1. Mở bài
2. Thân bài
a. Tả khung cảnh thiên nhiên buổi sớm ở quê
b. Tả con người và hoạt động buổi sáng ở quê
c. Cảm xúc của em trước buổi sáng ở quê
3. Kết bài
Quê em mỗi sáng bừng tỉnh cùng tiếng gà gáy vang vọng khắp xóm nhỏ, làn sương mỏng như tấm khăn trắng buông nhẹ trên mái nhà tranh quanh co. Không gian trong lành, mùi rơm rạ và hương cỏ non quyện hòa, đánh thức mọi giác quan trong em. Mỗi khi thức dậy thật sớm, em háo hức chờ đón buổi sáng tinh khôi ấy, lòng rộn lên niềm vui khó tả vì được sống giữa cảnh quê yên bình, thân thương.
Khi mặt trời còn e ấp sau lũy tre làng, ánh hồng nhạt dần len lỏi qua từng kẽ lá, nhuộm vàng cả cánh đồng lúa đang thì con gái. Thửa ruộng mênh mông lấp lánh giọt sương mai, mái nhà tranh bỗng sáng bừng lên dưới làn nắng mới. Dòng sông quê nhẹ nhàng trôi, mặt nước phản chiếu ánh sáng lung linh như dát vàng. Không khí mát lành, thở thật sâu em cảm nhận được hương thơm thoang thoảng của đất ướt, của hoa dại ven đường, cái dịu mát của gió đồng khẽ lướt qua làn da.
Âm thanh buổi sớm nơi làng quê là bản nhạc dịu dàng, tình tứ. Tiếng gà trống gáy vang, báo hiệu ngày mới, hòa cùng tiếng chim chích chòe thánh thót trên mái nhà. Xa xa, tiếng người gọi nhau í ới nhắc nhở ra đồng làm sớm, tiếng bò rống, tiếng trâu lục cục kéo cày cùng tiếng chân người rộn rã trên lối mòn. Đâu đó, tiếng bếp lửa kêu tí tách, mùi khói lam tỏa ra từ mái bếp, làm ấm lòng người xa quê nhớ về.
Người lớn ở quê em dậy từ tờ mờ sáng, nhịp sống nhẹ nhàng mà cần mẫn. Mẹ em bận rộn nhóm bếp, chuẩn bị bữa cơm sáng với mùi xôi nếp thơm lừng và cá kho tỏa ngát gian nhà. Cha em nhanh nhẹn dắt trâu ra đồng, bộ đồ lao động sờn vai đã nhuốm màu thời gian. Ngoài ngõ, những bác nông dân vai gánh lúa, miệng cười rạng rỡ, tiếng trò chuyện rộn ràng xen lẫn tiếng chân dép guốc gõ trên đường đất. Trên con đường làng nhỏ, từng tốp học sinh í ới gọi nhau, tiếng cười nói khúc khích vang lên, làm không khí thêm tươi vui, rộn rã.
Bên dòng sông, từng chiếc thuyền nhỏ bắt đầu tấp nập. Người thì chèo ghe thả lưới, người lại gánh hàng ra chợ bán. Hơi nước sông quyện với làn khói bếp, tạo nên một không gian bình dị mà nên thơ. Mỗi góc quê em, sáng sớm nào cũng tràn ngập sự sống: từ bãi bồi ven sông đến cánh đồng xa thẳm, mọi người đều bắt đầu công việc của mình trong niềm vui, hy vọng.
Đứng giữa khung cảnh ấy, em cảm thấy lòng mình bình yên lạ thường. Sự giản dị, chân chất và cần cù của người quê tạo nên một vẻ đẹp riêng chẳng nơi nào sánh kịp. Được tận hưởng không khí trong lành, nghe tiếng chim hót, quan sát cha mẹ và bà con lao động hăng say, em càng yêu quê hơn bao giờ hết. Buổi sáng quê hương đem lại cho em cảm giác tràn đầy sức sống, thôi thúc em yêu lao động, yêu cuộc sống, biết trân trọng từng khoảnh khắc bình yên.
Em tự hào về nơi mình sinh ra, nơi từng ngày mới bắt đầu bằng sự đồng lòng, nỗ lực của mọi người trong làng. Em mong ước quê hương mình luôn giữ được nét đẹp thuần hậu, yên bình ấy để mai sau, dù lớn lên đi xa, em vẫn nhớ mãi hình ảnh quê sáng sớm – khi mặt trời lên cao, khởi đầu một ngày mới chan chứa yêu thương và hy vọng.
Ánh sáng buổi sớm ở quê em luôn dịu dàng như vòng tay mẹ. Tiếng gà gáy vang xa, hương đồng gió nội lan tỏa khắp ngõ nhỏ. Mỗi khi vừa tỉnh dậy, mở cửa ra nhìn cảnh vật mờ sương, lòng em lại tràn ngập cảm giác thanh bình, nhớ nhung, và tự hào về làng quê hiền hòa này.
Bình minh nơi quê em chẳng rực rỡ vội vàng, mà nhẹ nhàng lan dần từ chân trời. Mặt trời như quả cam chín mọng, lấp ló sau rặng tre, dần dần nhuộm sắc vàng óng lên cánh đồng ngô xanh mướt, lên những mái ngói rêu phong, lên dòng nước trong vắt chảy hiền hòa. Những giọt sương trong trẻo còn đọng trên đầu cỏ, dưới những hàng cau thẳng tắp. Không khí sớm mai mang theo vị ngọt của đất, mùi thơm nhè nhẹ của lúa đồng, tất cả tạo nên một bức tranh thiên nhiên vừa dịu dàng vừa sinh động.
Âm thanh buổi sớm thật sống động mà êm ả vô cùng. Tiếng gà vừa gáy vừa giục những người nông dân chuẩn bị cho một ngày mới. Tiếng chim ríu rít gọi bạn trên cành, tiếng mẹ em cắt rau ngoài vườn xen lẫn tiếng bếp củi kêu lách tách. Ngoài đồng xa, tiếng trâu bò vọng lại hòa vào âm điệu đồng quê, cùng tiếng người gọi nhau đi làm sớm, tất cả quyện lại thành bản giao hưởng của làng quê mỗi buổi sáng.
Người lớn ở quê em ai cũng chăm chỉ và cần mẫn. Mẹ em cặm cụi thổi cơm, cha em khoác chiếc nón lá cũ, dắt trâu ra đồng cày cấy. Các bác hàng xóm qua lại, kẻ gánh nước, người quét sân, nụ cười luôn tươi rói trên môi. Trên con đường đất đỏ, nhóm trẻ con mặc đồng phục, lưng đeo cặp sách vừa đi học vừa cười nói ríu ran. Tiếng xe đạp lách cách, tiếng dép chạy lệt xệt làm con đường làng trở nên rộn rã lạ kỳ.
Dưới sông, những chiếc thuyền nhỏ bắt đầu rẽ nước, chợ quê nổi lên những tiếng trao đổi mua bán ban đầu. Khói lam tỏa lên từ bếp nhà ai đó quyện vào ánh nắng, thành vệt mờ lãng đãng giữa không trung. Sự chuyển động không ngừng của con người, của cây cỏ, của dòng sông làm cho quê em mỗi sáng đều bừng lên sức sống mới.
Em luôn thấy mình thật may mắn khi sinh ra giữa cảnh quê yên bình, nơi mỗi sáng lại được đón nhận cảm giác ấm áp, trong lành và đầy hy vọng. Đó là nguồn động lực để em cố gắng học tập, phấn đấu, và yêu quý lao động. Em biết rằng, chính những buổi sáng giản dị mà tươi đẹp này đã nuôi dưỡng tâm hồn em, dạy em biết trân trọng gia đình, quê hương và những giá trị bình dị.
Em ước mong quê mình luôn giữ được nét đẹp này, luôn là nơi chào đón em mỗi ngày mới với niềm vui và sự an yên. Khi mặt trời đã lên cao, đầu ngõ đã rộn rã tiếng cười, em cảm nhận rõ ràng quê hương em – nơi đẹp nhất trên đời!
Vừa mở mắt ra vào buổi sớm, em đã nghe vang lên tiếng gà gáy ran, len lỏi qua từng mái nhà tranh nhỏ xíu ở làng quê. Hương rơm mới phảng phất trong không khí, khói bếp mỏng vương trên những hàng tre, tất cả gợi lên một cảm giác thân quen, bình dị mà em luôn trân trọng. Mỗi buổi sáng như thế, lòng em lại dâng trào niềm tự hào và yêu thương với quê hương xinh đẹp.
Khi ánh bình minh chớm rạng, trời quê em như được khoác thêm chiếc áo vàng tươi mới. Từng tia nắng đầu tiên nhẹ lướt trên ngọn cau, chiếu xuống những mái ngói nâu cũ kỹ, nhuộm vàng cả bãi ngô và rặng chuối xanh. Sương mai còn đọng trên lá, trên ngọn cỏ, tạo thành những giọt lấp lánh như hạt ngọc. Không khí buổi sáng mát lạnh, trong lành, mang theo mùi đất ẩm và hương đồng nội rất đặc trưng, làm em cảm thấy phấn chấn, khoan khoái.
Âm thanh buổi sớm nơi đây rất đỗi yên bình. Tiếng gà gáy hòa cùng tiếng chim sẻ ríu rít gọi nhau, vang lên nhè nhẹ khắp vòm lá. Thỉnh thoảng, tiếng trâu bò ngoài đồng lẫn vào tiếng người gọi nhau đi làm, tất cả tạo nên một bản hòa ca nhẹ nhàng mà sống động. Tiếng bếp lửa tí tách trong gian nhà, mùi cơm gạo mới, mùi khói bếp quyện trong không gian lạnh se se càng làm cho khung cảnh buổi sáng thêm ấm áp.
Người lớn ở quê luôn dậy sớm bắt đầu công việc. Mẹ em loay hoay chuẩn bị bữa sáng, cha đã sẵn dụng cụ ra đồng cày cấy. Bác hàng xóm gánh rơm đi khỏi sân, tiếng bước chân của các bà các bác lảo đảo trên đường làng nghe thân thuộc vô cùng. Trẻ nhỏ ríu rít gọi nhau đi học, tiếng cười đùa lan dài khắp con ngõ nhỏ. Mấy chị ra sông gánh nước, vừa đi vừa trò chuyện rôm rả. Ngoài bến sông, những chiếc thuyền chở hàng bắt đầu rời bến, tiếng máy ghe nhẹ nhàng phá vỡ sự tĩnh lặng ban đầu của buổi sáng.
Nhìn cảnh ấy, em cảm nhận rõ sự bình yên và sức sống mạnh mẽ của quê hương. Dẫu cho cuộc sống giản dị, không xa hoa, nhưng tình người, tình quê vẫn luôn ấm áp, gắn kết. Buổi sáng sớm ở quê giúp em yêu hơn những điều nhỏ bé, hiểu ý nghĩa của sự cần cù, chăm chỉ.
Ước mong của em là quê mình sẽ mãi giữ được nét đẹp giản dị, hiền hòa ấy. Để mỗi khi mặt trời lên cao, mọi người đều bắt đầu một ngày mới với niềm vui, lòng nhiệt huyết và tràn trề hi vọng vào tương lai tươi sáng.
Khi tỉnh dậy vào lúc bình minh vừa hé, em bắt gặp khung cảnh làng quê thân thuộc đang chuyển mình đón ngày mới. Cả không gian như được rửa sạch bởi làn sương đêm, mọi vật trở nên tươi tắn, tinh khôi. Mỗi sáng sớm ở quê là một lần em lại cảm thấy trái tim căng tràn niềm vui, tự hào vì được sống giữa bao điều yên lành ấy.
Ánh dương hồng rạng rỡ bắt đầu trải nhẹ trên từng nóc nhà, men qua hàng rào dâm bụt, rụng xuống sân gạch còn đọng lớp sương mỏng. Cánh đồng lúa trước nhà óng ánh như được phủ một lớp vàng son, những bông lúa ngậm nước mưa khẽ đung đưa theo gió nhẹ. Dòng sông quê thanh bình, mặt nước phẳng lặng phản chiếu mây trời, ánh sáng lung linh rực rỡ. Tất cả hòa quyện làm nên bức tranh thiên nhiên tươi mát và dịu dàng đến lạ.
Âm thanh buổi sớm là thứ khiến em yêu nơi đây hơn bao giờ hết. Tiếng gà trống vừa dứt, tiếng chim đa đa, sáo sậu ríu rít trên cành, tiếng chó sủa xa xa. Ngoài đồng, tiếng trâu bò ùng ục, tiếng nước rào rào dưới chân ruộng, tiếng người gọi nhau san sát. Mùi khói bếp thơm nồng quyện với mùi cỏ tươi, mùi rơm mới càng làm không gian thêm phần ấm cúng.
Mọi người trong làng dường như đều bắt đầu ngày mới từ rất sớm. Mẹ nhẹ nhàng nhóm bếp, trên tay là gánh củi nhỏ, bàn tay thoăn thoắt chuẩn bị nồi xôi, nồi ngô. Cha em đã mang cuốc ra đồng, lưng áo thấm đẫm sương mai, bước chân vội vã nhưng bình yên. Bác nông dân gánh những bồ thóc đầy, tiếng rao vang vọng trong nắng sớm. Những nhóm trẻ con trong làng hớn hở đi học, áo trắng tinh khôi, miệng luôn ríu rít chuyện trò.
Dưới bến sông, ghe thuyền tấp nập, người chèo, người bốc hàng, tiếng mái chèo khua nước xen giữa tiếng chào hỏi vui vẻ. Khói lam lan nhẹ trên mặt nước, như chiếc khăn mỏng ôm ấp cả bến quê.
Nhìn cảnh ấy, em cảm thấy cuộc sống nơi quê giản dị nhưng đầy sức sống. Không ồn ào, vội vã như thành phố, mỗi buổi sáng ở quê là một bản giao hưởng của sự đồng lòng, chan chứa tình yêu thương. Chính những điều nhỏ bé ấy đã làm nên vẻ đẹp không gì thay thế được cho làng quê.
Em mong quê hương mình sẽ mãi mãi yên bình, tươi đẹp để mỗi ngày mới đều bắt đầu với niềm vui, ánh nắng và hy vọng. Khi mặt trời đã lên cao, mọi người lại cùng nhau tiếp tục một ngày lao động, học tập đầy yêu thương và sức sống.
Mỗi buổi sớm mai, khi tiếng gà đầu xóm vừa cất lên, em lại tỉnh dậy trong cảm giác háo hức, mong chờ. Làn gió nhẹ hòa cùng hương rơm rạ mới, khói bếp lam vương trên mái lá, tất cả tạo nên bức tranh làng quê thân thương, khiến em không khỏi bồi hồi mỗi lúc ngắm nhìn.
Màn đêm dần tan, nhường chỗ cho những tia nắng đầu tiên của ngày. Ánh sáng mỏng manh lướt trên mặt ruộng, soi rõ từng vạt cỏ non còn ướt sương đêm. Bãi ven sông, lũ trẻ nhỏ chạy nhảy bứt cỏ. Đằng xa, những mái nhà lợp ngói cũ kỹ cũng bừng lên sắc hồng rực rỡ. Không khí buổi sáng thanh sạch, mát lành, mỗi hơi thở đều mang theo hương đất, hương mạ non, cảm giác dễ chịu đến lạ.
Âm thanh xung quanh nhẹ nhàng mà sống động. Tiếng gà, tiếng chim, tiếng cười con trẻ hòa với tiếng mẹ dặn dò con đi học, tiếng cha gọi trâu ra đồng, làm cho không gian thêm phần gắn kết. Ngoài đồng, tiếng máy cày khởi động, tiếng tay dao nhịp nhàng gặt lúa, tất cả hòa vang cùng nhau như một bản nhạc bình minh.
Người lớn ngày nào cũng dậy từ sớm, mẹ chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà, cha dắt trâu ra đồng, bác hàng xóm gánh nước tưới rau. Từng tốp học sinh đạp xe, áo quần tươm tất, tiếng cười nói vang rộn cả con đường làng. Dưới bến sông, ghe thuyền đã bắt đầu di chuyển, người đưa hàng lên chợ, người ngồi câu cá, tiếng gọi nhau râm ran. Khói bếp quện trong nắng, dường như bọc lấy cả bến nước lẫn lòng người.
Nhìn mọi người chăm chỉ lao động, em cảm nhận được sự gắn kết, yêu thương giữa người với người nơi quê mình. Mỗi ngày mới như một lời hứa về mùa vụ bội thu, về tương lai tươi sáng của quê hương.
Em tự hào vì được sinh ra, lớn lên nơi có những buổi sáng yên bình, mộc mạc ấy. Em mong rằng quê hương sẽ luôn giữ được nét đẹp giản dị, thanh bình để các thế hệ nối tiếp nhau lớn lên trong vòng tay yêu thương của xóm làng. Khi mặt trời đỏ rực nhô lên, em biết một ngày lại bắt đầu, trọn vẹn hy vọng và những điều tốt đẹp.
Tiếng gà gáy vang vọng cuối làng báo hiệu một ngày mới lại đến trên quê em. Hương thơm của rơm phơi chưa kịp tan, khói bếp nhà ai len lỏi quanh vạt cau già, ánh nắng nhẹ nhàng lướt qua bờ tre... Những cảm xúc ấy cứ ùa về mỗi khi em thức dậy, tràn ngập niềm tự hào và yêu mến quê hương giản dị của mình.
Bình minh luôn đến nhẹ nhàng, thong thả. Mặt trời vắt mình qua bãi bồi sông, ánh sáng dần phủ lên những luống khoai, ruộng lúa xanh rì, mái ngói cũ sậm màu. Cánh đồng quê em sáng bừng bởi lớp sương mỏng còn vương trên mỗi lưỡi cỏ, ánh lên sắc cầu vồng dưới tia nắng ban mai. Không khí trong lành, mát mẻ, từng hơi thở đều mang vị ngọt của đất mới, vị thơm của hoa cải mọc dại ven đường.
Âm thanh nơi đây dịu dàng như một bản nhạc quê. Tiếng gà gáy, tiếng chim chào ngày mới, tiếng ai gọi nhau í ới ngoài cổng. Thỉnh thoảng, tiếng trâu bò kêu nhè nhẹ, hoặc tiếng bước chân sột soạt của các bà, các mẹ ra đồng. Mùi khói bếp, mùi xôi nóng lan tỏa khắp xóm nhỏ, làm lòng người thêm ấm áp.
Người lớn dậy từ rất sớm, mỗi người một việc. Mẹ em đun nước, gói xôi, cha vác cuốc ra đồng, các bác nông dân gánh thóc băng qua bãi cỏ ướt sương. Trên đường làng, nhóm học sinh vui vẻ đi học, áo sơ mi trắng phấp phới trong gió, nụ cười rạng rỡ. Dưới bến sông, ghe thuyền nhẹ lướt trên mặt nước, người bán hàng tạp hóa đã mở cửa, tiếng mua bán lách cách vang lên.
Em yêu khung cảnh này bởi sự giản dị, thân thương. Cảm giác bình yên, gắn bó, yêu lao động cứ lớn dần trong em sau mỗi buổi sáng như thế. Được sống, học tập và chứng kiến sự đổi thay của quê, em càng thấy tự hào và biết ơn mái làng nhỏ.
Em luôn mong quê hương mãi mãi giữ được nét đẹp mộc mạc ấy, để những buổi sáng trong lành, tươi mới vẫn mãi bên em, bên mọi người. Khi mặt trời lên cao dần trên cánh đồng, em biết một ngày mới lại bắt đầu, đầy ắp hi vọng và niềm vui.
Em thức dậy khi tiếng gà gáy đầu xóm vang vọng, không khí lạnh se sắt. Mùi rơm phơi khắp nơi, mùi khói bếp phảng phất bên rìa làng, tạo nên không gian thân thương, gần gũi mà em luôn yêu mến. Mỗi sáng như thế, em cảm nhận rõ hạnh phúc đơn sơ đang chảy tràn trong từng hơi thở.
Ánh sáng bình minh nhẹ nhàng trải rộng khắp cánh đồng, nhảy múa trên từng ngọn lúa, mái ngói cũ hay dòng sông quê yên ả. Sương còn đọng long lanh trên lá, trên từng bờ rào, ánh lên sắc ngọc khi mặt trời nhô lên. Không khí trong lành, mát mẻ, mang theo hương thơm của hoa cỏ, hương đất mới.
Mỗi âm thanh sớm mai đều rất đỗi thân quen: tiếng gà trống gáy vang, tiếng chim líu lo ca hát, tiếng mẹ khua nồi, tiếng bếp củi kêu tí tách. Ngoài đồng, tiếng trâu bò, tiếng guốc mẹ lộc cộc, tiếng người gọi nhau lao động bắt đầu ngày mới. Mùi khói lan từ bếp ra tận đầu ngõ, quyện vào ánh nắng vàng ươm.
Người lớn dậy từ sớm, ai cũng tay chân bận rộn. Mẹ nhóm lò, chuẩn bị bữa sáng, cha ra vườn tưới cây, các bác nông dân gánh đồ ra đồng. Trên con đường làng nhỏ, các bạn học sinh tụ tập, cười nói vui vẻ, chuẩn bị đến trường. Ngoài bến sông, bác lái đò bận bịu chèo ghe, những người đi chợ sớm hối hả trao đổi hàng hóa.
Giữa khung cảnh ấy, em cảm thấy thanh thản, bình yên và thấy mình thật hạnh phúc. Buổi sáng ở quê giúp em cảm nhận rõ vẻ đẹp lao động, tình làng nghĩa xóm, niềm vui giản dị nhưng sâu sắc.
Em mong quê mình mãi mãi giữ được vẻ đẹp thanh bình, để mỗi ngày đều bắt đầu bằng nụ cười, ánh nắng ngập tràn hi vọng. Khi mặt trời đã lên, mọi cảnh vật bừng sáng, em biết ngày mới lại bắt đầu – đầy yêu thương và sức sống.
Tiếng gà gáy nhịp nhàng vọng qua làn sương sớm, mùi rơm khô quyện với khói bếp, ánh mặt trời e ấp ló từ sau rặng tre, tạo nên cảm giác ấm áp khi em vừa tỉnh giấc. Đó là khoảnh khắc mà mỗi sáng em đều mong chờ, vì biết một ngày mới ở quê lại bắt đầu rực rỡ và đầy sức sống.
Cảnh vật quê em mỗi sáng như đổi mới hoàn toàn. Mặt trời vừa nhú lên khỏi đê, ánh sáng vàng tươi len lỏi trên luống rau, lùa qua những bờ rào dâm bụt, trải dài ra cánh đồng lúa non. Dòng sông quê nhẹ lướt, ánh nước sáng lấp lánh như gương soi trời đất. Sương còn bảng lảng trên ngọn cỏ, làm cho khung cảnh thêm phần tươi mát, kỳ diệu.
Âm thanh buổi sáng là bản nhạc đặc trưng của làng quê. Tiếng gà gáy dứt, tiếng chim chào ngày mới, tiếng mẹ chuẩn bị bữa sáng, tiếng cha dắt trâu ra đồng, tiếng guốc mộc trên sân gạch. Ngoài đồng, tiếng trâu bò, tiếng cào cỏ, tiếng người trò chuyện vang vọng.
Người lớn dậy sớm, mẹ lo bữa ăn sáng, cha vác cày ra đồng, bác nông dân gánh phân, người quét sân, người tưới rau, ai cũng bận rộn nhưng luôn vui vẻ. Trên đường làng, tốp trẻ nhỏ hồ hởi đến trường, tiếng gọi nhau í ới, tiếng xe đạp lách cách, vang vọng xa xa. Dưới bến sông, ghe thuyền cũng bắt đầu tấp nập, người đi chợ, người lái đò, tiếng nước khua vang lên không ngớt.
Bao la cảnh vật và con người cứ thế hòa quyện, tạo thành nhịp sống nhịp nhàng, ấm áp. Em cảm thấy may mắn khi được sống giữa khung cảnh đơn sơ mà hạnh phúc ấy, lòng thêm yêu lao động, yêu quê hương từ những điều giản dị xung quanh.
Ước mong lớn nhất của em là quê hương sẽ mãi giữ được nét đẹp yên bình, để mỗi ngày mới đều đến với ánh nắng, niềm vui và tiếng cười lan tỏa khắp làng quê. Khi mặt trời lên cao, tiếng trẻ gọi nhau ngoài ngõ, em hiểu rằng một ngày mới lại bắt đầu, chan chứa yêu thương, hy vọng.
Vừa thức dậy, em đã nghe tiếng gà gáy vang lên từ đầu làng đến cuối xóm, khói bếp nhà ai thơm lừng hòa cùng làn gió mát buổi sớm. Quê em những buổi sáng bình minh là lúc mọi cảnh vật, âm thanh và mùi hương như giao hòa, tạo nên nét dung dị mà vô cùng ấm áp.
Ánh nắng đầu ngày nhẹ nhàng rải trên từng mái ngói, bờ rào xanh mướt, xen vào từng góc vườn nhỏ. Cánh đồng xa lấp lánh dưới làn sương còn đọng, từng giọt nước long lanh trên lá mạ, gió nhẹ thổi qua làm chúng rung rinh như muốn kể chuyện. Dòng sông quê lặng lẽ trôi, phản chiếu ánh mặt trời rực rỡ, những gợn sóng nhỏ lăn tăn nối đuôi nhau về phía chợ làng.
Âm thanh tinh khôi của buổi sớm làm nên nét riêng cho quê em. Tiếng gà gáy, tiếng chim hót, tiếng mẹ nhóm bếp, tiếng cha gọi trâu ra đồng xen lẫn tiếng trẻ nhỏ cười nói trên con đường đất đỏ. Xa xa, tiếng máy bơm nước, tiếng người gánh lúa, tiếng chân bước rộn ràng của các bác nông dân.
Người lớn ai cũng bận rộn từ lúc trời chưa sáng hẳn. Mẹ em nhóm bếp, chuẩn bị bữa sáng, cha khoác áo nâu, mang cuốc ra đồng. Bác hàng xóm gánh thóc, bác khác tưới rau, ai cũng vui vẻ với công việc quen thuộc. Trẻ con chuẩn bị đến trường, áo trắng, khăn quàng đỏ nổi bật trên lối đi, tiếng cười nói khúc khích vang dài. Ngoài bến sông, cảnh người thả lưới, người chèo thuyền, tiếng nước khua rộn ràng không kém.
Em cảm nhận được sự bình yên, gắn bó trong mỗi buổi sáng như vậy. Yêu quê hương chính từ những điều giản dị này, em càng thêm quí trọng cuộc sống và trân trọng công lao người lao động.
Em mong quê mình luôn giữ được vẻ đẹp yên bình, để mỗi ngày mới đều bắt đầu bằng niềm vui, sự hy vọng và ánh nắng tràn ngập khắp xóm làng. Khi mặt trời lên, cảnh vật sáng bừng sức sống, em biết một ngày mới đã bắt đầu thật tuyệt vời.
Quê em mỗi sớm mai luôn đông vui, rộn ràng. Chỉ cần mở mắt, em đã nghe tiếng gà gáy lan xa, hương thơm rơm mới, khói lam từ bếp lò hòa trong không khí. Được ngắm nhìn cảnh thôn quê trong thời khắc đầu ngày, em thấy lòng mình dịu lại, yêu thương hơn từng tấc đất, mái nhà nơi đây.
Khi mặt trời vừa nhú khỏi đê sông, những tia nắng yếu ớt len lỏi qua lá cây, soi chiếu lên từng vạt lúa non, mái ngói đỏ au, dòng sông lấp lánh. Sương sớm còn lãng đãng trên cỏ, tạo thành lớp màn mỏng phủ lên vườn rau, bờ rào. Không khí trong lành, thanh sạch, mang theo cả mùi thơm của đất mới, hương hoa bưởi, hoa cau.
Âm thanh quê em buổi sáng là hợp âm thật đặc biệt: tiếng gà gáy, tiếng chim hát, tiếng chó sủa, tiếng mẹ em dọn sân, tiếng cha nhóm bếp, tiếng bước chân giục giã ra đồng. Ngoài đồng, trâu bò đã lục đục đi làm, tiếng người gọi nhau, tiếng nước chảy róc rách xen lẫn tiếng máy cày.
Mọi người ai cũng bắt đầu công việc thật sớm. Mẹ nhóm bếp, nấu ăn sáng, cha vác cuốc ra đồng, bác hàng xóm gánh cỏ cho bò ăn. Đường làng nhộn nhịp bóng áo trắng, tóc bím của các bạn học sinh rù rì đi học, tiếng cười vang vọng cả xóm. Dưới bến, những chiếc ghe chở đầy hàng hóa, người chèo thuyền nặng nhọc nhưng ánh mắt luôn sáng bừng niềm vui.
Em cảm nhận rõ ràng tình cảm, sự gắn bó và sức sống mãnh liệt của quê hương trong mỗi buổi sáng. Được sống giữa cảnh vật tươi đẹp, chứng kiến người thân cần cù làm việc, em thêm trân trọng giá trị cuộc sống, yêu thiên nhiên và cố gắng học tập.
Em mong mỗi ngày ở quê đều bắt đầu với ánh nắng, tiếng cười, sự đoàn kết, để quê hương mình luôn tràn trề hi vọng, bình yên. Khi mặt trời lên cao, cả ngôi làng như bừng tỉnh, chào đón ngày mới đầy yêu thương và sức sống.
Vừa tỉnh giấc, em đã nghe tiếng gà gáy từ xa vọng lại, mùi khói bếp lan nhẹ trong không khí lành lạnh của buổi sớm. Cảm giác yên bình, thân thuộc ùa về, làm em càng yêu quê hương đơn sơ, mộc mạc.
Khi bình minh ló dạng, cả làng quê dường như khoác lên tấm áo mới. Ánh nắng vàng nhạt xuyên qua từng kẽ lá, đậu lên mái ngói, thềm gạch, rọi chiếu xuống dòng sông xanh biếc. Sương đêm còn đọng trên cọng cỏ, luống rau, khiến mọi thứ trở nên tươi mát, long lanh. Không khí trong lành quyện với mùi thơm rơm mới, mùi đất ẩm, làm con người cảm thấy khoan khoái, dễ chịu.
Buổi sáng, âm thanh cũng đặc biệt hơn mọi khi: tiếng chim đua nhau hót vang trong vòm cây, tiếng gà gọi nhau cất tiếng đầu ngày, tiếng mẹ gọi con thức dậy, tiếng bếp than nổ lép bép hòa cùng tiếng guốc mộc của bà đi chợ sớm. Trên cánh đồng, tiếng gọi trâu, tiếng rì rầm của các bác nông dân khởi động mùa vụ mới.
Người lớn dậy từ lúc gà chưa gáy. Mẹ nhóm bếp, cha chuẩn bị ra đồng, bác hàng xóm làm cỏ vườn rau. Ngoài sân, em cùng bạn quét lá, tưới cây, chuẩn bị cặp sách đi học. Trên đường làng, các bạn nhỏ đông đủ, tiếng cười nói vang lên rộn rã. Dưới bến sông, thuyền chài rẽ nước, người gánh hàng lên chợ, mọi cảnh vật đều chuyển động, tràn trề sức sống.
Em thấy hạnh phúc và bình yên mỗi khi được ngắm nhìn những buổi sáng như vậy. Cảm giác bình an lan tỏa từ khung cảnh, con người, âm thanh và mùi hương quê nhà. Em càng thêm yêu mến, tự hào và quyết tâm giữ gìn nét đẹp này cho quê mình.
Mong rằng quê hương em sẽ mãi mãi tươi đẹp, mỗi sáng đều đầy ắp niềm vui, để khi mặt trời lên hẳn, tất cả mọi người đều khởi đầu ngày mới trong yêu thương, bình an.
Em yêu nhất những buổi sáng ở quê ngoại, nơi tiếng gà gáy, mùi rơm rạ và ánh nắng dịu dàng gọi em thức giấc. Cứ mỗi khi tỉnh dậy, ra sân hít đầy lồng ngực không khí mát lạnh, em lại thấy lòng vui lạ, tràn đầy cảm giác bình yên.
Bình minh trên quê ngoại đến nhẹ tênh, vàng óng. Từng tia nắng luồn qua lá cây, rải khắp vườn xoan, vườn ổi, mái ngói đỏ au. Ánh sáng phản chiếu xuống mặt ao phẳng lặng, những giọt sương lăn tròn trên ngọn cỏ xanh. Không khí buổi sáng tươi mới, mang theo hương hoa cau, thoảng chút mùi khói củi bếp đang cháy.
Âm thanh trong làng ngoại lúc nào cũng nhộn nhịp mà êm đềm: tiếng gà gáy, tiếng chim sẻ, tiếng mẹ kêu con dậy, tiếng cối xay thóc kẽo kẹt ngoài sân, tiếng cười nói của các cô, các bác chuẩn bị đi chợ. Ngoài đồng, trâu bò kéo cày, tiếng người hò nhau rang rảng trên bờ ruộng.
Người lớn ai cũng dậy sớm bắt đầu ngày mới. Ngoại nhóm bếp, chuẩn bị đồ ăn sáng, mẹ rửa rau, cha xách cuốc ra vườn. Các bác nông dân gánh thóc, chị gái xách nước tưới hoa. Trên đường làng, học sinh tụ tập thành nhóm nhỏ, áo quần chỉn chu, vừa đi vừa trò chuyện rôm rả. Dưới sông, thuyền chài lướt sóng, người chở hàng rộn ràng tiếng nói cười.
Mỗi lần về quê, em đều thấy mình nhỏ bé trước vẻ đẹp bao la, bình dị ấy. Cảm giác yêu thương, tự hào về cội nguồn cứ lớn dần trong em sau từng buổi sáng. Em mong quê ngoại sẽ mãi giữ được vẻ đẹp ấy để mỗi ngày mới luôn bắt đầu trong yên vui, hạnh phúc.
Khi mặt trời lên cao, mọi người tỏa đi làm việc, em biết một ngày mới lại bắt đầu, đầy hứa hẹn, tràn đầy yêu thương và hi vọng.
Vừa tỉnh dậy, em đã nghe tiếng gà gáy vang từ phía cuối vườn, khói bếp nhà nội quyện cùng mùi thơm cỏ cây. Cảnh vật ẩn trong làn sương mỏng, ánh nắng đổ vàng xen qua từng tán lá, lòng em lại dâng trào cảm xúc biết ơn về quê hương thanh bình.
Ánh sáng bình minh len lỏi khắp nơi: soi lên mái ngói xám, rọi xuống giếng nước, men qua hàng cau thẳng tắp. Cánh đồng lúa mướt xanh bừng lên sắc vàng khi nắng mới chạm tới. Mặt nước ao yên bình, phản chiếu ánh nắng long lanh, cạnh đó là lũ vịt bơi lội tung tăng. Từng cánh chim gọi đàn, từng giọt sương còn đọng trên hoa hồng ngoài sân, tất cả hòa quyện trong làn gió mát lành.
Âm thanh buổi sáng là những âm điệu thân quen: tiếng gà gọi nhau, tiếng mẹ rửa rau ngoài giếng, tiếng cha đi kiểm tra chuồng trâu, tiếng bác hàng xóm quét sân. Ngoài đồng xa, tiếng cày bừa, tiếng chim muông, tất cả như bản nhạc nền cho ngày mới. Khói bếp lam quyện vào gió, mang theo vị ngọt của đất, của ký ức tuổi thơ.
Người lớn dậy sớm, mỗi người một việc. Mẹ nhóm than, chuẩn bị bữa sáng, cha sửa lại mái che, bà nội chăm vườn rau. Trẻ con chuẩn bị đến trường, miệng cười tươi rói, áo quần gọn gàng. Các bạn nhỏ vừa đi vừa trò chuyện, tiếng cười lan xa khắp lối làng. Bến sông, ghe thuyền cũng đã rạo rực, người bán cá, người trao đổi hàng hóa.
Em ngắm nhìn cảnh vật, cảm nhận tình làng nghĩa xóm, lòng mình thấy yên bình lạ. Được sống ở làng quê, mỗi ngày mới như một món quà, giúp em yêu cuộc sống, cố gắng học tập và trân trọng giá trị lao động.
Em mong quê nội sẽ mãi mãi tươi đẹp, yên bình để mỗi buổi sáng đều bắt đầu bằng tình yêu, hi vọng và nắng mới rạng rỡ trên ruộng đồng, sân nhà.
Buổi sáng nơi quê em bình dị mà nên thơ. Tiếng gà gáy vang vọng, làn sương mờ mịt ôm lấy mái nhà, hương đồng nội lan tỏa trong không khí, gợi cho em cảm giác rạo rực khi tỉnh dậy đón ngày mới. Đó là khoảnh khắc tuyệt vời mà em luôn mong chờ.
Ánh sáng buổi bình minh đến nhẹ nhàng, trải đều trên đồng ruộng mênh mông, len lỏi qua từng bậc thềm nhà, hun hút ra mãi tận bến sông. Những giọt sương còn đọng lấp lánh trên đám cỏ, mái tranh, làm cho cảnh vật trở nên thơ mộng. Không khí trong lành, mát rượi, mỗi hơi thở đều mang theo mùi thơm dịu nhẹ của lúa, của đất, của hoa dại ven đường làng.
Âm thanh của buổi sớm quê hương chính là nhạc nền cho sự sống. Tiếng gà trống, tiếng chim ca, tiếng mẹ nhặt rau bên bếp, tiếng cha chuẩn bị đồ đạc ra đồng, tiếng trẻ nhỏ ríu rít gọi nhau tung tăng đến trường. Trong làn khói bếp mỏng tang, mọi thứ hòa quyện tạo nên bản hòa tấu dịu ngọt, không đâu có được.
Người lớn bắt đầu ngày mới từ rất sớm, ai cũng chăm chỉ, siêng năng. Mẹ nhóm bếp, chuẩn bị nồi cơm, bác hàng xóm tưới cây, cha em dắt trâu ra ruộng. Trên đường làng nhỏ, học sinh áo trắng, miệng cười tươi. Ngoài bến sông, ghe chở hàng rộn rã, tiếng nói cười vang lên xóa tan yên tĩnh ban đầu.
Toàn cảnh sáng sớm ở quê mang lại cho em năng lượng mới, thấy yêu lao động, yêu cuộc sống, yêu những điều bình thường giản dị. Tình làng nghĩa xóm, tình cảm gia đình trở thành động lực để em cố gắng mỗi ngày.
Em mong quê em sẽ mãi mãi giản dị, thanh bình để bất cứ khi nào, mỗi buổi sáng đều bắt đầu bằng những nụ cười, ánh nắng, hy vọng tràn đầy. Khi mặt trời lên cao, mọi người lại hòa vào nhịp sống thường nhật, đầy tin yêu và sức sống.
Mỗi khi thức dậy vào lúc gà đầu xóm vừa gáy, khói bếp lam bảng lảng trước hiên nhà, em lại cảm nhận rõ làng quê mình quá đỗi yên bình và gần gũi. Không khí trong lành, vị nồng của đất đồng, tất cả khơi dậy cảm giác tự hào mỗi khi em đón ngày mới trên quê hương.
Ánh bình minh nhuộm vàng cánh đồng lúa đang thì con gái, lên mái tranh, bậc thềm đá ong và cả dòng sông lững lờ trôi. Sương đêm còn vấn vít trên cành cau, ngọn cỏ làm mọi thứ trở nên mờ ảo, lung linh. Không khí mát dịu, thấm đẫm hương đồng, mùi hoa bưởi thoang thoảng nơi cuối vườn, tạo nên buổi sáng dễ chịu, hiền hậu.
Buổi sớm là hợp âm của nhiều âm thanh quen thuộc: tiếng gà, tiếng chim, tiếng mẹ gọi em dậy, tiếng cha kéo trâu ra bãi cỏ, tiếng bác hàng xóm quét sân, tiếng trẻ con cười nói giòn tan. Tất cả làm cho cảnh vật thêm phần náo nhiệt nhưng lại rất đỗi yên bình.
Người lớn bắt đầu công việc từ tinh mơ: mẹ chỉnh tề vào bếp, cha dắt trâu, bác gánh rơm, ai cũng hăng say, chăm chỉ. Đường làng nhộn nhịp hơn khi học sinh í ới gọi nhau đến trường, xe đạp lăn bánh cọt kẹt, tiếng dép lê lệt xệt vang dài trên cát trắng. Ngoài sông, ghe thuyền cập bến, khói bếp lan tỏa, người người qua lại vui vẻ.
Em yêu quê hương vì những điều bình dị như vậy. Mỗi buổi sáng là một lần em hiểu hơn giá trị lao động, sự đoàn kết, nghĩa tình của xóm làng. Đó cũng là động lực để em cố gắng học tập, phấn đấu.
Em mong quê mãi đẹp thế này, để khi mặt trời lên cao, mọi người lại bắt đầu ngày mới trong niềm tin, hy vọng và yêu thương.
Ánh nắng đầu tiên của ngày mới chiếu qua mái nhà lợp lá cọ, tiếng gà gáy dội vào từng lối xóm nhỏ, khói bếp lập lờ trong không gian, khiến lòng em cảm thấy ấm áp, hạnh phúc khi được sống ở quê nghèo nhưng tràn đầy tình người.
Bình minh quê em không rực rỡ, vội vàng mà nhẹ nhàng, đầy sức sống. Ánh sáng dần lan, nhuộm vàng thửa ruộng, hàng tre, con đường đất uốn cong quanh làng. Sương sớm bám trên cỏ, chỉ cần khẽ chạm là những giọt nước long lanh rơi xuống. Gió mát vờn qua, mang theo mùi thơm đất, hương mạ non, tạo thành chiếc áo choàng ấm áp khắp vùng quê.
Âm thanh sớm mai giản dị, gần gũi: tiếng gà gáy, tiếng bò kêu, tiếng mẹ em lạch cạch soạn nồi niêu, tiếng cha dắt trâu ra đồng, vẳng lại tiếng học sinh gọi nhau chuẩn bị đến lớp. Tiếng nói cười, tiếng động cơ thuyền trên sông hòa thành một bản nhạc sống động của làng quê.
Người lớn dậy thật sớm, mẹ em lo cho bữa sáng, cha dắt trâu, bác nông dân gánh phân bón ruộng, ai cũng vội vã mà không hề than thở. Trẻ con mặc áo trắng, khăn đỏ, rộn rã bước tới trường, nụ cười hồn nhiên, vui vẻ. Ngoài bến sông, ghe thuyền, chợ quê cũng kịp đông vui, khói bếp lan nhẹ trên mặt nước.
Em cảm thấy tự hào và hạnh phúc vì quê mình tuy nghèo vật chất nhưng giàu tình thương, chan chứa nghĩa tình. Mỗi buổi sáng là nguồn cảm hứng để em yêu lao động, yêu cuộc sống, tin vào tương lai.
Em mong quê mình sẽ luôn giữ được nét đẹp và tinh thần ấy, để mỗi ngày mới bắt đầu là một ngày tươi sáng, bình yên, rộn ràng yêu thương khi mặt trời lên cao.
Những ngày hè thức dậy ở quê, em rất thích ngắm cảnh trời đất se lạnh, khói bếp thoang thoảng, tiếng gà gáy nhịp nhàng, mọi cảm giác nhẹ nhàng, yên bình khiến em càng thêm gắn bó với làng quê thân thương.
Khi bình minh vừa ló rạng, ánh nắng hồng phủ khắp mái nhà tranh, cánh đồng lúa xanh, dòng sông uốn quanh làng. Sương đêm còn sót lại bám trên những ngọn cỏ, hàng rào hoa râm bụt, mặt đường nhựa phản chiếu ánh vàng dịu dàng. Không khí trong lành, mang theo cả mùi thơm hoa cau, hoa nhài, cảm giác sảng khoái lạ thường.
Âm thanh buổi sáng nhẹ nhàng nhưng đầy sức sống: tiếng gà, tiếng chim gọi bầy, tiếng ông bà, cha mẹ thức dậy đi làm sớm. Ngoài đồng, tiếng trâu bò, tát nước, người trò chuyện rộn ràng. Trong nhà, mẹ chuẩn bị bữa sáng, cha sửa lại mái che, các bác sĩ hàng xóm đã bắt đầu công việc. Các bạn nhỏ vui vẻ rủ nhau đi học, tiếng cười vang khắp xóm làng.
Dưới bến sông, người chèo thuyền, người bán cá, khói bếp quyện trên mặt nước tạo thành không gian thân thương, đầy ký ức. Mọi người đều bắt đầu ngày mới trong niềm hăng say, vui vẻ, tiếng nói, tiếng cười chan hòa khắp nơi.
Em thật may mắn vì được lớn lên ở nơi bình yên, nhiều niềm vui. Mỗi buổi sáng lại tiếp thêm cho em nghị lực, tình yêu cuộc sống, tình yêu con người, quê hương. Đó cũng là động lực để em học tập tốt, phụ giúp gia đình, bạn bè.
Em mong ngày nào quê mình cũng tràn ngập tiếng cười, tình yêu để khi mặt trời lên cao, mọi người lại cùng nhau bắt đầu một ngày mới ngập tràn hạnh phúc và hy vọng.
Tiếng gà gáy vang vọng từ đầu làng đến cuối ngõ, làn sương nhẹ lướt qua mái ngói, khói bếp quyện hương nếp thơm, tất cả làm nên một buổi sáng đậm đà bản sắc quê Bắc Bộ. Em tỉnh dậy, hít thở thật sâu để cảm nhận rõ hơn khung cảnh và mùi hương thân thuộc ấy.
Bình minh nơi đây đến bằng ánh sáng nhẹ nhàng. Mặt trời kéo dải nắng vàng lướt trên cánh đồng rộng lớn, soi sáng cho từng vũng nước, bãi rau xanh, mái đình làng cổ kính. Sương đọng trên ngọn cỏ, ánh lên sắc cầu vồng nhè nhẹ. Không khí trong lành, buốt nhẹ, mang theo vị mặn của đất, vị ngọt ngào của đồng lúa mới.
Âm thanh đầu ngày là tiếng gà, tiếng chim, tiếng nước giếng khua lách tách, tiếng cha mẹ em dậy sớm, tiếng trẻ đến trường gọi nhau. Ngoài đồng, tiếng trâu cày, tiếng bác nông dân trò chuyện, tiếng gió thổi qua rặng tre xào xạc.
Người lớn dậy từ tinh mơ, mẹ nhóm bếp, chuẩn bị bữa sáng, cha ra đồng, bác gánh lúa băng qua đường đất. Học sinh tươm tất tới trường, áo trắng, khăn quàng đỏ rực rỡ, tiếng cười đùa khiến con đường làng thêm sống động. Ngoài bến sông, thuyền bè, người đi chợ bận rộn, khói bếp lam bay nghi ngút.
Em yêu từng khoảnh khắc ấy, cảm nhận trọn vẹn vẻ đẹp lao động, tình cảm xóm làng. Mỗi buổi sáng là điều tuyệt diệu giúp em trưởng thành, học cách yêu thương, sẻ chia.
Ước mong của em là quê luôn yên bình, tươi đẹp để khi mặt trời lên cao, một ngày mới rực rỡ, tràn đầy niềm vui và hy vọng lại bắt đầu trên quê hương.
Em trở mình tỉnh dậy giữa tiếng gà gáy, mùi hương lúa chín thoang thoảng, không khí quê em mát lành, dễ chịu. Đó là lúc em thấy may mắn vì được lớn lên ở vùng quê sông nước đầy tình người.
Những tia nắng đầu tiên rọi xuống dòng sông rộng mênh mông, phản chiếu ánh vàng lấp lánh trên sóng. Bờ ruộng trổ bông sáng rực một màu vàng tươi, hoa sen, hoa súng nở rộ, sương còn đọng trên lá bèo, ngọn cỏ. Không khí trong lành, thoang thoảng hương đồng, hương bùn đất quyện cùng tiếng lá dừa rì rào.
Âm thanh buổi sáng xôm tụ: tiếng gà gáy, tiếng cá quẫy đuôi dưới nước, tiếng ghe thuyền chở hàng neo bên bến, tiếng cha mẹ nấu ăn, xay lúa, tiếng trẻ cười đùa ngoài sân. Các bác, các cô chèo ghe đi chợ, tiếng gọi nhau vang trên mặt sông.
Người lớn bắt đầu ngày mới trên ruộng đồng, trên bến bãi. Mẹ em chuẩn bị đồ ăn sáng, cha chở lúa đi xay, bác hàng xóm thả lưới, bắt cá sớm. Trẻ em tụ tập thành nhóm nhỏ, áo trắng tinh tươm, vui vẻ chuẩn bị đến lớp. Trên sông, ghe thuyền nối đuôi nhau, khói bếp bay là là trên mặt nước.
Nhịp sống cần cù ấy khiến em càng thêm yêu quê, tự hào về sự siêng năng, hồn hậu của người dân miền sông nước. Mỗi buổi sáng đem lại cho em nguồn năng lượng mới, động lực học tập, làm việc và cống hiến.
Em mong quê em sẽ mãi mãi tươi đẹp, thanh bình để mỗi ngày mới đều bắt đầu trong tiếng cười, ánh nắng và tình yêu thương lan tỏa từ bến sông, bờ ruộng.
Thức giấc vào sáng sớm, em nghe tiếng gà gáy lẫn trong gió, mùi khói bếp và vị mặn của gió biển thổi vào tận đầu làng. Em yêu những buổi sáng ở quê mình – miền Trung đầy nắng gió, khắc nghiệt nhưng chan chứa tình yêu thương.
Ánh mặt trời dần ló lên từ phía biển, lan tỏa sắc vàng trên cánh đồng muối, ruộng rau, con sông cắt ngang làng. Sương đêm mỏng dần, nhường chỗ cho không khí mới mẻ, dễ chịu. Gió thổi làm rì rào hàng tre đầu ngõ, hoa muống biển tím biếc lấp lánh dưới ánh nắng sớm.
Âm thanh buổi sáng là sự hòa quyện của tiếng sóng vỗ xa xa, tiếng gà, tiếng chim, tiếng người gọi nhau ra đồng, tiếng trẻ con lê dép chạy trên đường cát. Ngoài bãi biển, thuyền đánh cá trở về, tiếng hò reo rộn rã, tiếng gánh hàng lên chợ sớm, tiếng cười nói giòn giã.
Người lớn dậy sớm, mẹ chuẩn bị bữa sáng, cha ra khơi, bà nội cắt rau ngoài vườn, bác hàng xóm thả lưới nơi bãi sông. Đường làng nhộn nhịp học sinh đến trường, áo quần gọn gàng, tiếng nói chuyện ríu rít. Ngoài bãi biển, chợ cá sớm đã đông vui, khói bếp lan tỏa quanh các quán nhỏ.
Em tự hào về sự chăm chỉ, kiên cường của quê hương. Mỗi buổi sáng mang lại năng lượng, khơi gợi tình yêu lao động, tinh thần đoàn kết, ý chí vươn lên. Đó cũng là động lực giúp em quyết tâm học tập, đóng góp cho quê hương.
Em mong quê mình sẽ mãi là nơi những buổi sáng tràn đầy sôi động, chan chứa hy vọng. Khi mặt trời lên cao, mọi người lại bắt đầu ngày mới trong niềm vui, niềm tin vào tương lai.
Mỗi lần thức dậy sớm, đứng trước hiên nhà, em đều thấy yêu quê hương hơn bao giờ hết. Tiếng gà gáy, mùi rơm mới, ánh nắng sớm nhẹ nhàng,… tất cả khiến em cảm nhận được sự yên bình, niềm vui nhỏ bé trên mảnh đất quê hương.
Ánh nắng buổi bình minh rọi xuống cánh đồng lúa, bờ ao, thoáng mây vẽ thành dải lụa trên bầu trời. Sương còn lấp lánh trên ngọn tre, khiến mọi vật trông thật mới, thật tinh khôi. Không khí mang theo chút lạnh dịu, thoảng vị ngọt của cỏ non, hương thơm quen thuộc của làng quê.
Âm thanh buổi sáng giản dị mà gần gũi: tiếng chim hót, tiếng gà trống, tiếng mẹ gọi em ăn sáng, tiếng cha vác cuốc ra đồng, tiếng bạn bè hớn hở tới trường. Ngoài đồng, tiếng trâu bò, tiếng bơm nước, tiếng bác nông dân cười đùa.
Người lớn trong làng ai cũng dậy sớm, mẹ nấu cơm, cha chuẩn bị làm ruộng, bác hàng xóm cho gà ăn, anh chị em chuẩn bị đến trường. Đường làng vang tiếng cười nói, xe đạp lăn bánh, áo trắng khăn đỏ nối nhau đến lớp. Dưới bến sông, cảnh mua bán, ghe thuyền tấp nập, khói bếp mỏng manh bay là là mặt nước.
Nhìn ngắm khung cảnh ấy, em càng thấm thía giá trị của lao động, của hạnh phúc bình dị. Buổi sáng quê hương luôn tiếp thêm cho em niềm tin, hy vọng và động lực học tập, trưởng thành.
Em mong quê mình mãi mãi giữ được vẻ đẹp này, để khi mặt trời lên cao, mỗi ngày đều bắt đầu bằng tiếng cười, ánh nắng và tràn đầy yêu thương.
Sáng sớm thức dậy, mở cửa nhà, em nghe tiếng gà gáy o o vang vọng, khí trời lạnh mát, từng làn khói lam lững lờ bay lên mái nhà rêu phong, tất cả tạo nên cảm giác yên ả, thân thương.
Khi mặt trời vừa ló dạng, ánh sáng dịu nhẹ rải khắp sân vườn, bãi cỏ, ruộng đồng, dòng sông quê như bừng lên sức sống mới. Sương mai đọng trên vạt rau, giọt nước long lanh trên những bông hoa nhỏ. Không khí trong lành, giàu hương vị của cỏ cây, đất đai quê mẹ.
Âm thanh buổi sáng quê em đầy sinh động: tiếng gà gáy, chim hót, tiếng mẹ nhóm bếp, tiếng cha dắt trâu ra đồng, tiếng các bác nông dân gọi nhau, tiếng trẻ con ríu rít gọi bạn đi học. Ngoài đồng, tiếng cuốc, tiếng cày, tiếng bò rống, tiếng nước chảy róc rách.
Người lớn bận rộn từ tờ mờ sáng, mẹ chuẩn bị bữa sáng, cha ra đồng, bác hàng xóm tưới rau, ai cũng chăm chỉ. Trên con đường làng nhỏ, học sinh xách cặp, cười nói vui vẻ, tóc bay trong gió sớm. Ngoài sông, dòng thuyền nối đuôi nhau, người bán hàng, người chèo đò, khói bếp lan xa.
Em thấy mình thật may mắn khi được sống ở nơi ấy, được cảm nhận tình làng xóm, sự gắn bó, cần cù và chân thành của con người quê hương. Buổi sáng giúp em thêm yêu cuộc sống, biết ơn gia đình và quê hương.
Em mong quê em sẽ mãi rộn rã tiếng cười, nắng ấm, mỗi ngày mới luôn khởi đầu trong niềm vui, hy vọng, khi mặt trời lên cao, mọi người lại cùng nhau xây dựng tương lai tươi sáng.
Buổi sớm thức dậy trên mảnh đất quê nhà, lòng em ngập tràn cảm giác bình yên. Tiếng gà gáy, mùi rơm, làn sương, ánh nắng xuyên qua kẽ lá, tất cả như bản nhạc dịu dàng đánh thức vạn vật.
Ánh nắng bình minh thấm đẫm cánh đồng, mái nhà, vườn cây. Sương mai còn vương trên ngọn lá, tạo thành chuỗi hạt nhỏ trong suốt. Không khí trong lành, hương thơm của cỏ non, đất mới, hoa dại quyện hòa tạo cảm giác sảng khoái dễ chịu.
Âm thanh buổi sáng là tiếng gà, tiếng chim, tiếng bà nội nhóm bếp than, tiếng cha mang cuốc ra đồng, tiếng các bác nông dân í ới, tiếng học sinh tụ tập chuẩn bị tới trường. Dưới bến sông, khói bếp tỏa lên, tiếng thuyền chèo, tiếng chợ sớm vui tươi.
Người lớn dậy từ rất sớm, mỗi người một việc: mẹ chuẩn bị bữa sáng, cha làm đồng, bà hái rau ngoài vườn. Trẻ em cười nói, mặc đồng phục sạch sẽ, vui vẻ đến lớp. Dưới sông, ghe thuyền nhộn nhịp, tiếng cười nói tạo nên không gian sống động.
Nhìn cảnh vật và con người, em cảm thấy hạnh phúc, tự hào. Buổi sáng quê hương là nguồn động lực cho em yêu lao động, yêu học tập, yêu thương những điều gần gũi, giản dị.
Em mong quê hương sẽ mãi mãi tươi đẹp, bình yên để mỗi sáng thức dậy, em lại có thể cảm nhận hương vị tuyệt vời của ngày mới – một ngày khởi đầu đầy yêu thương và hi vọng.
Mỗi khi thức dậy sớm trên quê, em đều thấy lòng tràn ngập niềm vui. Tiếng gà gáy vang xa, làn khói bếp mỏng, mùi thơm của rơm rạ, cỏ non len lỏi vào từng ngóc ngách khiến em luôn yêu cảnh quê mình tha thiết.
Ánh dương lan nhẹ trên cánh đồng, mái ngói, bờ ao. Sương mỏng đọng trên lá cây, cành cỏ, làm mọi vật trở nên mướt mát, rực rỡ. Không khí trong lành, gió nhẹ thơm mùi cỏ mới, hoa dại, tất cả hòa quyện tạo nên một bức tranh sống động đầu ngày.
Âm thanh buổi sáng rất đặc biệt: tiếng mẹ dậy sớm, tiếng cha sửa lại cuốc xẻng, tiếng bác hàng xóm quét sân, tiếng gà gáy vang, tiếng chim chào ngày mới. Ngoài đồng, tiếng trâu bò, tiếng người gieo hạt, tiếng cười trẻ em rộn rã trên đường làng.
Người lớn bắt đầu công việc, mẹ lo bữa ăn, cha ra đồng, bác gánh nước, bà nhóm bếp. Đường làng đông vui khi học sinh í ới gọi nhau, tiếng xe đạp lăn, áo trắng, khăn đỏ nổi bật trong nắng mới. Dưới bến sông, người chèo thuyền, người thả lưới, khói bếp lan ra mặt nước, tạo khung cảnh tuyệt đẹp.
Em thấy yêu cuộc sống quê, cảm nhận rõ sức sống, sự đoàn kết, tình yêu thương. Mỗi buổi sáng là nguồn cảm hứng cho em học tập, siêng năng, chan hòa với mọi người.
Em mong quê em mãi luôn tươi đẹp, giàu tình làng nghĩa xóm để mỗi ngày mới đều mở ra trong tiếng cười, ánh nắng và hy vọng ngập tràn.
Mở mắt ra, em nghe tiếng gà gáy xa xăm, làn sương mỏng lãng đãng trước mái hiên, mùi khói bếp hòa cùng hương cỏ, hương đất ngập tràn không gian. Buổi sáng trên quê hiền hòa là thời khắc em thấy hạnh phúc nhất.
Ánh nắng đầu ngày nhuộm vàng vạt lúa, mặt sông, mái ngói, hàng rào hoa giấy trước nhà. Sương còn vương lại long lanh trên ngọn cỏ, bụi chuối, cành tre đầu ngõ. Không khí mát lành, trong vắt, gió quê vi vu qua từng kẽ lá, mang theo mùi thơm mùa màng, của tuổi thơ.
Âm thanh buổi sáng là sự hòa quyện của tiếng gà, chim, tiếng mẹ dậy sớm rửa rau, tiếng cha vác cuốc ra đồng, tiếng cười nói trẻ nhỏ nô đùa trước sân nhà. Trên đồng, tiếng trâu kéo cày, tiếng rào rào của lúa, xa xa là tiếng gọi nhau rộn ràng.
Người lớn chăm chỉ lao động, mẹ nhóm bếp, cha làm đồng, bác hàng xóm trồng rau, ai cũng vui tươi, hăng say. Trẻ con chuẩn bị đến trường, tiếng nói cười rộn rã khắp nẻo đường làng. Dưới bến sông, ghe thuyền chở hàng, tiếng nước, khói bếp chờn vờn mặt sông.
Em cảm nhận niềm vui, sự gắn kết trong mỗi ngày mới bắt đầu. Cảnh vật, con người đều chan chứa một tình cảm thiêng liêng, giản dị mà sâu đậm. Buổi sáng quê luôn tiếp cho em năng lượng, niềm tin và hy vọng.
Em mong quê mình sẽ mãi mãi yên bình, tươi đẹp để mỗi ngày mới là một khúc ca yêu thương, khi mặt trời lên cao em lại thêm tin yêu, khát vọng vào cuộc sống.
Xem thêm:
Khung cảnh buổi sáng ở quê hiện lên qua từng câu văn giản dị mà chan chứa yêu thương. Qua đề tài này, học sinh không chỉ rèn luyện kỹ năng miêu tả cảnh vật mà còn học cách cảm nhận vẻ đẹp thanh bình của quê hương, trân trọng những giá trị mộc mạc, thân thương quanh mình.
Bài viết có hữu ích với bạn không?
Có
Không
Cám ơn bạn đã phản hồi!