Trong một buổi sinh hoạt lớp đầu tuần, cô giáo chủ nhiệm nhắc nhở cả lớp về tầm quan trọng của việc làm tốt mỗi ngày. Nghe cô kể về những hành động đẹp, em bỗng nhớ lại một lần mình đã giúp đỡ bạn cùng lớp khi bạn ấy gặp khó khăn. Đó là một kỷ niệm mà em luôn trân trọng và muốn kể lại cho mọi người cùng nghe.
Người thực hiện việc tốt trong câu chuyện này chính là em. Em là một học sinh khá hòa đồng, luôn cố gắng giúp đỡ bạn bè xung quanh. Tính cách của em được bạn bè nhận xét là vui vẻ, nhiệt tình và sẵn sàng hỗ trợ khi ai đó cần.
Chuyện xảy ra vào một buổi sáng thứ hai, khi cả lớp đang chuẩn bị vào tiết học thể dục. Sân trường hôm ấy khá đông, ai cũng háo hức tập trung. Khi đang đi cùng nhóm bạn ra sân, em bất ngờ nhìn thấy bạn Hồng – một bạn nữ nhỏ nhắn trong lớp, vấp phải viên gạch và ngã xuống đất. Bạn ấy ôm đầu gối, mặt nhăn nhó vì đau, nước mắt lưng tròng.
Nhìn thấy vậy, em liền chạy lại gần, nhẹ nhàng đỡ bạn dậy. Em hỏi bạn có đau nhiều không, rồi dìu bạn vào phòng y tế của trường. Trên đường đi, em cố gắng động viên, an ủi để bạn bớt sợ. Đến nơi, em nhờ cô y tế kiểm tra vết thương và lấy băng gạc giúp bạn. Sau đó, em ở lại cùng bạn cho đến khi bạn cảm thấy đỡ hơn mới trở về lớp.
Bạn Hồng rất cảm động, liên tục cảm ơn em. Khuôn mặt bạn dần tươi tỉnh trở lại. Khi biết chuyện, cô giáo chủ nhiệm đã khen ngợi em trước lớp, nhắc cả lớp noi gương tinh thần đoàn kết, giúp đỡ nhau. Các bạn cũng vỗ tay tán dương, khiến em cảm thấy rất vui và tự hào.
Việc làm nhỏ của em đã giúp bạn Hồng không còn sợ hãi, vết thương được xử lý kịp thời và bạn có thể tiếp tục học tập bình thường. Qua câu chuyện này, em nhận ra rằng, giúp đỡ người khác không chỉ mang lại niềm vui cho người được giúp, mà còn khiến bản thân cảm thấy hạnh phúc, tự tin hơn. Những việc tốt dù nhỏ nhưng nếu xuất phát từ tấm lòng chân thành sẽ để lại ấn tượng đẹp trong lòng mọi người.
Em tin rằng, mỗi hành động tốt đều góp phần xây dựng môi trường học tập thân thiện, ấm áp. Em mong rằng bản thân mình và các bạn sẽ tiếp tục làm nhiều việc tốt mỗi ngày, để ngọn lửa yêu thương luôn lan tỏa khắp nơi. Việc tốt dù nhỏ cũng có thể làm cho cuộc sống trở nên ý nghĩa hơn.
Vào một buổi chiều cuối tuần, khi em đang ngồi học bài thì mẹ kể cho em nghe về một việc tốt mà bạn thân của em vừa làm. Câu chuyện ấy khiến em cảm thấy tự hào về bạn mình và càng mong muốn chia sẻ để mọi người cùng biết.
Người thực hiện việc tốt là bạn Minh – bạn thân cùng lớp với em. Minh là người hiền lành, trung thực và rất cẩn thận trong mọi việc. Bạn luôn quan tâm, giúp đỡ mọi người xung quanh mà không cần ai nhắc nhở.
Chuyện xảy ra vào một buổi sáng thứ bảy, khi Minh cùng mẹ đi chợ gần nhà. Khi đang đi dạo quanh các sạp hàng, Minh nhìn thấy một chiếc ví nhỏ màu đen rơi trên lối đi. Xung quanh có khá nhiều người qua lại nhưng dường như không ai để ý. Minh liền nhặt ví lên, mở ra kiểm tra thì thấy bên trong có tiền và giấy tờ tùy thân mang tên một cô chú lớn tuổi.
Không chần chừ, Minh chạy đến chỗ chú bảo vệ chợ, nhờ chú thông báo trên loa để tìm người đánh rơi. Một lúc sau, một cô chú vội vã chạy tới, khuôn mặt lo lắng. Khi xác nhận đúng là chủ nhân của chiếc ví, Minh vui vẻ trả lại. Cô chú cảm động, liên tục cảm ơn Minh và khen bạn là người trung thực, tốt bụng.
Những người xung quanh chứng kiến cũng tán dương hành động đẹp của Minh. Mẹ bạn kể lại chuyện này cho em nghe với niềm tự hào. Em cảm thấy rất vui vì có một người bạn như Minh, luôn sống trung thực và biết nghĩ cho người khác.
Việc làm của Minh đã giúp cô chú tìm lại được tài sản, tránh được những rắc rối không đáng có. Hành động ấy còn lan tỏa tinh thần sống đẹp, trung thực trong cộng đồng. Em học được rằng, làm việc tốt không cần phải là điều gì to tát, chỉ cần đúng lúc, đúng cách và xuất phát từ tấm lòng chân thành. Em cảm thấy tự hào về bạn và mong muốn mình cũng sẽ làm được những việc tốt như vậy.
Việc tốt dù nhỏ nhưng mang lại ý nghĩa lớn, giúp xã hội ngày càng tốt đẹp hơn. Em mong rằng mỗi người chúng ta sẽ luôn sẵn sàng giúp đỡ, chia sẻ và làm nhiều việc tốt mỗi ngày để lan tỏa yêu thương đến mọi người.
Trong một buổi tối cả gia đình quây quần bên mâm cơm, bố kể lại câu chuyện mẹ đã giúp một cụ già qua đường vào sáng hôm đó. Nghe xong, em cảm thấy rất tự hào về mẹ và muốn kể lại để mọi người cùng học tập.
Người thực hiện việc tốt là mẹ em – một người phụ nữ hiền hậu, luôn quan tâm đến mọi người xung quanh. Mẹ không chỉ chăm sóc gia đình chu đáo mà còn sẵn sàng giúp đỡ người khác bất cứ khi nào có thể.
Sáng hôm ấy, khi mẹ chở em đến trường, đến đoạn ngã tư đông đúc, hai mẹ con nhìn thấy một cụ già đang đứng loay hoay bên lề đường. Cụ có vẻ lúng túng, không dám băng qua vì xe cộ qua lại tấp nập. Nhiều người đi đường vội vã mà không ai để ý đến cụ.
Nhìn thấy vậy, mẹ dừng xe, dặn em đứng yên rồi bước đến gần cụ. Mẹ nhẹ nhàng hỏi han, rồi nắm tay cụ dìu qua đường. Mẹ vừa đi vừa quan sát xe cộ, che chắn cho cụ an toàn. Khi sang đến nơi, cụ già cảm động, nắm tay mẹ cảm ơn rối rít. Mẹ chỉ mỉm cười, dặn cụ cẩn thận rồi quay lại đón em.
Những người xung quanh chứng kiến đều tỏ ý khen ngợi. Một bác xe ôm gần đó còn nói: “Cô tốt bụng quá, ai cũng như cô thì xã hội sẽ ấm áp biết bao!” Em cảm thấy rất tự hào về mẹ. Mẹ chỉ nhẹ nhàng bảo rằng, giúp người già là điều nên làm, cũng giống như giúp ông bà của mình vậy.
Việc tốt của mẹ đã giúp cụ già qua đường an toàn, tránh được nguy hiểm. Hành động ấy còn lan tỏa tình yêu thương, sự cảm thông trong xã hội. Em học được rằng, việc tốt không cần phải lớn lao, chỉ cần xuất phát từ lòng nhân ái và sự quan tâm đến người khác.
Em mong muốn bản thân sẽ noi gương mẹ, luôn sẵn sàng giúp đỡ mọi người xung quanh. Việc tốt dù nhỏ cũng góp phần xây dựng cuộc sống tốt đẹp, lan tỏa yêu thương đến mọi người.
Vào một ngày cuối tuần, trường em tổ chức buổi sinh hoạt chủ đề “Bảo vệ môi trường”. Cô giáo kể về những việc làm nhỏ nhưng ý nghĩa để giữ gìn trường lớp sạch đẹp. Nghe vậy, em nhớ ngay đến anh trai mình – người đã làm một việc tốt khiến em rất ngưỡng mộ.
Người thực hiện việc tốt là anh trai em. Anh là người năng động, vui vẻ và luôn ý thức bảo vệ môi trường. Dù bận rộn với việc học nhưng anh vẫn dành thời gian tham gia các hoạt động tình nguyện.
Chuyện xảy ra vào một buổi chiều, khi anh cùng em đi dạo trong công viên gần nhà. Hai anh em vừa đi vừa trò chuyện thì nhìn thấy một nhóm người vừa ăn uống xong đã bỏ lại rất nhiều rác trên bãi cỏ. Rác vương vãi khắp nơi, làm mất mỹ quan công viên.
Không do dự, anh trai em liền nhặt từng chiếc túi nilon, vỏ chai nhựa và giấy vụn bỏ vào thùng rác gần đó. Anh còn nhắc em cùng làm để công viên sạch đẹp hơn. Một số người đi qua nhìn thấy, có người khen ngợi, có người cũng bắt đầu nhặt rác theo anh.
Sau khi dọn xong, anh trai em bảo: “Giữ môi trường sạch là trách nhiệm của mỗi người. Nếu ai cũng ý thức, công viên sẽ luôn xanh – sạch – đẹp.” Em cảm thấy rất tự hào về anh. Anh không chỉ làm việc tốt mà còn truyền cảm hứng cho người khác cùng hành động.
Việc làm của anh đã giúp công viên sạch sẽ, tạo không gian trong lành cho mọi người vui chơi. Hành động ấy còn góp phần nâng cao ý thức bảo vệ môi trường trong cộng đồng. Em học được rằng, việc tốt không nhất thiết phải lớn lao, chỉ cần mỗi người góp một chút là xã hội sẽ tốt đẹp hơn.
Em mong rằng bản thân và mọi người sẽ luôn giữ gìn vệ sinh nơi công cộng, cùng nhau bảo vệ môi trường sống. Việc tốt dù nhỏ cũng lan tỏa yêu thương, giúp cuộc sống ngày càng xanh tươi, sạch đẹp.
Trong giờ sinh hoạt lớp, cô giáo kể về những bạn học sinh vượt khó, thiếu thốn sách vở nhưng vẫn cố gắng học tập. Nghe vậy, em nhớ lại một việc tốt mình đã làm và cảm thấy rất vui khi giúp được bạn.
Người thực hiện việc tốt là em. Em là người hòa đồng, luôn sẵn sàng chia sẻ với bạn bè. Em hiểu rằng, không phải ai cũng có điều kiện đầy đủ để học tập nên luôn muốn giúp đỡ những bạn khó khăn.
Chuyện xảy ra vào đầu năm học mới. Lớp em có bạn Nam – một bạn mới chuyển đến từ vùng quê nghèo. Nam rất chăm chỉ, lễ phép nhưng gia đình bạn còn nhiều khó khăn, không có đủ sách vở, đồ dùng học tập. Khi biết chuyện, em đã về nhà tìm những quyển sách, vở, bút thừa của mình còn mới, gói lại cẩn thận rồi mang đến lớp tặng Nam.
Ban đầu, Nam ngại ngùng không dám nhận. Em động viên bạn, bảo rằng đây là những đồ dùng em không dùng đến nữa, mong bạn nhận để học tập tốt hơn. Nam xúc động, cảm ơn em rối rít. Từ đó, hai đứa trở thành bạn thân, cùng nhau học tập và giúp đỡ lẫn nhau.
Cô giáo biết chuyện đã khen ngợi em trước lớp, nhắc các bạn noi gương chia sẻ, giúp đỡ bạn bè. Các bạn trong lớp cũng ủng hộ, có người còn góp thêm sách vở cho Nam.
Việc làm của em đã giúp bạn Nam có đủ sách vở để học, không còn lo lắng thiếu thốn. Hành động ấy còn lan tỏa tinh thần đoàn kết, sẻ chia trong lớp học. Em nhận ra rằng, giúp đỡ bạn bè không chỉ mang lại niềm vui cho người được giúp mà còn làm cho bản thân cảm thấy hạnh phúc, tự tin hơn.
Em mong rằng bản thân và mọi người sẽ luôn biết chia sẻ, giúp đỡ những người xung quanh. Việc tốt dù nhỏ cũng góp phần xây dựng lớp học thân thiện, ấm áp tình bạn.
Một buổi tối, khi cả nhà đang xem tin tức về những vùng bị lũ lụt, em chứng kiến bố làm một việc tốt khiến em cảm động và tự hào. Đó là lần đầu tiên em hiểu rõ ý nghĩa của việc giúp đỡ đồng bào gặp khó khăn.
Người thực hiện việc tốt là bố em. Bố là người nghiêm khắc nhưng rất nhân hậu, luôn quan tâm đến cộng đồng và sẵn sàng giúp đỡ người khác khi cần.
Chuyện xảy ra vào mùa mưa bão năm ngoái. Khi xem tin tức, cả gia đình em thấy hình ảnh những người dân miền Trung bị lũ cuốn trôi nhà cửa, thiếu thốn lương thực, áo quần. Bố em trầm ngâm một lúc rồi bảo: “Mình phải làm gì đó giúp họ.”
Ngay hôm sau, bố em cùng mẹ đi mua gạo, mì tôm, quần áo mới rồi mang đến điểm tiếp nhận cứu trợ ở phường. Bố còn vận động bạn bè, đồng nghiệp cùng quyên góp. Khi giao quà, bố dặn các cô chú ở điểm tiếp nhận gửi lời hỏi thăm, động viên đến đồng bào miền Trung.
Những người xung quanh đều khen bố là người tốt bụng, biết quan tâm đến cộng đồng. Em cảm thấy rất tự hào về bố. Bố bảo em rằng, giúp người khác là cách để lan tỏa yêu thương, làm cho xã hội ngày càng tốt đẹp hơn.
Việc làm của bố đã góp phần giúp đồng bào lũ lụt vượt qua khó khăn, có thêm niềm tin vào cuộc sống. Hành động ấy còn dạy em bài học về lòng nhân ái, sự sẻ chia trong hoạn nạn.
Em mong muốn bản thân sẽ noi gương bố, luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác khi có thể. Việc tốt dù nhỏ nhưng nếu nhiều người cùng làm sẽ tạo nên sức mạnh lớn, giúp xã hội ngày càng ấm áp, nghĩa tình.
Trong một lần đi công viên cùng gia đình, em chứng kiến chị gái mình làm một việc tốt khiến em rất cảm phục. Đó là lần đầu tiên em thấy chị chủ động giúp đỡ người khác mà không ngần ngại.
Người thực hiện việc tốt là chị gái em. Chị là người dịu dàng, chu đáo và luôn quan tâm đến mọi người xung quanh. Chị không chỉ chăm sóc em mà còn sẵn sàng giúp đỡ người khác khi cần.
Chuyện xảy ra vào một buổi chiều chủ nhật, khi cả nhà đi dạo trong công viên. Đang đi, hai chị em nghe tiếng khóc của một em bé khoảng bốn tuổi đứng một mình, mặt mũi đỏ hoe, dáo dác nhìn quanh. Nhiều người đi qua nhưng không ai dừng lại.
Chị gái em liền đến gần, nhẹ nhàng hỏi han, dỗ dành em bé. Chị hỏi tên, hỏi bố mẹ em bé đâu nhưng bé chỉ khóc, không nói được gì. Chị liền chạy đến chỗ bảo vệ công viên, nhờ chú thông báo trên loa tìm người thân cho em bé.
Một lúc sau, một người phụ nữ vội vã chạy tới, ôm chầm lấy em bé, nước mắt rưng rưng vì lo lắng. Chị gái em mỉm cười, dặn dò chú bảo vệ và người mẹ cẩn thận hơn khi trông con nhỏ. Mọi người xung quanh đều khen chị là người tốt bụng, biết quan tâm đến trẻ nhỏ.
Việc làm của chị đã giúp em bé tìm lại người thân, tránh được nguy hiểm. Hành động ấy còn lan tỏa tinh thần trách nhiệm, sự quan tâm đến trẻ em trong cộng đồng. Em học được rằng, giúp đỡ người khác không cần phải là việc lớn, chỉ cần đúng lúc, đúng cách và xuất phát từ tấm lòng chân thành.
Em mong rằng bản thân và mọi người sẽ luôn sẵn sàng giúp đỡ những người xung quanh, nhất là trẻ em và người già. Việc tốt dù nhỏ cũng góp phần xây dựng xã hội an toàn, thân thiện.
Một ngày nọ, khi trường phát động phong trào “Làm việc tốt mỗi ngày”, em nhớ lại lần đầu tiên mình tham gia cùng gia đình nấu cơm từ thiện cho bệnh nhân nghèo. Đó là kỷ niệm đẹp mà em muốn kể lại để mọi người cùng học tập.
Người thực hiện việc tốt là em. Em là người vui vẻ, thích tham gia các hoạt động thiện nguyện cùng gia đình. Em luôn mong muốn góp một phần nhỏ bé để giúp đỡ những người kém may mắn.
Chuyện xảy ra vào một sáng chủ nhật, khi mẹ rủ em cùng đi nấu cơm từ thiện ở chùa gần nhà. Đến nơi, em thấy rất nhiều cô chú, anh chị đang chuẩn bị thực phẩm, ai cũng bận rộn nhưng khuôn mặt rạng rỡ. Em được giao nhiệm vụ rửa rau, vo gạo, sắp xếp hộp cơm.
Lúc đầu em còn lúng túng nhưng được mọi người hướng dẫn tận tình. Em cảm nhận được niềm vui khi làm việc cùng mọi người, thấy mình có ích. Sau khi nấu xong, em cùng mẹ và các cô chú mang cơm đến bệnh viện gần đó, phát cho những bệnh nhân nghèo và người nhà họ.
Những người nhận cơm đều cảm động, liên tục cảm ơn. Có bác còn rưng rưng nước mắt vì xúc động. Mọi người xung quanh đều khen ngợi tinh thần thiện nguyện của nhóm. Em cảm thấy rất vui và tự hào vì đã góp phần nhỏ bé giúp đỡ người khác.
Việc làm của em và gia đình đã mang lại bữa ăn ấm lòng cho những người khó khăn, giúp họ có thêm động lực vượt qua bệnh tật. Hành động ấy còn lan tỏa tinh thần tương thân tương ái trong cộng đồng.
Em nhận ra rằng, làm việc tốt không cần phải là điều gì lớn lao, chỉ cần xuất phát từ tấm lòng chân thành. Em mong muốn bản thân và mọi người sẽ luôn sẵn sàng giúp đỡ, chia sẻ với những người xung quanh. Việc tốt dù nhỏ cũng lan tỏa yêu thương, làm cho cuộc sống thêm ý nghĩa.
Trong giờ sinh hoạt lớp, cô giáo kể về những việc làm trung thực, nhắc nhở cả lớp luôn giữ gìn phẩm chất tốt đẹp. Em nhớ lại một lần bạn cùng lớp đã làm việc tốt khiến em rất khâm phục và muốn kể lại.
Người thực hiện việc tốt là bạn Lan – một bạn nữ học giỏi, hiền lành và trung thực. Lan luôn được thầy cô, bạn bè quý mến vì tính cách thật thà, sẵn sàng giúp đỡ mọi người.
Chuyện xảy ra vào một buổi sáng, khi cả lớp chuẩn bị vào học. Lan phát hiện dưới gầm bàn có một chiếc bút máy rất đẹp, chắc chắn không phải của mình. Lan liền mang bút lên bàn giáo viên, nhờ cô giáo thông báo cho cả lớp.
Một lúc sau, bạn Tuấn – học sinh lớp bên cạnh, chạy sang xin nhận lại bút. Tuấn kể rằng đó là món quà sinh nhật mẹ tặng, bạn vô cùng quý trọng. Khi nhận lại bút, Tuấn cảm ơn Lan rối rít, khuôn mặt rạng rỡ vì vui mừng.
Cô giáo khen Lan là người trung thực, biết giữ gìn của rơi trả lại người mất. Các bạn trong lớp cũng vỗ tay tán dương, lấy Lan làm gương. Em cảm thấy rất khâm phục bạn, mong muốn mình cũng sẽ sống trung thực như vậy.
Việc làm của Lan đã giúp bạn Tuấn tìm lại được món đồ quý giá, tránh được nỗi buồn mất mát. Hành động ấy còn lan tỏa tinh thần trung thực, sống đẹp trong lớp học.
Em nhận ra rằng, làm việc tốt không nhất thiết phải là điều gì lớn lao, chỉ cần xuất phát từ tấm lòng chân thành. Em mong muốn bản thân và mọi người sẽ luôn giữ gìn phẩm chất tốt đẹp, làm nhiều việc tốt mỗi ngày để lan tỏa yêu thương.
Gần đến kỳ thi học kỳ, ai cũng lo lắng ôn bài. Trong giờ sinh hoạt lớp, cô giáo nhắc nhở hãy giúp đỡ nhau cùng tiến bộ. Em nhớ lại lần mình đã giúp bạn ôn tập, đó là việc tốt mà em rất tự hào.
Người thực hiện việc tốt là em. Em là người chăm chỉ, thích học tập và luôn sẵn sàng giúp đỡ bạn bè. Em tin rằng, cùng nhau học tập sẽ giúp mọi người tiến bộ hơn.
Chuyện xảy ra trước kỳ thi học kỳ I. Bạn Hòa – một bạn học yếu trong lớp, rất lo lắng vì không hiểu bài Toán. Thấy vậy, em chủ động đến gần, hỏi han và đề nghị cùng bạn ôn tập. Sau giờ học, em dành thời gian giảng lại bài, giải thích từng bước, đưa ra ví dụ minh họa để bạn dễ hiểu hơn.
Ban đầu, Hòa còn ngại ngùng nhưng dần dần bạn tự tin hơn, chủ động hỏi em những điều chưa rõ. Sau một tuần ôn tập, Hòa làm bài kiểm tra rất tốt, đạt điểm cao hơn trước. Bạn vui mừng cảm ơn em, khuôn mặt rạng rỡ vì tự tin hơn vào bản thân.
Cô giáo biết chuyện đã khen ngợi em trước lớp, nhắc các bạn hãy học tập tinh thần đoàn kết, giúp đỡ nhau cùng tiến bộ. Các bạn trong lớp cũng ủng hộ, nhiều người còn đề nghị cùng nhau học nhóm.
Việc làm của em đã giúp bạn Hòa vượt qua nỗi sợ học tập, tự tin hơn trong kỳ thi. Hành động ấy còn lan tỏa tinh thần đoàn kết, sẻ chia trong lớp học. Em nhận ra rằng, giúp đỡ bạn bè không chỉ mang lại niềm vui cho người được giúp mà còn giúp bản thân học hỏi, trưởng thành hơn.
Em mong muốn bản thân và mọi người sẽ luôn sẵn sàng giúp đỡ, chia sẻ với bạn bè trong học tập và cuộc sống. Việc tốt dù nhỏ cũng góp phần xây dựng lớp học thân thiện, ấm áp tình bạn, lan tỏa yêu thương mỗi ngày.
Người thực hiện việc tốt trong câu chuyện này là chính em. Em là một học sinh lớp 5, tính cách khá năng động, vui vẻ và luôn thích giúp đỡ người khác. Mẹ thường dạy em rằng, chỉ cần một hành động nhỏ cũng có thể làm cho ai đó cảm thấy ấm áp hơn giữa cuộc sống bộn bề.
Câu chuyện xảy ra vào một buổi sáng mùa đông, khi em cùng mẹ bắt xe buýt đến trường. Trên xe, ghế đã gần như kín chỗ. Em may mắn tìm được một ghế trống gần cửa sổ và ngồi xuống, trong lòng cảm thấy dễ chịu vì ngoài trời rất lạnh. Khi xe vừa lăn bánh, em nhìn thấy một cụ bà tóc bạc trắng, dáng người nhỏ bé, tay xách một túi đồ nặng bước lên xe. Cụ có vẻ mệt mỏi, đôi chân run run, ánh mắt nhìn quanh tìm chỗ ngồi nhưng tất cả đều đã kín.
Nhìn thấy vậy, em liền đứng dậy, tiến lại gần cụ và lễ phép nói: “Bà ơi, bà ngồi chỗ của cháu nhé!” Cụ bà nhìn em, ánh mắt lấp lánh sự biết ơn, rồi nhẹ nhàng ngồi xuống ghế. Bà mỉm cười và xoa đầu em, giọng run run: “Cảm ơn cháu nhiều lắm, cháu ngoan quá!” Những người xung quanh cũng nhìn em với ánh mắt trìu mến, có bác còn khen: “Cháu thật là lễ phép và tốt bụng!”
Suốt quãng đường còn lại, em đứng cạnh mẹ, cảm thấy trong lòng thật vui và ấm áp. Mẹ khẽ nắm tay em, thì thầm: “Con làm rất đúng, mẹ tự hào về con.” Khi xe dừng ở trạm, cụ bà quay lại vẫy tay chào em, nụ cười của bà khiến em nhớ mãi.
Việc làm nhỏ bé ấy không chỉ giúp cụ bà có chỗ ngồi an toàn mà còn khiến em nhận ra rằng, những hành động tốt dù nhỏ cũng có thể mang lại niềm vui và sự ấm áp cho người khác. Em học được rằng, làm việc tốt nên xuất phát từ lòng chân thành, không cần đợi ai nhắc nhở hay khen ngợi. Mỗi người đều có thể góp phần làm cho xã hội tốt đẹp hơn chỉ bằng những cử chỉ giản dị hàng ngày.
Kể lại câu chuyện này, em cảm thấy rất hạnh phúc và tự nhủ sẽ luôn cố gắng làm nhiều việc tốt hơn nữa. Em mong rằng, không chỉ riêng em mà tất cả các bạn trong lớp, trong trường và mọi người xung quanh đều cùng nhau lan tỏa những hành động đẹp, dù nhỏ bé cũng đủ để sưởi ấm trái tim mỗi người. Việc tốt dù nhỏ cũng có thể lan tỏa yêu thương và làm cho thế giới này trở nên tốt đẹp hơn.
Sáng thứ hai, trong giờ sinh hoạt lớp, cô giáo nhắc nhở cả lớp về tầm quan trọng của việc chia sẻ và giúp đỡ lẫn nhau. Nghe cô nói, em chợt nhớ lại một kỷ niệm khó quên về tình bạn và sự sẻ chia mà bạn Minh, người bạn thân cùng lớp, đã dành cho em vào một buổi sáng đặc biệt.
Minh là một bạn học sinh hiền lành, luôn vui vẻ và sẵn sàng giúp đỡ bạn bè. Bạn học giỏi, hòa đồng và rất biết quan tâm đến mọi người xung quanh. Em luôn cảm thấy may mắn khi được làm bạn với Minh.
Câu chuyện xảy ra vào một buổi sáng mùa thu, khi em vội vàng đến trường mà quên mang theo đồ ăn sáng. Đến lớp, bụng em đói cồn cào, trong khi các bạn đều đã ăn uống no nê. Em ngồi yên lặng, cố gắng không để ai nhận ra mình đang đói. Minh ngồi cạnh, nhìn thấy em có vẻ không vui, liền hỏi nhỏ: “Sao hôm nay cậu không ăn sáng vậy?” Em ngượng ngùng trả lời: “Tớ quên mang rồi…”
Không nói gì thêm, Minh lặng lẽ lấy trong cặp ra một chiếc bánh mì lớn, rồi bẻ đôi, đưa cho em một nửa. Bạn cười tươi: “Cậu ăn đi, tớ cũng no rồi, chia đôi cho vui!” Nhìn ánh mắt chân thành của Minh, em cảm động đến nghẹn ngào, nhận lấy phần bánh và cảm ơn bạn.
Khi em ăn, Minh còn kể chuyện vui để em quên đi cảm giác ngại ngùng. Các bạn khác nhìn thấy cũng khen Minh tốt bụng, biết quan tâm đến bạn bè. Cô giáo chủ nhiệm đi ngang qua, mỉm cười: “Các con biết chia sẻ như vậy là rất đáng quý!”
Nhờ có Minh, em đã không bị đói bụng trong buổi học hôm đó. Hơn thế nữa, em cảm nhận rõ ràng sự ấm áp của tình bạn và ý nghĩa của việc chia sẻ. Việc tốt của Minh không chỉ giúp em no bụng mà còn khiến em học được bài học quý giá: Đôi khi, chỉ một hành động nhỏ cũng đủ làm cho ai đó cảm thấy được yêu thương và quan tâm.
Sau câu chuyện ấy, em luôn cố gắng quan tâm, giúp đỡ bạn bè xung quanh, bởi em hiểu rằng, việc tốt không nhất thiết phải lớn lao, chỉ cần xuất phát từ tấm lòng chân thành là đã đủ ý nghĩa. Em mong rằng, mỗi người đều biết chia sẻ, giúp đỡ nhau để cuộc sống thêm phần tốt đẹp. Việc tốt dù nhỏ cũng đủ lan tỏa yêu thương đến mọi người.
Trong một lần cả gia đình quây quần bên mâm cơm tối, mẹ kể về những việc tốt nhỏ bé mà mỗi thành viên đã làm trong tuần. Khi nghe mẹ nhắc đến em họ của em – bé Lan, em bỗng nhớ lại hình ảnh dễ thương của Lan khi giúp bà gấp quần áo, một việc làm tuy nhỏ nhưng đầy ý nghĩa.
Em họ em tên là Lan, năm nay học lớp 2. Lan là một cô bé ngoan ngoãn, hiền lành và rất lễ phép. Dù còn nhỏ tuổi nhưng Lan luôn biết quan tâm, giúp đỡ mọi người trong gia đình, đặc biệt là bà ngoại.
Câu chuyện xảy ra vào một buổi chiều cuối tuần, khi cả nhà đang nghỉ ngơi. Bà ngoại vừa giặt xong một chậu quần áo lớn, đang loay hoay phơi và gấp lại để vào tủ. Lan nhìn thấy vậy, liền chạy lại gần, lễ phép hỏi: “Bà ơi, để con giúp bà gấp quần áo nhé!” Bà mỉm cười, xoa đầu Lan: “Cháu của bà ngoan quá, lại đây giúp bà nào!”
Lan cẩn thận nhặt từng chiếc áo, chiếc quần, học theo bà cách gấp cho ngay ngắn. Dù đôi lúc còn vụng về, gấp chưa đều, nhưng Lan rất kiên nhẫn, làm đi làm lại cho đến khi vừa ý. Bà ngoại nhìn Lan, ánh mắt tràn đầy hạnh phúc. Khi xong việc, Lan còn giúp bà sắp xếp quần áo vào tủ, lau lại mặt tủ cho sạch sẽ.
Cả nhà nhìn thấy cảnh đó đều khen Lan chăm ngoan, biết giúp đỡ ông bà. Mẹ em còn nói: “Lan tuy nhỏ nhưng đã biết quan tâm đến người lớn, thật đáng khen!” Bà ngoại thì cảm động, ôm Lan vào lòng, thủ thỉ: “Có cháu giúp bà, bà vui lắm!”
Việc làm của Lan tuy đơn giản nhưng lại mang ý nghĩa rất lớn. Nhờ sự giúp đỡ của Lan, bà ngoại đỡ vất vả hơn, quần áo được gấp gọn gàng, tủ quần áo sạch sẽ. Quan trọng hơn, Lan đã lan tỏa tình yêu thương, sự quan tâm đến mọi người trong gia đình.
Qua câu chuyện này, em học được rằng, không cần phải làm những việc lớn lao mới gọi là việc tốt. Chỉ cần biết quan tâm, giúp đỡ người thân trong những việc nhỏ hàng ngày cũng đủ để mang lại niềm vui và hạnh phúc. Em mong rằng, ai cũng sẽ giống như Lan, luôn sẵn sàng giúp đỡ và yêu thương người thân của mình. Việc tốt dù nhỏ cũng góp phần làm cho cuộc sống gia đình thêm ấm áp.
Trong giờ sinh hoạt lớp, cô giáo nhắc nhở cả lớp về tinh thần đoàn kết, giúp đỡ nhau trong học tập. Câu chuyện của cô khiến em nhớ đến bạn tổ trưởng lớp em – bạn Hương, người đã tận tình kèm bài cho bạn Nam, giúp bạn tiến bộ rõ rệt trong môn Toán.
Bạn Hương là tổ trưởng tổ 2, học giỏi, nhanh nhẹn và rất nhiệt tình. Hương luôn sẵn sàng giúp đỡ bạn bè, đặc biệt là những bạn học yếu. Bạn được thầy cô và các bạn yêu quý bởi tính cách thân thiện, cởi mở.
Câu chuyện xảy ra vào đầu học kỳ hai, khi bạn Nam – một bạn trong tổ của Hương, thường xuyên bị điểm kém môn Toán. Nam vốn nhút nhát, lại ngại hỏi bài nên càng ngày càng mất tự tin. Nhận thấy điều đó, Hương chủ động đến gần Nam, nhẹ nhàng hỏi: “Nam có muốn mình giúp cậu học Toán không? Mình sẽ chỉ cho cậu cách làm bài dễ hiểu hơn.”
Ban đầu, Nam còn ngại ngùng, nhưng trước sự nhiệt tình của Hương, bạn đã đồng ý. Hàng ngày, sau giờ học, Hương dành thời gian ở lại lớp, giảng lại bài cho Nam, giải thích từng bước một cách tỉ mỉ. Khi Nam làm sai, Hương không trách mà kiên nhẫn hướng dẫn lại, động viên Nam cố gắng. Nhờ sự giúp đỡ của Hương, Nam dần hiểu bài hơn, điểm số cũng được cải thiện rõ rệt.
Các bạn trong lớp ai cũng nhận ra sự tiến bộ của Nam và đều khen Hương tốt bụng, biết quan tâm đến bạn bè. Cô giáo chủ nhiệm cũng biểu dương Hương trước lớp, khuyến khích các bạn noi theo tấm gương của bạn.
Nhờ việc làm tốt của Hương, Nam không chỉ học tốt hơn mà còn trở nên tự tin, hòa đồng hơn với các bạn. Em học được rằng, giúp đỡ bạn bè trong học tập không chỉ giúp bạn tiến bộ mà còn gắn kết tình bạn, tạo nên một môi trường học tập thân thiện, đoàn kết.
Qua câu chuyện này, em càng hiểu rõ ý nghĩa của việc làm tốt: Không cần phải là những hành động lớn lao, chỉ cần xuất phát từ tấm lòng chân thành, đúng lúc, đúng cách cũng đủ để mang lại niềm vui và sự thay đổi tích cực cho người khác. Em mong rằng, mỗi người đều biết quan tâm, giúp đỡ bạn bè để cùng nhau tiến bộ. Việc tốt dù nhỏ cũng góp phần xây dựng tập thể vững mạnh, đoàn kết.
Trong một buổi sinh hoạt dưới cờ đầu tuần, cô giáo nhắc nhở các bạn về việc giữ gìn vệ sinh và chăm sóc cây xanh trong trường học. Lời nhắc của cô làm em nhớ lại một việc tốt mà em đã làm: chủ động tưới cây và chăm sóc bồn hoa của lớp, giúp cho bồn hoa luôn xanh tươi, rực rỡ.
Em là một học sinh yêu thiên nhiên, thích chăm sóc cây cối. Em luôn cảm thấy vui khi nhìn thấy những bông hoa nở rực rỡ, những chậu cây xanh mát trong sân trường. Chính vì vậy, em luôn chủ động tham gia các hoạt động chăm sóc cây xanh của lớp.
Một buổi chiều, sau giờ học, em thấy bồn hoa trước cửa lớp bị khô héo vì mấy ngày nắng nóng. Nhiều bạn vội về nhà nên không để ý. Em liền lấy bình tưới nước, cẩn thận tưới từng gốc hoa, nhổ cỏ dại quanh gốc, nhặt lá rụng và xới nhẹ đất cho tơi xốp. Dù mồ hôi nhễ nhại, em vẫn kiên trì làm cho đến khi bồn hoa sạch sẽ, tươi tốt trở lại.
Hôm sau, các bạn đến lớp ai cũng ngạc nhiên khi thấy bồn hoa xanh tươi, hoa nở rực rỡ. Cô giáo bước vào lớp, nhìn thấy bồn hoa liền khen: “Ai đã chăm sóc bồn hoa mà đẹp thế này?” Em ngại ngùng giơ tay, cô mỉm cười: “Em làm rất tốt, cảm ơn em đã giữ gìn vẻ đẹp cho lớp mình.”
Các bạn cũng khen ngợi và động viên em. Từ đó, nhiều bạn cùng tham gia chăm sóc bồn hoa, lớp học trở nên sạch đẹp, tươi mới hơn. Việc làm nhỏ bé của em đã góp phần tạo nên không khí vui tươi, đoàn kết trong lớp.
Qua câu chuyện này, em nhận ra rằng, làm việc tốt không nhất thiết phải là những việc lớn lao. Chỉ cần biết quan tâm, chăm sóc những điều nhỏ nhặt xung quanh cũng đủ để mang lại niềm vui và ý nghĩa. Em mong rằng, mỗi bạn học sinh đều biết yêu thiên nhiên, giữ gìn môi trường xanh – sạch – đẹp. Việc tốt dù nhỏ cũng góp phần làm cho trường học thân thiện, đáng yêu hơn.
Trong một buổi sáng đầu tuần, cô giáo chủ nhiệm thông báo với cả lớp sẽ có một bạn mới chuyển đến. Cô nhắc nhở mọi người hãy giúp đỡ bạn để bạn sớm hòa nhập với môi trường mới. Lời dặn của cô khiến em nhớ lại lần em từng chủ động hỗ trợ một bạn mới chuyển trường, giúp bạn nhanh chóng làm quen với lớp học.
Em là một người khá thân thiện, hòa đồng và luôn sẵn sàng giúp đỡ bạn bè. Em hiểu cảm giác lạ lẫm, bỡ ngỡ khi đến một môi trường mới nên rất muốn giúp bạn mới cảm thấy thoải mái hơn.
Ngày hôm đó, bạn An – bạn mới chuyển từ tỉnh khác đến, còn rụt rè, ngại ngùng. Em chủ động đến gần, tươi cười giới thiệu: “Mình tên là Mai, rất vui được làm quen với bạn!” Sau đó, em dẫn An đi tham quan lớp học, chỉ cho bạn chỗ để cặp, vị trí ngồi, nơi lấy nước uống, nhà vệ sinh và các góc học tập của lớp.
Khi vào tiết học, em hướng dẫn An cách ghi bài, cách xếp sách vở cho gọn gàng. Đến giờ ra chơi, em rủ An cùng tham gia các trò chơi với các bạn khác. Nhờ vậy, An dần cảm thấy tự tin, hòa nhập với tập thể lớp.
Các bạn trong lớp cũng nhiệt tình chào đón An, ai cũng muốn làm quen và giúp đỡ bạn. Cô giáo chủ nhiệm rất vui, khen ngợi em và cả lớp đã biết đoàn kết, yêu thương nhau. An cảm động nói: “Cảm ơn Mai và các bạn, mình thấy rất vui và không còn sợ nữa!”
Nhờ sự giúp đỡ của em và các bạn, An nhanh chóng thích nghi với môi trường mới, học tập tốt hơn và trở thành thành viên thân thiết của lớp. Qua câu chuyện này, em nhận ra rằng, giúp đỡ người khác không chỉ mang lại niềm vui cho họ mà còn giúp bản thân mình trưởng thành, biết quan tâm và chia sẻ.
Em mong rằng, mỗi người đều biết mở lòng, sẵn sàng giúp đỡ những người mới, để ai cũng cảm thấy được yêu thương, chào đón. Việc tốt dù nhỏ cũng đủ lan tỏa tình yêu thương, xây dựng tập thể đoàn kết, thân thiện.
Trong giờ sinh hoạt lớp, cô giáo kể về những việc tốt giản dị mà mỗi người có thể làm hàng ngày. Câu chuyện của cô khiến em nhớ lại một lần em đã dắt xe giúp cô lao công khi xe của cô bị đổ do gió lớn, một việc làm nhỏ nhưng khiến em cảm thấy rất vui.
Em là một học sinh khá nhanh nhẹn, luôn chú ý quan sát xung quanh và sẵn sàng giúp đỡ người khác khi cần thiết. Em hiểu rằng, những người lao động như cô lao công rất vất vả, xứng đáng được mọi người quan tâm, giúp đỡ.
Câu chuyện xảy ra vào một buổi chiều tan học, khi em cùng các bạn ra về. Lúc đi ngang qua sân trường, em thấy gió thổi mạnh làm hàng loạt xe đạp bị đổ, trong đó có chiếc xe của cô lao công. Cô đang loay hoay dọn rác, chưa kịp dựng xe lên. Em liền chạy lại, nhẹ nhàng dựng xe lên, sắp xếp lại cho gọn gàng, rồi gọi cô: “Cô ơi, xe của cô bị đổ, cháu đã dựng lại rồi ạ!”
Cô lao công quay lại, nhìn thấy xe đã được dựng ngay ngắn, mỉm cười cảm ơn em: “Cảm ơn con nhiều lắm, con ngoan quá!” Các bạn đi cùng cũng khen em nhanh nhẹn, biết giúp đỡ người khác.
Việc làm của em tuy nhỏ nhưng đã giúp cô lao công đỡ vất vả, xe không bị hỏng, sân trường cũng gọn gàng hơn. Em cảm thấy rất vui và tự hào về bản thân. Qua câu chuyện này, em nhận ra rằng, việc tốt không cần phải lớn lao, chỉ cần xuất phát từ tấm lòng chân thành là đã đủ ý nghĩa.
Em mong rằng, mỗi người đều biết quan tâm, giúp đỡ những người xung quanh, đặc biệt là những người lao động vất vả. Việc tốt dù nhỏ cũng góp phần lan tỏa yêu thương, xây dựng môi trường học tập thân thiện, đoàn kết.
Vào một buổi sáng mùa đông, khi cô giáo nhắc nhở cả lớp về việc quan tâm, giúp đỡ bạn bè trong những ngày giá rét, em chợt nhớ lại câu chuyện mình đã từng cho bạn mượn áo khoác khi trời lạnh. Đó là một việc làm nhỏ nhưng khiến em cảm thấy rất ấm áp.
Em là một học sinh khá chu đáo, luôn chuẩn bị đầy đủ áo ấm mỗi khi trời lạnh. Em cũng thường để ý xem các bạn trong lớp có ai bị lạnh để nhắc nhở mang áo khoác.
Câu chuyện xảy ra vào một buổi sáng đầu đông, khi em đến lớp thì thấy bạn Hạnh ngồi co ro, mặt tím tái vì lạnh. Hỏi ra mới biết, sáng nay Hạnh vội đi học nên quên mang áo khoác. Nhìn bạn run lên vì lạnh, em liền cởi áo khoác ngoài của mình, nhẹ nhàng khoác lên vai bạn: “Cậu mặc tạm áo của mình nhé, mình còn áo len ở trong, không sao đâu!”
Hạnh cảm động, mắt rưng rưng nhìn em: “Cảm ơn cậu nhiều lắm!” Suốt buổi học hôm đó, Hạnh không còn run vì lạnh nữa, học tập tập trung hơn. Các bạn trong lớp ai cũng khen em tốt bụng, biết quan tâm đến bạn bè. Cô giáo chủ nhiệm bước vào lớp, nhìn thấy Hạnh mặc áo của em, mỉm cười khen ngợi: “Em làm rất tốt, biết chia sẻ và giúp đỡ bạn trong lúc khó khăn.”
Việc làm nhỏ của em đã giúp Hạnh không bị lạnh, học tập tốt hơn. Em cảm thấy rất vui và tự nhủ sẽ luôn quan tâm, giúp đỡ bạn bè xung quanh. Qua câu chuyện này, em học được rằng, chỉ cần một hành động nhỏ cũng đủ mang lại niềm vui và sự ấm áp cho người khác.
Em mong rằng, mỗi người đều biết chia sẻ, giúp đỡ nhau trong cuộc sống, nhất là khi ai đó gặp khó khăn. Việc tốt dù nhỏ cũng đủ lan tỏa yêu thương, làm cho tình bạn thêm gắn bó.
Trong một buổi sinh hoạt lớp, cô giáo kể về những việc tốt giản dị mà mỗi người có thể làm hàng ngày. Lời kể của cô khiến em nhớ lại một lần mình đã giúp người bán hàng nhặt lại đồ bị gió thổi bay trên đường đi học.
Em là một học sinh khá nhanh nhẹn, luôn chú ý quan sát xung quanh và sẵn sàng giúp đỡ người khác khi cần thiết. Em hiểu rằng, những người bán hàng rong rất vất vả, cần được mọi người quan tâm, giúp đỡ.
Câu chuyện xảy ra vào một buổi sáng, khi em đang trên đường đi học thì thấy một cô bán trái cây đang bày hàng bên lề đường. Bất ngờ, một cơn gió mạnh thổi qua làm rơi tung tóe các túi trái cây, rổ cam, quýt lăn lóc khắp nơi. Cô bán hàng loay hoay nhặt nhưng không kịp, nhìn rất lo lắng.
Thấy vậy, em liền chạy lại, nhanh tay nhặt từng quả cam, quả quýt giúp cô, gom lại vào rổ. Một số bạn học cùng đường cũng dừng lại giúp. Chỉ trong chốc lát, tất cả đồ đạc đã được nhặt lại, sắp xếp gọn gàng. Cô bán hàng cảm động, mỉm cười cảm ơn: “Cảm ơn các cháu nhiều lắm, nhờ các cháu mà cô đỡ vất vả quá!”
Người đi đường nhìn thấy cũng khen ngợi: “Các cháu ngoan quá, biết giúp đỡ người khác!” Em cảm thấy rất vui vì đã làm được một việc tốt, dù chỉ là hành động nhỏ nhưng đã giúp cô bán hàng đỡ lo lắng, hàng hóa không bị hư hỏng.
Qua câu chuyện này, em học được rằng, việc tốt không cần phải lớn lao, chỉ cần xuất phát từ tấm lòng chân thành là đã đủ ý nghĩa. Em mong rằng, mỗi người đều biết quan tâm, giúp đỡ những người xung quanh, đặc biệt là những người lao động vất vả. Việc tốt dù nhỏ cũng góp phần lan tỏa yêu thương, xây dựng xã hội thân thiện, đoàn kết.
Trong một buổi tối cuối tuần, khi cả nhà quây quần bên nhau, mẹ nhắc nhở hai anh em nên biết chia sẻ và giúp đỡ lẫn nhau trong học tập cũng như sinh hoạt hàng ngày. Lời dặn của mẹ khiến em nhớ lại lần anh trai đã nhường máy tính cho em ôn bài, một việc làm khiến em rất cảm động.
Anh trai em tên là Dũng, học lớp 9. Anh là người hiền lành, điềm đạm và rất quan tâm đến em. Dù bận rộn với việc học, anh luôn sẵn sàng giúp đỡ em khi em gặp khó khăn.
Câu chuyện xảy ra vào một buổi tối, khi em cần làm bài tập online trên máy tính nhưng anh đang dùng máy để chơi game giải trí sau giờ học căng thẳng. Em ngại ngùng đứng chờ, không dám làm phiền anh. Thấy em cứ quanh quẩn, anh hỏi: “Em có việc gì cần máy tính à?” Em nhỏ nhẹ trả lời: “Em cần làm bài tập online, mai phải nộp rồi ạ.”
Không chần chừ, anh liền tắt game, nhường máy tính cho em. Anh còn ngồi lại bên cạnh, hướng dẫn em cách truy cập vào lớp học online, cách làm bài và nộp bài đúng quy định. Khi em gặp khó khăn, anh kiên nhẫn giải thích từng bước, động viên em cố gắng hoàn thành bài tập.
Nhờ sự giúp đỡ của anh, em đã hoàn thành bài tập đúng hạn, không bị cô giáo nhắc nhở. Em cảm thấy rất biết ơn và tự nhủ sẽ học tập anh, luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác khi cần thiết.
Việc làm của anh trai tuy nhỏ nhưng đã giúp em vượt qua khó khăn, hoàn thành nhiệm vụ học tập. Em học được rằng, trong gia đình, anh chị em nên biết quan tâm, chia sẻ và giúp đỡ lẫn nhau. Việc tốt không cần phải lớn lao, chỉ cần xuất phát từ tấm lòng chân thành là đã đủ ý nghĩa.
Em mong rằng, mỗi người đều biết quan tâm, chia sẻ và giúp đỡ những người thân yêu trong gia đình. Việc tốt dù nhỏ cũng góp phần làm cho gia đình thêm gắn bó, yêu thương.
Xem thêm:
Thuật lại việc tốt giúp các em hiểu rằng mỗi hành động tử tế, dù nhỏ, đều có ý nghĩa và góp phần tạo nên một môi trường sống tốt đẹp hơn. Hãy tiếp tục làm nhiều việc tốt và chia sẻ những câu chuyện ý nghĩa để nuôi dưỡng lòng nhân ái trong chính mình và trong cộng đồng.
Bài viết có hữu ích với bạn không?
Có
Không
Cám ơn bạn đã phản hồi!