Viết đoạn văn thể hiện tình cảm cảm xúc về một lễ hội của quê hương

Đóng góp bởi: Nguyễn Thị Ngọc Diễm
Cập nhật 24/11
360 lượt xem

Lễ hội quê hương luôn mang trong mình những sắc màu rực rỡ và âm thanh thân thương mà mỗi lần nhớ đến, lòng ta lại dâng lên nhiều cảm xúc khó tả. Dưới đây là tổng hợp các bài văn mẫu giúp các em kể lại cảm xúc của mình một cách chân thật và sinh động.

1Dàn ý chi tiết bài văn thể hiện tình cảm cảm xúc về một lễ hội của quê hương

1. Mở bài

  • Lễ hội quê em là lễ hội gì? (Hội làng, hội chùa, lễ hội đua ghe, lễ hội đình…)
  • Lễ hội diễn ra vào thời gian nào? Ở đâu?
  • Ấn tượng đầu tiên của em về lễ hội (đông vui, rộn ràng, thân quen…)

2. Thân bài

a. Khung cảnh lễ hội

  • Có những hoạt động nào? (Rước kiệu, múa lân, trò chơi dân gian, thi nấu ăn, đua thuyền…)
  • Âm thanh – màu sắc – không khí ra sao? (tiếng trống, tiếng reo hò, sắc cờ hoa, nụ cười của mọi người…)
  • Em nhìn thấy điều gì khi bước vào lễ hội?
  • Hoạt động nào làm em thích nhất?

b. Trải nghiệm của bản thân

  • Em tham gia những hoạt động nào?
  • Ai đi cùng em? (bố mẹ, ông bà, bạn bè…)
  • Em cảm thấy như thế nào khi tham gia? (hào hứng, vui vẻ, tự hào…)
  • Khoảnh khắc nào khiến em nhớ nhất?
  • Em có học được điều gì từ lễ hội không?

3. Kết bài

  • Lễ hội mang lại cho em cảm giác gì? (ấm áp, gắn bó với quê hương, yêu văn hoá truyền thống…)
  • Mong muốn gì cho lễ hội những năm sau?

2Bài 1: Viết đoạn văn thể hiện tình cảm cảm xúc về lễ hội làng truyền thống

Mỗi lần lễ hội quê hương đến, em lại cảm thấy trong lòng rộn ràng, háo hức như mong chờ một điều gì đó thật đặc biệt. Lễ hội làng em chính là dịp mà tất cả người dân đều cùng nhau tụ họp tại sân đình vào đầu xuân, ngay sau những ngày Tết. Không khí khắp làng như bừng lên sức sống mới, đâu đâu cũng rợp sắc cờ hoa, những tiếng cười nói rộn rã vang vọng khắp các ngõ xóm. Từ khi còn nhỏ, lễ hội làng đã là khoảnh khắc đáng nhớ của năm đối với em, bởi đó là lúc em thực sự cảm nhận được vẻ đẹp bình yên, thân thương của quê hương mình.

Ngay từ sáng sớm, sân đình đã đông nghịt người. Tiếng trống hội vang lên rộn rã, những tiếng hò reo của đám trẻ con hòa quyện cùng tiếng cười giòn giã của các bà, các mẹ. Trên sân, mọi người hào hứng tham gia các trò chơi dân gian như kéo co, bịt mắt bắt dê, đánh đu… Bên cạnh đó còn có các đoàn rước kiệu với những bộ trang phục truyền thống rực rỡ sắc màu nối dài khắp con đường làng, nổi bật trên nền xanh của đồng lúa non. Những lá cờ nhiều màu tung bay phấp phới trong gió, phía xa xa là tiếng trống rộn ràng vang vọng như gọi mời mọi người cùng hòa mình vào không khí hội hè.

Bước chân vào lễ hội, em như choáng ngợp trước khung cảnh đông vui, tươi sáng. Điều em thích nhất là được tham gia vào trò chơi kéo co cùng các bạn trong xóm. Ai cũng nắm thật chặt sợi dây thừng, miệng không ngớt cổ vũ nhau. Những lúc chiến thắng, cả nhóm ôm nhau cười vang, niềm vui lan tỏa trên từng khuôn mặt. Mỗi lần thắng cuộc nhỏ thôi cũng khiến em cảm thấy rất tự hào và gần gũi với bạn bè hơn.

Năm nào tới lễ hội, cả gia đình em đều cùng đi. Ông bà bảo, lễ hội là dịp để con cháu nhớ về cội nguồn, sum họp và cầu mong một năm mới bình an, may mắn. Em còn được mẹ dắt đi xem rước kiệu, nghe bác kể chuyện xưa về vị thần làng, về những ngày hội đầu tiên tổ chức như thế nào. Những câu chuyện ấy làm em hiểu thêm ý nghĩa của lễ hội và thêm tự hào về truyền thống của quê hương.

Khoảnh khắc khiến em nhớ nhất là khi cả làng cùng dâng hương ở đình, ai cũng thành kính, trang nghiêm. Không khí thiêng liêng ấy khiến em cảm nhận được sự gắn kết lớn lao giữa mọi người với mảnh đất quê mình. Em học được cách yêu thương, sẻ chia qua từng hoạt động, từng nụ cười, ánh mắt của người làng trong lễ hội.

Khi lễ hội khép lại, trong em còn dư âm ấm áp, bình yên cùng niềm tự hào thật lớn về quê hương. Lễ hội là dịp để em cảm nhận rõ ràng nhất sự gắn bó, đoàn kết của mọi người, cũng là cơ hội để thế hệ trẻ như em hiểu và trân trọng hơn những giá trị truyền thống. Mỗi mùa lễ hội qua đi, em càng thêm yêu quê hương mình hơn và mong rằng lễ hội làng sẽ mãi được gìn giữ, phát huy để các thế hệ mai sau đều được sống trong không khí hội hè tưng bừng, đầy ắp tình quê như thế này.

3Bài 2: Viết đoạn văn thể hiện tình cảm cảm xúc về lễ hội chùa quê em

Mỗi lần lễ hội quê hương đến, em lại cảm thấy tâm hồn mình như hoà quyện với vẻ thanh tịnh, linh thiêng của ngôi chùa làng. Lễ hội chùa quê em được tổ chức vào rằm tháng Giêng hàng năm, tại ngôi chùa cổ kính nằm bên dòng sông xanh mát. Đó là dịp mọi người từ khắp nơi về tụ họp, mang theo niềm kính ngưỡng, háo hức và những ước nguyện cho một năm mới an lành.

Sáng sớm ngày hội, khắp làng như tỉnh giấc dậy bởi tiếng chuông chùa ngân nga hòa quyện trong làn sương nhẹ. Những đoàn người trong áo dài, khăn đóng nô nức kéo về sân chùa. Dọc lối vào, hương trầm quyện trong gió lan tỏa khắp không gian, những chiếc đèn lồng đỏ rực rỡ treo lơ lửng tạo nên khung cảnh ấm áp, huyền ảo. Âm thanh rộn ràng của tiếng tụng kinh, tiếng trống hội xen lẫn tiếng cười vui vẻ của mọi người làm cho không khí lễ hội thật trang nghiêm mà cũng thật gần gũi.

Bước vào sân chùa, em thấy lòng mình như lắng lại trước vẻ đẹp cổ kính của những mái ngói rêu phong, trước cảnh tượng mọi người kính cẩn dâng hương, cầu nguyện. Điều em thích nhất là được cùng mẹ xếp hàng lên chính điện lễ Phật, nguyện cầu cho gia đình sức khỏe, bình an. Những khoảnh khắc ấy khiến em cảm nhận được sự thiêng liêng và sợi dây nối kết tâm linh giữa mỗi người với quê hương.

Trong lễ hội, còn có các hoạt động như múa lân, văn nghệ, thi làm bánh chay, vẽ tranh Phật giáo dành cho thiếu nhi. Em háo hức tham gia thi vẽ, nét cọ nhỏ của em vẽ hình hoa sen và những chú tiểu cười vui. Khi nhận được phần thưởng nhỏ, em rất vui và tự hào. Em còn cùng bà thắp hương ở vườn tháp, nghe bà kể về những truyền thuyết xa xưa, về các vị sư trụ trì đã gìn giữ ngôi chùa hàng trăm năm.

Điều em học được từ lễ hội chùa là giá trị của sự biết ơn, lòng hiếu thảo và tinh thần hướng thiện. Mỗi người đều dành cho nhau những lời chúc tốt đẹp, cùng chia sẻ bánh kẹo, thể hiện sự đoàn kết, gắn bó trong cộng đồng làng quê. Dù ở đâu, lễ hội chùa luôn là sợi dây gắn kết các thế hệ, để mọi người nhớ về cội nguồn, về tổ tiên.

Kết thúc lễ hội, em cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm, tràn đầy niềm tin và niềm tự hào về quê hương. Em mong rằng những giá trị tốt đẹp của lễ hội chùa sẽ luôn được gìn giữ và phát huy, để mỗi mùa lễ hội lại được nhìn thấy những nụ cười hạnh phúc, ánh mắt trìu mến của mọi người quanh em. Mỗi mùa lễ hội qua đi, em càng thêm yêu quê hương mình hơn, càng biết trân trọng những truyền thống văn hóa quý báu mà cha ông đã truyền lại.

4Bài 3: Viết đoạn văn thể hiện tình cảm cảm xúc về lễ hội đua ghe trên sông quê

Mỗi lần lễ hội quê hương đến, em lại cảm thấy náo nức như có ngàn con sóng vỗ trong lồng ngực. Quanh năm yên bình, sông quê em chỉ rộn ràng nhất vào đúng dịp lễ hội đua ghe vào ngày rằm tháng Ba. Đó là ngày hội lớn nhất của vùng, diễn ra trên dòng sông rộng lớn ôm lấy những xóm làng trù phú.

Sáng hôm ấy, cả bến sông đã đông đúc người đến xem hội từ rất sớm. Trên bờ, tiếng trống thúc giục vang vọng khắp chốn, tiếng reo hò cổ vũ của đám trẻ con hòa vào tiếng loa phát thanh tạo nên âm thanh sôi động, khó quên. Dải cờ nhiều màu kéo dài khắp cầu, những chùm bóng bay rực rỡ nổi bật bên mái thuyền. Hình ảnh những đội ghe mặc áo đồng phục, xếp hàng ngay ngắn, mái chèo sáng bóng phản chiếu ánh mặt trời khiến ai nhìn cũng thấy tự hào.

Em bước vào lễ hội mà lòng phấn khích lạ kỳ. Điều em hồi hộp nhất là khi tiếng còi lệnh vang lên, những chiếc ghe như tên bắn lao về phía trước, mái chèo quạt nước trắng xóa, người xem đứng sát mép sông hô hào, vỗ tay cuồng nhiệt. Em cùng bố mẹ và em trai chen chân trên bãi cỏ, cùng nhau hét vang cổ vũ cho đội làng mình. Khoảnh khắc ghe làng em tăng tốc về đích, tiếng hò reo như nổ tung cả một vùng quê.

Không chỉ được xem đua ghe, em còn cùng mẹ đi dọc bờ sông mua những món quà bánh quê, thưởng thức nước dừa ngọt lành. Em thích thú khi được ngắm nhìn những chú cá tung tăng dưới nước, nghe những câu chuyện về nghề chèo ghe từ các bác lớn tuổi trong làng. Đặc biệt, khoảnh khắc mọi người cùng nhau chia sẻ chiến thắng, bắt tay nhau chúc mừng thật ấm áp, gần gũi.

Lễ hội đua ghe đã dạy cho em tinh thần đoàn kết, ý chí quyết tâm và lòng yêu quê hương sâu sắc. Dù thắng hay thua, mọi người đều vui vẻ, thân thiện, cổ vũ nhau nỗ lực hơn cho năm sau. Mỗi gương mặt trên thuyền đều ánh lên niềm tự hào và hi vọng. Em nhận ra rằng, chính lễ hội là sợi dây bền chặt kết nối mọi người, giúp chúng ta thêm yêu mến và tôn vinh những giá trị truyền thống của quê nhà.

Sau lễ hội, em vẫn còn đọng lại cảm giác náo nức, hãnh diện về nguồn cội, về sức sống mạnh mẽ của người dân sông nước. Em mong rằng mỗi mùa đua ghe sẽ luôn là dịp để quê em thêm sôi động, vui tươi và giữ mãi những nét văn hóa đặc sắc cho thế hệ mai sau. Mỗi mùa lễ hội qua đi, em càng thêm yêu quê hương mình hơn, yêu cả dòng sông bao đời chở che, nuôi dưỡng và gắn kết con người nơi đây.

5Bài 4: Viết đoạn văn thể hiện tình cảm cảm xúc về lễ hội đình làng đầu xuân

Mỗi lần lễ hội quê hương đến, em lại cảm thấy như bước vào một thế giới cổ tích với bao điều kỳ diệu. Lễ hội đình làng quê em tổ chức vào ngày mùng Sáu tháng Giêng, khi hoa bưởi, hoa ban nở trắng khắp lối nhỏ, không khí xuân vẫn ngập tràn khắp nơi. Đình làng nằm giữa ngã ba đường, là nơi tụ họp của cả làng mỗi dịp đầu năm mới.

Sáng sớm hôm ấy, từ nhà em đã nghe tiếng trống vọng lại từ đình. Dòng người tấp nập trên các ngả đường, ai cũng mặc đẹp, bận rộn chuẩn bị đồ lễ và những món bánh trái ngon lành đem dâng thần làng. Sắc đỏ của cờ hoa nổi bật trên nền cây xanh, lồng ghép giữa tiếng cười nói, tiếng hát dân ca làm cho không khí thật vui tươi, rộn ràng.

Khi đặt chân tới đình, em như lạc vào lễ hội sắc màu. Ở giữa sân làng, đoàn rước kiệu với dàn nhạc lễ, những người khiêng kiệu bước đều theo nhịp trống rộn ràng. Dọc hai bên là các cô bác bán hàng rong, nụ cười rạng rỡ cùng những tiếng mời gọi thân quen. Em thích nhất là được xem các tiết mục múa lân và múa sạp của các bạn thiếu niên, tiếng trống dồn dập hòa cùng sắc phục lấp lánh, mọi người xúm quanh cổ vũ, reo hò không ngớt.

Em cùng ông bà và chị gái tham dự lễ dâng hương, lắng nghe lời khấn cầu bình an, may mắn cho người thân và làng xóm. Sau đó, em tham gia trò chơi ném còn, cùng chị hò hét cổ vũ, rồi lại chạy ra xem thi gói bánh chưng, các bà các mẹ khéo léo, nhanh nhẹn khiến ai nấy đều thán phục. Điều khiến em nhớ nhất là khi được cùng các bạn học dọn rác sau lễ hội, giữ cho đình làng luôn sạch, đẹp.

Lễ hội đình làng đã dạy cho em về lòng biết ơn tổ tiên, ý nghĩa của sự đoàn kết và tinh thần gắn bó giữa mọi người. Em cảm nhận được sự gần gũi, ấm áp của cả làng quê qua từng cái bắt tay, cái ôm thắm thiết, qua từng ánh mắt trìu mến. Em thấy mình lớn lên cùng với lễ hội, cùng những kỷ niệm ngọt ngào bên người thân và bạn bè.

Khi lễ hội kết thúc, trong em vẫn còn dư âm vui vẻ, tự hào và tràn đầy hy vọng cho một năm mới. Em mong lễ hội đình làng mãi là nét đẹp truyền thống, là dịp để các thế hệ cùng nhau tụ họp, gìn giữ những giá trị xưa cũ. Mỗi mùa lễ hội qua đi, em càng thêm yêu quê hương mình hơn, càng cảm nhận rõ hơn sự thiêng liêng của nơi mình sinh ra và lớn lên.

6Bài 5: Viết đoạn văn thể hiện tình cảm cảm xúc về lễ hội trung thu ở quê

Mỗi lần lễ hội quê hương đến, em lại cảm thấy trái tim rộn rã trong tiếng trống lân rộn vang giữa đêm rằm Trung thu. Làng em mỗi năm đều tổ chức lễ hội Trung thu thật tưng bừng tại sân nhà văn hóa xã. Đó là đêm hội trăng rằm mà em mong chờ nhất, bởi ánh trăng tròn vừa lên là khắp xóm đã sáng rực lung linh đèn lồng, rộn ràng tiếng hát, tiếng cười trẻ nhỏ.

Từ chiều, sân nhà văn hóa đã nhộn nhịp sắc màu. Những chiếc lồng đèn giấy bóng kính đỏ, vàng, xanh được các bạn nhỏ xếp thành hàng dài, lấp lánh ánh nến lung linh. Trên sân khấu là đội múa lân sẵn sàng chờ biểu diễn, từng tiếng trống rộn rã vang lên như thúc giục mọi người cùng tập trung lại. Xung quanh là tiếng cười đùa, tiếng kể chuyện cổ tích vọng ra từ góc sân, những gánh hàng bán bánh nướng, bánh dẻo ngọt ngào hòa cùng mùi cốm, mùi hương cốm rượu thoang thoảng trong gió thu se lạnh.

Em háo hức khoác tay em trai, cùng bố mẹ ra sân xem rước đèn. Đoàn lũ trẻ nối đuôi nhau, mỗi đứa cầm một chiếc lồng đèn đủ hình thù: con cá, ngôi sao, thỏ ngọc... vừa đi vừa hát vang những bài ca Trung thu quen thuộc. Mọi người đứng hai bên đường chụp ảnh, cổ vũ. Điều em háo hức nhất chính là khoảnh khắc đứng trên sân khấu thi làm lồng đèn với bạn thân, dù không giành giải thưởng nhưng em thấy thật vui, tự hào vì đã cùng bạn sáng tạo ra một chiếc đèn rất đẹp.

Lễ hội còn có các trò chơi như thi ăn bánh Trung thu, giải đố, và một tiết mục múa sư tử cực kỳ sôi động. Em cảm nhận rõ sự gắn kết, vui vẻ khi từng bàn tay, nụ cười của mọi người cùng góp sức mang lại niềm vui cho trẻ nhỏ. Khi nhận phần quà là chiếc bánh dẻo nhỏ xinh, em cảm thấy hạnh phúc và biết ơn những người lớn trong làng đã vất vả tổ chức cho chúng em một đêm hội tuyệt vời đến vậy.

Sau lễ hội, em thấy lòng mình ấm áp, hân hoan giữa bóng trăng sáng cùng tình cảm quê hương thân thuộc. Em học được cách chia sẻ niềm vui, biết quý trọng giây phút sum họp gia đình và yêu thương bạn bè xung quanh. Em mong muốn mỗi mùa Trung thu đều sẽ tươi vui như thế, để mọi trẻ em quê em có tuổi thơ thật đẹp, thật hạnh phúc. Mỗi mùa lễ hội qua đi, em càng thêm yêu quê hương mình hơn, yêu cả ánh trăng, tiếng trống, và những nụ cười sáng bừng trong đêm hội.

7Bài 6: Viết đoạn văn thể hiện tình cảm cảm xúc về lễ hội mùa xuân trên miền núi

Mỗi lần lễ hội quê hương đến, em lại cảm thấy như mùa xuân bừng nở trong tim, mang theo bao điều mới mẻ và niềm vui hồn nhiên. Ở bản làng trên vùng cao quê em, lễ hội mùa xuân tổ chức ngay sau Tết, khi hoa đào, hoa mận nở trắng rừng núi, khi những bộ váy áo thổ cẩm được mặc đẹp nhất để chuẩn bị ngày hội.

Sớm hôm ấy, bản làng bừng tỉnh giữa núi non hùng vĩ. Khắp lối đi, cờ vải nhiều màu được treo dài theo hàng rào, những chùm chuông gió leng keng vui tai trong gió, lẫn tiếng sáo, tiếng khèn ríu rít như gọi mời mùa mới. Sân bãi giữa làng đông nghịt người – các chàng trai, cô gái xúng xính váy áo truyền thống, nở nụ cười rạng rỡ, trẻ con thì ríu rít chơi đùa.

Bước vào lễ hội, em thích nhất là được ngắm nhìn từng hoạt động đặc trưng của dân bản. Các trò chơi như ném pao, đẩy gậy, đánh quay, nhảy sạp thu hút đông đảo người tham gia. Trên sân bãi, tiếng khèn gọi bạn tình, tiếng hát giao duyên vang vọng giữa núi rừng khiến lòng ai cũng xốn xang. Em cùng chị gái thử nhảy sạp, lúc đầu còn lóng ngóng, sau càng nhảy càng vui, tiếng cười vang giữa trời cao xanh ngắt.

Bố mẹ và em đi xem đoàn rước đầu năm, mọi người cùng dâng lễ vật lên thần núi, thần rừng, cầu cho mùa màng bội thu, sức khỏe dồi dào, bản làng yên vui. Lúc đó, em thật tự hào khi được khoác lên chiếc áo thổ cẩm nhiều màu do bà tự tay dệt tặng. Em cùng bạn bè thi thổi sáo, học nhảy theo các anh chị lớn, cảm nhận rõ sự gắn bó, gần gũi của mọi người trong bản.

Khoảnh khắc em nhớ nhất là lúc cùng cả bản lập vòng tròn, nắm tay nhau nhảy múa quanh đống lửa lớn giữa sân. Ánh lửa bập bùng soi sáng những gương mặt hạnh phúc, những nụ cười thân thiện, để lại trong em sự ấm áp đến lạ kỳ. Lễ hội mùa xuân giúp em nhận ra ý nghĩa của sự đoàn kết, sức mạnh của cộng đồng và trân trọng những nét đẹp bình dị của quê hương miền núi.

Khi lễ hội kết thúc, em vẫn còn nguyên cảm giác phấn chấn, tự hào về văn hóa của dân tộc mình. Em mong rằng lễ hội mùa xuân của bản làng sẽ mãi được gìn giữ, để mỗi mùa hoa nở, mỗi năm mới về, tiếng cười, tiếng hát lại vang vọng giữa núi rừng. Mỗi mùa lễ hội qua đi, em càng thêm yêu quê hương mình hơn, yêu những giá trị văn hóa dân tộc và tự hào là người con của núi rừng.

8Bài 7: Viết đoạn văn thể hiện tình cảm cảm xúc về lễ hội gióng ở quê ngoại

Mỗi lần lễ hội quê hương đến, em lại cảm thấy như được trở về với lịch sử hào hùng qua những câu chuyện ông bà kể. Lễ hội Gióng ở quê ngoại em diễn ra vào ngày mùng Bảy tháng Giêng tại ngôi làng nhỏ ở ngoại thành Hà Nội, nơi thờ thánh Gióng – vị anh hùng đánh giặc cứu nước trong huyền thoại dân tộc.

Khi lễ hội bắt đầu, làng quê sôi động hẳn lên. Tiếng trống đồng vang vọng, từng đoàn rước kiệu với cờ ngũ sắc uy nghi, những thanh niên trai tráng mặc áo giáp, đội mũ đồng, tay cầm giáo mác, oai phong lẫm liệt. Không khí trang nghiêm, thiêng liêng lan tỏa khắp làng, làm cho ai chứng kiến cũng thấy tự hào về truyền thống yêu nước của cha ông.

Em cùng ngoại và các anh chị đến xem lễ hội từ sáng sớm. Điều em thích nhất là được tận mắt chứng kiến màn diễn xướng trận đánh giả giữa quân dân làng và quân giặc Ân. Tiếng trống trận vang dội, tiếng hò hét vang trời, những màn múa gươm, so giáo đầy kịch tính khiến em thót tim, háo hức rồi lại vỡ òa trong tiếng reo mừng chiến thắng. Hình ảnh “ông Gióng” trên lưng ngựa sắt, tay vung roi sắt, nét mặt hiên ngang, khiến em cảm phục và tự hào vô cùng.

Em còn cùng các bạn tham gia lễ hội ném pháo đất, thi đi cà kheo và nghe ông kể về sự tích Thánh Gióng, về ý chí bất khuất của con người Việt Nam. Khoảnh khắc cả làng cùng kéo về đền thờ dâng hương, ai cũng nghiêm trang, thành kính, em cảm nhận rõ niềm tự hào dân tộc chảy trong dòng máu của mình.

Lễ hội Gióng dạy cho em biết trân trọng lịch sử, quý trọng lòng yêu nước và ý chí quật cường của người xưa. Qua từng hoạt động, từng trò chơi, em cảm nhận rõ tình làng nghĩa xóm, sự đoàn kết, đồng lòng. Em cảm ơn ngoại, cảm ơn những người lớn trong làng đã giữ gìn lễ hội cho thế hệ trẻ như em cùng học tập và noi theo.

Khi lễ hội qua đi, trong em còn đọng lại niềm tự hào, lòng yêu quê hương và mong muốn học tập, rèn luyện để xứng đáng với truyền thống cha ông. Em hy vọng mỗi mùa lễ hội Gióng, làng quê và thế hệ trẻ sẽ luôn giữ vững và phát huy những giá trị cao đẹp ấy. Mỗi mùa lễ hội qua đi, em càng thêm yêu quê hương mình hơn, yêu cả những câu chuyện truyền thuyết và niềm tự hào dân tộc mãi mãi không phai.

9Bài 8: Viết đoạn văn thể hiện tình cảm cảm xúc về lễ hội đền Hùng – giỗ Tổ Hùng Vương

Mỗi lần lễ hội quê hương đến, em lại cảm thấy trái tim mình rộn ràng, đầy tự hào khi được tham gia lễ hội đền Hùng – giỗ Tổ Hùng Vương. Đây là dịp trọng đại diễn ra vào mùng Mười tháng Ba âm lịch hàng năm tại núi Nghĩa Lĩnh, nơi thờ các vị vua Hùng – tổ tiên của dân tộc Việt Nam.

Sáng ngày hội, khu di tích đền Hùng đông đúc, rực rỡ cờ, hoa và vô số đoàn người từ khắp nơi đổ về. Tiếng trống đồng, tiếng chiêng vang vọng khắp núi rừng, hòa cùng tiếng đọc chúc văn, khói hương nghi ngút tạo nên không khí trang nghiêm, linh thiêng. Cờ tổ quốc tung bay trên đỉnh núi, xen lẫn sắc cờ truyền thống nhiều màu của các đoàn rước, tạo nên bức tranh rực rỡ, hào hùng.

Bước vào lễ hội, điều khiến em xúc động nhất là màn dâng lễ vật lên các vua Hùng. Mỗi đoàn người trong trang phục truyền thống, tay nâng hoa quả, bánh chưng, bánh dày trang nghiêm tiến vào đền. Em cùng bố mẹ xếp hàng dâng hương, chắp tay nguyện cầu trước bàn thờ tổ tiên, cảm nhận rõ sự kết nối giữa quá khứ và hiện tại, sự biết ơn đối với công lao dựng nước của các vị vua Hùng.

Lễ hội còn có nhiều hoạt động sôi động như thi gói bánh chưng, thi hát xoan ghẹo, múa lân, các trò chơi dân gian thu hút rất đông thiếu nhi. Em hào hứng tham gia thi vẽ tranh, vẽ hình các vua Hùng oai nghiêm và hình ảnh đoàn rước kiệu đầy màu sắc. Khi được nhận giấy khen, em cảm thấy rất vui, đó là động lực để em cố gắng hơn mỗi ngày.

Khoảnh khắc khiến em nhớ nhất là khi cùng cả nhà leo lên đỉnh núi, phóng tầm mắt xa xăm nhìn về cánh đồng xanh ngát, thấy rõ hơn tình yêu quê hương, nguồn cội trong từng hơi thở. Em học được ở lễ hội này chính là tinh thần nhớ về tổ tiên, lòng biết ơn đối với người đi trước và trách nhiệm giữ gìn bản sắc dân tộc.

Lễ hội đền Hùng đã làm cho em thêm gắn bó, tự hào, yêu quê hương và dân tộc. Em mong rằng mỗi mùa giỗ Tổ, mọi người sẽ luôn hướng về nguồn cội, gìn giữ và phát huy truyền thống tốt đẹp của cha ông. Mỗi mùa lễ hội qua đi, em càng thêm yêu quê hương mình hơn, yêu cả những đỉnh núi, mái đền và lòng biết ơn sâu sắc với tổ tiên đất Việt.

10Bài 9: Viết đoạn văn thể hiện tình cảm cảm xúc về lễ hội cầu ngư của làng chài

Mỗi lần lễ hội quê hương đến, em lại cảm thấy trong lòng náo nức như sóng biển vỗ bờ. Lễ hội cầu ngư ở làng chài quê em thường tổ chức vào dịp đầu năm, khi biển lặng, trời trong xanh và hương muối mằn mặn phảng phất khắp nơi. Đây là dịp dân làng tụ tập ở đình làng ven biển để cầu cho mưa thuận gió hòa, ngư dân ra khơi an toàn, đánh bắt được nhiều cá tôm.

Buổi sáng hôm ấy, cả bãi biển rực rỡ cờ, trống và tiếng nhạc, tiếng sóng biển tạo thành bản hòa âm rộn ràng. Các đoàn rước kiệu cá Ông với sắc phục truyền thống nối dài từ đình ra bãi biển. Những chiếc thuyền được trang trí cờ màu, hoa lá, vừa uy nghi vừa gần gũi, làm cho vùng biển trở nên lung linh, huyền ảo.

Em cùng ông bà và các bạn hòa vào dòng người đông vui ấy. Điều em thích nhất là được xem đội múa hát bả trạo diễn trước đình làng, những động tác mạnh mẽ, dứt khoát cùng lời ca, tiếng trống ngân vang như tái hiện hành trình vượt sóng của những ngư dân quả cảm. Em còn tham gia thi đan lưới cá cùng các bạn nhỏ, được bác ngư dân dạy cách đan từng nút lưới chắc chắn, cảm nhận rõ sự kiên trì, nhẫn nại của nghề biển.

Lễ hội còn có các trò chơi dân gian như kéo co, nhảy bao bố trên cát, thi ăn cá nướng vô cùng vui nhộn. Em thích nhất là được ngồi trên thuyền cùng cha đi dọc bờ biển, gửi vào sóng những lời cầu nguyện bình an. Khoảnh khắc mọi người cùng thả cá ra biển, ai cũng thành kính, mong cho biển cả hào phóng, che chở cho làng chài quanh năm sóng yên gió lặng.

Lễ hội cầu ngư giúp em hiểu sâu sắc về tình cảm gắn bó giữa con người với biển, với thiên nhiên và với quê hương. Em cảm nhận được sự đoàn kết, yêu thương, chia sẻ của người dân làng chài, học cách quý trọng lao động và di sản văn hóa biển cả.

Sau lễ hội, em thấy lòng mình ấm áp, tự hào và biết ơn biển mẹ đã nuôi dưỡng cả làng. Em ước mong lễ hội cầu ngư sẽ luôn là dịp để người dân làng chài gắn bó, gìn giữ những giá trị truyền thống và truyền lại cho con cháu mai sau. Mỗi mùa lễ hội qua đi, em càng thêm yêu quê hương mình hơn, yêu từng con sóng, dải cát và hơi thở mằn mặn của biển khơi.

11Bài 10: Viết đoạn văn thể hiện tình cảm cảm xúc về lễ hội pháo đất miền đồng bằng

Mỗi lần lễ hội quê hương đến, em lại cảm thấy trong lòng nôn nao như sắp bước vào một cuộc thử thách lớn. Lễ hội pháo đất ở quê em được tổ chức vào dịp đầu xuân tại sân vận động lớn của xã, nơi mà mỗi năm những tiếng pháo đất long trời lở đất lại làm xôn xao cả làng.

Sáng hôm ấy, trời còn se lạnh mà mọi người đã kéo đến đông kín sân. Các đội pháo đến từ các làng xung quanh đều chuẩn bị kỹ lưỡng, những quả pháo tròn trĩnh, to lớn nằm ngay ngắn trên sân, ai cũng hồi hộp mong chờ phút nghẹt thở khi pháo nổ vang. Cờ hoa rực rỡ tung bay, tiếng trống thúc dục, tiếng hò reo cổ vũ vang lên khắp nơi khiến không khí lễ hội thật sôi động và hào hứng.

Bước vào lễ hội, điều khiến em thích thú nhất là được xem các bác, các chú vận pháo và ném pháo. Mỗi quả pháo đất được nâng lên, xoay đều, rồi thả mạnh xuống đất, phát ra tiếng nổ lớn cùng một cột bụi bay lên trời. Tiếng pháo rền vang báo hiệu sự may mắn, thịnh vượng cho cả làng trong năm mới, làm ai cũng phấn khởi reo vui. Em cùng các bạn chạy vòng quanh sân, cổ vũ cho đội làng mình, cảm thấy tự hào và vui sướng khi đội mình giành giải cao.

Lễ hội còn có thêm các trò chơi truyền thống như thi vật tay, kéo co, bịt mắt bắt vịt, tạo nên không khí hội hè rộn ràng. Em còn được mẹ mua cho một que kẹo bông mềm xốp, vừa ăn vừa ngắm từng màn pháo đất nổ vang dội. Khoảnh khắc đáng nhớ nhất là khi bố nhấc em lên vai, để em nhìn rõ các đội viên lau mồ hôi và nở nụ cười rạng rỡ sau mỗi lượt pháo thành công.

Lễ hội pháo đất không chỉ là dịp vui chơi mà còn giúp em hiểu về tinh thần đoàn kết, ý chí quyết tâm của người dân quê hương. Em học được sự khéo léo, cần mẫn, vận động bền bỉ qua từng quả pháo, từng nụ cười, giọt mồ hôi trên gương mặt các bác, các chú. Lễ hội làm em trân trọng hơn nếp sống cộng đồng, những truyền thống tốt đẹp của miền quê đồng bằng.

Khi lễ hội tàn, em vẫn còn đọng lại niềm vui, sự phấn khích và tình yêu quê hương sâu đậm. Em mong lễ hội pháo đất mãi giữ được nét đặc sắc, là niềm tự hào của làng quê và là ký ức đẹp cho mọi thế hệ. Mỗi mùa lễ hội qua đi, em càng thêm yêu quê hương mình hơn, yêu từng tiếng pháo đất vang vọng và những nụ cười đoàn kết của dân làng.

12Bài 11: Viết đoạn văn thể hiện tình cảm cảm xúc về lễ hội hoa đăng bên dòng sông quê

Mỗi lần lễ hội quê hương đến, em lại cảm thấy trong lòng tràn ngập ánh sáng và hy vọng như những đóa hoa đăng lung linh trên sông. Lễ hội hoa đăng quê em thường tổ chức vào rằm tháng Bảy, tại bến sông nhỏ giữa làng để tri ân tổ tiên, cầu nguyện cho người thân đã khuất và mang đến bình an cho mọi nhà.

Từ chiều, cả làng đã tập trung bên bến sông. Các mâm cúng được bày biện trang trọng, hoa quả, bánh trái, đèn nến rực rỡ trải dài dọc bờ nước. Nhiều người mặc áo dài, khăn vấn, nụ cười hiền từ, tỏa sáng bên ánh lửa lập lòe. Tiếng chuông chùa vang vọng, tiếng tụng kinh thấp thoáng hòa cùng tiếng trò chuyện râm ran của từng nhóm người, tạo nên không gian vừa linh thiêng vừa ấm cúng.

Điều làm em thích nhất ở lễ hội này là được cùng gia đình tự tay làm hoa đăng. Những chiếc đèn giấy đầy màu sắc, cắm nến nhỏ xinh bên trong, được mẹ em và chị gái tỉ mẩn gấp từng cánh hoa. Khi đêm xuống, cả làng đồng loạt thắp nến, đặt hoa đăng xuống dòng sông. Những đóa đèn lung linh thả trôi, mang theo ước nguyện, niềm vui, nỗi nhớ của mỗi người len lỏi trên sóng nước, hòa cùng ánh trăng dịu ngọt, soi sáng cả vùng quê.

Em thích nhất khoảnh khắc cùng cha cầu nguyện rồi thả hoa đăng, nhìn ngọn nến nhỏ bé bập bùng đi xa dần, mang theo mong ước bình an cho gia đình. Các bạn nhỏ xúm quanh nhau, nô đùa bên bờ nước, cùng đếm từng chiếc đèn trôi qua, cùng trao nhau những lời chúc tốt đẹp. Đêm ấy, tiếng cười, tiếng nói lẫn trong tiếng gió mát, hương hoa thơm và ánh đèn ấm áp khiến em thấy quê hương mình thật đẹp, thật thân thương.

Lễ hội hoa đăng giúp em hiểu sâu hơn về ý nghĩa của lòng biết ơn, sự tưởng nhớ và lòng nhân ái. Em học được cách sẻ chia nguyện ước, trân trọng ký ức và hi vọng vào điều tốt đẹp trong cuộc sống. Lễ hội còn nối kết mọi người lại gần nhau hơn, đem đến sự an lành, sum vầy cho từng gia đình.

Khi lễ hội kết thúc, những làn sóng hoa đăng vẫn lấp lánh xa xa, để lại trong em cảm giác bình yên, nhẹ nhõm và đầy hy vọng. Em mong lễ hội hoa đăng sẽ mãi là truyền thống đẹp của quê em, là dịp để mọi người cùng tri ân, sẻ chia và gửi gắm ước mơ, niềm tin về tương lai. Mỗi mùa lễ hội qua đi, em càng thêm yêu quê hương mình hơn, yêu cả dòng sông, ánh đèn và tình cảm sum vầy bên gia đình, xóm làng.

13Bài 12: Viết đoạn văn thể hiện tình cảm cảm xúc về lễ hội té nước truyền thống

Mỗi lần lễ hội quê hương đến, em lại cảm thấy sảng khoái như từng giọt nước mát lành thấm vào tâm hồn. Lễ hội té nước truyền thống ở quê em tổ chức vào dịp đầu tháng Tư, vừa là ngày mừng năm mới vừa là dịp cầu may, xin phúc cho bản làng.

Ngay từ sáng sớm, khắp các ngã đường đã tấp nập người qua lại, mọi người mặc những bộ quần áo rực rỡ, mang theo xô, chậu, gáo nước. Tiếng nhạc dân ca vui tươi phát ra từ loa truyền thanh, tiếng cười nói vang khắp xóm làm cho không khí lễ hội thêm phần nhộn nhịp, tưng bừng.

Điều em thích nhất là khoảnh khắc tất cả mọi người đều được quyền… té nước cho nhau. Trên sân đình, các đội thanh niên hào hứng thi té nước, càng bị ướt càng may mắn. Nụ cười rạng rỡ của các bạn nhỏ, những cái té bất ngờ làm ai cũng bật cười, không khí sôi động tràn ngập niềm vui. Em cùng anh trai và các bạn trong xóm chạy khắp nơi, vừa té nước, vừa cổ vũ nhau, vừa hò reo vang trời.

Lễ hội còn có các hoạt động múa lân, thi trang trí chậu hoa, thi nấu xôi, làm bánh truyền thống. Em cùng mẹ tham gia thi nấu xôi, được nghe mẹ kể về ý nghĩa của lễ hội – đó là rửa sạch những điều không may, đón chào năm mới an khang, hạnh phúc cho cả bản làng.

Mỗi khi lễ hội đến, em cảm thấy quê hương tràn đầy sức sống, sự gắn kết giữa người dân càng thêm bền chặt. Khoảnh khắc mọi người cùng nhau xịt nước, cười vang và trao tặng những lời chúc tốt lành, em thấy lòng mình ấm áp, vui sướng như tắm mình trong tình yêu thương của làng bản.

Lễ hội té nước dạy cho em sự sẻ chia, đoàn kết và lạc quan trước những thử thách mới. Em học được cách bỏ qua những điều chưa vui, cùng nhau hướng về tương lai với niềm tin và hy vọng. Em mong rằng mỗi mùa lễ hội sẽ luôn vui tươi, tràn ngập tiếng cười và sự kết nối giữa các thế hệ. Mỗi mùa lễ hội qua đi, em càng thêm yêu quê hương mình hơn, yêu từng giọt nước mát lành của bản làng, và yêu cả những phút giây hạnh phúc được sum vầy bên gia đình, bạn bè.

14Bài 13: Viết đoạn văn thể hiện tình cảm cảm xúc về lễ hội thi nấu ăn truyền thống

Mỗi lần lễ hội quê hương đến, em lại cảm thấy như mình được trở về thời thơ ấu, hít hà hương vị của ký ức ngọt ngào. Lễ hội thi nấu ăn truyền thống ở quê em diễn ra vào dịp kỷ niệm ngày thành lập làng, tổ chức tại sân nhà văn hóa vào mùa hè. Đó là dịp mọi người khoe tài nấu nướng, chia sẻ bí quyết gia truyền và thắt chặt tình làng nghĩa xóm.

Sáng sớm, sân nhà văn hóa đã rộn ràng tiếng nói cười, mùi thơm của gạo mới, lá dong, thịt cá, rau củ quyện trong làn khói bếp tỏa ra khắp nơi. Các đội thi là những gia đình, nhóm bạn trong xóm, ai cũng hồi hộp chuẩn bị nguyên liệu, mặc tạp dề đủ màu sắc. Trên từng chiếc bàn, các món ăn truyền thống như bánh chưng, xôi, nem, cá kho, gà luộc được chế biến tỉ mỉ, khéo léo.

Điều em thích nhất là được cùng mẹ và chị tham gia đội thi làm nem cuốn. Mỗi người một việc: mẹ thái thịt, em nhặt rau, chị cuốn nem, vừa làm vừa trò chuyện rôm rả. Bên cạnh là các cô bác thi nấu xôi gấc, nấu chè kho… mùi thơm quyến rũ làm em đói bụng từ lúc nào không biết. Mọi người vừa nấu ăn, vừa kể chuyện cũ, tâm trạng háo hức, phấn khởi.

Khi ban giám khảo đi qua từng đội, ai cũng hồi hộp chờ đợi lời nhận xét. Em nhớ mãi khoảnh khắc cả gia đình cùng nhau trang trí đĩa nem, cười rạng rỡ khi được tuyên dương là đội có món ăn trình bày đẹp. Sau phần thi, mọi người cùng nhau thưởng thức các món ăn, trao đổi bí quyết nấu nướng, tình cảm gắn bó thêm phần sâu đậm.

Lễ hội thi nấu ăn giúp em hiểu được giá trị gia đình, sự sẻ chia công việc và tình cảm ấm áp giữa người thân và hàng xóm. Em học được cách làm bếp, biết trân trọng công lao của cha mẹ, thấm thía ý nghĩa của những bữa cơm sum họp. Lễ hội còn rèn luyện cho em sự khéo léo, tính kiên nhẫn và tinh thần hợp tác để cùng nhau làm nên bữa ăn ngon.

Khi lễ hội kết thúc, em cảm nhận rõ sự gắn kết, yêu thương giữa mọi người trong thôn xóm. Em mong rằng lễ hội thi nấu ăn truyền thống sẽ luôn được duy trì, để mỗi năm ai cũng có cơ hội chia sẻ tài nghệ, tăng thêm tình cảm gia đình, xóm làng. Mỗi mùa lễ hội qua đi, em càng thêm yêu quê hương mình hơn, yêu từng món ăn, từng câu chuyện và tình người đậm đà trong từng bữa cơm chung.

15Bài 14: Viết đoạn văn thể hiện tình cảm cảm xúc về một lễ hội chọi trâu quê em

Mỗi lần lễ hội quê hương đến, em lại cảm thấy bồi hồi khó tả. Lễ hội chọi trâu là một trong những sự kiện nổi bật nhất ở làng em, thường diễn ra vào tháng tám âm lịch ngay tại bãi cỏ rộng gần bờ sông. Những ngày này, cả làng như khoác lên mình tấm áo mới, nơi đâu cũng rực rỡ sắc cờ hoa, người dân háo hức chuẩn bị từ sáng sớm. Ấn tượng đầu tiên về lễ hội là sự náo nhiệt, tiếng reo hò dậy sóng, ánh mắt ai cũng rạng ngời niềm vui và sự tự hào về truyền thống quê hương.

Ngay từ ngoài cổng làng đã thấy hàng dài người nô nức kéo về sân chọi. Không khí lễ hội ngập tràn khắp nơi, tiếng trống rộn ràng vang lên từng hồi, xen lẫn tiếng loa thông báo, tiếng cười nói rôm rả. Sắc đỏ của cờ phấp phới, những dải băng tua rua được treo khắp hàng cây, làm cho không gian càng thêm sôi động. Trên sân bãi, các chú trâu được chăm chút kỹ càng, bộ lông bóng mượt, sừng được mài cẩn thận, cổ đeo khăn đỏ huệ. Ngoài những trận chọi trâu gay cấn, còn có các trò chơi dân gian như bịt mắt bắt dê, kéo co, thi thổi cơm. Em thích nhất là phần rước trâu ra sân đấu: người dẫn đầu là các cụ bô lão, theo sau là đội trống, đội múa lân, rồi mới đến các chú trâu uy nghi chậm rãi bước đi trong tiếng reo hò vang dội.

Năm ấy, em được bố dẫn đi xem lễ hội cùng cả gia đình. Em hào hứng chen chân trong đám đông, cảm nhận rõ nhịp đập của trái tim mình theo từng trận đấu gay cấn. Khi hai chú trâu lao vào nhau, bụi đất bay mù mịt, tiếng hò reo cổ vũ vang vọng cả một góc trời. Em thích thú reo hò cùng mọi người, cảm thấy như mình là một phần quan trọng của ngày hội. Hồi hộp nhất là khi chú trâu của làng em giành chiến thắng. Mọi người ôm nhau, vỗ tay reo mừng, em cũng nhảy cẫng lên vì sung sướng. Lúc ấy, em cảm thấy thật tự hào về quê hương – nơi có những lễ hội truyền thống đặc sắc và tình người ấm áp.

Sau lễ hội, bãi cỏ trở lại yên bình nhưng dư âm náo nức vẫn còn mãi. Mỗi lần nhớ lại khoảnh khắc đó, em lại thấy lòng mình rạo rực yêu thương quê hương hơn. Lễ hội chọi trâu không chỉ mang niềm vui, mà còn gắn kết các thế hệ trong làng, nhắc nhở em về truyền thống quý báu của dân tộc. Mong rằng những mùa hội sau, lễ hội sẽ ngày càng vui, càng đông, giữ mãi nét văn hóa truyền thống cho quê hương. Mỗi mùa lễ hội qua đi, em càng thêm yêu quê hương mình hơn, tự hào là một phần của mảnh đất thân thương luôn tràn ngập sắc màu lễ hội.

16Bài 15: Viết đoạn văn thể hiện tình cảm cảm xúc về lễ hội đua thuyền trên sông quê

Mỗi lần lễ hội quê hương đến, em lại cảm thấy nôn nao, háo hức như chờ đợi một phép màu. Lễ hội đua thuyền trên sông quê em là sự kiện lớn nhất trong năm, thường diễn ra vào dịp Tết Nguyên Đán, bên dòng sông hiền hòa chảy qua làng. Ngay từ sáng sớm, khắp làng trên xóm dưới đã rộn ràng tiếng nói cười, mọi người ai cũng mặc những bộ quần áo đẹp nhất, chuẩn bị đi xem hội. Cảm giác đầu tiên khi đặt chân đến bến sông là sự đông vui và thân quen, như gặp lại những người bạn cũ sau bao ngày xa cách.

Những con thuyền đua được trang trí sặc sỡ, xếp hàng dài trên mặt nước. Trên bờ, lá cờ đỏ bay phấp phới, tiếng trống nhịp nhàng vang lên báo hiệu chuẩn bị xuất phát. Em thích nhất là những tiếng reo hò cổ vũ của khán giả hai bên bờ sông, tạo thành làn sóng âm thanh dâng cao cuốn theo từng nhịp chèo của các đội đua. Mặt sông sáng bừng lên với sắc màu áo quần rực rỡ, ánh nắng chiếu xuống lấp lánh như dát bạc. Không gian ngập tràn khí thế thi đua sôi nổi, đâu đó có tiếng trẻ con cười vang, hòa cùng tiếng hô hào rộn rã của các cô chú lớn tuổi.

Năm nay, em đi lễ hội cùng mẹ và anh trai. Cả ba chúng em chen vào dòng người bên bờ sông, đứng thật gần để nhìn rõ các đội đua. Em hồi hộp dõi theo từng tay chèo, tim đập rộn ràng theo từng nhịp sóng nước. Khi đội thuyền của làng em về đích đầu tiên, tiếng hò reo bùng nổ vang dội khắp vùng quê nhỏ. Mẹ ôm lấy em cười tươi, anh trai khoác vai em xiết chặt, chúng em cùng nhảy múa ăn mừng chiến thắng. Đó là khoảnh khắc em nhớ nhất, cảm giác tự hào và hạnh phúc lan tỏa khắp cơ thể. Em còn dành thời gian xem các trò chơi dân gian, thưởng thức những món ăn ngon bán tại hội như bánh gai, kẹo lạc – những hương vị quê nhà khiến em thêm yêu nơi mình sinh ra.

Sau lễ hội, em thấy lòng mình đầy ắp niềm vui và sự gắn bó. Lễ hội đua thuyền không chỉ là niềm tự hào của làng, mà còn giúp em hiểu thêm về sức mạnh đoàn kết, tinh thần vượt khó và lòng yêu quê hương. Em mong năm sau lại được cùng gia đình tham gia lễ hội, được reo hò, được cảm nhận không khí phấn khởi của quê mình. Mỗi mùa lễ hội qua đi, em càng thêm yêu quê hương mình hơn, thầm biết ơn những nét đẹp truyền thống được gìn giữ từ bao đời nay.

17Bài 16: Viết đoạn văn thể hiện tình cảm cảm xúc về hội làng gói bánh chưng

Mỗi lần lễ hội quê hương đến, em lại cảm thấy xao xuyến, rạo rực bởi không khí đầm ấm, sum vầy. Hội làng gói bánh chưng là lễ hội đặc biệt vào mỗi dịp cuối năm, được tổ chức tại đình làng. Đó là thời gian mọi người cùng nhau chuẩn bị đón Tết cổ truyền, đâu đâu cũng vang lên tiếng cười nói, chuyện trò rôm rả. Lần đầu chứng kiến không khí náo nức của hội làng, em không khỏi ngỡ ngàng trước sự đông vui, hòa hợp giữa các gia đình, các thế hệ trong làng.

Khu vực sân đình sáng bừng với sắc xanh của lá dong, sắc vàng của nếp, sắc trắng của đậu, thịt xen lẫn tiếng trống rộn ràng, mùi thơm của gạo nếp lan tỏa khắp nơi. Các tốp người quây quần bên mâm bánh, người rửa lá, người vo gạo, ai nấy đều hăng say. Bên cạnh là những trò chơi nhỏ cho trẻ em, tiếng cười vang dội cả góc sân. Em thích nhất là khoảnh khắc mọi người cùng ngồi quanh bếp lửa lớn, chờ nồi bánh chín, nghe các cụ kể chuyện về Tết xưa. Ánh lửa bập bùng, khói nhẹ bay lên càng làm không khí thêm ấm cúng.

Năm nào em cũng được bà dắt đi lễ hội. Bà vừa làm vừa dạy em cách xếp lá, gói bánh, kể về ý nghĩa của từng nguyên liệu trong chiếc bánh chưng. Em háo hức học từng động tác, cảm giác vui sướng khi được tự tay hoàn thành chiếc bánh của mình. Đêm ấy, cả nhà em cùng các gia đình khác quây quanh bếp, em gối đầu lên đùi bà, nghe tiếng khúc nhạc giao mùa của quê hương. Đó là khoảnh khắc ấm áp nhất mà em không bao giờ quên.

Lễ hội gói bánh chưng đã dạy em giá trị của sự sẻ chia, tình yêu thương và niềm tự hào về truyền thống gia đình, làng quê. Dù mai này đi xa, em vẫn luôn nhớ mãi ký ức sum vầy bên nồi bánh chưng tỏa khói, nhớ hương vị đoàn viên không đâu có được. Em mong những mùa hội sau vẫn ngập tràn ấm áp như thế, để những giá trị tốt đẹp được gìn giữ mãi mãi. Mỗi mùa lễ hội qua đi, em càng thêm yêu quê hương mình hơn, thêm quý trọng từng khoảnh khắc bên gia đình và làng xóm.

18Bài 17: Viết đoạn văn thể hiện tình cảm cảm xúc về lễ hội múa lân trung thu

Mỗi lần lễ hội quê hương đến, em lại cảm thấy lòng mình ngập tràn niềm vui khó tả. Lễ hội múa lân Trung thu ở làng em diễn ra vào đêm rằm tháng Tám, tại sân đình lớn giữa làng. Đó là thời điểm trăng tròn và sáng nhất trong năm, bầu trời quê em bỗng trở nên lung linh, huyền ảo. Ấn tượng đầu tiên của em là cảnh đông vui nhộn nhịp, trẻ con mặc áo mới cầm đèn ông sao, người lớn tụ họp trò chuyện rôm rả, ai nấy đều rạng rỡ, háo hức chờ đón những tiết mục đặc sắc.

Khung cảnh lễ hội rực rỡ sắc màu. Sân đình được trang trí đèn lồng đỏ, đèn kéo quân nối dài thành chuỗi, ánh sáng lung linh tỏa ra khắp nơi. Tiếng trống lân vang lên dồn dập, tiếng reo hò của đám trẻ hòa cùng tiếng cười của người lớn tạo nên bản hòa ca vui tươi. Đoàn lân sư rồng uốn lượn mềm mại, nhảy múa theo nhịp trống, đôi khi lại chồm cao hái lộc trên cây, khiến ai cũng trầm trồ cổ vũ. Bên cạnh đó, còn có các gian hàng bán bánh trung thu, nước ngọt, kẹo kéo, tạo nên bầu không khí vô cùng hấp dẫn.

Em thường đi lễ hội cùng nhóm bạn thân, tay cầm đèn cá chép sặc sỡ, vừa đi vừa reo vang theo nhịp múa lân. Khoảnh khắc thích nhất là lúc cả bọn đứng sát sân khấu, ngước nhìn lân nhảy múa, cảm nhận tiếng trống rộn ràng vang dội lồng ngực. Em còn được tham gia phá cỗ, nhận phần quà bánh trung thu từ bác trưởng làng, cùng nhau chia sẻ rồi cười đùa vui vẻ. Lúc ấy, em cảm thấy trọn vẹn hạnh phúc vì được hòa mình vào dòng chảy của lễ hội truyền thống, gắn kết bạn bè và cộng đồng.

Sau lễ hội, ánh trăng vẫn sáng, lòng em vang vọng niềm hân hoan khó tả. Lễ hội Trung thu không chỉ mang đến cho em niềm vui, mà còn giúp tăng thêm tình đoàn kết, sự gắn bó giữa các thế hệ, giữa những người thân yêu. Em mong lễ hội Trung thu quê mình mãi luôn rực rỡ, là món quà tuổi thơ cho biết bao thế hệ lớn lên cùng trăng và tiếng trống lân. Mỗi mùa lễ hội qua đi, em càng thêm yêu quê hương mình hơn, thêm gắn bó với bao kỷ niệm đẹp đẽ của một miền quê ngập tràn yêu thương.

19Bài 18: Viết đoạn văn thể hiện tình cảm cảm xúc về lễ hội cúng đình

Mỗi lần lễ hội quê hương đến, em lại cảm thấy tràn đầy niềm tự hào và lòng thành kính. Lễ hội cúng đình làng em diễn ra vào đầu tháng ba âm lịch, tại ngôi đình cổ kính nằm giữa trung tâm làng. Đây là dịp để cả làng tưởng nhớ tổ tiên, các bậc tiền nhân đã khai hoang, xây dựng mảnh đất này. Từ tờ mờ sáng, mọi người đã tấp nập chuẩn bị lễ vật, ai nấy đều thành tâm, gương mặt nghiêm trang nhưng không kém phần phấn khởi.

Sân đình rợp bóng cây đa cổ thụ, được treo đầy cờ đỏ, dải lụa vàng, dàn trống đồng xếp dọc lối đi. Tiếng khèn, tiếng trống hòa quyện tạo nên âm hưởng linh thiêng. Khói hương lan tỏa khắp không gian, quyện với ánh nắng sớm tạo cảnh mờ ảo huyền bí. Các cụ bô lão khoác áo dài khăn đóng cử hành nghi lễ. Bên cạnh là những người trẻ chuẩn bị mâm lễ, trẻ em xúng xính quần áo mới. Lễ rước thần diễn ra trang trọng, tiếng nhạc lễ du dương, người người cúi đầu thành kính. Em thích nhất là phần lễ tế, lúc mọi người cùng nhau cầu nguyện cho mưa thuận gió hòa, mùa màng tươi tốt.

Em được đi cùng ông bà đến lễ hội, được ngồi cạnh nghe ông kể về các vị thần, về lịch sử làng quê. Em chăm chú quan sát từng nghi lễ, học cách khấn vái, bày biện mâm cỗ. Khi được ông dắt tay vào trong đình thắp nhang, em cảm thấy lạ lẫm nhưng ấm áp vô cùng. Sau phần nghi lễ, mọi người cùng nhau ăn cỗ, trò chuyện, chia sẻ niềm vui. Em còn được tham gia các trò chơi dân gian như kéo co, nhảy sạp, cùng bạn bè cười vang khắp sân đình.

Lễ hội cúng đình giúp em hiểu hơn về truyền thống uống nước nhớ nguồn, về lòng biết ơn đối với tiền nhân. Em tự hào là con cháu của làng, được gìn giữ những giá trị văn hóa thiêng liêng. Em mong mùa lễ hội sau mọi người sẽ tiếp tục đoàn kết, giữ gìn những nét đẹp xưa, để lớp trẻ như em luôn được sống trong niềm tự hào về quê hương. Mỗi mùa lễ hội qua đi, em càng thêm yêu quê hương mình hơn, thêm kính trọng truyền thống tốt đẹp của làng quê Việt.

20Bài 19: Viết đoạn văn thể hiện tình cảm cảm xúc về lễ hội cầu ngư ven biển

Mỗi lần lễ hội quê hương đến, em lại cảm thấy hồi hộp xen lẫn tự hào. Lễ hội cầu ngư là ngày trọng đại của làng chài ven biển, thường tổ chức vào đầu mùa đánh bắt cá mới, ngay tại bãi biển dài xanh biếc. Khắp nơi rập rờn cờ hoa, tiếng trống múa lân rộn ràng vang vọng sóng biển. Lần đầu dự lễ hội cầu ngư, em choáng ngợp trước cảnh sắc náo nức, dòng người đông như hội, ai cũng hồ hởi tươi vui.

Trên bãi biển, các ngư dân đội nón lá, mặc áo truyền thống, chuẩn bị lễ vật dâng thần biển. Tiếng hò kéo lưới vang vọng giữa làn gió mặn, sắc cờ đỏ nổi bật trên nền cát vàng. Đội múa lân, múa rồng biểu diễn điêu luyện, thu hút đông đảo người xem. Em thích nhất phần rước cá thần – bức tượng cá lớn được rước từ biển vào làng, dẫn đầu là các cụ già, phía sau là đoàn người hô vang chúc mùa bội thu. Có cả hội thi kéo co, nấu cá, thả thuyền giấy cầu may, tiếng cười nói làm không khí càng thêm tưng bừng.

Em được cha dắt tay ra biển từ sáng sớm, cùng cha chuẩn bị hương hoa, lễ vật. Em tự tay gắn những bông hoa lên mâm, nghe cha giải thích ý nghĩa từng vật phẩm cúng thần biển. Lúc thả thuyền giấy theo sóng ra khơi, em cảm thấy niềm hy vọng gửi gắm vào biển lớn. Em cũng hào hứng tham gia thi kéo co, lắng nghe người lớn kể chuyện làng chài qua bao mùa biển động. Nét mặt ai cũng rạng rỡ, yêu đời, ánh mắt hướng về phía biển mênh mông.

Sau lễ hội, em cảm thấy thật tự hào vì mình sinh ra ở làng chài giàu truyền thống. Lễ hội cầu ngư không chỉ là dịp cầu an, mà còn thể hiện niềm kính trọng biển cả, lòng biết ơn với thiên nhiên. Em mong mỗi mùa lễ hội, mọi người trong làng mãi mãi đoàn kết, giữ gìn biển xanh và truyền thống cha ông để lại. Mỗi mùa lễ hội qua đi, em càng thêm yêu quê hương mình hơn, thêm yêu biển, yêu người, yêu những âm vang của lễ hội quê nhà.

21Bài 20: Viết đoạn văn thể hiện tình cảm cảm xúc về lễ hội hoa đăng trên sông

Mỗi lần lễ hội quê hương đến, em lại cảm thấy như được bước vào một thế giới thần tiên kỳ diệu. Lễ hội hoa đăng trên sông quê em tổ chức vào dịp rằm tháng bảy, khi màn đêm buông xuống nhẹ nhàng bên dòng nước yên ả. Khắp làng dưới ánh trăng, mọi người nhộn nhịp chuẩn bị hoa đăng, ai cũng hồ hởi mong chờ giờ phút thả đèn. Ấn tượng đầu tiên của em là khung cảnh lung linh, huyền ảo – muôn vàn ngọn đèn nhỏ sáng lấp lánh nối dài trên mặt nước.

Bến sông được trang hoàng bằng những dải lụa ngũ sắc, những chiếc đèn lồng giấy xinh xắn. Luồng gió mát mang theo hương sen, mùi hoa cau ngát dịu. Tiếng nhạc dân ca dìu dặt vọng qua loa, xen lẫn tiếng khấn nguyện thì thầm. Em thích nhất cảm giác đứng bên bờ, thả nhẹ chiếc đèn hoa đăng của mình xuống nước, ngắm đèn lững lờ trôi trong sắc sáng vàng cam huyền ảo. Khi hàng trăm chiếc đèn trôi xa, phản chiếu lên mặt sông lấp lánh, cả dòng sông như một dải ngân hà thơ mộng.

Năm nào em cũng đi cùng mẹ và chị gái. Mỗi người tự xếp bánh, nắn đèn từ giấy màu, cắm hoa và thắp nến. Em lắng nghe mẹ kể về ý nghĩa lễ hội – cầu bình an, tưởng nhớ tổ tiên cũng như gửi gắm ước mơ cho tương lai. Khi thắp nến, em nhắm mắt cầu nguyện cho gia đình hạnh phúc, cho quê hương thanh bình. Lúc thả đèn, bàn tay mẹ nắm chặt tay em, ánh mắt hiền từ lặng lẽ dõi theo những ngọn đèn bé nhỏ. Khoảnh khắc ấy, em thấy lòng mình bình yên và hạnh phúc vô cùng.

Sau lễ hội, dòng sông lại trở về tĩnh lặng, nhưng ấn tượng về đêm hoa đăng mãi in đậm trong tâm trí em. Em hiểu hơn về sự gắn kết, về niềm hy vọng con người gửi gắm vào thiên nhiên. Lễ hội hoa đăng là dịp để em yêu thêm quê hương, mảnh đất yên bình luôn biết trân trọng giá trị truyền thống. Em mong lễ hội mãi sáng rực trên sông, mãi là nét đẹp không phai của quê nhà. Mỗi mùa lễ hội qua đi, em càng thêm yêu quê hương mình hơn, thêm tin vào khát vọng, yêu thương lan tỏa suốt đời.

22Bài 21: Viết đoạn văn thể hiện tình cảm cảm xúc về lễ hội pháo hoa ngày Tết

Mỗi lần lễ hội quê hương đến, em lại cảm thấy hồi hộp, mong chờ như sắp đón một phép màu. Lễ hội pháo hoa ngày Tết được tổ chức vào đêm giao thừa tại quảng trường trung tâm thị trấn. Đó là khoảnh khắc chuyển giao năm cũ sang năm mới, khi cả làng quê cùng đổ ra đường trong niềm vui rộn ràng. Ấn tượng đầu tiên của em là sự náo nhiệt, ánh đèn rực rỡ sáng trưng phố xá, tiếng nhạc, tiếng nói cười vang dội khắp nơi.

Quảng trường được trang trí cờ hoa, đèn LED đầy màu sắc, khắp nơi ngập tràn không khí lễ hội. Đám đông người chen chúc, từng tốp trẻ nhỏ cầm bóng bay, đội múa lân biểu diễn quanh đèn lồng. Đúng lúc đồng hồ điểm giao thừa, tiếng pháo hoa vang trời nổ lớn, từng chùm pháo sáng rực bầu trời đêm. Ánh sáng đỏ, vàng, xanh tím nở bung thành những bông hoa khổng lồ, rơi xuống như mưa ánh sáng. Em thích nhất cảm giác ngước nhìn trời cao, cảm nhận tiếng pháo vang vọng cả vùng quê, niềm vui dâng trào trong lòng.

Gia đình em năm nào cũng quây quần cùng nhau chờ xem pháo hoa. Em đứng giữa bố mẹ, tay nắm chặt em gái nhỏ, nhìn ánh sáng rực rỡ in lên khuôn mặt ai cũng tràn ngập hạnh phúc. Khi pháo hoa nổ lên, cả nhà em cùng vỗ tay reo hò, chụp ảnh lưu giữ kỷ niệm. Đêm giao thừa ấy, em cảm thấy tình yêu thương tràn ngập, tình làng nghĩa xóm gắn bó keo sơn. Sau lễ hội, mọi người cùng chúc nhau năm mới an lành, nở nụ cười thân thiết, ấm áp hơn bao giờ hết.

Lễ hội pháo hoa ngày Tết không chỉ là phút giây giải trí, mà còn là dịp để gắn kết mọi người, thắp sáng niềm hy vọng vào tương lai. Mỗi mùa Tết, em lại mong lễ hội pháo hoa mãi rực rỡ, là khoảnh khắc gắn bó tình cảm gia đình và quê hương. Mỗi mùa lễ hội qua đi, em càng thêm yêu quê hương mình hơn, trân quý những phút giây sum vầy và hạnh phúc cùng những người thân yêu.

23Bài 22: Viết đoạn văn thể hiện tình cảm cảm xúc về lễ hội truyền thống thổi cơm thi

Mỗi lần lễ hội quê hương đến, em lại cảm thấy phấn khích, tò mò khám phá những điều mới lạ của vùng đất mình sinh ra. Lễ hội thổi cơm thi là nét văn hóa độc đáo tổ chức vào mùa xuân, tại sân đình rộng lớn ở đầu làng. Đó là dịp mọi người thi tài nấu cơm giữa nhiều gia đình, dòng họ, tạo nên không khí cạnh tranh vui nhộn và đoàn kết. Ấn tượng sâu sắc nhất với em là cảnh hàng chục bếp lửa cháy bùng, khói tỏa lên cao, tiếng cười nói vang dội suốt buổi sáng sớm.

Sân đình bày la liệt nồi niêu, gạo nếp, củi khô, ai nấy đều tất bật chuẩn bị. Tiếng hò reo cổ vũ của các bạn nhỏ, tiếng trống thúc giục nhịp nhàng tạo nên không khí thi đua sôi động. Mỗi đội đều có đồng phục riêng, người nhóm bếp, người vo gạo, người gói lá chuối làm nắp nồi. Em thích nhất là giây phút các đội đồng loạt nhóm lửa bằng rơm khô, ngọn lửa bùng lên rực rỡ giữa ánh mắt háo hức của mọi người. Mùi cơm mới dẻo thơm lan tỏa khắp không gian, tiếng cười nói hòa làm một với gió xuân dịu nhẹ.

Năm nay, em được mẹ cho tham gia cùng đội thi của xóm. Em giúp vo gạo, nhặt củi, được mẹ hướng dẫn cách đậy nồi cơm sao cho chín đều. Trong lúc chờ cơm chín, mọi người kể chuyện vui, chia sẻ bí quyết nấu cơm ngon. Em hồi hộp đợi trọng tài kiểm tra thành quả, khi nồi cơm của đội em được chọn là dẻo nhất, cả đội reo hò ôm nhau mừng rỡ. Em nhận ra ý nghĩa của tinh thần tập thể, sự sẻ chia và đoàn kết vượt lên trên mọi cuộc thi đua.

Lễ hội thổi cơm thi cho em nhiều kỷ niệm đẹp, giúp em yêu hơn những giá trị truyền thống của quê hương. Em mong mỗi mùa hội sẽ ngày càng vui, càng đông vui, giữ mãi nét đẹp thôn quê, để trẻ em nào cũng được trải nghiệm cảm giác sum vầy bên bếp lửa. Mỗi mùa lễ hội qua đi, em càng thêm yêu quê hương mình hơn, thêm quý trọng từng giá trị giản dị và thân thương mà ông cha đã truyền lại.

24Bài 23: Viết đoạn văn thể hiện tình cảm cảm xúc về lễ hội múa sạp dân tộc thiểu số

Mỗi lần lễ hội quê hương đến, em lại cảm thấy rạo rực trong lòng, háo hức chờ đợi những điệu múa truyền thống. Lễ hội múa sạp ở bản làng em diễn ra vào dịp đầu xuân, dưới chân núi xanh mướt. Đây là ngày hội lớn nhất của đồng bào dân tộc, nơi mọi người cùng nhau ca hát, nhảy múa, đón mừng năm mới. Ngay từ sáng sớm, cả bản đã tưng bừng tiếng đàn, tiếng khèn, tiếng trống vọng qua nương rẫy. Ai cũng mặc trang phục truyền thống đầy sắc màu, nụ cười rạng rỡ trên môi.

Sân lễ hội trải dài dưới bóng cây cổ thụ, hai hàng sạp tre được dựng ngay ngắn. Tiếng trống, tiếng sạp gõ nhịp nhàng hòa quyện, tạo nên bản nhạc vui tươi. Các tốp thiếu nữ, trai bản xinh xắn tay trong tay nhảy múa tung tăng, váy áo xoay tròn rực rỡ sắc màu lan tỏa khắp không gian. Giữa những điệu múa sạp, xen kẽ là tiếng hát then, tiếng đàn tính ngọt ngào. Em thích nhất là lúc các bạn nhỏ được người lớn dắt tay vào múa, ai cũng cố gắng nhảy cho thật đều, tiếng cười vang khắp núi rừng.

Em đi lễ hội cùng cha mẹ và anh em họ, được mặc áo thổ cẩm mới, đầu đội khăn xinh xắn. Em hồi hộp thử sức nhảy qua sạp, đôi lúc vấp phải lại được mọi người cổ vũ, động viên, khiến em thêm tự tin. Kết thúc điệu múa, mọi người cùng nhau ăn bánh lá, uống nước lá thơm, chia sẻ niềm vui đón năm mới. Đó là lần đầu em cảm nhận được sự gắn kết mạnh mẽ trong cộng đồng, tình cảm thân thiết như một gia đình lớn.

Lễ hội múa sạp giúp em thêm yêu những giá trị truyền thống, cảm nhận tình người ấm áp giữa núi rừng. Em mong mùa hội nào cũng đông vui, rộn rã, để tiếng cười, tiếng múa vang mãi khắp bản làng. Mỗi mùa lễ hội qua đi, em càng thêm yêu quê hương mình hơn, thêm tự hào là người con của núi rừng giàu truyền thống và yêu thương.

25Bài 24: Viết đoạn văn thể hiện tình cảm cảm xúc về lễ hội văn nghệ học sinh tại trường làng

Mỗi lần lễ hội quê hương đến, em lại cảm thấy hạnh phúc và hãnh diện vì được là một phần của cộng đồng thân thương ấy. Lễ hội văn nghệ học sinh là sự kiện đặc biệt ở trường làng em, tổ chức vào dịp tổng kết năm học với sân khấu dựng ngay giữa sân trường phủ bóng cây bàng. Sáng hôm ấy, không khí rộn ràng khác hẳn ngày thường, học sinh ai nấy đều xúng xính áo quần sạch đẹp, mang theo niềm vui bừng sáng trong ánh mắt.

Cả sân trường được trang trí bóng bay, băng rôn, cờ hoa rực rỡ sắc màu. Tiếng nhạc tưng bừng vang vọng, tiếng vỗ tay cổ vũ không ngớt. Học sinh các lớp thi nhau biểu diễn các tiết mục: hát, múa, kịch vui… Em thích nhất là điệu múa dân gian của lớp em, những cái áo dài thướt tha tung bay theo từng nhịp nhạc. Bên dưới sân khấu, bạn nào cũng reo hò, cổ vũ nhiệt tình. Tiếng cười, tiếng hô vang hòa vào nhau, tạo nên không khí lễ hội ngập tràn hạnh phúc và đoàn kết.

Năm nay, em là thành viên trong đội múa hát của lớp. Em tập luyện cùng các bạn suốt mấy tuần, cảm giác hạnh phúc khi được lên sân khấu biểu diễn dưới ánh nhìn tự hào của thầy cô, cha mẹ. Khi tiết mục của lớp em được giải nhất, cả đội ôm nhau mừng rỡ, nước mắt xen lẫn nụ cười. Em hiểu rằng thành công đến từ tinh thần đồng đội, từ sự nỗ lực không ngừng của từng người. Kết thúc buổi lễ, mọi người cùng nhau chụp ảnh, tặng quà, chia sẻ niềm vui sau những tháng ngày học tập.

Lễ hội văn nghệ học sinh là sợi dây gắn kết bạn bè, thầy cô và tình cảm yêu thương trường lớp. Em mong năm sau hội văn nghệ sẽ còn nhiều tiết mục ý nghĩa, giúp mỗi học sinh tự tin thể hiện bản thân và gắn bó nhiều hơn với mái trường. Mỗi mùa lễ hội qua đi, em càng thêm yêu quê hương mình hơn, thêm gắn bó với mái trường, nơi ươm mầm những ước mơ nhỏ bé.

26Bài 25: Viết đoạn văn thể hiện tình cảm cảm xúc về lễ hội trồng cây đầu năm

Mỗi lần lễ hội quê hương đến, em lại cảm thấy trong lòng tràn đầy hy vọng cho một khởi đầu mới. Lễ hội trồng cây đầu năm là truyền thống tốt đẹp của làng em, diễn ra vào sáng mùng 6 Tết, sau những ngày họp mặt sum vầy. Toàn thể dân làng tập trung tại khu đất rộng ở ven làng, nơi từng góc đất chuẩn bị sẵn sàng để đón những cây xanh non tươi. Cảm xúc đầu tiên của em là niềm vui, sự háo hức chờ đợi khi được chung tay góp một phần nhỏ bé cho quê hương thêm đẹp.

Không khí lễ hội thật trong lành, nắng xuân dịu nhẹ chiếu lên những luống đất mới xới, cờ đỏ bay phấp phới trên các cành cây khô. Tiếng cuốc xẻng, tiếng cười nói rộn rã vang lên khắp nơi. Mỗi tốp người lại có một nhóm hướng dẫn trồng cây đúng cách, các cụ già dạy cháu con cách vun đất, tưới nước. Em thích nhất là lúc mọi người cùng nhau đào hố, nhẹ nhàng đặt cây xuống, bàn tay ai cũng lấm đất nhưng không ai thắc mắc, bởi niềm vui vun trồng lấp đầy mọi mệt nhọc.

Em đi lễ hội cùng ông nội và em gái. Ông tỉ mỉ chỉ cho hai chị em cách chọn cây, cách nén đất để gốc cây không bị lung lay. Em thích thú được tự tay trồng một cây phượng vĩ, ước mơ một ngày cây lớn, hoa nở đỏ rực sân trường. Khi hoàn thành, cả gia đình cùng đứng ngắm cây, ông vui vẻ xoa đầu em, ánh mắt rạng ngời niềm tự hào. Em hiểu rằng mỗi cây là lời hứa cho một tương lai xanh, là món quà gửi gắm cho đời sau.

Lễ hội trồng cây giúp em thấy rõ vai trò của mỗi người trong việc xây dựng quê hương, tạo môi trường sống tốt lành. Em mong năm nào lễ hội cũng đông vui, ai cũng hào hứng vun trồng, để quê em mãi xanh tươi, đẹp đẽ và là nơi bình yên cho muôn đời sau. Mỗi mùa lễ hội qua đi, em càng thêm yêu quê hương mình hơn, thêm biết ơn những người đi trước đã vun trồng, dựng xây quê hương tươi đẹp hôm nay.

Hy vọng những hướng dẫn và bài văn mẫu được chia sẻ trên đây sẽ là hành trang thiết thực, giúp các em học sinh nắm vững phương pháp làm bài và thêm yêu thích môn Văn.

Bài viết có hữu ích với bạn không?

Không

Cám ơn bạn đã phản hồi!

Xin lỗi bài viết chưa đáp ứng nhu cầu của bạn. Vấn đề bạn gặp phải là gì?

Bài tư vấn chưa đủ thông tin
Chưa lựa chọn được sản phẩm đúng nhu cầu
Bài tư vấn sai mục tiêu
Bài viết đã cũ, thiếu thông tin
Gửi