bàn ghế, quét sân và gấp lại những bộ quần áo cũ. Sau bữa cơm trưa giản dị cùng bà, đoàn chụp ảnh lưu niệm, cùng bà hát một bài dân ca “Lý cây bông”, không khí trong nhà thật đầm ấm, xúc động.
Trước khi chia tay, cả đoàn đứng thành hàng chào tạm biệt, không quên gửi những lời chúc tốt đẹp nhất đến bà. Bà Lan mỉm cười, dặn dò chúng em phải học tập thật tốt, chăm ngoan để làm rạng danh quê hương.
Kết thúc chuyến thăm, em cảm nhận rõ giá trị của lòng biết ơn, hiểu sâu sắc hơn về truyền thống uống nước nhớ nguồn. Em thấy tự hào khi được tiếp xúc, chăm sóc và tri ân những người mẹ vĩ đại. Từ đó, em tự hứa sẽ chăm chỉ học tập, sống tốt, góp phần xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp.
Chuyến thăm bà mẹ Việt Nam anh hùng đã để lại trong em nhiều cảm xúc khó quên, giúp em hiểu thế nào là biết ơn, là truyền thống uống nước nhớ nguồn. Đó là bài học sâu sắc mà em sẽ luôn khắc ghi, để sống xứng đáng với sự hy sinh cao cả của thế hệ cha anh.
Truyền thống uống nước nhớ nguồn không chỉ gắn với những người thân quen, mà còn hướng về các chiến sĩ ngày đêm bảo vệ chủ quyền biển đảo thiêng liêng của Tổ quốc. Nhân dịp lễ Quốc khánh 2/9, lớp em tổ chức hoạt động viết thư, gửi quà thăm hỏi các chiến sĩ đảo Trường Sa – một sự kiện giản dị nhưng ý nghĩa lớn lao, củng cố lòng yêu nước và biết ơn thế hệ đang cống hiến nơi đầu sóng ngọn gió.
Sự việc được phát động vào tuần trước kỳ nghỉ 2/9. Địa điểm là lớp học thân quen 5B của trường Tiểu học Thống Nhất. Thầy chủ nhiệm phát động phong trào “Gửi lời yêu thương tới Trường Sa”, tất cả học sinh, phụ huynh và giáo viên đều hưởng ứng nhiệt tình.
Bắt đầu từ sáng sớm, lớp học rộn rã tiếng nói cười, bàn tay ai cũng bận rộn viết thư, tô vẽ. Mỗi bạn đều chuẩn bị một lá thư cùng những món quà nhỏ: bưu thiếp, tranh vẽ, khăn tay, sách truyện gửi ra đảo.
Em dành cả buổi sáng chọn giấy đẹp, nắn nót viết những dòng chữ gửi các chú bộ đội. Trong thư, em kể về trường lớp, về quê hương, gửi lời chúc sức khỏe, mong các chú luôn vững vàng nơi đảo xa.
Sau khi hoàn thành, cả lớp tập trung bên bàn giáo viên, từng bạn lần lượt dán thư vào phong bì, ghi rõ “Kính gửi các chú bộ đội đảo Trường Sa”. Thầy chủ nhiệm kiểm tra, khích lệ từng lá thư, động viên các bạn viết những điều từ trái tim.
Tiếp đó, các nhóm bạn tự trang trí hộp quà: có nhóm gấp hạc giấy, có nhóm vẽ ảnh chú bộ đội đứng gác bên cột mốc. Một số bạn còn góp sách truyện, đồ dùng học tập gửi tặng các em nhỏ ở đảo.
Ngày hôm sau, trường tổ chức lễ phát động trước toàn thể học sinh. Đại diện lớp em lên phát biểu, chia sẻ cảm nghĩ về truyền thống uống nước nhớ nguồn và ý nghĩa của hoạt động. Những lá thư, hộp quà nhỏ được trao tận tay cán bộ phụ trách chuyển ra Trường Sa.
Hoạt động kết thúc trong không khí hồ hởi, đầy tình cảm. Tuy chưa được gặp các chú bộ đội, nhưng em cảm thấy như đang được gửi gắm tình yêu, lòng biết ơn đến những người đang ngày đêm bảo vệ đất nước. Các thầy cô dặn dò phải luôn biết ơn, cố gắng học giỏi để sau này góp phần xây dựng, bảo vệ Tổ quốc.
Em tự hào về lớp học, về ngôi trường và càng hiểu rõ hơn ý nghĩa của truyền thống uống nước nhớ nguồn.
Viết thư thăm hỏi chiến sĩ đảo Trường Sa là một hình thức tri ân giản dị mà sâu sắc. Em nhận ra giá trị của lòng biết ơn, của tình yêu nước và sẽ luôn ghi nhớ công lao những người đang ngày đêm bảo vệ chủ quyền Tổ quốc thân yêu.
Truyền thống uống nước nhớ nguồn không chỉ là tri ân thế hệ đi trước mà còn là sự sẻ chia, giúp đỡ những thế hệ sau, đem lại niềm vui cho trẻ nhỏ ở những nơi còn khó khăn. Trung thu năm nay, em cùng các anh chị trong Đoàn thanh niên xã đã tổ chức một đêm hội trăng rằm cho các em nhỏ vùng cao, một sự kiện khiến em hiểu sâu sắc hơn ý nghĩa của lòng nhân ái, biết ơn và nối tiếp truyền thống tốt đẹp.
Chương trình “Trung thu cho em” được tổ chức vào ngày rằm tháng Tám tại trường tiểu học xã Tả Phìn, một vùng xa xôi của tỉnh Lào Cai. Đoàn tham gia gồm các anh chị đoàn viên, em và các bạn học sinh khối 5, cùng một số doanh nghiệp tài trợ.
Sáng hôm đó, cả đoàn tập trung từ sớm, xe chở bánh kẹo, lồng đèn, sách vở bon bon trên con đường núi quanh co. Không khí trong đoàn rộn rã, háo hức khi nghĩ về những nụ cười trẻ thơ miền núi sắp được nhận quà dưới ánh trăng.
Đến trường Tả Phìn, cả đoàn được chào đón bằng những ánh mắt lấp lánh, hồn nhiên của các em nhỏ. Sau phần khởi động, mọi người cùng nhau trang trí sân trường bằng lồng đèn, dải giấy màu. Các anh chị đoàn viên chuẩn bị sân khấu, sắp quà thành từng phần.
Đêm hội bắt đầu bằng màn múa lân rộn ràng. Các em nhỏ ngồi xung quanh tròn mắt ngắm nhìn, tiếng reo hò vang vọng cả núi rừng. Sau đó, đến phần phát quà trung thu. Em cùng nhóm bạn mang bánh kẹo, lồng đèn đi đến từng hàng ghế, nhẹ nhàng trao cho các em nhỏ, kèm theo lời chúc vui vẻ, học giỏi.
Có những em nhỏ nhận quà, mắt đỏ hoe, cảm động vì đây là lần đầu tiên được dự trung thu trọn vẹn, được cầm trên tay chiếc lồng đèn lung linh. Các em còn được tham gia trò chơi, nghe kể chuyện chú Cuội, được cùng nhau hát “Rước đèn tháng Tám”, tiếng hát vang vọng khắp bản làng.
Cuối chương trình, cả đoàn cùng các em nhỏ đốt pháo hoa giấy, thả đèn ước nguyện lên bầu trời đêm trong xanh. Ai cũng xúc động, nhận ra rằng món quà giá trị nhất chính là niềm vui, sự sẻ chia và động viên các em nỗ lực học tập, vươn lên trong cuộc sống.
Kết thúc chương trình, các anh chị đoàn viên và em cảm thấy vô cùng ấm áp, hạnh phúc. Em nhận ra rằng hành động sẻ chia, tri ân với thế hệ sau cũng là thể hiện truyền thống uống nước nhớ nguồn, biết ơn và góp phần xây dựng tương lai.
Em tự hứa sẽ cố gắng học tập, tích cực tham gia các hoạt động ý nghĩa, tiếp tục lan tỏa yêu thương và gìn giữ truyền thống tốt đẹp của dân tộc.
Tổ chức trung thu cho trẻ em vùng cao đã dạy em thêm về sức mạnh của lòng biết ơn, của truyền thống uống nước nhớ nguồn. Đó không chỉ là tri ân cha ông mà còn là trách nhiệm, yêu thương và sẻ chia với những em nhỏ, giúp các em có thêm niềm tin, động lực vươn lên trong cuộc sống.
Truyền thống uống nước nhớ nguồn thể hiện rõ nét qua những lễ hội, ngày giỗ tổ tại đình làng quê em. Những dịp như vậy, người dân tề tựu đông đủ, dâng cúng lễ vật để tưởng nhớ các bậc tiền nhân có công lập làng. Năm nay, em có cơ hội tham gia phục vụ mâm cỗ cúng tổ tại đình làng vào ngày rằm tháng Giêng, trải nghiệm này thật ý nghĩa, giúp em hiểu sâu sắc hơn về giá trị cội nguồn.
Sự kiện diễn ra vào rằm tháng Giêng – ngày làng tổ chức lễ cúng Thành hoàng và các cụ tiền hiền. Địa điểm là đình làng Đại An, nơi gắn bó bao ký ức tuổi thơ. Thành phần tham gia gồm các bậc cao niên, các bác trong Ban quản lý đình, các cô chú phụ huynh, các em học sinh và thanh thiếu niên trong làng.
Không khí ngay từ sáng sớm đã nhộn nhịp. Mùi hương trầm, tiếng chiêng trống hòa quyện, ai cũng mặc áo dài truyền thống, gương mặt rạng rỡ, háo hức chuẩn bị cho lễ cúng.
Em cùng các bạn được phân công phục vụ mâm cỗ: nhóm rửa rau, nhóm thái hoa quả, nhóm bày biện mâm lễ. Dưới sự hướng dẫn của các bà, các mẹ, ai cũng nhanh nhẹn, cẩn thận, cố gắng học từng động tác nhỏ.
Đến giờ lành, các mâm cỗ dâng tổ được bày biện trang trọng: xôi gấc đỏ thắm, gà luộc vàng óng, bánh chưng xanh, hoa quả, chè kho… Mỗi món ăn là một biểu tượng cho lòng biết ơn, tấm lòng thành kính của con cháu đối với tổ tiên.
Lễ cúng tổ diễn ra trong không khí trang nghiêm. Mọi người cùng nhau quỳ lạy, dâng hương trước bàn thờ Thành hoàng, nghe các cụ cao niên kể về sự tích lập làng, về tinh thần đoàn kết, thương yêu của các thế hệ trước. Em lắng nghe chăm chú, trong lòng dâng lên niềm tự hào về quê hương, về truyền thống của làng mình.
Sau lễ cúng, các mâm cỗ được chia đều cho mọi người cùng thưởng thức, cùng nhau ôn lại chuyện xưa, kể cho thế hệ trẻ nghe những bài học về đạo lý uống nước nhớ nguồn.
Kết thúc ngày lễ, em cảm nhận rõ sự gắn kết cộng đồng, tình làng nghĩa xóm và ý nghĩa sâu sắc của truyền thống uống nước nhớ nguồn. Em thấy mình trưởng thành hơn khi được tham gia phục vụ, hiểu thêm về công lao của các bậc tiền nhân.
Em tự hứa sẽ gìn giữ, phát huy truyền thống này để xứng đáng là con cháu của các vị tổ tiên đã lập nên quê hương giàu đẹp.
Tham gia phục vụ mâm cỗ cúng tổ tại đình làng không chỉ giúp em hiểu về giá trị của truyền thống, mà còn là dịp để bày tỏ lòng biết ơn, khơi dậy tinh thần tự hào dân tộc. Em sẽ luôn ghi nhớ công lao của thế hệ đi trước, sống tốt và góp phần xây dựng quê hương ngày càng giàu mạnh hơn.
Truyền thống uống nước nhớ nguồn không chỉ dừng lại ở những lễ nghi, mà còn thể hiện qua các hành động nhỏ góp phần xây đắp tương lai, tri ân người đi trước. Sau lễ khai giảng năm học mới, trường em tổ chức trồng cây lưu niệm mang tên các thầy cô đã nghỉ hưu, em vinh dự được tham gia – một hoạt động giản dị nhưng chan chứa ý nghĩa về lòng biết ơn và tiếp nối thế hệ.
Sự kiện diễn ra vào buổi chiều sau lễ khai giảng tại sân trường Tiểu học Minh Khai. Đoàn tham gia gồm các thầy cô giáo, các bác cán bộ đã nghỉ hưu, đại diện học sinh các lớp, Ban giám hiệu và các bậc phụ huynh.
Không khí buổi chiều tràn ngập niềm vui, ai cũng vui mừng, xúc động khi được gặp lại những “người lái đò” một thời từng gắn bó, cống hiến cả sự nghiệp cho mái trường.
Thầy hiệu trưởng phát biểu ý nghĩa của buổi trồng cây: mỗi gốc cây là lời tri ân sống động dành cho các thầy cô lặng lẽ vun trồng “vườn hoa nhân cách”. Sau đó, đại diện các lớp xếp hàng ngay ngắn, cùng các bác giáo viên về hưu chọn vị trí trồng cây trên sân trường.
Em cùng nhóm bạn đào đất, cẩn thận đặt gốc cây, vun đất, tưới nước. Dưới tán nắng dịu nhẹ, từng giọt mồ hôi nhỏ xuống cũng là từng giây phút em cảm nhận rõ sự kết nối giữa các thế hệ. Các bác giáo viên về hưu đứng bên, kể cho nghe chuyện ngày xưa, chuyện dạy học, chuyện học trò nghèo vượt khó.
Sau khi trồng cây xong, cả đoàn cùng nhau chụp ảnh lưu niệm, buộc bảng tên lên từng gốc cây ghi rõ tên tuổi, năm công tác của thầy cô. Mỗi lớp đều gửi lời chúc sức khỏe, tri ân tới các thầy cô đã về hưu, hứa sẽ ra sức học giỏi, giữ gìn, chăm sóc những gốc cây như gìn giữ chính công ơn dạy dỗ của thế hệ đi trước.
Bầu không khí chan hòa, ấm áp tình thầy trò và truyền thống tốt đẹp trường học Việt Nam.
Kết thúc hoạt động, em cảm thấy tự hào và xúc động. Trong ánh mắt nhìn những gốc cây xanh, em hiểu rằng mình đang góp phần làm đẹp trường lớp, tô thắm thêm truyền thống uống nước nhớ nguồn. Em càng thêm biết ơn công lao của thầy cô, càng ý thức được trách nhiệm giữ gìn và phát triển truyền thống quý báu ấy.
Em tự hứa sẽ chăm chỉ học tập, chăm sóc cây xanh, tiếp tục phát huy truyền thống hiếu học, tri ân người đã gieo mầm tri thức cho thế hệ trẻ.
Trồng cây lưu niệm tri ân thầy cô là một hình thức đẹp thể hiện truyền thống uống nước nhớ nguồn. Qua hoạt động này, em nhận ra giá trị của sự tri ân, của sự tiếp nối thế hệ và càng thêm tự hào về mái trường, về truyền thống đạo lý của dân tộc Việt Nam.
Truyền thống uống nước nhớ nguồn luôn được nhắc nhớ và gìn giữ qua từng thế hệ người Việt Nam. Mỗi ngày 27/7, em lại được cùng các bạn tham gia lễ thắp nến tri ân tại nhà bia tưởng niệm các liệt sĩ xã – một hoạt động lặng lẽ mà vô cùng thiêng liêng, giúp em thêm trân trọng giá trị của lòng biết ơn.
Sự việc diễn ra vào buổi tối ngày 27/7 tại nhà bia tưởng niệm liệt sĩ xã Tân Lộc. Thành phần tham gia gồm các bạn học sinh đại diện các lớp, thầy cô giáo, các anh chị đoàn viên thanh niên, đại diện lãnh đạo xã và thân nhân các liệt sĩ.
Không khí buổi tối yên tĩnh, ánh trăng mờ phủ nhẹ trên những tán cây, đèn hoa được bài trí trang trọng khắp sân nhà bia. Ai cũng bước đi nhẹ nhàng, lòng thành kính nhớ về những người đã ngã xuống vì quê hương, đất nước.
Lễ bắt đầu bằng phút mặc niệm. Tất cả cùng cúi đầu tưởng nhớ công lao to lớn các liệt sĩ. Sau đó, các đoàn học sinh lần lượt dâng hoa, thắp nến lên từng bậc đá trước nhà bia. Mỗi ngọn nến được thắp lên là một lời tri ân, một niềm kính phục gửi tới các anh hùng.
Em cùng các bạn nhẹ nhàng đặt nến lên từng bậc, đọc thầm lời hứa sẽ học tập tốt, sống xứng đáng với sự hy sinh của thế hệ trước. Đại diện Đoàn xã phát biểu, kể những câu chuyện cảm động về người lính Trường Sơn, về những ngày tháng gian khó nhưng tràn đầy lý tưởng và hy vọng.
Sau phần lễ, các anh chị đoàn viên hướng dẫn trò chuyện cùng thân nhân liệt sĩ, giúp các bạn nhỏ hiểu thêm về những mất mát, hy sinh thật sự phía sau tượng đài, bia mộ. Không ít bạn bật khóc, cảm nhận sâu sắc sự bình yên mình đang có là thành quả của bao người ngã xuống.
Cả đoàn cùng hát vang ca khúc “Màu hoa đỏ”, vòng tay siết chặt bên nhau, ánh nến lung linh chiếu sáng khuôn mặt, thắp lên niềm tự hào, lòng biết ơn trong mỗi trái tim.
Kết thúc buổi lễ, em cảm thấy lòng mình lắng lại, trân trọng biết bao truyền thống uống nước nhớ nguồn. Em hiểu rằng, mỗi ngọn nến, mỗi bông hoa đặt nơi nhà bia là một lời nhắc nhở thế hệ trẻ phải sống tốt, học tốt, không phụ sự hy sinh của biết bao người đi trước.
Em tự hứa sẽ luôn ghi nhớ bài học này, phấn đấu xứng đáng với truyền thống hào hùng của quê hương.
Lễ thắp nến tri ân tại nhà bia liệt sĩ là hoạt động ý nghĩa, giúp thế hệ trẻ tiếp nối và gìn giữ truyền thống uống nước nhớ nguồn. Em tự hào được là người Việt Nam, được học tập, lớn lên trong hòa bình và sẽ luôn trân trọng, biết ơn công lao của những người đã viết nên trang sử oai hùng của dân tộc.
Truyền thống uống nước nhớ nguồn không chỉ là tri ân tổ tiên, tôn vinh anh hùng mà còn thể hiện lòng nhân ái, biết chia sẻ với những người có hoàn cảnh khó khăn. Mỗi dịp Tết đến xuân về, em lại cùng các bạn trong đội thiếu niên đến thăm và tặng quà các cụ già neo đơn trong xã. Đó là hoạt động giản dị nhưng khiến em cảm nhận sâu sắc hơn tấm lòng và đạo lý tốt đẹp của dân tộc.
Sự việc diễn ra vào ngày 28 tháng Chạp, khi không khí Tết đã rộn ràng khắp nơi. Địa điểm là nhà các cụ già neo đơn tại xã Quảng Vinh. Thành phần tham gia gồm các bạn thiếu niên, cô giáo phụ trách, đại diện Hội Chữ thập đỏ và các bác cán bộ xã.
Mỗi người chuẩn bị một túi quà: bánh chưng, kẹo, sữa, mứt và khăn ấm. Ai cũng muốn đem tới cho các cụ những lời chúc Tết ấm áp, phần nào giúp các cụ vơi đi nỗi cô đơn.
Đến nhà cụ Bảy – người đã ngoài tám mươi tuổi, em nhẹ nhàng chào hỏi, tặng cụ túi quà nhỏ. Cụ xúc động, nắm lấy tay em, kể chuyện xưa: thời kháng chiến, cụ từng là dân công đào hầm hào, những ngày vất vả mà nghĩa tình.
Các bạn lần lượt giúp cụ treo tranh Tết, dọn dẹp nhà cửa, quét sân, gói lại những chiếc bánh chưng còn nóng hổi. Em cảm nhận rõ nụ cười cụ nở rạng, đôi mắt long lanh biết ơn khi được sẻ chia.
Tiếp tục đến các nhà khác, em cùng mọi người chúc Tết và tặng quà cho cụ Sáu, cụ Mẫn. Mỗi cụ đều có một câu chuyện đời riêng, đều từng trải qua bao năm tháng khó khăn, hy sinh lặng thầm cho làng xóm.
Ở mỗi nhà, các bạn không chỉ trao quà, mà còn ngồi lại nghe cụ kể chuyện, ca hát, đọc thơ chúc mừng năm mới. Không khí tràn ngập tiếng cười, tiếng nói, làm vơi đi phần nào sự cô đơn những ngày Tết.
Tạm biệt các cụ, em thấy lòng mình ấm lại. Em nhận ra rằng việc tri ân, chăm sóc những người già neo đơn cũng là biểu hiện của truyền thống uống nước nhớ nguồn, biết ơn và trân trọng những giá trị tốt đẹp của quá khứ.
Em tự dặn sẽ sống chan hòa, biết yêu thương giúp đỡ mọi người, lan tỏa truyền thống tốt đẹp của cha ông để cuộc sống hôm nay thêm nhân ái, nghĩa tình.
Thăm, tặng quà các cụ già neo đơn dịp Tết là hoạt động mang ý nghĩa nhân văn sâu sắc, giúp em cảm nhận giá trị của truyền thống uống nước nhớ nguồn. Em càng tự hào là người Việt Nam, lớn lên trong dòng chảy yêu thương, đùm bọc của dân tộc.
Truyền thống uống nước nhớ nguồn thể hiện ở việc gìn giữ, bảo tồn những di tích lịch sử – nơi lưu giữ dấu ấn của cha ông. Vào dịp hè vừa qua, em cùng các bạn trong đội thiếu niên xã tham gia dọn dẹp, chỉnh trang đình làng Long Khánh – di tích lịch sử gắn liền với địa phương. Hoạt động này giúp em hiểu rõ hơn trách nhiệm kế thừa, phát huy truyền thống tốt đẹp của dân tộc.
Sự kiện diễn ra vào đầu tháng 6, khi học sinh bắt đầu kỳ nghỉ hè. Địa điểm là đình làng Long Khánh – nơi lưu giữ những câu chuyện lịch sử hào hùng của xã. Thành phần tham gia gồm đội thiếu niên, các cô chú đoàn viên thanh niên, bác trưởng thôn và các cụ cao niên.
Buổi sáng tinh mơ, mọi người tập trung trước sân đình, ai cũng mang theo chổi, xô, dụng cụ làm vệ sinh. Tinh thần hào hứng, tự hào lan tỏa trong từng ánh mắt, nụ cười.
Mỗi người phân công rõ ràng: nhóm quét dọn rác dưới sân, nhóm lau chùi bàn thờ, nhóm nhặt cỏ, nhóm sơn lại hàng rào quanh đình. Em cùng bạn Linh chịu trách nhiệm quét mạng nhện, lau các hoành phi, câu đối bị phủ bụi thời gian.
Các cụ cao niên kể cho chúng em nghe về lịch sử đình làng: nơi từng diễn ra nhiều cuộc họp bí mật thời kháng chiến, nơi lưu giữ gia phả, linh vị người có công với làng. Nghe xong, em càng trân trọng những gì cha ông để lại, càng thêm ý thức giữ gìn di sản quê hương.
Dọn dẹp xong, mọi người cùng nhau trồng bổ sung hoa quanh đình, sơn lại cửa sổ, thay bóng đèn. Nơi đây trở nên sáng sủa, sạch đẹp hơn hẳn. Cuối buổi, cả đoàn cùng nhau dâng hương, thắp nén nhang tưởng nhớ những người đã góp phần xây dựng và bảo vệ làng.
Hoạt động kết thúc trong không khí vui vẻ, hãnh diện. Nhìn đình làng khang trang, đẹp đẽ, em thấy lòng mình dịu lại, hiểu rằng truyền thống uống nước nhớ nguồn cũng là trách nhiệm giữ gin, bảo tồn di sản văn hóa. Em tự nhủ sẽ tiếp tục tham gia các hoạt động ý nghĩa, nỗ lực học tập để xứng đáng với công lao của thế hệ đi trước.
Dọn dẹp, chỉnh trang di tích lịch sử làng là việc làm thiết thực thể hiện truyền thống uống nước nhớ nguồn, củng cố tinh thần đoàn kết và tự hào quê hương. Em sẽ luôn ghi nhớ công lao của cha ông, tích cực tham gia bảo vệ, phát huy giá trị di sản văn hóa của dân tộc.
Xem thêm:
Những câu chuyện về lòng biết ơn luôn có sức lan tỏa đặc biệt, giúp tâm hồn mỗi học sinh trở nên sâu sắc và nhân ái hơn. Hy vọng rằng qua những bài văn trên, các em sẽ hiểu thêm về truyền thống quý báu mà ông cha ta đã dày công gìn giữ. Chúc các em có những bài văn thật chân thật, giàu cảm xúc và đong đầy tình yêu thương.
Bài viết có hữu ích với bạn không?
Có
Không
Cám ơn bạn đã phản hồi!