1. Mở bài
2. Thân bài
Kể diễn biến sự việc:
a. Hoàn cảnh xảy ra sự việc
b. Diễn biến chính
3. Kết bài
Vào một ngày mùa thu dịu mát, lớp em được nhà trường tổ chức cho đi tham quan Bảo tàng Lịch sử Quốc gia tại Hà Nội. Ngay từ khi thầy cô thông báo, em đã vô cùng háo hức vì đây là lần đầu tiên em được tận mắt chứng kiến những hiện vật gắn liền với lịch sử lâu đời của dân tộc. Việc tham quan này diễn ra vào cuối tuần trước và em đã chờ đợi suốt cả tuần để được trải nghiệm điều đặc biệt này.
Sáng hôm đó, cả lớp cùng nhau lên xe buýt, ai cũng cười nói vui vẻ, bàn tán xôn xao về những điều sắp được khám phá. Khí trời trong lành càng làm tinh thần em phấn chấn hơn. Khi đến nơi, chúng em được các cô chú hướng dẫn viên đón tiếp nhiệt tình. Bảo tàng rộng lớn, lộng lẫy và đầy bí ẩn khiến em choáng ngợp ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Khi bước vào khu vực trưng bày, em đặc biệt chú ý đến chiếc trống đồng Đông Sơn, một hiện vật nổi tiếng đã có từ hàng ngàn năm trước. Cô hướng dẫn viên vừa chỉ vào chiếc trống vừa kể cho chúng em nghe về kĩ thuật đúc đồng tài hoa, về những hình vẽ trang trí tinh xảo mà ông cha để lại. Em còn được chứng kiến tận mắt các mũi tên đồng, giáo đồng, những bình gốm cổ, bộ quần áo của các chiến sĩ thời xưa. Những câu chuyện về vua Hùng dựng nước, về lòng dũng cảm của người Việt xưa khiến em càng thêm tự hào.
Điều khiến em ấn tượng nhất chính là bức tượng Bác Hồ đặt trang trọng giữa gian phòng lớn. Cô giáo kể rằng, đây là nơi ghi dấu nhiều kỉ niệm lịch sử, gắn liền với những bước đi đầu tiên của cách mạng Việt Nam thời hiện đại. Đứng trước bức tượng Bác, em cảm nhận rõ sự thiêng liêng và lòng biết ơn vô hạn đối với vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc.
Chuyến tham quan không chỉ giúp em hiểu sâu hơn về lịch sử mà còn khiến em cảm thấy tự hào và biết ơn những thế hệ cha ông đã dày công xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Em thầm hứa sẽ cố gắng học tập thật tốt để xứng đáng với truyền thống hào hùng ấy. Sau chuyến đi, em càng yêu lịch sử dân tộc hơn và mong muốn được quay lại bảo tàng thêm nhiều lần nữa để khám phá thêm nhiều điều bổ ích mới lạ.
Trong dịp kỷ niệm Ngày chiến thắng Điện Biên Phủ 7/5, em cùng mẹ đã đến nhà văn hóa quận để tham dự triển lãm ảnh về chiến dịch lịch sử hào hùng này. Em biết về sự kiện này qua những tiết học lịch sử trên lớp, nhưng đây là lần đầu tiên em được chiêm ngưỡng những tấm ảnh tư liệu quý giá, nên em rất muốn kể lại cho mọi người nghe.
Buổi triển lãm được tổ chức trang trọng, đông đảo người tham dự, trong đó ngoài các cô chú cán bộ còn có nhiều học sinh như em. Không khí khắp phòng tràn đầy sự kính trọng và tự hào. Em cùng mẹ đi từ gian này sang gian khác, chú tâm lắng nghe thuyết minh viên kể về từng bức ảnh, từng hiện vật.
Em nhìn thấy hình ảnh các chú bộ đội trèo đèo, lội suối, đưa pháo lên đồi trận địa; những căn hầm dã chiến được tái hiện qua mô hình; hình ảnh Đại tướng Võ Nguyên Giáp trầm ngâm bên bản đồ chiến dịch. Nhiều bức ảnh đen trắng ghi lại khoảnh khắc chiến sĩ reo mừng khi lá cờ “Quyết chiến quyết thắng” tung bay trên nóc hầm tướng Đờ Cát. Em xúc động mạnh khi thấy một đôi dép cao su, chiếc mũ rơm đã cũ – đó là những vật dụng giản dị của chiến sĩ, nhưng lại có ý nghĩa vô cùng lớn lao.
Những lời thuyết minh rành mạch, đầy cảm xúc của cô hướng dẫn viên cùng những câu chuyện mẹ kể về ông ngoại từng tham gia kháng chiến khiến em càng cảm thấy chiến thắng Điện Biên Phủ vĩ đại biết bao. Em thầm cảm phục sức mạnh và ý chí kiên cường của dân tộc Việt Nam.
Qua buổi triển lãm, em hiểu thêm rằng độc lập, tự do mà chúng ta đang có là nhờ mồ hôi, xương máu của bao thế hệ đi trước. Em thấy bản thân mình cần phải nỗ lực học tập, rèn luyện để góp phần xây dựng và bảo vệ đất nước, xứng đáng với sự hy sinh của cha ông. Em mong rằng sau này sẽ có dịp tìm hiểu thêm về những trang sử vẻ vang của dân tộc để hiểu và yêu hơn quê hương mình.
Dịp lễ kỷ niệm Ngày Thương binh - Liệt sĩ năm ngoái, trường em tổ chức chương trình giao lưu “Gặp gỡ nhân vật lịch sử” đầy xúc động. Em biết đến sự kiện này khi cô giáo chủ nhiệm thông báo toàn trường sẽ được gặp gỡ và trò chuyện cùng một bác là cựu chiến binh đã từng tham gia chiến dịch Hồ Chí Minh lịch sử. Điều này khiến em vô cùng háo hức và tự hào.
Buổi giao lưu được tổ chức tại hội trường lớn của trường, có sự góp mặt của thầy cô, các bác phụ huynh và toàn thể học sinh. Em cùng các bạn được ngồi ở hàng ghế đầu, lắng nghe từng lời kể của bác cựu chiến binh. Không khí buổi gặp gỡ rất trang trọng và lắng đọng, đôi lúc cả hội trường im phăng phắc khi bác nói về những mất mát, hy sinh của đồng đội.
Qua lời kể mộc mạc, chân thật của bác, em hình dung ra những ngày tháng gian khổ trên đường hành quân, những lần vượt qua bom đạn và cả niềm vui vỡ òa khi tiến vào Dinh Độc Lập ngày 30/4/1975. Bác còn mang đến chiếc mũ cối, bộ quân phục và cuốn nhật ký nhỏ – những kỷ vật vô giá của đời lính. Em được tận tay chạm vào cuốn nhật ký đã úa màu thời gian, trong đó ghi lại bao cảm xúc của người lính trẻ ngày ấy.
Điều khiến em xúc động nhất là khi bác kể về đồng đội đã ngã xuống vì độc lập, tự do của Tổ quốc. Em cảm nhận rõ lòng biết ơn và sự khâm phục lớn lao đối với những người lính đã hy sinh thầm lặng.
Chương trình giao lưu đã giúp em yêu lịch sử hơn, biết ơn các thế hệ cha anh đã cho em được sống trong hòa bình, ấm no. Em hứa với bản thân sẽ luôn cố gắng học tập, yêu thương mọi người và góp sức xây dựng đất nước ngày càng giàu đẹp hơn.
Vào ngày 26 tháng 3 năm ngoái, trường em tổ chức lễ kỷ niệm 90 năm ngày thành lập Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh. Ngay khi nghe thầy cô thông báo về sự kiện này, em đã vô cùng háo hức vì đây là dịp để em hiểu hơn về những người đoàn viên, thanh niên tiêu biểu của đất nước.
Buổi lễ được tổ chức tại sân trường với sự tham gia của ban giám hiệu, các thầy cô và toàn thể học sinh. Các anh chị đoàn viên mặc đồng phục xanh tươi tắn, cài huy hiệu trên ngực, đứng trang nghiêm trong hàng ngũ. Không khí buổi lễ trang trọng và đầy tự hào, xen lẫn là sự phấn khởi của tất cả mọi người.
Em được nghe thầy hiệu trưởng kể về truyền thống anh hùng của Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh, về những tấm gương tuổi trẻ dũng cảm như anh Kim Đồng, chị Võ Thị Sáu, anh Nguyễn Văn Trỗi,... Thầy nhấn mạnh tầm quan trọng của sức trẻ trong việc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc.
Điều khiến em cảm động nhất là khi nhìn các anh chị đoàn viên cùng nhau hô vang lời hứa quyết tâm, thể hiện ý chí và tinh thần cống hiến cháy bỏng. Em còn được tham gia xem triển lãm ảnh, mô hình các hoạt động tình nguyện, phong trào “Tuổi trẻ học tập và làm theo lời Bác”.
Buổi lễ giúp em nhận ra giá trị quý báu của tuổi trẻ, sự cần thiết của tinh thần đoàn kết, sẻ chia và hướng về cộng đồng. Em quyết tâm học tập thật chăm chỉ, rèn luyện bản thân, phấn đấu trở thành một đoàn viên ưu tú trong tương lai. Sau buổi lễ, em cảm thấy tự hào khi là một phần của thế hệ trẻ, luôn muốn góp phần nhỏ bé vào công cuộc xây dựng đất nước.
Vào dịp 27/7 năm nay, phường em tổ chức ngày hội “Uống nước nhớ nguồn” nhằm tri ân các anh hùng liệt sĩ và thương binh đã hi sinh vì tổ quốc. Được bố mẹ cho phép tham dự, em rất mong muốn được tận mắt chứng kiến buổi lễ ý nghĩa này để hiểu hơn về truyền thống tốt đẹp của dân tộc.
Ngày hôm ấy, em cùng các bạn thiếu nhi trong xóm tới nhà văn hóa phường. Buổi lễ được tổ chức rất trang trọng, có sự hiện diện của các bác cựu chiến binh, lãnh đạo phường, các thầy cô giáo và đông đảo bà con nhân dân. Xung quanh là cờ hoa rực rỡ, những vòng hoa tưởng niệm được đặt trang trọng trước đài liệt sĩ.
Em xúc động theo dõi từng nghi thức: lễ dâng hương, phút mặc niệm trang nghiêm, rồi đến phần giao lưu cùng các bác thương binh kể chuyện về một thời bom đạn. Em được nghe bác Lợi, một thương binh, kể lại câu chuyện bị thương khi chiến đấu bảo vệ biên giới. Giọng bác nghẹn ngào nhưng ánh mắt luôn rực sáng niềm tin yêu cuộc sống. Đặc biệt, em tận mắt nhìn thấy những tấm bằng khen, huân chương mà bác từng nhận được.
Những câu chuyện ấy khiến em không khỏi xúc động và cảm phục nghị lực, lòng yêu nước của các bác. Em cùng các bạn cùng nhau vẽ tranh, tặng hoa cho các bác thương binh để bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc.
Sau buổi lễ, em cảm nhận sâu sắc ý nghĩa của hai chữ “Uống nước nhớ nguồn”. Em hiểu rằng mình phải sống biết ơn, trân trọng hòa bình và không ngừng rèn luyện bản thân để tiếp nối truyền thống vẻ vang của quê hương. Em mong muốn năm sau sẽ lại được tham dự ngày hội ý nghĩa này cùng gia đình và bạn bè.
Nhân dịp nghỉ hè, lớp em được tổ chức đi thực tế tại làng gốm Bát Tràng – một làng nghề truyền thống nổi tiếng gắn liền với lịch sử hàng trăm năm của dân tộc Việt Nam. Em nghe kể về Bát Tràng qua sách giáo khoa, nhưng tận mắt chứng kiến và trực tiếp tham gia trải nghiệm thì thật là điều tuyệt vời.
Buổi sáng, cả lớp tập trung đông đủ, lên xe và nô nức trò chuyện suốt quãng đường. Khi tới làng, chúng em được các bác nghệ nhân đón tiếp nhiệt tình, dẫn đi tham quan những xưởng gốm lâu đời. Không khí trong xưởng rộn ràng tiếng thợ gốm, tiếng lò nung và mùi đất sét đặc trưng khiến em vô cùng thích thú.
Em tận mắt nhìn thấy các bác nghệ nhân đôi tay khéo léo tạo nên chiếc lọ, bình, bát đĩa cầu kỳ. Những khuôn gốm, vành xoay, tranh gốm men màu, hoa văn rồng phượng hiện lên sống động; mỗi sản phẩm là một câu chuyện lịch sử, là dấu ấn tài hoa của nhiều thế hệ người Bát Tràng.
Bác hướng dẫn kể cho chúng em nghe về lịch sử hình thành làng gốm từ thời Lý, về những sản phẩm được chọn làm quà tặng vua chúa, xuất khẩu sang phương Tây… Em còn được tận tay nặn thử một chú lợn đất – món quà kỷ niệm của chuyến đi.
Ấn tượng nhất với em là khi được vào thăm nhà gốm cổ đã hơn 200 năm tuổi, cảm nhận hơi thở của thời gian và sự gắn bó giữa con người với làng nghề truyền thống. Em càng thêm tự hào về nền văn hóa và lịch sử đất nước.
Chuyến đi thực tế giúp em hiểu thêm về giá trị truyền thống, cảm nhận được ý nghĩa của việc giữ gìn và phát triển bản sắc dân tộc. Em thấy mình cần học tốt, trau dồi kiến thức để đóng góp bảo tồn các giá trị quý báu ấy cho mai sau.
Mùa xuân năm nay, em cùng gia đình có dịp đến tham quan Văn Miếu – Quốc Tử Giám, một di tích lịch sử và văn hóa nổi tiếng của Thủ đô Hà Nội, nơi ghi dấu truyền thống hiếu học của dân tộc. Em từng biết đến Văn Miếu qua sách vở, nhưng lần đầu được đặt chân đến nơi này khiến em vô cùng hồi hộp và thích thú.
Sáng sớm, cả nhà em rảo bước qua cổng Văn Miếu cổ kính. Không khí trong lành, tiếng chim hót vang, các dãy nhà rêu phong tạo nên vẻ đẹp cổ kính, trầm mặc. Khắp nơi trên sân là những tấm bia tiến sĩ, mái đình cong vút, hồ nước trong xanh. Khách tham quan đông đúc, ai cũng tỏ rõ sự thành kính với một không gian thiêng liêng.
Đi cùng đoàn hướng dẫn, em được nghe kể về sự ra đời của Văn Miếu từ thế kỷ XI, về việc đây từng là trường đại học đầu tiên của Việt Nam. Tên các vị tiến sĩ được khắc trên những tấm bia đá đặt trên lưng rùa – biểu tượng của sự trường tồn và trí tuệ.
Điều khiến em ấn tượng nhất là nhìn thấy bức tượng thờ Khổng Tử, người thầy vĩ đại của muôn đời, và những bức hoành phi, câu đối cổ kính ca ngợi truyền thống hiếu học, trọng đạo đức. Em còn được thầy cô chỉ cho cách xoa đầu rùa để cầu may mắn, nghe các bạn bình luận về những nhân vật lịch sử như Chu Văn An – vị thầy mẫu mực.
Chuyến tham quan giúp em hiểu được giá trị của nền học vấn, biết ơn các bậc tiền nhân đã trau dồi truyền thống hiếu học cho con cháu. Em tự nhủ sẽ chăm ngoan, học giỏi để không phụ lòng cha mẹ, thầy cô, xứng đáng với truyền thống vẻ vang ấy. Em mong sẽ có dịp quay lại Văn Miếu, tiếp tục tìm hiểu lịch sử và học hỏi những điều hay.
Nhân dịp Quốc khánh 2/9, trường em tổ chức buổi ngoại khóa đặc biệt giúp học sinh tìm hiểu về sự kiện lịch sử trọng đại của đất nước. Ngay từ sáng sớm, sân trường đã rực rỡ cờ hoa, không khí háo hức, tưng bừng. Em rất mong muốn tham gia vì đây là dịp để tri ân tổ quốc và hiểu rõ hơn về chiến thắng của nhân dân ta sau bao năm đấu tranh giành độc lập.
Buổi ngoại khóa có sự góp mặt của các thầy cô, hội đồng phụ huynh và toàn thể học sinh. Chúng em được chia thành các đội nhỏ thi tìm hiểu kiến thức về lịch sử nước nhà qua các trò chơi Rung chuông vàng, ghép tranh, hái hoa dân chủ. Thầy cô lồng ghép nhiều câu chuyện cảm động về Cách mạng tháng Tám và ngày Quốc khánh 2/9/1945.
Em ấn tượng nhất khi được nghe thầy giáo kể lại thời khắc Bác Hồ đọc Tuyên ngôn Độc lập tại Quảng trường Ba Đình. Hình ảnh đội quân vệ quốc, biển người vỗ tay reo mừng, lá cờ đỏ sao vàng tung bay trong gió… tất cả hiện lên sống động trong trí tưởng tượng của em.
Ngoài việc nghe kể chuyện, em còn được xem triển lãm tranh ảnh, hiện vật về ngày độc lập: chiếc micro, ảnh Bác Hồ, văn bản Tuyên ngôn Độc lập… Điều này khiến em càng thêm tự hào và biết ơn những người đã hy sinh cho độc lập, tự do.
Buổi ngoại khóa giúp em hiểu rõ hơn ý nghĩa của ngày Quốc khánh, nuôi dưỡng lòng yêu nước, biết quý trọng hòa bình. Sau sự kiện, em càng ý thức được trách nhiệm học tập, tu dưỡng đạo đức và chung tay xây dựng đất nước giàu đẹp, văn minh.
Hè năm trước, em cùng gia đình đi du lịch Côn Đảo – nơi ghi dấu bao trang sử bi tráng của dân tộc. Được nghe kể về Côn Đảo là "địa ngục trần gian" trong chiến tranh, em luôn mong một lần được tận mắt chứng kiến nơi này.
Chuyến đi do bố mẹ tổ chức cho cả nhà đi tham quan các di tích lịch sử nổi tiếng trên đảo. Khi đặt chân lên Côn Đảo, em cảm thấy không khí yên bình nhưng ẩn chứa nhiều điều bí ẩn. Cả nhà thuê xe đạp, ghé thăm Nhà tù Côn Đảo – nơi giam cầm, tra tấn hàng vạn chiến sĩ cách mạng Việt Nam.
Dưới sự hướng dẫn của cô thuyết minh viên, em tận mắt nhìn thấy những xà lim chật chội, chuồng cọp, cũi sắt, dụng cụ tra tấn man rợ… Em bàng hoàng khi chứng kiến nơi các chiến sĩ cách mạng bị đày ải, chịu đựng đau đớn để giữ vững khí tiết. Những câu chuyện về chị Võ Thị Sáu kiên trung bất khuất, những người mẹ, người thầy bị địch tra tấn nhưng không khuất phục càng khiến em xúc động.
Ấn tượng nhất là khi ghé thăm nghĩa trang Hàng Dương, nơi yên nghỉ của hàng ngàn liệt sĩ. Em kính cẩn thắp hương lên mộ chị Võ Thị Sáu, tưởng nhớ công lao to lớn của các anh hùng, liệt sĩ.
Sau chuyến tham quan, em hiểu sâu sắc giá trị của hòa bình và tự do ngày nay. Em cảm phục sự kiên cường, dũng cảm của bao người đã chấp nhận gian khổ vì Tổ quốc. Em tự hứa sẽ học tập thật tốt, trở thành người công dân có ích, góp phần xây dựng đất nước ngày càng phát triển và tươi đẹp.
Vào dịp kỷ niệm ngày sinh nhật Bác Hồ, trường em tổ chức chương trình “Em làm hướng dẫn viên nhí” tại Khu di tích Chủ tịch Hồ Chí Minh ở Phủ Chủ tịch. Khi nghe tin, em đăng ký tham gia ngay vì rất yêu mến Bác Hồ và muốn thử sức ở vai trò mới.
Buổi sáng, thầy cô và các bạn tập trung tại Phủ Chủ tịch. Chúng em được hướng dẫn viên chuyên nghiệp hướng dẫn cách thuyết minh về lịch sử, hiện vật. Sau đó, mỗi bạn được chia nhóm và lần lượt thuyết minh cho các bạn nghe về các phòng làm việc, nhà sàn, vườn cây, ao cá của Bác.
Em ấn tượng nhất khi được kể về chiếc áo chàm giản dị, đôi dép cao su và bộ bàn ghế gỗ của Bác. Qua từng hiện vật, em truyền đạt cho các bạn câu chuyện về phong cách sống giản dị, lòng yêu nước sâu sắc và đức tính tiết kiệm của Người. Em cảm thấy rất tự hào và xúc động khi được đứng giữa không gian yên tĩnh, trang nghiêm, kể lại những câu chuyện về vị lãnh tụ kính yêu.
Các thầy cô động viên, nhận xét rất tích cực cho phần trình bày của em và các bạn. Nhiều bạn lắng nghe chăm chú, đặt câu hỏi khiến em càng hào hứng hơn.
Chương trình giúp em hiểu sâu sắc hơn về tấm gương đạo đức của Bác, nuôi dưỡng lòng biết ơn và ý chí phấn đấu học tập, rèn luyện. Em mong sau này sẽ có nhiều hoạt động ý nghĩa như vậy để em có thể tham gia, lan tỏa tình yêu lịch sử đến với mọi người.
Một buổi ngoại khóa quan trọng mà em từng được tham gia là chuyến thăm nhà tù Hỏa Lò – nơi được mệnh danh là “chảo lửa Hà Nội”. Em từng nghe thầy cô dạy về nơi này trong môn Lịch sử, nhưng khi tận mắt chứng kiến, cảm xúc của em hoàn toàn khác biệt.
Buổi tham quan do nhà trường tổ chức vào một ngày đầu đông se lạnh. Khi đặt chân tới cổng Hỏa Lò, em thấy cảnh vật âm u, cổ kính, những bức tường đá cao sừng sững như kể lại bao nỗi đau và sự quật cường của những người tù cách mạng.
Em theo đoàn đi qua các phòng giam, xà lim, khu hành hình. Dưới ánh đèn mờ, những mô hình, hiện vật tái hiện cảnh tra tấn, xiềng xích… khiến em rùng mình, xúc động. Hướng dẫn viên kể cho chúng em nghe về tấm gương của các chiến sĩ yêu nước: bị địch tra tấn dã man nhưng vẫn giữ vững ý chí, quyết không khai báo.
Ấn tượng sâu sắc trong em là câu chuyện về đồng chí Nguyễn Đức Cảnh bày cách giấu tài liệu bí mật trong cơm, hay những tấm khăn tay thêu khẩu hiệu đấu tranh. Em còn được xem bức thư chia tay đầy nước mắt mà các chiến sĩ gửi cho gia đình trước giờ hy sinh.
Chuyến tham quan không chỉ giúp em hình dung chân thực về sự khốc liệt của chiến tranh mà còn nuôi dưỡng trong em lòng tự hào, biết ơn những người đã hy sinh cho độc lập, tự do. Em tự nhủ sẽ học tập thật tốt để xứng đáng với truyền thống quật cường của dân tộc.
Một kỷ niệm đáng nhớ của em là buổi tìm hiểu lịch sử tại thư viện làng vào dịp hè. Thầy giáo địa phương tổ chức chương trình “Ngày hội đọc sách – Mỗi trang sách, một hành trình về lịch sử”. Em rất thích đọc sách nên đã háo hức tham dự.
Sáng hôm đó, thư viện làng đông vui, bạn nhỏ nào cũng có sách vở ghi chú, chăm chú nghe thầy kể chuyện. Thầy lựa những cuốn sách hay về các nhân vật lịch sử như Bác Hồ, Trần Hưng Đạo, Hai Bà Trưng… rồi chiếu phim tài liệu ngắn về các trận đánh, những sự kiện trọng đại.
Điều em ấn tượng nhất là câu chuyện về ông Trần Quốc Toản bóp nát quả cam, quyết tâm đánh giặc khi tuổi còn thiếu niên; hay đoạn phim về chiến dịch Điện Biên Phủ với những hình ảnh sinh động. Thầy còn đặt câu hỏi cho cả nhóm, ai trả lời đúng sẽ có phần thưởng là một cuốn sách lịch sử quý.
Buổi sinh hoạt đặc biệt ấy làm em càng yêu thích môn Lịch sử hơn, thêm hiểu biết về truyền thống hào hùng của dân tộc qua từng trang sách, thước phim. Em cảm nhận rằng lịch sử không chỉ là câu chuyện trong sách mà còn là nguồn cảm hứng, bài học để em vươn lên trong học tập và rèn luyện nhân cách.
Em mong sẽ có nhiều ngày hội đọc sách như vậy để được khám phá thêm nhiều điều mới lạ, hun đúc tình yêu với quê hương đất nước.
Vào dịp 27/7 – Ngày Thương binh, Liệt sĩ, em cùng chi đội thiếu nhi trong thôn tham gia lễ thắp nến tri ân tại nghĩa trang liệt sĩ xã nhà. Buổi lễ là dịp để các thế hệ trẻ thể hiện lòng biết ơn sâu sắc với những người đã ngã xuống vì độc lập, tự do cho Tổ quốc.
Đêm ấy, không khí nghĩa trang trang nghiêm, hàng trăm ngọn nến lung linh, từng đoàn người chậm rãi tiến vào nơi yên nghỉ của các liệt sĩ. Em cùng các bạn mặc đồng phục, mang theo hoa tươi, nến trắng, lần lượt thắp sáng từng phần mộ, cắm hoa và cúi đầu kính cẩn. Xung quanh là sự lặng im thiêng liêng, tiếng đọc tên các liệt sĩ vang vọng giữa không gian.
Bác trưởng thôn kể cho chúng em nghe câu chuyện về người liệt sĩ trẻ tuổi quê mình, hai mươi tuổi đã hy sinh nơi biên giới. Câu chuyện ấy khiến em và các bạn không khỏi xúc động, nước mắt rưng rưng khi nghe những lời nhắn gửi của các anh, các chị với quê nhà trước lúc ra trận.
Điều khiến em ấn tượng nhất là hình ảnh hàng trăm ngọn nến lung linh như thay lời tri ân sâu sắc gửi tới các anh hùng liệt sĩ. Em cảm nhận được trách nhiệm của thế hệ trẻ hôm nay là phải học tập, rèn luyện đạo đức, góp phần xây dựng quê hương, đất nước ngày càng giàu mạnh, xứng đáng với những hy sinh to lớn của cha anh.
Lễ thắp nến tri ân giúp em thêm tự hào, biết ơn và mong muốn sẽ ngày càng hiểu sâu hơn về lịch sử hào hùng của dân tộc. Hình ảnh ngọn nến tri ân sẽ mãi là động lực để em phấn đấu mỗi ngày, trở thành người có ích cho xã hội.
Vào ngày 15 tháng 5 vừa qua, em vinh dự được tham gia lễ kỷ niệm 83 năm ngày thành lập Đội Thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh tại trường tiểu học của mình. Đây là sự kiện đặc biệt hàng năm mà nhà trường tổ chức nhằm ôn lại truyền thống vẻ vang của thiếu nhi Việt Nam và tưởng nhớ công ơn Bác Hồ kính yêu.
Em biết đến buổi lễ này khi cô Tổng phụ trách Đội phát động trong giờ chào cờ đầu tuần. Em rất háo hức tham dự vì được nghe kể về các anh hùng nhỏ tuổi như Kim Đồng, Lý Tự Trọng và được hát những bài ca truyền thống đầy tự hào.
Sáng hôm đó, sân trường rộn ràng sắc đỏ của khăn quàng, cờ Đội tung bay dưới ánh nắng vàng. Toàn trường có mặt đông đủ, mỗi bạn đều chỉnh tề trong bộ đồng phục, gương mặt ai cũng vui tươi, háo hức đón chờ giây phút thiêng liêng. Đặc biệt, em được chọn làm người cầm cờ dẫn đoàn lên sân khấu. Bầu không khí trang nghiêm nhưng cũng đầy niềm vui trẻ thơ.
Khi chương trình bắt đầu, cô giáo chủ nhiệm ôn lại truyền thống Đội Thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh, nhắc đến những tấm gương anh dũng như Kim Đồng, người liên lạc kiên cường. Em chăm chú lắng nghe, vô cùng xúc động trước sự hy sinh cao cả của các anh chị thiếu nhi trong quá khứ. Sau đó là các tiết mục văn nghệ, như múa hát về Bác Hồ, về Đội, khiến cả sân trường vang dội tiếng ca, làm em càng thêm tự hào.
Tiếp đến là phần tuyên dương các tập thể, cá nhân xuất sắc. Em được đứng lên nhận giấy khen trước toàn trường, trong lòng ngập tràn niềm vui xen lẫn sự biết ơn đối với tổ chức Đội thân yêu. Em còn được nghe các bạn lớp trên kể về những chuyến công tác Đội giúp đỡ người nghèo, trồng cây xanh quanh trường – tất cả đều xuất phát từ tấm gương sáng ngời của các thế hệ đi trước.
Buổi lễ kết thúc bằng nghi thức chào cờ và lời hứa “Sẵn sàng!” vang lên khắp sân trường. Sự kiện này giúp em hiểu rõ hơn về truyền thống, ý nghĩa sâu sắc của Đội Thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh, để từ đó tự tin rèn luyện, xứng đáng là đội viên tốt. Em cảm thấy biết ơn và tự hào, muốn tích cực học tập, tham gia các hoạt động Đội, góp phần giữ gìn và phát huy truyền thống quý báu mà các anh chị thiếu nhi đi trước đã dày công gây dựng.
Năm ngoái, trường em tổ chức buổi gặp gỡ nhân chứng lịch sử – một cựu chiến binh từng tham gia chiến dịch Điện Biên Phủ lừng lẫy năm châu. Buổi gặp diễn ra tại phòng truyền thống của trường vào ngày 7 tháng 5, đúng dịp kỷ niệm ngày chiến thắng Điện Biên Phủ năm 1954.
Em biết về sự kiện này từ khi cô giáo chủ nhiệm thông báo nhà trường mời một bác cựu chiến binh về nói chuyện. Em rất tò mò và háo hức vì từ lâu đã nghe về trận đánh Điện Biên Phủ oanh liệt qua sách vở, nay lại được gặp người thực từng góp phần làm nên chiến thắng ấy.
Sáng hôm ấy, phòng truyền thống được trang trí trang trọng, treo nhiều ảnh tư liệu về chiến dịch Điện Biên Phủ. Các thầy cô, đại diện cha mẹ học sinh và học sinh khối 4, 5 đều có mặt đông đủ. Không khí thật xúc động và hào hùng khi bác mặc bộ quân phục cũ, mái tóc bạc nhưng ánh mắt vẫn sáng ngời khí chất chiến sĩ. Em cùng các bạn ngồi hàng đầu, lắng nghe từng lời bác kể.
Bác chia sẻ về cuộc sống gian khổ của bộ đội trong rừng, những đêm đào hầm, kéo pháo, từng bữa cơm độn sắn nhưng tràn đầy khí thế chiến đấu. Khi kể đến cảnh bộ đội ta tiến đánh các cứ điểm của địch, bác rưng rưng nói về những đồng đội đã anh dũng hy sinh cho ngày toàn thắng. Bác còn mang theo chiếc mũ sắt, chiếc bi đông năm xưa làm nhiều bạn trong lớp em thích thú quan sát tận tay.
Em cảm nhận được sự xúc động, tự hào xen lẫn biết ơn qua từng câu chuyện, từng kỷ vật mà bác mang đến. Nhiều chi tiết nhỏ như lá thư tay bác giữ từ đồng đội, hay câu chuyện về lá cờ chiến thắng trên nóc hầm Đờ Cát khiến em ấn tượng sâu sắc.
Buổi gặp gỡ giúp em hiểu rõ hơn về sự gian khổ, hi sinh và lòng dũng cảm của thế hệ cha ông. Em thầm cảm ơn các bác, các chú đã đem lại độc lập cho Tổ quốc. Từ đó, em càng thêm yêu quê hương, trân trọng hơn những giá trị hòa bình hôm nay. Em hứa sẽ học tập chăm chỉ, tích cực tham gia các hoạt động nghĩa tình, góp sức xây dựng quê hương, xứng đáng với lịch sử hào hùng của dân tộc.
Một dịp hè vừa qua, em cùng gia đình đi tham quan di tích Nhà tù Hỏa Lò – một trong những chứng tích lịch sử nổi tiếng ở Hà Nội. Sự kiện này diễn ra vào một buổi sáng chủ nhật nắng nhẹ, khi bố mẹ quyết định cho em khám phá thêm về những trang sử bi tráng của dân tộc.
Em biết đến địa danh Nhà tù Hỏa Lò qua truyền hình và các bài học lịch sử, nhưng đây là lần đầu tiên được tận mắt chứng kiến. Điều khiến em muốn kể lại là bởi không khí trang nghiêm, xúc động mà em cảm nhận thấy tại nơi từng giam giữ biết bao chiến sĩ cách mạng kiên trung.
Khi vừa đặt chân đến cổng di tích, em thấy ngay vẻ ngoài cổ kính, trầm mặc của bức tường đá, cánh cổng sắt lớn với dòng chữ “Maison Centrale”. Em, bố mẹ cùng hàng chục du khách xếp hàng vào tham quan, ai cũng im lặng, thành kính trước không gian linh thiêng.
Bên trong, các căn phòng giam, bức tường đá dày, cùm sắt, song sắt lạnh lẽo hiện ra trước mắt, tái hiện cuộc sống tù đày khắc nghiệt của chiến sĩ cách mạng. Những bức ảnh, bảng tư liệu kể về các cuộc vượt ngục, các hình thức tra tấn tàn khốc mà thực dân Pháp áp đặt lên các tù nhân. Em ấn tượng mạnh nhất với bức tượng tái hiện cảnh các chiến sĩ bị cùm chân nhưng vẫn kiên cường hát vang quốc ca, động viên nhau vượt qua nỗi đau thể xác.
Người hướng dẫn viên kể chuyện về những người tù nổi tiếng như đồng chí Nguyễn Văn Cừ, Trường Chinh… Được nghe kể và tận mắt nhìn hiện vật, em mới thấu hiểu hết sự kiên định, lòng yêu nước và sự hy sinh lớn lao của các thế hệ đi trước.
Chuyến tham quan di tích Nhà tù Hỏa Lò để lại cho em ấn tượng sâu sắc về tinh thần bất khuất, ý chí kiên cường của dân tộc Việt Nam. Em nhận ra giá trị của hòa bình, tự do hôm nay là nhờ biết bao thế hệ cha ông ngã xuống. Em càng thêm biết ơn, tự hào và tự nhủ phải cố gắng học tập, sống tốt xứng đáng với những điều lớn lao mà lịch sử đã trao tặng cho thế hệ trẻ.
Ngày 30 tháng 4 vừa qua, em có cơ hội tham dự một triển lãm ảnh đặc biệt về ngày Giải phóng miền Nam thống nhất đất nước tổ chức tại Nhà văn hóa Quận. Đó là dịp để em tận mắt nhìn lại những thời khắc hào hùng của dân tộc thông qua những bức ảnh quý báu.
Em biết về sự kiện này nhờ cô giáo chủ nhiệm thông báo trong giờ sinh hoạt lớp. Em muốn kể lại vì lần đầu tiên hình ảnh lịch sử sống động hiện ra rõ nét trước mắt, giúp em hiểu hơn về ý nghĩa của ngày thống nhất đất nước.
Sáng hôm triển lãm, em cùng mẹ đến Nhà văn hóa khi trời hãy còn sớm. Không khí nơi đây rất trang trọng, đông đúc khi có nhiều học sinh, người lớn tuổi và các cựu binh cùng tới dự. Ai cũng mang vẻ mặt xúc động, hồi hộp mong chờ được sống lại những giờ phút lịch sử.
Điều em ấn tượng nhất là bộ sưu tập hàng trăm bức ảnh từ các phóng viên chiến trường ghi lại khoảnh khắc quân Giải phóng tiến vào Dinh Độc Lập, những đoàn xe tăng xung trận, hay niềm vui vỡ òa trên khuôn mặt người dân. Người hướng dẫn viên đi cùng đoàn tường thuật chi tiết các diễn biến chính của sự kiện 30/4/1975, khi cờ đỏ sao vàng tung bay trên nóc Dinh Độc Lập, đánh dấu kết thúc cuộc kháng chiến gian khổ, đất nước liền một dải.
Em lặng người trước hình ảnh những em nhỏ, những bà mẹ miền Nam tay cầm cờ vẫy chào các chú bộ đội với nụ cười rạng rỡ. Các chú cựu binh chia sẻ cảm xúc tự hào, nước mắt lăn dài khi nhắc tới đồng đội đã hy sinh. Em ghi chép lại nhiều điều bổ ích, nhất là ý nghĩa thiêng liêng của giá trị hòa bình hôm nay.
Triển lãm giúp em hiểu sâu sắc hơn về lịch sử, về sự đoàn kết, ý chí kiên cường của dân tộc Việt Nam. Em càng trân trọng và biết ơn lớp lớp những người đi trước đã đem lại tự do, hạnh phúc cho thế hệ hôm nay. Sau sự kiện, em mong muốn học giỏi và tích cực tham gia các hoạt động xã hội để góp phần xây dựng đất nước ngày càng giàu đẹp.
Một ngày giữa tháng Ba, trường em tổ chức buổi kể chuyện về người anh hùng nhỏ tuổi Võ Thị Sáu nhân dịp kỷ niệm ngày hy sinh của chị. Buổi sinh hoạt diễn ra tại sân trường dưới bóng cây xanh mát, thu hút sự tham gia của toàn thể học sinh và giáo viên.
Em biết về nhân vật Võ Thị Sáu từ nhỏ qua sách giáo khoa và những câu chuyện mẹ kể. Nhưng được nghe thầy phụ trách Đội kể trực tiếp ngay trước sân trường khiến em không khỏi xúc động và khâm phục.
Buổi sinh hoạt bắt đầu khi toàn trường im lặng lắng nghe thầy kể về quê hương Đất Đỏ, về tuổi thơ của chị Sáu – một thiếu nữ can đảm dám cầm lựu đạn ném vào đồn địch lúc chỉ mới 14 tuổi. Thầy kể về quá trình chị bị bắt, kiên cường không khai báo, cuối cùng hiên ngang bước ra pháp trường với bài ca “Tiến quân ca” trên môi.
Em chăm chú quan sát nét mặt từng bạn học, ai cũng lặng người trước câu chuyện về lòng dũng cảm và tình yêu nước của chị Sáu. Ấn tượng sâu sắc nhất đối với em là chi tiết “Chị Sáu ra pháp trường với nụ cười tươi và câu hát trên môi”, thể hiện khí phách bất khuất của người con gái Việt Nam.
Nghe thầy kể, em cảm phục và thương chị Sáu rất nhiều. Em hiểu rằng để có độc lập, hạnh phúc hôm nay, các thế hệ thiếu niên như em phải biết ơn, noi gương và sống xứng đáng với thế hệ đi trước.
Buổi kể chuyện giúp em hiểu hơn về sự hy sinh thầm lặng nhưng vĩ đại của người anh hùng nhỏ tuổi. Em mong muốn sau này sẽ được đến viếng mộ chị Sáu tại Đất Đỏ và tiếp tục tìm hiểu về những tấm gương dũng cảm khác của thiếu nhi Việt Nam, để sống xứng đáng hơn với truyền thống vẻ vang của Tổ quốc.
Vào dịp 27 tháng 7, trường em phối hợp với Đoàn Thanh niên phường tổ chức lễ thắp hương tri ân các anh hùng liệt sĩ tại nghĩa trang liệt sĩ của địa phương. Đó là một sự kiện rất ý nghĩa, diễn ra vào sáng sớm, khi mặt trời còn chưa lên cao.
Em biết đến lễ tri ân này qua thông báo của cô giáo chủ nhiệm trong buổi sinh hoạt lớp. Em háo hức tham gia vì muốn bày tỏ lòng biết ơn đến những người đã hy sinh vì đất nước.
Sáng hôm ấy, cả lớp tập trung đông đủ, mỗi người đều cài băng tang nhỏ và mang theo những đóa hoa tươi. Đoàn học sinh, cùng các thầy cô và anh chị đoàn viên, lặng lẽ bước vào nghĩa trang trong không khí trang nghiêm, trầm lắng. Tiếng chuông vang lên, từng người thắp lên nén hương thành kính trước phần mộ các liệt sĩ.
Lúc đứng trước hàng bia đá khắc tên những người con đã ngã xuống, em xúc động đọc từng cái tên, lắng nghe câu chuyện về các chiến công oai hùng mà thầy giáo kể lại. Nhiều ngôi mộ không có tên, chỉ ghi “Liệt sĩ vô danh”, khiến em càng cảm phục và biết ơn công lao của các anh hùng.
Em cùng các bạn dâng hoa, quét lá, dọn dẹp nghĩa trang để bày tỏ lòng tri ân sâu sắc. Em ghi nhớ mãi hình ảnh các bác cựu binh già đứng lặng nhìn từng mộ phần, nước mắt lăn dài trên gò má.
Buổi lễ giúp em hiểu rằng hòa bình hôm nay không phải tự nhiên có được, mà bằng biết bao xương máu, mồ hôi của các thế hệ đi trước. Em cảm thấy biết ơn, tự nhủ sẽ học tập thật tốt, ngoan ngoãn, sống có ích để xứng đáng với sự hy sinh lớn lao ấy, và mong muốn được góp sức xây dựng quê hương ngày càng tươi đẹp.
Vào ngày sinh nhật Bác Hồ 19/5, trường em tổ chức cuộc thi vẽ tranh với chủ đề “Bác Hồ với thiếu nhi”. Đây là lần đầu tiên em tham gia một hoạt động có ý nghĩa lịch sử sâu sắc như vậy.
Em biết đến cuộc thi qua thông báo trên bảng tin trường. Em rất muốn thử sức vì đã từng đọc nhiều câu chuyện cảm động về tình cảm của Bác dành cho thiếu nhi, nhất là khi được tự tay vẽ hình ảnh Bác trong tim mình.
Buổi sáng hôm đó, sân trường rộn rã tiếng cười nói của các bạn nhỏ. Ai cũng háo hức chuẩn bị giấy vẽ, màu sắc. Không khí vui tươi, ấm áp, các thầy cô đến động viên, cổ vũ từng nhóm thi. Em chọn vẽ bức tranh Bác Hồ đang ngồi đọc thư của học sinh, bên cạnh là những em nhỏ vây quanh vui vẻ.
Khi vẽ tranh, em vừa nhớ lại những điều cô giáo đã kể về Bác Hồ giản dị, gần gũi với thiếu nhi. Nhìn những bức tranh treo trên bảng, em thấy mọi bạn đều thể hiện tình cảm yêu kính Bác qua hình ảnh Bác bên hoa sen, Bác tặng quà cho học sinh nghèo…
Điều làm em ấn tượng nhất là sau khi cuộc thi kết thúc, thầy hiệu trưởng đã đi từng bức tranh, giải thích ý nghĩa từng chi tiết. Em được chọn là một trong những bức tranh xuất sắc nhất, cảm giác vừa bất ngờ vừa tự hào. Khi nhận phần thưởng, em nhớ lời Bác dặn: “Non sông Việt Nam có trở nên tươi đẹp hay không, dân tộc Việt Nam có bước tới đài vinh quang để sánh vai với các cường quốc năm châu được hay không, chính là nhờ một phần lớn ở công học tập của các cháu…”
Cuộc thi giúp em hiểu rằng tình yêu thương, sự chăm sóc của Bác Hồ với thiếu nhi là không gì sánh được. Em càng quyết tâm học tập, rèn luyện, làm thật nhiều việc tốt để xứng đáng với niềm tin yêu của Bác.
Vào một buổi tối cuối tuần, bố mẹ đã cho em xem bộ phim tài liệu “Gạc Ma – Vòng tròn bất tử” trên truyền hình. Đây là lần đầu tiên em được nghe kể và nhìn thấy rõ ràng về sự kiện lịch sử giữ đảo Gạc Ma năm 1988 của các chiến sĩ hải quân Việt Nam.
Em biết đến bộ phim nhờ bố em rất quan tâm đến lịch sử và lúc xem luôn giải thích cho em hiểu. Em muốn kể lại vì câu chuyện về sự kiên cường và tinh thần yêu nước của các chú bộ đội đã khiến em cảm phục và xúc động sâu sắc.
Bộ phim chiếu lại những hình ảnh tư liệu đen trắng, ghi lại cảnh các chiến sĩ hải quân trên đảo Gạc Ma bảo vệ lá cờ Tổ quốc giữa làn đạn pháo, dù biết rằng nguy hiểm cận kề. Các nhân chứng trực tiếp kể về ký ức ngày 14/3/1988: cảnh các chú đứng thành vòng tròn, giữ chặt lá cờ không để địch bắn rơi, dù đã có nhiều người ngã xuống.
Đặc biệt, em xúc động khi nghe những chú bộ đội sống sót kể lại: “Trong khoảnh khắc nguy nan, ai cũng nghĩ đến quê hương, đến nhiệm vụ thiêng liêng bảo vệ biển đảo”. Nhiều cảnh các gia đình liệt sĩ thắp hương tưởng niệm, hình ảnh những bó hoa thả xuống biển khiến em rơi nước mắt.
Em hiểu rằng sự hy sinh của các chiến sĩ Gạc Ma là biểu tượng cho tinh thần bất khuất, lòng yêu nước và ý chí sắt đá của dân tộc Việt Nam. Xem xong bộ phim, em càng trân trọng hơn từng tấc đất, từng hòn đảo của quê hương. Em mong muốn sau này lớn lên sẽ cố gắng học giỏi để góp phần xây dựng, bảo vệ Tổ quốc thân yêu, không để ai xâm phạm chủ quyền thiêng liêng của đất nước mình.
Vào dịp Giỗ Tổ Hùng Vương, gia đình em đã tổ chức chuyến đi về Đền Hùng – Phú Thọ để dâng hương tưởng nhớ các vị vua Hùng, người đặt nền móng dựng nước đầu tiên của dân tộc Việt Nam.
Em biết về Đền Hùng qua những câu chuyện mẹ kể, qua các bài học lịch sử. Em rất háo hức khi được tận mắt chứng kiến nơi diễn ra lễ hội thiêng liêng của dân tộc.
Sáng hôm ấy, dòng người đổ về đền rất đông. Không khí trang nghiêm, mọi người ai nấy đều mặc quần áo chỉnh tề, tay cầm hương, hoa, lễ vật thành kính. Gia đình em lần lượt trèo bậc đá lên đền Thượng, nơi thờ các vua Hùng. Em cảm nhận rõ không khí linh thiêng, từng làn khói hương quyện vào tiếng chuông, tiếng nhạc lễ.
Khi dâng hương, em nghe thầy tế kể về công lao của các vua Hùng: từ việc dựng nước, giữ nước, dạy dân trồng lúa nước, sáng tạo ra trống đồng, là biểu tượng sức mạnh và sự đoàn kết. Em thầm biết ơn các vua Hùng, nhớ câu ca dao “Dù ai đi ngược về xuôi – Nhớ ngày Giỗ Tổ mùng mười tháng ba”.
Được tận mắt thấy trống đồng, mũ miện, bức tượng các vị vua Hùng uy nghiêm, em vô cùng tự hào. Em còn thích thú khi tham quan khu di tích, nghe kể về truyền thuyết bánh chưng bánh dày, về người mẹ Âu Cơ và bọc trăm trứng.
Sau chuyến đi, em hiểu hơn về cội nguồn dân tộc, thêm yêu và tự hào là người Việt Nam – con cháu Rồng Tiên. Em tự nhủ sẽ học tập thật tốt, luôn nhớ về cội nguồn, sống xứng đáng với truyền thống mà các vị vua Hùng để lại.
Vào dịp Quốc tế Phụ nữ 8/3 vừa rồi, trường em tổ chức cho các lớp đi tham quan Bảo tàng Phụ nữ Việt Nam tại Hà Nội. Đó là lần đầu em được tận mắt chứng kiến những hiện vật, hình ảnh sống động về vai trò của phụ nữ trong lịch sử đất nước.
Em biết về bảo tàng này qua lời kể của cô giáo, và thực sự muốn đến vì rất tò mò về cuộc sống, chiến công, đóng góp của các bà, các mẹ, các chị qua các thời kỳ.
Sáng hôm đó, mọi người lên xe, ai cũng phấn khởi, mang theo sổ bút để ghi chép. Tới nơi, em bị choáng ngợp bởi không gian trưng bày hiện đại, hài hòa. Ấn tượng nhất là khu vực giới thiệu những nữ anh hùng trong hai cuộc kháng chiến, như mẹ Nguyễn Thị Định, chị Nguyễn Thị Chiên, mẹ Suốt…
Các phòng trưng bày còn có mô hình gian nhà xưa, bộ áo dài truyền thống, những vật dụng mộc mạc mà các bà, các mẹ từng sử dụng. Đặc biệt, câu chuyện về mẹ Việt Nam anh hùng khiến em xúc động vô cùng. Người hướng dẫn viên kể về mẹ ruột mất hết chồng con ngoài chiến trường, nhưng vẫn kiên cường động viên con cháu tiếp tục chiến đấu.
Em chăm chú lắng nghe từng câu chuyện tự hào, ghi chép các thông tin và chụp ảnh kỷ niệm. Em càng khâm phục, biết ơn công lao to lớn của phụ nữ Việt Nam – những người giữ lửa cho gia đình, là hậu phương vững chắc, là chiến sĩ trên mọi mặt trận.
Sau chuyến tham quan, em hiểu rằng để có bình yên, hạnh phúc hôm nay, bao người mẹ, người chị đã hy sinh thầm lặng. Em tự hứa sẽ chăm ngoan, yêu kính mẹ, bà và quyết tâm học giỏi để sau này góp phần nhỏ bé xây dựng đất nước, xứng đáng với truyền thống “Giỏi việc nước, đảm việc nhà” của phụ nữ Việt Nam.
Ngay gần trường em là tượng đài Chiến thắng, nơi ghi dấu chiến công của quân dân xã nhà trong kháng chiến chống Pháp. Vào dịp kỷ niệm ngày thành lập xã, em cùng các bạn được thầy cô dẫn đến thăm và nghe kể về lịch sử của nơi này.
Em biết đến tượng đài từ nhỏ nhưng đây là lần đầu tiên được nghe rõ câu chuyện đằng sau những bức tượng đá sừng sững giữa trời. Em muốn kể lại vì nhờ lần đó, em thấy tự hào về quê hương mình hơn bao giờ hết.
Buổi sáng hôm ấy, trời nắng nhẹ, đoàn học sinh xếp hàng ngay ngắn, mang theo hoa và khăn quàng đỏ. Không khí trang nghiêm khi từng lớp nối đuôi nhau dâng hoa trước tượng đài. Thầy giáo chủ nhiệm kể lại trận đánh lịch sử năm xưa, khi cả làng đã nhất tề đứng lên chống lại quân xâm lược, bảo vệ từng tấc đất quê hương.
Bên tượng đài là bia đá ghi tên các liệt sĩ. Em đọc từng dòng tên, hình dung về những người con đã ngã xuống cho ngày hòa bình. Thầy giáo nhấn mạnh: “Các em hôm nay được học tập, vui chơi là nhờ bao thế hệ đi trước đã hy sinh. Các em hãy biết ơn, trân trọng và cố gắng nỗ lực”.
Lắng nghe câu chuyện, em cảm xúc trào dâng, vừa biết ơn, vừa tự hào về quê hương giàu truyền thống. Em cùng các bạn hứa sẽ học tập, rèn luyện, trở thành những người con ngoan, trò giỏi, xứng đáng với công lao của lớp lớp cha anh.
Chuyến đi đã để lại trong em ấn tượng sâu sắc về truyền thống bất khuất, đoàn kết của quê hương. Em mong muốn tượng đài luôn mãi là nơi nhắc nhở các thế hệ trẻ về lòng yêu nước và trách nhiệm với quê hương, đất nước mình.
Những sự việc lịch sử dù đã lùi xa nhưng vẫn luôn sống mãi trong ký ức dân tộc. Qua việc kể lại một câu chuyện có thật, các em không chỉ hiểu rõ hơn về nhân vật hoặc sự kiện mình lựa chọn mà còn biết trân trọng truyền thống và giá trị mà cha ông đã để lại. Hi vọng mỗi câu chuyện sẽ giúp nuôi dưỡng trong các em niềm tự hào và trách nhiệm với đất nước.
Bài viết có hữu ích với bạn không?
Có
Không
Cám ơn bạn đã phản hồi!